“Anh rể ơi, bộ đó cũng đẹp nữa! Anh thử tiếp bộ này đi.”
“À ừm, được rồi.”
Tôi cầm lấy bộ đồ được đưa cho rồi bước vào phòng thử đồ.
Dù Nene có bảo gì thì tôi vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Bọn tôi đến một trung tâm thương mại lớn.
Sáng nay, Nene đã tới tận nhà rồi kéo tôi tới đây.
Hôm qua, tôi đã lo lắng về việc gì ý nhỉ?
Tôi cứ tưởng Nene sẽ bảo tôi mua cho em ấy mấy bộ quần áo đắt tiền ở trong mấy shop thời trang hàng hiệu, nhưng có vẻ tôi đang lo lắng hơi thừa.
Nói chung thì Nene cũng không phải kiểu con gái hay đòi hỏi người khác này kia.
Em ấy là một cô bé ngoan ngoãn và tự lập, Nene luôn cố tự lo liệu mọi thứ cho bản thân mình, vậy mà tôi lại đang lo lắng về cái quái gì vậy nhỉ.
Thay xong đồ, tôi kéo rèm bước ra nhằm khoe với Nene.
“Thế nào?”
“Wa, bộ này cũng đẹp quá. Phong cách casual cũng rất hợp với anh luôn, nhưng những style có phần cá tính cũng rất ngầu nữa đó.”
Nene chụp ảnh tôi một cách lia lịa với mọi góc độ bằng điện thoại.
Tôi cảm thấy hơi ngượng.
“Này, Nene-chan? Em chụp hơi nhiều rồi đó?”
Tôi không nhịn được mà liền mở lời.
“K-không sao đâu ạ. Nhìn nè, có quá trời đồ luôn nên có thể sẽ quên mất bộ nào là đẹp nhất đó anh, em chụp lại để sau này còn xem lại mà so sánh thôi ạ.”
Nene vội vàng giải thích, giọng nói có vẻ gấp gáp hơn bình thường.
À ra vậy, em ấy chụp ảnh vì lý do đó.
Tôi thầm hiểu rồi gật đầu, chắc là chụp ảnh lại để so sánh kiểu dáng cho chi tiết hơn.
Khi đi một mình thì tôi chỉ có thể soi gương để xem thôi, vì đây là cách khá hay để giải quyết vấn đề.
Nene chắc cũng khá am hiểu về thời trang nên mới hiểu rõ về chúng như vậy.
Tôi thực sự khá ấn tượng với kiến thức mà em ấy có còn tôi thì không.
Vì đang nói về những thứ em ấy thích nên cũng dễ hiểu vì sao trông em ấy lại đang phấn khích như vậy.
Hôm nay, Nene diện một bộ đồ có hơi hướng casual.
Nene diện lên mình một phong cách rất khác biệt, chiếc choker quen thuộc kết hợp cùng với chiếc áo thun trễ vai ngắn tay, chiếc váy nhỏ ôm sát đùi đi cùng với chiếc bốt dài qua gối.
Độ ngắn của chiếc áo thun làm lộ ra vòng eo thon gọn và chiếc khuyên ở rốn càng tô điểm thêm cho vẻ ngoài của em ấy.
Tuy có phần hơi hở hang, nhưng theo Nene nói thì đây là phong cách khá phổ biến ở phương tây.
Đi dạo quanh trung tâm thương mại, tôi cũng nhận thấy có khá nhiều cô gái diện những bộ trang phục khoe ra khá nhiều da thịt.
Nhưng Nene lại đang nổi bật một cách kỳ lạ giữa đám đông.
Ngay cả với con mắt của tôi thì cũng có thể nhận ra Nene cao hơn hẳn một cái đầu với những người xung quanh.
Nene sở hữu một khuôn mặt nhỏ nhắn, vóc dáng của em ấy mảnh mai hơn nhiều so với những cô gái có chiều cao tương tự.
