Free Life Fantasy Online: Immortal Princess

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

72 289

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

11 0

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

(Đang ra)

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Inukai Anzu

Chúng tôi, có phải là có chút gì đó không ổn rồi không?

3 1

Thần Thoại Narcissus: Tái Sinh Thành NPC Trong VRMMO Kinh Dị

(Đang ra)

Thần Thoại Narcissus: Tái Sinh Thành NPC Trong VRMMO Kinh Dị

Shin_Ou

"Rốt cuộc thì, tất cả chỉ là một đống thịt bầy hầy."

3 25

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

131 1644

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

94 1015

Tập 02 - Chương 01 Chủ Nhật - Party Đi Săn và Đấu Boss

Tôi đăng nhập, khởi động bằng bài tập core-training mà tôi hay gọi là giãn cơ, rồi mới rời khỏi nhà trọ.

〈Dựa trên các hành động từ trước đến nay, 《Kiểm Soát Trọng Tâm》 đã được mở khóa〉

〈Đã thỏa mãn điều kiện đặc định, 《Vũ Kỹ》 đã được mở khóa〉

Ồ, thứ mình đang nhắm tới đã xuất hiện rồi sao? Hình như còn có một thứ khác được mở khóa nữa.

Kiểm Soát Trọng Tâm Bổ trợ cho khả năng giữ thăng bằng của cơ thể. Giúp di chuyển cơ thể theo ý muốn dễ dàng hơn và khó bị làm mất thăng bằng hơn.

Vũ Kỹ Bổ trợ cho khả năng giữ thăng bằng và các bước di chuyển của cơ thể. Giúp di chuyển cơ thể theo ý muốn, khó bị làm mất thăng bằng, và khó mệt mỏi dù đi trên địa hình xấu.

Xem ra Vũ Kỹ cao cấp hơn Kiểm Soát Trọng Tâm nhỉ? Dựa trên thông báo hệ thống thì nó cũng có vẻ hơi đặc biệt. Ừm... Mở khóa Vũ Kỹ cần có Bộ PhápKiểm Soát Trọng Tâm, cộng thêm yếu tố chủng tộc nữa. Có lẽ mình nên chọn Vũ Kỹ thay vì Kiểm Soát Trọng Tâm. Nghe cũng hợp với một nàng công chúa.

〈Đây là kỹ năng nhánh đặc biệt, sau khi học, các kỹ năng điều kiện sẽ biến mất, bạn có chắc chắn không?〉

Một cửa sổ pop-up thật khó xử hiện ra... Kỹ năng biến mất là Bộ Pháp à? Hình như... đó là kỹ năng khởi đầu mình nhận được thông qua Tái Cấu Trúc. Cũng hơi tiếc khi đã cày nó lên cấp 26... Hay là, cứ cày lên 30 để lấy lại điểm kỹ năng rồi hẵng tính? Dù sao thì cứ đi bộ là nó tự lên... Cứ quyết vậy đi. Tạm thời hoãn việc học Vũ Kỹ lại cho đến khi Bộ Pháp lên cấp 30.

Phải rồi, cũng phải dọn dẹp lại hòm đồ nữa. Da và móng sói, sừng hươu đều không cần thiết, nhưng vấn đề lớn nhất là chiến lợi phẩm từ trận phòng thủ. Da heo rừng thì bán cho anh Elz là được.

"Được rồi, bắt đầu hành động thôi."

Đầu tiên là ra khỏi nhà trọ và bổ sung lại các loại rau củ đã dùng hết. Sau khi đi một vòng các cửa hàng, tổng thiệt hại là 6070. Tốn kém hơn mình tưởng...

Tiện đường, tôi đến Hội Thương Mại để gửi tiền. Chỉ giữ lại hơn 10.000 trong người... tổng tài sản là 410.000. Hiện tại cũng chưa có kế hoạch tiêu xài gì, cứ để dành vậy.

"Giờ thì, đến con phố có các quầy hàng của người chơi khác thôi."

Hử? Hở!? Có chim cánh cụt kìa! Đúng là đang trang bị một thanh đại kiếm kiểu chibi thật. Ra vậy, trông siêu thực ghê. Và rồi bị lũ trẻ con của cư dân trong trấn vây quanh...

"Chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng, chị Salute. Có người mặc kigurumi chim cánh cụt đấy."

"Thật á? Có chim cánh cụt mà nhỉ?"

"Có trong hệ thủy sinh mà."

"Vậy là không phải chủng tộc chim cánh cụt phi nhân loại, mà là người mặc kigurumi à. Mà, xét đến khả năng điều khiển và điểm yếu thì cũng hợp lý chăng?"

Quầy hàng của chị Salute hiện đang trong tình trạng cháy hàng. Chắc là đã dùng hết trong sự kiện và đang bổ sung lại. Hiện tại chị ấy đang miệt mài chế tạo, cứ đặt lên quầy là có người mua... Buôn may bán đắt là chuyện tốt.

"Rồi, rồi... Ồ, cô nhóc."

"Anh Elz, phiền anh thu mua giúp tôi mấy thứ này."

"Được thôi."

Tôi nhờ anh Elz, người đang chế tạo ngay cạnh chị Salute, thu mua đồ. Ồ... giá thu mua da heo rừng từ 2000 đã tăng lên 2500 rồi. Sắp tới có Võ Đấu Đại Hội, chắc là nhu cầu sắm sửa trang bị mới tăng lên sao? Giá bán tăng thì mình chẳng có gì để phàn nàn cả.

Vậy thì lại phải đến Hội Thương Mại lần nữa rồi. Gửi số tiền vừa kiếm được và... thu tiền từ các món hàng ký gửi đã bán hết. Tôi gửi tất cả vào kho.

Tiếp theo là phần quan trọng nhất, dọn dẹp hòm đồ. Đống nguyên liệu từ Goblin thật sự đang làm hòm đồ của mình quá tải rồi. Vốn dĩ đã đầy ắp nguyên liệu nấu ăn, giờ lại thêm cả một đống này nữa.

Vấn đề là bản thân nguyên liệu Goblin gần như là đồ rác. Vốn dĩ phía Nam là một trong những bãi săn chính, nên nguồn cung quá nhiều. Có nhận được trang bị bằng đá thì cũng biết làm gì bây giờ?

Trang bị đá thì vứt đi, còn trang bị sắt thì... cho vào kho cùng với ma thạch vậy. Ma thạch của Goblin General cũng cho vào kho luôn.

Nào, đến giờ dọn dẹp rồi.

Bán đồ ở Hội Mạo Hiểm Giả thu về khoảng 3000. Nhận tiền ký gửi thu về khoảng 14000.

Tiền cứ tăng lên từ từ nhỉ. Nhìn những con số tăng lên thật là một cảm giác tuyệt vời. Món ăn của mình bán chạy hơn mình tưởng... Cứ tiết kiệm tiếp thôi.

"Giờ thì, quay lại chỗ anh Elz và mọi người rồi mở quầy hàng nào."

"Mừng chị quay lại."

"Tôi về rồi đây."

"Cô nhóc, cho mượn lửa được không?"

"...Chị cần nước cất à?"

"Không đủ dùng mất rồi..."

"Vâng, chắc một góc nhỏ là đủ rồi nên không sao đâu ạ."

"Cứu tinh!"

Tôi mở lại quầy hàng và bày bộ dụng cụ nấu ăn ra. Sau khi nhóm lửa cho than, tôi cho chị Salute mượn một góc. Nước cất là thứ bắt buộc để chế tạo thuốc hồi phục mà.

"Chào buổi sáng!"

"Chào buổi sáng ạ."

"Chào buổi sáng."

"Chào."

Chị Primula cũng đến rồi.

Trong lúc tôi đang mải nghĩ xem nên làm món gì và mặc kệ chị Primula đang cần mẫn chuẩn bị quầy hàng, thì anh Cecil đến.

"Nghe nói cô nhóc không tham gia Võ Đấu Đại Hội à?"

"Vâng, tôi định vậy. Nếu phải chiến đấu, tôi thích đối đầu với những con quái vật lớn hơn mình hơn."

Tôi vừa ngắm nghía hộp thịt đã ướp từ trước trận phòng thủ, vừa trò chuyện với anh Cecil.

"Trong lúc mọi người đang bận rộn với đại hội, tôi đang nghĩ hay là mình đi xem thử con boss ở phía Đông..."

"Phía Đông... là con gấu thì phải."

"Hình như vậy ạ. Tôi đang định đến đó chiến thử."

"Đối với một người chuyên nấu ăn như cô nhóc thì phía Đông là hợp lý rồi."

"Phía Nam cũng được ạ. Tôi cũng khá hứng thú với hải sản."

"Ra vậy. Cô nhóc không dùng khoáng thạch hay thảo dược à..."

"Về trang bị thì tôi đã có bộ này rồi, còn thuốc hồi phục thì chủng tộc của tôi không dùng được... Phía Bắc thì còn tạm, chứ tôi cũng chẳng muốn tự dưng mò sang phía Tây làm gì? Tôi cũng chưa có ma pháp diện rộng nữa."

"Bên này thì có ma pháp diện rộng đấy, nhưng người có ma pháp đó lại là phụ nữ..."

"Đi nhiều lần thì em không chịu đâu nhé?"

"Ừ ừ."

Chắc hai người phụ nữ cầm trượng dài và sách đứng sau lưng anh Cecil chính là họ.

Mà, dù có được chibi hóa đến mấy, thì mấy con côn trùng to bằng lòng bàn tay vẫn đáng sợ. Bãi săn đó có vẻ cũng là loại dùng ma pháp diện rộng để tiêu diệt số lượng lớn.

"Tôi cũng đã nghĩ đến việc chinh phục phía Nam trước để lấy gỗ, làm vũ khí hệ ma pháp cho phong phú rồi mới sang phía Tây..."

"Bên đó cũng có vấn đề sao?"

"Boss ở đó là Coatl. Một con rắn có cánh. Cả phía Tây và bọn chúng đều có độc..."

"À..."

Hiệu ứng bất lợi trong game này khá là khó chịu. Chỉ một hiệu ứng độc bình thường thôi cũng khiến người chơi mất HP bằng cấp độ hiệu ứng bất lợi % mỗi 3 giây trong vòng 60 giây. Hơn nữa, mỗi khi cường độ độc tăng lên, thời gian lại bị reset... tức là lại đếm ngược từ 60 giây, nên nếu không chữa trị kịp thời thì chắc chắn sẽ chết.

Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa tìm ra cách giải độc, nên tình hình có hơi bế tắc.

"Alfu và Suke-san chắc đang cố gắng chinh phục phía Nam đấy."

Vì cả hai đều là Bất Tử Giả nên độc không có tác dụng. Nếu vậy thì nó chỉ là một con rắn biết bay bình thường thôi. Vấn đề là cả hai đều không thể dùng thuốc hồi phục, nên phương án hồi máu duy nhất là tự động hồi phục và Hắc Trị Liệu của Suke-san. Nếu không đủ sát thương, họ sẽ bị bào mòn dần.

"Mà, thật ra tôi nhắm đến phía Đông cũng còn có lý do khác..."

"Không chỉ đơn giản là muốn nguyên liệu nấu ăn thôi à?"

"Anh có biết chuyện nguồn cung sẽ bắt đầu bị ảnh hưởng không?"

"À... hình như tôi có nghe Akilina nói gì đó thì phải?"

"Em ấy nói sẽ báo cho người quen. Đây là chuyện tôi nghe được từ một chủ cửa hàng. Và phía Đông lại liên quan đến lương thực... Nghe nói lương khô cũng chủ yếu được sản xuất từ phía Đông đấy."

"Tăng giá thì còn đỡ... chứ thiếu lương khô thì..."

