「Onee-chan, chị có khỏe không?」
Giữa bữa sáng, tôi đã rất ngạc nhiên khi được Akina hỏi về tình trạng của mình… nhưng tôi đoán là ở trong trò chơi cơ. Tôi có cần phản bác lại không nhỉ. Tôi nghĩ là chả cần đâu.
「Chị nghĩ là rất suôn sẻ đấy. Hiện giờ thì chị vừa đánh bại kẻ địch, vừa mở rộng bản đồ.」
「Vậy là chị đang mở rộng bản đồ ha…」
「Chị nghĩ mình sẽ không thường xuyên quay lại nơi đó. Nên chị muốn xử lý mấy cái việc rắc rối ngay từ lúc ban đầu.」
「Dù cho chị có tiến hóa. Thì Zombie Cấp cao cũng gần như chả có gì khác biệt đâu nhỉ…」
「Sau khi ăn xong, chị dự định sẽ đi khám phá tầng hai.」
「À, vậy là nó không chỉ có được mỗi một tầng.」
「Chị đã tìm thấy được cầu thang dẫn tới tầng hai. Tùy thuộc vào kẻ địch ở tầng hai, có thể chị sẽ không gặp vấn đề gì với việc cày cấp trong một thời gian…」
「Quái vật cùng chủng tộc chỉ đánh trả nếu bị tấn công, đúng chứ? Tộc bất tử thường đi thành nhóm, nên cũng rất phiền phức khi chiến đấu với chúng…」
Nói chung là, tôi luôn chiến đấu với từng con một. Và luôn được đánh phủ đầu, nên đối với tôi thì chuyện này cũng đơn giản thôi.
Bọn Undead rất tởm, hôi hám, bẩn thỉu và vật phẩm rơi ra từ bọn chúng chỉ là rác rưởi thôi. Nhưng lượng kinh nghiệm cung cấp thì khá là tốt, vậy nên chúng là miếng mồi ngon cho các bên dùng những đòn tấn công diện rộng - nhưng chỉ ngon khi cày kinh nghiệm thôi. Chúng có thể bị tàn sát bởi Hỏa hoặc Quang ma thuật diện rộng. Vì vậy, những Kỹ năng khác sẽ không được lên cấp, đồ rơi ra từ chúng chúng cũng chỉ là rác rưởi nên không thể kiếm tiền từ chúng được. Thành thật mà nói thì, chẳng ai muốn đi săn Undead cả.
「Em biết đấy. Đối với chị, những tên chả biết di chuyển đúng cách thì chúng là loại kẻ thù rất ngon ăn.」
「Không bị tấn công bởi đồng tộc chắc là giúp ích lắm nhỉ.」
「Bây giờ, hôm nay… đúng hơn là vài ngày tới chị sẽ chỉ mở rộng bản đồ.」
「Ể, nó lớn đến thế á?」
「Nó cũng khá lớn. Nhưng chị di chuyển chậm, đôi khi bị vấp ngã cũng là một phần lý do. Dù sao thì chị cũng đang gặp vấn đề về việc di chuyển. Chị hy vọng nó sẽ kết thúc vào ngày hôm nay, nhưng nếu mà có tầng ba thì lại khác…」
「Ahhh…」
「Vậy thì, chơi thôi nào.」
「Vâng!」
Tôi rửa bát, rồi nhanh chóng đăng nhập.
Chào đằng đấy… Hầm mộ ơi…
Tôi bò dậy, và ngay lập tức đi xuống tầng hai. Tuy có chút hoảng sợ khi suýt thì té cầu thang.
Và khi đến nơi… tôi được chào đón bởi một con Zombie Cấp cao.
----
Zombie cấp cao Lv15
Một xác chết đang phân hủy, tấn công bất kỳ ai trước mắt.
----
Uhh-mm? Hmm-mm… Zombie cấp cao có cấp độ trong khoảng từ 15-19. Sự khác biệt về ngoại hình… có khác gì tôi đâu. Có gì khác biệt đâu nhỉ? Cách mà chúng bước đi ổn định hơn một chút? Sẽ tốt hơn nếu tôi không mong chờ gì khi tiến hóa thành Zombie Cấp cao.
Và kết quả là tôi dành cả ngày Chủ nhật để mở rộng bản đồ… tôi tìm thấy cầu thang dẫn xuống tầng ba. Dù cho vẫn chưa khám phá hết tầng hai.
…… Thế thôi.
