Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Phần 1 - Độc giả Toàn tri - 040 - Tập 9: Mola Mola toàn tri (5).

Dịch: Guang - Biên tập: Earlpanda

Cảm giác buốt lạnh làm những ngón tay tôi tê lại. Chết tiệt, tôi muốn đập cái gã này ra bã quá đi. Nhưng… Có gì đó không bình thường.

“Yoo Junghyuk?”

Tên này, hắn chẳng thèm quay lại nhìn tôi. Một luồng khí xám trắng tỏa ra từ cơ thể Yoo Junghyuk. Tôi muốn dựng cả tóc gáy lên vì luồng khí đáng ngờ này.

Tôi vô thức lùi lại một bước. Nhìn kĩ hơn, tôi mới thấy luồng khí này đang nối hắn với một lão già đang ngồi trên một cái ghế ở tầng 8. Ngay khi nhìn thấy lão ta, tôi liền hiểu ra tất cả.

[“Chủ nhân rạp chiếu phim Simulation” đã xuất hiện.]

…Chết tiệt, hóa ra là thế. Luồng khí trắng bùng lên từ Yoo Junghyuk khi hắn từ từ quay lại nhìn tôi. Thôi xong, gặp đúng tình huống tệ nhất rồi.

[“Chủ nhân rạp chiếu phim Simulation” đã điều khiển nhân vật “Yoo Junghyuk”.]

Da gà da vịt nổi lên khắp người tôi. Sát khí bốc lên ngùn ngụt từ thằng cha ngu ngốc đã mất hết lý trí kia. Giờ thì chẳng có “nhân vật” nào trên thế giới này có thể ngăn cản hắn được nữa.

[Nhân vật “Yoo Junghyuk” đã sử dụng “Chưởng lực” (Cấp 4)!]

Tôi chỉ kịp mở miệng ra hét lên.

“Chờ tí đã!”

Uỳnh!

Tôi ăn nguyên một cú đau điếng vào bụng, đầu óc ong ong cả lên. Tên khốn kia tiếp tục lao thẳng về phía tôi lần nữa, cùng lúc đó, hàng loạt các trang sách lật giở soàn soạt trong đầu tôi. Tôi biết rồi.

[…Yoo Junghyuk của lần hồi quy thứ 8 phải bỏ mạng trong bí cảnh Rạp chiếu phim không phải do quá yếu, mà đúng hơn là, do Yoo Junghyuk đã không gặp may.

Bởi vì boss của bí cảnh Rạp chiếu phim này là khắc tinh của một hồi quy giả như Yoo Junghyuk…]

Tôi đã lấy lại được hơi thở của mình.

“Phù… phù … hộc.”

[“Giáp ngoại trang cường hóa” đã bị hư hại.]

[Khả năng phòng thủ giảm đáng kể.]

Tôi vừa ôm bụng vừa chật vật ngồi dậy. Sức tấn công của thằng cha này mạnh đến vô lý. Tôi đã nốc ngần ấy ống thuốc tăng chỉ số, vậy mà vẫn bị thương đến ngần này chỉ trong đúng một đòn!

Chỉ đúng một đòn duy nhất, mà tôi bị thổi bay ra tuốt đầu kia của sân thượng, không còn manh giáp nào.

[Nhân vật “Jung Heewon” đã sử dụng “Diệt Quỷ” (Cấp 2)!]

Ở đằng xa, đôi mắt Jung Heewon đang rực lửa. Tôi cố đứng lên, nhưng vẫn chẳng thể nào điều khiển được cơ thể mình.

[Nhân vật “Yoo Junghyuk” đã sử dụng “Bách Bộ Thần Quyền” (Cấp 4)!]

Jung Heewon hiện giờ không phải đối thủ của Yoo Junghyuk. Nhờ “Diệt Quỷ”, cô ấy có thể chịu được vài đòn, nhưng giờ đã bắt đầu hộc máu mồm rồi.