Đôi chân thon dài trắng muốt được để lộ ra từ chiếc váy nhỏ.
“Anh rể ơi, có chuyện gì sao?”
“À không, không có gì đâu.”
Tôi nhìn Nene. Giờ nên nói gì để khiến em ấy không khó chịu nhỉ.
Vẻ đẹp tự nhiên của em ấy đã vô thức thu hút ánh nhìn của tôi, khiến tôi thực sự rất bối rối.
“Thế ạ. Vậy, tiếp theo là bộ này nha, đẹp hơn bộ kia nhiều đó ạ.”
“Đợi chút đã Nene-chan.”
Tôi gọi Nene lại khi thấy em ấy đang cầm trên tay mấy bộ quần áo mới mà có lẽ em ấy đã chọn trong lúc tôi đang thử đồ.
“Sao em cứ chọn đồ cho anh mãi thế? Hôm nay anh tưởng đang đi mua sắm với em cơ mà?”
“Ể? Nene có cần mua sắm gì đâu ạ? Hôm nay Nene tới để chọn đồ cho anh mà?”
“Hả, anh chẳng nghe em nói gì về nó cả.”
“Thì tại anh có hỏi em đâu?”
“Phư phư”, Nene nở nụ cười ranh mãnh.
“Anh rể là búp bê thử đồ của Nene đó nha. Em luôn rất muốn tự tay chọn đồ con trai một lần đó ạ.”
Ra vậy, có lẽ Nene thực sự rất mê thời trang nhỉ.
Em ấy muốn theo nghề stylist hay gì à?
“Vậy nên anh phải theo em tới cuối cùng luôn nhỉ?”
Nene nghiêng đầu đầy vẻ bối rối.
Về phần tôi thì, có lẽ tôi sẽ có nhiều cơ hội để mặc thường phục hơn, nên để em ấy chọn đồ cho tôi cũng không phải là tệ.
Dù không quan tâm về thời trang lắm, nhưng tôi vẫn hiểu được việc để một người sành điệu chọn đồ cho sẽ tốt hơn.
“Được rồi. Em cứ thoải mái chọn đi nhé.”
Sau đó bọn tôi ghé qua một số cửa hàng khác và tôi đã trở thành búp bê thử đồ cho Nene.
◇ ◆
“Anh rể ơi, Nene cũng giúp cầm một túi được không ạ?”
“Cảm ơn em. Nhưng ổn mà. Tất cả chỗ này đều là đồ của anh mà.”
Tôi sải bước với hai tay sách đầy các túi giấy.
Với điều này thì tôi không còn phải lo lắng về thường phục trong mùa này nữa.
Và không chỉ mua mỗi quần áo, chúng tôi còn chọn thêm cả đĩa nữa.
Vì cảm thấy khá ngại khi chỉ mua mỗi đồ cho tôi, nên tôi đã hỏi Nene có muốn mua gì không và em ấy trả lời rằng : “Em muốn mua thêm đĩa ạ.”
Còn lý do em ấy đưa ra là muốn trình bày món ăn đẹp mắt hơn khi nấu ăn cùng tôi.
Cùng nhau chọn đĩa cũng là một trải nghiệm khá thú vị.
Bọn tôi thảo luận về việc sẽ nấu món gì hợp với chiếc đĩa này, món ăn nào sẽ hợp với đĩa nào và cũng mua sắm thêm vài bộ đĩa nữa.
Cuối cùng thì Nene lại đi chọn đồ cho tôi.
“Dạo này toàn thấy đồ oversized nhỉ.”
“Vâng, cũng có nhiều mốt lắm. Nhưng về cơ bản là anh khá cao nên trước đây chọn đồ vất vả lắm đúng không ạ?”
Nene nhìn tôi rồi cất tiếng hỏi.
“Đúng rồi. Chọn theo chiều rộng thì tay áo sẽ ngắn, còn chọn theo tay áo thì chiếc áo sẽ bị rộng thùng thình khá lôi thôi.”