Thôi, ngủ cho lành…
Đợi đã, có phải Hầm mộ không được đề cập là một hầm ngục hay tàn tích ở trong trò chơi này không? Ở đây thì cái gì cũng thiếu thốn hết, nên buồn chết đi được. Đây là điểm xuất phát của Zombie, nên khả năng cao là không có gì cả. Nhưng vì đã đi đến mức này rồi, nên tôi sẽ hoàn thành việc mở rộng bản đồ.
Ngày kế tiếp, sau khi tan học, tôi vào thẳng cái Hầm mộ.
Tôi đã nói chuyện với hai chàng trai, là bạn thời mẫu giáo của tôi. Nhưng bọn tôi sẽ không gặp nhau trong trò chơi cho đến sau này. Một khi mở rộng bản đồ xong, tôi sẽ nâng cao cấp độ và tập trung vào việc tiến hóa. Akina đang chờ tôi mà.
Cho đến khi《Cơ thể thối rữa》bị loại bỏ thì tôi chả thể làm gì cả.
Vậy, kẻ địch ở tầng ba là gì nhỉ… vì đang ở gần đó, nên tôi sẽ thử kiểm tra xem.
----
Xác Sống Lv27
Một xác chết. Tấn công bất cứ ai xuất hiện trước mắt.
----
Cấp độ từ 27-29…? Dường như tôi có thể đi săn được ở đây kha khá thời gian nhỉ? Mỗi khi tôi xuống một tầng thấp hơn, kẻ địch đều tăng thêm 10 cấp, bình thường thì những nơi như này sẽ khó ăn lắm.
Dù Cấp độ Cơ bản không tăng nhiều chỉ số như là Cấp độ Kỹ năng, chỉ số từ mười cấp cũng là một lượng tương đối rồi. Trong trường hợp của kẻ địch, thì cấp độ Kỹ năng sẽ tăng cùng với Cấp độ Cơ bản của chúng.
----
Tên: Anastasia
Chủng tộc: Zombie
Giới tính: Nữ
Cấp độ: 5
Nguyên tố: Ám
Loài: Tộc bất tử cấp thấp
Họ: Zombie
Điểm kỹ năng: 4
Kỹ năng:
《Đấm Lv4》《Tăng cường thể chất Lv3》《Tăng cường sinh lực Lv2》《Thẩm định Lv1》
Vô hiệu hóa:
Kỹ năng Quái vật:
《Kháng vật lý Lv1》《Hồi máu tự động Lv1》 《Tộc bất tử cấp thấp》《Cơ thể thối rữa》
----
Chuẩn luôn, Cấp độ Kỹ năng của tôi chỉ tăng nhờ việc đánh bại Zombie.
Khi tôi vấp ngã rồi va vào, chúng cũng dễ dàng ngã theo. Thế nên tôi chỉ cần ngồi dậy và đánh chúng đến chết thì thôi. Tôi vẫn chưa thử chiến đấu như một trận chiến thực sự…
Vấn đề là, kẻ địch của tôi cũng có《Hồi máu tự động》. Nên hơi tốn chút thời gian để hạ gục chúng.
《Tăng cường sinh lực》thì tự lên cấp. Tôi nghĩ vì là "Sức sống", nên nó cứ tự thăng cấp như thế? Có thể là như vậy nhỉ.
Các Kỹ năng như《Kháng vật lý》hay《Hồi máu tự động》là dạng phòng thủ, nên chúng không hề tăng lên chút nào. Nếu tôi trúng đòn, khả năng chống chịu và phục hồi của tôi sẽ tăng lên, nhưng… nó không có hiệu quả khi tụi Zombie là kẻ địch của tôi. Cái này tính sau vậy.
Nếu tình cờ gặp phải bọn Xác Sống, thì tôi sẽ bị giết mất. Bước di chuyển của chúng trông tốt thật.
Phần mô tả của chúng không phải là "xác chết phân hủy" mà là "một xác chết". Cách di chuyển của chúng hơi lạ, nhưng tốt hơn hẳn lũ Zombie kia. Khó có thể hình dung ra được có thể đánh bại chúng như cách dùng với bọn Zombie. Tôi cần phải cẩn thận để không phải chạm mặt một con.
Quay lại và khám phá tầng hai thôi.
Chà, vẫn chả có gì cả…
Thứ Hai, không có kết quả. Tiến độ khám phá… tầng hai, chưa hoàn thành.
Thứ Ba, tôi tiếp tục khám phá tầng hai.
Thứ Tư, tôi xuống tầng ba. Tiến độ khám phá… 20%.
