Có mặt tại Đền Thiên Nhiên trên Cây Thế Giới.
Thánh Nữ Tự Nhiên Alice và vị linh mục già Samir đang quỳ trước bức tượng thờ.
Cả hai đều cúi đầu, trên mặt là vẻ vui mừng khôn xiết, đồng thời cũng chứa đầy sự hổ thẹn...
Lúc này đây, Alice dường như vừa trải qua một loạt biến đổi không cách nào giải thích, tâm hồn và cơ thể cô tràn ngập cảm giác thánh thiện.
Đồng thời, vị linh mục già đã hồi phục hoàn toàn có vẻ như cũng trải qua một số thay đổi vi diệu nào đấy.
Oak guard Basaka thì đứng ở một bên, biểu cảm vô cùng nghiêm túc, trông như một pho tượng...
"Có phải tôi đã làm hơi quá rồi không?"
Trong không gian thần thánh, nhìn dòng thông tin về "số lượng tín đồ", Eve thầm nuốt nước bọt một cái.
[Số lượng tín đồ: 3 (Thánh nhân 1; tín đồ cuồng tín 2; tín đồ sùng đạo 0; tín đồ nông cạn 0)]
Eve chỉ động tay một chút, nhưng sức mạnh mà nó mang lại vượt xa những gì cô tưởng tượng.
Thực chất, cô chỉ muốn ra tay vào thời khắc mấu chốt, như tặng than để sưởi ấm vào đúng mùa tuyết rơi, làm vậy thì hai người bọn họ có lẽ sẽ lấy lại được niềm tin đã mất. Nhưng có ai ngờ rằng hiệu quả mà nó mang lại sẽ lớn đến như thế!
Alice vốn ban đầu chỉ là một tín đồ sùng đạo, sau sự kiện vừa qua, cô không chỉ có niềm tin trở lại mà còn thăng cấp, vượt qua mức cuồng tín, trực tiếp thành một Thánh nhân hiếm có!
Về phần lão linh mục được giải cứu, từ một tín đồ nông cạn, nay cũng trở thành cuồng tín như Basaka!
Eve vẫn nhớ rất rõ hình ảnh vị linh mục già ngã xuống đất, tự vỗ lấy mình và gào khóc như một đứa trẻ khi nhận thức được mọi chuyện.
Mang theo kỳ vọng vô tận, rồi cuối cùng lại lâm vào tuyệt vọng, sau đó lại đến niềm hi vọng xuất hiện đúng thời điểm. Tất cả đã mang đến sự rung động cùng tính hiệu quả vô cùng to lớn.
"Khó trách thần linh luôn muốn tín đồ phải trải qua đau khổ. Bởi sau khi chịu đủ nỗi bất hạnh, rồi lại ban cho chút ơn phước, lợi ích mang về rõ ràng là nhiều hơn... Ừm, chẳng lẽ đây là... hội chứng Stockholm? Ầy... tuy không phù hợp lắm để miêu tả nhưng nó có vẻ cũng gần như thế."
Eve thở dài một phen, rồi lại kiểm tra điểm thần lực của mình.
[Giá trị thần lực: 20/500]
Số lượng tín đồ tăng lên có thể cung cấp cho cô một nguồn sức mạnh đức tin ổn định, rồi từ đó chuyển hóa chúng thành điểm thần lực. Đây vốn là điều mà Eve đang mong đợi.
Tuy vậy, chất lượng tín ngưỡng mà các tín đồ cấp cao mang lại vẫn khiến cô ngạc nhiên.
Lúc đầu, cô chỉ còn lại vỏn vẹn 10 điểm giá trị thần lực, rồi để chữa lành thương tổn cho hai elf, cô lại tiêu tốn thêm 1 điểm thần lực nữa. Nhưng khi hai người họ đồng thời khôi phục đức tin, cô lại nhận về thêm 6 điểm!
Trong đó, 4 điểm thần lực là do Alice sau khi thăng thành Thánh nhân cung cấp.
Việc này... đã mang lại quá nhiều lợi ích rồi đi.
Sau tất cả, Ngài chỉ dùng có 5 giá trị thần lực để đánh thức Basaka.
Nhưng kế đó, Eve phát hiện rằng Alice và Samir dường như được ban phước bởi một năng lực vô hình nào đó, rồi họ cùng nhau bộc phát tiềm năng của mình trong khi khôi phục đức tin cùng một lúc, dẫn đến sức mạnh thần thánh cũng dâng trào theo...
