Hakuyoku no Polaris

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

230 4267

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

25 238

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

(Đang ra)

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

Hibari Yu

Một mối quan hệ bí mật, nơi hai kẻ vụng về chập chững dò dẫm khám phá tuổi thanh xuân.

6 66

Đã nói là tôi không phải là boss của hầm ngục rồi mà!

(Đang ra)

Đã nói là tôi không phải là boss của hầm ngục rồi mà!

sigongchyoa (시공쵸아)

Không hiểu sao, chúng lại nhầm tôi với boss của hầm ngục.

2 9

Teisou Kannen ga Gyakuten shita Uchuujin no Guntai de Ace Pilot no Ore dake ga Yuiitsu Otoko na Hanashi

(Đang ra)

Teisou Kannen ga Gyakuten shita Uchuujin no Guntai de Ace Pilot no Ore dake ga Yuiitsu Otoko na Hanashi

Agar Jelly

Ngoài chiến trường thì cậu là một chiến binh thực thụ, nhưng một khi xuống khỏi Striker thì cậu chỉ một thanh niên địa cầu đáng thương. Liệu Kisei tội nghiệp có thể có được một ngày thảnh thơi, khi mà

21 1989

Tập 01 - Mở đầu

Bất cứ ai đang bay lượn trên bầu trời kia có lẽ đều biết đến họ của tôi, Migrateur, nhưng chắc chắn tên của tôi, Ciel, thì không được nhiều người biết tới. Hồi đó, tôi chỉ là một cậu nhóc đang bắt đầu sống với tư cách là một “Chim Nhạn”.

“Một năm” là quan niệm khá thú vị. Cách người dân ở thị trấn Vessel, quê hương tôi, nhìn nhận một năm khác hẳn với phần còn lại của thế giới. Sáu năm trước, bố tôi đã biến mất khỏi cuộc đời tôi để hướng đến vùng đất phía Bắc xa xôi. Một năm sau, kỳ diệu thay, bằng chế độ tự động lái, chiếc thủy phi cơ của ông đã quay về đúng nơi nó xuất phát. Ông ấy luôn coi trọng chiếc phi cơ hơn cả tính mạng mình, nên việc nó quay về mà không có ông ấy đã nói lên tất cả.

Đương nhiên, sau đó tôi đã bị suy sụp trầm trọng. Tôi đã không thể nghĩ ngợi được gì vào đêm đầu tiên, và phải đến đêm thứ hai, tôi mới chịu chấp nhận sự thật rồi khóc như mưa sau đó. Tôi khóc và khóc cho đến tận đêm thứ năm, khi tôi cuối cùng cũng nghĩ ra được một việc mình buộc phải làm kể từ giờ. Tôi sẽ kế thừa di sản của bố mình và tự mình trở thành “Chim Nhạn”.

Ngay hôm sau, với đôi mắt vẫn còn đỏ hoe vì khóc lóc suốt đêm hôm trước, sự quyết tâm của bản thân đã khiến tôi gõ cửa Hội Chim Nhạn Vessel với mong ước trở thành một trong số họ.

Nhưng tôi đã không thể - vào lúc đó tôi mới chỉ là người mới. Thay vì trở thành một trong số những loài chim thần thoại có khả năng sải rộng đôi cánh và bay lượn xuyên qua các đại dương mênh mông, bản thân tôi giống một chú gà công nghiệp hơn. Dù vậy, hiện giờ tôi có thể khẳng định rằng mình là một chú “Chim Nhạn” đáng tự hào… Chà, có lẽ nên bỏ qua cái phần đáng tự hào đi.

Tôi đã nói điều này từ trước và tôi sẽ nói lại: Tôi bắt đầu dưới tư cách một người học việc. Nếu hồi đó tôi không gặp được cô ấy, có lẽ bây giờ tôi vẫn sẽ chỉ là một chú gà công nghiệp, nhảy nhót trên nền trời cao kia mà không có mục đích cụ thể nào.

Đã ba năm kể từ khi tôi thừa hưởng cả chiếc phi cơ cũng như biệt danh của bố tôi, “Đôi cánh Trắng”, cái biệt danh bị cường điệu hóa nhất của thế kỷ, và khởi hành lên bầu trời. Cùng với người bạn đồng hành mà tôi đã gặp vào ngày định mệnh ấy, chúng tôi tiếp tục chuyến phiêu lưu của mình, hằng ngày bảo vệ thế giới bé nhỏ của bản thân.

Đây là câu chuyện về chuyến phiêu lưu của chúng tôi.