Free Life Fantasy Online: Immortal Princess

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

(Đang ra)

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

Suzuki Ryuuichi

Thoát khỏi xiềng xích của những kỳ vọng nghiêm khắc từ gia đình, Bale quyết định sử dụng kiến thức từ kiếp trước để sống tự do như một nông dân. Cậu tận dụng sức mạnh của Dragon Tree Sword để tạo ra m

123 120

Haibara’s Teenage New Game+

(Đang ra)

Haibara’s Teenage New Game+

Amamiya Kazuki

Chàng trai vô tình sở hữu năng lực vượt trội bắt đầu lại tuổi thanh xuân lần thứ hai ngoài đời thực trong một câu chuyện hài lãng mạn học đường mới mẻ và đầy mạnh mẽ!

68 149

Yêu đương phải chờ mô phỏng xong

(Đang ra)

Yêu đương phải chờ mô phỏng xong

Xích Gian Huỳnh Hoả

[Máy Mô Phỏng Yêu Đương, sẵn sàng phục vụ quý khách][Nội dung mô phỏng sẽ hiển thị dưới dạng văn bản và các khung cảnh ký ức][Quá trình mô phỏng được chia thành ba giai đoạn chính: Giai đoạn theo đuổi

34 86

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

219 426

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

461 3220

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

104 2324

Tập 08 - Chương 03 Chủ Nhật

Mục tiêu hôm nay là phải cày cho bằng được 《Thuật Dùng Dây》 lên kỹ năng bậc hai. Mấy skill bị động thì kiểu gì cũng tự lên cấp nên chắc không cần phải cố tình cày cuốc làm gì.

Trong lúc mình ngủ, lại có thêm Nhiệm Vụ Sử Ký được hoàn thành. Cải tiến dụng cụ câu cá à...? Mồi câu nhân tạo bắt đầu được bày bán ở các cửa hàng của NPC. Ra là cũng có loại nhiệm vụ này. Có vẻ mấy thứ nho nhỏ, lặt vặt như vầy lại chiếm đa số. Chắc cũng có nhiệm vụ liên quan đến hệ thống 《Nấu Ăn》... nhưng thôi, cứ để cho các đầu bếp chuyên nghiệp lo.

"Mừng người đã trở về."

"Có vấn đề gì không?"

"Thưa không có vấn đề gì, nhưng có vài điều cần báo cáo. Thứ nhất, Tể tướng đã cho gọi người. Thứ hai, các Dị Nhân đã lấy đi Lotus và Punica để thực hiện giao nộp."

Tôi kiểm tra mục Sử Ký của nhiệm vụ, quả thật chúng đã được giao nộp ở vài nơi. Nhìn tổng thể thì vẫn còn thiếu nhiều, nhưng nói thật thì tiến độ của người chơi vẫn còn chậm nên thế này cũng là phải. Không biết hiện tại có bao nhiêu người đã đến được Vương Đô rồi nhỉ... Việc đã giao nộp hay chưa có thể được nhận biết ngay lập tức trên một bản đồ chuyên dụng, tiện thật đấy.

Hay là mình mang đến Vương Đô của Nearence nhỉ? Tức là Tổng Đàn Giáo Hội. Tôi cũng muốn xem thử nó ra sao, tiện thể ghé qua chào hỏi một chút.

"Vậy tôi cũng sẽ đến Tổng Đàn Giáo Hội để giao hàng tiện thể chào hỏi, cô chuẩn bị đi."

"Tuân lệnh."

Trong lúc chờ đợi, lướt qua bảng tin của chủng tộc Bất Tử xem sao. Tìm kiếm với từ khóa "Sử Ký".

Ừm... hừm. Dù không tự mình thu thập, chỉ cần nói với các cô hầu trong thành là họ sẽ chuẩn bị cho loại chất lượng cao. Tuy nhiên, trường hợp đó vật phẩm sẽ bị tính là đồ sự kiện và chỉ có thể dùng để giao nộp. Còn những thứ tự mình hái lượm thì có vẻ là vật phẩm nguyên liệu thông thường, có thể dùng cho cả sản xuất và giao nộp... thì phải.

Ồ, đồ đã được mang đến... nhưng của tôi vẫn không phải là vật phẩm sự kiện. Với cách nói đó thì họ chắc chắn biết đây là đồ để giao nộp. Vậy có nghĩa là sự khác biệt về địa vị cũng ảnh hưởng đến chuyện này. Ngoài ra tôi chẳng nghĩ ra được lý do nào khác.

Sau đó, tôi được các thị nữ tiễn chân, rời khỏi ly cung để đến chỗ Tể tướng trong Thành Trường Dạ.

"Tể tướng ơi, ngài cho gọi tôi à?"

"Ồ, Bệ hạ. Thần đã báo về lễ hội chưa nhỉ?"

"Hửm? Tôi chưa nghe gì cả."

"Đó là lễ hội Nemeseia, cũng là nguồn gốc của tên Vương gia chúng ta. Nói một cách đơn giản, đây là lễ hội để trấn hồn, kích hoạt sinh khí cho Minh Phủ, dẫn lối cho những linh hồn lạc lối, và cũng là dành cho toàn thể Bất Tử chúng ta. Từ xa xưa đã có một bài hát về nó."

"Một bài hát ạ?"

"Nói đến lễ hội thì phải có bài hát chứ. Thế nên, phiền người hãy học thuộc bài này."

〈Âm nhạc đã được thêm. Kích hoạt chế độ Nghe và chế độ Karaoke.〉

Chế độ Karaoke... ý là bảo tôi phải luyện tập sao?

Giao diện này chắc là cái được thêm vào khi người chơi nhận được kỹ năng hệ âm nhạc.

"Vì người đã dày công ghi nhớ nó, xin Bệ hạ hãy hát bằng Cổ Thần Ngữ nhé."

"...Ngài nghiêm túc đấy chứ?"

"Ha ha ha ha!"

Tôi xem bài hát vừa được thêm, có thể chọn giữa chế độ Cổ Thần Ngữ và Hiện Đại Ngữ. Cổ Thần Ngữ là một ngôn ngữ hư cấu, nên vấn đề là ở cách phát âm... Mà thôi, chắc vì phải tốn công học thuộc nên hiệu quả của nó sẽ cao hơn.

Vấn đề là... Cổ Thần Ngữ thay đổi tùy theo tình huống. Thứ tôi thường dùng là dành cho ma thuật. Nó chỉ dùng để thi triển phép nên khi hát sẽ lại là một chuyện khác.

