l----$----Trans & Edit: Skuen----$-----l
##
Trans:
-Hello guys. 1 tháng rùi nhỉ *tehe*. Sau tết thì mình bị 1 nùi thứ nó vả vào mặt thành ra ko rảnh mà dịch được <= Thực ra ngồi cày WN khác :v
-Sau khi hết bớt việc rùi(Thực ra cày hết 4,5 bộ WN như novel extra, saga vahalla, master hunter K, vân vân và mây mây) thì mình đã cumback <= Lại sắp lặn.
-Thôi thì mấy chap tới khá hay nên chúc mấy đồng râm đọc truyện vui vẻ <= Lại chuẩn bị nghĩ cớ né vụ sửa mấy chap đầu.
##
Chapter 40 – Giúp đỡ #4
**
Tên giết người hàng loạt được gọi là Hà mã.
Tae-hyuk nghĩ về Yoo Cheol-ho trong khi đang ăn.
‘Mình đã rất may mắn.’
Nó chỉ mới 3 tháng trước.
Những sự kiện từ trước đây cảm giác như đã xảy ra từ lâu rồi, làm Tae-hyuk thở dài. Cậu thức dậy với kí ức từ tương, và nhận được những kĩ năng tội phạm.
Cậu giả vờ bình tĩnh nhất có thể nhưng thực ra nó chỉ là vẻ ngoài.
‘Hyung đã mua cho mình ít kem, nhưng mình chỉ ăn được một tí trước khi vứt nó đi.’
Vào lúc đó, kĩ năng tội phạm của cậu chỉ là ‘Robbery’. Khi đó, cậu vẫn không hiểu biết gì về khả năng và danh hiệu của cậu. Nếu Tae-hyuk đụng phải tên Hà mã vào lúc đó, thì cậu sẽ không đời nào có cái ý định như là bắt giữ hắn.
Tuy nhiên, Yoo Cheol-ho là một tên khét tiếng đến mức xuất hiện trên trang nhất của báo chí hàng ngày. Không một ai không biết mặt hắn. Tae-hyuk có thể bắt hắn chỉ bằng cách biết được nơi hắn trốn và báo nó cho cảnh sát.
‘Tên Hà mã thì khác.’
Chỉ có 2 người trên thế giới này biết được danh tính của hắn. Một là chính hắn. Người còn lại là Tae-hyuk, người có được kí ức từ tương lai.
Cảnh sát chỉ biết được rằng tên Hà mã là một kẻ giết người hàng loại và thiết lập một đội riêng để bắt tên tội phạm. Tae-hyuk có thể thấy được Cho Kang-suk làm việc tuyệt vọng đến mức nào mỗi tối.
Bất ngờ thay, tỉ lệ bắt được tội phạm ở Hàn Quốc tương đối cao. Về cơ bản, do độ lớn của quốc gia nhỏ nên không có nhiều nơi để trốn. Sự thật là tất cả dấu vân tay của mọi người đều được lưu vào dữ liệu là một lợi thế cực lớn trong việc điều tra.
Camera an ninh được rải rác tốt và được cài đặt trong những tòa nhà, vậy nên khó mà phạm pháp ở đất nước này.
Hàn Quốc cũng rất có hiểu biết về khoa học điều tra của thế giới, vậy nên họ sử dụng những công nghệ tiên tiến trong suốt quá trình điều tra tội phạm.
Một chuyên gia xét nghiệm máu(Blood smear) có thể tái hiện lại hiện trường vụ án dựa trên vị trí và kích cỡ mà máu rơi. Một chuyên gia dấu vấn tay sử dụng vân tay và dấu bàn tay. Thậm chí còn có cả chuyên gia hồ sơ đoán được tâm lí của tội phạm.
Họ đã sử dụng những phương pháp điều tra tân tiến hơn nhiều so với quá khứ lên thi thể nạn nhân.
Đối với những vụ giết người bộc phát, hầu hết thủ phạm đều nhanh chóng bị bắt. Tuy nhiên, khó có thể nhận diện được một tên giết người hàng loạt thực hiện một cách ngẫu nhiên.
Vì thế, những phương pháp điều tra khoa học là một giúp đỡ rất lớn. Dù tên tội phạm có hoàn hảo cỡ nào, không đời nào không có vụ nào chúng không phạm sai lầm nào dù chỉ là 1 sai lầm.
Một sai lầm thông thường là uống nước bằng một cốc nước hoặc cốc giấy rồi sau đó quẳng nó đi. Những cái khác như: Để lại dù chỉ một sợi tóc tại hiện trường hay vô ý nhổ nước bọt. Những chuyên gia có thể xác định được DNA của tên tội phạm từ dấu vân tay hay mẩu nước bọt để lại trên thi thể nạn nhân.
