Chương cuối: Bản thân là người Nhật Bản ở kiếp trước, tôi cảm thấy đại dương đầy những ước mơ
(1)
『 Phía nam là bãi biển, có lẽ sẽ có bãi cát mà mình có thể tận hưởng việc tắm! Tiếp theo chính là muối! 』
Lý do tôi đi về phía nam lúc đầu đơn giản như vậy.
Sau khi bắt đầu thăm dò vùng đất chưa khai phá, tôi đã nắm được đại khái địa hình nơi này.
Hình dạng tương tự như bán đảo Ấn Độ. Thông thường, chắc có vùng biển ở phía đông lẫn phía tây, nhưng bên đó chỉ có những vách đá hiểm trở và cao đến hàng chục mét. Ngoài ra cũng có rất nhiều xoáy nước khổng lồ trên biển khiến mọi người cảm thấy xoáy nước của eo biển Naruto rất đáng yêu.
Thì ra là như vậy, chẳng trách nhà Công tước Bleichroder không tự tiện thiếp lập bến tàu.
Trước đó, bạn phải đối mặt với thực tế không thể xây dựng.
Mặc dù tôi chỉ cần dùng ma pháp lơ lửng trong không khí là có thể làm ra muối hay bắt cá, nhưng những vách đá và xoáy nước ở nơi này tràn ngập bầu không khí của cảnh tự sát, cho nên tôi quyết định tiến về phía nam để tìm bãi biển.
Tôi gần như đã chán ngấy với thức ăn không có vị mặn, suy nghĩ đến biển cũng có cá, cho nên tôi cần phải hành động càng sớm càng tốt.
Mặc dù thăm dò Khu Rừng Thần Bí nguy hiểm, nhưng không vượt qua được nơi đó thì không thể đến được bờ biển có bãi cát.
Mặc dù tôi chỉ có thể khóc hặc dùng ma pháp miễn cưỡng tạo ra nó, nhưng tôi vẫn hành động một cách vững tin rằng có bãi cát.
Mặc dù nó nguy hiểm, nhưng chỉ cần tôi có thể bay qua vùng trời thì luôn có cách.
Thế nên một tuần sau, tôi sử dụng ma pháp "Phi Hành" và "Dò Xét" để điều tra Khu Rừng Thần Bí.
Đầu tiên là tìm một nơi có chiều rộng hơi ngắn để ngăn cản mọi người đến bờ biển của Khu Rừng Thần Bí và điều tra xem vùng trời ở đó có ma vật bay khó giải quyết hay không. Nếu như có rồng ở đâu đó thì xong rồi, nếu như không có thì có thể bay toàn lực đến bờ biển dựa vào ma pháp "Phi Hành".
Cuối cùng thì tôi cũng thành công tìm được tuyến đường có chiều rộng ngắn hơn Khu Rừng Thần Bí và có thể bay đến bờ biển dựa vào "Phi Hành".
Cho dù ngộ nhỡ gặp phải rồng, tôi chỉ cần dùng toàn lực ma pháp "Phi Hành" và có lẽ có thể bỏ rơi được nó.
"Phi Hành! Tốc độ tối đa! Chuẩn bị đến bờ biển!"
Đã lâu chưa 'bùng cháy', tôi tiêu hao số lượng lớn ma lực vào ma pháp "Phi Hành" và bay qua Khu Rừng Thần Bí với siêu tốc độ lẫn siêu cao độ.
Sau vài phút, tôi đã bình an đến bờ biển.
"Quá tuyệt vời ———— Là biển ha!"
Ở đó có nước biển cực kỳ trong suốt và bờ biển tuyệt đẹp hoàn toàn chưa trải qua khai thác.
Hơn nữa, bờ biển này nằm ngoài lãnh thổ của ma vật và cho dù dùng ma pháp "Dò Xét" cũng không tìm được bất kỳ sự tồn tại nguy hiểm nào.
Có rất nhiều phản ứng trông giống như của cá lớn trên biển và có lẽ nó giống như cá mập.
Miễn là đừng rời khỏi bãi biển lúc chơi thì cũng không có gì nguy hiểm với tôi cả.
"Trước tiên là chuẩn bị nấu cơm."
Tôi nhanh chóng làm dụng cụ câu cá tự chế và bắt đầu dùng bánh mì làm mồi để câu cá trên bãi đá gần bãi biển.
Cá ở đây dường như thiếu lòng cảnh giác và cho dù tôi không có chút kinh nghiệm câu cá vẫn có thể câu được cá một cách dễ dàng.
Nhờ thói quen tự nấu nướng vào cuối tuần ở kiếp trước, tôi tự làm cá. Tôi lập tức dùng "Giám Định" để xác nhận cá giống cá thu có thể ăn được hay không và sử dụng "Giải Độc" vì lý do an toàn rồi nướng lên để ăn.