Thứ Năm,【Tin Buồn】tôi tình cờ đụng phải Xác Sống và ăn no đòn. Đi ngủ với một tâm trạng bực tức.
Thứ Sáu, không có kết quả. Tiến độ khám phá: 50%.
Thứ Bảy, một tuần trôi qua kể từ khi máy chủ mở… vẫn không có kết quả. Chỉ còn một chút nữa cho đến khi mở rộng xong bản đồ.
Chủ Nhật đã tới. Sẽ thật tốt biết bao nếu tôi có thể khám phá hết trong ngày hôm nay.
Khi đụng phải Xác Sống, thì tôi sẽ đi đời. Thế nên cái tốc độ rùa bò của tôi nay còn chậm hơn nữa. Tất cả những gì tôi làm là quan sát xung quanh rồi cẩn thận bước đi. Nhưng do đi lại rất khó khăn, nên tôi phải vận dụng hết khả năng của dây thần kinh vận động của mình. Có lẽ tiến hóa trước khi vật vờ xung quanh đây có lẽ sẽ tốt hơn cho sức khỏe tinh thần của tôi nhỉ?
Thôi, quên nó đi. Lên Zombie Cấp cao cũng không có khác biệt gì nhiều.
Kỳ nghỉ hè đã sắp đến rồi. Trong thời gian làm bài kiểm tra, tôi sẽ về nhà vào khoảng trưa, tốt nhất là nên khám phá bản đồ xong trước đó. Dường như《Cơ thể thối rữa》cũng sẽ bị loại bỏ trong quá trình tiến hóa. Tôi cũng chả biết bao giờ mình sẽ quay lại sau khi rời khỏi nơi này.
Ưmm… giờ thì tôi chỉ cần đi theo đường này là xong… nhấc chân đi… bước đi nào… Có vẻ như tôi đã quen với việc di chuyển trong hình dạng Zombie rồi.
Mumumu… ngõ cụt. Có nghĩa là… tôi đã khám phá xong nơi này rồi. Không hề có tầng bốn… kiểm tra lại bản đồ từ tầng một đến tầng ba đã. Không có đoạn ngắt đường nào trông quá là bất thường cả, nên tôi nghĩ mình đã khám phá hết rồi…. Và chả tìm thấy một cái gì hết á.
… Hừm? Là do tôi tưởng tượng…? Ưmm, đợi đã, tôi mở lại bản đồ của ba tầng trong những cửa sổ khác nhau.
Về kích thước, tầng một là nhỏ nhất, lớn nhất là tầng hai và bằng với tầng ba. Tầng đầu thì không có vấn đề gì cả, nhưng tầng hai thì có một khoảng không khiến tôi hoài nghi.
Đây là Hầm mộ, lẽ ra phải được lấp đầy hết mà không để lại khoảng trống nào. Tầng ba thì đúng là như thế, được lấp đầy toàn là mộ đến mọi ngóc ngách. Nhưng chỉ có một phần của tầng hai là không thể tiếp cận được… nó chiếm nhiều diện tích nhiều đến kỳ lạ….
Đi đến đó thôi nào. Sẽ có một cái phòng ẩn chăng?
Uhhnn… tôi đi đến đó trong khi gõ vào tường, nhưng ở đây vẫn chẳng có gì hết…. Tuy nhiên, khi ngắm nghía lại xung quanh, tôi cảm thấy nơi này có chút sang trọng hơn những chỗ khác một chút. Đây là không gian dành cho người giàu có hả?
Ở tầng một thì toàn một lối đi bình thường thôi. Trên tầng ba thì… nơi này nằm ở ngoài bản đồ ư?
Nnn… lối vào của chỗ này nằm ở tầng ba… lẽ nào, có một nơi thông tầng ở tầng ba thông xuống chỗ này? Nếu lối vào có ở tầng ba, thì chỉ có thể nằm ở nơi tương ứng với khoảng không gian này…
Không đời nào có lối đi ở tầng hai được… dù có thì cũng không thể tiến vào được. Chắc chắn kiểu trang trí trông hơi sang trọng này chỉ dùng để ngụy trang thôi…
Chốt rồi, nếu lên tầng ba mà không được nữa thì đi cày cấp.
Đây là lối đi…
Nếu có thứ gì ở đây, thì nó sẽ rất đáng để khám phá. Tôi bắt đầu gõ vào phần đường cụt, nhưng vẫn chả có gì cả. Tôi kiểm tra luôn ở hai bên tường.
