l----$----Trans & Edit: Skuen----$-----l
##
Chapter 16 – Có quá nhiều thứ tốt đẹp #3
**
“Hahaha! Seo Tae-hyuk! Mày giơ cờ trắng để đầu hàng rồi à!”
Park Sung-kwang vui mừng khi nghe Tae-hyuk bảo rằng cậu sẽ không ngăn hắn gian lận nữa.
Thực tế, hắn không nghĩ hắn sẽ mất nhiều tiền đến thế cùng với một thằng đệ. Tuy nhiên, cuối cùng, hắn có thể có được thứ hắn muốn. Hắn vui đến mức mà gần như không thể chịu nổi.
Park Sung-kwang tặc lưỡi và nói.
“Dù sao, tao xin lỗi. Tao không thể hủy vụ đuổi học được. Nước đã tràn ly rồi.”
“Ah, cái đó hả? Tao ổn thôi. Tao chỉ cần chuyển trường là được. Nhưng tao sẽ cần một số tiền lớn để chuyển trường. Tao cũng sẽ cần nó để mua đồng phục mới.”
“Tốt thôi, đưa tiền cho mày…Haha. Có vẻ như chúng ta đang đàm phán. Tiện thể, mày vẫn muốn 500 triệu à?”
“Oh, tao xin lỗi, đó chỉ là đùa thôi. Tao ổn với 500,000.”
“Hahaha! Tao sẽ tha cho mày. Tao là người rộng lượng! Nếu điều này không lộ ra, tao sẽ cho mày 2.5 triệu won? Thế nào?”
“Thế có ổn không?”
Park Sung-kwang gọi An Eun-young đang đứng đằng sau Tae-hyuk.
“Oh, lớp trưởng. Lựa chọn thông minh đấy. Lần sau sẽ tới lượt của cô.”
“……”
“Oh, tiếc thật đấy. Tao không chụp được bức nào. Tốt thôi, sau cùng thì…. Công nghệ chỉnh sửa thực sự rất tuyệt. Chẳng phải nó y như thật sao?”
Park Sung-kwang ôm bụng và cười.
Khuôn mặt của An Eun-young trắng bệch. Cô có thể tưởng tượng được cái bức ảnh đó ra sao.
Park Sung-kwang bước tới gần An Eun-young, rồi hắn ta thì thầm vào tai cô.
“Chẳng phải vẫn còn rất nhiều thời gian cho tới khi tốt nghiệp sao? Làm ơn hãy chăm sóc tao trong tương lai.”
Hắn đi khỏi An Eun-young và nắm lấy cổ áo của của Tae-hyuk.
Tae-hyuk chỉ đơn giản chìa tay ra.
“Đưa tao số tiền đó sớm nhất có thể. Dù thế nào. Chẳng phải đó là một phần của thỏa thuận sao?”
Park Sung-kwang nắm lấy tay của Tae-hyuk và nói.
“Tốt thôi, tao sẽ chuyển tiền ngay lập tức. Tao rất tận tâm trong mấy vấn đề liên quan đến thỏa thuận.”
Tae-hyuk bắt tay Park Sung-kwang bằng tay phải cậu trog khi tay trái sử dụng Quỷ Gương Tiết Lộ
‘Mình thực sự không muốn sử dụng điểm cộng cho việc này nhưng…chết tiệt, tao sẽ cắn tới tận xương của mày.’
Tae-hyuk dùng 3 điểm cộng mà cậu đã để dành.
[Kĩ năng Tội phạm: Robbery đã có một nâng cấp mới.]
[Khi Robbery kích hoạt, bạn sẽ có 3 giây để chọn vật phẩm bạn muốn.]
[Vật phẩm sỡ hữu bởi đối phương có thể kiểm tra bằng “Spying”.]
Sau khi xác nhận rằng nâng cấp đã nâng thành công. Tae-hyuk sử dụng Sying. Cậu xác nhận rằng Park Sung-kwang có vật phẩm mà cậu muốn.
Tae-hyuk ra hiệu cho An Eun-young.
“Kyak!”
