Free Life Fantasy Online: Immortal Princess

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

216 217

Thanh sĩ Tokyo

(Đang ra)

Thanh sĩ Tokyo

Nặc Hữu Tiểu Trần

Tôi là một nô lệ cho công ty, có quan niệm sống, giá trị sống và quan niệm tình yêu hoàn toàn bình thường. Thế nhưng, thế giới quan của tôi đã hoàn toàn sụp đổ sau khi linh hồn bất ngờ xuyên không.

27 70

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

67 75

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

21 59

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

425 2625

Đừng có mơ! Tôi đâu phải quỷ gợi tình!

(Đang ra)

Đừng có mơ! Tôi đâu phải quỷ gợi tình!

Nora Kohigashi

Khi phát hiện những quyền năng rực lửa vụt bừng thức tỉnh—hoàn toàn trái ngược với “bộ mặt thiên thần” thường ngày—Liz chỉ biết tự hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra với mình đây?” Thế rồi cô mới vỡ lẽ một c

54 577

Tập 03 - Chương 04 Boss Phía Tây

Kỳ nghỉ hè rồi, nên cứ thong thả thôi. Sau khi tập vài động tác giãn cơ buổi sáng, tôi chuẩn bị đăng nhập vào game... à không, trước đó phải tải bài tập về nhà lên đã. Chỉ cần nạp dữ liệu vào thiết bị VR rồi liên kết với FLFO là được... Xong. Giờ thì mình có thể làm bài bất cứ lúc nào.

Vậy thì, đăng nhập thôi.

Tôi xuất hiện trong một phòng trọ ở Thị Trấn Khởi Đầu, cũng làm vài động tác giãn cơ rồi mới bước ra ngoài.

Quả nhiên là 9 giờ sáng Chủ Nhật giữa kỳ nghỉ hè. Bên ngoài đã đông nghịt người chơi rồi.

Nào, hôm nay mình cũng chưa có kế hoạch gì cụ thể... nhưng có lẽ nhiệm vụ ở ngôi đền cổ sẽ là mục tiêu trước mắt. Tức là mình cần phải lên cấp. Kẻ địch ở đó khoảng cấp 35, nên ít nhất mình cũng muốn đạt tới cuối cấp 20 rồi mới quay lại phục thù.

Có người sẽ hỏi, chẳng phải tôi đã từng săn Living Dead cuối cấp 20 rồi sao? Chuyện đó hoàn toàn khác với "sân nhà" của tôi... Lũ đó không có vũ khí, và tôi luôn có thể ra đòn phủ đầu. Hơn nữa, chuyển động của chúng cũng không thực sự linh hoạt. Đã vậy còn chắc chắn là 1 chọi 1. Điều kiện cực kỳ có lợi cho tôi.

Dẫn theo Alfu và Suke-san cũng là một phương án, nhưng việc bị link quái có vẻ sẽ khá phiền phức... Dù sao cũng không có giới hạn thời gian, nên cứ một mình thong thả thôi.

〈《Không Gian Ma Pháp》 đã đạt cấp 5〉

〈Đã nhận được 【Raum Escudo】 của 《Không Gian Ma Pháp》〉

【Raum Escudo】

Tạo ra một tấm khiên vô hình trước mặt người dùng, phụ thuộc vào chỉ số Trí Lực và Tinh Thần, có khả năng vô hiệu hóa các đòn tấn công tầm xa.

Số lần vô hiệu hóa phụ thuộc vào cấp độ kỹ năng.

À, ra vậy. Hiệu quả của nó còn tùy thuộc vào thời gian duy trì và lượng MP tiêu thụ nữa. Thử dùng xem sao... hả, không đủ MP? Mình phải hủy 【Mở Rộng Kho Đồ】 rồi đợi MP hồi lại mới dùng được... Tốn 30% ư. Đúng là không đủ thật. Một biểu tượng mới xuất hiện với con số 1 nhỏ bên cạnh. Nhìn là đoán ngay được nó chỉ vô hiệu hóa được một lần... Thời gian duy trì là 360... phút, nếu nhìn vào tốc độ giảm này. Tức là một ngày trong game, tương đương 6 tiếng ngoài đời thực. Vì số lần vô hiệu hóa sẽ tăng theo cấp kỹ năng, nên có lẽ mình có thể tạm bỏ qua lượng MP tiêu thụ. Cứ dùng khi có dư dả MP... Vấn đề còn lại là giới hạn vô hiệu hóa đến đâu, nhưng giờ thì không thể thử được.

Kết luận, đây là một ma pháp sẽ trở nên hữu dụng khi cấp kỹ năng tăng lên... có lẽ vậy. Dù chỉ có tác dụng ở phía trước, nhưng với kiểu game thế này, khả năng phòng thủ toàn phương vị hay cho người khác chắc chắn đòi hỏi cấp độ cao hơn rồi.

Và dù sức chứa kho đồ đã tăng, lượng MP tiêu thụ cốt lõi vẫn không đổi. Đành trông chờ vào cấp 10 vậy...

Nào, hôm nay đi chiến đấu một chút chăng? Nếu vậy thì bãi săn... Khu vực thứ ba tuy khả năng chết cao nhưng lượng kinh nghiệm nhận được rất hậu hĩnh, nên việc săn ở những vùng ven cũng là một lựa chọn không tồi.

Hoặc không thì đi chinh phục khu vực phía Tây chưa mở khóa cũng là một ý hay. Mình sẽ nhận được SP và cũng muốn mở cổng dịch chuyển ở đó.

Đến xem thử hầm ngục mới được xây ở phía tây bắc Thị Trấn Khởi Đầu cũng được. Hay thậm chí là ngồi làm bài tập ở thư viện, có rất nhiều việc để làm.

...Hay là đi mở khu phía Tây nhỉ. Mình nghĩ nó sẽ khá dễ dàng. Bài tập về nhà hôm qua mình cũng làm được một phần rồi. Hầm ngục được tạo ra để giải quyết tình trạng quá tải cũng không cần phải vội, nên mình nhanh chóng đi về phía cổng Tây... Mọi người vẫn tự động dạt ra nhường đường cho mình như thường lệ.