Chắc cứ bật nghe làm nhạc nền trong lúc sản xuất vậy. Hình như ngoài đời thật đang là tháng 12. Lễ Đông Chí?

"Việc này thần cũng sẽ thông báo cho các Dị Nhân khác đã đến Minh Phủ."

Xem ra ông ấy đãng trí quên mất. Chắc chắn là do tuổi tác rồi.

"...Có chuyện gì sao?"

"Dạ không? Ngài chỉ gọi tôi vì việc đó thôi à?"

Thấy bảo chỉ có vậy nên tôi quay về ly cung, thực hiện bài tập rèn luyện chiêu thức của 《Cổ Kim Vô Song》 như thường lệ rồi tạm thời logout.

Sau khi ăn sáng và làm vài việc vặt, tôi lại đăng nhập.

Rồi tôi bay đến Vương đô của Vương quốc Nearence ở phía Đông.

Giáo đường ở Thị Trấn Khởi Đầu chỉ to bằng một dinh thự, nhưng giáo đường ở đây lại to như một tòa thành. Dù là Tổng Đàn nhưng có vẻ hơi quá khổ... nhưng nếu so với các đền thờ ngoài đời thật thì chắc cũng không đến nỗi. Đền Parthenon cũng to vật vã còn gì?

Thôi, đi nào. Đương nhiên là tôi sẽ đường đường chính chính đi vào từ cổng chính... trong trạng thái bật hết hiệu ứng.

Cấu trúc có lẽ đều giống nhau nhỉ? À không, nghĩ kỹ thì phải thế thôi. Nơi đặt các bức tượng để cầu nguyện, trong thế giới này gọi là lễ đường. Nếu so với ngoài đời... thì chắc là thánh đường? Không rõ có nên gọi các bức tượng là thánh tích hay không, nhưng chúng chắc chắn sở hữu "Sức Mạnh".

Bốn bức tượng khổng lồ được đặt trang trọng, cùng rất nhiều hàng ghế dài... một không gian khoáng đạt đúng như những gì người ta hình dung về một "nơi cầu nguyện".

Lễ đường này được mở cửa cho công chúng, nên nói đến giáo đường là người ta sẽ nghĩ ngay đến không gian này. Đây là lý do tồn tại lớn nhất và cũng là cửa ngõ của tòa nhà. Những vấn đề liên quan đến việc vận hành giáo hội thì chẳng liên quan gì đến các vị thần. Vì thế chúng thường được giải quyết ở các khu vực sâu bên trong. Chuyện kinh phí hoạt động hay nhân sự đều là việc của con người mà.

Giáo phái Clesian là một tập thể đặt các vị thần lên hàng đầu, nên sau các bức tượng, lễ đường là nơi được đầu tư công sức nhất. Ở bất kỳ giáo đường nào, cổng chính cũng dẫn vào lễ đường.

Điều tôi muốn nói là, bất cứ ai có việc cần đến "giáo đường" đều phải đi qua lễ đường đầu tiên. Dù mục đích là cầu nguyện hay có việc với tổ chức đi chăng nữa.

Nói cách khác, luôn có một lượng lớn người ở trong lễ đường bất kể thời gian. Đương nhiên, một đứa có mấy quả cầu lượn lờ ngoằn ngoèo như tôi mà bước vào một nơi như vậy thì sẽ nổi bật một cách khủng khiếp. Tông màu trang phục của tôi cũng thuộc dạng "nhạy cảm" đối với giáo phái Clesian nữa. Dù rằng thiết kế khác đi rất nhiều.

Mà, phiền phức quá nên tôi định đi đường tắt cho nhanh. Cách làm ấy à, là thế này này.

"Xin chào, tôi là Nemeseia. Tới giao hàng đây."

Đúng vậy, chỉ là một lời chào. Không phải nói ẩn dụ đâu nhé? Chỉ là chào hỏi đơn thuần thôi. Và hiệu quả thì miễn bàn.

Dân thường thì không nói, nhưng có lẽ tất cả những người liên quan đến giáo hội đã nhận được thông báo. Toàn bộ những người mặc tu phục đều đồng loạt đứng dậy. Cả những người đang ngồi nói chuyện với dân thường cũng vội vàng đứng lên.

Các nhân sự của giáo hội đều đảo mắt nhìn quanh, và cuối cùng ánh mắt của họ tập trung vào một người. Tại sao ư, vì chắc chắn ông ta là người có địa vị cao nhất trong không gian này hiện tại. Người tiếp chuyện tôi đã được quyết định. Bản thân ông ta dường như cũng nhận ra điều đó, nụ cười có chút gượng gạo. Thật đáng thương.

Mà, thủ phạm chính là tôi chứ ai.

Chỉ cần nhìn vào bộ lễ phục có họa tiết thêu là biết có chức sắc. Cả lễ phục và họa tiết thêu đều có màu xanh lục.

"Cả hai đều màu xanh... ngài là Tư tế của Nữ thần Havensis."

"V-Vâng. Thật không ngờ tiểu thư Nemeseia lại đích thân đến đây..."

"Tôi nghĩ ít nhất cũng nên đến chào hỏi một lần... Dù sao bảo các vị đến gặp tôi thì cũng là điều bất khả thi về mặt vật lý, mà các vị chết đi thì tôi cũng phiền."

Lẽ thường thì vương tộc không nên tùy tiện đi lại như thế... nhưng tôi không còn cách nào khác. Nếu tôi bảo "Vậy tôi đến gặp các vị nhé!" rồi xuất hiện dưới dạng linh thể thì chắc họ sợ chết khiếp mất.

Một vương tộc của thế giới bên kia như Nemeseia mà bảo "đến gặp ta đi", thì về cơ bản cũng tương đương với lệnh "chết đi" rồi.

Dường như họ đã nhận được chỉ thị về việc xử lý khi có hàng được giao đến, nên tôi đưa đồ cho họ. Vấn đề là "tôi" đây này.

Thật lòng mà nói, tôi chỉ đến đây với tâm thế "chắc nên lộ diện một lần cho biết"... nên ngược lại bị tiếp đãi thì lại thấy không thoải mái. Nhưng muốn chuồn đi ngay thì lại lỡ thấy một người đã đi vào sâu bên trong báo tin rồi.

Thôi thì, đã mất công đến đây, tôi bèn cầu nguyện trong lúc chờ đợi, thì phía sau bắt đầu xôn xao.

