Greetings, automata maid.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7122

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 371

Vol 1 - Chương 03

Sau khi xem xong chỗ luyện phép, cô ấy tiếp tục cho tôi xem toàn bộ bức tường xung quanh. Bằng một cách thần kì nào đó mà tôi lại không cảm thấy mệt... à đúng rồi, tôi là người máy cơ mà, nên cơ bắp của tôi không biết mệt.

Rồi chúng tôi quay lại bếp để làm bữa tối, công cuộc nấu ăn cũng y như lúc sáng thôi, sau khi ăn xong thì tôi là người rửa bát.

Ophelia nói rằng cô ấy phải đi chuẩn bị thứ gì đó nên cô ấy đi lên tầng hai, còn tôi thì đợi ở phòng mình. Để mà nói thì tôi rất muốn khám phá mấy thứ fantasy xung quanh ngôi nhà này, nhưng tôi lại phải phục vụ cô chủ của mình. Tôi không thể chơi ngu để rồi vướng phải mấy chuyện khó xử được.

Vì vậy, những gì tôi có thể làm hiện tại là xem xem trong phòng mình có gì. Ở đây có một cái giường, một tủ quần áo, một cái bàn và một cái ghế, vậy thôi, tuy không tới mức đầy đủ tiện nghi, nhưng lại phù hợp với vai trò của một người hầu. Mặc dù tôi có thể đòi hỏi thêm chút với cô ấy nếu tôi muốn.

"Chắc là mình có thể đòi Ophelia cho mình vài cuốn tiểu thuyết."

Dù đã được tái sinh ở thế giới khác, tôi vẫn không bỏ được cái sở thích có phần otaku này.

"Nhưng mình còn chưa biết chữ viết ở thế giới này ra sao nữa."

Tôi thực sự không giỏi mảng ngôn ngữ cho lắm, nhưng tôi sẽ cố hết sức để học.

"Bên trong đây có gì nào."

Tôi mở cửa tủ quần áo, bên trong có hàng loạt những bộ quần áo giống hệt nhau. Toàn đồ hầu gái. Nhưng điều này chứng mình rằng cô ấy đã chuẩn bị mọi thứ cho tôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc đến nỗi mắt bắt đầu nóng lên, nhưng tôi không khóc.

Khi kiểm tra các ngăn kéo bên dưới cái tủ thì tôi còn tìm thấy vài bộ đồ lót gợi cảm nữa, yay! Mấy thứ này mà đem bán về thế giới cũ thì được nhiều tiền lắm đấy! Dù tôi sẽ mặc nó!

Nhận ra điều đó, tôi sững người vì sợ hãi khi nghe thấy tiếng gõ cửa. Rõ ràng là có ai ở đó.

“Natalia, đi tắm thôi, để tôi chỉ cô cách hoạt động của mấy cái ống nước luôn. Nhớ đem theo đồ lót để thay đấy."

"Tôi tới liền đây thưa cô."

Ahh, tắm rửa. Tôi đã chuẩn bị tinh thần cho việc mình sẽ bị xối nước lạnh một tuần một lần, nhưng có lẽ tôi lo quá rồi.

Tôi trở lại tủ và lấy ra một bộ đồ lót, cả loại trên và dưới. Phải nhớ kĩ chuyện này. Tôi hiện vẫn còn hứng thú với gái gú và mơ mộng đủ thứ liên quan, tôi không thể để ngoại hình của mình ảnh hưởng đến chính mình được.

Ophelia đang đợi tôi trong phòng tắm.

“Sau khi cởi quần áo thì cô có thể để nó vào cái giỏ ở kia. Mai rồi hẵng giặt."

"Đã hiểu."

Chắc đó sẽ là việc của tôi.

"Làm gì đó? Cởi đồ nhanh lên."

"Huh? Ah, vâng."

Tôi nhanh chóng cởi bỏ bộ đồ hầu gái của mình, khiến cho lớp da nhân tạo lại lộ ra. Tôi biết đó là cơ thể của chính mình, đồng thời cũng là một người máy, nhưng tôi vẫn cảm thấy...

"Bồn tấm ở ngay sau cánh cửa này."

"T-tới ngay."

Tôi đi qua cánh cửa và vào trong một căn phòng đầy hơi nước.

