Hakuyoku no Polaris

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3466

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 299

Tập 01 - Mở đầu

Bất cứ ai đang bay lượn trên bầu trời kia có lẽ đều biết đến họ của tôi, Migrateur, nhưng chắc chắn tên của tôi, Ciel, thì không được nhiều người biết tới. Hồi đó, tôi chỉ là một cậu nhóc đang bắt đầu sống với tư cách là một “Chim Nhạn”.

“Một năm” là quan niệm khá thú vị. Cách người dân ở thị trấn Vessel, quê hương tôi, nhìn nhận một năm khác hẳn với phần còn lại của thế giới. Sáu năm trước, bố tôi đã biến mất khỏi cuộc đời tôi để hướng đến vùng đất phía Bắc xa xôi. Một năm sau, kỳ diệu thay, bằng chế độ tự động lái, chiếc thủy phi cơ của ông đã quay về đúng nơi nó xuất phát. Ông ấy luôn coi trọng chiếc phi cơ hơn cả tính mạng mình, nên việc nó quay về mà không có ông ấy đã nói lên tất cả.

Đương nhiên, sau đó tôi đã bị suy sụp trầm trọng. Tôi đã không thể nghĩ ngợi được gì vào đêm đầu tiên, và phải đến đêm thứ hai, tôi mới chịu chấp nhận sự thật rồi khóc như mưa sau đó. Tôi khóc và khóc cho đến tận đêm thứ năm, khi tôi cuối cùng cũng nghĩ ra được một việc mình buộc phải làm kể từ giờ. Tôi sẽ kế thừa di sản của bố mình và tự mình trở thành “Chim Nhạn”.

Ngay hôm sau, với đôi mắt vẫn còn đỏ hoe vì khóc lóc suốt đêm hôm trước, sự quyết tâm của bản thân đã khiến tôi gõ cửa Hội Chim Nhạn Vessel với mong ước trở thành một trong số họ.

Nhưng tôi đã không thể - vào lúc đó tôi mới chỉ là người mới. Thay vì trở thành một trong số những loài chim thần thoại có khả năng sải rộng đôi cánh và bay lượn xuyên qua các đại dương mênh mông, bản thân tôi giống một chú gà công nghiệp hơn. Dù vậy, hiện giờ tôi có thể khẳng định rằng mình là một chú “Chim Nhạn” đáng tự hào… Chà, có lẽ nên bỏ qua cái phần đáng tự hào đi.

Tôi đã nói điều này từ trước và tôi sẽ nói lại: Tôi bắt đầu dưới tư cách một người học việc. Nếu hồi đó tôi không gặp được cô ấy, có lẽ bây giờ tôi vẫn sẽ chỉ là một chú gà công nghiệp, nhảy nhót trên nền trời cao kia mà không có mục đích cụ thể nào.

Đã ba năm kể từ khi tôi thừa hưởng cả chiếc phi cơ cũng như biệt danh của bố tôi, “Đôi cánh Trắng”, cái biệt danh bị cường điệu hóa nhất của thế kỷ, và khởi hành lên bầu trời. Cùng với người bạn đồng hành mà tôi đã gặp vào ngày định mệnh ấy, chúng tôi tiếp tục chuyến phiêu lưu của mình, hằng ngày bảo vệ thế giới bé nhỏ của bản thân.

Đây là câu chuyện về chuyến phiêu lưu của chúng tôi.