Tầm nhìn của tôi không cần phải quay lại phía sau, nên tôi vẫn giữ nguyên tư thế cầu nguyện và kiểm tra... một cô gái và một Thánh Kỵ Sĩ.

Tôi nghe thấy có tiếng gọi "Thần Tử...". A? Thông tin mà đáng lẽ phải được giới thiệu mới biết lại hiện ra trước mắt. Vậy có nghĩa là Nữ thần Sterura đã cho tôi biết sao.

Hanna Adisennel, 15 tuổi

Gia Hộ của Sterura

Thần Tử mù lòa

"Ồ, chào mừng cô, tiểu thư Hanna."

"Xin chào, Tư tế Arne. Nữ thần Sterura bảo rằng có một người cùng mang Gia Hộ của ngài đang ở đây nên em đã vội vàng đến... một người rất sáng..."

Ồ, xem ra cô bé đến để gặp tôi. Mà khoan, "sáng" ư? Ôi chà?

"Nếu cô tìm người mang Gia Hộ của Nữ thần Sterura thì đó chính là tôi. Xin chào cô, Hanna Adisennel. Cô đã nghe tên tôi chưa?"

"Dạ chưa, em chỉ được biết là người đó đang ở giáo đường..."

...Nữ thần Sterura cũng tinh nghịch phết nhỉ? Hay là đối với các vị thần, chuyện này không quan trọng lắm? Khó phán đoán thật.

"Tôi là Anastasia Atropos Nemeseia. Rất vui được gặp cô."

"Ể? Nemesei... Ể?"

"Tôi là Dị Nhân, là Ngoại Lai Giả, và là một Nemeseia. Vì có Gia Hộ nên cũng là một Thần Tử."

"???"

Nói ra mới thấy, thân phận của tôi cũng rắc rối ra phết.

Nhân tiện, không phải Ngoại Lai Giả hay Bất Tử nào cũng mặc định có Gia Hộ đâu nhé.

"R-Rất vui được gặp chị."

"Về cơ bản tôi là một Dị Nhân thôi, nên cô không cần phải câu nệ như vậy... Nếu là chuyện cá nhân tôi thì không sao, chứ bị cà khịa vì lập trường thì tôi buộc phải đáp trả đấy."

Nếu là chuyện cá nhân thì tôi có thể lơ đi, nhưng nếu bị gây sự vì địa vị thì việc im lặng sẽ gây ra vấn đề lớn hơn. Cụ thể, nếu đối phương là Dị Nhân thì chắc lơ đi cũng được. Nhưng nếu liên quan đến Nemeseia và Ngoại Lai Giả thì không xong đâu.

Dù nói vậy, chắc không có cư dân nào dám gây sự với một sự tồn tại như Nemeseia và Ngoại Lai Giả đâu... nhỉ. Dựa trên những thông tin tôi thu thập được đến giờ thì chắc là không có. Không có đâu, đúng không?

"Nhân tiện, cử động của cô không có chút do dự nào cả."

"Từ khi nhận được Gia Hộ của Nữ thần Sterura, em có thể nhìn thấy được các đường nét ạ."

Ối, là 《Mở Rộng Nhận Thức Không Gian》 chăng?

Sau khi kiểm tra, có vẻ đây là một phiên bản cấp thấp hơn của 《Mở Rộng Nhận Thức Không Gian》. Cô bé có thể nhìn thấy các đường nét ở phía trước, trong phạm vi tương đương với tầm nhìn của mắt. Vì nó có dạng hình quạt, nên khoảng cách có vẻ xa hơn của tôi hiện tại.

"Còn 'rất sáng'... là sao?"

"Chuyện đó... là..."

Thấy cô bé có vẻ khó nói, tôi đã tự hỏi đó là gì, nhưng rồi cô bé đã thì thầm cho tôi biết. Một bí mật.

"...Theo kinh nghiệm của em, người tốt thì trông rất sáng, còn người xấu thì trông rất tối."

"Hừm... Cái màu đó, không phải là cô đang nhìn thấy linh hồn sao?"

"Linh hồn... ạ?"

"Về cơ bản nó có màu xám, và, để xem nào... tôi nghĩ trẻ em thì tương đối trắng."

"Đúng là như vậy ạ."

Càng lớn, màu sắc của linh hồn càng sẫm lại. Vì khi còn nhỏ, người ta làm những việc xấu, nói dối, nên cuối cùng linh hồn sẽ ổn định ở màu xám ngả trắng.

Sau khi đối chiếu với tôi, có vẻ như cô bé thật sự đang nhìn thấy linh hồn. Nói cách khác, vị Thần Tử mù này sở hữu một năng lực dạng tổng hợp nhưng cấp thấp hơn của 《U Minh Nhãn》 và 《Mở Rộng Nhận Thức Không Gian》.

Tôi không thể nhìn thấy màu sắc linh hồn của chính mình, nhưng có lẽ vì cả hai chúng tôi đều có Gia Hộ của Nữ thần Sterura, nên cả tôi và Hanna đều khá trắng.

Vì đó là lần đầu tiên cô bé thấy một màu trắng ở cấp độ như vậy, nên đã lỡ miệng nói ra. Dường như, việc có thể phán đoán người khác qua màu sắc là một bí mật mà chỉ một số rất ít người biết.

Kết thúc chuyện thì thầm, chúng tôi lại nói chuyện bình thường. Nhân cơ hội này, tôi sẽ moi thêm một chút thông tin về Thần Tử.

"Tôi có nghe nói về chuyện thần谕 này nọ, nhưng thường ngày một Thần Tử làm những gì?"

"Ừm... Tùy người ạ? Em không làm gì đặc biệt cả. Chỉ là được giáo hội cử người hộ tống, chứ cũng không phải là một tu sĩ."

Về cơ bản, các Thần Tử có hai lựa chọn. Một là tiếp tục cuộc sống như trước, hai là chuyển đến sống trong giáo hội. Nếu đã trưởng thành thì do bản thân quyết định. Nếu chưa thì còn phụ thuộc vào gia đình.

Điểm chung là họ đều được giáo hội cử Thánh Kỵ Sĩ hộ vệ và người chăm sóc.

Các Thần Tử của Nữ thần Sigurdriva đa số chọn tiếp tục cuộc sống như trước. Vì họ thường là Mạo hiểm giả hoặc Kỵ sĩ... những người sống bằng nghề chiến đấu.

