「Thưa tiểu thư, tôi đã nhận được hàng rồi ạ.」
Ngay khi vừa về, người đầu tiên tôi nhìn thấy là Yamamoto-san, quản gia của gia đình tôi. Nếu tôi không lầm thì là hôm nay à. . . Vì quá bận rộn nên tôi cũng quên bẫng nó mất đi. Nhưng sự thật là tôi đã rất là mong chờ thứ này và cố giấu đi sự phấn khích sâu trong lòng mình.
「Hiểu rồi, cảm ơn ông」
Yamamoto-san ngay lập tức rời khỏi mà không để lại bất kỳ lời nào... Vậy thì, về phòng rồi chuẩn bị quẩy mạnh lên nào!
▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼
Tôi, Ichijou Reina, là trưởng nữ của dòng họ Công tước Ichijou, một trong số những dòng họ danh giá nơi đất nước này.
Tôi đã trưởng thành trong một gia đình khắc nghiệt và được nuôi dạy sao cho xứng với hình ảnh một người phụ nữ của cái dòng tộc này. Tôi thật sự cảm thấy chán ghét cái kiểu sống như này ngay từ khi còn rất nhỏ, đặc biệt là những ánh mắt họ trao cho tôi, chúng cứ như thể là họ đang nhìn vào thứ công cụ mỗi khi họ nói chuyện với cái ý định tiếp cận cha tôi ... có lẽ vậy, mà có lẽ tôi cũng nên nói luôn, tôi nghĩ ngay cả cha cũng ghét bỏ tôi. Tôi luôn tự nghĩ vậy, nhưng tôi vẫn không thể hiểu nổi, tôi đã làm gì sai cơ chứ....
Ắt hẳn cũng chẳng có bao người với cái tuổi thơ dữ dội được chơi mấy trò kiểu như tạt nước vào ổ kiến hay bắt bọ về để ngắm chúng đánh nhau đâu nhỉ. Dù sao thì, với bản thân tôi, chẳng hề có giới hạn nào cho sự tự do cũng như những cái gò bó khi thực hiện mấy thứ như vậy cả.
Cứ nghĩ đến việc tôi đã từng làm những thứ như thế trước những cái nhìn chằm chằm từ xung quanh thật sự là đã trở thành những thứ khá kỳ quặc với bản thân tôi ở hiện tại. . . Cơ mà tôi vẫn chắc chắn một điều rằng nó vẫn sẽ được thông cảm như là một sự vô ý thời trẻ dại bởi suy cho cùng thì đó vẫn là điều xảy ra khi tôi còn là một đứa bé tí ti mà.
Và đó cũng là lý do chính cho việc tôi thích mẹ tôi, người đã luôn dạy tôi trở nên 『Bình Thường』. Mẹ sẽ cản tôi lại trước khi tôi kịp có những hành động quá đáng, dạy tôi một cách ân cần và cẩn thận về 『Hành vi đúng đắn』, và sẽ luôn nhắc nhở tôi phải hỏi ý kiến mẹ cho những chuyện tồi tệ xảy ra.
Ngẫm lại thì, mẹ tôi có lẽ đã rất là lo lắng cho tương lại của tôi trong lúc suy nghĩ về bản thân tôi, đứa con gái duy nhất của mẹ.
Chuyện xảy ra khi tôi vào tiểu học, đó là lúc mọi thứ bắt đầu thay đổi. Những đứa trẻ nhẫn tâm và nhạy cảm với 『thứ dị biệt』. Một mái tóc đen tuyền bóng bẩy được thừa hưởng từ mẹ. Không mặc trên người những bộ quần áo thông thường hay quần áo trẻ em thời thượng thường thấy 『như bao người』 mà thay vào đó là bộ đồ phong cách Tây phương được làm từ nhiều phần nhỏ toát rõ lên sự đắt giá chỉ qua một cái liếc nhìn.
Dừng lại ở mức này, những người bình thường sẽ chỉ thốt lên 「WOW」 và 「Dễ thương quá」thôi...
Nhưng tôi không phải 『Bình Thường』.
Vào khoảng thời gian còn trẻ dại......không, chính xác hơn là, tôi, vì lúc ấy vẫn còn là một đứa trẻ, kể cả khoảng thời gian tuyển sinh, tôi đã chú ý đến việc bản thân bắt đầu bắt nạt những đứa được gọi là『Thứ dị biệt』.
