Chương 3: Kurogiri
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
“Antia nói còn khoảng 5 tiếng nữa để tới đó, vậy nên chúng ta hãy ăn nhẹ một chút trong lúc chờ đợi”
Đã 4 tiếng trôi qua kể từ khi chúng tôi bay trên tấm thảm thần và vẫn còn 5 tiếng nữa mới đến Mê cung Chạng vạng. Tốc độ hiện giờ của tấm thảm đã xấp xỉ vận tốc âm thanh nhưng để tới được Mê cung Chạng vạng cần một khoảng thời gian rất dài, thế nên chỉ đi tới đó đã là một thử thách.
Lúc này thảm thần đã được thay đổi, nó có kích thước khoảng 20 tấm tatami. Có cả một căn phòng cho 7 người cùng với sofa, bàn ghế và những thứ khác, y như một phòng khách. Tôi đặt pasta và sandwich lên bàn, đây là những thứ tôi đã chuẩn bị từ trước và giữ chúng trong [Kho lưu trữ].
“Itadakimasu”
Cả nhóm bắt đầu ăn. Tôi là người đầu tiên mở màn với món pasta. Yep, nó ngon tuyệt. Vị chua của cà chua lan tỏa khắp khoang miệng cùng thịt băm Long Đế càng làm hương vị thêm đậm đà.
“Chủ nhân, món carbonara này đặc và ngon quá!”
Dường như Canaan bắt đầu bữa ăn từ món carbonara.
“Thế thì tốt. Em nên ăn nhiều vào”
“Vâng-nanodesu!”
Canaan ăn thịt sốt, peperoncino và sandwich, những thứ mà cô khen ngon.
“Tsukuru, em thích cái món gọi là peperoncino này, mùi hương của nó thật tuyệt”
“Antia thích peperoncino sao? Mùi hương đó hẳn đến từ tỏi”
“Tỏi sao? Nó là một loại nguyên liệu mà em chưa từng biết tới”
“Có một loại tỏi dại mọc tự nhiên trong rừng Đại ngàn Borf đó, em biết chứ?”
“Chà, em không biết là có nguyên liệu như vậy trong rừng đấy”
Tôi nhớ lại sự ngạc nhiên và vui mừng của mình khi tìm ra nó.
“Tsukuru, trứng trong món sandwich này thật mềm và ngon miệng”
“Ichinose, quả trứng chiên dày trong chiếc bánh của cậu quả đúng là một kiệt tác!”
Món sandwich trứng của tôi được làm từ một quả trứng dày và để làm được những quả trứng như vậy cần rất nhiều kỹ thuật. Trứng cần được chín đúng chuẩn, không cháy, bông xốp và có hương vị đậm đà, không phải chỉ có hương vị của nước sốt mà còn là sự đậm đà của trứng. Món này quả là một kiệt tác đỉnh cao, một quả trứng chín dày tạo ra những ấn tượng mãnh liệt. Sau cùng món trứng thực sự tuyệt vời.
▼▼▼
“Chủ nhân, chúng ta đang tiến vào khu vực được canh giữ bởi lũ quái vật”
“Okay”
Tôi đã nhờ Beeze đi trước để do thám nhưng dường như có một số quái vật phía trước mê cung chạng vạng.
“Ho, đông đấy”
Trước mặt chúng tôi là những bóng ma, zombie, xác ướp, dullahan, ngạ quỷ và những quái vật undead khác ngập tràn khu vực. Nơi này thuộc một lục địa khác nằm bên kia đại dương so với lục địa mà chúng tôi đang ở. Đây là lục địa từng diễn ra trận chiến của các vị thần và ngày này nó được biết đến với cái tên: lục địa chết chóc.
Lục địa chết chóc lớn và rộng hơn lục địa chúng tôi đang ở, ngay cả khi gộp cả lục địa nơi tộc ác quỷ và cự nhân sinh sống vào. Và ở trung tâm lục địa chết chóc là một dungeon có tên Mê cung Chạng vạng. Dường như kẻ đang kiểm soát dungeon đó là một chủng cổ đại thuộc tộc tử linh.
“Thật rùng rợn …”
Không có người sống trên lục địa này. Thứ duy nhất tồn tại là cái chết và có vẻ mana của Canaan rất nhạy cảm với thứ chướng khí kì lạ ở nơi đây.
“Sặc mùi u ám”
Hannah nhăn mũi. Dường như cô ấy có thể phân biệt mùi của môi trường xung quanh với kỹ năng chủng tộc [Tăng cường khứu giác (5)]. Nhưng mùi u ám là loại mùi gì?
“Chủ nhân, ở giữa lục địa này có một cánh cổng dẫn tới mê cung chạng vạng”
Dường như mê cung chạng vạng nằm gần trung tâm lục địa chết chóc. Hơn thế nữa, có vô số quái vật dạng undead xuất hiện trước mê cung như thể chúng đang bảo vệ cho mê cung chạng vạng.
“Thoạt nhìn thì một số cây cối đang phát triển tại đây. Có thể nào để con người sinh sống tại nơi này không?”
Dường như Allie đang nghĩ tới việc thành lập một khu định cư nhưng ai lại sống ở một vùng đất, nơi bạn biết mình sẽ bị tấn công bởi tộc tử linh chứ?
“Nhưng chúng là loại có độc, em biết chứ?”
Ichinose nói đúng, cây cối đang mọc tại đây đều có độc. Theo [Thẩm định chi tiết] của tôi, chướng khí khiến đám cây cối không thể dùng được. Đây quả là một vùng đất chết.
“Hmm … gì thế kia?”
Hannah đã phát hiện ra thứ gì đó. Tôi quan sát và nhận thấy nó là một tượng đài bằng đá.
“Liệu chúng ta có nên lại gần?”
Ngay khi chúng tôi vừa đặt chân xuống lục địa chết chóc để tiếp cận tượng đài đá, lũ zombie liền bò ra từ mặt đất xung quanh.
“Tsukuru-kun!”
Ichinose run rẩy, bám chặt lấy tôi.
“Tớ biết rồi, Ichinose không giỏi đối phó với lũ ma quỷ nhỉ?”
Khi còn học tiểu học, em gái tôi Ayumi, Ichinose và tôi từng đi tới một công viên giải trí. Tôi nhớ khi 3 đứa bước chân vào nhà ma, Ichinose đã sợ hãi đến mức không thể di chuyển, vậy nên tôi đã phải cõng cô ấy ra ngoài.
Ichinose cũng cứng đờ người vào lần đầu tiên nhìn thấy Beeze và lần ấy cũng là tôi đỡ lấy cô. Khi biết ở đây có tộc tử linh, tôi cảm thấy có thật lỗi với Ichinose.
“Tớ chắc chắn sẽ bảo vệ Ichinose mà, đừng lo lắng”
“Th-thật chứ…?”
“Yeah, tớ sẽ không nói dối cậu đâu”
“Un, cảm ơn nhé”
Tôi đỡ lấy những giọt nước mắt trên má Ichinose và gạt chúng đi.
“Tsukuru-kun …”
“Ichinose…”
Đôi mắt ấy thật đẹp. Chúng đen nhánh như muốn hút bạn vào nhưng đôi mắt ấy lại đang tỏa sáng lấp lánh. Không nhiều người Nhật có đôi mắt đen đến vậy. Thường sẽ có chút nâu pha lẫn trong đó.
“Ahem! Xin lỗi vì đã cắt ngang bầu không khí tươi đẹp nhưng đừng quên chúng ta đang bị bao vây bởi lũ zombie”
Lời nhận xét của Allie nhắc tôi về tình huống hiện tại.
“Anh xin lỗi …”
“Không sao mà. Vì em cũng muốn được Tsukuru-san chiều chuộng”
“Canaan nữa-”
“Em xin lỗi vì sự tự phụ này nhưng có phiền không nếu có cả Hannah ở trong nhóm đó”
“Fufufu, Tsukuru, em cũng muốn được nuông chiều”
Không chỉ Allie mà Canaan, Hannah và thậm chí là Antia cũng dính lấy tôi. Đây thật sự là một khoảnh khắc hạnh phúc nhưng lúc này chúng tôi cần làm gì đó để giải quyết đám lộn xộn xung quanh.
“Sau khi việc này kết thúc đã!”
Lúc này tôi buộc bản thân phải cứng rắn nếu không sẽ không thể xử lý được tình hình.
“Beeze, ngươi có thể khiến đám zombie đó nghe lệnh không?”
“Không vấn đề”
“Vậy ta sẽ để chúng cho ngươi. Vì chúng ta đang ở trên lục địa chết chóc, hãy bổ sung chúng vào lực lượng chiến đấu”
“Đã rõ”
Beeze nhận lệnh tôi và bắt đầu điều khiển lúc zombie ở xung quanh. Sau khi nô lệ hóa chúng, lũ zombie lần lượt bò ra khỏi mặt đất, từng con từng con một. Và sau khi ra khỏi mặt đất, chúng không hề gây ra bất kì mối đe dọa nào.
“Bọn chúng lại tiếp tục xuất hiện! Chủ nhân, ngài có muốn em đốt rụi hết không?”
“Ổn mà, chúng sẽ trở thành vật sở hữu của Beeze ngay khi xuất hiện”
Tôi ngăn Canaan cầm cây Xích hiền trượng lên và để Beeze làm mọi việc. Lũ zombie tiếp tục bị chiếm đoạt và bò ra, nhiều đến mức như thể một vòng lặp vô tận. Đây là một trận chiến về sức bền … thì, nó chẳng còn là một trận chiến sức bền đối với Beeze nhưng đến khi nào mới kết thúc đây?
Nếu Beeze không cảm thấy mệt hay cần ngủ nghỉ, anh ta sẽ không thất bại với việc tiếp tục chiếm đoạt lũ zombie đến khi không còn con nào. Ngoài ra, đây là một màn thưởng đối với Beeze vì càng nhiều undead xuất hiện thì anh ta càng có thể đoạt lấy chúng và càng trở nên mạnh mẽ hơn. Một con zombie chỉ là lượng nhỏ nhưng số lượng zombie từ 1,000 lên đến 10,000, Beeze sẽ càng trở nên bá đạo hơn.