Không một tên sát nhân nào không để lại dấu vết làm bằng chứng. Tuy nhiên, không giống cái biệt danh nực cười của hắn, tên Hã mã là một kẻ sát nhân hoàn hảo. Hắn không để lại bất kì dấu vết nào.
Đó là lí do tại sao cuộc điều tra trở thành mê cung. Có cả lời đồn rằng đó là một con quỷ đi giết người.
‘… Tên Hà mã sẽ giết 10 người trong năm tới. Cách thức hoạt động của hắn vẫn tương tự như vậy. Cho nạn nhân uống một lượng lớn nước muối. Làm thế khỉ nào mà hắn lại bắt đầu hoạt động sớm hơn kế hoạch nhỉ? Mình cần phải tăng sức mạnh cho kĩ năng tội phạm của mình và giúp đỡ cho tình cảm của Kang-suk và Noona tiến triển.
Tae-hyuk đã hoàn toàn khác so với lần đầu cậu bắt Yoo Cheol-ho.
Cậu đã có kĩ năng ‘Robbery’, ‘Voice Modulation’, ‘Spying’, ‘Forgery’, ‘Gambling’, và ‘Violence’, tổng cộng là 6 kĩ năng tội phạm.
Nhờ vào kĩ năng studying của An Eun-young, chỉ số intelligence của cậu đã tăng cực mạnh. Cậu cũng có rất nhiều ứng dụng chó kĩ năng Forgery.
Mọi thứ đã khác so với khi cậu buộc phải gọi cảnh sát để bắt Yoo Cheol-ho. Cậu có thể chiến đấu với tên Hà mã.
Tae-hyuk theo bản năng cảm nhận được điều đó. Cho tới giờ, cậu đã sử dụng một kĩ năng tội phạm mỗi lần để bắt những tên tội phạm. Đó là điều kiện để có được kĩ năng.
“Nhưng lần này, mình không thể đảm bảo được việc không phải sử dụng tất cả kĩ năng.”
Tae-hyuk nhìn vào những thứ mà cậu đã chuẩn bị. Sơn, bảng nhựa, dây thừng, và những viên bi thủy tinh. Còn nhiều thứ khác chồng lên.
Cậu đặt chúng vào một cái túi lớn, và nhờ stamina của cậu(61), Tae-hyuk có thể vác nó. Cậu nâng nó lên và đưa nó qua vai.
“Ugh. Nặng thật!”
Tuy nhiên, từng thứ một bên trong đều là thứ cần thiết mà cậu không thể bỏ. Kể từ lúc này, cậu sẽ chuẩn bị cái bẫy để bắt tên Hà mã trước khi hắn giết một ai đó vào ngày mai.
Hiển nhiên nạn nhân…
“…….!”
Tae-hyuk rên rỉ ngay khi một điều đột nhiên nảy ra trong đầu cậu.
Cậu đột nhiên nhớ lại tên người nạn nhân thứ 3 bị giết bởi tên Hà mã. Dĩ nhiên, điều đó không có nghĩa là điều gì sẽ thay đổi, khi mà hôm nay họ vẫn sống. Người nạn nhân sẽ không tin cho dù cậu có nói với họ.
Trên hết, cậu phải chuẩn bị hiện trường vụ án để bắt tên Hà mã. Vì thế, cậu phải để việc nạn nhân bị bắt cóc được thực hiện.
Nhưng người mà tên Hà mã muốn bắt vào ngày mai là người mà Tae-hyuk biết.
“… Jung Yuri.”
Tae-hyuk nhận ra tại sao Jung Yuri không có trong kí ức của cậu. Cậu đã nhận việc làm bảo vệ tại Sungjin Group 5 năm sau. Vào lúc đó, Jung Yuri không còn sống.
Cô ấy sẽ phải chết vào ngày mai do tên Hà mã. Bị giết một cách dã man.
Tae-hyuk không làm gì một lúc trong khi mở cửa sổ và nhìn vào bâu trời đêm. Trăng gần sắp tròn rồi, nhưng nó bị che bởi những đám mây đen nên không thể thấy được gì. Chỉ có bóng đêm.
**
Chân của Jung Yuri không cử động được. Cô đã yếu từ khi sinh ra. Những cơ bắp của phân thân dưới dần bị cứng lại.
Dù thế nào, cô chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc đời cô là khó khăn hay bất tiện. Cô có một người chị gái sinh sớm hơn 1 năm. 2 người họ luôn đi cùng nhau.
Khi mà cô vào tiểu học, chân của Jung Yuri không còn đi lại được. Cô phải ngồi xe lăn kể từ đó.