Các Thần Tử của Nữ thần Havensis và Sterura thì đa số chuyển đến giáo hội. Đặc biệt, các Thần Tử của Nữ thần Sterura có khả năng nhận thần谕 rất cao, nên hầu hết đều chuyển đến.

"Cũng có những trường hợp như em, từ một cô gái thôn quê đột nhiên trở thành người có kẻ hầu người hạ, nắm giữ quyền lực, và cuộc sống thay đổi hoàn toàn."

"Tiếng nói của Thần Tử có trọng lượng không?"

"Rất có trọng lượng ạ. Đó là sự tín nhiệm mà các Thần Tử đời trước đã gây dựng..."

"Chuyện đó... à mà, hình như tôi từng nghe loáng thoáng rằng Chúc Phúc có thể đảo ngược thành lời nguyền..."

"Vâng. Sức mạnh có được khi là Thần Tử sẽ mất đi khi không còn là Thần Tử nữa. Khi đó, nhìn vào phản ứng của những người xung quanh, họ sẽ nhận ra những việc mình đã làm. Dù em không gọi đó là lời nguyền."

"Đó là gieo nhân nào gặt quả nấy thôi."

Tóm lại, nếu lạm dụng quyền lực khi còn có thể, thì khi mất đi sức mạnh sẽ gặp quả báo... ý là vậy. Cho nên phải cẩn trọng trong hành xử thường ngày.

Cô bé còn thì thầm thêm "em được dạy như vậy". Một trong những người dạy cô bé có vẻ là Tư tế Arne đang đứng bên cạnh.

"Chị có biết không? Thần Tử là từ để chỉ những người nhận được Gia Hộ, nhưng tùy vào việc nhận từ ai mà đôi khi cách gọi cũng khác nhau đấy ạ."

"Ồ, vậy sao?"

"Người nhận Gia Hộ từ Nữ thần Sigurdriva được gọi là Chiến Nhân, còn từ Nữ thần Havensis là Thánh Nhân hoặc Thánh Nữ."

"Còn chúng ta?"

"Vì Thần Tử bắt nguồn từ chúng ta, những người nhận Gia Hộ của Nữ thần Sterura, nên hình như không có tên gọi đặc biệt nào cả. Nếu phải nói thì, chắc là Người Trung Thực chăng?"

Cô bé khúc khích cười... nói một cách hơi đùa cợt, nhưng theo Tư tế Arne đứng bên cạnh thì đó là sự thật.

"Vốn dĩ 'Thần Tử' dùng để chỉ 'người nhận thần谕'. Mà người nhận thần谕 về cơ bản là những người có Gia Hộ hay Chúc Phúc của Nữ thần Sterura, nên hai khái niệm này tương đương nhau."

"Vậy 'Thần Tử' ngày nay có phạm vi rộng hơn xưa?"

"Đúng vậy. Khi phạm vi được mở rộng, các cách gọi khác cũng tự nhiên tăng lên, nhưng đại diện cho các Thần Tử đến nay vẫn là những người có Gia Hộ của Nữ thần Sterura."

Khi từ "Thần Tử" xuất hiện, về cơ bản nó chỉ "người nhận được Gia Hộ từ các vị thần". Trường hợp khác thì nó chỉ "người nhận được Gia Hộ từ Nữ thần Sterura".

Khi các từ "Chiến Nhân" hay "Thánh Nhân, Thánh Nữ" xuất hiện, chúng chỉ những người trong số "những người nhận được Gia Hộ từ các vị thần", nhưng cụ thể là "người nhận từ Nữ thần Sigurdriva hoặc Nữ thần Havensis".

"Gia Hộ có ba cấp độ: Chúc Phúc, Gia Hộ, và Từ Ái. Thông thường, nhận được Chúc Phúc đã là hiếm, nhưng có những người đạt đến Gia Hộ hay thậm chí là Từ Ái. Đặc biệt là trường hợp của Nữ thần Sterura lại càng hiếm."

"Hình như là vậy nhỉ?"

"Có vẻ là vậy ạ..."

"Những người đạt đến cấp Gia Hộ của Nữ thần Sterura, nghe nói ai cũng như vậy. Họ dường như không tự ý thức được mình đang làm những việc khó khăn đến nhường nào... Nhưng xin hãy cứ như vậy. Vì như vậy là tốt rồi."

Nghe nói các Thần Tử của Sterura qua các thế hệ thường sẽ mất đi danh hiệu khi trưởng thành. Chắc là vì linh hồn sẽ sẫm màu đi khi lớn lên. Không thể mãi mãi trong sáng được... là vậy đó.

Trong lúc tôi đang nói chuyện với Tư tế Arne và Hanna, một đám đông từ sâu trong lễ đường đi ra, khiến những người nhìn thấy họ bắt đầu xì xào.

Một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, ăn mặc khá lộng lẫy ở trung tâm đang tiến về phía này.

Ngay khi thấy bà ta, Tư tế Arne đã cho tôi biết, sếp lớn đã đến.

"Bệ hạ Nemeseia, cảm tạ người đã không quản ngại đường xa. Tôi là Jasmine Forster."

"Tôi là Anastasia Atropos Nemeseia. Vẫn còn là một tân binh trong hàng ngũ Ngoại Lai Giả, nhưng vẫn đang là kẻ thống trị Minh Phủ. Trước đó nữa thì là một Dị Nhân, mong được chỉ giáo."

Chắc chắn bà sẽ rất khó xử, nhưng mong được chỉ giáo nhé!

Thế là, Hanna cũng tham gia cùng chúng tôi trò chuyện một lát.

"Lucianna vẫn khỏe chứ?"

"Bà ấy vẫn khỏe ạ. Gần đây tôi thấy bà ấy hay nói chuyện với cô Sophie."

"Sophie... Sorcière nhỉ. Tôi đã chịu ơn hai người đó nhiều..."

Giáo hoàng hiện tại là một người phụ nữ khoảng 30 tuổi... tức là trẻ hơn hai người kia, nên họ giống như cấp trên của bà. Thậm chí người thúc đẩy bà lên vị trí này lại chính là Lucianna, nên bà không dám ngẩng cao đầu với bà ấy.

Cô Sophie tuy là người ngoài đối với giáo hội, nhưng sức mạnh của cô là không thể bàn cãi, nên việc bà chịu ơn là sự thật.