Vùng đất chết chóc này chính là địa điểm cho anh ấy.
“Em nghĩ cũng đã 1 tiếng nhưng lũ zombie chẳng hề dừng lại”
Đúng như Antia nói, chúng tôi đã quan sát khung cảnh lũ zombie bị nô lệ hóa cả tiếng đồng hồ hoặc hơn thế nữa. Phải thừa nhận, tôi phát chán rồi.
“Để đám zombie này cho Beeze và chúng ta đi kiểm tra tượng đài đá chứ?”
“Đồng ý! Chủ nhân, đi nhanh thôi!”
Dường như rất chán nản, Canaan nhanh chóng chạy tới chỗ tượng đài. Chúng tôi theo chân Canaan và tiếp cận đối tượng. Khối đá, thứ giống với granite và dường như có gì đó được khắc lên trên.
“Chủ nhân-. Em chưa từng nhìn thấy những chữ này-. Liệu có phải ngôn ngữ đến từ đất nước ngài-?”
Theo lời Canaan, Ichinose cũng tiến lại gần để quan sát.
“Tsukuru-kun, đây là …”
“Yeah, chẳng sai được”
“Là tiếng Nhật”
Ichinose và tôi đồng thanh nói. Có vẻ như đây lại là tảng đá của Hirume-san.
“Tớ thắc mắc liệu đây có phải thứ được làm ra từ một người Nhật, người đã bị triệu hồi trong quá khứ?”
Tôi hiểu rồi, đúng như Ichinose nói, tượng đài đá này không phải của duy nhất Hirume-san mà nó còn có thể của một người Nhật, người đã bị bắt cóc tới thế giới này trong quá khứ. Tuy nhiên lục địa này đã trở thành vùng đất chết trong trận chiến của các vị thần từ hàng ngàn năm trước.
Kể từ đó nơi này đã trở thành một vùng đất không dành để sinh sống. Người Nhật Bản kia có lẽ đã đến đây trước nhưng mình chẳng hề thấy dấu vết của việc xây dựng tượng đài đá ở một nơi như thế này. Thế nên nó giống của Hirume-san hơn nhỉ?
“Lại gần và quan sát kỹ hơn đi”
Ichinose, Hannah và tôi tiếp cận tượng đài. Còn Canaan, Sanya, Antia và Allie thì đã vây quanh và chạm vào nó. Này, nếu đó là một dạng bẫy thì sao? Geez.
“Fumu, rốt cuộc nó trông như tượng đài đá của Hirume-san”
Nội dung được khắc trên tượng đài cũng giống với cái tôi tìm thấy lần trước trong rừng Đại ngàn Borf. Nếu chạm vào tượng đài này, có lẽ tôi sẽ được chuyển đến chỗ của Hirume-san thêm lần nữa.
Có thể Ichinose cũng được dịch chuyển cùng chăng? Tôi thắc mắc. Và rồi Ichinose chạm vào tượng đài đá nhưng chẳng có gì xảy ra. Rõ ràng tôi là người duy nhất bị gửi tới đó. Oh, có lẽ nó phản ứng với tôi là do phước lành từ Hirume-san.
“Chủ nhân, tôi đã thu phục được toàn bộ lũ zombie”
Và khi chúng tôi quan sát xung quanh tượng đài đá, khung cảnh zombie cuối cùng cũng đến hồi kết, không còn lũ zombie lúc nhúc bò ra khỏi mặt đất nữa.
“Okay, từ giờ Beeze sẽ tiếp tục xử lý lũ quái vật undead và thu phục chúng”
“Theo ý ngài”
Chúng tôi tiếp tục đi tới mê cung chạng vạng. Sau khu vực zombie là chỗ của skeleton (xương khô) rồi đến vong linh, xác ướp và sau đó chỉ còn lũ quái vật undead. Hơn thế nữa, vì level của lũ quái vật undead tối đa là 100 nên chúng tôi chẳng buồn chiến đấu mà để Beeze thu phục.
▼▼▼
“Tsu – Tsukuru-kun…”
“Tsukuru …”
Ichinose và Allie đang lảo đảo tiến đến chỗ tôi, dường như họ có thể gục ngã bất cứ khi nào. Cả 2 đều đã mệt mỏi chứ không hề bị thương.
“Hai người, làm ơn ăn thứ này đi”
Hannah, người nhanh chóng xuất hiện sau lưng tôi, đã nhét vào miệng họ 1 đống thịt nướng. Và giờ Ichinose và Allie sẽ lại có thể luyện tập …
Hannah đang huấn luyện cho 2 người về chiến đấu với tư cách một người hướng dẫn. Nhân tiện nếu người hướng dẫn là tôi, tôi sẽ nhân nhượng với họ mất. Hannah đang huấn luyện cho Ichinose và Allie theo một cách rất spartan mà ngay cả tôi cũng phải đầu hàng. Thậm chí lúc này cô ấy còn ném cả 2 vào lũ quỷ nhỏ.
“Level của lũ quỷ nhỏ là 240, thấp hơn level của tiểu hải xà nhưng chúng khá thông minh nên có thể coi là một đối thủ xảo quyệt”
“Đúng vậy, về mặt này nếu chủng thượng cổ chiến đấu 1vs1, thì chủng thượng cổ không những không thể thắng mà còn bị áp đảo”
Antia và tôi đang ngồi uống trà được Sanya chuẩn bị trong lúc quan sát 2 người kia chiến đấu. Chúng tôi đang ở một khu vực hẻo lánh và yên tĩnh nhưng nơi này lại gần một dungeon có tên mê cung chạng vạng, tuy vậy chúng tôi lại chẳng biết vị trí mà lũ quái vật sẽ xuất hiện. Mà, nếu lũ ấy có tiếp cận thì Sanya cũng giết sạch ngay thôi.
▼▼▼
Và rồi chúng tôi đã đứng trước Mê cung chạng vạng …
“Chủ nhân, đây chính là Mê cung Chạng vạng”
Tại đây có một bức tường đá vô tận theo phong cách phương tây, một cánh cổng đôi bằng thép khổng lồ cùng một lâu đài sừng sững phía sau nó.
“Vậy cái thứ to con kia là kẻ giữ cổng, huh?”
“Đúng vậy, Chủ nhân”
Một con chó lớn với 3 cái đầu đang nằm trước cánh cổng.
“Đó là Cerberus sao?”
Ichinose, người đang tự đứng trên đôi chân mình sau khi vượt qua khu vực ma ám thốt lên. Đúng như Ichinose nói, con chó 3 đầu với bộ lông đen tuyền cùng cơ bắp căng phồng này là Cerberus.
--------------
Tên: Pochi ▪ Tarou ▪ Jirou
Chủng loài: Cerberus, Level 530
Kỹ năng: [Tứ chi mạnh mẽ (4)] [Siêu hồi phục (4)] [Cảm ứng sinh học (4)]
Kỹ năng chủng tộc: [Kẻ gác cổng] [Tư duy đa chiều (4)] [Hơi thở Hỏa ngục ▪ Tử độc ▪ Hóa đá (4)]
Thuộc tính: HP [EX] | MP [A] | STR [EX] | INT [C] | AGI [A] | DEX [C] | LUK [D]
Danh hiệu: Sún răng.
--------------
Tứ chi mạnh mẽ: Một kỹ năng vượt trội trong bộ kỹ năng di chuyển. Nó có thân trên và tứ chi rắn chắc.
Siêu hồi phục: Khả năng phục hồi tức thì dù mất đi 1 phần cơ thể.
Cảm ứng sinh học: Bậc thầy về cảm nhận sự hiện diện của sinh vật.
Kẻ gác cổng: Kẻ gác cổng có tác dụng tuyệt vời trong việc tăng cường các kỹ năng và hồi sinh khi ở cạnh cổng của thế giới ngầm.
Tư duy đa chiều: Có thể đồng thời xử lý nhiều luồng suy nghĩ.
Hơi thở Hỏa ngục ▪ Tử độc ▪ Hóa đá: Tung ra Lửa địa ngục ▪ Tử độc ▪ Hơi thở hóa đá.
Sún răng: Một kẻ nghiện đồ ngọt.
Um, tôi chẳng biết phải nói gì nữa …
Trước hết, về cái tên Pochi ▪ Tarou ▪ Jirou. Dù có nghĩ thế nào thì đó là một cái tên rất Nhật Bản! Còn về danh hiệu thì … vì đó là danh hiệu của một quái vật nên mình nghĩ “Kẻ gác cổng Địa ngục” hay “Kẻ canh giữ Thế giới ngầm” hay “Kẻ canh giữ Mê cung” sẽ phù hợp hơn, nhưng mà “Sún răng”, thật thân thiện làm sao, đúng không?
Nhắc đến thì, mình từng nghe Cerberus sẽ trở nên vâng lời hơn nếu bạn cho nó đồ ngọt.
“Mức level 530 thật thu hút. Mình có thể ngửi thấy mùi kinh nghiệm đây”
Lúc này thật phí phạm nếu không chiến đấu với Cerberus, một con quái vật có level cao hơn tôi.
“Chủ nhân, làm ơn để con chó này cho Hannah”
“Con chó ấy có level cao hơn cả anh đấy, em biết chứ? Có ổn không”
“Có ích gì khi để Chủ nhân huấn luyện nếu em không thể đánh bại một con chó cỡ như vậy?”
Hannah đã quyết định. Một thú nhân dạng sói chiến đấu với một con chó 3 đầu? Đó là thứ đáng để mong chờ đấy.
“Được rồi. Nhưng anh muốn em hạ nó ở gần cánh cổng”
“Ý anh là muốn để cho nó hồi sinh?”
“Allie nói đúng. Vì nó có level cao và có thể hồi sinh, tại sao không tận dụng điều ấy?”
“Tùy thuộc vào khoảng thời gian hồi sinh giữa các lần, mong là chúng ta có thể tăng được level”
“Đã rõ. Em sẽ làm theo lời Chủ nhân”
Hannah bước tới trước Cerberus, cơ thể của cô không hề dao động lấy một lần. Mặc dù đang mặc đồng phục hầu gái nhưng bằng cách nào đó từ phía sau trông cô thật nghiêm túc.