Nhưng mà lúc ấy thì tôi đã chẳng hề nhận ra đó được gọi là "sự bắt nạt" mà chỉ nghĩ rằng đó là『trò chơi bình thường』 như tôi vẫn thường hay làm. Giấu đồ người khác đi và rồi đốt nó trước mặt bọn họ, nhấn đầu người khác xuống cho đến khi răng cửa của cô/cậu ta bị hư hại, và nếu chúng có phàn nàn gì, tôi sẽ cho chúng nếm vị côn trùng và bắt chúng nhai nó. Chẳng hề có thời gian nghỉ cho tôi của lúc ấy.
Những việc như thế cứ tiếp tục xảy ra cho đến cái lúc mà chẳng ai muốn đến gần tôi nữa. Và sau đó, chuyện bắt đầu thay đổi khi tôi lướt ngang qua phòng nhân viên. Tôi nghe thấy những lời xin lỗi liên tục của mẹ... dù là tôi không hề biết là mẹ đang xin lỗi vì điều gì nhưng tôi có thể nhận thấy một điều 『Tôi hẳn đã làm sai gì đó』.
Tôi không hề biết được cái lý do tại sao người mẹ mến yêu của tôi lại phải làm vậy, nhưng tôi biết hẳn đó là lỗi của tôi...
Cứ như vậy, tôi đã cảm thấy cái cảm giác mang tên chán nản và đứng chôn chân tại chỗ. Mẹ tôi sau khi vừa rời khỏi phòng nhân viên và nhìn thấy tôi ngay trước tầm mắt đã hơi ngạc nhiên. Nhưng như thường lệ, mẹ nở nụ cười và nói rằng:
『Về nhà chứ?』
Và từ đó về sau, tôi đã dừng việc 『Chơi đùa』lại. Kể cả khi có chuyện gì đó xảy ra thì tôi cũng chỉ lảng tránh nó với một nụ cười nữ tính và tránh không bộc lộ bản thân. Ngày càng khôn lớn và trưởng thành, tôi dần nhận ra sự bất thường của bản thân.
Ánh nhìn của cha với tôi ngày càng lạnh lẽo và dường như ông ta luôn đánh mẹ tôi một cách bạo lực. Nhưng sau tất cả, mẹ vẫn chịu đựng mọi thứ và ánh mặt mẹ dành cho tôi vẫn ấm áp như vậy.
Nhưng rồi, mẹ đã vướng vào căn bệnh ung thư quái ác và rồi mẹ đã chết sau vài năm chống chọi với căn bệnh, cha tôi ngay lập tức tái hôn với tình nhân của ông ta và nhặt về cả con trai cùng con gái của mụ. Trực giác mách bảo, 『Aah, nếu cứ như vậy, tôi sẽ lại chơi đùa với bọn chúng mất』, cứ như thế, tôi đã chuyển đi với những đồ đạc lỉnh kỉnh của mẹ tôi trong phòng mẹ tại dinh thự. May mắn là cha cũng chẳng quan tâm gì đến những việc tôi làm.
Cha cũng chỉ cưng chiều đứa con gái và con trai riêng của lão. Lão đã hoàn toàn không hề quan tâm tôi từ rất rất lâu về trước rồi, mà do đó thì lão cũng chẳng đả động gì đến tôi hết.
Mà đây cũng là một vấn đề sinh tử với bản thân tôi. Và lý do là, mẹ của tôi, người đã luôn ân cần nâng đỡ tâm can tôi, đã chẳng còn bên cạnh giúp đỡ tôi nữa và thật là khó khăn để chấp nhận 『Sự bất thường』 ẩn sâu trong tôi. Khi tôi tìm hiểu về những vùng miền xảy ra xung đột và những điều luật hình sự của đất nước này (Có lẽ là Nhật Bản -Noelle), tôi đã vướng vào những cái quảng cáo về các tựa game online.
Tôi đã bị thu hút và có tìm hiểu về nó đôi chút, rồi đã mua nó về ngay khi biết nó khá hợp cạ với tôi hiện tại cùng với việc hệ thống cũng sắp được chính thức mở cửa.
Và hôm nay, nó đã được chuyển đến.