Không ngờ Yoo Junghyuk đã mạnh hơn tôi tưởng quá nhiều.

[Kỹ năng đặc biệt “Danh sách nhân vật” đã được kích hoạt.]

[Có quá nhiều thông tin về nhân vật này. “Danh sách nhân vật” sẽ được chuyển thành “Khái quát nhân vật”.]

[Để đảm bảo thuận tiện cho Người dùng, chỉ hiển thị một vài thông tin nhất định một cách ngẫu nhiên.]

[Khái quát nhân vật.]

[Họ tên: Yoo Junghyuk. 

Thuộc tính: Hồi quy giả - lần 3 (Thần thoại), Pro Gamer (Hiếm). 

Kỹ năng: Con mắt của hiền giả (Cấp 8), Đấu tay đôi (Cấp 8), Rèn luyện vũ khí (Cấp 8), Lá chắn tinh thần (Cấp 5), Bách Bộ Thần Quyền (Cấp 2), Chu Tước Thần Bộ (Cấp 1), Phá Thiên Cương Khí (Cấp 2), ...vân vân...

Tinh ấn: Hồi quy (Cấp 3), Truyền thừa (Cấp 1).

Chỉ số tổng quát: Thể chấp (Cấp 28), Sức mạnh (Cấp 27), Nhanh nhẹn (Cấp 26), Ma lực (Cấp 25).

Nhân vật này hiện đang trong trạng thái mất ý thức.]

Thằng khốn này. Chưa gì đã thấy thức tỉnh thêm một tinh ấn mới rồi.

“Truyền thừa”, tinh ấn này cho phép Yoo Junghyuk dần dần thức tỉnh lại những kỹ năng mà hắn từng học được trong những lần hồi quy trước. Nhờ tinh ấn này, Yoo Junghyuk sẽ trở thành một con quái vật toàn diện.

“Sư phụ!”

Đúng lúc đó, Lee Jihye chạy lên đến nơi. Tên điên kia đang lao về phía Jung Heewon, thấy vậy lập tức chuyển hướng sang con nhóc.

Vèo vèo vèo!

“Oái!”

Nhờ sự giúp đỡ của Trung Võ Công hoặc cũng có thể là nhờ “Ma Bộ”, Lee Jihye may mắn tránh được đòn tấn công. Tôi hét lên với con nhóc.

“Hắn đang bị điều khiển rồi! Mau đập thằng cha chủ rạp chiếu phim kia kìa!”

Nhưng xem ra Lee Jihye không rảnh tay để làm được điều đó. Hiện giờ nếu không đánh bại Yoo Junghyuk, chúng tôi chẳng thể nào tới lão ta được.

Jung Heewon và Lee Jihye liếc nhìn nhau, hai lưỡi kiếm của họ cùng lúc chém về phía Yoo Junghyuk.

Đó là một đòn kết hợp giữa hai kỹ năng “Kiếm đạo” và “Rèn luyện kiếm thuật”. Thế nhưng đòn tấn công đủ để hạ gục một con T-Rex đó, thế mà lại chẳng làm Yoo Junghyuk bị trầy xước chút gì.

“Khụ!”

Lee Jihye bị “Bách Bộ Thần Quyền” giáng thẳng vào mặt, hộc máu và nằm đo ván ngay tại chỗ.

[Nhân vật “Jung Heewon” đã kích hoạt kỹ năng đặc biệt “Giờ phán xét”.]

[Các tinh tọa thuộc hệ thống chí thiện im lặng trước yêu cầu của Jung Heewon.]

[“Giờ phán xét” đã bị hủy.]

Jung Heewon chửi ầm lên.

“Chết tiệt… Cả thằng cha này nữa à?”

Tất nhiên rồi. Yoo Junghyuk tuy thô lỗ và tàn nhẫn, nhưng bản chất vẫn là “chính nghĩa”.