"A, Công chúa kìa. Chào nhé—"

"Là Fairylen à, xin chào."

Vì là một tiên nữ nên cô ấy bay đến từ trên cao. Kể cả khi "Làn Sóng Thứ Hai" khiến mặt đất đông đúc, bầu trời có vẻ vẫn tương đối yên bình.

"Cảnh tượng Moses rẽ biển đây sao! Nhìn từ trên xuống trông rõ thật đấy."

"Tôi cũng không hiểu vì sao mọi người lại nhường đường, nhưng đi lại thế này cũng tiện."

"Tớ nghĩ cũng chẳng mấy ai dám hiên ngang đi giữa đường như cậu đâu…"

"Tôi đâu có yêu cầu họ làm vậy, nên dù muốn hay không thì tôi vẫn phải đi ở giữa thôi, đúng không?"

"À—… Ừm, cũng đúng nhỉ?"

Không sao cả. Dù lý do là gì, việc này không những không gây bất lợi mà còn mang lại lợi ích duy nhất là giúp tôi đi lại dễ dàng hơn.

Fairylen có vẻ chỉ tình cờ thấy tôi nên mới bay đến, cô ấy nói ‘Gặp lại sau nhé—’ rồi nhanh chóng bay vút lên cao.

Khi tôi ra khỏi cổng Tây, rất nhiều người chơi của "Làn Sóng Thứ Hai" đang chiến đấu. Quái vật vừa xuất hiện đã bị tiêu diệt ngay, nên có vẻ tôi có thể đi thẳng đến khu rừng.

Tất nhiên có cả những người chơi solo, những người đang chiến đấu dưới sự giám sát của người quen từ "Làn Sóng Thứ Nhất", và cả những tổ đội vài người.

Người chơi hệ Sói bị nhầm với kẻ địch và bị tấn công trông thật đáng thương... Theo một nghĩa nào đó, đây có lẽ là định mệnh của họ. Có cả người chơi hệ Ngựa... Cáo... Ồ, có cả Goblin nữa sao. Mà hình như bốn người đó đang lập tổ đội thì phải? Đây có lẽ là một cơ hội tốt để họ bắt chuyện với nhau.

Tôi lướt qua tất cả và đi thẳng về phía khu rừng.

Đây là lần đầu mình đến khu rừng phía Tây, nghe nói ở đây có rất nhiều quái vật hệ côn trùng. Forest Spider, Forest Snake, Fighting Ant, Forest Owl. Fighting Ant có lẽ là phiên bản yếu hơn của loại Fighter xuất hiện ở mỏ phía Bắc. Còn lại là nhện, rắn và cú thông thường.

Khu vực phía Tây có số lượng quái đông, sẽ rất vất vả nếu không có kỹ năng tấn công diện rộng. Ngược lại, nếu có kỹ năng đó thì sẽ khá dễ thở. Nếu không, bạn sẽ phải đối mặt với địa ngục bị bao vây bởi những con côn trùng trông rất thật dù đã được đơn giản hóa đồ họa.

Thành thật mà nói… trường hợp của tôi, vốn đã có cấp độ cao hơn hẳn, lại còn nằm trong phạm vi 《Vô Hiệu Hóa Vật Lý》, nên tôi có thể cứ thế lờ đi mà xông thẳng vào.

Tôi chém kẻ địch lao tới rồi dùng 【Nghi Thức Hắc Ám】 để hấp thụ, nếu nhiều con cùng lúc thì dùng 【Hắc Bộc】 (Dark Burst) thổi bay chúng rồi hấp thụ. Capacity chỉ có 1, nên cứ đi thẳng đến chỗ boss thôi. Ở đây chẳng còn chút lợi ích gì cho mình nữa rồi.

Mình đã thu thập được lõi của Skeleton và Zombie từ mỏ phía Bắc, và giờ thì có thêm Snake và Spider. Owl cũng đã có. Khi nào đến thị trấn sẽ kiểm tra kỹ hơn.

"Aaaa!"

Hử? Tiếng hét nghe khá gần...? A… có một người chơi trông giống củ cà rốt màu vàng đang bị một con Forest Owl quắp chặt và tha đi... Hệ thực vật có vẻ khắc tinh với không chiến nhỉ.

Tôi sử dụng 【Kiểm Soát Giới Hạn】 và bắn một mũi 【Hắc Tiễn】 hạ gục con Forest Owl.

"Aaaa!? Hự!"

Củ cà rốt? bị ném ra giữa không trung đã thực hiện một cú xoay người và tiếp đất an toàn. Giỏi thật. Rồi cậu ấy chạy về phía tôi bằng đôi chân ngắn cũn.

"Là Công chúa! Cảm ơn nhé!"

"Không có gì. Tôi chỉ tình cờ đi ngang qua thôi."

"Tớ là Clementia. Chủng tộc Sexy Mandragora, bậc hai của Củ Cải Sexy."

"Tôi là Anastasia. Chủng tộc Bất Tử Công Chúa, bậc hai Extra của Zombie."

"Công chúa đi thu thập nguyên liệu à?"

"Không, tôi đến để mở khóa khu vực phía Tây."

"Ồ, cho tớ đi cùng được không? Mấy con khác thì không sao, nhưng con Owl phiền phức quá… Bị nó bắt thì không chết, nhưng nó cứ cản đường đến chỗ boss mãi thôi."

"Được thôi."

"Cảm ơn cậu—"

Sexy Mandragora trông dễ thương thật. Chiếc lá trên đầu đung đưa, phần thân dưới chia ra thành chân, và cũng có cả đôi tay ngắn. Tôi đã từng phân vân giữa Zombie và chủng tộc này… Xét về độ dễ thương thì là Củ Cải Sexy, nhưng Zombie ít nhất vẫn giữ được hình người. Hơn nữa, dễ thương mà không thể nhìn thấy thì cũng vô nghĩa, nên trong tựa game góc nhìn thứ nhất này, nó không phải là lựa chọn tốt.

