Golden Experience

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

The Great Forest - Chương 04: Giao tiếp lịch sự

—Ồ, giờ thì mình hiểu rồi. Hèn gì mình cứ tự hỏi sao lại có nhân loại ở lãnh địa quái vật được, thì ra chỉ là bọn cướp, loại mob tôm tép ở khu vực khởi đầu.

Sau khi phục kích từng tên một trong đường hầm, chỉ còn sót lại hai tên bên trong khu hang rộng, Rare đã đánh gục cả hai rồi sau đó là đạp hai tên ban đầu lăn xuống cùng. Cô không nghĩ mình đánh bọn cướp đủ mạnh để giết chúng, nhưng chẳng có tên nào tỉnh lại dù đã bị chấn động bởi cú ngã.

Nghĩ lại thì, giả sử cô đã gặp một người chơi quái vật tại lãnh địa quái vật và quanh cô lại là quái vật cùng chủng tộc với người đó, nếu bọn họ có thể giao tiếp với nhau đúng cách thì cô không nghĩ mình sẽ có thể dễ dàng biến họ thành điểm XP được. Nhưng nếu cô được đưa đến nơi gần lãnh thổ của con người và chạm mặt với lũ cướp ở đó, lúc đó dù bọn chúng có là người chơi tộc nhân loại hay quái vật đi chăng nữa thì hẳn là cô sẽ không ngần ngại làm gỏi chúng. Đúng là khó hiểu thật.

Rare vẫn nhớ lời cảnh cáo của AI trong phần hướng dẫn, cô đã quyết định sẽ dừng việc sát sinh để đề phòng. Đúng là cô muốn giết chúng lúc nào cũng được, nhưng các NPC sẽ không thể tái sinh. Hơn nữa, dù không giết chóc, cô vẫn có thể cày được cả tấn XP chỉ từ việc thành công đánh gục chúng.

Thật ra thì chiến đấu không phải cách duy nhất để kiếm XP trong trò chơi này. Bạn có thể kiếm XP bằng việc chế tạo đồ hay thậm chí là trộm đồ và trốn đến nơi chẳng ai tìm ra. Lượng XP nhận được sẽ dựa vào độ khó tương đối của hành động so với tổng thể chỉ số của người chơi. Nếu một người chơi chưa từng kiếm được điểm XP nào bắt đầu chế tạo đồ, họ sẽ kiếm được nhiều XP hơn một người chơi với chỉ số cao và có cả mớ kỹ năng dù cả hai chế tạo cùng thứ. Rõ ràng là chế tạo vật phẩm thành công sẽ được thưởng nhiều XP hơn lúc thất bại, vì vậy nên khi chế tạo vật phẩm nào đó, để đạt được hiệu quả tốt nhất thì bạn cần nâng cao khả năng thành công nhiều nhất có thể.

Vì không dùng điểm XP nào trong số 100 XP được cho lúc tạo nhân vật, đã vậy lại còn nâng con số đó lên 110, nên hệ thống nhận định rằng Rare còn kém hơn một tân binh. Việc giữ khư khư điểm XP mà không sử dụng là rất vô nghĩa, điểm XP chỉ có giá trị khi dùng để tăng chỉ số và học kĩ năng. Nhưng, theo quan điểm của Rare thì đây chỉ đơn giản là lối chơi của cô.

Vì hoàn cảnh gia đình mà cô đã thành thạo võ thuật để tự phòng thân. Gia tộc của cô từ lâu đã nổi tiếng về sự siêng năng, họ mong muốn tất cả con cháu trong gia tộc phải nỗ lực học tập. Trong lúc được dạy dỗ thì con cháu cũng sẽ được rèn luyện thể lực, cơ bắp và sự khéo léo, thêm nữa là học Aikido và võ cổ truyền. Ai cũng phải tuân theo khái niệm về “Lý” của Nho giáo và phấn đấu vì lý tưởng tự bảo vệ bản thân bằng cách đánh bại kẻ địch mà không nhận lấy dù chỉ là một vết xước. Quan điểm này chỉ ra rằng không cần chú trọng rèn luyện cơ bắp, thế nên không có bài tập nâng cao sức mạnh cụ thể nào cả. Đối với dòng dõi của gia tộc này, quan trọng nhất chính là cái đẹp và sự nữ tính. Thường thì những người đam mê võ thuật đã khinh miệt võ đường và luôn miệng phê phán rằng gia tộc này đã ám ảnh theo đuổi một lý tưởng không thực tế.

Tuy nhiên, với sự tiến bộ thần tốc của công nghệ VR, quan điểm của họ đã bị đảo ngược hoàn toàn. Rốt cuộc thì hiện nay việc tự do rèn luyện tâm trí mà không cần rèn luyện thân thể đã trở nên khả thi. Bây giờ bạn đã có thể đánh bại kẻ địch mà không cần dùng đến tí sức mạnh thể chất nào, đấy chính là sự tinh hoa trong “Lý”. Chỉ cần có thể rèn luyện tâm trí đến mức hoàn hảo, việc cần thiết còn lại chính là gắn kết những trải nghiệm tâm lý với thể xác ở đời thực. Từ khi Rare nhận thức được điều này, cô đã dành hết thời gian rảnh của mình để rèn luyện cho lý tưởng ấy trong VR. Việc nhân vật đại diện có chỉ số thấp thật ra cũng là do ý muốn của cô.