Cerberus, kẻ đang nằm ngủ, giần giật cái mũi và mở mắt.
“Garruuu …”
“Một con chó canh cửa thì không nên ngủ trưa”
Hannah đột nhiên khiêu khích Cerberus, nhưng liệu con quái vật có hiểu?
Cerberus đứng thẳng dậy trên tứ chi to lớn. Tôi biết là nó to nhưng con quái vật thực sự vĩ đại. Chỉ tính riêng chiều cao, nó đã lớn gấp 3 lần Hannah? Con Cerberus phải cao gần bằng một ngôi nhà 2 tầng.
Bàn chân to lớn của con quái vật khoét sâu vào nền đất nơi lúc trước Hannah vừa đứng, tuy nhiên cô ấy thực sự đã biến mất. Hannah nhảy lên nhưng thời gian lơ lửng trên không lại rất dài như thể cô được treo trên dây hay thứ gì đó.
“Một con chó không có kỉ luật cần được cho vào khuân phép”
Hannah đạp lên không khí và đấm thẳng vào 1 trong những cái đầu của Cerberus. Sau khi dính đòn, đầu của Cerberus cắm thẳng xuống nền đất. Xong xuôi cô ấy liền đáp xuống ngay trước mặt con quái vật như thể chưa có gì xảy ra.
“Gurururu”
“Gaooooo!”
Cái đầu đang mắc kẹt trong nền đất đã mất 1 nửa nhưng nó nhanh chóng hồi phục và trở lại bình thường trong nháy mắt.
“Mày nên nghiêm túc hơn. Mặc dù ta nghi ngờ một con chó có thể đánh bại ta, dù nó có nghiêm túc đi chăng nữa”
Dù đó là lòng tự hào của một thú nhân dạng sói hay sự thù ghét dành cho chó nhưng những lời của Hannah đều rất khắc nghiệt với Cerberus.
“Garuu!”
Một trong những cái miệng của con quái vật mở rộng. Có lẽ đó là hành động chuẩn bị cho đòn tấn công bằng hơi thở.
“Gaaaaaahhh!”
Hơi thở được tung ra và nó cố gắng nuốt trọn Hannah …
“Không đời nào!”
Hannah đang đẩy lùi hơi thở với một loạt áp lực sinh ra từ nắm đấm trái, phải. Đúng như tôi nghĩ, Hannah chỉ đang chiến đấy với một nửa sức lực.
“Guru …?”
Cerberus nghiêng cái đầu khi thấy hơi thở của mình bị đẩy lùi và chẳng hề có tác dụng.
“……”
Tâm trạng của Cerberus đã thay đổi khi cả ba cái đầu quay lại nhìn nhau và đồng thời gật đầu. Rõ ràng đây là thời điểm nó bắt đầu nghiêm túc.
Cerberus dậm mạnh xuống đất và lao tới Hannah nhưng cô ấy đã tránh được. Lần này chuyển động của con quái vật hoàn toàn khác biệt so với trước đó; tốc độ và sự sắc bén đều khác hẳn. Nhưng Hannah thì vẫn vậy, cô ấy vẫn kiên quyết bám theo những chuyển động nghiêm túc của Cerberus.
Con quái vật tung ra những hơi thở trong lúc di chuyển với tốc độ cao và tấn công bằng nanh vuốt. Mỗi cái đầu lại có suy nghĩ và hành động độc lập. Tôi thắc mắc không biết cái đầu nào đang vận hành cơ thể nó?
Hannah tránh mọi đòn tấn công từ nanh vuốt và hơi thở cũng như tấn công lại Cerberus tuy nhiên [Siêu hồi phục (4)] của con quái vật ngay lập tức chữa lành các viết thương.
“Mày có sức sống mãnh liệt đến vô ích dù chỉ là một con chó”
Bất chấp sự khác biệt về level, cuộc chiến vẫn diễn ra như thể Hannah đang ở một cấp độ cao hơn.
Đây không phải sự chênh lệch về level mà đó là sự khác biệt trong cảm quan chiến đấu; Cerberus không thể dự đoán chuyển động của Hannah ngay cả khi có 3 cái đầu. Trái lại, Hannah có thể đoán trước được các bước di chuyển của Cerberus và dẫn trước nó.
Không phải Cerberus yếu; chỉ là cảm quan chiến đấu của Hannah đã ở một level khác biệt. Tôi nghĩ đó sẽ là thiếu tôn trọng nếu gọi cô ấy là thiên tài ngay từ đầu. Hannah đã đạt đến level này nhờ ý thức tự nhiên của mình cùng nỗ lực vượt qua tài năng. Đó là cảnh giới không thể đo đạc bằng level và vì Hannah đã chăm chỉ hơn bất kì ai nên cô ấy mới có thể đạt tới cấp độ này.
Một chuyển biến đã xảy ra giữa trận chiến của Cerberus và Hannah, người đang liên tục lặp đi lặp lại việc tấn công và phòng thủ với tốc độ cao. Hơi thở của Cerberus đã chạm đến chân Hannah khiến bàn chân phải của cô bị hóa đá.
Quá trình hóa đá diễn ra từ mắt cá chân trở xuống khiến chuyển động của cô tệ đi và Hannah, người phản ứng chậm với tốc độ của Cerberus đã bị con quái vật dùng bàn chân khổng lồ đá bay đi như một quả bóng.
“Kuh!”
Hannah liên tục nảy lên nảy xuống mặt đất và bay xa hàng chục mét. Cả ba khuôn mặt của Cerberus đều tỏ vẻ thỏa mãn khi cuối cùng đòn tấn công của nó cũng trúng.
Con quái vật chậm rãi tiếp cận Hannah khi cô đang gục ngã trên nền đất và có vẻ như chúng đã thắng nhưng tôi không nghĩ Hannah lại ngây thơ đến mức bị đánh bại ở mức độ này. Thì, tất cả còn phụ thuộc vào sự thoải mái của Cerberus nên ổn cả thôi.
Con quái vật nằm dài thư thả trước Hannah. Tôi đoán nó nghĩ Hannah không thể đứng dậy được nữa. Và một trong những cái miệng của nó đã mở rộng, đó là cái đầu phun ra hơi thở Hỏa ngục.
Ngay khi hơi thở chuẩn bị phun ra, cơ thể Hannah run lên và cái đầu sắp tung ra Hỏa ngục bật thẳng lên trời. Tác động từ việc bật thẳng lên khiến miệng con quái vật ngậm chặt lại cùng cái đầu sưng to và nổ tung.
“Garuuruuuu!?”
Quả là một cú đấm móc chuẩn chỉ.
“Một hơi thở phiền phức. Nhưng nó vô dụng trước sức mạnh của Chủ nhân ta”
Hannah lơ lửng ở đó với ánh nhìn hững hờ trên khuôn mặt và rồi cô đập nhẹ bàn chân hóa đá xuống nền đất khiến nó vỡ vụn. Tôi có thể thấy Hannah đã ném một miếng thịt nướng vào miệng ngay khi cô đang ở trong điểm mù của 6 con mắt trên 3 chiếc đầu Cerberus.
Thịt nướng của tôi có thể chữa lành mọi vết thương, ngay cả những trạng thái bất thường cũng sẽ được hồi phục. Tuy nhiên nếu thiếu đi một chi, đôi khi việc hồi phục chỉ với một lát thịt nướng sẽ là bất khả thi nhưng nếu chỉ bị hóa đá từ mắt cá chân trở xuống thì không vấn đề.
Và vì cô ấy có thể làm điều đó trong nháy mắt mà không bị Cerberus chú ý, tôi chỉ có thể công nhận Hannah thật sự ấn tượng.
“Chà, thật thô lỗ khi để Chủ nhân phải chờ đợi quá lâu vậy nên ta sẽ kết thúc việc này”
Không, tôi chưa từng nghĩ đến điều ấy vậy nên không cần phải lo lắng về nó.
“Nhận lấy, sức mạnh được Chủ nhân ta ban cho”
Và khi cơ thể Hannah phát sáng, Cerberus, kẻ đã tái sinh cái đầu nhìn thấy và lùi lại.
Ánh sáng của Hannah … nó giống với [Tối thượng năng], nhưng …?
“Giờ đến lúc để dạy mày một bài học rồi!”
Và khi tôi nghĩ Hannah đã biến mất, cái đầu chính giữa của Cerberus phát nổ rồi tới chiếc bên trái, bên phải cũng biến mất.
“Chưa xong đâu. Đừng mong mọi chuyện sẽ kết thúc chỉ với thế này”
Chân trước bên trái, chân trước bên phải, chân sau bên phải và chân sau bên trái, toàn bộ đều nổ tung và biến mất.
“Ta sẽ không nhân nhượng chỉ vì ngươi không thể làm được gì”
Hannah tiếp tục tấn công liên tiếp vào thân Cerberus, biến con quái vật thành một đống thịt. Tôi chỉ có thể nói chiến thắng áp đảo này là rất ấn tượng mặc cho sự chênh lệch về level.
“Chủ nhân, em đã đánh bại con chó đó rồi”
“O-oh … cảm ơn vì đã vất vả”
“Không, không có gì lớn lao đâu ạ”
Hannah nở một nụ cười xinh đẹp trên khuôn mặt. Cái đuôi cô đang lắc lư và tôi có thể nói Hannah đang trông chờ một lời khen ngợi.
“Em đã vất vả rồi. Hannah thật ấn tượng”
Và khi tôi xoa đầu cô ấy, cái đuôi cô lắc lư còn nhanh hơn trước …
Ngay khi tôi kết thúc lời khen ngợi, Cerberus đã hồi sinh trước cổng.
“Có phải tưởng tượng của anh không hay bộ lông của nó trông khác trước?”