Nhân tiện, về Lucianna. Bà không chỉ là một Đại Tổng Giám Mục, mà là Tổng Đại Tổng Giám Mục. Người quản lý các Đại Tổng Giám Mục. Một tu sĩ mà đếm từ trên xuống thì nhanh hơn. Nghe nói thứ tự là Giáo hoàng, Hồng Y, rồi đến Tổng Đại Tổng Giám Mục.

Tại sao một người như vậy lại ở Thị Trấn Khởi Đầu? Tôi đã thắc mắc, nhưng xét về vị trí địa lý thì nơi đó đúng là trung tâm. Dù phía Nam bị ngăn cách bởi biển. Với vai trò điều phối, ở trung tâm chắc sẽ tiện hơn.

"Nhân tiện, tôi nên xưng hô với người thế nào ạ? Gọi là Bệ hạ Nemeseia có được không?"

"...Nói mới nhớ, nên gọi thế nào nhỉ. Những người ở Minh Phủ gọi tôi là Bệ hạ (Saiā)."

"Saiā... tôi đã thấy từ này ở đâu đó... hình như là..."

Bà ra hiệu cho một Thánh Kỵ Sĩ đi lấy một cuốn sách.

"Giáo hoàng có cách xưng hô nào không?"

"Người ta gọi tôi là Thánh Hạ. Hoặc là Pope Forster."

"Còn cô Hanna thì sao?"

"Mọi người thường gọi em là Thần Tử. Vì không có Thần Tử nào khác của Nữ thần Sterura cả."

"Ra vậy. Tôi cũng có Gia Hộ, nhưng danh xưng Ngoại Lai Giả hay Nemeseia gây ấn tượng mạnh hơn là Thần Tử. Là một Dị Nhân nên tôi cũng không cần Thánh Kỵ Sĩ hộ vệ... Hơn nữa, cơ thể này cũng chỉ là một Hóa thân, nên dù có bị hạ gục thì cũng chẳng sao..."

"Hóa thân... ạ?"

Ồ, nếu ngay cả Thánh Hạ cũng không biết, thì Hanna cũng không thể nào biết được.

"Bà biết được bao nhiêu về các Ngoại Lai Giả?"

"Thú thật, tôi chỉ biết họ là những Kẻ Thi Hành sống ở một chiều không gian khác. Người có biết cuốn sách 'Nữ thần Sterura và U Minh Chủng' không?"

"À, tôi đọc rồi."

"Ngoài cuốn đó ra, chúng tôi gần như không có cơ hội nào khác để tìm hiểu về họ..."

Cũng phải. Nếu họ đến với tư cách Kẻ Thi Hành, họ sẽ đập cho một trận rồi tạm biệt... Dù có chết cũng chỉ đến Minh Phủ hoặc Vực Tối, nên đương nhiên không thể đến được Vực Thẳm.

Thành thật mà nói, nếu là Vua Gâu Gâu thì chắc bắt chuyện sẽ được trả lời, nhưng... nếu ngài ta đến với tư cách Kẻ Thi Hành, mà bị coi là cản đường thì sẽ bị đập cho một trận ra bã.

Rủi ro cao quá. Lại còn với cái vẻ ngoài đó nữa.

"Hừm... Nói là đúng lúc thì cũng đúng lúc thật. Chờ một chút."

Thú thật tôi cũng là tân binh. Nói thẳng ra là chưa đủ rành để giải thích. Vậy phải làm sao? Cứ hỏi là được chứ gì. Ha ha ha ha.

Tôi đến trước tượng Nữ thần Sterura... và gọi Vua của Tindalos.

Vẫn như mọi khi? Ngài ta trườn ra từ một góc bệ tượng.

"Gì thế?"

"Vì tôi cũng đã trở thành một thành viên của Ngoại Lai Giả, nên tôi muốn tìm hiểu nhiều thứ."

"Ồ, chí hướng tốt đấy. Được thôi, ngươi muốn biết gì."

Đúng là một người tốt bụng, Vua Gâu Gâu. Một vị vua đáng tin cậy!

Mà, có lẽ vì liên quan đến tôi nên ngài ấy mới có thể đến đây, chắc cũng có yếu tố đó... nhưng lúc này thì kệ đi.

Tôi cũng sẽ để cho Thánh Hạ và mọi người cùng nghe.

"Đầu tiên là... mối quan hệ với các Bất Tử?"

"Chẳng có gì trực tiếp cả. Nếu phải nói thì chỉ là cùng một Nữ thần... chăng?"

"Lãnh địa khác nhau, chắc chỉ có vậy thôi."

"Vai trò được giao cũng khác, chẳng có điểm chung. Bọn chúng quản lý linh hồn. Chúng ta thì phán tội. Vì chúng ta mạnh."

Chỉ vì một trong những lối vào cố định đến Vực Thẳm nằm ở Minh Phủ, chứ họ không có mối liên hệ đặc biệt nào với các Bất Tử.

"Có các loại Phụng Sự, Độc Lập, và Thống Trị... mỗi loại đều có cấp Hạ và cấp Thượng đúng không?"

"Đúng vậy. Sáu cấp bậc."

Không có cấp Trung... à.

"Hóa thân có phổ biến không?"

"Không, chỉ một số thôi. Về cơ bản, chỉ có các chủng tộc Thống Trị cấp Thượng mới có Hóa thân. Ngươi là trường hợp hiếm, nhưng có lẽ... ngươi sẽ trở thành một trong số đó. Ta đang mong chờ đấy."

"Tôi sẽ cố gắng để không phụ lòng mong đợi của ngài. Xin hãy cho tôi biết thêm chi tiết về Hóa thân."

"Nói đơn giản thì đó là phân thân được tạo ra bằng một phương pháp nào đó. Ngươi cũng vậy mà, đúng không?"

"Hóa thân của tôi là một phần cơ thể được tách ra."

"Chuyện đó thì muôn hình vạn trạng tùy theo chủng tộc. Điểm chung là dù Hóa thân bị tiêu diệt thì vẫn có thể tạo ra cái mới, nên rất phiền phức. Tuy nhiên, Hóa thân về cơ bản yếu hơn bản thể. Vốn dĩ Hóa thân chỉ là thứ dùng để đi làm vặt."

"Làm vặt..."

"Như ngươi, bản thể có kích thước quá khổ, hoặc bản thể không thể di chuyển nên dùng Hóa thân để đi lại, mục đích sử dụng cũng thay đổi tùy theo chủng tộc và vai trò. Có những kẻ mà Hóa thân có suy nghĩ độc lập, nhưng trường hợp đó còn hiếm hơn."