"Một khi đã có hệ thống đói bụng, thì việc giảm chỉ số... sẽ dẫn đến cái chết đói. Chắc chỉ có chúng tôi, những Bất Tử Giả hay các chủng tộc hệ thực vật là không bị ảnh hưởng thôi?"

"Ra vậy, đúng là vấn đề sống còn..."

"Thực tế sẽ thế nào thì tôi cũng không biết. Nhưng vì tôi cũng muốn có nguyên liệu nấu ăn nên tiện thể thôi."

"Chắc mọi người sẽ đổ xô đi cày cấp để chuẩn bị cho Võ Đấu Đại Hội, nên ngay sau khi sự kiện kết thúc, con boss cũng sẽ bị đánh bại thôi."

Tôi nghe chuyện về nguồn cung từ tuần trước, nên có lẽ hôm nay đã bắt đầu có ảnh hưởng rồi.

Ồ, thịt đã ướp xong rồi thì phải. Nhanh hơn dự tính nhiều... mà, dù sao cũng là sản phẩm thử nghiệm, cứ tiếp tục công đoạn tiếp theo thôi. Lần này là ngâm nước để khử muối.

"Nhân tiện, cô đang làm món gì thế?"

"Thịt Sói Sấy Khô ạ. Tôi cảm thấy thời gian ướp hơi ngắn, nhưng vì không biết thời gian đã được rút ngắn bao nhiêu, và hệ thống cũng đã thông báo xong nên tôi cứ tiếp tục thôi."

"Thịt sấy khô à."

"Nghe nói lương khô không ngon lắm, nên tôi làm thử xem sao."

"Ừ, dở thật. Nếu là thịt sấy khô thì tôi chắc chắn sẽ mua."

"Chắc phải một thời gian nữa tôi mới bắt đầu làm chính thức. Món này làm thì dễ nhưng tốn thời gian. Chủ yếu là công đoạn ướp."

Sau vài lần vò rửa, thay nước và để yên, công đoạn có vẻ đã hoàn tất. Tôi dùng tuyệt kỹ của 《Luyện Kim》 là 【Sấy Ẩm】 để làm bay hơi nước.

Tiếp theo là cho thịt vào lò hun khói hình trụ... ừm, khói cần thiết thì... có một ít Gỗ Hun Khói và Dăm Gỗ Hun Khói. Dùng Gỗ Hun Khói đi. Tôi mồi lửa từ than đang cháy, đốt một mặt rồi lắc để dập lửa, sau đó đặt vào đáy lò hun khói, đóng cửa lại và để đó.

"Nếu muốn làm một cách bài bản thì cần phải chuẩn bị cả cái này nữa..."

"Để tạo hương vị à? Gỗ thì chắc là Primula... định nói vậy nhưng em ấy có nướng gỗ đâu nhỉ."

"Em không có nướng đâu!"

"Đúng thế thật."

Một thợ mộc thì sao lại đi nướng gỗ chứ. Hình như cũng có phương pháp gia công bằng bồ hóng thì phải... nhưng nếu làm cung hay ma thuật môi giới thì tay chắc sẽ đen thui mất.

"Mọi người đã tìm thấy sồi trắng chưa ạ?"

"Lợn trắng thì chắc phải ở khu vực xa hơn nữa chứ? Hoặc là hàng hiếm."

"...Không không, không phải là loài Orc trắng đâu ạ."

"Hì hì... có thể hái được ở phía Bắc một cách bình thường đó."

"............ À! Ra là vậy."

"Hơi khó hiểu một chút hả?"

"Không, chỉ là trong đầu tôi chỉ nghĩ đến lợn trắng thôi. Đúng là não game thủ."

Ở phía Nam có Orc mà. Orc lợn thì không nói, nhưng nếu nó mọc ở phía Bắc thì có thể mua được với giá rẻ.

Anh Cecil, người không chuyên về sản xuất, đã cùng party của mình đi săn.

"Chị Primula, chị có thể làm Gỗ Hun Khói hay Dăm Gỗ Hun Khói không?"

"Ừm... trong công thức thì không có nên chắc phải tự chế thôi. Chị còn vật phẩm mẫu không?"

"Có ạ. Cái này và... cái này."

"Chờ chút nhé. Tìm kiếm, tìm kiếm..."

Không phải là tìm trên diễn đàn game, mà là tìm kiếm bên ngoài. Tức là tìm kiếm trên Internet thông thường. Chắc chị ấy đang xem cách làm trong đời thực.

"Gỗ Hun Khói là bột gỗ được nén thành dạng thanh... còn dăm gỗ chỉ là đập nhỏ ra thôi à. Ừm, chị nghĩ là làm được."

Chị Primula nói "nhìn chị này" rồi lấy một khúc gỗ ra, "hự!" một tiếng là nó vỡ tan. Mạnh mẽ thật.

"Mà, chị chỉ dùng tuyệt kỹ 【Nghiền Nát】 thôi. Làm vài lần..."

Lần này, chị ấy dùng 【Nghiền Nát】 vài lần lên khúc gỗ một cách bình thường, nó biến thành dăm gỗ, rồi dùng tiếp thì thành bột. Thêm một chút nước vào bột, cho vào khuôn rồi sấy khô là thành Gỗ Hun Khói.

"Ừm, xong rồi. Công thức cũng được thêm vào rồi."

"Nhưng cái này có thể làm bằng 【Tái Hiện】 được không ạ?"

"Không, không được đâu. Chị không có 【Sấy Ẩm】."

"Đúng là vậy nhỉ. Thế thì sản xuất hàng loạt sẽ phiền phức lắm đây."

"Cô nhóc có 《Nấu Ăn》 và 《Luyện Kim》 thì phải... Cả hai đều không có 【Nghiền Nát】 nhỉ."

Nếu không có công thức này thì tìm công thức khác thôi... Sau một hồi thử và sai, kết quả là chỉ cần 【Tổng Hợp】 hai miếng dăm gỗ — theo nghĩa vật phẩm, không phải số lượng — là được.

Giống như gia vị, không có chỉ định về số lượng, mà là kiểu lấy ra lượng cần thiết từ một túi nhỏ. Nếu dùng cho việc khác ngoài nấu ăn, những thứ đã lấy ra sẽ biến mất. Đương nhiên rồi.

"Vấn đề là... chất lượng chăng?"

"Chất lượng... có lẽ vậy. Trong trường hợp này, có lẽ là khó ra khói hơn? Kết quả là chất lượng món ăn có thể sẽ giảm."

"Chất lượng của 【Tổng Hợp】 thì... phụ thuộc vào cấp độ kỹ năng 《Luyện Kim》 và số lần sản xuất thì phải? Sau đó có lẽ là cả chỉ số nữa. Chắc là Khéo Léo, hoặc có thể là Trí Lực."

"Đó là tổng số lần thử, hay là tính riêng cho từng vật phẩm ạ?"

"Tính riêng cho từng vật phẩm thì chắc chắn rồi. Còn ảnh hưởng tổng thể từ tổng số lần thử thì là một bí ẩn."

"Thế thì... phiền phức thật..."

"Cứ mỗi 10 lần thử thì chất lượng tăng 1 bậc, và dừng lại ở chất lượng C... thì phải?"

"Vậy thì... còn 49 lần nữa để lên C à."

"Lần đầu mà được E+ là cao lắm rồi đấy."

Tiện thể, tôi nhận một lượng lớn dăm gỗ và làm ra 49 thanh Gỗ Hun Khói. Giờ thì nếu cần gỗ, tôi chỉ cần mua dăm gỗ rồi tự làm là được.

Trong lúc đó, món thịt sấy khô có vẻ đã hoàn thành.

[Món Ăn] Thịt Sói Sấy Khô | Hiếm: Không | Chất lượng: D Thực phẩm bảo quản được làm từ thịt sói. Hãy nhai kỹ trước khi nuốt. Độ no +10 Người chế biến: Anastasia

"Ôi... chất lượng thấp quá đi..."

"Cô nhóc nói chuyện lệch tông rồi kìa."

"Về cách nói chuyện thì tôi cũng không phải đang nhập vai gì đâu ạ."

"A, đó là cách nói chuyện thật của chị à?"

"Đúng vậy. Ngoại lệ chỉ có gia đình và... những người bạn thân lâu năm như Tomo và Sugu thôi."

Lúc nhỏ thì có lẽ sẽ thấy kỳ lạ, nhưng khi lớn lên thì lại trở nên bình thường. Nên tôi được bảo là không cần phải sửa cách nói chuyện.

Mà, chuyện đó không quan trọng. Ăn thịt sấy khô thôi. Tôi cũng chia cho chị Primula một ít. Dù chất lượng thấp.

"Ừm, là thịt sấy khô nhỉ? ... Mà chị chưa ăn thịt sấy khô bao giờ. Ahahaha!"

"Nói ra thì hơi ngại, nhưng thật ra tôi cũng vậy."

"Nhắc mới nhớ, cả hai đứa đều là vị thành niên mà nhỉ. Thịt sấy khô được coi là đồ nhắm rượu, giá cũng khá đắt..."

"Mua đồ nhắm không thì cứ thấy ngại ngại thế nào ấy."

Khi tôi hỏi có ai đã từng ăn thịt sấy khô chưa... thì anh Elz, chị Salute, và cả anh Dantel vừa mới đến đều giơ tay, nên tôi mời họ ăn thử.

"À... hơi thiếu vị nhỉ?"

"Ừ, vị nhạt quá."

"Đúng vậy. Hơi... không, phải nói là khá nhạt."

"Đúng như dự đoán, thời gian ướp quả là quá ngắn. Nhưng vấn đề là nếu cất vào hòm đồ, quá trình sẽ bị tạm dừng."

"Đối với chị thì thế này cũng được rồi. Chị còn muốn vừa ngậm cái này vừa làm việc nữa cơ. Bán cho chị chỗ còn lại đi?"

Chị Primula lại rất thích. Chất lượng cũng thấp, bán đi thôi.

Tôi nhận ra là có thể làm được khá nhiều, nhưng tốn thời gian quá. Thời gian ướp là một trở ngại. Vấn đề lớn nhất có lẽ là thời gian sẽ ngừng trôi khi cho vào hòm đồ.

Các món ăn khác cũng gặp vấn đề về dụng cụ nấu nướng... Đúng là giai đoạn đầu game, toàn những việc không thể làm được. Nếu không tìm kiếm nguyên liệu và gia vị thì chẳng đi đến đâu.

Trong khi mọi người đều đi săn, nhóm sản xuất chúng tôi ai nấy đều lặng lẽ làm việc của mình. Cả 5 người chúng tôi, bao gồm cả tôi, ngồi cạnh nhau làm rèn, mộc, may vá, pha chế và nấu ăn, một sự kết hợp đa dạng tuyệt vời... nhưng đây là game mà. Mọi người đều chăm chỉ sản xuất bằng bộ dụng cụ của mình.

Đương nhiên, trong lúc đó chúng tôi cũng trò chuyện.

"Này cô nhóc."

"Vâng?"

"Ta nói trước để cô biết, nếu định sản xuất bằng phương pháp riêng thì nên chọn chỗ cẩn thận đấy."

"À... nhưng mà, tôi chỉ nấu ăn thôi mà..."

"Ừ thì là vậy, nhưng xét về lâu dài thì ai biết được? Cô còn có cả 《Luyện Kim》 nữa, nên cẩn thận với mấy công thức độc quyền đấy."

"Nơi chắc chắn nhất là... nhà trọ hoặc nhà riêng sao?"

""""Khu Sản Xuất...""""

Bị cả bốn người cùng lúc nhắc nhở, Khu Sản Xuất à. Nhắc mới nhớ, có một nơi như vậy. Vì hiện tại chưa cảm thấy cần thiết nên tôi quên bẵng đi mất.