“Canaan cũng cảm thấy vậy”
“Yeah, em cũng thấy nó khác, Tsukuru”
“Em cũng thấy thế, Tsukuru-san”
“Tớ nữa, Tsukuru-kun”
“Thật vậy, màu sắc đã nhạt hơn khi trước, Chủ nhân”
“Đúng ạ, nó khác rồi, onii-chan”
Canaan, Antia, Allie, Ichinose, Hannah và Sanya cũng nhận thấy sự thay đổi. Màu sắc bộ lông đã xanh hơn.
Và khi tôi quan sát con quái vật đã hồi sinh với [Thẩm định chi tiết], có một sự khác biệt giữa nó và con Cerberus mà Hannah đã đánh bại khi trước. Đó là kỹ năng chủng tộc [Đại lôi ▪ Tử độc ▪ Hơi thở hóa đá (4)].
Con quái vật khi trước có [Hơi thở Hỏa ngục ▪ Tử độc ▪ Hóa đá (4)]. Và bây giờ “Hỏa ngục” đã bị thay thế bằng “Đại lôi”. Điều này có nghĩa là Cerberus sẽ có vài thay đổi khi nó hồi sinh?
“Chà chúng ta sẽ tìm ra khi đánh bại con này thôi”
“Chủ nhân, làm ơn lần này để Canaan chiến đấu!”
“Okay. Vậy anh để nó cho Canaan”
“Vâng-nanodesu!”
Canaan bước vài bước về phía trước và nâng cây Xích hiền trượng lên. Vì Canaan là một chuyên gia tấn công tầm xa nên cô ấy không cần phải tiếp cận Cerberus như Hannah đã làm.
“Ta sẽ thiêu chết ngươi!”
Một vòng tròn ma pháp xuất hiện quanh Cerberus. Tất nhiên con quái vật nhận thấy và cố gắng bỏ chạy nhưng nó bị giữ lại bởi vô số cánh tay xuất hiện từ vòng tròn ma pháp.
Thế quái nào mấy cánh tay từ vòng tròn ma pháp lại trông như các xúc tu vậy? Có thể nào Canaan đang chơi đùa với mấy xúc tu đó?
Trong lúc tôi ngạc nhiên quan sát, ngọn lửa đã bao trùm Cerberus.
“Mấy xúc tu lúc trước là gì vậy?”
“Chúng không phải xúc tu! Chúng là những cánh tay em tạo ra bằng ma thuật của mình để giữ Cerberus-chan không trốn được”
Mình nghĩ gọi chúng là xúc tu sẽ dễ dàng hơn. Lần tới mình sẽ nhờ cô ấy dạy cho cách làm. Và rồi mình cũng có thể làm như vậy … fufufu.
“Chủ nhân?”
“Tsukuru?”
“Tsukuru-kun?”
“Tsukuru-san?”
“Chủ nhân?”
“Onii-chan?”
“Khuôn mặt anh/ngài thật không đứng đắn” tất cả đồng thanh nói.
“Guh!”
Ichinose tặng cho tôi một thúc bằng cùi chỏ.
Ý tôi là, Canaan có thể trò chuyện và làm những việc khác trong lúc kích hoạt ma pháp. Thật không hổ danh là hiền nhân.
Trong lúc đó, Cerberus đã bị đốt quắt lại. Con Cerberus mà Hannah chiến đấu có hơi thở “Hỏa ngục” nên có lẽ nó kháng lửa nhưng lần này Cerberus lại có “Đại lôi” nên chắc nó không còn kháng lửa nữa.
Con quái vật nhanh chóng hồi sinh một lần nữa. Lần này “Đại lôi” đã trở thành “Đại thủy”
“Lần này sẽ là anh”
“Tsukuru-san, làm ơn cẩn thận đấy, được chứ?”
“Nếu là Chủ nhân thì sẽ 1 hit 1 mạng thôi!”
“Chúc may mắn, Tsukuru-kun”
“Một con chó không xứng làm đối thủ với Chủ nhân!”
“Em chắc chắn Tsukuru sẽ hạ nó ngay lập tức thôi”
“Chúc may mắn, onii-chan!”
“Yeah, anh lên đây”
Tôi vẫy tay đáp lại Allie, Canaan, Ichinose, Hannah, Antia và Sanya. Ngay khi tôi tiếp cận Cerberus, Kurogiri bắt đầu lên tiếng.
“Cũng đã lâu rồi kể từ khi chúng ta cùng nhau chiến đấu đấy”
“Dạo gần đây ta không hoạt động thể chất nhiều”
“Cơ thể ngươi hẳn đang trì độn ra rồi, đúng không?”
“Có lẽ ngươi nói đúng”
“Là chủ nhân của ta, ta mong ngươi không thể hiện một trận chiến đáng xấu hổ”
“Huh, ta cũng mong vậy. Cộng sự”
Trong lúc trò chuyện, tôi đã bước tới chỗ Cerberus. Tôi không nghĩ mình lo lắng nhưng đột nhiên Cerberus tung ra một hơi thở như thể nó đang khó chịu với tôi. Hơn thế nữa đó còn là 3 cái đầu cùng một lúc, 3 dạng hơi thở khác nhau.
Mình là người duy nhất được đối xử đặc biệt sao?
Bọc cơ thể trong [Tối thượng năng],tôi bước qua đống hơi thở đang tuôn ra. Biểu hiện trên khuôn mặt của Cerberus khi kết thúc hơi thở là sững sờ, kinh ngạc vì tôi không hề nhận bất cứ tổn hại nào.
“Mấy cái đột nhiên vậy là sao? Chúng ta còn chưa chào hỏi nhau mà, ngươi biết đấy?”
“Việc của chủ nhân là huấn luyện chó. Chủ nhân của con chó này hẳn là kẻ bất tài”
“Ngươi cũng vậy, Kurogiri”
Nhưng Kurogiri nói đúng. Nếu chủ nhân của nó không làm được vậy thì tôi sẽ cho nó vào khuôn phép.
Tôi rút Kurogiri ra khỏi vỏ.
“Ta đến đây, hắc khuyển”
Ngay khi tôi di chuyển, Cerberus cũng vậy. Lần này con quái vật dường như đang nghiêm túc ngay từ đầu. Tuy nhiên tôi đã nhìn thấu chuyển động của Cerberus khi nó chiến đấu với Hannah vậy nên chẳng vấn đề.
“Đây, ngồi xuống!”
Tôi chặt đứt cả 2 chân sau của Cerberus và khiến hông nó đập xuống đất.
“Tiếp theo là tay!”
Với Kurugori, chân trước bên phải của Cerberus tiếp tục bị cắt.
“Cái nữa!”
Điều tương tự xảy ra với chân trước bên trái. Cả 3 cái đầu của Cerberus sắp phun ra một hơi thở đau đớn vì không thể phòng thủ.
“Thật ngây thơ! Kiếm kỹ, Phi lê!”
Mình tạo ra kiếm kỹ này vì mình muốn phát triển thứ kiếm thuật mà chỉ một “Đầu bếp” mới có thể tạo ra và đây là kiếm kỹ gây ra vô số những nhát chém sắc bén. Tuy nhiên nó không phải một kỹ năng.
Với Phi lê, tôi cắt bay cả 3 đầu của Cerberus. Dường như chúng rơi xuống nền đất mà vẫn chưa nhận ra mình đã bị chém rụng.
“Đánh vảy!”
Đây là một kiếm kỹ căn bản của tôi, lấy cảm hứng từ việc làm sạch cá. Nó không mạnh như Phi lê nhưng cơ động hơn.
“Và thế là xong!”
Tôi cạo sạch bộ lông của Cerberus. Tôi sẽ không miêu tả vì nó quá kì cục nhưng da thịt đã lộ ra. Sau đó chúng tôi tiếp tục nhận thêm kinh nghiệm từ Cerberus. Và do Cerberus có thể được sử dụng làm nguyên liệu cho [Bữa tối của Chúa], nên lúc này nó rất đáng giá đối với tôi. Chà, tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu không phải sử dụng [Bữa tối của Chúa], nhưng cũng ổn khi có nó làm con bài tẩy.
Với Lễ hội Cerberus này, cả nhóm đều có thể tăng cường level. Ichinose và Allie, những người lúc đầu không thể tự mình đánh bại Cerberus, giờ đã làm được. Khoảng cách level giữa chúng tôi đã thu hẹp đáng kể và tôi thực sự biết ơn Cerberus. Cảm ơn rất nhiều.
▼▼▼
Đá tung cánh cổng sắt, chúng tôi tiến vào bên trong Mê cung Chạng vạng. Lũ undead xuất hiện trên đường tới lâu đài đều bị thu phục bởi Beeze.
“Nhắc đến thì, chuyện gì đã xảy ra với Israfel? Beeze, nói cho ta nghe”
“Đã rõ. Việc chiếm lấy vị trí lãnh đạo của Đại công quốc Sol, Vương quốc Files, Quốc gia thượng tế Theresa, Vương quốc Britannia, Cộng hòa phía Đông Britannia, Aust. Vương quốc Đại dương, Vương quốc Gama, Vương quốc Petal, Vương quốc Alphayd, Vương quốc Ips, Vương quốc Anh hùng Sagania, Liên minh Engels và Vương quốc Luk Sandale đã hoàn thành. Trong khi cướp đi sự tồn tại của các nhân vật chủ chốt ở 13 quốc gia có niềm tin mãnh liệt vào chủ nghĩa nhân tộc thượng đẳng, chúng thần cũng đã trong quá trình đảm bảo cổng dịch chuyển”
“Ta hiểu rồi, vậy ngươi bỏ qua Vương quốc Dell và Đế chế Rade-Crude như kế hoạch, đúng không?”
“Vâng. Chúng thần đang làm đúng theo mệnh lệnh Chủ nhân”
Chúng tôi để lại Vương quốc Dell vì bạn học cũ của tôi đang làm những gì họ muốn ở đó và chúng tôi chưa vội đụng đến Đế chế Rade-Crude. Ý định của chúng tôi là phá nát chủ nghĩa nhân tộc thượng đẳng để quấy rối thằng già khốn nạn kia nhưng gợi ý của Allie là hi sinh Đế chế Rade-Crude để làm điều ấy.