Chủng tộc Thống Trị cấp Thượng à. Ngay cả Mísea, Vua của Tindalos, một người có tên riêng, cũng chỉ là một chủng tộc Thống Trị cấp Hạ. Mà, Mísea chắc chắn là một trường hợp gian lận rồi.

Suy nghĩ độc lập... là người chơi nên chắc chắn không được. Hình như Nyarla-sama là trường hợp đó thì phải.

"Nữ thần Sterura mà ngươi đã gặp cũng là Hóa thân đấy."

"À, hình như trong sách ở Minh Phủ có viết về chuyện này."

"Cả người gác cổng cũng vậy. Umr at-Tawil, Kẻ Cổ Xưa."

Quả nhiên người đó cũng vậy. Là Hóa thân của Yog-Sothoth nên tôi cũng đã ngờ ngợ rồi.

Chính Nữ thần đích thân kiểm tra ư.

"Tôi chợt nghĩ, Ngoại Lai Giả chỉ dành riêng cho Nữ thần Sterura thôi sao?"

"Hừm? Không, không phải. Nhưng những kẻ ở Vực Thẳm là tín đồ của Nữ thần Sterura. Tín đồ của Nữ thần Sigurdriva thì gọi là Thần Thú thì phải. Còn Nữ thần Havensis là... Thần Mộc thì phải?"

"Thần Thú và Thần Mộc à... Nhân tiện, tôi đã thấy một Thánh Thú, đó là gì vậy?"

"Giống như ứng cử viên Thần Thú vậy. Gọi là Thần Thú tập sự cũng được."

Là con bé xuất hiện trong sự kiện sinh tồn chính thức. Trí tuệ của nó cao bất thường là vì vậy sao. Chắc là nhân vật sự kiện, nhưng bối cảnh của nó thì không phải chỉ tồn tại trong dòng thời gian của sự kiện.

Tóm lại, từ góc nhìn của Trần Thế, vẻ ngoài đáng sợ của các tín đồ Sterura đến với tư cách Kẻ Thi Hành gây ấn tượng quá mạnh, nên Ngoại Lai Giả = Kẻ Thi Hành. Ảnh hưởng của cuốn sách "Nữ thần Sterura và U Minh Chủng" có vẻ cũng rất lớn.

Nhưng trên thực tế, tên gọi chung cho những kẻ nằm ngoài vòng luân hồi là "Ngoại Lai Giả", nên tùy vào đối tượng tín ngưỡng và chủng tộc mà cách gọi khác nhau.

Tín đồ của Nữ thần Sterura là Kẻ Thi Hành. Của Nữ thần Sigurdriva là Thần Thú. Của Nữ thần Havensis là Thần Mộc. Cái tên Thần Mộc nghe có vẻ hơi thiếu chắc chắn, nhưng vì không có tên nào khác nên cứ tạm gọi là vậy.

Ứng cử viên của Kẻ Thi Hành là Bất Tử. Ứng cử viên của Thần Thú là Thánh Thú. Còn ứng cử viên của Thần Mộc... là gì nhỉ.

Trong 《Nhận Dạng》, Ngoại Lai Giả được xếp trên đối tượng tín ngưỡng là vì lý do này sao.

"Dù sao thì, Thần Mộc hay Thần Thú cũng chẳng mấy khi gặp. Cứ coi Ngoại Lai Giả là để chỉ chúng ta cũng chẳng vấn đề gì."

"Đối với con người, những gì họ nhận thức được là tất cả sao?"

"Như vậy cũng chẳng sao. Nếu vi phạm khế ước với thần linh, chúng ta sẽ đến. Chỉ có vậy thôi."

"Ừm, chuyện đó thì đúng thật."

Giáo hoàng cũng không thể rảnh rỗi mãi được, nên đến đây thôi.

"Vậy, nếu có gì khác tôi sẽ lại hỏi ngài sau."

"Ừm, vậy nhé."

Vua Gâu Gâu biến mất vào trong góc.

Lúc này, vị Thánh Kỵ Sĩ được cử đi lúc nãy đã mang sách về. Thánh Hạ nhận lấy cuốn sách.

"Ờm, Saiā là... à, đây rồi. Là một cách xưng hô dành cho vua hoặc người thống trị, được sử dụng từ rất lâu về trước..."

"Những người ở Thành Trường Dạ đều là các bậc lão thành mà... có thể họ là những người của thời đại đó."

"Họ là Bất Tử, nên khả năng đó hoàn toàn có thể xảy ra..."

"Nhân tiện, đó là khoảng thời gian nào ạ?"

"Khoảng 700 năm trước."

"Lana khoảng 600... Tể tướng chắc còn lớn tuổi hơn... đúng vậy. Có lẽ họ là người của thời đại đó."

Đối với tôi thì gọi sao cũng được, nhưng về mặt địa vị thì gọi là Bệ hạ Nemeseia hay tiểu thư Nemeseia là ổn định nhất nhỉ? Bị người ngoài Bất Tử gọi là Saiā cũng thấy có gì đó sai sai.

"Vậy thì... đúng rồi, tôi gọi là tiểu thư Nemeseia được không ạ?"

"Không sao đâu."

Sau khi nói chuyện thêm một lúc, có vẻ như Thánh Hạ đã đến giờ bận, nên chúng tôi cũng nên rút lui. Sếp lớn vốn dĩ rất bận rộn. Tôi thì sướng hơn vì Tể tướng lo tất.

Tôi tiễn Thánh Hạ Jasmine quay lại khu vực bên trong, chào Hanna và Tư tế Arne rồi dịch chuyển về Thị Trấn Khởi Đầu.

Đúng là giờ trưa Chủ Nhật. Đông người thật. Có lẽ số người có thể đến Vương Đô vẫn còn ít. Mà phần lớn người chơi là Làn Sóng Thứ Ba, nên chắc phải một thời gian nữa họ mới phân tán ra.

Ừm... vừa hay có thời gian rảnh, hơi sớm một chút nhưng đi ăn trưa thôi.

Ăn trưa và làm vài việc vặt xong, tôi lại đăng nhập.

"Ồ, chào Công chúa."

"Hửm... à, là anh Shirabesuki. Xin chào."

"Đúng lúc quá, Công chúa có rảnh không?"

"Nói rảnh thì cũng rảnh. Tôi cũng chỉ đang định đi cày skill thôi."