Khu Sản Xuất đúng như tên gọi, là nơi có đầy đủ trang thiết bị để sản xuất. Tòa nhà này được xử lý theo cơ chế của game... thì phải. Hình như ở Khu Sản Xuất có thể thuê phòng riêng bằng tiền, và còn được cộng thêm một chút thưởng vào tốc độ hồi phục MP nữa?

"Ra vậy, nếu cần phải giấu giếm thì tôi sẽ dùng nơi đó."

"Mà này, cô có định mở cửa hàng không?"

"Không ạ? Tôi có hứng thú với việc xây nhà, nhưng mở cửa hàng thì không hề."

"Mở cửa hàng thì phải chuyên sản xuất mới làm được."

"Tôi chỉ học kỹ năng này vì sở thích thôi. Tôi thiên về chiến đấu hơn."

"Vậy là không có nhà ăn của cô nhóc rồi."

"Không có đâu ạ."

Giờ thì, bổ sung lại món bít tết thôi. Cấp độ kỹ năng gần như không tăng, nhưng đây là món ăn có độ no cao nhất hiện tại. Nó cần thiết như một mặt hàng.

Tôi dành cả buổi sáng để làm việc đó, và bổ sung lại các nguyên liệu đã dùng cho các món ăn.

Sau khi ăn trưa xong, tôi đăng nhập lại vào buổi chiều. Buổi chiều nên làm gì đây?

"Ồ, cô nhóc."

"Chào buổi chiều."

"Ồ, chào hai anh. Đi săn à?"

"Bọn tôi định đến khu rừng phía Đông, cô nhóc có đi cùng không?"

"Vậy à. Đi thôi."

"Ồ, vậy tôi giao quyền đội trưởng cho cô nhé."

Tôi lập party 3 người với Alfu và Suke-san vừa đi tới từ phía sau, ghé qua Hội Mạo Hiểm Giả nhận nhiệm vụ tiêu diệt rồi hướng về khu rừng phía Đông.

"Tôi muốn cày cấp kỹ năng ma pháp nên có thể đứng ở hàng sau được không? Kỹ năng này của tôi hơi bị tụt lại phía sau."

"Alfu sẽ làm tanker nên không vấn đề gì đâu."

"Quái ở rừng phía Đông cũng chỉ xuất hiện đơn lẻ nên không sao đâu."

"Chắc sau này sẽ có mấy con link quái nhỉ."

"Liệu có xuất hiện loại quái chủ động đặc biệt, phản ứng với việc niệm chú không nhỉ."

Cái này là motif quen thuộc rồi. Kẻ địch phản ứng ngay khi người chơi bắt đầu niệm chú. Trong game này... nếu là phản ứng với niệm chú theo đúng nghĩa đen thì chắc là vào thời điểm thanh niệm chú xuất hiện. Ngoài ra thì có thể là khi nói ra từ khóa kích hoạt... tức là tên ma pháp.

Nếu là trường hợp sau, có lẽ bối cảnh sẽ là chúng phản ứng với sự thay đổi khi ma lực được chuyển hóa thành ma pháp. Còn trường hợp trước thì chúng phải có khả năng cảm nhận ma lực cực kỳ cao. Mà, lý do giải thích cho chuyện đó thì thế nào cũng được.

Rốt cuộc thì trong cộng đồng người chơi, nó sẽ được biết đến với cái tên 'quái anti-cast' thôi.

"Chắc là có đấy? Với những người chơi MMO thì đây là kiến thức khá phổ biến mà."

"Trong game này, kiểu link quái phiền phức nhất... chẳng phải là tầm nhìn và âm thanh sao?"

"Link quái bằng âm thanh trong hầm ngục thì đúng là tệ nhất."

"Mà nói mới nhớ, game này không có hầm ngục nhỉ."

"Mà, có thể chỉ là khu vực khởi đầu này không có thôi."

Cái Hầm Mộ quê nhà của tôi cũng không có cảm giác là một hầm ngục cho lắm...

Vừa đi vừa trò chuyện, chúng tôi tiến vào khu rừng phía Đông. Thỉnh thoảng tôi lại thu thập thảo dược và nấm trên đường đi. Chắc chắn sẽ dùng đến để cày cấp Luyện Kim. Nếu không thu thập túc tắc từ bây giờ, sau này sẽ phiền phức lắm.

Anh Alfu, người mang một chiếc khiên lớn, dẫn đầu với vai trò tanker, còn tôi và Suke-san theo sau. Anh Alfu là một tiền tuyến hoàn chỉnh. Tôi thì sao cũng được. Còn Suke-san là một hậu phương hoàn chỉnh.

Hiện tại mặt trời đang chiếu sáng nên hiệu quả của việc tự động hồi phục gần như không có, nhưng vì tôi và Suke-san đều có 【Hắc Trị Liệu】 nên việc hồi máu cho anh Alfu cũng không thành vấn đề. Vốn dĩ, quái ở phía Đông cũng chẳng có con nào xuyên thủng được lớp phòng ngự của chiếc khiên lớn đó cả.

Quái ở đây đều đứng một mình và không link với nhau, nên không cần lo bị bao vây. Nói tóm lại, nếu đi theo party thì gần như không thể chết được.

Ngay khi phát hiện một con heo rừng, anh Alfu dùng 【Khiêu Khích】 để kéo nó lại, còn tôi và Suke-san đứng từ xa bắn ma pháp. Một công việc đơn giản.

"À mà, đồ rớt ra thì chia thế nào đây?"

"Lúc hai anh đi với nhau thì làm thế nào ạ?"

"Bọn tôi thay phiên nhau đâm dao vào con quái đã hạ gục rồi nhận đồ cá nhân luôn. Cho nó đỡ phiền phức."

"Hai đứa chơi với nhau từ hồi beta rồi. Chơi cũng lâu nên cứ thế thôi."

"Ra vậy. Cứ để tôi tham gia vào vòng xoay đó là được nhưng mà..."

"Cô nhóc muốn thịt đúng không?"

"Vâng... thật ra chỉ cần có thịt là được rồi, những thứ khác tôi không cần."

"Vậy thì... đổi thịt mà bọn tôi nhặt được lấy những thứ khác ngoài thịt của cô nhóc nhé?"

Nếu xét đến việc giao dịch thịt ở Hội Mạo Hiểm Giả hay giữa những người chơi với nhau... thì giá của nó rẻ hơn nhiều so với các nguyên liệu khác. Vốn dĩ nhu cầu cũng không giống nhau nên 'khả năng bán được' cũng khác biệt.

Tôi thì nếu Nấu Ăn bằng thịt, cấp độ kỹ năng sẽ tăng, và bán thành phẩm cũng kiếm được tiền. Hai người họ thì thay vì nhận thịt, nếu được tôi chia cho da và sừng thì sẽ có lợi hơn là bán thịt không. Cả hai bên đều không thiệt, nên chắc không có vấn đề gì. Việc trao đổi sẽ diễn ra sau khi đi săn, nên trước hết cứ tập trung săn đã.

Chúng tôi vừa tiêu diệt quái vật vừa tiến sâu hơn, băng qua cả khu vực an toàn để vào sâu trong rừng. Từ đây gấu cũng bắt đầu xuất hiện, nên đây là bãi săn chính của chúng tôi.

Nhưng mà, mình bắt đầu thấy lác đác các party khác rồi. Trước đây gần như không thấy ai, cuối cùng thì những người chơi hàng đầu cũng đã tiến đến đây.

"Tôi bắt đầu thấy các party khác rồi, nhưng tần suất chiến đấu không thay đổi nhiều lắm nhỉ?"

"À, game này là vậy đó. Số lượng quái xuất hiện sẽ thay đổi một chút tùy vào số người trong khu vực. Nên có một lượng người chơi nhất định sẽ ngon hơn là độc chiếm."

"Để tiết kiệm tài nguyên máy chủ... sao?"

"Chắc vậy rồi. Bên mình cũng vui vì điều đó nên không phàn nàn gì. Mà, có vẻ như cũng có giới hạn về số lượng quái xuất hiện."

"Nếu không có giới hạn thì đồng bằng quanh Thị Trấn Khởi Đầu chắc sẽ loạn lắm. Thỏ với sói chen chúc nhau."

"Cảnh đó thì tôi cũng muốn xem thử."

Vừa tìm địch vừa tán gẫu được chính là điểm thú vị của việc đi party.

"Nhưng cũng có khả năng quái đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh, nên nếu ở những bãi săn vừa sức thì có thể sẽ khá vất vả."

"Cái gọi là spawn lỗi."

"Nếu không phải là bãi săn vừa sức thì ngược lại, còn đỡ tốn công tìm kiếm."

"Cũng là chuyện thường gặp nhỉ. Vấn đề là, đây là góc nhìn thứ nhất nên nếu bị spawn ngay sau lưng thì..."

"Đúng vậy. Âm thanh cũng rất quan trọng."

Nói chưa dứt lời, một con gấu đã tái sinh ngay bên cạnh chúng tôi.

"Gấu cưng online rồi này!"

"Vừa nói đã linh nghiệm, vất vả cho anh rồi."

"Nhưng mà spawn ngay bên cạnh thì phải trừ điểm. Nếu là sau lưng thì đã hoàn hảo rồi."

Và rồi con gấu bị đánh hội đồng và phân giải. Vốn dĩ đây là kẻ địch mà chúng tôi thường săn một mình, nên chỉ một con spawn bên cạnh thì chẳng thành vấn đề.

Dù có bị spawn quái giữa trận chiến, thì Alfu giữ một con, tôi giữ một con là xong. Thậm chí Alfu có thể giữ vài con cũng được.

"Có cô nhóc đi cùng thật an tâm."

"Chỉ số tăng lên, và nếu có quái spawn thì cũng có thể nhờ làm tanker phụ."

"Tôi thì chẳng học kỹ năng cận chiến nào cả."

"Khen tôi cũng không có gì cho đâu."

Hầu hết các cuộc đi săn đều sẽ đi vào một khuôn mẫu nhất định. Việc đi vào khuôn mẫu có nghĩa là tình hình ổn định, ngược lại nếu không theo khuôn mẫu mới là có vấn đề. Người chơi sẽ di chuyển theo khuôn mẫu hành động của đối phương, cố gắng hạ gục chúng nhanh nhất có thể để chuyển sang mục tiêu tiếp theo.

Nếu chiến đấu với cùng một kẻ địch nhiều lần, dần dần sẽ được tối ưu hóa. Các hành động thừa thãi sẽ không còn nữa.

Kẻ địch về cơ bản có chuyển động tấn công cố định, nên chỉ cần nhìn vào chuyển động là biết chúng sẽ tấn công kiểu gì. Khi đã biết chuyển động, việc tấn công vào sơ hở cũng sẽ dễ dàng. Dự đoán đòn tấn công từ chuyển động, tức là animation, là cơ bản của game hành động. Nói đúng hơn, nếu không làm được điều này thì không thể chơi cận chiến trong game này được. Góc nhìn thứ nhất nên tầm nhìn cũng hẹp nữa.

Và có lẽ... không, chắc chắn là, càng về sau, việc phán đoán chuyển động tấn công này sẽ càng khó hơn. Khi đối kháng với người chơi khác, họ còn có thể nhá đòn nữa?

Mà, điều tôi muốn nói là... thật sự rất thú vị. Tuy không phải là di chuyển cơ thể thật, nhưng có thể vận động thoải mái nên cũng là một cách giải tỏa căng thẳng.

Tôi không biết có ai thích cái cảm giác mệt mỏi về thể chất sau khi vận động không...

"A, chờ một chút được không?"

"Có chuyện gì vậy ạ?"

"Tôi lên cấp 20 rồi, có thể tiến hóa được."

"Tôi thì còn một chút nữa."

"Ra vậy, tôi hiểu rồi."