Dù sao thì, tôi gửi lời mời tổ đội cho Clementia và cả hai cùng tiến sâu hơn.

"Clementia, phong cách chiến đấu của cậu là gì?"

"Tớ chủ yếu dùng kỹ năng của quái vật, chắc là 《Mộc Ma Pháp》 nhỉ?"

"Là pháp sư tầm xa à. Vậy thì tùy trường hợp, tôi sẽ lên tuyến đầu."

"Vâng—"

Hệ thực vật ngay từ đầu đã có kỹ năng chủng tộc là ma pháp phức hợp 《Mộc Ma Pháp》, nên có vẻ cấp độ của cô ấy khá cao. Vốn dĩ chúng tôi đã mạnh hơn hẳn, chỉ cần tôi cảnh giác một chút với Forest Owl là có thể tiến lên nhanh chóng.

Mục đích của chúng tôi không phải là thu thập nguyên liệu hay cày cấp, mà là mở khóa khu vực, nên cả hai đều tắt 《Phân Giải》 và dùng ma pháp bắn xuyên quái để đi thẳng đến khu vực boss.

Trên đường đi, tôi hủy 【Mở Rộng Kho Đồ】. Vì có lẽ MP sẽ không đủ.

"Hình như boss có rất nhiều tay sai phải không?"

"Sẽ có rất nhiều ong thợ nhỏ bay tới, nhưng nghe nói chúng không còn độc nữa đâu."

"Độc thì vốn không ảnh hưởng đến tôi nên không sao… Boss cứ để tôi lo."

"Hiểu rồi. Lũ lâu la thì cứ dùng kỹ năng diện rộng dọn dẹp cho nhanh. Tớ có một kỹ năng tiện lợi lắm."

Có vẻ như cô ấy có kỹ năng độc nhất của Mandragora, thứ có thể gây choáng xung quanh, tên là 《Tiếng Hét Chối Từ》.

"Tớ sẽ đứng chắn trước Công chúa, sau đó cậu cứ bắn ma pháp vào con boss nhé."

"Tôi hiểu rồi."

Sau khi xác nhận xong, chúng tôi tiến vào khu vực boss. Hệ thống tước quyền điều khiển của chúng tôi, và cùng với tiếng vo ve, một con ong chúa xuất hiện. Xung quanh nó còn có rất nhiều con ong nhỏ… hay đúng hơn là do con boss quá lớn.

Đúng như đã bàn, Clementia chạy lên phía trước, và tôi bắn một mũi 【Hắc Thương】 đã cường hóa bằng 【Kiểm Soát Giới Hạn】 vào con boss. Ngay lập tức, ba bầy ong thợ, tay sai của boss, được hệ thống tính là một khối (swarm), bay lên trước cả con boss và lao về phía chúng tôi.

Clementia, người đã chạy lên trước, canh đúng thời điểm và kích hoạt 《Tiếng Hét Chối Từ》. Một hiệu ứng hình tròn với phạm vi rộng hơn cả kỹ năng diện rộng thông thường lan ra từ cô ấy. Cả ba bầy ong bị cuốn vào và rơi xuống đất đồng loạt. Ngay sau đó, 【Hắc Bộc】 của tôi và 【Lục Bộc】 của Clementia cùng lúc phát nổ. Một vụ nổ bóng tối và một màng chắn màu xanh lá cây lan rộng, quét sạch toàn bộ bầy ong.

Lũ tay sai đã được dọn dẹp, giờ hãy tập trung vào con boss còn lại. Lũ ong cũng có điểm yếu ở các khớp.

Thực ra, ong không có nhiều kiểu tấn công. Hay nói đúng hơn, những kẻ địch không phải dạng người thường có kiểu tấn công khá đơn giản. Ong chỉ có lao vào, bám lấy và chích, và bắn kim.

Đòn bắn kim thì tôi dùng 【Phản Đòn Hoàng Gia】 để đánh bật, đòn lao vào thì thử dùng 【Phản Kích Gạt Đòn】, còn đòn bám vào thì quá nhiều sơ hở nên tôi cứ đâm thẳng vào từ phía trước.

"【Phản Kích Gạt Đòn】 cũng không tệ lắm…"

"【Dây Leo Trói Buộc】! 【Dây Leo Siết Chặt】!"

Trong lúc tôi đang thử nghiệm các tuyệt kỹ, những sợi dây leo trồi lên từ mặt đất, quấn lấy con boss và siết chặt, gây sát thương liên tục. Và rồi, các đòn tấn công khác ập tới.

"【Hạt Giống Bắn Tỉa】! 【Ký Sinh】!"

Một hạt giống bắn trúng con boss, và từ vị trí đó, cây cối bắt đầu mọc ra, đồng thời một biểu tượng mới xuất hiện, có vẻ là gây sát thương theo thời gian.

Trước khi hiệu ứng trói buộc kết thúc, tôi cũng lao vào tấn công. Thỉnh thoảng cũng nên dùng 【Giải Phóng Ma Lực】. Rồi tôi dùng 【Xuyên Phá】 vào điểm yếu của nó. Một hiệu ứng hoành tráng xuất hiện và thanh HP của nó giảm đi đáng kể.

"Ồ hô— Sát thương của Công chúa kinh thật."

"Vì tôi đã dùng kỹ năng có giới hạn số lần sử dụng mà."

Khi con boss thoát khỏi trói buộc, HP của nó đã ở mức báo động. Lũ tay sai lại xuất hiện nhưng lại bị 《Tiếng Hét Chối Từ》 làm cho rơi xuống đất… rồi bị hai kỹ năng diện rộng của chúng tôi quét sạch. Con boss bị cuốn vào và chỉ còn 10% HP, chỉ vài đòn nữa là xong.