Tựa game này đã được điều chỉnh cân bằng dựa vào giả thiết là người chơi sẽ sử dụng lượng XP khởi đầu, đấy là việc đã xảy ra ở đợt closed beta. Hơn nữa, cô dự kiến rằng tốc độ cày điểm kinh nghiệm sẽ tương tự như hồi chơi closed beta nên mới nghĩ ra lối chơi như này.

Lượng XP đền bù cho việc tăng độ khó là vô cùng lớn. Từ “bất lợi” tới “ngang hàng” rồi “chiếm lợi thế”, sự khác biệt của lượng XP kiếm được trong mỗi cấp độ có thể lên đến hàng chục. Khi kiếm XP qua việc chiến đấu, đánh bại một kẻ địch siêu mạnh có thể kiếm được số XP cao hơn cả trăm lần so với khi đánh kẻ địch yếu nhớt. Tuy nhiên, sau cùng thì đấy chỉ là tính toán về mặt lý thuyết thôi. Trong thực tế, nếu cố gắng chiến đấu với một kẻ địch đáng giá gấp 10 lần điểm XP thì thế nào cũng toi mạng. Cũng tương tự vậy, nếu cố gắng chế tạo một món đồ đáng giá gấp 10 lần điểm XP thì chỉ đơn thuần là đang phí phạm nguyên liệu.

Rare thầm vui sướng cười khúc khích khi kiếm được một lượng XP lớn đến bất ngờ. Những hành động vừa rồi của cô đã mang lại tổng cộng 300 XP. Nếu gộp với số XP ban đầu, cô hiện đang có 410 XP. Cô không rõ sao mình lại kiếm được nhiều đến vậy, nhưng tạm thời thì cô chưa muốn sử dụng chúng, trong lúc trói lũ cướp bất tỉnh lại thì cô đã quyết định sẽ suy nghĩ về chuyện ấy sau. Vì xung quanh bọn cướp không dây thừng mà trông như bọn chúng còn lâu mới tỉnh nên cô đã lột sạch quần áo của bọn cướp ra rồi dùng số quần áo đó để trói tay chân chúng lại. Sau đó cô lăn từng tên cướp tách xa nhau ra một khoảng rồi bắt đầu lần lượt thúc ép bọn chúng tỉnh dậy.

Sau tất cả thì đây sẽ là lần đầu tiên cô được tiếp xúc với các NPC.

Không tính lúc đánh lén chúng nhé.

Đây là dịp tiếp xúc đầu tiên vô cùng quan trọng đối với cô, cô cảm thấy khá hào hứng với chuyện này, nhưng khi lũ cướp tỉnh dậy, chúng lại bắt đầu khóc la rồi giãy đành đạch khiến cho mọi nỗ lực để giao tiếp trở thành công cốc. Rare không thể làm gì khác ngoài việc nhã nhặn giúp chúng bình tĩnh lại mỗi khi chúng bắt đầu ồn ào. Có vẻ như trong tình cảnh này bọn cướp không thể nghe hiểu tiếng người, nên cô phải dựa vào một phương pháp cũ hơn, hiệu quả hơn để thuyết phục chúng. Chuyện cứ lặp đi lặp lại cho đến khi lũ cướp dần bình tĩnh hơn. Cuối cùng thì lần giao tiếp đầu tiên cũng đã bắt đầu.

Lại lần nữa, không tính lúc hòa giải này nhé.

“Này, chắc là tôi sẽ bắt đầu tự giới thiệu bản thân mình trước. Các người có thể gọi tôi là Rare. Như đã thấy thì tôi là Elf. Tôi đoán các người là thú nhân, đúng không? Vậy ai là người cầm đầu? À, hay là giờ chỉ có người cầm đầu mới được phép nói chuyện nhé”, Rare nói với giọng nhẹ nhàng.

Tên cướp ồn ào nhất từ nãy đến giờ bắt đầu xưng tên trong sợ hãi. “Là… tao, Kerry đây…Mày là con đ*o nà …”

“’Đ*o’? Chẳng lẽ mẹ cô không dạy cô cách ăn nói sao cho tử tế à? Tôi đang ngồi ngay ngắn ở đây trong khi các cô thì bị trói trên mặt đất. Không cần nghĩ nhiều thì cô cũng phải hiểu ra rằng ai mới là người nắm quyền ở đây chứ, nhỉ?

“Ergh…! Ta xin… Tôi xin nỗi. Ý tôi khôn phải dậy! Cha mẹ chưa từn dạy tôi dì cả!”

“Ồ, vậy à. Gia đình cô chắc cũng không ham thích gì việc giáo dục con trẻ nhỉ. Tôi đã hiểu lầm cho cô rồi. ‘Đ*o’ là một từ thô tục và rất kém tao nhã. Tôi mong rằng cô có thể nhớ lấy điều này, nếu không thì trong tương lai cô sẽ phải chịu tổn thương không đáng đấy. Ngoài việc đó ra, hình như cô không nói chuyện bình thường được, cô muốn dùng một lọ thuốc phép không?”