Suke-san bây giờ đã cấp 20 rồi à. Không biết là do kinh nghiệm ở Hầm Mộ quá dồi dào, hay là bảng kinh nghiệm của Zombie thấp hơn hai người họ... hay là cả hai. Chắc là Zombie dễ lên cấp hơn.

Cơ thể của Suke-san được bao bọc trong ánh sáng, sau đó, cơ thể hiện ra đã chuyển từ màu đỏ sang màu kim loại.

"Tôi trở thành Metal Skeleton Mage rồi! Chủng tộc Extra bao giờ mới đến đây...?"

"Chỉ có một lựa chọn thôi à?"

"Chỉ có một lựa chọn thôi."

"Ừm, đúng là màu kim loại. Trông phòng ngự có vẻ cao."

"Kháng sát thương vật lý tăng lên một chút. Mà... vốn dĩ đã là âm, bây giờ vẫn âm, nên thật ra cũng không khác biệt là mấy."

Vốn dĩ hệ Skeleton rất yếu trước các đòn tấn công vật lý. Bù lại thì chúng kháng mạnh các đòn đâm. Như tôi thì trước khi tiến hóa có Cơ Thể Phân Hủy chịu sát thương hệ lửa gấp đôi, còn hệ xương thì sát thương vật lý ban đầu là gấp bốn lần thì phải. Bù lại thì được giảm sát thương đâm.

"Màu đỏ đã thế rồi, màu kim loại cũng không kém cạnh nhỉ?"

"Dù sao thì nó cũng được xử lý bề mặt nhám đúng không?"

"May quá. Nếu mà bóng loáng thì sẽ nổi bật lắm."

"Kim loại có nghĩa là kim loại nhỉ. Có nặng không?"

"Tôi không cảm thấy cơ thể nặng nề gì cả, không biết thế nào nhỉ?"

Alfu thử nhấc anh ta lên, có vẻ nhẹ hơn tôi rất nhiều.

Nếu vậy thì chẳng lẽ...?

""Skeleton Mạ Kim Loại...""

"Nghe buồn quá, nên hãy coi như đây là một loại kim loại giả tưởng siêu nhẹ đi?"

"Ừ nhỉ... cứ cho là vậy đi."

"Thôi, săn tiếp đi. Tôi cũng sắp tiến hóa được rồi."

Ngoài ra, 《Ám Ma Pháp》 của Suke-san cũng đã tiến hóa thành 《Hắc Ám Ma Pháp》. Có vẻ anh ấy đã học được ma pháp tấn công diện rộng.

"À mà cô nhóc, có mang theo 'linh kiện' không?"

"Linh kiện... à, là linh kiện sửa chữa khi bị mất bộ phận ạ?"

"Đúng đúng."

"Tôi có ba cái."

"Kiếm ở đâu thế?"

"Ở nhà tôi, có lẽ là đồ hiếm rớt ra."

"Nhà... Hầm Mộ à. Chắc phải nhắm vào đồ hiếm của hệ Undead thôi."

"Cái đó đó. Phải kiếm vài cái dự trữ mới được. Sau này chắc sẽ cần dùng nhiều..."

Là chuyện về Linh Kiện Bóng Tối. Vật phẩm sửa chữa các bộ phận bị mất của chúng tôi. May mắn là vẫn chưa cần dùng đến.

"Hệ Cốt, Hệ Linh, và cả Hệ Zombie nữa? đều rớt ra, nên khả năng cao đây là đồ hiếm chung của Undead."

"Giá mà sản xuất được thì tốt. Mà tôi thì chịu, không biết gì về sản xuất cả."

"Sản xuất à... nếu có thể thì chắc là bằng 《Luyện Kim》 nhỉ?"

"Mà... thật ra người dùng chủ yếu chỉ có bọn mình thôi, nên chắc sẽ được bán với giá rẻ."

"Nếu ở những nơi mà Undead bị săn thì có thể. Ồ, gấu kìa."

Khi bắn ma pháp vào con gấu từ xa, nó sẽ lao tới và tấn công. Anh Alfu sẽ chen vào và dùng khiên lớn đỡ đòn, sau đó cả nhóm sẽ hội đồng nó.

Ánh nắng xuyên qua kẽ lá bắt đầu ngả màu, nhận ra thì trời đã về chiều. Muốn nói là cảnh tượng huyền ảo... nhưng hoàng hôn trong rừng lại có phần rùng rợn hơn. Trời sắp tối, và cảm giác sợ hãi sẽ lấn át. Mà, với chúng tôi thì cũng không thành vấn đề.

"Ồ, chiều rồi. Làm sao đây? Tạm nghỉ đi vệ sinh không?"

"À, muốn nghỉ khoảng 10 phút. Tôi cũng muốn đi lấy quần áo."

"Cũng phải. Tôi cũng muốn đi lấy quần áo, mình đến khu vực an toàn đi."

Chúng tôi vừa đánh quái vừa di chuyển đến khu vực an toàn, sau khi đến nơi, cả ba hẹn 10 phút sau sẽ online lại rồi tạm thời thoát game.

Tôi vươn vai một chút, uống nước, đi vệ sinh, lấy quần áo vào rồi đăng nhập lại. Sau khi Alfu quay lại thì Suke-san cũng trở về, và Suke-san bắt đầu trêu chọc Alfu.

"Alfu, quần áo bị mưa ướt rồi chứ gì, đáng đời!"

"Ừ, cả hai chúng ta đều vậy thôi. Tôi biết cậu sống ở đâu mà."

"Hahaha... haizz, chết tiệt..."

"Bên cô nhóc có sao không?"

"Bên tôi thì không sao ạ. Trời vẫn nắng đẹp."

"Vậy thì tốt rồi. Bên này cũng có vẻ mới bắt đầu mưa thôi, nhưng hạt to lắm..."

"Nào, đi trút giận thôi!"

Dù không phải để trút giận thì chúng tôi cũng vẫn sẽ đi săn thôi.

Buổi chiều kéo dài đến 15 giờ 30. Sau đó là ban đêm cho đến 18 giờ, nên số lượng party giảm đi đáng kể? Ban đêm trong rừng tầm nhìn rất kém. Trong khi mọi người phải dùng Ánh Sáng hay Tầm Nhìn Đêm để đối phó, ba chúng tôi vẫn đi lại bình thường.

Sau một hồi tiếp tục săn bắn, phía trước hiện ra một khu vực trống trải lạ thường.

"A, kia là khu vực boss à."

"Đúng rồi. Hay là xông vào thử luôn?"

"Hừm..."

"Thử xem sao ạ?"

"Ồ, cô nhóc hăng hái nhỉ?"

"Vốn dĩ tôi cũng định đi thử trong lúc Võ Đấu Đại Hội diễn ra mà."

"Tiền bạc có ổn không đấy?"

"Tôi vừa mới gửi tiền vào buổi sáng nên không sao đâu ạ."

"Bên này cũng không vấn đề."

"Vậy thì đi thử thôi. Nếu chết mất kinh nghiệm thì coi như đi ăn tối..."

"Ừ nhỉ."

Quyết định đột kích boss một cách ngẫu hứng... cũng là chuyện thường tình thôi.

Trước khi vào, chúng tôi ôn lại thông tin về boss. Boss ở phía Bắc và Đông có cấp 22. Phía Tây và Nam có cấp 20. Phía Bắc và Đông không có cơ chế đặc biệt gì, nhưng cấp độ và chỉ số thuần túy cao hơn. Phía Tây và Nam có khả năng bay hoặc dùng độc, nhưng cấp độ thấp hơn một chút.

Con Golem ở phía Bắc có sức mạnh và phòng ngự bị giảm đi, thay vào đó, con Gấu ở phía Đông có tốc độ cao và các kiểu tấn công phong phú hơn nhiều. Có vẻ như ở phía Đông, chỉ có cách đối đầu trực diện để chiến thắng.

Sau khi bàn bạc về việc hồi máu, Suke-san tự niệm chú 【Hắc Thuật Gia Trì】 để tăng Trí Lực cho mình và tôi rồi chúng tôi xông vào.

Tiện thể, mình bật chế độ ghi hình lên.

Alfu dẫn đầu, ba chúng tôi tiến vào khu vực boss. Ngay lập tức, quyền điều khiển bị hệ thống tước đoạt, chúng tôi tự động bước đến khoảng giữa khu vực và chứng kiến con boss từ khu rừng sâu nhảy ra một cách ngoạn mục. Sau tiếng gầm của con gấu, quyền điều khiển cơ thể được trả lại.

Fighting Bear | Cấp 22 Được gọi là Gấu Đấu Sĩ, một con gấu cực kỳ hiếu chiến và nguy hiểm. Cần đặc biệt chú ý đến các đòn tấn công kết hợp giữa tốc độ và trọng lượng. Thuộc tính: - | Điểm yếu: - | Kháng: - Loài: Động vật | Họ: Gấu Trạng thái: Bình thường

Đây không phải là trận chiến đột kích quy mô lớn nên thanh máu chỉ có một. Nó lớn hơn con gấu nâu một vòng.

Vì là trận đấu boss nên phải thật cẩn thận. Sau khi xác nhận Alfu đã dùng 【Khiêu Khích】, tôi dùng 【Attack Stance】 và bắt đầu tấn công.

Theo 《Nhận Dạng》 thì không có điểm yếu, nhưng theo 《Khán Phá》 thì có tồn tại các bộ phận yếu. Tôi chia sẻ thông tin đó với hai người còn lại, và cố gắng nhắm vào những phần đó càng nhiều càng tốt.

Fighting Bear... nhìn thì hoàn toàn là một võ sĩ. Chuyển động hoàn toàn không giống gấu... nhưng đây là game nên bắt bẻ cũng vô ích. Thú vị là được rồi.

"Tốt, hoàn toàn không có vấn đề gì!"

"Vấn đề là sau khi HP giảm và nó nổi điên lên thôi."

Vì nhận thấy không cần phải vội vàng hồi máu, nên chúng tôi có thể tập trung tấn công cho đến khi nó thay đổi hình thái.

Tôi chủ yếu tấn công bằng các kỹ năng hệ thương, và chỉ dùng các kỹ năng hệ tên khi dễ nhắm vào điểm yếu. Hiện tại, tôi sẽ phụ trách hồi máu cho Alfu. Suke-san vừa tấn công vừa duy trì các bùa lợi bằng phép thuật thay vì hồi máu. Alfu là tanker nên dùng 【Guard Stance】 và tập trung tích lũy sự thù địch.

HP của nó giảm đi khá thuận lợi.

Và rồi... hai cánh tay của Fighting Bear phát ra ánh sáng đỏ. Đây là hành động đặc biệt khi HP còn lại 60%.

"Nó sắp tung chuỗi đòn rồi!"

"Tới đây!"

Alfu đặt tay phải ra sau khiên lớn, dùng gối trái để đỡ, hạ thấp trọng tâm và chuẩn bị đón đỡ trong tư thế phòng thủ hoàn toàn. Tôi và Suke-san bắt đầu niệm chú 【Hắc Trị Liệu】.

Fighting Bear gầm lên một tiếng đầy khí thế? rồi lao vào tấn công Alfu.

Một cú đấm thẳng tay phải, theo sau là cú móc tay trái, rồi cú móc ngược tay phải và một cú đấm thẳng tay trái—một chuỗi sáu đòn liên tiếp được tung ra. Mỗi cú va chạm vào khiên lại vang lên một tiếng kim loại chói gắt, bào mòn dần HP của Alfu xuyên qua cả lớp phòng ngự. Nhưng... không có vấn đề gì, nên ngay khi chuỗi đòn kết thúc, cả hai chúng tôi cùng dùng 【Hắc Trị Liệu】 lên Alfu. Anh ấy đã hồi đầy máu.

"Vượt qua cửa ải khó nhất đầu tiên rồi!"

"Alfu, từ giờ phải cẩn thận đấy."