Như đã hứa, cô ấy giả vờ té và đẩy cậu xuống sàn.
“Lớp trưởng chắc hẳn đang lo lắng. Mày có thể giúp một tay không?”
Tae-hyuk gãi đầu như thể cậu đang khó chịu.
“Tốt thôi, lỗi lầm tí thôi mà.”
[Robbery đã được sử dụng.]
-Làm ơn hãy chọn vật phẩm bọn muốn cướp!
Một loạt các vật phẩm hiện ra.
Cậu nhanh chóng chọn vật phẩm cậu muốn và kích hoạt kĩ năng.
‘Lần này, nó sẽ thành công! Fighting!’
-Bạn đã thành công trong việc cướp lấy vật phẩm đối phương!
‘Phải thế chứ!’
Tae-hyuk ăn mừng trong lòng.
Park Sung-kwang nói.
“Thế tao sẽ giải thích cách để lớp trưởng đưa đáp án.”
Khóe miệng hắn nhếch lên, và hắn bắt đầu cười.
‘Mày có thể cười được bao lâu thế?’
Tất cả những thứ Tae-hyuk cần đã có được. Giờ là lúc để phản công.
Phương pháp gian lận của Park Sung-kwang rất đơn giản. Công việc của An Eun-young là đặt tờ đáp án của cô lên bàn cô trước khi bài kiểm tra kết thúc. Hắn sẽ tự lo phần còn lại.
‘Cứ như phim Nhiệm vụ bất khả thi vậy.’
Tae-hyuk tặc lưỡi.
Park Sung-kwang trông có vẻ như biết hắn đang làm gì. Hắn cài một camera giám sát thu nhỏ trên trần nhà ở chỗ bàn học An Eun-young. Rồi sẽ có ai đó quan sát và báo cáo lại cho hắn.
‘Chiếc camera đó hẳn phải đắt lắm.’
Đó là thứ cần thiết để có thể thấy nội dung trên tờ đáp án từ một cách nhất định, vậy nên nó sẽ là bất khả thi nếu không có một giải pháp tân tiến như thế.
Park Sung-kwang luôn mang một cặp kính mặc dù hắn không bị cận. Tae-hyuk đã tưởng rằng đó chỉ là xây dựng hình ảnh tri thức các kiểu. Tuy nhiên, có vẻ nó tương tự như một máy thu của radio.
‘Khá là hợp lí đây.’
Điểm yếu chết người của vụ gian lận này là tờ đáp án có thể sai.
Dĩ nhiên, chẳng quan trọng lắm nếu người cho xem đáng tin. Tuy nhiên, nửa lớp đã bị ép buộc tham gia do hắn đe dọa. Vẫn có vài khả năng họ sẽ đưa đáp án sai để cá đám chết chùm.
Vậy nên, hắn ta phải ngăn chặn điều đó.
Giờ là lúc để cho An Eun-young làm nhiệm vụ đưa đáp án cho Park Sung-kwang. Tuy nhiên, cô vẫn đang tập trung làm bài.
Park Sung-kwang, người đang ngồi sau Tae-hyuk, bắt đầu thấy lo lắng.
‘Lớp trưởng đang làm rất tốt.’
Park Sung-kwang không thể tưởng tượng được rằng An Eun-young câu giờ là một phần kế hoạch của Tae-hyuk. Điều đó là để hắn thấy cấp bách và hắn sẽ đưa ra quyết định một cách vội vã.
Chỉ còn 7 phút trước khi bài kiểm tra kết thúc. 3 phút sau khi Park Sung-kwang chỉ dẫn, An Eun-young đã đặt tờ đáp án của cô lên góc bàn.
Có một tiếng thở dài an tâm sau lưng Tae-hyuk.
‘Park Sung-kwang. Có vẻ như mày đang ngồi sau tao để đảm bảo rằng tao không làm gì ngu ngốc. Tao cá rằng mày không bao giờ ngờ rằng đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài.’
Tae-hyuk đã quyết định chỗ trước và Park Sung-kwang và đồng bọn hiện tại không ngồi chỗ chúng thường ngồi. Chỗ của Tae-hyuk, thường xa chỗ hắn, nhưng giờ cậu lại ở ngay đằng trước Park Sung-kwang.