Jung Heewon ăn một cú đấm “Chưởng lực” trời giáng đến nỗi văng luôn thanh kiếm, rồi lăn lông lốc dưới đất. Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, Lee Gilyoung đã sử dụng kĩ năng đặc biệt “Sấm Mjolnir” từ đằng sau tôi.

ĐÙNG ĐÙNG!

[Nhân vật “Yoo Junghyuk” đã giảm thiểu tác động của đòn tấn công bằng kỹ năng “Kháng sét”.]

Yoo Junghyuk liền quay về phía này. Mẹ kiếp. Tôi biết là hắn mạnh rồi, nhưng mà… đến thế cơ à? Tôi vịn vào vai Lee Gilyoung rồi lảo đảo bước lên chắn phía trước thẳng bé.

“Gilyoung này, em biết phải làm gì rồi chứ?”

Lee Gilyoung liền hiểu ra và gật đầu ngay tắp lự.

“Dạ anh.”

“Anh xin lỗi.”

“Không sao mà.”

Lee Gilyoung bắt đầu lầm rầm một thứ ngôn ngữ gì đấy. Tròng mắt thằng bé từ từ trợn ngược lên. Tôi không muốn dùng chiêu này tí nào nhưng giờ tôi đã hết bài rồi.

[Bạn đã sử dụng ống tiêm “DNA của Khủng Long Bạo Chúa”.]

[Tất cả chỉ số sẽ tăng mạnh trong vòng 30 phút.]

Được rồi … chiến nào, đồ khốn.

[Thể chất (Cấp 24) => Thể chất (Cấp 34).]

[Sức mạnh (Cấp 24] => Sức mạnh (Cấp 34).]

[Nhanh nhẹn (Cấp 20) => Linh hoạt (Cấp 30).]

[Ma lực (Cấp 15) => Ma lực (Cấp 25).]

[Sức sống trong cơ thể bạn đang tăng vọt!]

[Khả năng tiềm tàng trong các cơ bắp đã đột phá!]

[Bạn có thể di chuyển nhanh hơn trước rất nhiều!]

[Trái tim bạn đang sôi sục trong một nguồn sức mạnh không tên!]

Khoảng cách chênh lệch do thiếu hụt kỹ năng có hiệu quả nay đã được lấp đày bằng chỉ số vượt trội.

Nếu tinh ấn “Truyền thừa” của Yoo Junghyuk đã hoàn thiện, thì ván cược này của tôi là vô nghĩa. Nhưng tôi vẫn còn cơ hội, vì cấp độ hiện nay của tinh ấn này vẫn còn rất thấp.

Tuy vậy, tôi chỉ có một chút thời gian này thôi. Ít ra thì vẫn đủ.

[Kỹ năng đặc biệt “Bạch Thanh Cương Khí” đã được kích hoạt.]

[Các chỉ số tích lũy đã gia tăng cấp độ của “Bạch Thanh Cương Khí”!]

[Bạch Thanh Cương Khí (Cấp 1) => Bạch Thanh Cương Khí (Cấp 2).]

Cảm giác của ma lực nơi đầu ngón tay tôi đã thay đổi. Giờ khi thấy hắn lao về phía mình, tôi chẳng cần phải vắt giò lên cổ mà chạy nữa. Tôi nhận thấy chuyển động của mình đã được cải thiện nhiều, đồng thời nhìn thấy hắn rút kiếm ra lần đầu tiên trong trận này.

[Nhân vật “Yoo Junghyuk” đã sử dụng “Phá Thiên Cương Khí” (Cấp 2).]

Keng keng keng!

Vô số đốm hoa lửa tóe ra từ lưỡi kiếm của chúng tôi. Cả tôi lẫn Yoo Junghyuk đều không lùi bước. Tôi cảm thấy một sức ép kinh khủng ập về phía mình khi nắm chặt lấy chuôi kiếm. Từng dòng aether xanh tỏa ra xung quanh lưỡi kiếm của hắn.

Vào lúc này, mọi chuyện đã vượt quá sức tưởng tượng của tôi. Trong thế giới của “Bí kíp sinh tồn”, chênh lệch chỉ số là khoảng cách không thể vượt qua về sức mạnh. Giờ chỉ số vật lý của tôi đã ở cấp 3x rồi trong khi Yoo Junghyuk chỉ mới 2x.

Thế mà hắn chẳng có vẻ gì là suy suyển cả. Thậm chí, hắn còn đẩy ngược lại tôi, khiến tôi phải lùi lại. Tôi nghiến chặt răng.

[Kỹ năng đặc biệt “Góc nhìn của độc giả toàn tri” (Bậc 2) đã được kích hoạt!] 

Ngay khi kỹ năng vừa được bật lên, những dòng suy nghĩ của Yoo Junghyuk tràn vào đầu tôi.

[“Đau quá.”]

[“Còn bao nhiêu lần nữa trong tương lai.”]

[“Mình có nên tiếp tục không?”]

Tôi điên lên. Thằng khốn này, chưa gì mà đã vậy?

“Tỉnh lại đi đồ khốn!”

Tôi lấy hết sức gạt kiếm của hắn ra rồi tung ra một cú đấm vào mặt hẳn. Tôi đánh trúng hắn, cũng là nhờ “Góc nhìn của độc giả toàn tri’ cho phép tôi đọc trước được chuyển động của hắn mà thôi.

Bốp!

Nắm tay tôi giáng thẳng vào cằm hắn. Lần đầu tiên, Yoo Junghyuk lảo đảo.

[“Một khi vòng hồi quy bắt đầu, mọi thứ sẽ quay lại như cũ.”]

[“Mọi đồng đội của mình sẽ mất hết ký ức, và tất cả những gì mình làm đều sẽ bị xóa sổ.”]

“Đồ ngu!”

[“Rồi mọi thứ lại bắt đầu lại từ đầu.”]

Thực ra, mola mola là một loài sinh vật sống rất dai. Chúng chết vì không chịu được stress, chứ không phải do yếu ớt.

Cũng như cái tên đang đứng trước mặt tôi đây vậy.

Chủ nhân của Rạp chiếu phim có thể thao túng được Yoo Junghyuk cũng vì tình trạng tâm lý bất ổn của hắn. Lão ta chẳng có tí sức mạnh vật lý nào nhưng lại có sức mạnh tinh thần vượt trội. “Lá chắn tinh thần” của Yoo Junghyuk phải đạt đến cấp 80,000 mới chống lại được lão.

[“Vậy mình là cái gì…?”]

Đôi mắt của Yoo Junghyuk bắt đầu mờ đi. Tôi càng điên tiết hơn khi nghe thấy suy nghĩ đang diễn ra trong đầu hắn.

“Chẳng phải anh là nhân vật chính hay sao?”

Là người đã đọc hết 3149 chương của “Bí kíp sinh tồn”, tôi tức muốn khùng luôn.

“Anh mới hồi quy có 3 lần thôi mà?”

Tôi lại dồn hết sức mạnh mà phang vào đầu hắn thêm lần nữa. Có phải phép màu không vậy trời? Ăn một cú đấm vào quai hàm, động tác của hắn chậm lại một chút xíu. Tôi chớp ngay thời cơ mà bồi thêm một cú đá vào ngực hắn.

“Bộ anh nghĩ thật vậy à? Anh đã quên mất quyết tâm ở lần thứ nhất rồi à?”

[“Mình là kẻ duy nhất sống trong thế giới này.”]

Một giọng nói thật cô đơn.

“Thằng ranh này… Đừng có mà sướt mướt như vậy nữa!”

Tôi vừa hét lên vừa đỡ lấy đường kiếm của hắn.

[Nếu đã không thể nhìn thấy được ý nghĩa cuộc sống ngay trước mắt, chẳng phải chính anh đã quyết định là sẽ sống vì một mục đích lớn lao hơn sao?”

[Kỹ năng đặc biệt “Bức tường thứ tư” đã được kích hoạt!]

Tôi chẳng biết mình đang nói cho ai nghe nữa. Từng dòng lửa nóng tuôn ra từ lưỡi kiếm. Mắt tôi đau xót, còn da thì khô như rang vì nóng. Tôi phun ra từng chữ một cách khó khăn. Có lẽ tôi cũng đang dần mất bình tĩnh.

[“Mình hoàn toàn cô độc.”]

Tôi có cảm giác cứ như thể mình chính là Yoo Junghyuk, hoặc đã trải qua cuộc sống của Yoo Junghyuk. Ngực tôi thắt lại.

“Cô đơn à?”

[“Mình…”]

“Nếu anh cô đơn thì tôi ở đây làm gì?”

[“Mình…”]

Lưỡi kiếm của tôi chém xuống và cắt vào tay hắn. Máu đã chảy và da thịt đã rách. Tôi nghiến răng vung kiếm lên như một thằng điên.

“Tại sao anh lại cô đơn hả? Khi anh chết như một thằng ngu trong Bí cảnh Rạp chiếu phim này, khi anh khóc than cho đứa em gái đã chết, hay khi nhà tiên tri đâm sau lưng anh! Khi người anh yêu sinh cho anh đứa con đầu lòng…!”

Thật kỳ lạ, tôi vừa nói, vừa nhớ lại những ký ức khác. Từng chữ từng chữ xuất hiện. Đó là những ký ức của tôi về “Bí kíp sinh tồn”.

“Anh hóa điên sau khi đứa bé chết!”

Những ký ức về hoàn cảnh gia đình phức tạp và cả những trải nghiệm trong suốt thời thơ ấu cho đến khi trưởng thành ùa về trong tâm trí tôi.

“Hãy chiến đấu với đám quỷ vương và quy hoàn giả đi!”

Những cơn ác mộng về đám sĩ quan cấp trên trong quân đội.

“Giúp đỡ mọi người và chiến đấu với đám chuyển sinh giả chết tiệt đi! Và cả khi đứng trước đám tinh tọa nữa!”

Những tháng ngày vật lộn để tìm một công việc, và rồi những tháng ngày nhẫn nhịn chịu đựng những tên sếp chỉ biết bắt nạt và bóc lột. Tất cả chỉ để sống, chỉ để tồn tại ngày qua ngày.

“Nhìn xung quanh và cố mà sống đi!”

Dù vậy, tôi vẫn trở về nhà. Và tôi luôn thấy dễ chịu hẳn lại mỗi khi đọc đúng một bộ tiểu thuyết ấy.

“Tôi …”

Lưỡi kiếm trong tay tôi run lên vì xấu hổ và kích động. Chết tiệt. Chỉ cần câu giờ thêm một chút nữa thôi.

Tôi thở hắt ra và nhìn về phía trước. Nhưng … có điều kỳ lạ vừa xảy ra. Liệu đó có phải ảo giác không nhỉ? Chỉ trong đúng một khoảnh khắc thôi nhưng dường như một tia sáng nhạt bỗng lóe lên trong đôi mắt Yoo Junghyuk.

[“Mình…”]

Dù đang đọc được tâm trí hắn, nhưng tôi vẫn không hiểu hắn ta vừa nghĩ cái quái gì. Tim tôi đập thình thịch khi bắt gặp ánh mắt của Yoo Junghyuk.

[Vì ảnh hưởng quá sâu, “Bức tường thứ tư” bắt đầu rung chuyển.]

Đôi mắt của Yoo Junghyuk đang nhìn chằm chằm vào tôi.

[“Anh… anh là ai?”]