"Tất nhiên rồi! Nào, liệu nó có thay đổi hình thái không đây?"

Thực tế, các tanker của các party đã thách đấu trước đây đều không thể chịu nổi chuỗi đòn vừa rồi và thất bại, nên từ đây trở đi không có thông tin gì cả. Với chủng tộc mặc giáp toàn thân và cầm khiên lớn, sức phòng ngự của Alfu quả là đáng nể.

Kiểu tấn công của Fighting Bear đã thay đổi... nó bắt đầu dùng cả đòn đá. Một cú đá bay thật ngoạn mục. Dù đã đỡ được nhưng vẫn bị mất máu qua lớp phòng ngự. Phải cố gắng duy trì HP của Alfu ở mức tối đa.

"Cô nhóc, MP thế nào rồi?"

"Còn sáu mươi phần trăm ạ. Vẫn còn dư dả."

"Bên này còn năm mươi phần trăm. Có vẻ không vấn đề gì."

Tôi chợt nghĩ, chúng tôi, những Bất Tử Giả, không thể dùng thuốc hồi phục được đúng không? Nếu hết MP thì phải làm sao? Kỹ năng thì có Tự Động Hồi Phục HP. Tôi thì có hiệu ứng bộ trang bị giúp hồi phục MP, nhưng chỉ chờ hồi phục tự động không có bổ trợ thì có vất vả quá không...

"Con này có thật là gấu không vậy!"

"Bắt bẻ là thua đấy anh."

Alfu kiên trì dùng khiên lớn để đỡ các đòn tấn công của Fighting Bear, con gấu đã bắt đầu sử dụng cả kickboxing. Nó còn bắt đầu tung cả những cú đá vòng. Chân nó ngắn nên trông hơi dễ thương.

Dù âm thanh từ chiếc khiên lớn khi bị va phải chẳng dễ thương chút nào.

Tuy nhiên, vì có tanker chính nên chỉ cần tăng tần suất hồi máu một chút là không có vấn đề gì, và thanh HP từ màu vàng ở mức 60% đã chuyển sang màu đỏ khi còn lại 30%.

Ngoài hai cánh tay, giờ cả hai chân của Fighting Bear cũng bắt đầu được bao bọc trong ánh sáng.

"Alfu! Nó sắp dùng tuyệt kỹ rồi!"

"Ha ha! Không gì có thể xuyên thủng được lớp phòng ngự của ta!"

"Đòn thường đã xuyên được rồi kìa!"

"Ta không biết gì hết!"

Anh ấy hăng hái thật. Nếu có mặt thì chắc chắn cả hai đều đang mỉm cười, nhưng tiếc là chỉ có xương và giáp sắt thôi. Không có cơ mặt.

Chuỗi đòn dồn dập lại bắt đầu, nhưng lần này có cả đòn chân xen kẽ, số lần tấn công rõ ràng đã tăng lên. Chúng tôi tạm ngừng tấn công và cả hai cùng hồi máu.

"Ch-chờ đã, xin đừng."

"HP đang tụt không phanh kìa!"

"Tấn công nhiều quá vậy!? Hả? A...!"

"A, Alfu!?"

"Fufu..."

...Đây mới đúng là một cú ôm của gấu (bear hug) à?

Đòn tấn công cuối cùng của chuỗi đòn khiến anh mất thăng bằng, bị vòng ra sau và ôm chặt. Không ngờ một Living Armor mặc giáp toàn thân lại bị nhấc bổng lên như vậy... rồi bị một đòn back-drop.

Một chuỗi mười hai đòn tấn công kết hợp với một cú ôm và quật ngược. Một chuỗi tấn công liên hoàn quá đẹp mắt.

Bị hất văng và đập đầu xuống đất, nửa thân trên của anh Alfu đã lún sâu xuống và đang giãy giụa trong hoảng loạn. Một biểu tượng trạng thái bất thường hiện lên, có phải là hiệu ứng trói buộc không nhỉ? Từ lúc còn đầy máu, anh ấy đã bị tấn công dồn dập, và dù đã được hồi máu, HP cuối cùng vẫn tụt xuống chỉ còn 20%. Tôi vội vàng vừa hồi máu cho anh ấy vừa tiếp cận con gấu.

"Suke-san, lo cho anh Alfu!"

"Ok!"

Tôi bắn liên tiếp 【Dark Ball】 và 【Dark Arrow】 vào con Fighting Bear, nhưng aggro không chuyển sang tôi. Khi anh Alfu bị mắc kẹt trong tình thế bất lực đó, anh ấy phải nhận một lượng sát thương không hề nhỏ.

"Kiểu này hồi máu không kịp!"

"【Giải Phóng Ma Lực】! 【Rush】! Ồ… qua đây rồi!"

"Hay lắm Công chúa! Này, mau ra khỏi đó đi!"

"Không rút ra được!"

Tôi đã mất một viên orb nhưng đó là chi phí cần thiết. Vốn dĩ những lúc thế này không dùng thì cũng chẳng mấy khi dùng đến. Sau khi dùng 【Rush】 được cường hóa bởi 【Giải Phóng Ma Lực】 tấn công ba lần, aggro của con Fighting Bear đã chuyển sang tôi. Ngay lúc đó, nó tung một cú đấm trái khi quay người lại, tôi vội ngồi thụp xuống và gạt đòn, để cú đấm lướt qua trên đầu. Cứ thế, nó quay lại và nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi chuyển sang 【Parry Stance】 và giữ aggro một lúc. Tốc độ của nó đã tăng lên so với trước thì phải? Đến cả anh Alfu còn bị như vậy. Thời điểm buộc phải dùng 【Phòng Ngự】 cũng đồng nghĩa với thất bại, nên tôi sẽ dùng 【Parry Stance】 để gạt hết mọi đòn tấn công. Tôi dùng liễu kiếm để gạt đòn và gây sát thương bằng ma pháp. Dù sao thì nguồn sát thương chính của tôi vẫn là ma pháp, nên không cần phải cố gắng tấn công bằng liễu kiếm. Tốc độ tấn công của nó không cao, nên nếu có sơ hở thì tấn công bằng liễu kiếm… có lẽ sẽ ổn định hơn.

Vấn đề là dù đã dùng 《Gạt Đòn》, nhưng nhìn kỹ thì tôi vẫn nhận một lượng sát thương nhỏ. Dù có tự động hồi phục HP, máu của tôi vẫn giảm dần. Tôi có thể tự hồi máu cho mình, nhưng không biết lúc đánh với con Goblin General có bị dính sát thương không nhỉ? Lúc đó làm gì có thời gian mà để ý.

"Quả nhiên là Công chúa! Nhưng mà… vẫn không rút ra được!"

"Không di chuyển được luôn mới ác chứ."

"Sức mạnh của tôi không đủ để nâng bộ giáp full-plate lên… A, phải rồi. 【Niệm Lực - Psychokinesis】… Hừm!"

"Ồ, một… hai… nào… Được rồi!"

"Tốt, tham chiến thôi!"

HP của anh Alfu đã được hồi phục và có vẻ anh ấy đã cử động được, nên tôi ngừng tấn công và tập trung vào việc gạt đòn. Dù anh ấy dùng 【Khiêu Khích】 từ phía sau, aggro vẫn còn dính trên tôi. Một đòn tấn công bỏ qua phòng ngự bằng 【Trảm Thiết Kiếm】 của anh Alfu đánh vào lưng con Fighting Bear, và sau một lần 【Khiêu Khích】 nữa, aggro đã chuyển sang anh ấy.

"Tốt, nó qua đây rồi!"

"Gặp phải sự cố bất ngờ nhưng mà, tớ có cảm giác chúng ta sẽ thắng đó!"

"Có vẻ là được đấy."

Trong lúc đó, Suke-san đã tự buff 【Dark Enchant】 cho mình và tôi. Vì aggro đã chuyển, tôi đổi sang 【Attack Stance】. Khi HP của nó còn 30%, nó đã có hành động đặc biệt, và sau đòn 【Giải Phóng Ma Lực】 và 【Rush】 của tôi thì HP chỉ còn khoảng 20%, cứ đà này chắc là thắng thôi.

"Suke-san, một mình cậu hồi máu có vẻ không kịp đâu."

"Nó tấn công nhanh quá!"

"Ok, tôi cũng sẽ hồi máu."

"Nhờ cậu nhé."

Tốc độ tấn công của con Fighting Bear rõ ràng đã tăng lên. Có khi nào còn nhanh hơn lúc nó đánh tôi không…?

"Hửm…? Lực phòng ngự của con gấu giảm rồi à? Có biểu tượng gì đó hiện lên kìa."

"Là hiệu ứng Berserk à? Kiểu càng ít HP thì tốc độ tấn công càng tăng và phòng ngự càng giảm sao?"

"Chắc là từ mốc 30% nhỉ? Thôi, hạ nó nhanh đi. Hồi máu sắp không kịp nữa rồi."

"Đúng vậy."

Khi chúng tôi tiếp tục tấn công, anh Alfu nói rằng tốc độ tấn công của đối phương đúng là đang nhanh hơn. Tiếng vũ khí va vào khiên cũng dồn dập hơn hẳn.

"Nếu không phải là bất tử chắc tay tê rần rồi quá… Chấn động kinh thật."

Là hiệu ứng tê liệt cục bộ… chăng? Có tồn tại không nhỉ?

Còn lại 10%...

"Oa! Nó điên cuồng quá rồi đấy!"

"Cứ như đang xem tua nhanh ấy, cũng thú vị phết."

"Hiểu mà. Đứng ngoài xem thì đúng là thú vị thật."

"Nhanh lên! Kết liễu nó nhanh lên!"

HP của anh Alfu cũng bắt đầu giảm với tốc độ chóng mặt, nên phải nhanh tay lên thôi. Dù nói vậy chứ việc cần làm cũng không thay đổi. Ma pháp của tôi và Suke-san trúng vào con Fighting Bear, nó rú lên một tiếng rồi ngã ngửa ra, tứ chi duỗi thẳng.

〈Cấp độ Chủng tộc đã tăng.〉

〈《Phòng Ngự》 đã đạt cấp 25.〉

〈Đã nhận được Tuyệt kỹ 【Vùng Bảo Hộ】 của 《Phòng Ngự》.〉

〈《Gạt Đòn》 đã đạt cấp 25.〉

〈Đã nhận được Tuyệt kỹ 【Phản Kích Gạt Đòn】 của 《Gạt Đòn》.〉

〈《Quang Ma Pháp》 đã đạt cấp 25.〉

〈Đã nhận được 【Kháng Quang】 của 《Quang Ma Pháp》.〉

〈《Ám Ma Pháp》 đã đạt cấp 25.〉

〈Đã nhận được 【Kháng Ám】 của 《Ám Ma Pháp》.〉

〈《Kỹ Năng Ma Pháp》 đã đạt cấp 30. Nhận được ‘2’ điểm kỹ năng.〉

〈Đã nhận được 【Rút Ngắn Niệm Chú】 và 【Khuếch Đại Ma Lực】 của 《Kỹ Năng Ma Pháp》.〉

〈Do đã tiêu diệt boss phía Đông, khu vực phía Đông đã được giải phóng. Phần thưởng cho lần đầu tiêu diệt trên toàn thế giới, nhận được ‘6’ điểm kỹ năng.〉

〈Do đã thỏa mãn điều kiện đặc biệt, đã nhận được ‘Danh hiệu: Người Giải Phóng Bellstead’.〉

〈〈Nhờ tổ đội ‘Tới giờ xuất chuồng’ do Anastasia dẫn đầu, boss phía Đông đã được xuất chuồng. Kể từ nay, boss phía Đông sẽ bị suy yếu và tuyến giao thương sẽ được khôi phục.〉〉

"Thôi mà…"

"Cái tên tổ đội đặt cho vui mà lại…"

"Mà khoan, ‘boss phía Đông đã được xuất chuồng’ là sao…"

"Nhà phát hành cũng hùa theo rồi kìa?"

