Gái Nga bàn bên là một người thích hôn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 2

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 3

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 2

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 479

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

WN - Chương 15: Xe của Chủ tịch

Khi quay lại, tôi thấy Azusa Saotome đang đi xe máy và đội mũ bảo hiểm bán phản lực có kính chắn gió.

“Vậy đây là một chiếc xe tay ga à? Và nó có ba bánh, biển số màu hồng.”

“Chào buổi sáng, Oojirou-kun và Lydia-san. Đúng vậy, đây là Volcity 125 yêu quý của tôi. Nó hoàn toàn mới đó!~”

“Cơ có bằng lái hả, Saotome?”

“Ừ, một tuần trước, cậu biết đấy.”

Tôi được cho xem giấy phép lái xe.

Không hiểu sao, trên hình thẻ lại hiện lên hình ảnh một cô gái tóc đen Saotome Và là một chiếc giấy phép đặc biệt có thể điều khiển “xe gắn máy” , “xe máy tiêu chuẩn (nhỏ)”. Tôi chắc là cô ấy đang cố gắng lấy bằng lái xe đầy đủ.

Nhưng tôi ghen tị quá. Tôi cũng muốn đi xe máy.

“Tôi không biết anh lấy đâu ra số tiền và sự cho phép đó…… À, tôi hiểu.”

“Xin lỗi nha, tôi tự kiếm được tiền. Tôi sẽ kể cho cậu nghe thêm về chuyện này vào lần khác. Vì vậy, tôi tự hỏi, cậu có muốn đi nhờ xe ở phía sau không? Chúng ta có thể đi cùng nhau.”

“Cô biết đấy, Saotome. Tôi biết một chút về luật giao thông đường bộ. Đi xe hai người được cho là bị cấm trong một năm.”

“À! Xin lỗi, tôi quên mất.”

Saotome thè lưỡi và đùa giỡn.

Tôi không nghĩ cô ấy nghiêm túc.

Hãy tuân thủ đúng luật pháp.

“Ý tôi là, chúng ta sẽ trễ học vì hai đứa tôi đang đi bộ. Cô cứ đi trước đi.”

“Được rồi. Gặp lại hai người sau nhé.”

Với tiếng ga rít lên, Saotome đã lên đường. Thật tuyệt khi thấy một nữ sinh trung học lái xe máy.

“Oojirou, đó có phải là mẫu con gái mà cậu muốn không?”

“Không phải ngày nào bạn cũng gặp được một nữ sinh trung học hiếm hoi như thế với lại cô ấy là người đứng đầu Ủy ban kỷ luật.”

“À, được thôi, có lẽ tớ cũng sẽ học lấy để giấy phép.”

“Không, một ngày nào đó tôi sẽ lấy được bằng lái. Nếu tôi lấy được bằng lái, tôi sẽ chở Lydia phía sau.

“Tuyệt quá! Tớ rất mong chờ điều đó.”

Lida cười vui vẻ và ngân nga khi cô ấy bước đi. Khi ai đó mong đợi điều gì đó từ bạn như thế, nó thực sự thúc đẩy bạn. Được rồi, tôi sẽ làm việc chăm chỉ và tiết kiệm một ít tiền.

– Học viện Akizakura—

Khi tôi bước vào lớp học cùng Lydia, chúng tôi ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý. Mặc dù họ đang nhìn chằm chằm vào hai đứa, nhưng không phải là…… tôi. Tất cả họ đều nhìn Lydia, người đang đứng cạnh tôi. Giữa tất cả những điều này, Tanahashi, anh chàng hay tán tỉnh, tiến đến gần tôi.

“Xin chào, Lydia. Chào buổi sáng.”

“Доброе утро.” (Chào buổi sáng)

“Hả.”

“PПока.” (Tạm biệt)

Lydia kéo tay tôi, bơ đẹp Tanahashi bằng tiếng Nga, và chúng tôi đi về phía sau lớp học. Có tôi ở đó, và bên cạnh tôi là Lida.

Chúng tôi ngồi vào chỗ và tôi thì thầm vào tai cô ấy.

“Tại sao cô lại nói tiếng Nga?”

“Tớ chỉ quan tâm đến Oojirou và tớ quyết định rằng tớ chỉ có thể hiểu một chút tiếng Nhật.”

"… Nghiêm túc?"

Ngay sau đó, tiếng chuông reo.

Lydia cứ nhìn tôi và mỉm cười. Rõ ràng là cô ấy làm vậy vì tôi

Một lúc sau, tiết chủ nhiệm bắt đầu và một tờ giấy nhỏ được gấp gọn gàng bay vào. Có vẻ như là của Lydia.

Khi tôi kiểm tra nội dung của ghi chú…

Có một vết hôn trên đó.

Và nó ghi 'Хочу, чтобы ты меня поцеловал'. Cô ấy biết rằng tôi không thể đọc được tiếng Nga. …… À, tôi hiểu rồi.

Tôi có thể hiểu điều này bằng cách nhìn dấu hôn. Tôi chắc chắn nó có nghĩa là, "Tớ muốn cậu hôn tớ."