Thứ này giống như một dạng sức mạnh của ý chí.
Chưa kể...
Sau khi oak guard Basaka giết hơn hai mươi tên lính đánh thuê half orc, anh cũng cung cấp cho cô thêm 5 điểm thần lực!
Eve cảm thấy khá kỳ lạ.
Nếu những thay đổi của Alice và Samir làm cô ngạc nhiên, thì những gì đã xảy ra xoay quanh oak guard Basaka lại làm cô sửng sốt.
Mặc dù Basaka chấp nhận hiến tế cho cô toàn bộ sinh lực của hơn hai mươi tên half orc, nhưng dẫu có nhìn thế nào đi chăng nữa, lũ lính đánh thuê đó chỉ có trình độ tầm Hắc Thiết trung cấp, không phải thứ đủ để tạo ra 5 điểm thần lực.
Cơ mà đừng nói đến 5, ngay cả chỉ 1 điểm thôi cũng hoàn toàn không đủ.
Tuy vậy, 5 điểm thần lực trước đấy có vẻ không hoàn toàn được chuyển hóa từ sinh lực của half orc, mà dường như còn do điều gì đó khác...
Loại này rất giống với trường hợp của Alice và Samir.
Sau khi đối chiếu với thông tin nhận được từ di sản Cây Thế Giới, Eve đưa ra một số suy đoán.
Bọn half orc đó vốn là những thợ săn elf lâu năm, nên chúng đã tích lũy một lượng lớn nỗi oán hận từ các elf trong quá khứ. Và với tư cách là vị Chủ Thần của tộc elf, việc Ngài giết bọn chúng đã thỏa mãn mong muốn của những linh hồn xấu số đó.
Sinh vật càng mạnh mẽ và thông minh thì sự oán hận sau khi chết sẽ càng lớn.
Mà elf lại là chủng tộc thông minh có tuổi thọ dài, lại còn có thiên phú ma thuật kể từ khi sinh ra. Sự phẫn nộ từ cái chết của họ sau hàng nghìn năm rõ ràng không phải con số nhỏ.
Oán hận cũng là một loại sức mạnh ý chí, tuy không cùng đặc điểm với sức mạnh niềm tin nhưng tác dụng mang lại thì tương tự nhau. Sau khi chết đi, linh hồn và oán khí vô chủ sẽ rơi vào Minh giới.
Bằng cách giết chết những tên thợ săn này, Eve đã hoàn thành nghĩa vụ của mình với tư cách là "Chủ Thần Tộc Elf". Và cũng chính vì thế, sự oán hận qua bao năm tháng đã biến thành lòng biết ơn, thăng hoa thành sức mạnh niềm tin. Cuối cùng, nó vượt qua khoảng không, rời khỏi Minh giới mà đến và Eve nhận được sự báo đáp của chúng dưới dạng thần lực.
Không những thế, ngay cả sức mạnh niềm tin do hai vị linh mục kia cung cấp cũng mang theo sự oán hận của rất nhiều elf!
Điều này... khiến Eve vô cùng kinh ngạc.
"Nói cách khác, ngoại trừ việc củng cố đức tin của tín đồ, mình cũng có thể nhanh chóng khôi phục sức mạnh bằng cách tiêu diệt kẻ thù của tộc elf, lấy lại vinh quang của bộ tộc và nhận được sự công nhận của những linh hồn đã chết! Không chỉ vậy, Chiến Tranh Hiến Tế dường như còn rất nhiều tiềm năng và có thể gián tiếp cung cấp sức mạnh." - Eve cho ra kết luận như thế.
Nhưng chẳng bao lâu, cô lại thấy những điều trên thật vô ích...
"Kẻ thù của con dân elf mà mình có thể đối phó... nói trắng ra chỉ có đám thợ săn. Mà trên thực tế, số lượng của chúng lại có hạn, cho dù mình có một tay giết hết bọn chúng thì lợi ích thu về cũng chẳng được bao nhiêu. Về phần những kẻ gián tiếp gây tội, hay thủ phạm thật sự đằng sau sân khấu, mình hiện tại vô phương đối đầu với chúng..."
"Hơn nữa, sự oán hận của linh hồn nhìn qua thì nhiều, nhưng thực chất lại có hạn chế, có vẻ như khả năng cung cấp sức mạnh từ nó chỉ hiệu quả cao ở giai đoạn đầu. Nếu phụ thuộc vào mỗi biện pháp này, e rằng tối đa chỉ có thể giúp mình thoát được khỏi trạng thái cận kề cái chết."