"Sáu điểm kỹ năng ngon thật sự… Lại còn có cả danh hiệu nữa."

"Đúng vậy. Nào, chúng ta phân giải nó thôi. Ai làm đây?"

"Công chúa làm là được rồi."

"Tôi đang tiến hóa nên nhờ cả vào cậu đấy."

"Ồ, cuối cùng Alfu cũng…"

"…Thôi được rồi, nguyên liệu từ boss chúng ta sẽ chia đều."

Tôi tiến đến chỗ con Fighting Bear và đâm con dao phân giải vào nó. Ngay sau lưng tôi là cảnh Suke-san đang ngắm nhìn anh Alfu đang phát sáng. Phải đổi tên tổ đội thôi… ‘Xông lên! Bữa tối nay chính là mi!’ được không nhỉ.

Ồ, phải kết thúc ghi hình thôi.

Từ phía Suke-san đang ngắm nhìn anh Alfu tiến hóa, một tiếng thét từ tận đáy lòng vang lên.

"Ááááááááá! Alfu, cậu phản bội tôi!"

"Fuhahaha!"

Anh Alfu trong bộ giáp đen, tay phải kẹp đầu bên hông, tay trái cầm một chiếc đại thuẫn đứng đó. Nói cách khác… anh ấy đã trở thành một Dullahan. Có vẻ anh đã đạt được chủng tộc Extra.

"Thì, tớ cũng chỉ là bất tử bậc trung thôi. Nhưng đã thành Extra rồi. Hãy xuất hiện, quyến thuộc của ta!"

Bên cạnh anh Alfu, một con ngựa mặc bộ giáp đen có thiết kế tương tự xuất hiện.

"Là con ngựa hung hãn đã làm cậu ngã sấp mặt trong nhiệm vụ giải phóng chủng tộc nhỉ."

"Là nó à. Ghen tị với đôi chân đó ghê."

Tôi cũng thấy ghen tị với con ngựa thật. Con ngựa này có cảm giác như một Living Armor Horse vậy. Một con chiến mã bằng giáp di động. Bên trong có vẻ rỗng tuếch, và con ngựa này cũng không có đầu. Cả anh Alfu và con ngựa này, phần mặt cắt đều là một khoảng không hư vô. Trông ngầu thật.

Tôi và Suke-san có trang bị Extra, còn anh Alfu thì không có… có lẽ con ngựa này là vật phẩm thay thế chăng?

"Ừm… Nguyên liệu gồm có 1 Ma Thạch, 3 da, 4 móng vuốt, và 1 Nhẫn Hào Lực."

"Nhẫn Hào Lực?"

"Đúng như tên gọi của nó. Dường như là một chiếc nhẫn tăng Sức Mạnh."

"A, thế thì không cần."

"Vậy thì cho anh Alfu nhé."

"Ể, được không vậy?"

"Tăng Sức Mạnh thì cũng có để làm gì đâu…"

"À, ừm. Vậy thì phần nguyên liệu còn lại hai người chia nhau đi."

"Nói thế chứ, Ma Thạch hiện tại không rõ công dụng… Da và móng vuốt, cậu có dùng không?"

"Không, hoàn toàn không."

Chúng tôi oẳn tù tì và viên Ma Thạch thuộc về Suke-san. Móng vuốt và da thì quyết định sẽ bán cho anh Elz rồi chia tiền. Bù lại, tôi sẽ được nhận nhiều tiền hơn một chút.

"Tiếp theo chúng ta làm gì đây?"

"Chuyện đó thì dĩ nhiên…"

"Đi chứ!"

"Vậy thì, chúng ta thử đến khu vực tiếp theo xem sao."

"Vậy lần tới để tớ ghi hình cho."

Tôi vừa liếc nhìn một tinh linh nhỏ đang bay lơ lửng sau lưng Suke-san, vừa tiến sâu vào trong. Anh Alfu tất nhiên là đang cưỡi ngựa. Một tanker chính có độ cơ động cao. Không biết phán định phòng ngự sẽ thế nào nhỉ.

Nhờ một lời càu nhàu của anh Alfu rằng "Cái đầu vướng víu quá", tôi mới phát hiện ra một điều không ngờ tới: cái đầu đó có thể cất đi được. Kiểu gì thì, có lẽ tôi sẽ chẳng mấy khi thấy cái đầu đó nữa. Nếu tay phải bị chiếm chỗ thì anh ấy không cầm kiếm được, còn tay trái thì đã cầm đại thuẫn rồi. Anh ấy không những không cầm dây cương mà còn chẳng có dây cương nữa, nhưng tôi quyết định không bận tâm.

Tiến sâu vào trong, chúng tôi đi xuyên qua khu rừng và một vùng đồng bằng rộng lớn hiện ra trước mắt. Cảm giác như một khung cảnh nông thôn… Ừm.

"Kiểu gì nhỉ… Cảm giác đúng chất miền quê luôn."

"Có vẻ liên quan đến thực phẩm, nên cũng không phải là không hiểu được."

"Đây là một vùng đồng bằng khác hẳn so với khu vực quanh Thị Trấn Khởi Đầu. Đúng là một khung cảnh yên bình… phải không ạ?"

"Đúng vậy. Mà, không biết sẽ ra sao khi những người chơi khác kéo đến…"

"Chuyện đó thì… không thể phủ nhận được."

Trong làn gió nhẹ nhàng thổi qua, anh Alfu cưỡi ngựa chạy vòng quanh, còn tôi và Suke-san thì thong thả đi thẳng. Anh ấy vừa mới tiến hóa xong, chắc là đang có tâm trạng muốn chạy nhảy một chút. Suke-san có vẻ cũng chẳng nhanh nhẹn gì. Đúng là đồng đội của tôi.

Đi được một lúc, khi bình minh lên, một tấm thảm lúa mì dập dờn trong gió trải rộng khắp tầm mắt.

"Ồ… Cảnh này tuyệt thật."

"Đúng là tuyệt vời…"

"Cái cánh đồng kia xử lý thế nào nhỉ? Thuộc sở hữu của NPC, hay là một đối tượng mà người chơi có thể thu hoạch…"

"Tôi nghĩ là thuộc sở hữu của NPC thôi."

"Tùy vào game MMO, nó có thể được xem như một điểm thu hoạch lúa mì…"

"Với game này thì chắc không có chuyện đó đâu. Chắc là có NPC nông dân quản lý thôi."

"Lúa mì thì ở Thị Trấn Khởi Đầu cũng có bán, nhưng không có dụng cụ để nướng bánh."

"À, ra là không có dụng cụ."

"Tôi muốn có một cái lò nướng. Hửm…? Kia có phải là kẻ địch không? Dấu hiệu màu đỏ, tôi rất tò mò về vật phẩm rớt ra đấy."

"Là một con bò đúng không?"

"Thịt thăn ngoại… thịt thăn nội… ọt… không ăn được…"

"Mà, vừa hay chỉ có một con, đành phải hạ nó thôi."

A, tôi thì ăn được.

Tôi nghĩ chắc không sao đâu vì dấu hiệu màu đỏ, nhưng để chắc chắn, anh Alfu kiểm tra xung quanh. Sau khi xác nhận không có người hay hàng rào nào gần đó, chúng tôi tiếp cận. Tên của nó là Angus. Angus…

"…Cái tên Angus nghe quen quen. Là gì nhỉ?"

"Chắc là bò Angus chăng?"

"Vậy thì có thể kỳ vọng vào chất lượng thịt rồi. Nhất định phải săn nó thôi."

"Ồ, ờ…"

Ngay lập tức, anh Alfu dùng 【Khiêu Khích】 để dụ nó, và trận chiến bắt đầu. Anh ấy vẫn đang cưỡi ngựa, nhưng không hiểu sao vẫn dùng khiên đỡ đòn được. Đúng là kỳ lạ. Nhìn thế nào thì con ngựa cũng đang bị đánh trúng. Chúng tôi thì tấn công bằng ma pháp.

"…Có gì đó lạ lắm phải không? Mà con này trâu máu quá nhỉ?"

"Sao sát thương của tôi gần như bằng không thế này?"

"Hửm…? À, đúng thật. Nhưng đòn tấn công của tớ thì không có gì lạ cả?"

"Lạ thật. Nó không có kháng Ám… Nếu có kháng Ma pháp thì sát thương của Suke-san cũng phải giảm chứ…"

"Đòn tấn công của Alfu thì…"

"Vẫn gây sát thương bình thường? Tớ không thấy có gì lạ cả."

Chà, là sao nhỉ? Cả ba chúng tôi đều là bất tử nên không liên quan. Chắc không thể có chuyện chỉ nhắm vào mỗi hệ Zombie được. Nếu là một thiết lập hợp lý thì còn được, đằng này đối thủ lại là một con bò.

Cả 《Ám Ma Pháp》 và 《Quang Ma Pháp》 đều không hiệu quả. Tấn công cận chiến cũng vô dụng.

Vậy thì, điểm khác biệt giữa tôi và hai người kia là gì nhỉ…?

"A, à… có lẽ nào… ?"

"Cậu nhận ra gì à?"

"Đây có thể coi là khu vực thứ hai đúng không? Thật ra thì, tôi vẫn chưa có kỹ năng bậc hai nào cả."

"Thật á!?"

"Tôi chỉ có thể nghĩ đến nguyên nhân này thôi. Nếu mấu chốt là việc đã sở hữu kỹ năng bậc hai hay chưa… thì việc sát thương của tôi thấp một cách bất thường là điều hoàn toàn có thể hiểu được."

"Hừm, trước mắt cứ hạ con này đã."

Sát thương không phải bằng 0, nên chúng tôi cứ thế tấn công từ từ và hạ gục nó. Sức tấn công của tôi đã bị vô hiệu hóa, nhưng máu của con quái này cũng nhiều thật. Phải vất vả lắm mới hạ được nó.

"Dù gì cũng là nguyên liệu thực phẩm, nên để Công chúa có kỹ năng 《Nấu Ăn》 phân giải thì tốt hơn."

"Lần này tôi có làm được gì đâu…"

"Sau khi cậu học được kỹ năng bậc hai thì quay lại đây chiến đấu tiếp nhé. Cảm ơn vì đã vất vả kiểm chứng!"

"Chà… nếu chỉ có vậy thì cũng được thôi… Tôi cũng tò mò, và nếu không thể một mình cày cấp ở đây thì cũng phiền phức…"

[Nguyên liệu] Ba chỉ Angus | Độ hiếm: No | Chất lượng: C

Thịt ba chỉ của Angus.

Loại thịt đa dụng có thể dùng cho nhiều món ăn và rất ngon.

Do tính khí hung hăng nên hiếm khi có hàng, được giới quý tộc ưa chuộng.

Thích hợp cho món bít tết, sukiyaki, shabu-shabu.

[Nguyên liệu] Bắp Angus | Độ hiếm: No | Chất lượng: C

Thịt bắp chân của Angus.

Tuy không có mỡ và toàn gân nhưng chứa nhiều gelatin, có vị ngọt đậm đà, rất thích hợp để nấu nước dùng.

Là bộ phận được các đầu bếp làm việc trong dinh thự của giới quý tộc hay đầu bếp của các nhà hàng cao cấp tìm kiếm.

Thích hợp cho món hầm, pot-au-feu.

[Nguyên liệu] Thịt mông Angus | Độ hiếm: No | Chất lượng: C

Thịt mông của Angus.

Loại thịt đa dụng có thể dùng cho nhiều món ăn và rất ngon.

Do tính khí hung hăng nên hiếm khi có hàng, được giới quý tộc ưa chuộng.

Thích hợp cho món bít tết, bò nướng, tataki.