Chị cô luôn là người đẩy chiếc xe lăn. Chị cô luôn giúp cô tiền về phía trước.
“Unni…”
Chị cô đã chết 3 năm trước. Chị ấy đã bị giết một cách tàn bạo bởi bàn tay của tên giết người hàng loạt Yoo Cheol-ho.
Khi Yuri gặp hắn, hắn mỉm cười và thấy hối hận khi không thể giết cô. Yuri nhổ bọt vào khuôn mặt của Yoo Cheol-ho, và hắn nói,
“Kuhuhuhu… Cứ đợi đấy đi. Tao chắn chắn sẽ thoát ra và giết mày.”
Yoo Cheol-ho thực sự đã trốn thoát. Cô vẫn cảm thấy nổi da gà khi nghĩ về lần đó.
Tuy nhiên, cô khác với chị mình. Cha của Jung Yuri giờ là phó chủ tịch của một tập đoàn lớn. Cô đồng thời cũng làm việc dưới trướng của ông ấy, vậy nên cô có thể đặt một số tiền thưởng lớn cho tên Yoo Cheol-ho.
Vài ngày sau, hắn đã bị bắt. Lần này, hắn sẽ bị nhốt ở một nơi mà hắn sẽ không bao giờ thoát ra được.
“Hu…”
Cả cơ thể cô bị ướt đẫm mồ hôi do đẩy xe lăn. Jung Yuri lấy ra khăn tay từ túi xách và lau trán.
Cô đang trở về từ một cuộc gặp mặt với khách hàng. Người tài xế nói rằng anh muốn đưa cô về nhà nhưng Jung Yuri nói rằng cô muốn tự đi.
Không ai đẩy cho cô khi mà chị cô đã chết. Giờ cô phải tự tiến lên phía trước bằng chính sức mình.
Cô tập luyện một cách tuyệt vọng để nâng sức mình lên, nước da của cô cải thiện một cách chóng mặt. Cô ngày càng trở nên đẹp hơn. Cô thậm chí còn được lời mới làm người mẫu quảng cáo.
“Ahum… Điều này sẽ khó đây.”
Jung Yuri nhìn con đồi xuất hiện trước mặt cô. Nó có độ dốc vừa phải.
Tuy nhiên, cô đã thề rằng sẽ sống khỏe sau cái chết của chị mình. Jung Yuri chuẩn bị đặt tay lên bánh xe của xe lăn.
Vào lúc đó, có một ai bắt đầu đẩy xe lăn từ phía sau. Jung Yuri bất ngờ và nhìn lại phía sau.
“Nó sẽ khó nếu chỉ với sức của cô. Nếu cô không phiền thì tôi sẽ vui lòng giúp đỡ.”
Một người đàn ông trông thân thiện cười với cô.
“Ahaha… Cảm ơn. Dù sao thì, tôi đã gặp anh bao giờ trước đây chưa nhỉ? Khuôn mặt của anh trông rất quen.”
Người đàn ông đáp.
“Tôi là người đã đi chung với người nhận tiền thưởng. Cho Kang-suk… Cô có nhớ không?”
“Ah, là người đó!”
Người đàn ông cười.
Sau đó Yung Yuri bị chích vào cổ.
**
“Uhh…”
Trong bóng tối, Jung Yuri ngơ ngác mở mắt.
Cô không thể thấy được bất kì thứ gì. Đôi mắt cô bị bọc bởi thứ gì đó bằng da. Chân của cô ngay từ đầu vốn không thể cử động được, và tay cô bị trói từ phía sau.
Cô không thể làm gì hơn ngoài việc đổ mồ hôi.
“Oof! Oof!”
Cơ thể cô vốn chẳng khác nào một hộp thủy tinh.
Cô quần quại ngón chân mình và thấy thứ gì đó lạnh.
‘Nước ư…? N-Nó đang ngày càng dâng lên!’
Cô sẽ chết nếu cứ thế này.
Jung Yuri nhớ lại người đàn ông đã bắt cóc cô. Đó không phải là Yoo Cheol-ho. Tuy nhiên, hắn có đôi mắt tương tự. Sẽ không chỉ là chị gái cô, mà bản thân Jung Yuri cũng sẽ bị giết bởi ai đó.
Nước mắt chảy ra từ miếng bịt mắt.
‘Mình, Có phải mình sắp chết? U-Unni. C-Cứu em… Unni!’
Nước đã dâng tới đầu cô.
Jung Yuri không thể thở được.
**
Joo Hyun-ho đang uống sữa từ phòng cậu.
Nhạc cổ điển đang phát ra từ bộ loa có giá hơn 20 triệu won. Chopin Etude OP. 10-4, còn được biết đến với cái tên ‘Chase’. Nó là bài yêu thích của cậu.