〈Cấp độ chủng tộc đã tăng〉

〈《Tế Kiếm》 đã đạt cấp 10. Nhận được ‘1’ điểm kỹ năng〉

〈Đã nhận được tuyệt kỹ 【Xung Kích Xuyên Thấu】 của 《Tế Kiếm》〉

〈《Uyển Chuyển Lưu - Vương Nữ Hộ Thân Thuật》 đã đạt cấp 10. Nhận được ‘1’ điểm kỹ năng〉

〈Đã nhận được tuyệt kỹ 【Kiêu Hãnh Hoàng Gia】 của 《Uyển Chuyển Lưu - Vương Nữ Hộ Thân Thuật》〉

〈Do đã tiêu diệt boss phía Tây, khu vực phía Tây đã được mở. Nhận được ‘3’ điểm kỹ năng làm phần thưởng〉

Ồ… có thêm tuyệt kỹ mới sao.

【Xung Kích Xuyên Thấu】

Lao tới một khoảng cách phụ thuộc vào chỉ số Nhanh Nhẹn và tung ra một cú đâm mang theo tốc độ.

【Kiêu Hãnh Hoàng Gia】

Sức tấn công tăng dần dựa trên số lần phòng thủ hoặc gạt đòn thành công.

Ra vậy, một kỹ năng lao tới và một kỹ năng dạng buff. Kỹ năng trước thì không nói, nhưng kỹ năng sau… là một tuyệt kỹ bị động sao.

"Vất vả rồi! Giờ đi thẳng đến thị trấn thôi—"

"Cậu cũng vất vả rồi. Đi mở cổng dịch chuyển thôi."

"Vật phẩm rơi từ boss chắc cũng bán được chút tiền lẻ."

"Chỉ vậy thôi sao?"

"Vì đây là phiên bản yếu hơn mà, nên chỉ được vậy thôi."

Tôi vừa nói chuyện với Clementia vừa thong thả đi về phía thị trấn tiếp theo.

Các thị trấn khác đều nằm ở những nơi quang đãng, nhưng thị trấn phía Tây có vẻ nằm sâu trong rừng.

"Cứ đi thẳng theo con đường này là đến thị trấn đó."

"Thế giới này chủ yếu dùng xe ngựa, nên một con đường có thể đi lại là bắt buộc nhỉ."

"Đúng vậy—"

Trước khi con boss chiếm đóng, con đường này chắc chắn đã được sử dụng, nên nó vẫn còn khá tốt. Chắc không cần phải sửa chữa gì đâu. Dù mình cũng không biết có hệ thống như vậy không nữa.

"Nghe nói quái phía Tây không hẳn là mạnh, mà là hiệu ứng bất lợi của chúng rất phiền phức đó."

"À, ra là quái vật phía Tây dùng chúng sao?"

"Vì ở đây có thể tìm được nguyên liệu chữa trị, và chúng là hệ côn trùng hoặc thực vật. Gây độc, tê liệt, trói buộc các kiểu."

Trói buộc cũng có tác dụng với tôi. Trói buộc hay đóng băng… hóa đá đều là những hiệu ứng ngăn chặn hoàn toàn chuyển động, nên chúng không được xếp vào loại tấn công vật lý và nằm ngoài phạm vi vô hiệu hóa của tôi.

"Hửm, ngựa? Xe ngựa chăng…"

Đúng như lời Clementia lẩm bẩm, một lát sau chúng tôi thấy một chiếc xe ngựa ở phía trước nên đã nhường đường rồi lại tiếp tục đi.

"Không phải là nghe bằng tai đúng không? Là khả năng cảm nhận đặc trưng của chủng tộc à?"

"Cũng có thể coi là âm thanh nhỉ? Tớ có thể cảm nhận được rung động của mặt đất, tiện lắm, nhưng mà… lại yếu thế trước những thứ trên không."

"À, ra vậy. Cũng đúng là đặc tính của thực vật thật."

Nghe nói cô ấy đã mở khóa kỹ năng này ở cấp 20. Các chủng tộc khác… như hệ Rắn, chắc cũng có khả năng cảm nhận nhiệt hay gì đó tương tự.

"Tôi hơi tò mò, đôi tay đó của cậu có cầm được đồ vật không?"

"Hửm? Không, hoàn toàn không. Tớ dùng cái này cơ. Quen rồi thì tiện lắm đó."

Nói rồi, cô ấy uốn éo mấy sợi dây leo trên đầu. Ra là có thể tự điều khiển chúng sao?

"Cái thứ trông giống tay này chỉ có thể cử động lên xuống trái phải một chút thôi, chẳng có tác dụng gì cả."

"Vậy là không có cái hiện tượng 'rốt cuộc mày cầm nó bằng cái gì' thường thấy trong game nhỉ."

"Tiếc là không có… Hơn nữa, nếu không học được cách điều khiển dây leo thì đến con dao phân giải cũng không cầm được, nên kỹ năng này gần như là bắt buộc."

"A… nhưng ngược lại mà nói, có thể cầm được cả vũ khí sao?"

"Tớ thử rồi nhưng kim loại nặng quá. Còn lại thì là vật xúc tác ma pháp, nhưng tớ chẳng cảm thấy có hiệu quả gì. Tớ có cảm giác chủng tộc này có chỉ số ẩn gì đó."

"Vật xúc tác ma pháp thông thường là trượng gỗ nhỉ…"

"Đúng vậy. Khả năng chính cơ thể tớ đã là một vật xúc tác ma pháp cũng khá cao đó."

Tựa game này có rất nhiều chỉ số ẩn. Chẳng những là các chỉ số cơ bản, mà ngay cả trong phần mô tả kỹ năng, việc ghi rõ tỷ lệ nhân cũng là chuyện hiếm.

Hơn nữa, còn có những chi tiết liên quan đến bối cảnh thế giới được cài cắm một cách tự nhiên. Những điều được coi là "kiến thức thông thường" trong thế giới này. Nghe nói nếu chọn chủng tộc Ngựa, các NPC sẽ rất thân thiện, đặc biệt là các thương nhân. Dù không thể nói chuyện... nhưng bên trong vẫn là con người, nên trí thông minh của họ rất cao. Nghe đồn những người chơi hệ Ngựa còn nhận được các yêu cầu chỉ định từ thương nhân, như kéo xe ngựa hay làm bạn luyện cưỡi ngựa.