Có chiều cao vượt quá 1m80 nên tôi hay gặp rắc rối về vấn đề này.
“Vì thế nên nhờ có xu hướng thời trang hiện nay nên anh cũng được cứu.”
“Nhưng không phải cứ mặc oversized là đẹp đâu đó nha, nên cũng khó khăn lắm đó anh.”
Đúng vậy, Nene nói rất đúng.
Giờ đây thì tôi đã có nhiều sự lựa chọn hơn với những bộ đồ oversized nhưng việc tìm kiếm sự cân bằng phù hợp với bản thân vẫn là điều cần thiết.
“Nhờ em chọn cho anh những bộ khá đồ phù hợp mà mọi chuyện cũng ổn hơn rồi, cảm ơn em.”
“Không có chi đâu ạ, em chỉ muốn chọn đồ thôi.”
Dù vậy nhưng Nene vẫn rảo bước với tâm trạng vui vẻ.
Chắc hẳn Nene đã rất vui khi được khen ngợi về lĩnh vực mà em ấy yêu thích.
“Theo Nene thì… thật tốt khi anh rể đã biết được về sở thích của bản thân.”
“Ừm, vì đó là đồ anh sẽ mặc mà.”
Vì được yêu cầu chọn ra món đồ mà mình thích nhất trong số đồ đã thử, tôi đã khiêm tốn chỉ ra một món.
Mặc dù tôi có thể mua tất đống đồ em ấy chọn, nhưng việc miễn cưỡng mặc những bộ đồ không hợp với sở thích là điều không nên, và trên hết thì việc trao đổi thêm ý kiến cũng rất quan trọng.
“Tuy nhiên, chỉ dựa theo sở thích cá nhân thì những món đồ Nene-chan đã chọn đều sẽ rất hợp với anh.”
“Đúng ạ! Anh rể có gu thời trang rất tốt nên khi chọn đồ cho anh khiến em rất vui.”
Nene tiến đến gần tôi rồi rúc vào người tôi.
Một mùi hương ngọt ngào khẽ phảng phất qua mũi tôi.
“Vậy à. Thật tốt khi em thích nó.”
Nene vẫn giữ nguyên tư thế đó rồi tiếp tục nói.
“À mà em mới nhận ra là anh rể có hơi gù lưng đó nhỉ?”
“Cái gì, anh gù lưng á?”
“Vâng, rõ cao mà bị gù lưng, phí ghê.”
Nene nói vậy nên tôi liền chỉnh lại tư thế.
“Do trước đây căn hộ của anh không rộng rãi lắm và cũng hay bị va đầu vào trần nên anh quen với việc gù lưng.”
Vừa vuốt tóc, tôi vừa lúng túng viện lý do.
“Em nhận thấy là. Cứ khi nào bất cẩn thì anh lại lấy lý do hồi xưa.”
“Không anh bất cẩn… À ừm.”
Nene đáp lời như thể đang suy nghĩ về điều gì đó.
Có thể em ấy nghĩ rằng tôi là một người cẩu thả, không thể lúc nào cũng ý thức được tư thế của bản thân.
“Căn hộ ngày xưa của anh là ở đâu nhỉ? Nhà Ichinose đâu phải ở chung cư đâu?”
Thôi chết.
Có lẽ tôi thực sự đã quá lơ là.
Vì đó là chuyện trước đây nên Nene sẽ không dễ dàng lật tẩy lời nói dối của tôi được.
“Ừm thì. Cũng trưa rồi, hay chúng đi ăn rồi từ từ tâm sự nhé.”
Casual là phong cách thời trang đề cao sự thoải mái, đơn giản và không bị gò bó bởi những quy tắc cứng nhắc. Phong cách này hướng đến sự tự do trong cách phối đồ, phù hợp cho những hoạt động thường ngày như đi học, đi chơi, dạo phố,... Tin không juẩn......