Mặc dù tôi chỉ dùng nước biển làm gia vị, nhưng lâu ngày không ăn cá biển nướng vẫn khiến cho tôi cảm thấy vô cùng ngon miệng.
Sau khi ăn nó một lần, cho dù những con cá kia xuất hiện trên bàn ăn một lần nữa, tôi cũng không muốn ăn lần thứ hai.
"Tiếp theo, chính là động vật có vỏ như sò, tôm và cua."
Đất đá ở đây có thể dễ dàng bắt được các loại động vật có vỏ như hàu, ốc biển, bảo ngư và tôm lớn, cua lớn có thể ăn được.
Sau khi xiên những thứ này với nhau và nướng thì chúng tỏa ra mùi thơm khiến người ta hoài niệm.
"Itadakimasu!"
Tôi ăn những thứ này và thưởng thức những hải sản đã lâu không ăn từ tận đáy lòng.
* * *
Chương cuối: Bản thân là người Nhật Bản ở kiếp trước, tôi cảm thấy đại dương đầy những ước mơ
(2)
"Tuy nhiên, huấn luyện viên West ○ cũng đã nói không thể từ bỏ như vậy."
Sau mấy ngày, tôi bắt đầu tiến hành thử nghiệm mới ở bờ biển.
Mặc dù tôi không nhất thiết phải tiến hành nó ở bở biến, nhưng làm ở đây không cần phải lo lắng bị ai đó nhìn thấy và vẫn có thể thỏa thích thưởng thức hải sản.
"Hơn nữa, nơi này còn có rất nhiều muối."
Tôi đang thách thức ma pháp gốc vận dụng ma pháp hệ thổ.
Đầu tiên là thử nghiệm tạo ra muối bằng ma pháp và sử dụng lượng lớn nước biển lấy hoài không hết làm nguyên liệu.
Ma pháp này cũng được ghi lại ở trong những cuốn sách mà sư phụ để lại.
Mạo hiểm giả sẽ sử dụng ma pháp để tinh chế muối từ những nơi chứa vi lượng muối như đất, đá, động thực vật hay thậm chí xác ma vật khi thiếu muối.
Con người thật sự là sinh vật không thể tưởng tượng nổi và cho dù lương thực vẫn rất đầy đủ, nhưng họ mất cảm giác ngon miệng đến chết bởi vì không có vị mặn.
Đối với con người, muối là thứ quan trọng như vậy.
Quay trở lại chủ đề ban đầu, tôi thận lợi tạo ra số lượng lớn muối có độ tinh khiết cao với tốc độ cực nhanh sau khi sử dụng bí quyết ghi trong cuốn sách của sư phụ.
Cho dù tỷ lệ natri clorua (NaCl) không đến 99,9 %, nhưng muối trắng tinh khiết, khô này vẫn có sự khác biệt một trời một vực so với muối hơi vàng mang theo từ nhà.
"Nhân tiện, có lẽ mình có thể sinh sống bằng cách bán muối."
Mặc dù thậm chí tôi xuất hiện ý tưởng như vậy, nhưng tôi vẫn chưa thể thỏa mãn vào lúc này.
Bởi vì tôi định sử dụng đống muối này làm nguyên liệu thứ gia vị đó.
"Đầu tiên là miso."
Đậu này ở thế giới này dường như được coi là cây trồng chủ lực và rất rẻ nên có thể mua được dễ dàng.
Nó được sử dụng làm thức ăn gia súc, thêm vào trong súp hay món hầm, hoặc là sử dụng làm ngũ cốc trong cháo.
Trước khi đến đây, tôi đã kiếm được túi đậu này từ những người dân làm ruộng gần nhà.
Chi phí được bù vào từ lông và thịt thỏ do tôi tự săn được.
Tiếp theo cũng chỉ còn lấy đống đậu nành này và muối làm nguyên liệu chế tạo miso.
Thế giới này không có miso, cho nên tôi chỉ có thể tự mình khám phá nó, nhưng may mắn thay vẫn có thể lấy ma pháp tham khảo.
Trong số các ma pháp sư, dường như có một vài kẻ mạnh có thể biến cho đã được chuẩn bị thành rượu nho ngay lập tức.
Ngoài ra, dường như họ cũng có thể lúa mì sản xuất bia, dùng đường cát sản xuất rượu rum hay dùng mật ong sản xuất rượu mật ong.
Xem ra thế giới này cũng biết cách chuyển hóa đường thành rượu cồn và cũng có các ma pháp sư sản xuất rượu từ đủ loại nguyên liệu.
Nghe nói ma pháp chỉ mất trong chốc lát là có thể hoàn thành quy trình sản xuất thường mất nhiều thời gian.