“Em thích ý tưởng hy sinh Đế chế Rade-Crude của Allie để gây dựng tình đoàn kết giữa các quốc gia nhân tộc với các quốc gia đa chủng tộc khác”
Antia là người đầu tiên ủng hộ chiến lược của Allie.
“Cho đến giờ bọn chúng đã làm quá nhiều điều xấu xa trước sự trỗi dậy của các quốc gia theo chủ nghĩa nhân tộc thượng đẳng, vậy nên bọn chúng xứng đáng bị trừng phạt ở mức độ này”
Tôi không biết có bao nhiêu người sẽ bị tổn hại vì sự hi sinh của Đế chế Rade-Crude. Có lẽ một nửa dân số sẽ chết, nhưng đó chỉ là cái giá cho những gì bọn chúng đã làm.
Mặc dù các quốc gia khác sẽ được bồi thường tương ứng nhưng tôi nghĩ đó là điều hiển nhiên khi thiệt hại lớn nhất thuộc về Đế chế Rade-Crude, vì đó là quê nhà và căn cứ của thằng già khốn khiếp.
Ngay khi tiến vào Mê cung Chạng vạng, chúng tôi được chào đón bởi một lượng lớn Tiểu quỷ nên Allie và Ichinose sẽ xử lý chúng. Tuy nhiên vì lũ Tiểu quỷ này có level cao và mạnh hơn những con ở bên ngoài Mê cung nên dù đã trở nên mạnh mẽ hơn nhưng bọn họ không thể bất cẩn.
[Sóng âm (5)] của Allie khiến chân phải của Tiểu quỷ biến thành cát bụi như thể nó bị phân hủy thành phân tử. Trong trận chiến với Cerberus, [Sóng âm] của cô ấy đã tăng lên thành [Sóng âm (5)] vậy nên kĩ năng này trở nên khá mạnh.
Trong lúc đó, Tiểu quỷ chiến đấu với Ichinose đang bị thiêu rụi. Vì [Thánh ma pháp] và [Quang ma pháp] là điểm yếu của quái vật dạng quỷ nên Ichinose là đối thủ phù hợp với Tiểu quỷ.
Tuy nhiên, dù rằng level của Ichinose đã tăng lên nhưng cảm quan chiến đấu của cô ấy vẫn chưa theo kịp nên còn khá vất vả.
“Cả 2 vẫn còn một chặng đường dài mới sẵn sàng. Với mức độ này, đứng cạnh Chủ nhân sẽ chỉ là một giấc mơ mà thôi”
Hannah là người hướng dẫn cho Allie và Ichinose nên cô ấy rất nghiêm khắc với họ. Bên cạnh đó, tôi là người đã sống sốt khỏi việc đột nhiên bị ném vào rừng Đại ngàn Borf và suýt chết đến mấy lần nên thật hà khắc khi so sánh họ với tôi như vậy.
Cũng đã khá lâu kể từ khi chúng tôi tiến vào Mê cung Chạng vạng. Ichinose và Allie đã theo kịp chúng tôi về mặt level và có vẻ họ đang quen dần với việc chiến đấu.
Giờ nói đến Canaan. Kể từ khi vào Mê cung Chạng vạng, Canaan đã hoạt động riêng biệt. Ý tôi nói là riêng biệt nhưng cô ấy vẫn sẽ trở lại chính xác vào giờ ăn và chén hơn 10 phần thức ăn.
Những gì Canaan làm khi hoạt động riêng biệt với chúng tôi là luyện tập kỹ năng [Thời không ma pháp]. Với hỏa lực áp đảo, Canaan đã tiến sâu vào Mê cung Chạng vạng và sử dụng [Thời không ma pháp] hết mức để gia tăng level.
Lúc này [Thời không ma pháp] của Canaan đã ở level “(5)”. Tôi không ngờ cô ấy có thể đạt tới [Thời không ma pháp (5)] trong khoảng thời gian ngắn như vậy, do đó tôi đã rất ngạc nhiên.
“Tuyệt vời, đúng như anh nghĩ, Canaan là một thiên tài ma thuật”
“Ehehe-. Chủ nhân đang khen em -♪”
Trong lúc xoa đầu Canaan, tôi tận hưởng sự mềm mại tới từ mái tóc đỏ tươi của cô ấy.
“Được rồi, Ichinose và Allie đã quen với việc chiến đấu và [Thời không ma pháp] của Canaan cũng đã level 5. Làm một mạch xuyên qua Mê cung Chạng vạng thôi nào!”
[Thời không ma pháp] của Canaan ở level “(3)” cũng đã đủ tốt nhưng nó tăng tới tận “(5)”. Tất cả là do sự vượt trội của Canaan khi nhắc tới ma pháp.
“Vâng!” tất cả đồng thành nói.
Ngoài việc trà trộn của Israfel đang tiến triển tốt thì công cuộc chuẩn bị của chúng tôi cũng rất thuận lợi.
▼▼▼
Mê cung Chạng vạng là kiểu dungeon lâu đài nhưng nó rất đơn điệu với những hành lang dài và vô số phòng 2 bên. Tuy nhiên hành lang dài đến nỗi bạn không thể thấy gì ở phía trước và các phòng nằm cách nhau đều đặn.
Hannah dẫn đầu và khi chúng tôi tiếp tục, cánh cửa của căn phòng gần nhất tự động mở ra. Từ đó, quái vật dạng undead, thây ma tràn ra từng đợt nhưng chúng không phải lũ xác sống level thấp mà chúng tôi bắt gặp khi tiến vào Mê cung Chạng vạng, lũ này đều có level cao trong khoảng từ 450 đến 500.
“Em sẽ đập chúng phải chui xuống đất!”
Vào khoảnh khắc nhìn thấy lũ xác sống, Hannah liền lao tới.
“Ugh, chúng bốc mùi …”
Vì thây ma là những xác chết phân hủy, chúng tỏa ra mùi thối rữa và đúng như Canaan nói, mùi của chúng thật kinh khủng. Vẫn còn tốt hơn khi còn trên mặt đất nhưng bên trong tòa lâu đài, mùi hương thật kinh khủng đến nỗi khó có thể thoát ra được.
Quan sát Sanya và Hannah, 2 người thuộc thú nhân dạng sói, hẳn là họ đang cảm thấy rất tệ từ cách mà 2 người che mũi.
“Hannah, người có cái mũi thính đã xông lên rồi nên Canaan sẽ phải chịu đựng nó vậy”
“Vâng-nanodesu”
“Được rồi, Ichinose và Allie, hỗ trợ Hannah”
“Được, tớ sẽ cố gắng”
“Đã rõ”
Ichinose và Allie có thể tấn công từ xa nên họ phù hợp với vai trò hỗ trợ Hannah. Nếu tôi để Canaan và Sanya giúp thì số lượng đối thủ của Hannah sẽ giảm mạnh và điều đó sẽ khiến cô chán nản, do đó tôi quyết định để Ichinose và Allie. Đến lúc này, dường như Ichinose cũng đã quen với thây ma và những loại undead khác nên cô ấy đang tự mình đứng vững vàng.
Sau khi tiêu diệt thành công lũ thây ma, chúng tôi tiếp tục tiến tới và từ căn phòng tiếp theo, kị sĩ không đầu Dullahan (level 480 đến 530) xuất hiện. Dullahan là một bộ giáp không đầu với một thanh kiếm lớn dài khoảng 2m.
“Lần này là Dullahan, huh? Kỹ năng của nó là gì vậy …?”
“[Kiếm thuật] của Dullahan có level khá cáo. Đối với level 530, nó phải có [Kiếm thuật (5)]”
Với Hannah, một Dullahan level 530 vẫn là chưa đủ nhỉ? Thì sau cùng, level của Hannah đã đạt tới 540 rồi.
Tôi nghĩ hình tượng của Dullahan sẽ là một kẻ cầm trên tay cái đầu của mình nhưng Dullahan đây lại không có đầu. Trái lại, chúng sử dụng một thanh kiếm lớn bằng 2 tay nên khá mạnh. Mặc dù mạnh là thế nhưng chúng vẫn không phải đối thủ với Hannah.
“Tsukuru-san, level của em đã đạt 500 và em vừa học được 1 kỹ năng mới”
“Whoa, cái nào …?”
Thật đáng kinh ngạc … Allie đã học được một kỹ năng độc bản.
Thần thoại: [Ngôn linh] và [Thì thầm] tích hợp kỹ năng thăng hoa. Nó sẽ thao túng mục tiêu theo ý muốn.
“Ah, nhắc đến thì, tớ nghĩ mình cũng học được 1 kỹ năng mới”
Ichinose nữa sao …
Kỹ thuật triệu hồi Thánh linh: Triệu hồi và sử dụng các linh hồn anh hùng hoặc thần thánh.
Cả 2 đều là kỹ năng độc bản và tôi nghĩ chúng đều rất tuyệt. Tuy nhiên, 2 người họ học được kỹ năng độc bản cùng lúc, 2 người đó rất hợp với nhau nhỉ?
“Ichinose cùng Allie đã quen với việc chiến đấu và giờ đã có thể chiến đấu như lực lượng chính nên tất cả hãy cố gắng”
“Vâng” mọi người đồng thanh.
Sau đó, tôi yêu cầu Allie và Ichinose sử dụng kỹ năng độc bản của mình. Trước hết, Allie có thể điều khiển lũ quái vật dạng undead theo ý muốn, miễn trong tầm giọng nói của cô ấy có thể vang đến.
Kỹ năng của Allie không giống với Beeze là có thể biến quái vật trở thành thuộc hạ, tăng cường thuộc tính hay triệu hồi bọn chúng nếu muốn nhưng dường như cô ấy có thể điều khiển lũ quái vật cho đến khi chúng chết. Mà dù sao quái vật dạng undead đã chết ngay từ đầu rồi.
Tiếp đến là [Kỹ thuật triệu hồi Thánh linh] của Ichinose, thứ đúng như tên gọi, là một kỹ thuật triệu hồi. Thay vì triệu hồi một thánh linh từ thế giới khác, Ichinose triệu hồi một thánh linh hay linh hồn anh hùng tạo ra từ chính bản thân mình để cùng chiến đấu.
