Garudeina Oukoku Koukoku Ki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

27 179

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

285 7555

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 36

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 271

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 193

Tập 01 - Chương 07 : Ngày mới

“Oa… oáp…”

(ngáp)

Nheo mắt trước ánh nắng ban mai, Georg đứng dậy.

Đêm qua, Georg qua đêm tại nhà của trưởng làng. Nhưng thay vì một chiếc gường cứng, Georg ngủ trên sàn nhà với một lớp chăn ở dưới. Tên của trưởng làng là Schmitt và ông ta có vợ và một đứa con trai. Ông đã giới thiệu người vợ, Elena, và con trai, Sun, với cậu lúc đưa cậu về nhà. Ông ta còn đề nghị cậu dùng giường của mình, nhưng Georg lịch sự từ chối. Cậu là một kẻ ở nhờ, và da mặt cậu thì lại không đủ dày để chiếm luôn chiếc giường duy nhất của họ.

Bên cạnh đó, cậu không cảm nhận được sự khác biệt của nhiệt độ do chỉ số kháng của mình. Chỉ là cậu nghĩ cơ thể của mình sẽ đau nhức nếu cậu qua đêm ở một nơi nào đó không thoải mái, thông qua kinh nghiệm đã từng trải qua khi còn là con người, nên cậu ngủ trên một lớp chăn kê ở dưới.

Schmitt cứ liên tục bắt cậu phải dùng chiếc giường cho bằng được, nhận ra giải thích là vô ích, Georg từ bỏ chuyện đó, và theo cách riêng của mình, đặt chăn ở góc phòng, cởi áo giáp của cậu ra và nằm xuống. Thấy vậy, Schmitt miễn cưỡng rời đi. (Dĩ nhiên, dưới áo giáp là quần áo như lụa trắng làm bằng màng cánh)

"Ồ- ... Ngài đã dậy rồi ư?"

Thức dậy và trong khi đang kéo giãn cánh tay của mình, cậu nghe thấy giọng của một người phụ nữ chào cậu từ bên cạnh.

"Hm ...Schmitt đâu rồi?"

“Nếu ngài hỏi về chồng tôi, anh ấy đang xem xét vật phẩm của bọn cướp với những người khác…”

“… Aa.”

Cậu quên mất việc phải xử lí đống xác.

“Hiểu rồi, vậy tôi cũng sẽ đi. Tôi đã hứa sẽ xử lí chúng cho họ.”

Cậu đứng dậy và Elena nhanh chóng gấp chăn lại.

“Xin hãy chờ chút để tôi chuẩn bị bữa sáng.”

Nói xong, cô cúi đầu.

Georg đã không nhận ra cho đến giờ, nhưng những lời đó làm dạ dày cậu bỗng trở nên cồn cào.

Cuối cùng thì cậu đã không ăn gì cả ngày hôm qua; lúc về nhà trưởng làng, cậu đã không yêu cầu chút thức ăn nào.

"... Tôi sẽ hoàn thành nó nhanh thôi."

Cố gắng bỏ qua cái bụng đang sôi ầm ĩ, Georg nhanh chóng mặc lại áo giáp và đi ra ngoài.

“Schmitt.”

“Ngài? ...À, là Standford-sama! Ngài đã dậy rồi à?”

Đi về phía nơi bọn cướp bị tôi đánh bại tối qua, có mấy thanh niên đang đếm thứ gì đó giống như là tiền tệ, còn lại một số đang đánh giá kiếm và áo giáp.

"Ồ, mọi người đã kiểm tra chiến lợi phẩm chưa?"

“À… Vâng…”

Tại sao Schmitt lại giật nảy lên thế khi tôi hỏi? Mà không, cả những người khác cũng đang hành động một cách đáng ngờ.

“?… Aah.”

Cậu đoán ra điều gì đó.

“Tôi hỏi vậy, nhưng không có nghĩa là tôi muốn mấy thứ này.”

"Như thế có được không ạ!?"

Khuôn mặt của dân làng giãn ra. Tóm lại, có vẻ họ đã nghĩ về quyền sở hữu những đồ vật có giá trị của bọn cướp. Nghĩ theo cách thông thường, nó nên thuộc về Georg, người đã đẩy lui bọn chúng một mình, nhưng đối với ngôi làng hẻo lánh này, chắc chắn tiền bạc và những sản phẩm kim loại này là những thứ vô cùng quý giá với họ.