Khi tôi đẩy và vỗ khắp không gian trống rỗng đó…
「Hừm…?」
Tôi tìm thấy một chỗ có thể đẩy vào được. Tôi đẩy mạnh vào đó, và nó thụt lùi vào bên trong. Tôi cảm thấy có thứ gì đó nặng nề đã di chuyển… nhưng ở chỗ nào cơ? Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Tôi ráo riết nhìn xung quanh. Và thấy được bức tường phía trước vốn là ngõ cụt, giờ đã hơi nghiêng.
Thính giác của tôi tệ lắm, đám Zombie xung quanh cũng ồn ào nữa, nên khả năng cao là tôi không nghe thấy nó. Tôi ngay lập tức lao đến và đẩy bức tường đang hơi nghiêng. Bức tường hoạt động như thể là một cánh cửa xoay.
Tôi đẩy bức tường, nó xoay cùng với khi tôi bước vào trong, trước khi đóng lại như chưa từng có gì xảy ra.
Không gian bên trong khá rộng rãi, trần nhà thì cao cực. Không gian ở tầng hai thật sự thông với tầng ba này.
So với ở bên ngoài, đồ trang trí ở đây trông đẹp thật. Tuy không được bảo dưỡng nên có phần bẩn thỉu, nhưng trông vẫn rất là sang trọng. Một ngôi mộ của một người quan trọng bị bỏ mặc từ rất lâu… chính là ấn tượng mà nơi này mang lại cho tôi.
Từ chỗ cửa vào, tôi tiến lên phía trước, rồi đột nhiên nhận ra có thứ gì đó đang lơ lửng ngay chính giữa căn phòng… một thanh kiếm…? Ngay lúc đang suy nghĩ… nó bay về hướng này… và đâm vào ngực tôi.
Trước khi có thể nhận ra… tôi thấy một cái trần nhà quen thuộc ở ngay trước mắt.
Không thể nào, Undead miễn nhiễm với Đột Tử mà… tôi đã chết do sát thương từ nhát đâm đó ư? Nhưng thông thường, sẽ có một khoảng chờ trước khi có thể hồi sinh mà? Có nghĩa… đây là một loại sự kiện nào đó ư?
Tốt lắm, quay lại thôi nào.
Tôi một lần nữa đến cái ngõ cụt ở tầng ba. Rồi mò mẫm cái nút ở trên tường.
Nó hẳn phải ở quanh đây… đây rồi. Có vẻ là vị trí của nó không bị thay đổi… có lẽ là vậy. Tôi không nhớ rõ ban nãy nó nằm chỗ nào nên cũng không thể chắc chắn được.
Tôi bước vào cánh cửa.
Giờ thì, tôi phải làm gì? Nếu tôi không đi tiếp, thì thanh kiếm cũng không di chuyển. Quanh đây có gì khác thường không ta…?
Hừm… tôi nghĩ là có một cánh cửa ở đằng sau? Đó có lẽ là đích đến. Tôi phải xử lý thế nào với thanh kiếm? Có gợi ý nào khum…?
Mumumu… không có thứ gì cả. Thật khó để tìm kiếm một thứ gì đó, khi mà thị lực tệ đến nhường này. Dù sao đi nữa, nơi này là một ngôi mộ, và chính giữa có một cái bia mộ.
Nhưng đó cũng là nơi mà thanh kiếm phóng ra…. Nói cách khác, tôi không thể tiếp cận nó được. Và cũng không thể thanh kiếm với cái cơ thể này.
Tôi bị thanh kiếm đâm hết lần này tới lần khác. Tôi tiếp tục quay lại phòng ẩn, đề rồi chết, xong lặp lại lần nữa.
Đây đúng là kiểu Zombie tấn công.
Đúng cái cách bọn Zombie xông tới.
……… Ờm, nghỉ trưa cái đã. Tôi mệt lắm rồi…
Hôm nay mẹ không có ở nhà, nên tôi sẽ lo việc bếp núc.
Làm cơm trứng cuộn nhỉ. Trứng… đây. Thịt… à, dùng sườn heo cũng được. Chỉ cần cắt chúng thành miếng thật nhỏ thôi. Ồ? Không có đủ sốt cà chua…? Vậy làm cơm chiên bơ thôi.
Ngay lúc tôi nấu xong thì Akina đi xuống.
「Mùi thơm quá! Koto-nee, hôm nay có món gì vậy.」
「Cơm chiên bơ trứng cuộn.」
「Ồ」
「Gần xong rồi, nên em cứ đợi đi.」
「Rõ!」
Tôi hoàn thành xong việc nấu ăn rồi chia nó ra đĩa.