"Ồ, vậy xin hãy hợp tác cung cấp thông tin. Công chúa chơi game cũng nhiều nhỉ?"

"Vâng, tôi cũng chơi kha khá rồi nhưng..."

"Tôi muốn có thông tin về giáo hội. Cụ thể là ở mức độ có thể viết lên Wiki."

"A... về Giáo phái Clesian, phải không?"

"Yes. Cả đội kiểm chứng nhất trí rằng Công chúa là người rành nhất!"

"Sao không phải là những người chơi theo hướng tu sĩ...?"

"Ừm... nếu muốn biết nội tình của tổ chức thì hỏi họ cũng được, nhưng bọn tôi đâu phải paparazzi. Công chúa xem thông tin update chưa?"

"A, ra rồi à. Tôi chưa xem."

"Bản update sắp tới sẽ cho phép tạo trang web cho guild và cả blog cá nhân nữa. Đương nhiên là trong game. Thế là bọn tôi, đội kiểm chứng của guild, đã quyết định sẽ lập một trang Wiki."

"Và anh muốn có thông tin cho trang Wiki đó, cụ thể là trang về giáo hội."

"Yes!"

Vậy là từ giờ không cần phải lội forum nữa, cứ vào thẳng Wiki của đội kiểm chứng là xong. Và họ muốn thông tin về giáo hội. Nếu là Wiki thì chắc là những thông tin tổng quan.

Tôi cũng đã nhờ vào các bản tổng hợp của đội kiểm chứng nhiều rồi, giúp họ một tay vậy.

"Không vấn đề gì. Tiện thể tôi sẽ cho luôn thông tin về Minh Phủ và Vực Thẳm."

"Ồ, thế thì quý quá! Vậy để tôi khao một chầu."

Nghe nói có một quán cà phê do người chơi mở, nên chúng tôi di chuyển đến đó.

"Một quán có không khí trầm lắng, kiểu như một danh tiệm ẩn mình do một ông chú ngầu lòi điều hành, và một quán hơiメルヘンチック, chủ yếu dành cho khách nữ, cô thích quán nào?"

"Quán nào ngon hơn?"

"Nói ra thì hơi kỳ, nhưng thành thật mà nói, tôi nghĩ gu của Công chúa là quán đầu tiên. Vì tôi có thấy nhóm tiểu thư bạn cô ra vào ở đó!"

"Ồ, Ellie và Abby sao?"

"Đắt xắt ra miếng nhưng mà ngon. Thật lòng mà nói, tôi nghĩ người đó là dân chuyên nghiệp ngoài đời. Về độ nổi tiếng thì quán sau hơn."

"Anh có biết tên người chơi của quán ẩn mình đó không?"

"Để xem... là Magilas."

"Ra vậy. Vậy thì đến đó đi."

Quả nhiên là anh Magilas. Vậy thì không còn lựa chọn nào khác.

Nơi đó không hẳn là một con hẻm, nhưng cũng không nằm trên các con đường lớn. Đúng như một danh tiệm ẩn mình, nó lặng lẽ nép mình ở một góc.

"Xin mời vào... Ồ, chào mừng cô."

"Xin chào, anh Magilas. Anh mở quán rồi à?"

"Gần đây thôi. Hẹn hò à?"

"Vâng, một buổi hẹn hò với những cuộc trò chuyện khô không khốc."

"Ha ha ha! Cứ ngồi chỗ nào cô thích."

Chúng tôi ngồi vào bàn dành cho hai người, gọi trà và bánh ngọt.

Rồi tôi và anh Shirabesuki lập tức tổng hợp thông tin.

"Đầu tiên, giáo hội trong thế giới này là Giáo phái Clesian, với Thần Sáng Tạo Crear là chủ thần. Vì vậy, biểu tượng của giáo hội cũng không phải là cây thánh giá. Thông tin về bốn vị thần, bao gồm cả chủ thần, thì tôi sẽ để qua một bên."

"Ừ ừ. Về các vị thần thì bây giờ chưa cần."

"Người đứng đầu giáo hội, Giáo hoàng, là Thánh Hạ Jasmine Forster. Bà ấy mới nhậm chức gần đây, là một phụ nữ khoảng 30 tuổi. Sáng nay tôi vừa đến chào hỏi."

"Ồ hô. Tôn giáo ở đây có vẻ không phân biệt giới tính nhỉ."

"Đúng vậy. Có lẽ vì cả bốn vị thần đều là nữ thần? Bà Lucianna ở Thị Trấn Khởi Đầu là Tổng Đại Tổng Giám Mục. Chức sắc đứng thứ ba từ trên xuống trong giáo hội."

"Ồ. Cho tôi biết thêm chi tiết về các chức sắc."

"Hiện tại tôi biết có Giáo hoàng (Pope), Hồng Y (Cardinal), Tổng Đại Tổng Giám Mục (Patriarch), Đại Tổng Giám Mục (Archbishop), Giám mục (Bishop), Tư tế (Priest), Phó tế (Deacon), Tu sĩ (Monk) và Nữ tu (Sister)."

"...Giống Công giáo à?"

"Có lẽ là dựa trên đó. Nhân tiện, Tu sĩ và Nữ tu là tu sĩ tập sự. Ngoài ra còn có Viện trưởng Tu viện, là người quản lý cô nhi viện. Vị trí này thiên về quản lý hơn là tu sĩ, nhưng cũng khá cao. Khoảng giữa Tư tế và Giám mục."

"Hừm hừm..."

"Lễ phục của các tu sĩ, loại không có họa tiết thêu là của Tu sĩ và Nữ tu. Màu đỏ là Phó tế, xanh lục là Tư tế, xám là Giám mục. Đại Tổng Giám Mục, Hồng Y, và Giáo hoàng thì có màu vàng kim, nhưng thiết kế của mỗi người khác nhau. Màu sắc của chính bộ lễ phục thì phụ thuộc vào màu sắc của đối tượng tín ngưỡng 'cá nhân' người đó."

"Hể... chi tiết đến vậy sao. Màu sắc của đối tượng tín ngưỡng là sao?"

"Là màu tóc của bốn vị nữ thần. Đỏ, xanh lục, xám, vàng kim là các màu cơ bản. Nếu không có đối tượng cụ thể nào thì sẽ là màu xanh đậm và trắng. Ở Thị Trấn Khởi Đầu, tôi chỉ thấy mỗi bà Lucianna mặc đồ xanh đậm thêu vàng thôi."