"Và nếu mình muốn xây dựng lại vinh quang của loài elf, thì cần có đầy đủ trợ thủ. Nói cách khác là phải tập hợp những elf còn sót lại. Ngoài ra, cũng phải tạo điều kiện để tín đồ gián tiếp giúp mình khôi phục quyền năng thông qua 'Chiến Tranh Hiến Tế', con số ấy là rất lớn. E rằng phải có hàng chục nghìn người, thậm chí là hàng triệu..."
"Nhưng số lượng elf bây giờ còn lại được bao nhiêu chứ?"
Vào lúc trước, khi "lắng nghe" cuộc trò chuyện giữa Alice và Samir, Eve đã nắm được tầm 70 đến 80 phần trăm tình hình hiện nay của tộc elf.
Nôm na là, tan đàn xẻ nghé, số lượng chẳng còn lấy một phần mười, đa phần là đang lẩn trốn khắp nơi, nền văn minh huy hoàng một thời đã bị hủy diệt hơn phân nửa...
"Nếu có đủ thời gian để thu nạp tộc nhân, đức tin của mình ít nhiều cũng khôi phục phần nào. Nhưng thế mới nói, điều này... chắc chắn không phải là con đường tắt để đi..."
"Hơn nữa nếu muốn xây dựng lại nền văn minh, dân số cơ bản cần thiết vẫn là khá lớn, điều đó khiến mọi việc càng trở nên khó khăn hơn."
Càng nghĩ sâu, Eve càng cảm thấy thất vọng.
"Mình hiện tại còn quá yếu! Nếu là Cây Thế Giới ở thời kì đỉnh cao thì chả việc gì phải lo lắng về vấn đề dân số. Mọi thứ chỉ cần tiêu tốn chút thần lực để sản sinh ra những elf nguyên thủy mà thôi."
Elf nguyên thủy vốn là những elf đầu tiên. Bọn họ là những người được sinh ra trực tiếp từ Cây Thế Giới.
"Nhưng nếu có đủ thần lực để sản sinh ra những elf nguyên thủy, thì chẳng việc gì phải xây dựng lại nền văn minh của loài elf để mà khôi phục sức mạnh của mình cả. Rõ ràng đây chỉ là một ngõ cụt!"
Một lần nữa, Eve cảm thấy bất lực.
Việc sinh ra những elf nguyên thủy sẽ tiêu tốn một lượng lớn thần lực của cô hiện tại.
Để nói rõ hơn, nếu dùng thần lực để sinh ra những linh hồn nguyên thủy, điều đó sẽ là quá sức đối với tình trạng cận kề cái chết của Cây Thế Giới.
Eve sở hữu thần chức "Sự Sống", nên về mặt lý thuyết có khả năng tạo ra linh hồn.
Nhưng thực tế hiện tại, cô đã gần như mất đi quyền năng này. Nếu cưỡng bức thực hiện nó, mức tiêu thụ thần lực sẽ lớn hơn nhiều so với trạng thái bình thường.
Ví dụ, khi sản sinh ra linh hồn nguyên thủy, nếu độ tiêu hao thần lực ở trạng thái đỉnh cao là 1, thì trong trạng thái suy yếu hiện nay có thể là 10...
Cơ mà đừng nói đến việc đó, ngay cả khi chỉ làm phép "Khai Sáng" cho Basaka thôi mà đã tiêu tốn của cô đến 5 điểm thần lực!
Đúng vậy, chỉ là "Khai Sáng" linh hồn.
Khi dùng quyền năng trên cho Basaka, Eve đã cưỡng bức thực hiện khả năng của mình.
Trong số 5 điểm thần lực bị tiêu hao, phần lớn đều được sử dụng cho linh hồn oak guard, còn lại đối với việc ban tặng sinh lực và thăng cấp lên Bạch Ngân hầu như chỉ tiêu tốn rất rất ít...
Và trong trạng thái hiện tại của Eve, việc sinh ra những linh hồn nguyên thủy từ hư vô sẽ còn mất nhiều thần lực hơn thế.
Nếu chỉ tạo ra một thể xác thì việc đó chẳng tốn bao nhiêu.
Nhưng một thân xác không có linh hồn thì chỉ là cái vỏ rỗng, nó chẳng được tích sự gì.