Nhóm Bất Tử chúng tôi hiện tại chưa có đặc quyền gì, nhưng không biết sẽ ra sao nếu đến được Minh Phủ.

"Tớ thì nhận được yêu cầu chỉ định từ nông dân."

"Vì cậu là hệ thực vật à? Có kỹ năng liên quan sao?"

"Có kỹ năng 《Kiến Thức Thực Vật》 đó. Tớ biết cách trồng cây, cũng hiểu được phần nào trạng thái của chúng. Còn giao tiếp thì chỉ cần dùng dây leo viết chữ trên mặt đất là được."

Khi thử trồng một loại cây mới, chỉ cần biết được phương pháp trồng có đúng hay không là đã đủ đối với các nông dân rồi. Hơn nữa, nếu còn có thể biết được trạng thái hiện tại của rau củ thì lại càng tuyệt vời. Có vẻ như các NPC cũng đã biết cách tận dụng người chơi dị nhân rồi. Chỉ cần biến nó thành yêu cầu hay nhiệm vụ là hầu hết người chơi sẽ làm.

"Chào mừng đến Breiyurlich!"

Vừa đi vừa trò chuyện, chúng tôi đã đến thị trấn Breiyurlich nằm trong khu rừng phía Tây. Phía Bắc chủ yếu là màu nâu, còn ở đây thì toàn một màu xanh. Trước hết, hãy đi thẳng đến quảng trường trung tâm và mở khóa cổng dịch chuyển.

"Có khá nhiều ma thảo được trồng ở quanh đây nhỉ."

"Ồ, cậu nhận ra đó là ma thảo sao?"

"Vì tôi có thể thấy chúng bằng 【Ma Lực Nhãn】."

"À, ra vậy. Cũng có cách phân biệt đó nữa à."

【Ma Lực Nhãn】 đúng như tên gọi, cho phép nhìn thấy ma lực. Ma thảo, nguyên liệu của thuốc hồi phục, chứa ma lực bên trong, nên việc phân biệt có phải là ma thảo hay không thực ra khá đơn giản. Còn đó là loại gì thì lại là chuyện khác, là nhiệm vụ của 《Giám Định》.

Sau khi đến quảng trường trung tâm và mở cổng dịch chuyển, tôi lơ đãng nhìn quanh xem nên làm gì tiếp theo thì thấy một thứ quen thuộc, khiến tôi phải nhìn lại lần thứ hai.

"Kia là… oải hương và hoa hồng?"

"Hửm? Ừm, hình như là vậy đó."

"Nếu mua được thì có thể làm trà thảo mộc rồi…"

Tôi thử xem các cửa hàng của NPC… nhưng giá cao hơn tôi tưởng…

Oải hương, cúc La Mã, bạc hà, khuynh diệp, hoa hồng, hương thảo, v.v… có khá nhiều loại thảo mộc, nhưng loại nào cũng có giá không hề rẻ…

"…Giá khá chát nhỉ?"

"Đúng vậy…"

Trong lúc tôi và Clementia đang đơ người vì giá của các loại thảo mộc,

"Haha, dĩ nhiên rồi. Chúng là nguyên liệu làm thuốc hồi phục mà."

có người nói với chúng tôi. Đúng là vậy thật.

"Phần dùng làm thuốc là cái gọi là phần tốt nhất… phải không?"

"Đúng vậy. Đó là phần tập trung nhiều ma lực nhất đấy."

"Vậy những phần còn lại thì sao ạ?"

"Những phần không dùng làm thuốc à? Thì cứ để nguyên vậy thôi."

Tức là những phần khác bị bỏ đi hoặc dùng làm hạt giống, phân bón. Nói cách khác, chúng không được lưu thông trên thị trường, đúng không? Vì là nguyên liệu làm thuốc, nên có lẽ họ không có ý tưởng dùng nó để pha trà thảo mộc. So với một loại trà thảo mộc không rõ hiệu quả, việc tạo ra một loại thuốc hiệu quả rõ ràng là ưu tiên hơn.

"…Tôi có thể mua hạt giống được không?"

"Chỗ tôi không bán hạt giống, nhưng ở đằng kia thì có bán đấy."

"Cửa hàng đó ạ. Cảm ơn ông."

"Ừ."

Cửa hàng được chỉ bán các loại ma thảo và hạt giống của chúng.

"Công chúa định làm vườn à?"

"Vấn đề là ở đó đấy. Mua hạt giống rồi nhưng không có căn cứ. Tôi chỉ muốn thảo mộc để pha trà, nên cái gọi là phần tốt nhất có thể bán đi, nhưng mà…"

"Trong kho đồ thì thời gian ngừng lại, mà mang chậu cây đi khắp nơi thì cũng kỳ cục lắm."

Trong lúc tôi đang nói chuyện với Clementia, người bán hàng đã đến và lắng nghe câu chuyện của chúng tôi.

"Hừm hừm. Tức là… điều quan trọng là mùi hương, và chỉ cần dùng những phần không dùng làm thuốc là đủ, đúng không?"

"Đúng là như vậy."

"Nếu vậy thì xin quý khách vui lòng chờ một chút, chúng tôi sẽ bán cho quý khách."

Nghe vậy nên tôi đã mua. Một bộ thảo mộc, giá 5000. Đây là vật phẩm có giới hạn số lần sử dụng giống như muối. Chỉ cần chỉ định loại thảo mộc muốn mua là có thể lấy ra, thật tiện lợi.

"Cảm ơn rất nhiều."

"Không có gì, về phía chúng tôi, nếu có thể bán được những phần trước đây không dùng đến thì không có vấn đề gì."

"À phải rồi, ông có biết nơi nào sản xuất lá trà không?"