Tôi lấy phần trứng cho hai người, đổ một nửa vào cơm, nửa còn lại đem chiên và cho lên đĩa.
「Akina~, xong rồi này~.」
「Yay! Mà, sốt cà chua… à, có nữa đâu.」
「Vậy nên mới có cơm chiên bơ đấy.」
Chúng tôi bắt đầu tám chuyện về trò chơi trong khi ăn.
「Hiện tại, những người chơi cấp cao đang cố hết sức để đánh bại mấy con trùm để có thể đi qua thị trấn kế tiếp, nhưng vẫn đang thiếu thốn về mặt vật phẩm hồi phục.」
「Trò chơi này có một hệ thống phân phối hàng hóa, đúng chứ?」
「Vâng, có một cái. Nhưng cháy hàng cũng rất nhanh, một vấn đề lớn đấy…」
「Bình thuốc được tạo ra từ Kỹ năng《Pha chế》hả?」
「Còn nữa, hoặc là《Giả kim thuật》, nhưng《Giả kim thuật》thì chất lượng không tốt cho lắm. Và những người《Pha chế》cũng đang gặp khó khăn nữa.」
「Ý em là sao? Do lợi nhuận thấp, hay là thiếu thốn nguyên liệu?」
「Cả hai luôn. Em còn nghe được rằng, để tạo được một bình thuốc sẽ rất mất thời gian. Thêm vào đó, cấp Kỹ năng của họ thấp nên cũng không có gì suôn sẻ cho cam.」
「Ể, có thật là chúng ta đang chơi cùng một tựa game không đấy?」
「Tại vì chị chọn Zombie-chan chứ ai, Onee-chan… mọi việc sao rồi?」
「Khi khám phá bản đồ và ngắm nó, chị đã tìm thấy một cái phòng ẩn. Nhưng bên trong lại có một cái bẫy Đột Tử… chị muốn vượt qua nó, nên đang lao đầu vào liên tục này.」
「Vậy là, có một căn phòng ẩn hả?!」
「Không như bên ngoài, nó giống như một ngôi mộ của ai đó cực kỳ quan trọng. Nơi đó rộng rãi và sang trọng lắm. Thậm chí còn có một cái bia mộ ở đó cơ.」
「Hể! Một cái bẫy Đột Tử? Kiểu như nào vậy chị?」
「Loại tự động tấn công khi vào đủ tầm. Chị có thể nhìn thấy một cánh cửa ở phía sau, vậy nên chị muốn vượt qua cái bẫy để đến được chỗ đó… nhưng khi bị trúng đòn thì chị chết ngay lập tức luôn.」
「Undead được cho là miễn nhiễm với Đột Tử, đúng chứ? Chị có rất nhiều điểm Sinh lực, nhưng vẫn chết ngay tức khắc luôn.」
「Sau khi ăn xong, chị sẽ lại thử thách nó tiếp. Chỉ cần tìm ra được sơ hở mà thôi.」
「Cố hết sức chị nhé, trước khi có người khác hoàn thành trước!」
「Ai đó khác… chị vẫn chưa thấy ai nữa cả…」
「À thì, đó là chủng Zombie mà… đúng vậy. Onee-chan, sao chị lại làm thử thách gây căng thẳng như này vậy?」
「Hahaha, vì bản năng của chị bảo là 'LÀM ĐI'.」
「... Vậy thì em cũng đến chịu.」
Đừng có nói thế chớ, em gái nhỏ của chị à.
Sau khi ăn xong, Akina bảo là lần này con bé sẽ rửa bát. Thế nên, tiến tới Hầm mộ nào.
Hiện giờ, tôi tiến đến căn phòng ẩn để báo thù.
Sau khi bước vào phòng, tôi thử đi sát vào bức tường phía bên trái, từ từ tiến về phía trước.
Nếu tôi quay lại vị trí cũ trước khi bị thanh kiếm đâm, thì nó cũng sẽ quay trở về chỗ cũ - đó là bài học mà tôi rút ra được lúc trước bữa trưa, cần phải nắm bắt được phạm vi tấn công của thanh kiếm. Tôi di chuyển từng chút một… thanh kiếm vẫn không phản ứng lại. Đây có thể là câu trả lời chính xác rồi.
Khi thanh kiếm di chuyển một chút, tôi ngừng di chuyển và dí sát vào tường. Tôi quyết tâm, dang rộng hai chân ra để giữ thăng bằng.