Đó là thứ gì? Dù cậu có chịu khó nghĩ tới mức nào, cậu vẫn cảm thấy trong tâm trí của cậu vẫn còn thiếu gì đó.
Cậu tự hỏi đó là gì. Thứ khỉ gió gì mà cậu đã thiếu?
Joo Hyun-ho nhìn vào bộ hồ sơ rải rác khắp sàn. Mọi thứ về vụ tên Hà mã đều được viết ở đó.
“Vụ án đầu tiên xảy ra vào ngày 8 tháng 10. Vụ thứ 2 xảy ra vào ngày 5 tháng 11 và hôm nay là ngày 3 tháng 12…”
Và rồi đột nhiên…
“8 tháng 10 là ngày Chuseok(Ngày lễ của Hàn). 5 Tháng 11…”
Chuseok luôn diễn ra vào ngày trăng tròn. Vụ án thứ 2 cũng xảy ra vào ngày trăng tròn.
Thế thì chắc chắn rằng…
Joo Hyun-ho ngạc nhiên khi nghĩ tới một điều. Nếu giả thiết của mình đúng, thì vụ án tiếp theo sẽ xảy ra ngay bây giờ.
“M-Minh cần phải gọi cho Kang-suk sunbae!”
Joo Hyun-ho liên lạc với Kang-suk. Tuy nhiên, cuộc gọi không kết nối được.
“Chết tiệt.”
Joo Hyun-ho buộc phải tìm kiếm nơi mà tên Hà mã sẽ thực hiện tội ác.
Cậu sử dụng tất cả những kết nối của mình.
Trước tiên, cậu gửi tin nhắn.
-Xác nhận nếu còn nhà tắm, thủy cung, hay hồ bơi không mở cửa và kiểm tra chúng! Tên hà mã có lẽ đang hoạt động ngay bây giờ!
Cậu đang cách bao xa?
Joo Hyun-ho không thể ở lại trong nhà. Cuối cùng, cậu mặc áo khoác vào và rời khỏi nhà.
Ding! Ding! Ding!
Vào lúc đó, đồng hồ vang lên, báo hiệu rằng đã là 12:00.
4 tháng 12. Đó là ngày tên Hà mã sẽ giết người.
Cậu sử dụng ứng dụng bản đồ để tìm kiếm một nơi có nhiều nước gần nhà mình. Tên Hà mã cần nhiều thời gian để giết người, vậy nên đó phải là một nơi không mở cửa hiện tại. Chỉ có một nơi gần đó phù hợp điều kiện. Thủy cung H.
Joo Hyun-ho cười nhéch mép. Cậu đang rất hồi hộp đến mức không thể chịu được. Cậu đã luôn nhìn vào hồ sơ tội phạm từ chiếc bàn của mình, nhưng lần này, cậu thậm chí có thể sẽ phải đối đầu trực diện với chúng.
“Sunbae… Sunbae… Nhấc điện thoại lên nào. Hãy cùng săn Hà mã nào.”
Trong khi Kang-suk không trả lời điện thoại cậu, Joo Hyun-ho khởi động chiếc BMW.
**
Tae-hyuk nhìn vào tác phẩm của mình với vẻ mặt thỏa mãn.
Cậu đã sử dụng cả 6 kĩ năng tội phạm để tạo ra một cái bẫy tuyệt vời.
“Nó hoàn hảo cho vị khách của mình.”
Tae-hyuk đang ở cổng của một thủy cung. Đó là một nơi không cảm thấy như cần thuê nhiều hơn một bảo vệ khi mà không phải ban ngày.
Tae-hyuk cũng đã xác nhận tên bảo vệ đã ngủ trước TV trong văn phòng.
Cậu kiểm tra giờ.
Hiện tai là 12:09 a.m ngày 4 tháng 12.
Tên Hà mã đang đợi ở bên trong thủy cung.
Creak.
Tae-hyuk tiến vào thông qua của sau của Thủy cung H.
Đến lúc săn Hà mã rồi.
(Trans: Lí do cao cả vãi) (Trans: Chắc mình phải làm một chap riêng để update mớ kĩ năng với giải thích nó quá tại mình cũng quên kha khá rùi.) (Trans: Như in tiền chẳng hạn ( ͡° ͜ʖ ͡°) ) (Trans: Harem +1 incoming?) (Trans: Nói trước bước không qua đâu chị ei, cứ cắm cả đống death flag thế bảo sao chị hẹo sớm) (Trans: Đấy sĩ diện cho lắm vào) (Trans: 10/10 bảo vệ of the year *clap clap* *insert some pew pew clap video)