"Nói đến lá trà thì phải kể đến Vương quốc Crixton. Tuy nhiên, ở vùng này không có nhiều đâu. Về cơ bản, người tiêu dùng chủ yếu là quý tộc, nên nếu đến gần các kinh đô thì có thể mua được. Vận chuyển đến tận đây thì giá sẽ rất cao."

"Vương quốc Crixton sao."

"Cứ đi về phía Tây từ đây là đến."

Vương quốc Crixton ở phía Tây là nơi sản xuất lá trà sao. Đây là một thông tin quý giá.

Nhân tiện, nghe nói nước ở vùng này rất ngon. Có lẽ đó cũng là lý do nơi đây trở thành vùng sản xuất ma thảo.

Chúng tôi rời cửa hàng và đi đến cái giếng đã được chỉ. Nước cũng được dùng trong nấu ăn. Hiện tại tôi đang dùng nước tạo ra từ kỹ năng 【Nước Uống】, nhưng tôi nghĩ nếu đổi sang loại nước tốt hơn sẽ có sự thay đổi.

Tiện thể, vì nước có thể hồi phục độ đói, nên Clementia thuộc hệ thực vật cũng rất phấn khởi. Kỹ năng 《Quang Hợp》 của cô ấy có vẻ tiêu tốn độ đói… tức là nước. Chúng tôi, những Bất Tử, thì có 《Tự Động Hồi Phục HP》 hoạt động theo một nguyên lý bí ẩn nào đó, nhưng lại có nhược điểm là bị mất bộ phận cơ thể.

Clementia khéo léo dùng dây leo trên đầu để múc nước, rồi cứ thế nhảy vào trong thùng.

"Pyaaaaaa! Thấm quá đi mất!"

Cô ấy vừa hét lên bằng một giọng cao vút vừa lắc đầu điên cuồng. Nước văng tung tóe, nhưng quan trọng hơn là hình tượng nhân vật của cậu có ổn không vậy?

"Phù…"

Đây là "chế độ hiền nhân" trong truyền thuyết sao. Tôi có cảm giác lá và da của cô ấy trở nên bóng mượt hơn. Như thể chưa có chuyện gì xảy ra, cô ấy lại múc nước, đổ vào bình chứa rồi cất vào kho đồ. Nghe nói nó hồi phục nhiều hơn cả 【Nước Uống】.

Tôi cũng múc vài lần. Đây là nước chất lượng B. Cũng là vật phẩm có giới hạn sử dụng.

Nào, sau khi kết bạn với Clementia, chúng tôi ăn một bữa trưa hơi muộn.

Sau bữa ăn, tôi nghỉ ngơi một chút rồi đăng nhập lại vào lúc 15 giờ. Trong game đang là buổi chiều. Giờ làm gì đây nhỉ... Tạm thời cứ quay lại Thị Trấn Khởi Đầu đã.

"Ồ, chào Công chúa! Trùng hợp thật!"

"Là Suke-san à, xin chào."

"Công chúa, cho cô cái này này! Với lại, giờ cô có rảnh không?"

"Là bộ phận cơ thể sao, cảm ơn anh. Tôi cũng đang không biết nên làm gì tiếp theo, nên tôi rảnh."

"Vậy thì cùng tôi kiểm chứng một chút về Tử Linh nhé."

"À, được thôi."

Tôi nhận được ba bộ phận dùng để phục hồi các chi bị mất. Mình không biết khi nào tay chân mình sẽ biến mất, nên món quà này thật đáng quý.

Đi ra từ cổng nào cũng được, nên chúng tôi ra khỏi thị trấn từ cổng Bắc. Để không làm phiền người khác, chúng tôi đi lệch khỏi con đường một chút, lập tổ đội và bắt đầu kiểm chứng.

Suke-san cũng có 《Tử Linh Bí Thuật》, nên chúng tôi so sánh với nhau, nhưng có lẽ kỹ năng là chung.

"À phải rồi, anh đã học được 《Thống Lĩnh Undead》 chưa?"

"Hửm? Tôi chưa thấy kỹ năng nào như thế cả…"

"Vậy thì, có lẽ là do chủng tộc hoặc… cấp bậc của tôi. Suke-san vẫn là cấp thấp đúng không?"

"Ừ, tôi là Bất Tử Cấp Thấp. Đúng là có khả năng cấp thấp không được phép thống lĩnh thật."

Điều này chỉ có thể biết được khi Suke-san tiến hóa, nên tạm thời gác lại. Ngược lại, nếu không đợi anh ấy tiến hóa thì cũng không có cách nào biết được.

Chi phí triệu hồi trong phạm vi có thể xác nhận được cũng có vẻ tuân theo cùng một quy tắc.

Cả hai chúng tôi đều triệu hồi một Skeleton với chi phí ban đầu và để chúng đấu tay đôi với nhau.

"Hừm…? AI của Công chúa bao nhiêu vậy?"

"Bây giờ là… 25."

"Ra vậy. Khả năng ứng biến khác nhau một trời một vực đấy. Của tôi vẫn còn một chữ số."

"Cái này có vẻ quan trọng hơn tôi tưởng nhỉ? Tôi đã dùng ma thạch để nâng cấp nên không biết lúc đầu nó thế nào."

Sau khi kiểm tra thêm về AI, có vẻ như con của anh ấy hoàn toàn không nghe lệnh… hay đúng hơn là không hiểu lệnh. Nó chỉ có thể hiểu những mệnh lệnh đơn giản như "chiến đấu", "quay lại", "đợi". Có lẽ chỉ hơn một đứa trẻ sơ sinh một chút. … Hay là một con chó đã được huấn luyện?

Thử nghiệm thêm với Rabbit, chúng tôi phát hiện ra kiếm gây sát thương thấp. Con của tôi thì không thấy có vấn đề gì đặc biệt. Giống như việc chưa thể dùng cung, có khả năng cao là kiếm cũng đã có thể sử dụng được trong khoảng AI cấp 25.