Và sau đó, thanh kiếm trở lại vị trí cũ của nó. Có khi việc ngực tôi bị thối rữa và và rơi ra lại là một chuyện tốt. Nếu tiến hóa, và bộ ngực quay về với tôi thì cách bám tường này có lẽ sẽ không hiệu quả rồi.
Tôi có thể làm được.
Không, tôi không thể làm được~. Sao tôi vẫn bị đâm như thường vậy?
… Tôi đã đi được nửa đường. Có khả năng là khu vực an toàn luôn thay đổi. Đứa quỷ nào tạo ra cái bẫy này mà chả thèm đưa cho một chút gợi ý nào hết vậy? …… Tôi vẫn sẽ tiếp tục.
Đừng có thể nghĩ rằng mi sẽ mãi ở đó, vật phẩm hiếm của mị ơi… tuy nhiên, tôi cũng chả biết là ở đó có vật phẩm hay không nữa.
Cài đặt đau đớn của tôi được chỉnh về 0. Được chỉnh sửa với giả định là đằng nào tôi cũng chết.
Tôi bám vào tường, đi được nửa đường rồi bị trượt chân. Từ lúc đó trở đi, tôi cúi xuống, đưa tay ra trước trong khi quan sát thanh kiếm. Khi thanh kiếm di chuyển, tôi rút tay lại và hướng nó ra chỗ khác… rồi cứ lập lại. Chân ư? Nếu làm việc này bằng chân, tôi sẽ mất thăng bằng và bị đâm.
Hết lặp lại từ lần này đến lần khác, tôi chậm rãi đến được gần cánh cửa.
Cái gì thế này? Dòng Souls à? Trò chơi này… có nhầm thể loại không thế? Ít nhất thì trong cái Hầm mộ này chả nhắc gì về chuyện này…
Việc nhân từ duy nhất mà tôi thấy được chính là thanh kiếm tự quay về chỗ cũ. Nếu không thì việc này còn dài hơi lắm.
Cứ sau một vài lần chết, tôi sẽ nghỉ ngơi trước khi tái thử thách nó. Đây là thử thách tập trung, rút kinh nghiệm từ cái chết.
… Tôi có thể nghe thấy giọng của Akina nói "thử thách gây căng thẳng", nhưng đó hẳn chỉ là trí tưởng tượng của tôi thôi.
Sau nhiều giờ lặp đi lặp lại… Cuối cùng, tôi cũng đến được cái cánh cửa mà mình nhắm đến.
Từ đây, không được làm mấy cái động tác dư thừa nữa. Tôi đẩy cánh cửa. Cánh cửa chuyển động, tôi thì ngã nhào ra mặt đất, nhưng tôi không bận tâm đến điều đó.
Bằng một cách nào đó mà tôi thành công rồi.
Bên trong căn phòng, hơi hẹp thì phải. Có một cái quan tài được cất giữ ngay chính giữa. Liếc mắt qua xung quanh, tôi chẳng thấy cái gì khác cả.
Tôi đã cố để quan sát xung quanh, nhưng vẫn không có gì hết. Tôi cảm thấy hơi buồn một chút. Chà, cũng thật mừng vì không có thứ gì chạy ra khỏi cái quan tài khi tôi đến lại gần nó.
Vậy thì, mục tiêu chính - cái quan tài.
Ngay khoảnh khắc tôi cố gắng mở nó ra, tôi không thể tự do điều khiển cơ thể mình được nữa.
Ể, có gì đó không tốt sao?
Tay tôi tự di chuyển để mở nắp quan tài. Nó được điều khiển bởi hệ thống… một sự kiện nào đó ư? Tôi không thể làm bất cứ điều gì cả, nên cứ quan sát thôi vậy.
Khi mở cái nắp ra, bên trong là xác ướp của một người phụ nữ - có lẽ là vậy. Đúng hơn thì, chắc chắn là của một người phụ nữ.《Thẩm định》của tôi đã nói là như vậy mà.〈Xác ướp của một công chúa〉.
Hai bàn tay của tôi được điều khiển bởi hệ thống, di chuyển thẳng đến ngực của cái xác ướp.
Nó thọc tay vào cái xác, phá hủy cái xác, rồi lấy ra một thứ gì đó.
----
[Sự kiện] Máu thịt Hoàng tộc
Độ hiếm: EX
Máu và thịt của hoàng tộc.
Một vật phẩm chủ chốt để mở khóa Chủng Tộc Đặc biệt.
----