Tôi vốn cho rằng đây là chuyện khiến những người sản xuất rượu nghiêm túc tức giận, nhưng trên thực tế dường như không phải là như vậy.
Cái này là bởi vì hương vị thực sự vẫn tốt hơn một chút so với nhà máy sản xuất rượu chuyên nghiệp. Mặc dù thỉnh thoảng có ma pháp sư có thể sản xuất rượu không thua kém chuyên gia, nhưng số lượng cũng không nhiều.
Phần lớn chỉ dừng ở mức hưởng thụ dựa trên sở thích, làm cho bản thân hay người nhà.
Tuy là nói như vậy, ma pháp vẫn có thể sản xuất rượu có thể uống bình thường trong một khoảng thời gian ngắn.
Thế nên, nó chắc có thể sản xuất miso được luôn.
"Đầu tiên là miso. Sau đó là bình để tương miso, cuối cùng là dùng ma pháp sản xuất nước tương. Giấc mơ càng ngày càng lớn hơn rồi."
Thế nên tôi bắt đầu sản xuất miso.
"Ha ha ha... Không ngờ tới, mình lại rơi vào khổ chiến..."
Tôi đứng trước miso với nước tương cuối cùng đã hoàn thành và hồi tưởng lại một năm vất vả này.
Tôi dễ dàng sản xuất bằng ma pháp.
Hơn nữa, số lượng không cần thiết phải quá nhiều, mà chỉ cần đủ cho tôi sử dụng là được.
Nếu như có thể quay trở lại quá khứ, tôi thực sự muốn nhắc nhở bản thân phải thực hiện bài phát biểu tùy tiện này.
Bà tôi tự mình sản xuất miso ở quê, cho nên tôi cũng biết phương pháp làm miso cơ bản.
Dẫu sao tôi cũng từng đích thân giúp bà mấy lần.
Trên thực tế, quy trình nấu đậu nành đều giao cho ma pháp xử lý và không cần phải tự tay nấu. Bởi vì ma pháp có thể dễ dàng làm cho đậu thay đổi trong trạng thái đậu nấu. Sau đó, quá trình trộn nguyên liệu diễn ra vô cùng suôn sẻ, nhưng quá trình lên men tiếp theo khiến cho tôi đối mặt với tổn thất rất lớn.
Cho dù thi triển ma pháp bao nhiêu lần, nguyên liệu đều thối rữa.
Trước kia trong lớp cao trung, giáo viên sinh học từng nêu lên vấn đề này khi nói chuyện với chúng tôi.
『 Các em cảm thấy lên men và thối rữa khác nhau như thế nào? 』
Mặc dù mọi người đưa ra đủ loại câu trả lời, nhưng câu trả lời chính xác thực ra là như vầy ——
Hiện tượng lên men và thối rữa đều là giống nhau. Đối với con người, có ích gọi là lên men, có hại gọi là thối rữa.
Cho nên tôi vừa trông giống như người khiến cho số lượng lớn đậu này tự nhiên thối rữa, vừa dùng thỏ săn được đổi lấy đậu nành và cứ tiếp tục hư vậy khiến người dân đối xử tôi bằng ánh mắt khác thường.
Cho dù là như vậy, tôi cuối cùng đã thành công chế tạo ra miso sau khi trải qua hàng ngàn lần thất bại.
Ngược lại, không ngờ tới Thượng Cấp Ma Pháp được sư phụ ghi lại trong sách là rất khó cũng có thể thành công một lần trong mấy lần. Hơn nữa, tôi đã thành công phát triển đủ loại ma pháp gốc... Tôi thất bại hết lần này đến lần khác để làm miso và nước tương trong cả năm.
Tuy nhiên vào lúc chế tạo nước tương, gặp phải thất bại là khó mà tách lớp tương miso, cho nên tôi không đến mức lãng phí đậu nành.
Quả nhiên là bởi vì mỗi ngày trao đổi đậu nành, mà dân chúng đối xử với tôi bằng ánh mắt kỳ lạ.
Bởi vì mỗi ngày đều đi đổi đậu nành, cho nên dân chúng dường như cũng không đem đậu nành làm nguyên liệu nấu ăn nữa. Bọn họ phát hiện, thay vì ăn đậu này, không bằng dùng nó đổi lấy thịt thỏ hay heo từ tôi và cũng có thể ăn thịt mỗi ngày.
Cho dù họ tò mò đống đậu nành này bị đem đi làm cái gì, nhưng suy cho cùng thì tôi vẫn là con trai của lãnh chúa. Bởi vì tôi không ép buộc họ tiến hành giao dịch bất bình đẳng, cho nên bọn họ cũng ném chuyện này sang một bên và trao đổi với tôi bình thường.
May mắn thay, người nhà cũng không nói gì cả.
Hình như mọi người cũng cố gắng hết sức không tiếp xúc với tôi nhiều nhất có thể.