Cô ấy đã triệu hồi anh linh của một kiếm sĩ để thử nghiệm và nó có thể hạ gục ngạ quỷ level 500 chỉ với 1 đòn. Thanh kiếm của linh hồn anh hùng được ban cho thánh thuộc tính và có vẻ [Kỹ thuật triệu hồi Thánh linh] của Ichinose có thể tạo ra những thứ như vậy.
Hơn thế nữa, cô ấy cũng triệu hồi ra thánh linh của một pháp sư và lần này nó cũng áp đảo ngạ quỷ với hỏa lực của mình. [Kỹ thuật triệu hồi Thánh linh] đã bù đắp cho hỏa lực và sức mạnh chiến đấu còn thiếu của Ichinose.
Sau khi tiến lên bằng cách đánh bại lũ quái vật trong lúc kiểm tra sức mạnh của bản thân như vậy, chúng tôi đã tới phần sâu nhất của Mê cung Chạng vạng.
Hmm? Tại sao chúng ta không để Beeze sử dụng lũ quái vật bị nô lệ hóa tại đây nhỉ? Có vài quái vật bị điều khiển bởi [Thần thoại] của Allie nhưng tôi không để Beeze xử chúng.
Lũ quái vật trong Mê cung Chạng vạng thuộc phạm vị cấp độ có thể cung cấp cho ta kinh nghiệm vì vậy tôi đảm bảo sẽ nhận được một lượng lớn kinh nghiệm. Nhờ vào sát khí đến từ phía sau cánh cửa khổng lồ trước mặt, tôi có thể nói có kẻ nào đó mạnh mẽ hơn đứng hơn sau những việc này.
“Được rồi, đánh chén nhanh trước trận chiến quyết định nào”
“Vâng-nanodesu!”
Canaan phản ứng với sự hối thúc kinh khủng. Lau nước dãi trên miệng đi …
Vì đây chỉ là một bữa ăn nhẹ nên tôi phục vụ bánh quy, khoai tây chiên, đồ ăn vặt và nước uống. Hannah làm bánh quy còn Sanya làm khoai tây chiên mỏng. Cả 2 đều rất ngon.
“Kỹ năng của 2 người đã cải thiện rồi đấy”
“Thật vinh hạnh khi được Chủ nhân khen ngợi”
“Em chưa từng nghĩ mình sẽ sử dụng dầu để chiên bánh nhưng em mừng là nó có hương vị ngon lành”
Sanya nói rằng em ấy đã lo lắng khi làm món khoai tây chiên mỏng nhưng nó rất ngon. Canaan thì vẫn ăn thật nhiều, nhưng tôi tự hỏi liệu cô ấy có bị ợ chua sau khi ăn từng ấy khoai tây chiên mỏng? Thì, đó là Canaan mà, vậy nên ổn thôi, tôi đoán vậy.
Giờ cả nhóm đã lấp đầy bụng thức ăn; tôi mở cánh cửa khổng lồ trước mặt ra. Bên kia cánh cửa là một không gian khổng lồ trông như một khán phòng và có hạng trăm quái vật đang tụ tập bên trong. Phía sau lũ quái vật ấy là một bộ xương đang ngồi trên ngai vàng cao hơn vài bước.
“Oh, chỉ là một bản copy của Beeze, huh?”
“Onii-chan, anh đang thô lỗ với Beeze-san nếu nói như thế đấy-”
Sanya nói đúng, ngay cả Beeze cũng thấy buồn nếu bị ví như đồng bọn với tên kia.
“Ta xin lỗi, Beeze”
“Thần cảm kích trước sự quan tâm của ngài”
Là một bộ xương nên tôi không hiểu biểu cảm chính xác nhưng Beeze cũng không thích nó.
“Tsukuru, đó là Shamanile, một undead cổ đại” [TL: “Thành thật xin lỗi vì nhầm lẫn này, tôi cứ nghĩ bọn nó giống như ác linh hay thứ gì đó tương tự nhưng hóa ra chỉ là undead thôi. Vậy nên từ giờ tôi sẽ đổi từ tộc Tử linh sang tộc Undead và thay đổi từ Shamanair sang Shamanile” - Trích lời Trans Eng]
“Vậy con boss của dungeon thực sự là một chủng cổ đại, huh?”
“Nói chung em không thực sự hiểu hành động của tộc undead”
Hmm, mình thấy rồi.
“Bất kể điều gì, chúng ta sẽ nghiền nát những kẻ ngáng đường”
“Vâng” các cô gái đồng thanh nói.
Hannah nhảy tới và dọn dẹp đám quái vật. Ichinose cũng triệu hồi anh linh kiếm sĩ để chém gục bọn chúng. Canaan, Antia và Sanya thì tấn công từ phía sau, trong lúc Beeze và Allie sử dụng lũ quái vật dưới tầm kiểm soát để tấn công.
Nhắc đến thì, thằng già khốn nạn kia nói [Quang ma pháp] là biện pháp đối phó với tộc undead. Mình nghĩ mình sẽ để bộ xương khô kia cho Canaan.
Hmm …? Tại sao Kurogiri … lại đang run lên?
“Có chuyện gì vậy?”
“……”
Thay vì trả lời, Kurogiri chỉ phát ra một dấu hiệu nguy hiểm y như một thanh quỷ kiếm.
“… Cuối cùng … cuối cùng thì”
“Này, có chuyện gì với ngươi vậy?”
“Tsukuru, ta sẽ chém gục tên undead Shamanile đó!”
“O-oi … Có chuyện gì vậy?”
Dường như có một mối liên hệ giữa Kurogiri và Shamanile; chưa bao giờ Kurugiri lại mất bình tĩnh đến vậy. Tôi đã mất hơn 10 phút để kiềm chế một Kurogiri nóng nảy.
Lũ quái vật đã bị Canaan, Hannah, Antia, Ichinose, Allie, Sanya và Beeze tiêu diệt, tất những gì còn lại là chủng undead cổ đại, Shamanile, kẻ đang ung dung tự đắc trên ngai vàng của mình. Còn một tá chủng thượng cổ nữa nhưng không kẻ nào trong số đó đáng được coi là đối thủ của 7 người chúng tôi.
“Tsukuru, đủ rồi! Giờ thì chẻ đôi thằng khốn đó ra!”
Tôi đang định để Canaan xử lý bộ xương kia nhưng Kurugiri nhất quyết muốn hạ với hắn, nên tôi quyết định sẽ tự mình chiến đấu.
“Rõ rồi. Ta không biết có chuyện gì giữa ngươi và hắn nhưng ngươi cần bình tĩnh lại”
“Ta luôn bình tĩnh!”
“Ta không nghĩ ngươi đủ bình tĩnh khi cao giọng lên như vậy”
“……”
“Thôi, sao cũng được”
Tôi rút Kurogiri ra và chậm rãi bước về phía trước.
“Kukuku, ngươi định hạ ta với sức mạnh như thế sao?”
Ngay khi tôi chậm rãi tiến tới, Shamanile mở miệng. Hắn là một bộ xương khô nhưng vẫn có miệng.
“Ngươi nói với sức mạnh như này? Với trình độ của ngươi thì chỉ ta và Kurogiri là đủ”
--------------
Tên: Shamanile
Chủng tộc: Cổ ma, Level 630
Kỹ năng: [Sứ giả chết chóc (5)] [Cường hóa sứ giả (5)] [Ma pháp đột tử (5)] [Biến dạng (5)] [Xuyên thấu (5)] [Vô hiệu hóa tấn công vật lý] [Kháng ma pháp (5)] [Cánh tay bất thường (5)]
Kỹ năng độc bản: [Kẻ thống trị Cái chết] [Kẻ canh giữ Mê cung Chạng vạng]
Kỹ năng cổ đại: [Cuộc sống thứ hai]
Thuộc tính: HP [A] | MP [EX] | STR [C] | INT [S] | AGI [S] | DEX [B] | LUK [C]
Danh hiệu: Kẻ sáng lập ma tộc, Kẻ phán xét
--------------
Sứ giả chết chóc: Nô lệ hóa tử binh. Số lượng sứ giả có thể sử dụng phụ thuộc vào level.
Cường hóa sứ giả: Tăng cường sức mạnh cho nô lệ. Mức độ cường hóa phụ thuộc vào level.
Ma pháp đột tử: Tử thần lấy mạng mục tiêu. Độ chênh lệch level càng lớn, càng dễ thành công.
Biến dạng: Cho phép chuyển đổi một đối tượng level thấp hơn thành thứ khác. Tuy nhiên dễ dàng bị kháng cự.
Cánh tay bất thường: Nếu bị cánh tay này chạm vào, đối tượng sẽ nhận một trạng thái bất thường ngẫu nhiên.
Kẻ thống thị Cái chết: Tăng hiệu ứng của [Sứ giả chết chóc] và [Cường hóa sứ giả]. Phụ thuộc vào số lượng sứ giả bạn sử dụng, “MP” của bạn sẽ được khuếch đại.
Kẻ canh giữ Mê cung Chạng vạng: Người trông giữ Mê cung Chạng vạng. Chịu trách nhiệm duy trì các chức năng của dungeon, xây dựng lại dungeon, đặt quái vật, bẫy và các chức năng khác.
Hắn có level cao đến lố bịch nhưng điều đó không có nghĩa hắn ta là bất bại. Thứ mà chúng tôi nên cẩn trọng là [Ma pháp đột tử (5)] và [Biến dạng (5)]. Chênh lệch level càng lớn, kỹ năng càng nguy hiểm. Tuy nhiên tôi cũng có kỹ năng [Shinigami] và đó là kỹ năng độc bản nên có lẽ nó sẽ tốt hơn [Ma pháp đột tử (5)].
Nhắc đến thì, tên này thực sự là một kẻ canh giữ dungeon sao.
“Này, ta bảo ngươi bình tĩnh lại mà”
“Ta đang bình tĩnh đây”
Nói là bình tĩnh nhưng cô ấy đang rung lên từng phút một? Điều này thực sự ổn chứ?