Do đó, họ có ý định sẽ nhặt mót một ít từ những gì sót lại của bọn cướp và rồi phân chia mỗi người một ít trong số đồ đó.

“Ông có thể lấy chúng như một phần chi phí ăn và chỗ ở của tôi, nếu muốn ông có thể lấy tất cả, tôi không có hứng thú với chúng.”

“Cảm-… Cảm ơn ngài rất nhiều !!”

“Ngoài ra, sẽ thật tốt nếu mọi người chất những cái xác chết lên. Như thế việc xử lí chúng sẽ dễ dàng hơn.”

“Nếu chỉ là như thế thì ngài không cần bận tâm đâu ạ!!”

Sự mạnh mẽ và sức sống của con người trong thời đại này có thể được cảm nhận từ Schmitt, người vui vẻ đưa ra các chỉ dẫn cho những người khác trong làng.

Georg chờ khoảng 30 phút trong cơn buồn ngủ, cho đến khi họ hoàn thành công việc.

"Stanford-sama, chúng tôi đã hoàn tất công việc rồi ạ."

“À?...Tôi biết rồi, bây giờ tôi sẽ xử lí chúng một cách nhanh thôi.”

Trả lời Schmitt bằng một giọng ngái ngủ, Georg đứng dậy và tiến đến chỗ những cái xác. Cậu bắt đầu suy nghĩ về cách xử lí chúng.

“Nó khá nguy hiểm. Mọi người vui lòng lùi lại một chút.”

Cậu tiếp cận những cái xác, cảnh báo xung quanh, kiểm tra xem dân làng đã lùi đến vị trí an toàn chưa rồi mới thi triên phép thuật.

Một ngọn lửa lớn bùng lên và cậu nghe thấy tiếng trầm trồ của dân làng phía sau cậu. Nói về điều này thì hầu như những người biết sử dụng phép đều làm việc trong bộ máy nhà nước, và một người bình thường thực tế sẽ ít khi được trông thấy nó. Nên biểu cảm ấy của dân làng có thể là do chưa thấy phép thuật bao giờ cả.

Georg cũng thực hiện một phép thuật gió đồng thời để thổi bay đi cái mùi xác chết đang cháy ra khỏi làng, cho đến khi những cái xác cháy thành tro, không còn đến một mảnh xương nữa. Sau khi hoàn thành, cậu thi triển một Thổ Thuật. Đất bỗng nứt ra và đống tro tàn từ những cai xác rơi xuống những lỗ nứt đó. Sau đó, các khe nứt khép lại, và cuối cùng là kết thúc với một ma thuật nước tưới lên trên.

Một cách xử lí gọn gàng và sạch sẽ, đến mức sẽ không có ai tin rằng trước đó 2,3 phút, từng có một đống xác chết nằm ở đó.

“Hm...Tôi xử lí xong rồi...chúng ổn chứ?”

“Hả?...À! Vâng, vâng, không có vấn đề gì cả…”

Schmitt, người đang nhìn tôi với một vẻ mặt bối rối, đưa ra một câu trả lời bối rối không kém.

Sự xuất hiện của một Dragunir trong một vụ tấn công của bọn cướp, và sự xuất hiện của ma thuật, tất cả đều thật khó tin.

“Tôi hiểu, vậy thì tốt rồi. GIờ thì, như tôi đã nói hôm qua, mọi người hãy tập trung lại...à…”

Trong khi đang nghĩ về lời hứa hôm qua, cậu trông thấy Elena từ xa đang mang một bộ mặt lo lắng.

“Trước đó thì, Schmitt, có vẻ như Elena đang chờ chúng ta, bữa sáng có vẻ đã chuẩn bị xong.”

Trong khi muốn nói rằng bản thân cũng đang rất đói, Schmitt đi theo Georg với một nụ cười gượng gạo.

Trong khi nắm chặt chiếc túi nhỏ chứa tiền, như thể đó là kho báu của riêng ông ta vậy.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bonus nốt đêm nay.....

Giảm tiến độ từ nay nhé mọi người. Cám ơn đã ủng hộ.

P.s: Khen tran đẹp trai là một cách hay để nhanh có chương mới =)))