Mà, thường thì khi đến giáo hội, người ta chủ yếu gặp các Tư tế, những người tương đương với linh mục trong Công giáo. Bà Lucianna chắc chủ yếu làm việc giấy tờ ở khu vực bên trong. Chắc chỉ khi rảnh rỗi mới ra lễ đường. Tỷ lệ gặp được chắc không cao lắm.

"Tiếp theo... là Thần Tử. Nguồn gốc là 'đứa con được thần yêu thương'. Nói tóm lại là những người có danh hiệu Chúc Phúc của thần."

"Công chúa cũng có thì phải."

"Đúng vậy. Toàn bộ những người có Chúc Phúc được gọi là Thần Tử. Của Nữ thần Sigurdriva là Chiến Nhân, của Nữ thần Havensis là Thánh Nhân và Thánh Nữ."

"Còn Nữ thần Crear và Sterura thì sao?"

"Của Nữ thần Crear thì không rõ, nhưng vì Nữ thần Sterura là nguồn gốc nên vẫn giữ nguyên là Thần Tử."

"Ồ hô..."

"Thần Tử cũng có cấp bậc, Chúc Phúc là hạng 3, Gia Hộ là hạng 2, và Từ Ái là hạng 1."

"Xã hội phân cấp mệt thật đấy. Công chúa thì sao?"

"Tôi có Gia Hộ, nên trong các Thần Tử là hạng 2. Lúc nãy khi đến chào hỏi, tôi đã gặp một Thần Tử mù của Nữ thần Sterura. Cô ấy cũng là hạng 2. Nghe nói chỉ cần có Gia Hộ đã là rất ghê gớm rồi."

"Từ Ái là siêu hiếm. Gia Hộ cũng rất ghê gớm. Chỉ cần có Chúc Phúc đã là đủ rồi... à."

"Họ không phải ai cũng là tu sĩ, chỉ là có giáo hội đứng sau chống lưng thôi. Lực lượng chiến đấu của giáo hội... là các Thánh Kỵ Sĩ. Họ sẽ được cử đi hộ vệ, và còn có cả người chăm sóc nữa."

Tiếp theo là về Minh Phủ và Vực Thẳm, nhưng thật ra tôi cũng không biết nhiều, nên cứ cung cấp thông tin về các chủng tộc đã thấy thôi.

"Ồ hô... Tể tướng là Aurlsa Elder Lich à..."

"Người phụ nữ anh hùng xuất hiện trong đại hội thể thao là Svetlana Granin Einherjar. Bà ấy là một đại anh hùng của Đế quốc Dinite ở phía Nam khoảng 600 năm trước. Ở Minh Phủ, bà ấy là người chịu trách nhiệm quân đội. Cũng là sư phụ kiếm thuật của tôi."

"Ồ, quả nhiên là vậy. Có người bàn tán là thế đứng của cô giống bà ấy. Mà 600 năm cơ à."

Và cả những chủng tộc tôi đã thấy ở Vực Thẳm.

"Tôi đã xác nhận có Moon-beast, Hound of Tindalos, Vua của Tindalos, và Shoggoth. Ngoài ra, từ những gì bên vận hành nói thì còn có cả Bầy Thánh Mẫu Than Khóc nữa."

"Ở Vực Thẳm cũng có một tòa thành cổ giống như Thành Trường Dạ, và Tể tướng ở đó là ngài Nyarla đấy."

"Nyarlathotep!"

"Nhân tiện, ngài ấy mặc đồ linh mục."

"...Cha Nyar?"

"Chắc vậy... Tôi vẫn chưa thấy cái thứ gì đó màu vàng nhầy nhụa."

"Là bản thể chính thì phải."

"Ngoài ra còn có Mi-Go và Yith. Tôi chưa thấy nhưng vì có R'lyeh nên chắc chắn có Cthulhu. Và tôi cũng nghe ngài Nyarla nhắc đến tên của Cthugha nữa."

"Vực Thẳm đúng là hệ Cthulhu thật à."

"Cảm giác như đây là một khu vực được tạo ra để đưa hệ thống Cthulhu vào... Mi-Go và Yith là các kỹ sư có quan hệ hữu nghị, và nguyên mẫu của chủng tộc Cơ Giáp là do họ tạo ra."

"Thật á?"

"Đại Chưởng Lão của Tindalos, Mísea, đã nói vậy nên chắc là thật. Giờ thì nó là công nghệ đã mất thuộc hệ thống di tích cổ đại, nhưng là những thứ từ thời của họ."

"Tin sốt dẻo đây! Còn Machinery thì sao?"

"Machinery chắc là một dạng tiến hóa sau này hoặc gì đó tương tự."

"Không biết có phải chúng đã phát sinh tự ý thức không nhỉ... Mà, thu thập được nhiêu đây thông tin là đủ rồi. Cảm ơn nhiều."

"Không có gì, cảm ơn vì bữa ăn."

Tôi vừa nói chuyện vừa ăn. Quả không hổ danh anh Magilas. Rất ngon.

"Thưa quý cô, đây là phần tráng miệng đặc biệt."

"Ồ, cảm ơn anh."

"Mời cả bạn của cô dùng."

"Cảm ơn."

Chúng tôi vui vẻ thưởng thức.

"Quán này có cả đồ tráng miệng đặc biệt à... Ngon vãi."

"Biết sao được, ông ấy là đầu bếp ba sao mà."

"...Thật á? Ba sao là cái ba sao đó á?"

"Chắc là cái... mà anh đang nghĩ đến đấy."

"Thảo nào ngon như vậy..."

"Tại sao ông ấy lại chơi game thì là vấn đề cá nhân ngoài đời nên tôi không hỏi, nhưng vì được ăn ngon nên cũng chẳng có vấn đề gì."

"Cũng đúng."

Vừa ăn tôi vừa tổng hợp luôn mớ thông tin về các Ma Nữ. Dù những gì tôi biết cũng không nhiều. Chắc chỉ có cấp bậc và tên của các Ma Nữ thôi.

Ăn xong thì việc cũng đã giải quyết xong, tôi chuẩn bị rút lui.

"Vậy nhé Công chúa, cảm ơn nhiều."

"Không có gì, cảm ơn vì bữa ăn."

"Lần sau lại đến nhé."

Tôi ra khỏi quán, chia tay anh Shirabesuki và lên đường đi cày cấp.

Tiện thể cày 《Thuật Dùng Dây》 thì tích luôn cả điểm năng lực.