“Ho, một vũ khí có trí tuệ. Ngươi có một thứ rất bất thường đó”
Vũ khí có trí tuệ, đúng, vì Kurogiri là môt vũ khí có bản ngã. Nếu gọi đó là một vũ khí có trí tuệ thì cơ bản là đúng. Nhưng!
“Đây là cộng sự của ta. Đừng đánh đồng cô ấy với những vũ khí khác!”
Tôi đạp xuống nến đất và ngay lập tức bằng qua Shamanile. Tất nhiên, ngay khi lướt qua nhau, tôi đã chém hắn với Kurogiri.
“Tsk, không có tác dụng, huh?”
Như thể tôi đã chém qua màn sương mù, không hề có cảm giác phản hồi. Quái vật dạng ma thường không phản ứng trong nhiều trường hợp nhưng tôi không thể cảm nhận được sát thương gây ra cho Shamanile.
“Thật ngu ngốc khi ngươi cố gắng chém ta”
Shamanile bất cẩn vẫy cánh tay của mình, tôi liền bay sang bên trái để né tránh nhưng cánh tay của hắn kéo dài ra và khi nó lao tới, tôi buộc phải sử dụng Kurogiri để đỡ. Tuy nhiên cánh tay hắn xuyên thẳng qua Kurogiri, khiến tôi phải lộn ngược ra sau né tránh.
“Này cộng sư. Có đủ động lực chưa?”
Hai chân tôi trượt dài trên nền đất để triệt tiêu động lượng.
“……”
Đúng như mình nghĩ, Kurogiri thật lạ.
“Kukuku. Sao vậy? Ngươi mất đi động lực ban đầu rồi sao”
“… Này, nếu ngươi không làm được, ta nghĩ mình nên tự làm”
Kurogiri chỉ rung động từng chút từng chút một mà không đáp lời. Điều gì đang thực sự xảy ra với cô ấy vậy? Vì Kurogiri không phản ứng, tôi quyết định chiến đấu một mình trong khi né tránh đòn tấn công của Shamanile.
“Sau này đừng có phàn nàn đấy, được chứ?”
Tôi cho Kurogiri vào bao và lấy ra thanh kiếm đồng mà thằng già khốn khiếp kia đã đưa cho tôi từ [Kho lưu trữ]. Đúng vậy, thanh kiếm đồng này đã được đưa cho tôi khi thằng già khốn khiếp ấy vứt tôi vào rừng Đại ngàn Borf và tôi đã duy trì nó bằng [Bảo trì dụng cụ].
Đây là dấu hiệu gợi nhớ đến việc trả thù thằng già khốn khiếp đó, thứ sẽ gợi lại sự tức giận của tôi với lão ta mỗi lần bản thân nghĩ đến việc bỏ cuộc.
“Ngươi đang lảm nhảm về điều gì thế vậy?”
“Không phải chuyên của ngươi!”
Giờ đến lượt mình đáp trả! Khi tôi đặt [Tối thượng năng (4)] lên thanh kiếm đồng, thanh kiếm sáng lên và trông như thánh kiếm.
“Là thế đấy!”
Tôi tránh đòn tấn công của Shamanile và phản công lại với thanh kiếm đồng.
“Guh!”
[Tối thượng năng (4)] không phải một đòn tấn công vật lý vậy nên chẳng có ý nghĩa gì khi hắn có [Vô hiệu hóa tấn công vật lý]! Ngay khi tôi vung thanh kiếm đồng ra mọi hướng để gây tổn hại cho Shamanile, hắn không thể chống cự mà phải lùi lại phải giữ khoảng cách.
“Ngươi đang bị cuốn theo đó!”
Nếu hắn đã tức giận vì một đòn tấn công, chuyện gì sẽ xảy ra nếu từ giờ hắn sẽ luôn nhận sát thương? Ngoài ra vì thanh kiếm đồng rất mỏng manh nên tôi đã cường hóa nó với [Cứng rắn (4)] và [Tường sắt (4)] để chịu được sức tấn công của tôi trong khi chiến đấu.
Thật khó để cường hóa [Cứng rắn (4)] và [Tường sắt (4)] trong lúc sử dụng [Tối thượng năng (4)], nhưng với Kurogiri thế này, chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài thanh kiếm đồng và mình đoán mình sẽ cố làm tốt nhất có thể.
“Có lý do ta bị cuốn theo là do ngươi quá yếu. Ngươi không thể thắng chỉ với sức mạnh của mình ngươi”
“Cứ nói những gì ngươi muốn đi!”
Dường như Shamanile đang cố kích hoạt ma pháp gì đó nhưng tôi chẳng có lý do gì phải đợi hắn kích hoạt nó cả. Vì vậy tôi ngay lập tức tiếp cận và chém hắn bằng thanh kiếm đồng.
“Guooooohh! Ta sẽ không để ngươi lấn tới nữa!”
Hắn ta không thích bản thân bị gián đoạn trong lúc niệm phép và đó là sự tức giận lớn nhất hắn từng có.
“Ngươi thật ồn ào!”
Trong lúc Shamanile nổi khùng, tôi vung thanh kiếm đồng thêm 2, 3 lần nữa để tấn công. Dáng vẻ ban đầu của Shamanile, một bộ xương với chiếc áo choàng rách nát, càng trở nên te tua hơn.
“Ngươi là kẻ đầu tiên ép ta tới mức độ này”
“Đừng có đánh đồng ta với lũ cùi bắp mà ngươi phải đối phó”
“Kukuku! Rất tốt. Ngươi sẽ biết sự nghiêm túc của ta!”
Chướng khí tỏa ra từ Shamanile trở nên dày đặc hơn. Không chỉ xung quanh hắn mà giờ đây nó đã lấp đầy cả khán phòng. Tôi lo lắng, liếc nhìn về phía Canaan và những người khác nhưng ở đó, Ichinose đã dựng lên [Thánh kết giới (5)] và ngăn chặn đám chướng khí vậy nên không có gì cần lo lắng.
“Vậy ta đoán đến lúc tiếp tục rồi”
Cầm thanh kiếm đồng trên tay, tôi quan sát Shamanile. Một cuộc tranh đua căng thẳng giữa sát khí và chướng khí bùng lên trong không gian.
Kẻ hành động trước là Shamanile. Hắn ta ngay lập tức thu hẹp khoảng cách với tôi và tốc độ đã tăng lên đáng kể so với khi trước.
“Trông như ngươi thật sự đã nghiêm túc”
“Tốt lắm. Đây là lần đầu tiên ta nghiêm túc đến vậy!”
Tôi quan sát chuyển động của hắn ta trong lúc né tránh cánh tay của Shamanile tới từ bên trái và bên phải.
“Thật đấy, đó là những gì tốt nhất ngươi có thể làm?”
“Ngươi nói gì?”
“Tiếp theo đến lượt ta!”
Tôi nâng thanh kiếm đồng rồi chém nó đồng thời kích hoạt Trói bóng từ [Ám ma pháp (3)] để giữ chân một Shamanile đang bối rối. Trói bóng không phải một đòn khống chế vật lý vậy nên hắn không thể trốn thoát dù có [Xuyên thấu (5)].
“Muh? Đây là …?”
“Vì không thể để ngươi trốn thoát nên ta đã giữ ngươi lại”
Tôi khống chế Shamanile và vung thanh kiếm đồng vào hắn.
“Đừng coi thường ta!”
Trong lúc gào lên, Shamanile bắt chéo 2 tay rồi chặn thanh kiếm lại.
“Không hề!”
Tôi cũng không thể thua được vậy nên kích hoạt [Shinigami], tôi tiếp tục chém!
“Uooooooh!”
“Nuoooooooo!”
Đây là cuộc chiến về ý chí và sự quyết tâm giữa tôi và Shamanile. Kết quả là thanh kiếm đồng của tôi vỡ vụn. Không may, hiệu ứng từ [Shinigami] – cái chết tức thì, không có hiệu quả nhưng tay phải của Shamanile cũng bị phá hủy vậy nên chúng tôi hòa.
“Ngươi khá đấy, Shamanile”
“Kukuku, ta chưa từng nghĩ có người ép được ta tới mức này …”
Tôi, người chỉ cầm trên tay cán của thanh kiếm đồng và Shamanile, kẻ đã mất cả cánh tay phải, nhìn chằm chằm vào nhau. Nhưng mình nên chiến tiếp thế nào đây? Mình không muốn đánh hắn với tay trần vì Shamanile có [Cánh tay bất thường (5)].
Nói là thế nhưng ma pháp của tôi không mạnh như Canaan …
“… Ta … Sử dụng ta …”
Tôi nghe thấy giọng nói mờ nhạt của Kurogiri.
“Cái gì, ngươi có thể nói, huh?”
“Sử dụng ta”
“Nhưng ngươi đang rung động và mất kiểm soát”
“Ổn cả rồi. Hãy sử dụng ta ngay lúc này!”
“… Được nhưng nếu lần sau ngươi còn mất bình tĩnh, ta sẽ không sử dụng ngươi nữa”
“Tốt thôi …”
Và như thế tôi ném cán của thanh kiếm đồng đi và rút Kurogiri ra. Giờ đây sự rung lắc đã biến mất.
“Ho, ngươi sẽ sử dụng lại thanh kiếm đó sao?”
“Ta có lý do riêng cho việc này, ngươi biết đấy”
Hộp sọ của Shamanile dường như đang cười.
“Nhớ rồi. Thanh kiếm đó là kẻ mà ta đã biến đổi bằng [Biến dạng (5)], đúng chứ?”
“Cái g…?”
Này, này, gì thế, một việc như vậy. Hóa ra đây là lý do Kurogiri không giữ nổi bình tĩnh … Thì, ngay cả mình cũng sẽ tức giận nếu ai đó làm vậy với mình.
“Ta là lý do mà ngươi nhặt được thanh kiếm đó. Và đó là lý do ngươi ở đây, vậy tại sao không đến đây và gia nhập với ta?”
Ngươi vừa nói vì ngươi mà ta và Kurogiri gặp nhau? Kukuku. Ngươi quả là một kẻ vui tính.
“Này cộng sự. Rõ ràng hắn là lý do mà ta và ngươi gặp nhau”
“Tsukuru. Dừng nói nhảm và chẻ Shamanile ra làm đôi luôn đi!”