「Hàng về rồi! Karma Story Online! Hệ thống đã được mở cửa hôm qua cơ mà hẳn là vẫn trong phạm vi có thể tạm chấp nhận được.」
Karma Story Online aka 『KSO』, là một tựa game VRMMORPG mới, nơi những người chơi là những người có thể thay đổi karma value của chính họ thông qua những hành động mà họ thực hiện. Sau đó, họ sẽ được đưa vào một trong 3 phe lần lượt là Order (Trật tự), Chaos (Hỗn mang), Neutral (Cân bằng). Và dù tôi có nói về phe phái đi nữa thì cũng bạn cũng chẳng cần phải làm gì tương tự như phải theo một tổ chức hay quốc gia nào cụ thể. Những NPC sẽ được coi như là tội phạm hoặc là thánh thần, và sẽ có những cái giá nhất định cho những quyết định của bạn như là những giới hạn trong việc chọn class (phân lớp/nghề) hay việc bị hạn chế một số tiện tích riêng, v.v...
Trong game thì mọi người chơi cũng chẳng thể chọn bên mà họ thích từ lúc bắt đầu chơi. Giá trị Karma sẽ thay đổi trong quá trình chơi và nó sẽ dựa trên thái độ của người chơi với các NPC, cách chinh phục và sự đóng góp cho một đất nước hay tổ chức nhất định, v.v...
Hầu hết những người chơi không thể rời khỏi được thị trấn đầu tiên sẽ được xếp vào phe neutral.
「Đã quá một ngày từ khi hệ thống bắt đầu hoạt động, có thể vài người đã có thể tránh việc về phe neutral...」
Và trên hết thì, trên trang chủ của trò chơi, đã ghi rõ rằng các admin sẽ nhắm mắt làm ngơ trước hầu hết mọi lời nói và biểu hiện của người chơi trừ khi chúng vi phạm luật pháp chính thức như việc crack game hay những hành vi dâm ô. Tôi nghĩ đây sẽ là nơi tốt nhất dành cho việc 『Chơi đùa』của tôi rồi.
Sự thật là vị thế của một người sẽ thay đổi dựa trên những hành động của họ thật là ngược với tình cảnh hiện tại của tôi ở thực tại nơi mà vị thế của tôi vốn đã bị phủ nhận hoàn toàn ngay từ lúc bắt đầu mặc cho tôi có làm gì đi nữa, và cứ như thế, trò chơi này đã thật sự thu hút tôi hệt như một lời chào hàng ngọt lịm đầy cám dỗ dành cho chính tôi. Có vẻ như đây cũng có thể là nơi mà tôi sẽ được giải tỏa hết những bực bội và chán nản thường nhật của tôi, thứ không thể giải tỏa được tại thế giới thực.
「Được rồi, đã cài đặt xong, chơi luôn cho nóng nào!」
Sau khi đi vệ sinh và uống đủ nước, tôi nằm xuống chiếc giường, thứ còn vương vấn lại đó mùi của mẹ tôi, và hào hứng đội lên đầu thiết bị truy cập có hình dạng giống một vòng sáng nhỏ. Lựa chọn icon game thông qua chuyển động mắt và đăng nhập vào game.
-*_*-
Trích lời của người dịch và người chỉnh sửa (chắc ý nó là Trans và Edit)
Hello guys, mình là Noelle và là người chỉnh sửa cho chap truyện này và cả rất rất là nhiều chap truyện sau đó nữa, mong được giúp đỡ nhiều
___
Tui nên nói luôn thì truyện có lẽ sẽ có nhiều sạn vì thằng trans là tui thì lại khá yếu Anh Văn
Còn Editor là nó thì lại là gốc Mỹ đang học tiếng Việt
Cơ mà để trao đổi kiến thức thì cũng đành hợp tác theo ý boss, m.n thấy có sạn thì nói để bọn tui chỉnh sửa nha
Trans: L.A
Edit: Noelle
(Noelle: Có lẽ là đứa con duy nhất hoặc là có thêm mấy đứa con trai nữa, nhưng không quan trọng đâu) (L.A: So-called (được gọi là) nó có thể đúng hay sai sự thật, nói chung chỉ dừng ở mức tin đồn)(Noelle: phức tạp ==) (L.A: Karma Value trong truyện là danh từ riêng nên tui để yên, dịch ra là Độ nghiệp chướng) (Noelle: Phức tạp ==*)