Gia đình tôi đã vứt bỏ một thứ quan trọng đối với tôi và tôi…

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 10

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 29

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2277

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Web Novel - Chương 32

"Ah, cậu đến tuổi đó rồi à?""Tớ đọc xong sách rồi, cậu có thể gợi ý cho tớ một cuốn khác không?""Trời - đây là tệ nhất!""Ôi dào, nó hôi quá. Lại chơi trò làm kẻ cô độc à?"

Lớp học vẫn ồn ào như mọi khi, nhưng nhờ đeo tai nghe tôi có thể ngăn chặn những tạp âm truyền đến tai mình ở mức độ nào đấy.

Tôi ngồi vào chỗ và sẵn sàng cho tiết học.

"Sắp tới là lễ hội thể thao của trường, vì vậy các em hãy cố gắng hết mình nhé!"

Ah, hình như lại đến hội thao rồi phải không?

Tôi đã hoàn thành các bước chuẩn bị của mình. Các giáo viên biết về vai trò đơn độc của tôi trong lớp và tôi đã xoay sở để trở thành một phần của ủy ban của hội thao. Điều đó có nghĩa là, tôi có thể ngồi thư giãn trong lều và ngồi ngoài tất cả các sự kiện. Nhân tiện, trò chơi duy nhất tôi buộc phải tham gia là ném bóng. Tôi bị ràng buộc bởi nó vì trò ném bóng ba điểm này là một sự kiện truyền thống. Sau đó, tôi có thể thư giãn và đọc sách trong lều. Tôi biết ơn vì không phải ra ngoài. Dù sao thì bố mẹ tôi cũng chẳng xuất hiện.

Và rồi hội thao sẽ kết thúc mà không có bất kỳ vấn đề gì. Cũng giống như mọi năm, tôi không ghi được một điểm nào.

"Nè, Yuu. Em không muốn đi với Onee-chan và tham gia buổi tiệc ăn mừng sao? Năm nay không có nhiều người đâu."

Hình như tôi vừa làm một bộ mặt vô cùng chán ghét.

"Chị xin lỗi. Phải rồi, em nói đúng."

Đây là lần đầu tiên tôi từ chối lời mời tham dự tiệc ăn mừng.

ーーーーーーーー

"Onee-chan, thế nào rồi?"

"Haruka?!"

Thành thật mà nói, dạo này việc bị Haruka gọi khiến tôi cảm thấy lạnh sống lưng.

"Thế nào rồi chị? Fuyuka, Yuu có cố gắng hết sức không?"

"Như mọi khi, em ấy chẳng thèm tham gia bất kỳ hoạt động nào trong hội thao cả."

Chúng tôi đã quay video lại phần thi ném bóng. Mặc dù em ấy ném chính xác, nhưng không một quả bóng nào đủ lực để vào rổ.

Khoảng thời gian còn lại em ấy chỉ nghỉ ngơi tại lều.

"Từ trước đến giờ, Onii-chan vẫn hành động như vậy ạ?"

Haruka thật đáng sợ. Cách em ấy nói khiến người ta cảm giác như đang ám chỉ điều gì khác.

Theo tôi, Yuu ấy ĐÃ thay đổi.

Trước đây, em ấy thường cố giấu đi việc bản thân không tham gia vào các sự kiện.

Em ấy sẽ cố từ chối tham gia mọi hoạt động bằng cách viện cớ đến phòng y tế hoặc cố gắng kết thúc phần ném bóng càng nhanh càng tốt. Nhưng năm nay, em ấy thật sự lại đang tận hưởng nó.