Lẽ dĩ nhiên, khi sức mạnh của Eve từ từ khôi phục, mức tiêu thụ lúc ấy sẽ giảm dần... đến cuối cùng, việc sinh ra elf nguyên thủy sẽ trở lại trạng thái bình thường.
Khi ấy, để tạo ra một linh hồn nguyên thủy, cô thậm chí còn không mất đến một điểm thần lực!
Nhưng thời điểm ấy vẫn còn quá xa so với hiện tại và Eve hoàn toàn không thể cứ thế ngồi chờ.
Đây là một bài toán hóc búa về vấn đề thời gian cũng như tính hiệu quả của nó.
"Chẵng lẽ mình cứ như vậy mà từng chút một tập hợp mọi người lại để khôi phục đức tin và tăng cường thực lực ư? Nhưng nếu làm thế... e rằng phải mất đến hàng chục, thậm chí hàng trăm năm?"
Thật sự quá lâu!
Hơn nữa, cô ban đầu vốn không có kẻ thù, nhưng sau khi kế thừa di sản Cây Thế Giới, Eve đồng thời cũng kế thừa luôn kẻ thù của người tiền nhiệm. Và những lão âm binh đó cũng chính là các Chân Thần!
Trong hàng nghìn năm, chân thể của Cây Thế Giới vẫn an toàn, vì vào cuối cuộc chiến giữa các vị thần, người tiền nhiệm đã dùng chút hơi tàn, rót toàn bộ sức mạnh còn lại của mình để niệm một phong ấn lên cơ thể của Ngài ấy.
Dưới kỹ thuật thần kỳ này, ngoại trừ các tín đồ thuộc Giáo Phái Druidic, không một ai dưới thân phận Chân Thần có thể chạm vào chân thể của Cây Thế Giới.
Sau cuộc chiến ấy, sức mạnh ma thuật trên thế giới Segers ngày càng thấp. Lối đi giữa thiên đường và hạ giới cũng tạm thời đóng lại. Các vị Chân Thần trên kia đã không còn có thể hạ phàm bằng chân thể của họ. Và các Chân Thần vẫn ở tại hạ giới lại quyết định chìm vào giấc ngủ sâu...
Với tình huống trên, chân thể của Cây Thế Giới vẫn được bảo tồn đến ngày nay.
Nhưng khi Eve kế thừa di sản của người tiền nhiệm, phong ấn ấy ngay lập tức bị phá vỡ.
Nếu Eve không có đủ sức mạnh và vẫn trong tình trạng cận kề cái chết, cho dù kẻ địch chỉ có thực lực cấp Huyền Thoại xuất hiện, cô vẫn không thể nào tự bảo vệ mình.
"Nếu có biện pháp tìm được lượng lớn linh hồn thì quá tốt rồi. Chỉ cần như thế, mình chỉ việc lo phần thể xác, từ đó khéo léo sản sinh thật nhiều elf... Bằng cách ấy, vấn đề dân số có thể được giải quyết. Sau đó, lại tiếp tục thu thập những elf còn sót lại, củng cố hệ thống tín ngưỡng và dần dần trỗi dậy..."
Nhưng... tìm linh hồn ở đâu đây? Bởi vì thần linh cùng tín ngưỡng đều tồn tại, nên linh hồn trên thế giới này hầu hết đều có chủ thần! Và cô lại không thể vào Minh giới...
Hơn thế nữa, cứ cho rằng Eve tìm được linh hồn có thể sử dụng được đi, thì cô vẫn phải nhận được sự chấp thuận của đối phương thì mới có thể tùy ý khống chế.
"Nan giải quá!"
Eve chán nản, vừa lướt internet giải trí trong không gian thần thánh, vừa than thở trong lòng...
"Đợi đã..."
Đột nhiên, như nghĩ đến điều gì đó, tim cô lỡ nhịp, nhìn chằm chằm vào mối liên kết dẫn đến thế giới trực tuyến tại Hành Tinh Xanh, lẩm bẩm:
"Hình như có một cách..."
Hội chứng Stockholm hay quan hệ bắt cóc là thuật ngữ mô tả một loạt những trạng thái tâm lý, trong đó con tin lâu ngày hình thành mối quan hệ tình cảm với kẻ bắt cóc trong thời gian bị giam cầm. Những cảm xúc nói trên của "nạn nhân" thường được xem là vô lý vì họ đang nhầm lẫn hành vi hành hạ với lòng tốt của kẻ bắt cóc, mặc cho những nguy hiểm mà họ đã phải trải qua. (Khái niệm từ Wiki)