“Whoa, thật là một người thiếu kiên nhẫn. Ta xin lỗi, Shamanile, nhưng cộng sự của ta nhất quyết muốn chém ngươi”
“Thật ngu xuẩn. Ngươi đã trở thành người kế vị Quỷ Vường và giờ ngươi lại chống lại ta?”
“Quỷ vương?”
Hắn vừa nói gì thế vậy? Có phải vì đang trong tình huống khó nên hắn nói nhảm?
“Ngươi có [Ám ma pháp], đúng chứ?”
“… Có việc gì với nó sao?”
“Việc một kẻ không phải quái vật có được [Ám ma pháp] là dấu hiệu chỉ ra rằng kẻ đó sẽ trở thành Quỷ Vương. [Ám ma pháp] là một kỹ năng giống như danh hiệu”
“……”
“Và thông thường Quỷ Vương nên đến từ chủng cổ đại. Nhưng ngươi không thuộc chủng cổ đại, phải không?”
“……”
Nếu một kẻ không phải quái vật có được [Ám ma pháp] và điều đó khiến kẻ đó trở thành Quỷ Vương? Đó là điều hắn vừa nói sao?
“Quỷ Vương là danh hiệu được ban cho kẻ mạnh nhất trong chủng cổ đại. Chỉ duy nhất kẻ có danh hiệu Quỷ Vương mới có thể nhận được [Ám ma pháp].Vậy tại sao ngươi có được nó?”
“Ngươi biết đấy, chỉ vì ta có [Ám ma pháp], không có nghĩa là ta là một Quỷ Vương---”
Bạn đã nhận được danh hiệu “Quỷ Vương”. Xin chúc mừng.
“……”
Này! Bây giờ luôn?
“Vừa có chuyện gì sao, Quỷ Vương?”
“Kh-Không có gì … hơn nữa, đừng có gọi ta là Quỷ Vương!”
“Kukuku, không phải tuyệt lắm sao? Quỷ Vương được cho là kẻ sẽ trở thành đồng minh và bạn của ta. Hắn là kẻ sẽ ban phát nỗi sợ hãi và cái chết lên thế giới này”
“Kể cả là Quỷ Vương thì không đời nào có chuyện ta lại đi gieo rắc nỗi sợ hãi và cái chết. Nhưng nếu bị tấn công thì ta sẽ đáp lại”
“Đó là lý do ngươi kiên trì nhắm đến Temas sao?”
“Ngươi biết cũng nhiều đấy nhỉ?”
“Tay chân của ta ở khắp nơi trên thế giới”
Dường như Shamanile đã cử động bộ hàm xương xẩu để cười.
“Tsukuru!”
“Được rồi. Shamanile, ta không thù hằn gì với ngươi cả nhưng cộng sự của ta lại chống lại ngươi. Vậy nên xin lỗi nhưng ngươi cần phải chết”
“Ta đã là một xác chết rồi, ngươi biết đấy”
“Chà, thế thì biến mất khỏi thế giới này đi!”
Thu hẹp khoảng cách giữa 2 bên, tôi tung đòn với Kurogiri. Không một sai sót, Kurogiri chém thẳng vào Shamanile, làm hắn ta hét lên đau đớn. Đúng vậy; đây không phải Kurogiri nếu cô ấy không thể làm được thế này!
Bên cạnh đó vì Kurogiri có [Thanh tẩy (3)] nên không đời nào mà nó không hiệu quả với undead.
“Ngươi sẽ hối hận vì đã từ chối lời đề nghị và tấn công ta!”
Shamanile la lớn.
“Hối hận? Có thể gọi là hối hận nếu sau này ta làm thế! Nhưng ta không thể hối hận trước được, đồ ngu!”
Tôi chém Shamanile hết lần này đến lần khác trong khi hắn ta cố gắng né tránh. Shamanile chỉ có thể lùi lại từng chút một còn tôi thì từ từ tiến lên.
“Ngươi! Ta sẽ không để ngươi thoát khỏi chuyện này!”
“Ta cũng không muốn để ngươi như vậy. Tại sao không ngoan ngoãn bỏ mạng lại đi nhỉ?”
Khi Kurogiri đâm xuyên qua hốc mắt phải của chiếc đầu lâu, Shamanile hét lên một tiếng và lùi lại còn xa hơn nữa.
“Đây là ta, ta! Ta sẽ không tha thứ! Ta sẽ không tha thứ cho ngươi!”
“Đó là tất cả những gì ngươi đã làm cho đến lúc này!”
Định tiếp cận Shamanile để giải quyết vấn đề nhưng đột nhiên tôi cảm thấy một cảm giác khó chịu xuất hiện nơi cánh tay phải.
“Huh!”
Một thứ gì đó kỳ cục, như thể da thịt đang trồi lên từ Kurogiri và quấn lấy tay phải của tôi, bàn tay tôi đang cầm cô ấy …
“Này, Kurogiri! Ngươi đang làm gì vậy?”
“Kukuku, cuối cùng nó đã hoạt động huh?”
Shamanile cười lớn với tông giọng thích thú.
“Ngươi đã làm gì với Kurogiri?”
“Cái gì, đơn giản thôi. Ta vừa để thanh kiếm đó trở thành một tồn tại khác bằng [Biến dạng]”
“Cái gì …?”
Một phần da thịt trồi lên tay phải của tôi như thể muốn cuốn cả tôi vào. Lúc này tôi đã không thể cảm nhận được cánh tay phải từ phần khuỷu tay trở xuống. Dường như Kurogiri đang cố chiếm lấy tôi.
“Tsk, đồ ngốc, đừng có ăn ta”
Bọc cánh tay trái của mình với [Tối thượng năng (4)], tôi dùng nó như một thanh kiếm và cắt lìa cánh tay phải ra khỏi bả vai.
“Guh …”
“Chủ nhân!”
“Chủ nhân!”
“Tsukuru!”
“Tsukuru-kun!”
“Onii-chan!”
“Chủ nhân!”
Canaan, Hannah, Antia, Ichinose, Allie, Sanya, và Beeze, tất cả đều đồng loạt hét lên. Đừng lo; tôi đã trải qua tình huống kiểu này rất nhiều lần rồi.
“Ho, ngươi từ bỏ cánh tay phải. Đúng như mong đợi từ Quỷ Vương. Nhưng ngươi không thể đánh bại ta chỉ với cánh tay trái, đúng chứ?”
“Đừng có đùa nhảm!”
Tôi ném 3 miếng thịt nướng vào miệng và nuốt chửng chúng với một lần nhai. Và rồi cánh tay phải ngay lập tức hồi phục và tôi cũng được bổ sung lại lượng máu đã mất.
“Uooooohh!”
Ngay lập tức khu hẹp khoảng cách giữa bản thân và Shamanile, tôi bọc [Tối thượng năng (4)] lên cánh tay phải của mình.
“Cái gì!?”
Shamanile hét lên trong kinh ngạc khi cánh tay phải của tôi hồi phục và phát sáng nhưng tôi thậm chí còn không thể nhận ra biểu cảm của hắn từ hộp sọ ấy.
Tuy nhiên tôi không quan tâm và tấn công hắn ta với cánh tay phải sáng chói của mình.
“Guooooooohh!”
Không để tâm tới tiếng la hét, tôi liên tục dùng tay như một thanh kiếm để chém hắn. Lúc này cánh tay phải của tôi được bao phủ trong ánh sáng có thể cắt xuyên qua bất cứ thứ gì, vậy nên chẳng quan trọng nếu hắn có [Vô hiệu hóa tấn công vật lý], tôi chỉ đang chấm dứt sinh mạng của hắn.
“Hah, hah, hah …”
Và khi nhìn xuống Shamanile, kẻ đang nằm bất lực trên mặt đất, tôi thở nặng nhọc. Tên này cũng là một chủng cổ đại vậy nên hắn sẽ hồi sinh với [Cuộc sống thứ hai]. Do đó tôi không nên thư giãn lúc này.
Đúng như dự đoán, thật mệt mỏi khi chặt chém Shamanile bằng tay. Bên cạnh đó với việc sử dụng tay thay cho kiếm, tôi thực sự không thể sử dụng các kiếm kĩ cơ bản của mình như Phi lê.
“Fuuuuh … Này, dậy đi!”
Tôi đá vào hộp sọ của Shamanile vì dường như hắn đang có một giấc ngủ vĩnh hằng. Hộp sọ của hắn bay ra xa, va vào tường và tan biến.
“Cái … Điều này nghĩa là sao?”
“Dường như hắn đã trốn thoát. Rốt cuộc Shamanile có thể biến mất”
Giọng nói của Antia phát ra từ sau lưng tôi.
“Tsk, điều duy nhất mà chủng cổ đại có thể làm là chạy trốn”
“Em không phủ nhận điều ấy nhưng bản thân là một chủng cổ đại, vậy nên điều đó thật khó nghe”
“Anh không nói đến Antia; em là vợ anh mà”
“Fufufu, thật là xấu hổ khi anh gọi thẳng em là vợ của anh”
Và khi Antia đỏ mặt, gò má cô trở nên hồng hào hơn, làm cô còn xinh hơn bình thường.
“Quan trọng hơn, tay phải của anh ổn chứ?”
“Nó chẳng là gì so với những vết thương mà anh đã nhận cho đến giờ; chỉ là một cánh tay biến mất”
“Ngài ổn chứ, Chủ nhân?”
“Yeah, xin lỗi, đã làm Canaan và mọi người lo lắng … Mà việc quan trọng lúc này, chúng ta nên làm gì với thứ đó …”
Vấn đề quan trọng hơn cánh tay phải của tôi là Kurogiri. Kurogiri đã hoàn toàn biến thành một cục thịt và hấp thụ toàn bộ cánh tay phải mà tôi đã cắt rời.
“Kurogiri-san, giờ cô ấy không thể quay trở lại thành một thanh kiếm sao?”
Sanya nhìn chằm chằm vào bộ dạng đã biến đổi của Kurogiri với ánh mắt buồn bã.