Hai miếng ba chỉ, ba miếng bắp, một miếng mông à. Con Angus này to lớn, nên số lượng vật phẩm nhận được cũng nhiều hơn so với lợn rừng hay gấu thì phải.

Trước mắt, chúng tôi kết thúc trận chiến và quyết định vào thị trấn để mở khóa cổng dịch chuyển. Đi về phía cánh đồng lúa mì, chúng tôi bắt đầu thấy những bức tường. Bức tường này có vẻ khiêm tốn hơn so với ở Thị Trấn Khởi Đầu.

Anh Alfu cưỡi ngựa chạy đi một vòng rồi quay lại.

"Cậu đi tìm cô bạn gái mối tình đầu đã thất lạc từ hồi tốt nghiệp tiểu học à?"

"Chúng ta đáng lẽ là những người đầu tiên đến đây, nếu có ai đó ở đây thật thì ngạc nhiên lắm đấy."

"Vấn đề là ở đó à!?"

"Vậy anh đi đâu thế?"

"Tớ thấy có hàng rào nên đi xác nhận thôi. Dấu hiệu chuyển sang màu vàng, nên màu đỏ chắc chắn là kẻ địch rồi."

"Ra là vậy. Vậy thì yên tâm rồi."

Khi chúng tôi tiến lại gần thị trấn, một người lính gác cổng đã chặn chúng tôi lại. Có chuyện gì vậy nhỉ.

"Dừng lại!"

"Có chuyện gì sao ạ?"

"…Hai người kia là ai?"

"À… Chúng tôi là Phi Nhân Loại."

"Nói vậy là… dị nhân à. Chúng tôi? Cả cô cũng vậy sao?"

"Vâng. Tôi thuộc hệ Zombie."

"Vậy à… Mà, nếu là dị nhân thì chắc các người đã đi xuyên qua khu rừng đúng không? Ta nhớ có một con Fighting Bear từ đâu đó đến và định cư ở đó…"

"Nếu là nó thì chúng tôi đã hạ gục rồi."

"Thật sao!?"

"Tôi có thể cho anh xem nguyên liệu nếu cần? Chúng tôi đã hạ nó và đi thẳng đến đây."

"À không, chỉ cần báo cáo cho hội là được rồi. Tin tức sẽ tự lan truyền thôi."

"Tôi có thể hỏi vị trí của hội không ạ?"

"Cứ đi thẳng con đường này, nó sẽ ở bên tay trái."

"Vậy chúng tôi sẽ ghé qua đó."

"Nhờ cả vào các người. Chào mừng đến Bellstead!"

Thông thường, khi thấy một bộ xương và một bộ giáp không đầu cưỡi ngựa đi tới, việc chặn lại để kiểm tra là điều đương nhiên. Người lính gác này thực sự rất bình thường và trung thành với nhiệm vụ của mình. Kẻ bất thường chính là chúng tôi.

Được cho phép, chúng tôi tiến vào trong thị trấn. Vì là buổi sáng nên không khí khá sôi động.

"Oe oe oe oe oe"

"Suke-san, đừng làm con nít khóc chứ."

"Đây là bất khả kháng mà!?"

"Ban ngày ban mặt mà có bộ xương đi nghênh ngang trong thị trấn thì ai cũng sợ thôi. Dù vẫn còn đỡ hơn ban đêm."

"Bộ giáp không đầu cũng có khác gì đâu…"

"Đây là định mệnh của những kẻ ngoại nhân rồi."

"Công chúa sướng thật đấy."

"Tôi cũng không biết tương lai sẽ ra sao nữa…"

"Thì…"

Một bộ xương đang cúi đầu rối rít trước một cô bé đang khóc và bám chặt lấy mẹ mình. Cảnh tượng này, phải nói là siêu thực. Người mẹ cũng chỉ biết cười gượng.

Thôi nào, chúng ta đến hội thôi. Cô bé vẫn chưa nín khóc đâu. Nhân tiện, anh Alfu đã cất con ngựa của mình đi. Một con ngựa có thể triệu hồi và cất đi đúng là tiện lợi.

Hội Mạo Hiểm Giả… ở đây nhỏ hơn so với Thị Trấn Khởi Đầu, nhưng kết cấu thì giống nhau.

Tôi cho cô gái ở quầy lễ tân của hội xem nguyên liệu và báo cáo về việc tiêu diệt boss. Phần thưởng là 120,000. Chia cho ba người, mỗi người được 40,000. Nếu là một tổ đội đầy đủ thì mỗi người được 20,000. Tiện thể, tôi cũng báo cáo luôn nhiệm vụ tiêu diệt quái ở khu rừng phía Đông. Thu nhập thêm 3,300. Tôi lại được thăng hạng. Hạng mạo hiểm giả đã lên E.

Sau đó, chúng tôi đến quảng trường trung tâm để mở cổng dịch chuyển, nhưng… nó không được kích hoạt? Trước bức tượng có một bàn thờ đặt rau củ, nhưng khi tôi chạm vào nó, không có thông báo nào hiện ra.

…Tôi lấy một ít rau từ chiếc túi bên hông trái và đặt lên bàn thờ.

〈Cổng dịch chuyển của Bellstead đã được giải phóng.〉

"A, đã mở được rồi."

"Thật á…"

"Chỉ giới hạn cho rau củ thôi à? Ừm… thịt sói… à, được này."

"…Da sói… à, cũng được luôn."

"Nói tóm lại là cần vật phẩm cúng tế?"

"Chắc vậy? Da cũng được nên có vẻ không cần phải là thực phẩm."

"Nhưng mà để thịt sống ở đây không lo nó bị ôi thiu à?"

Hỏi những người xung quanh, tôi được biết rằng các vật phẩm cúng tế ở đây sẽ được người của nhà thờ thỉnh thoảng đến kiểm tra và thu dọn. Mong là họ sẽ sớm tìm thấy và thu dọn chúng.

"Vậy… mọi việc đã tạm ổn, giờ làm gì đây?"

"À, tớ dừng ghi hình được rồi."

"Ừm… ăn tối chăng? Dù vẫn còn một chút thời gian…"

"Khoảng thời gian trống này hơi lỡ cỡ nhỉ…"

"Trước mắt, chúng ta dọn dẹp vật phẩm đi?"

"À, làm vậy đi."

Đến giờ trao đổi vật phẩm. Tôi đổi những miếng da và sừng mà tôi có lấy thịt gấu. Tôi đã đưa ra 17 chiếc sừng mình có từ trước đến giờ và nhận về 51 miếng thịt. Với cấp độ kỹ năng súp của tôi, có lẽ tôi sẽ không dùng đến thịt lợn rừng nữa? Hay là tôi nên đem ký gửi bán thay vì mở quầy hàng nhỉ… chắc những người cùng ngành sẽ dùng đến.

"Thông tin về boss thì sao?"

"Thông tin về các dạng tấn công của nó à? Nó đã bị làm yếu đi rồi mà đúng không?"

"Hình như vậy. Công chúa đã quay video rồi, đăng cái đó lên diễn đàn là được… Nếu cậu không muốn thì để bọn tớ viết lại những gì nhớ được."

"Video thì không sao, nhưng mà… có dễ không?"

"Ừm… Công chúa sắp ăn tối à?"

"Vâng, đúng vậy."

"Em gái cậu thì sao?"

"À, ra là vậy. Lúc ăn tối tôi sẽ hỏi em ấy."

"Ừ, vậy cho nhanh."

Chúng tôi quyết định hôm nay dừng ở đây và giải tán. Vì đã gần đến giờ ăn tối, tôi đăng xuất.

Khi tôi đang giúp mẹ chuẩn bị bữa tối, em gái tôi từ trên lầu đi xuống.

"Chị vừa hạ boss đúng không! Một mình à?"

"Không. Chị đi cùng tổ đội ba người với anh Alfu và Suke-san."

"Là hai người đó à."

"Chị đã quay lại trận đấu boss nhưng không có tài khoản nên không đăng lên diễn đàn được. Chị định hỏi Akina cách làm."

"Được thôi được thôi. Bảng điều khiển của chị đâu?"

Em tôi mở trang web video và đưa cho tôi, tôi tạo tài khoản ở đó. Tôi chọn video cần tải lên bằng cách truy cập vào thiết bị VR từ bảng kết nối. Sau đó, nhập sơ qua tiêu đề và mô tả cho video… rồi xác nhận. Giờ chỉ cần chờ thôi.

Lúc đang dọn cơm ra bàn, tôi kiểm tra thì thấy video đã được tải lên xong.

"A, xong rồi."

"Em muốn xem. Tốt, xem trên TV đi."

"Vừa ăn vừa xem thì có hơi ghê không?"

"Không sao đâu! Thiết kế thân thiện với người dùng mà!"

Nếu không phải là thiết kế "hủy hoại tinh thần" thì tốt.

Trong lúc tôi đang dọn cơm, em gái tôi đã nhanh chóng bật TV trong phòng khách, thậm chí còn lắp cả loa dùng để xem phim nữa. TV 80 inch. Là sở thích của bố tôi.

Sau đó, em gái tôi liên kết bảng kết nối của mình với TV và mở video. Khi phát video, có vẻ như có thể chọn cài đặt độ ghê rợn, và em ấy đã chọn "mọi lứa tuổi". Ra là vậy, đúng là thiết kế thân thiện.

"Lượt xem đã tăng nhiều rồi này!? Người xem đầu tiên là… à mà thôi. Em đã giành được vị trí số một trong danh sách theo dõi người dùng rồi. Phát toàn màn hình nào…"

Nhìn thấy bản thân mình trên TV từ góc nhìn thứ ba, cảm giác thật khó tả. Chính xác hơn thì đó là nhân vật của tôi.

"Đây là Kotone à? Da có hơi trắng quá không?"

"Vì hiệu ứng của chủng tộc nên da con trắng ra đấy mẹ. Tại con là Zombie."

"Là Zombie à. Còn bộ xương… là Skeleton bình thường nhỉ. Bộ giáp kia gọi là gì ấy nhỉ…"

"Là Living Armor đó mẹ."

"Cả hai đều là người chơi à?"

"Vâng ạ. …Tiếng ồn từ nãy đến giờ là… thông báo bình luận à…"

"Dáng vẻ con gái mẹ trong chiếc váy… đẹp đấy chứ. Dù màu sắc hơi kỳ. Mái tóc dài đen cũng rất hợp. Nhưng mà, cái làn sương đen này là gì vậy?"

"Đó là hiệu ứng của kỹ năng ạ."

Cái bảng điều khiển của tôi từ nãy đến giờ cứ kêu ồn ào. Tôi nên chuyển sang chế độ im lặng thôi. Lát nữa kiểm tra sau. Ăn cơm đã.

Cảnh anh Alfu bị lún xuống đất… khá là hài hước nên tôi sẽ giữ im lặng. Mọi người đừng có mà phụt cơm ra đấy nhé. Tôi không nói cho đâu.

Vì TV lớn nên góc nhìn thứ nhất ở góc màn hình cũng có kích thước khá ổn.

Vì là video tôi tự quay nên tôi đã biết hết nội dung, nhưng mẹ và em gái tôi thì không nên trông họ có vẻ khá thích thú. Đối với tôi, sự khác biệt giữa góc nhìn thứ nhất và thứ ba cũng mang lại cảm giác hơi mới mẻ. Nếu không phải là video của mình thì xem chắc cũng vui. Khi nào có hứng thì tôi sẽ xem thử. Khi nào có hứng thôi.

"Ồ… Chịu được đòn Rush đó khá dễ dàng nhỉ… Mà khoan, Suke-san không phải màu đỏ!"

"Anh ấy đã tiến hóa trong buổi đi săn hôm nay. Là Metal Skeleton Mage đó."

"MetaSuke à."