Ngoài ra, chẳng biết tại sao mà ma pháp làm ra rượu thành công trong một lần.
Tôi dùng gà sao săn được trao đổi lúa mì với dân làm ruộng gần nhà và sản xuất được rượu Soju hoặc bia.
Ngoại trừ cái này ra, tôi còn sử dụng trái cây tự nhiên như quả mâm xôi dại và nho núi thu thập được từ vùng đất chưa khai phá làm nguyên liệu và thành công sản xuất được rượu vang giống như rượu nho.
Cơ thể tôi vẫn là trẻ con, cho nên tôi chỉ nếm hương vị một chút lúc uống thử. Nhưng bởi vì đồ uống vô cùng ngon, cho nên tôi bịt kín rượu trong một chiếc bình chắc chắn chế từ ma pháp và bỏ vào trong túi ma thuật.
Tôi sử dụng ma pháp để lọc ra silic điôxít (SiO₂), Alumin (Al₂O₃) và nước phù hợp làm nguyên liệu gồm từ trong đất và gia công thành hình dạng đất sét. Sau đó, tôi tạo hình chiếc bình, bỏ vào lò nung ở nhiệt độ cao và chất liệu của chiếc bình biến đổi.
Mặc dù tôi đã nghĩ đến việc dùng Hỏa Ma Pháp đun trong nháy mắt, nhưng bởi vì tôi không thể duy trì Hỏa Ma Pháp nhiệt độ cao trong một tuần, cho nên cuối cùng tôi vẫn phải bỏ qua phương pháp này.
Ban đầu tôi chỉ có thể làm ra bình mỏng đến mức vỡ ngay hay rò rỉ nước vô cùng nghiêm trọng và lãng phí không ít đất sét. Nhưng sau hàng trăm lần thử nghiệm, cuối cùng tôi đã hoàn thành bình bảo quản rượu, miso và nước tương.
Còn về vẻ bề ngoài bình, bởi vì tôi thiếu mỹ cảm nghệ thuật, cho nên tôi chắc chắn không thể làm ra hàng hóa để buôn bán được.
Nói tóm lại, miễn là có thể bảo quản thực phẩm lên men tự chế là được. Chỉ cần không rò rỉ là được. Dẫu sao tôi chỉ cần bỏ vào trong túi ma thuật là không cần phải lo lắng về sự suy giảm chất lượng.
Câu chuyện chính là như vậy, tôi luôn cảm thấy hình như mình đã dành cả một năn chế tạo bình, miso và nước tương.
Ngoại trừ cái này ra, tôi cũng sử dụng ma pháp tinh chế muối hay sau khi vô tình phát hiện ra hòn đảo ở phía nam thì sử dụng cây mía tự nhiên ở đó để thử nghiệm ma pháp tinh luyện đường cát.
Hình như mía được trồng ở các đảo ngoài khơi phía nam và khu vực phía nam đại lục Lingaia.
Dĩ nhiên, đống mía này được sử dụng làm hàng hóa, xuất khẩu đến vương đô, khu vực phía bắc hay thậm chí Thánh Quốc Urquhart. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ nhìn thấy những thứ này ở trong lãnh địa Hiệp Sĩ Baumeister.
Bởi vì lượng nhu cầu nhiều hơn lượng sản xuất, cho nên giá cả cũng cao hơn nhiều so với muối.
Đối với nhà Baumeister túng thiếu tài chính, thay vì dùng tiền mua sản phẩm xa xỉ như đường cát, thì không bằng dùng để mua lượng muối gấp mấy chục lần thì tốt hơn.
Hình như người bình thường cũng sử dụng mật ong hay trái cây thu thập được trong rừng, hay cây mây và dây leo sau khi nấu sinh ra chất lỏng mang theo chút vị ngọt để bù đắp vị ngọt.
Mặc dù chủ đề hơn lan man, nhưng nói tóm lại là tôi cuối cùng có thể nấu cá thu miso hay nhỏ ít giọt nước tương lên ốc biển lúc nướng.
Nơi này rõ ràng là phía nam, nhưng chẳng biết tại sao mà dòng sông nối liền với biển vẫn có con cá bơi ngược dòng giống như cá hồi. Chúng chắc có thể sử dụng làm nguyên liệu cho món cá hồi nướng hay trứng cá hồi ngâm.
"Mình đã làm việc vô cùng chăm chỉ."
Trong một năm này, tôi tập trung luyện tập ma pháp. Thành quả tốt nhất chính là dựa vào những ma pháp đó thu thập, chế tạo nguyên liệu nấu ăn và gia vị.
Thành thực mà nói, đến ngay cả tôi cũng muốn tự khen mình.
Tại sao vậy? Bởi vì bên trong tôi là người Nhật Bản vô cùng chú trọng ăn uống.