Nói thế rồi Rare lấy ra một lọ Thuốc Hồi máu (LP) từ kho đồ của mình và đặt trước mặt Kerry. “Kho đồ” là một chức năng lưu trữ đồ vật người chơi kiếm được sau khi họ bắt đầu chơi. Từ lúc closed beta cho đến tận bây giờ, chưa từng có chuyện kho đồ bị đầy chỗ, vậy nên không ai biết lượng vật phẩm tối đa nó có thể lưu trữ là bao nhiêu. 

Lọ thuốc này có sẵn trong kho đồ của mọi người lúc mới bắt đầu. Bây giờ Rare còn lại chín lọ trong kho. Ở bản closed beta, lúc đầu chỉ có sẵn năm lọ thôi, nhưng người chơi còn nhận được vũ khí khởi đầu phù hợp với một trong những kĩ năng họ đã học. Cô không được cho món vũ khí nào, có lẽ vì thế nên cô mới được tặng thêm năm lọ. Dù sao đi nữa, nếu nói cô có quá nhiều thuốc thì cũng không đúng. Thường thì bạn nghĩ rằng có năm lọ thuốc đã là rất nhiều, nhưng ở đây cô phải dùng hết bốn lọ cho bọn cướp, không thấy tiếc mới là lạ.

Kerry nhìn chằm chằm vào lọ Thuốc LP đầy nghi hoặc rồi buông lời rên rỉ: “Cái…cái dì dậy? Độc ư…? Cô mún giết hết bọn tôi sao?

“Đến lọ thuốc mà cô cũng không biết nữa hả? Chẳng phải nó là một thứ khá phổ biến sao? Hay có lẽ nó không phổ biến ở vùng này lắm? Hồi ở bản clos… Trước đây khi tôi có ghé qua thị trấn, tôi chắc rằng ở đó có đủ loại cửa hàng bán thuốc phép mà.

“Làm dì có chuyện đó… thứ duy nhất cô mua được ở đấy là thức ăn và quần áo…”

“Ờm, thật ra đây là một lọ thuốc phép có khả năng chữa lành vết thương. Tuy nó không thể chữa khỏi triệt để mọi vết thương, nhưng ít ra nó cũng có thể giúp cô nói chuyện thoải mái hơn. Đây này, tôi giúp cô uống nhé, đừng nhúc nhích.”

Cô mở lọ thuốc ra và rót vào miệng của Kerry. Rõ ràng là vết thương trên miệng của Kerry rất đau vì mặt cô ấy đã nhăn nhúm trong giây lát, nhưng cơn đau nhanh chóng biến mất chỉ để lại ánh mắt ngạc nhiên của cô dành cho Rare.

Lúc ấy chính là lần đầu tiên mà Rare suy nghĩ rằng có lẽ bốn cô gái kia không phải là cướp, họ chẳng qua chỉ là một nhóm con gái lỗ mãng có vũ trang sống trong hang động ở lãnh địa quái vật thôi. Hiển nhiên là họ sống ở đây và đã tấn công cô ngay khi vừa gặp, nhưng biết đâu vẫn còn một lời giải thích hòa bình hơn cho sự có mặt của họ tại chốn này. Có thể họ là lính đánh thuê được giao nhiệm vụ khám phá khu vực này. Hay có lẽ họ là thợ săn đến từ khu làng lân cận chỉ dừng chân nghỉ ngơi ở nơi đây. Cứ cho rằng khi nói về game meta thì ai cũng nghĩ đến việc xung quanh điểm khởi đầu chỉ toàn những con quái yếu, nhưng giờ nghĩ lại, so với những tựa game khác thì tựa game này không hề có khả năng làm theo suy nghĩ lối mòn như thế.

Khi tựa game được công bố lần đầu, họ đã tuyên bố rằng tựa game mới đầy tính đột phá này sẽ làm lu mờ những ranh giới giữa trò chơi và thực tế. Có tin đồn rằng nó chính là bản thử nghiệm của một trình giả lập thế giới đang hoạt động. Nếu lời đồn có phần nào là thật, vậy một trình giả lập dị giới sẽ không phân chia từng môi trường đặc trưng cho mọi người chơi.

Nhìn vào thực tế, không đời nào lính đánh thuê lại chẳng biết thuốc phép là gì, kể cả thợ săn cũng phải nghe qua về chúng rồi. Có cảm giác như các cô gái này có rất ít liên hệ với thị trấn hay các cộng đồng làng mạc, vậy nên giả thuyết các cô là kẻ cướp nghe cực kì hợp lí, nhưng…

“Giờ thì, nếu đã hết đau rồi thì chúng ta trò chuyện chút nhé. Hãy kể tôi nghe về bản thân các cô nào. Trước giờ mọi người sống ra sao, có dự định gì trong tương lai không?”

Meta là viết tắt của Most Efficient Tactics Available (chiến thuật hiệu quả nhất tại thời điểm hiện tại)