Nhờ so sánh mà tôi cũng xác nhận được rằng thuộc hạ của mình đang phát triển tốt. Cảm nhận được sự tiến bộ là một điều tốt.

"Chắc là dùng gậy đập sẽ dễ hơn là dùng kiếm chém."

"Có vẻ nên cho nó ăn ma thạch thì hơn…? Vũ khí thì tạm thời nhắm mắt cho qua, nhưng việc nó không hiểu chỉ thị thì thật phiền phức."

"Hiện tại thì tôi không có gì phàn nàn về AI. Còn về chỉ số cơ bản thấp thì có lẽ nâng cấp 《Tử Linh Bí Thuật》 là cách tốt nhất…"

"Vẫn chưa dùng được cung nhỉ. Khi lập tổ đội với Alfu thì cung sẽ tốt hơn, nhưng mà… không có thì cũng đành chịu. Tạm thời mục tiêu là AI cấp 20."

"Khi kỹ năng cấp 1 và AI hơn 20 một chút, tôi đã cho nó chiến đấu ở khu vực thứ hai, và nó có thể đảm nhiệm vai trò tấn công. Dù khúc xương bị đá một phát là thanh HP đỏ lòm ngay…"

"Nếu đã có buff của Công chúa mà còn như vậy thì con của tôi chắc chết mất."

Tôi cũng có điều muốn thử nên quyết định thử nghiệm. Tôi triệu hồi lại Số 1 với đầy đủ trang bị và chi phí bổ sung. Rồi để nó chiến đấu với một con Rabbit.

Sau đó, tôi giải tán nó và triệu hồi một Red Skeleton cấp cao hơn với chi phí ban đầu. Rồi để nó chiến đấu với Rabbit.

"Ồ, Red Skeleton kìa."

"Khi 《Tử Linh Bí Thuật》 đạt cấp 10 là có thể gọi được. Dù chi phí là 200."

"Tăng vọt luôn nhỉ… Nhưng có vẻ sức mạnh cũng tương xứng với chi phí?"

"Có lẽ do chỉ số thể chất tăng lên nên chuyển động tốt hơn? Nhưng mà, bây giờ Capacity của tôi không dư dả lắm. Chỉ có 220 thôi."

"À phải rồi, tốc độ tăng Capacity của cô thế nào?"

"Có lẽ phụ thuộc vào kích thước của kẻ địch. Xương thịt thì lại thành bộ phận cơ thể nên tôi cũng ngại dùng…"

"Tỷ lệ rơi của mấy cái đó thấp lắm. Chắc là phải từ khu vực thứ hai trở đi mới có. Tức là kẻ địch phải cấp 20 trở lên. Hơn nữa, những người chơi top khác nói chưa từng thấy, nên có lẽ đây là vật phẩm rơi riêng cho người có kỹ năng Tử Linh hoặc là Bất Tử."

Nghe nói khoảng 200 con mới rơi một cái? Nếu xét theo tiêu chuẩn game MMO thì tỷ lệ này khá cao. Mà, công dụng của nó cũng khá hạn chế.

Còn gì nữa nhỉ… Tùy chỉnh nghề nghiệp tốn gấp đôi. Tùy chỉnh lõi thì mỗi bộ phận tốn gấp đôi. Hiện tại tối đa là bốn bộ phận, vậy giới hạn là 8 lần. Nếu tùy chỉnh toàn bộ, một con Skeleton thôi cũng… chi phí ban đầu nhân 2, nhân 8, nhân 3, bay mất 960 Capacity.

Suke-san không có 《Vương Tộc Bất Tử》 nên không thể truyền kỹ năng cho thuộc hạ. Tức là không thể cho chúng kỹ năng tự hồi phục, vậy nên hiện tại đây là kỹ năng chỉ dùng được vào ban đêm. Mục tiêu của anh ấy là nâng cấp 《Tử Linh Bí Thuật》 vào ban đêm để có thể triệu hồi chúng cả vào ban ngày.

Tôi triệu hồi Số 2 với chi phí ban đầu và để nó mang con thỏ mà Số 1 đã giết đến. Tôi chỉ việc vừa nói chuyện với Suke-san vừa dùng dao phân giải.

"À mà Công chúa, cấp 20 cô có nhận được kỹ năng chủng tộc mới không?"

"Có chứ. Tôi đã lấy khoảng 3 kỹ năng rồi."

"Tôi thì lấy 《Tự Động Hồi Phục MP》 và 《Đặc Tính Tự Hồi Phục》."

"Đúng như tôi nghĩ. Tôi còn lấy cả 《Hấp Thụ Sinh Khí》 nữa."

"Alfu cũng lấy kỹ năng đó. 《Hấp Thụ Sinh Khí》 và 《Đặc Tính Tự Hồi Phục》."

"Vậy là anh cũng bỏ qua 《Bám Chấp Sự Sống》 à."

"Vấn đề là ở tỷ lệ của nó… Trong game thì chắc không cao lắm đâu, nhỉ?"

"Đúng vậy. Tôi không nghĩ tỷ lệ hồi sinh tại chỗ lại cao, và cũng không đề cập gì đến hình phạt khi chết, nên tôi cũng ngần ngại không lấy. Tôi muốn tiết kiệm SP."

"Tôi muốn có 《Kháng Ma Pháp》, nhưng vì muốn tiết kiệm SP nên thôi…"

"Đó là phiên bản cấp thấp của Kháng đúng không?"

"Đúng vậy."

"Vì anh là chủng tộc Extra hệ ma pháp, nên có lẽ khi tiến hóa sẽ có 《Kháng Ma Pháp》 thôi? Tôi có Kháng nhưng hiện tại hầu như không tăng chút nào."

"Khả năng cao là sẽ có khi tiến hóa, và hiện tại cũng không cần thiết? Vậy thì không lấy cũng được."

Các chủng tộc Extra có khả năng học trước các kỹ năng cấp cao, nên đối với những người như Suke-san, người đã tìm thấy vật phẩm và chắc chắn sẽ tiến hóa, việc chỉ lấy những kỹ năng tối thiểu cần thiết cho đến khi tiến hóa là một lựa chọn hoàn toàn hợp lý.

"À mà, tỷ lệ rơi vật phẩm có thay đổi, không biết có gì khác nhỉ?"

"Nếu tắt 《Phân Giải》 đi sẽ biết, nhưng nghe nói có trường hợp không lấy được thịt từ Rabbit nữa. Còn nữa là… thịt khi 《Phân Giải》 sẽ ra số lượng cố định thì phải?"

"Ra vậy, thế thì tốt quá."

"Mà chỉ có thịt thôi."

Nếu tất cả vật phẩm khác cũng ra số lượng cố định thì sẽ ảnh hưởng đến game, nên cũng đành chịu thôi nhỉ? Đối với tôi, việc đánh bại kẻ địch và nhận thêm thịt làm nguyên liệu sản xuất là một món hời, dễ hơn nhiều so với 《Khai Khoáng》 hay 《Hái Lượm》.

Vì những người chơi "Làn Sóng Thứ Hai" đang săn bắn, nên chỉ khoảng 6 con thỏ là chúng tôi giải tán.

"À, phải rồi. Tôi nhận được thông tin về một nơi có vẻ là lối vào Minh Phủ."

"Ồ, ở đâu, ở đâu?"

"Là khu vực phía bắc của Bellstead."

"Khu vực thứ ba ở phía Đông à."

"Nghe nói ở đó có một ngôi đền cổ của nữ thần Sterura. Toàn là quái vật hệ Undead thôi."

"Khu vực đó à! Nghe nói ở đó tối lắm đúng không? Mà hình như quái ở đó còn mạnh hơn một bậc so với các khu vực thứ ba khác nữa."

"Tôi định vừa nuôi thuộc hạ vừa lên cấp, đến cuối cấp 20 sẽ quay lại phục thù."

"Hừm… hình như quái ở đó khá hỗn hợp thì phải. Nếu chúng ta lập đội thì không biết sẽ chiến đấu thế nào nhỉ."

"Tôi cũng tò mò về điều đó. Mà, sớm muộn gì cũng sẽ đến đó thôi…"

Nhiệm vụ cũng không yêu cầu phải đi một mình. Cứ tùy vào tâm trạng lúc đó mà quyết định. Tạm thời thì cứ tập trung cày cấp đã.

"Hiện tại chắc là vậy thôi. Giờ tôi sẽ đến ngay hầm ngục kia để cày cấp đây!"

"À, chỗ đó sao. Anh đi cẩn thận."

Tôi tiễn Suke-san đang đi về phía hầm ngục, còn mình thì nên đi đâu đây?

Tôi đã đánh bại các con boss ở bốn hướng Đông Tây Nam Bắc mang tính hướng dẫn và mở khóa cổng dịch chuyển ở các thị trấn. Giờ thì hành động của mình không còn bị giới hạn nữa.

Hừm… à, mình đã dùng khá nhiều thịt ba chỉ rồi. Phải bổ sung thôi. Vậy thì đến Bellstead. Vẫn là phía Đông sao. Dịch chuyển đến Bellstead từ cổng ở Thị Trấn Khởi Đầu thôi.

Tôi ra khỏi thị trấn và triệu hồi Skeleton và Red Skeleton. Cho Số 1 Red Skeleton cầm kiếm một tay và khiên lớn, còn Số 2 Skeleton cầm kiếm hai tay là được. Mục tiêu là Piguu và Angus. Ở khu rừng phía Nam săn Tokkey cũng tốt. Ma thạch của Troll cũng đã có công dụng, nên đó cũng là một lựa chọn, nhưng trước hết phải kiếm thịt ba chỉ đã.

Trước khi bắt đầu một cách nghiêm túc, phải kiểm tra đã. Tôi tìm một con Angus và để Số 1 và Số 2 chiến đấu với nó. Số 2 không được triệu hồi bổ sung, nên Số 1 Red Skeleton là chủ lực. Vì vẫn là kỹ năng bậc một nên khả năng giữ chân kẻ địch hơi đáng ngờ, nhưng vì nó mạnh hơn Skeleton nên chắc không sao.

Hừm… có vẻ săn được. Dù cảm giác như Số 2 gần như vô dụng, nhưng mà thôi kệ. Có vẻ có thể đối phó được với việc bị link đến hai con quái. Về tốc độ tiêu diệt… chỉ cần mình cũng tham gia tấn công là được, và vì đã biết Red Skeleton sẽ không chết dù có bị tấn công, nên cứ vậy đi.

Vậy thì, đến giờ đi săn rồi. Phải kiếm thật nhiều thịt. Và, cũng phải để cho Số 1 và Số 2 chiến đấu càng nhiều càng tốt. Vì mình muốn nâng cấp kỹ năng 《Tử Linh Bí Thuật》.

Trong thời gian tới, có lẽ mình sẽ vừa đi săn vừa thu thập nguyên liệu. Khi đã có đủ nguyên liệu, mình sẽ chuyển sang tăng Capacity… thỉnh thoảng sẽ ủy thác bán một ít món ăn? Đang là nghỉ hè, nên cứ từ từ, thong thả mà cày cuốc thôi.

Vật phẩm rơi từ Piguu là 2 cái, Angus là 4 cái… loại thịt là ngẫu nhiên sao. Giảm rồi à? Hình như trước đây Piguu là 2-4 cái, Angus là 5-7 cái.

Hừm… Capacity của Rabbit và Wolf là 1. Piguu là 3 và Angus là 6. Xét về mặt Capacity thì khá hời.

Thông báo có ghi là đã sửa đổi lượng thịt rơi, nhưng có phải kích thước của kẻ địch cũng bị thay đổi không? Và điều đó làm lệch bảng rơi vật phẩm thịt… chăng?

Mà, giờ số lượng đã cố định nên việc tính toán cũng dễ dàng hơn. Đây cũng là sản phẩm phụ của việc cày cấp, nên cứ săn thôi.