Phòng tắm rộng tới mức đủ chỗ cho ba người vào trong bồn, thiết kế hao hao một quán trọ Nhật Bản. Hơi nước có chút hồng nhạt cùng hương hoa thoang thoảng, hình như là do một loại bột tắm nào đó. Ngoài ra còn có vòi sen bên cạnh bồn.

Tôi chẳng thể ngạc nhiên nổi nữa.

"Tốn rất nhiều công sức để thiết kế phòng tắm này đó. Tôi khá tự hào về nó."

"Tôi hiể-?!"

Tôi không ngạc nhiên vì cái phòng tắm, tôi ngạc nhiên vì Ophelia đang khỏa thân. Lúc trước tôi đã nghĩ rằng cô ấy chính trực, nhưng nhìn cái vẻ lộng lẫy đấy đi, không một thứ gì có thể che đi vẻ đẹp đó cả.

"Sao thế?"

Tôi vốn đã lờ mờ đoán được rồi, nhưng cô chủ của tôi thực sự là một người tuyệt vời.

"Oh, không có gì đâu."

Sự xấu hổ và tội lỗi trào dâng trong tôi, nhưng những quả đào to, chín mọng kia đã bị giam cầm bên trong tròng mắt của tôi mất rồi.

"Dù sao thì, đây là cách sử dụng vòi. Trước tiên, cô vặn nó ở đây."

"Hiểu rồi."

Bình tĩnh đi tôi ơi, nhìn chằm chằm thế kia làm mọi thứ trở nên kỳ quái hơn đấy, nó chỉ đồng nghĩa với việc mày là thằng trai tân thôi, đừng để bản thân lơ đãng như vậy.

Nhưng tôi K-k-k-k-k-không phải là trai tân đâu nhá!

Hít thở nào, bình tĩnh, tập trung. Không được để thứ đó áp đảo.

Dục tốc bất đạt. Vội vàng chẳng có lợi gì, suy nghĩ chậm lại, và để mọi thứ đi vào tầm kiểm soát.

"Nhớ là phải luôn rửa người trước khi vào bồn."

"Vâng."

Tôi là người máy, tôi là người máy. Cho dù bộ ngực đầy đặn của Ophelia có quyến rũ đến đâu, tôi vẫn có thể lơ nó đi.

"Cô có cảm thấy gì không ổn khi chạm phải nước không?"

"Mọi thứ đều ổn, không sao cả."

Tôi là người máy. Tôi là người máy.

Tôi là người máy. Tôi là người máy.

Dù Ophelia có đang kỳ cọ cơ thể trần truồng của tôi, tôi vẫn không nhúc nhích.

"Tắm bồn tuyệt thật đấy."

"Vâng."

Tôi là người máy. Tôi là người máy.

Tôi là người máy. Tôi là người máy.

Tôi là người máy. Tôi là người máy.

Kể cả khi vếu của Ophelia đang nổi lềnh phềnh trước mắt tôi, tôi vẫn không cảm xúc.

“Phù, cảm giác thật tuyệt.”

"Vâng."

Huh, hình như nhận thức về thời gian của tôi đã trở nên mù mờ, tôi gần như không nhận ra việc mình vừa quay lại phòng thay đồ. Có chút tiếc khi để quãng thời gian đó trôi qua như vậy, nhưng tôi cũng suýt nữa phát điên khi phải trải qua cái cảm giác vừa lâng lâng tựa thiên đường vừa cực hình tựa địa ngục đó, nên thôi...

“Natalia, giơ tay lên.”

"Vâng."

Ah, cảm giác thật tuyệt khi được người khác lấy khăn lau cho mình.

Tiếp theo là mặc đồ lót vào.

Tôi cảm thấy thứ gì đó vừa biến mất khi tôi mặc nó.

“Chúng ta đi thôi.”

Ophelia cột mái tóc đen dài qua gáy.

Ohh, chiếc váy ngủ màu tím nhạt của cô ấy cũng thật lộng lẫy.

"Cái này cho cô."

Tôi cũng phải mặc một cái...

À mà cô ấy cũng sấy tốc cho tôi nữa (cảm giác phê không kém mấy chuyện kia) và thế là kết thúc một ngày.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage