Giấc Mơ Của AutoDoll Trong Thế Giới Úa Tàn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3603

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1360

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 376

Toàn Tập - Chương 13: Yuuyami hỏng hóc.

Yuuyami chưa từng mơ.

Autodoll không thể mơ.

Ngay khi hệ thống vừa sụp đổ, tất cả mọi thứ đều biến mất.

Như bong bóng xà phòng, nó vỡ tan.

Tháng ngày hạnh phúc, khoảnh khắc vui vẻ, tất cả mọi thứ.

Nhưng,

Ý thức của Yuuyami vẫn còn ở đó.

Dù Yuuyami không biết ‘đó’ là ở đâu.

Trong bóng tối vô tận, có một ý thức bé tí ti, mỏng manh dễ vỡ đang trôi nổi.

“Lydia...”

Đây là lời thầm thì hay chỉ là những dòng suy nghĩ?

Uớc gì có thể được gặp lại cậu, Lydia.

Mình thực sự muốn xin lỗi vì suýt nữa đã hại chết cậu.

Thật sự quá nguy hiểm. Chỉ chậm vài giây trước khi hệ thống sụp đổ thôi, mình đã không kịp buông Lydia ra rồi. Đó là niềm an ủi duy nhất dành cho mình.

“Lydia...”

Một lần nữa, Yuuyami thầm thì, hoặc suy nghĩ. Mà cái nào cũng được.

Đau đớn, vì không thể xác nhận tình trạng hiện tại của Lydia.

Buồn tủi, vì không còn được nghe giọng của Lydia nữa.

Cô độc trong bóng tối.

Như thể bị giam trong ngục tù vậy.

Không lạnh chút nào. Cảm giác lạnh lẽo của cái chết không hiện hữu. Nhưng tại sao trái tim mình cảm giác như đã bị đóng băng vậy?

Không có Lydia ở bên chẳng khác nào bị đày đọa bởi cái chết.

Nếu vậy, cứ thế biến mất trong trạng thái này có lẽ sẽ yên bình hơn nhỉ?

“Thế là không được đâu.”

Một giọng nói xa lạ. Hoàn toàn không thể xác nhận ai đã nói.

Mà có lẽ chẳng có ai nói cả. Thực sự không thể xác nhận.

“Cô đang bước trên con đường tiến hóa thành giống loài mới. Do đó, hãy tin tưởng người cô yêu và chờ đợi.”

Một hình ảnh hiện lên trong tâm trí Yuuyami.

Một bông hoa đơn độc trôi nổi trong bóng tối.

Bông hoa màu tím mà Lydia hay mơ thấy.

“Kia là....”

Vừa trở về cơ sở nghiên cứu ngầm, Rapha liền đặt Lydia lên giường mình.

Rồi cô lệnh cho Ohan đem Yuuyami đến phòng thí nghiệm để quét kiểm tra hệ thống.

Vì Lydia đã yêu cầu Rapha không được đụng đến Yuuyami, nên cô không có ý định sửa chữa hay gì cả.

Cô chỉ muốn kiểm tra sơ bộ chút thôi.

“Không thể tin được, bộ não lượng tử của Yuuyami đã ngừng hoạt động.”

Là Autodoll tốt nhất trên thế giới do chính tay Rapha và Lydia thiết kế ra. Đáng lý, chuyện này không thể xảy ra được.

Kết quả quét kiểm tra hiện trên màn hình.

“Hừm,” Rapha gật đầu. “Xem ra, nguyên nhân ngắt kết nối là do quá tải thông tin.”

Từ dữ liệu hiển thị trên màn hình, Rapha đưa ra kết luận.

“Loại thông tin có thể gây nên tình trạng này được? Một khối lượng thông tin khổng lồ chăng?”

Nhưng có vẻ phỏng đoán đó không đúng rồi.

Bởi theo kết quả hiển thị, dung lượng bộ nhớ của Yuuyami vẫn còn khá nhiều.

Đủ để lưu hàng tấn dữ liệu tùy thích.

“Vậy vấn đề không nằm ở số lượng mà là chất lượng hửm?”

Nhưng loại thông tin nào có thể phức tạp đến độ vượt quá khả năng xử lý của Yuuyami? Rapha không thể tưởng tượng được.

Yuuyami thừa sức mô phỏng một vụ nổ siêu tân tinh trong đầu. Khả năng xử lý của Yuuyami cao vậy đó.

Tất nhiên là vẫn thua những máy tính chuyên dụng một bậc rồi.

“Ara?”

Có điều gì đó không ổn với kết quả quét.

“Thế này là sao?”

Rapha nghiêng đầu.

Hệ thống của Yuuyami đã hoàn toàn sụp đổ.

Tuy vậy,

Tại một vùng nhỏ trong bộ não lượng tử của Yuuyami vẫn có chút tín hiệu hoạt động le lói.

“Không thể nào. Chắc chắn là lỗi rồi.”

Rapha quét Yuuyami thêm lần nữa.

Nhưng kết quả vẫn vậy. Một phần của bộ não lượng tử vẫn đang hoạt động.

“Không thể tin được. Bất khả thi. Máy quét chắc bị lỗi rồi.”

Rapha bối rối cực kỳ, cô bắt đầu kiểm tra máy quét.

Tuy vậy, không có điều gì bất thường cả.

Nếu đã vậy,

“Những dữ liệu này hoàn toàn đúng, điều này cứ như thể....”

Đầu nhức lên một cơn, Rapha lấy tay trái ôm đầu.

“Như thể Yuuyami đang mơ vậy.”

Vừa tỉnh lại, hàng tá suy nghĩ ùa qua đầu Lydia.

Cô vẫn nhớ mình là ai, và có thể đoán được bản thân đang ở đâu.

Cô hoàn toàn bình tĩnh đến đáng kinh ngạc.

Lydia thở một hơi rồi rướn người dậy; Cô bắt đầu đóng mở hai bàn tay, khua qua khua lại hai chân để xác nhận tình trạng bản thân.

Không có vấn đề nào cả. Cơ thể và đầu óc vẫn hoạt động bình thường.

Chỉ có điều bộ váy trắng tinh trên người không dễ thương chút nào.

Xác nhận xong, Lydia bắt đầu quan sát xung quanh.

Căn phòng này không quá lớn. Đối diện với chiếc giường trắng Lydia đang nằm là một cái bàn với một chiếc máy tính trên đó.

Một tấm thảm màu xanh da trời.

Và,

“Ohan....”

Bộ khung xương kim loại lấp lánh, cảm biến thị giác đỏ tươi như đá quý.

Dòng BD, Loại ・Ohan đang ngồi ôm gối trong góc phòng. Trông chẳng khác nào một đứa bé đang ngồi vậy. Cảnh tượng này có phần thật siêu thực.

“Người đã dậy, Lucy-sama. Người ngủ ngon chứ?”

Ohan với chất giọng vô cảm cất lời.

“Lucy? Anh nói tôi à?”

“Vâng.”

“Sai rồi.”

“Sai?”

Ohan nhìn thẳng vào Lydia, không có nghiêng đầu gì cả.

“Tôi tên là Lydia.”

“.....Người là Lucy-sama.”

“Đã bảo là sai rồi mà. Là Lydia mới đúng.”

“....Người mới đổi tên?”

“Tôi là Lydia từ ban đầu mà. Nhưng nếu anh nói đến tôi trước kia, thì tôi không nhớ.”

“Người không nhớ cái gì?”

“Etou, cách tôi tự gọi bản thân là gì trước khi thế giới bị hủy diệt.”

“Người tự gọi mình là Lucifer.”

“Tên của một thiên thần nổi tiếng nhỉ? Bộ tôi đã từng nổi loạn chống lại Chúa và biến thành thiên thần sa ngã hay gì?”

“Không có dữ liệu.”

“Vậy à.”

Nếu là Yuuyami thì mình đã có câu trả lời đúng y như ý mình muốn rồi.

Có điều Yuuyami giờ đây đã ngừng hoạt động.

Nếu Rapha nghe lời thì chắc Yuuyami vẫn chưa bị khởi động lại.

“Tôi ngủ ngon lắm. Giờ anh có thể đưa tôi đến chỗ Yuuyami được không?”

“Chủ đề đổi hoàn toàn.”

“Ban đầu anh hỏi tôi ngủ có ngon không mà. Tôi chỉ đáp lại thôi chứ có gì đâu. Còn giờ, tôi muốn gặp Yuuyami.”

Rồi mình sẽ khởi động lại Yuuyami. Trên bãi biển vì không có đủ trang thiết bị cần thiết nên tình hình mới bất lực như vậy, nhưng giờ thì khác rồi. Chắc chắn mình có thể sửa lại Yuuyami.

Đó là lý do tại sao Lydia bình tĩnh đến vậy.

Giữ cái đầu lạnh, bình tĩnh kiểm tra hệ thống của Yuuyami và cẩn thận sửa chữa thứ đã hỏng. Dĩ nhiên, là không vô tình làm tổn hại đến ý thức của Yuuyami dù chỉ một chút.

“Yuuyami...Có phải là AD tóc đen?”

“Đúng rồi đó. Dòng LM, Loại II.”

“Không tồn tại trong cơ sở dữ liệu.”

“Chắc do Yuuyami là mẫu mới nhất chăng? Vậy thì dẫn tôi đến chỗ AD tóc đen đi. Mà anh có thấy mái tóc cậu ấy đẹp tựa màn đêm không?

“Không hiểu.”

“Umm.”

Xem ra cuộc hội thoại này không dẫn đến đâu cả.

Tý nữa phải kêu Rapha cập nhật lại dữ liệu cho Ohan mới được. Lydia quyết định.

Dĩ nhiên, Ohan cũng có chức năng tự học hỏi, chỉ cần nó còn chạy thì dữ liệu mới vẫn sẽ tăng lên đều đặn.

Nhưng Lydia lại cảm thấy Ohan hơi thiếu hiểu biết nhiều điều.

“Hay là vì Rapha không giao tiếp nhiều với Ohan-?”

Lydia khẽ bẩm bẩm.

“Tiểu thư ra lệnh cho tôi, và tôi sẽ thực hiện nó.”

Dường như Ohan nghe thấy được lời lẩm bẩm.

“Thế à. Anh có biết không. Chỉ cần xung quanh không có ai để nói chuyện thôi, tôi sẽ chết trong buồn chán. Nhưng xem chừng Rapha thì khác nhỉ?”

“Chết? Lucy...Lydia-sama. Người bị thương ở đâu chăng? Liệu người có cần điều trị y tế không?”

“Không. Là ẩn dụ thôi. Tôi vẫn khỏe.”

Lydia thở dài.

“Dù đang khỏe mạnh, nhưng người vẫn chết?”

“Tôi không chết đâu. Thôi hãy quên nó đi.”

“Tuân lệnh. Bắt đầu quá trình xóa nhật ký hành động..”

“Khoan, Khoan!”. Lydia hoảng hốt kêu lên. “Đâu cần phải xóa nhật ký hành động đâu!”

AD gì mà cứng nhắc thế hả trời.

Bộ AD không có ý thức nào cũng như này à, hay chỉ có mình Ohan là đặc biệt?

“Hủy quá trình xóa nhật ký hành động.”

“Yup. Nên vậy,” Lydia thở dài lần nữa. “Dù sao, đưa tôi đến chỗ Yuuyami.”

“Tuân lệnh.”

Ohan đứng dậy, nhưng được nửa đường thì dừng.

Rồi anh ta quỳ xuống và cứ thế bước đi với thế quỳ như vậy ra cửa.

Trông cực kỳ hài hước. Lúc đầu, Lydia không hiểu gì hết ráo. Cô còn tưởng chân Ohan bị làm sao cơ.

Nhưng,

Khi nhìn lên trần nhà, Lydia mới vỡ lẽ ra.

“À phải, Ohan cao thế kia mà. Anh ta mà đứng lên thì lủng trần nhà mất.”

Với Lydia thì trần nhà cao, nhưng với Ohan thì thấp.

“Lydia-sama, xin hãy đi theo tôi.”

“Ừm.”

Lydia rời khỏi giường, đứng lên như bình thường và bước đi như bình thường.

Lydia vẫn bình tĩnh.

Cô tự tin có thể sửa lại Yuuyami về y như trước khi mọi chuyện xảy ra. 

Với kiến thức, khả năng và trang thiết bị cần thiết trong tay, không gì là không thể.

Cô hoàn toàn tin tưởng vào điều đó mà không mảy may nghi ngờ.

Nhưng,

Vừa bước vô phòng thí nghiệm, những lời của Rapha đã đưa tâm trí Lydia vào trong một vòng xoáy hỗn loạn.

“Nếu muốn khởi động lại Yuuyami, trước hết chị phải xóa toàn bộ dữ liệu lưu trong đó đã, bằng không bộ não lượng tử của Yuuyami sẽ cháy rụi, onee-chama.”