Cuối cùng, bài kiểm tra đã kết thúc.
Park Sung-kwang đã thành công trong việc cọp dê tờ đáp án một cách hoàn hảo như kế hoạch.
Thày giám thị thông bái thời gian làm bài đã kết thúc.
“Những người ngồi chót hãy thu bài lên cho thầy.”
Tae-hyuk nhìn vào tờ đáp án của cậu.
Nó đã được đánh số báo danh của Park Sung-kwang.
‘Bây giờ thì, tới giờ trình diễn rồi!’
Tae-hyuk thong thả đụng vào người đang ôm mớ bài kiểm tra.
Và Robbery đã được kích hoạt. Tờ đáp án của Park Sung-kwang đã được thu trước đó. Đây là thứ mà Tae-hyuk đã nhắm tới.
Nâng cấp mà cậu dùng 3 điểm cộng để có được.
[Robbery đã được sử dụng.]
-Làm ơn hãy chọn vật phẩm mà bạn muốn cướp!
Hầu hết đều là tờ đáp án. Tae-hyuk chọn tờ của Park Sung-kwang.
‘Chết tiệt. Thất bại rồi!’
Tae-hyuk cố gắng câu chút thời gian mặc kệ liêm sỉ của mình.
“Hey, sao cậu không xin lỗi vì đã đụng vào tôi?”
“Đ-Điều đó, Tae-hyuk…”
“Sao, tôi làm gì sai à?”
Rồi cố tình cậu đụng vào người khác vài lần. Cậu thực sự giống như một tên côn đồ. Tốt thôi, cậu vốn chẳng có hình ảnh nào để giữ nữa rồi. Vậy nên, cậu quyết định dùng tất cả những gì có thể.
Những học sinh đang chứng kiến điều đó tặc lưỡi. Cuối cùng, cậu xoay xở để cướp được thứ cậu muốn sau 3 lần thử.
Tờ giấy đáp án của Park Sung-kwang giờ trong túi cậu. Cậu đã thành công trong việc bí mật cướp lấy tờ đáp án của Park Sung-kwang và không ai trong lớp chú ý.
‘Liệu tỉ lệ thành công có tăng nếu mình nâng chỉ số dexterity?’
Có vẻ như cậu cần phải nâng cả chỉ số intellingence lẫn dexterity.
Rồi sau đó với một vẻ mặt bình thường, cậu nộp tờ giấy đáp án có chứa chứa số báo danh của Park Sung-kwang.
Tờ giấy đáp án của Park Sung-kwang trong túi cậu nhanh chóng đổi sang số báo danh của Tae-hyuk bằng bút xóa. Rồi cậu đưa nó cho An Eun-young, người đang thu bài ở dãy kế bên.
Một tờ bị thiếu ở chỗ nào đó. Và một chỗ khác lại thêm một tờ. Tuy nhiên, không ai nhận ra được bởi vì giáo viên đã chất chung với nhau thành 1 xấp. Điều này được lặp lại với tất cả những môn khác.
Vậy nên, đáp án của An Eun-young được Park Sung-kwang cọp dê. Rồi sau đó trở thành tờ đáp án của Tae-hyuk.
Còn đối với Tae-hyuk…
‘Sung-kwang, tao mới chỉ học mấy cái cơ bản và thậm chí không chuẩn bị cho bài kiểm tra. Bài của tao đảm bảo sẽ đéo thể nào ngoi lên được.’
Một tuần nữa sẽ có kết quả kiểm tra. Đó cũng là ngày mà ủy ban kỉ luật của Tae-hyuk sẽ diễn ra.
Tae-hyuk liếm môi.
“Chuyện gì sẽ xảy ra nếu người hạng 2 của trường đột nhiên tụt dốc? Mình rất mong trờ nó. Hơn nữa, vẫn còn cần thêm một bước.”
Cậu vẫn chưa xong với nhiêu đây.
Trò chơi mới chỉ bắt đầu mà thôi.