Vừa ăn tối vừa xem cảnh một zombie, một bộ xương và một bộ giáp chiến đấu với một con gấu, cảm giác thật khó diễn tả. Nếu được, tôi cũng muốn xem trận đấu sự kiện hôm qua nữa.

"Trông cũng hơi dễ thương đấy chứ. Đá bằng đôi chân ngắn cũn."

"Nhưng âm thanh nghe ghê lắm…"

Thật lòng mà nói, tôi đã lo rằng chiếc đại thuẫn sẽ vỡ. Mà, vì là game nên về cơ bản, miễn là còn độ bền thì nó sẽ không vỡ. Tuy nhiên, nghe nói game này khá là khó lường. Nếu cố dùng những thanh kiếm mỏng như liễu kiếm để đỡ đòn, dù độ bền vẫn còn, chúng vẫn có thể bị bẻ gãy.

"Hử, đòn Rush thứ hai à? Ồ… hự… khụ…"

"Ồ, mẹ chịu được rồi kìa."

"Nguy hiểm quá… suýt nữa thì mẹ phụt ra rồi…"

Mẹ đã nhịn được trong gang tấc à.

Sau đó, mẹ tôi đã bật cười khi xem cảnh con gấu di chuyển như tua nhanh, còn em gái tôi thì đang suy nghĩ gì đó thì con gấu ngã gục.

"Vật phẩm rớt ra là gì thế?"

"Ma Thạch, móng vuốt và da. Còn có một chiếc nhẫn tăng Sức Mạnh nữa. Chiếc nhẫn chị đưa cho anh Alfu rồi."

"Chị với Suke-san cũng chẳng cần Sức Mạnh làm gì. Mọi người có đi sâu vào trong không?"

"Có đi chứ. Suke-san đã quay video đoạn sau đó."

"Hô hô… Kênh của Suke-san là… à, cái này đây rồi?"

À, có vẻ như Suke-san cũng đã tải video lên rồi. Mọi người sẽ được thấy cánh đồng yên bình đó. Có hợp để xem trong lúc ăn không nhỉ? Dù sẽ có cảnh chiến đấu với bò…

"Hả!? Anh Alfu tiến hóa rồi!?"

"Sau khi hạ boss, anh ấy đã trở thành Dullahan."

"Ngựa… ư…? Ghen tị quá…"

"Ngầu nhỉ. Nhưng con ngựa đó có vẻ tương đương với trang bị Extra của chị và Suke-san."

"Dullahan… người không đầu và ngựa không đầu… là cái đó trong truyện cổ tích à?"

"Vâng, đúng rồi ạ. Đó là nguyên mẫu. Trong game này chắc được tính là undead?"

"Nghe nói là bất tử bậc trung."

Mẹ tôi cũng biết nhiều chuyện ghê nhỉ? Thôi thì, tôi tiếp tục ăn trong khi xem cảnh đồng bằng yên ả. Có lẽ khi xem xong video này thì cũng vừa lúc ăn xong.

Ăn xong thì tôi sẽ nâng cấp kỹ năng… rồi lại đi kiểm chứng với mấy con bò à.

Vấn đề là nên tiến hóa kỹ năng nào đây. 《Kỹ Năng Ma Pháp》 đã lên cấp 30 nhưng không có thông báo mở khóa gì đặc biệt. Vậy thì các kỹ năng khác thì sao… 《Bộ Pháp》 đang ở cấp 29, sắp đạt giới hạn rồi. Nhưng mà cố tình cày kỹ năng này thì…

《Nấu Ăn》 cũng đã cấp 27, nhưng dùng thịt gấu để cày thì lên không được bao nhiêu mà lại khá tốn thời gian. 《Tự Động Hồi Phục HP》 cũng cấp 27, nhưng cố tình cày nó thì… ? Mấy kỹ năng như 《Cảm Nhận》 hay 《Thẩm Định》 thì khỏi bàn, vậy nên có lẽ 《Đao Kiếm》 là lựa chọn tốt nhất. Nếu chiến đấu cận chiến, có lẽ 《Bộ Pháp》 cũng sẽ tăng theo.

Hơi phiền phức nhưng tôi đành phải quay lại, đi săn trong rừng để nâng cấp rồi quay lại phục thù thôi.

"Hừm… có sự chênh lệch sát thương dựa trên việc có sở hữu kỹ năng bậc hai hay không à…"

"Vẫn chưa chắc chắn đâu."

"Lát nữa chị định đi cày kỹ năng à?"

"Chị định vậy. Chắc là 《Bộ Pháp》 sẽ lên cấp trước, nhưng như vậy cũng có thể dùng để kiểm chứng xem liệu có cần phải là kỹ năng chiến đấu hay không."

"Ra là vậy. Mọi người chắc cũng sắp bắt đầu thử thách boss rồi. Em nên làm gì đây…"

"Phần thưởng cho lần đầu tiêu diệt là 6 SP và một danh hiệu đó."

"6 SP ngon quá… Hiệu ứng của danh hiệu là gì?"

"Không có."

"Hả… Người Giải Phóng Bellstead. Danh hiệu kỷ niệm người đầu tiên giải phóng khu vực phía đông Thị Trấn Khởi Đầu… hả? Chỉ là danh hiệu kỷ niệm thôi à."

Danh hiệu này hoàn toàn chỉ để làm kỷ niệm. Dù không có hiệu ứng, nhưng độ hiếm của nó chắc chắn rất cao. Vì có vẻ như chỉ người đầu tiên giải phóng mới nhận được.

"Hay là rủ chị đi đánh boss nhỉ…?" em ấy đang lẩm bẩm gì đó, nhưng nếu được gọi thì tôi cũng sẽ đi thôi. Đánh boss thì tôi cũng có lợi mà. Danh hiệu thì thôi, nhưng tôi muốn có SP. Sắp tới chắc chắn sẽ tốn rất nhiều.

Trong hướng dẫn có ghi rằng nếu không học kỹ năng một cách có kế hoạch thì sẽ nhanh chóng thiếu SP, nhưng có lẽ tôi đã học hơi nhiều rồi? Tôi đã nghĩ là mình chỉ học những thứ cần thiết thôi. So với 10 kỹ năng ban đầu, tôi đã có 16 kỹ năng. Thêm cả kỹ năng chủng tộc nữa… đúng là không đủ.

"A, Suke-san ở đây cũng làm con nít khóc này."

"Anh ấy cũng làm con nít khóc ở Thị Trấn Khởi Đầu nữa à…"

"Vâng. Điểm bất lợi của chủng tộc: bị trẻ con ghét. Hahahaha."

Cũng khó chịu thật đấy.

Sau khi ăn tối xong, tắm rửa và làm các việc lặt vặt khác, tôi đăng nhập vào game.

Trên đường đi, Suke-san có nhắn hỏi "Tớ tìm thấy video rồi, đăng lên diễn đàn được không?", nên tôi đã nhờ anh ấy luôn. Cũng có thể gọi là đùn đẩy trách nhiệm.

Vì không còn việc gì cần làm trên diễn đàn nữa, tôi quyết định đi cày kỹ năng ngay lập tức.

"Công chúa còn bao lâu nữa mới có kỹ năng bậc hai?"

"Bộ Pháp còn 1 cấp nữa ạ."

"Vậy đi săn thôi."

"Tớ vừa đi xem xét xung quanh đây, có lợn và bò đó."

"Có cả lợn nữa ạ?"

"Nó được thiết kế theo kiểu chibi, dễ thương một cách vô ích luôn."

"Trong khi con bò thì lại trông như bò tót…"

Cái gì vậy, tôi tò mò quá.

Tôi cùng hai người họ đi cày kỹ năng, tiện thể kiểm chứng luôn. Vốn dĩ tôi định quay lại săn mấy con gấu để nâng cấp, nhưng mà… Tôi nhìn minimap và đi đến điểm hẹn với hai người họ.

Khi tôi đến nơi, Suke-san chỉ tay về một hướng khác, và khi tôi nhìn theo, tôi thấy một vật thể tròn màu hồng.

"Dấu hiệu màu đỏ nhỉ?"

"Đó là Pigu. Nhân tiện, nó không chủ động tấn công."

"…Là một bé lợn à."

Tay chân ngắn cũn, thân hình tròn trịa. Và đôi mắt long lanh. Nó đang gặm cỏ một cách ngon lành.

Ra là vậy, đúng là dễ thương một cách vô ích.

"Săn nó sẽ được thịt lợn đó, hạ nó thôi."

Nghe vậy, chúng tôi bắt đầu chiến đấu.

Khi tôi tấn công bằng ma pháp, nó phát ra tiếng kêu dễ thương "Pukyuui!", nhưng vì hiệu ứng giảm sát thương nên HP của nó chẳng giảm đi bao nhiêu.

Con Pigu bị tấn công liền lững thững đi tới, lắc lư cái mông, rồi đột nhiên đứng thẳng bằng hai chân sau… và nhảy về phía chúng tôi, tung một cú đá xoay.

"Hả!?"

"Quả nhiên là ai cũng giật mình vì đòn đó nhỉ."

"Lợn, rốt cuộc lợn là cái gì…"

"Nghĩ thế nào thì cũng là một con lợn giỏi võ."

"Nhưng mà, tuy có giật mình… nhưng chỉ có thế thôi."

Sau khi bình tĩnh lại và quan sát, tôi nhận ra một nhược điểm của game VR hay sao ấy. Các đòn tấn công võ thuật vốn đã có tầm đánh ngắn, nay lại còn có tay chân ngắn cũn nữa nên càng tệ hơn.

"Có lẽ nào… nó cực kỳ yếu?"

"Ừ."

"Nhưng mà nếu bị đánh trúng thì mệt đấy. Sức tấn công của nó khá cao. Thêm nữa, vì là hệ động vật nên máu cũng nhiều."

"Ra là vậy."

Tôi vừa né những cú húc đầu hay đá xoay của nó bằng cách bước sang một bên, vừa chém liên tục. Đòn tấn công khó chịu nhất có lẽ chỉ là một cú đấm bình thường. Vì nó ra đòn rất nhanh.

Mất khoảng 5 phút để hạ một con. Kỹ năng không tăng chút nào. Có vẻ như kinh nghiệm nhận được cũng bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng giảm. Tóm lại là cực kỳ không hiệu quả.

Nghĩ lại việc cày cấp ở Hầm Mộ, có lẽ không có giới hạn dựa trên cấp độ cơ bản, mà là giới hạn dựa trên cấp độ kỹ năng.

Dù vậy, việc cày cấp ở Hầm Mộ bây giờ không còn thực tế nữa. Nơi đó chỉ có tôi… một người thuộc chủng tộc Zombie và lại là chủng tộc Extra mới có thể làm được. Nếu không có phương tiện tấn công bằng ma pháp, thì dù là chủng tộc Zombie cũng không thể cày cấp ở đó. Zombie bình thường có Trí Lực thấp mà.

[Nguyên liệu] Thịt Pigu | Độ hiếm: No | Chất lượng: C

Thịt ba chỉ của Pigu.

Loại thịt đa dụng có thể dùng cho nhiều món ăn.

Thường được tiêu thụ tại nơi sinh sống, nhưng nếu mang đi nơi khác có thể bán được giá cao.

Hãy nấu chín kỹ. Có thể chọn lấy sườn cốt lết khi phân giải.

Ba miếng à.

Số lượng vật phẩm rớt ra từ bé lợn này có giống lợn rừng hay gấu không nhỉ? Và có vẻ như chỉ có một loại thôi. Vì tên vật phẩm không phải là tên của một bộ phận cụ thể.

Mà lại còn là sườn cốt lết nữa…

"Nhưng trong trường hợp này, nếu mục tiêu là thịt thì chỉ có thể chọn Angus thôi phải không?"

"Thì… ngoài đời thực thì còn có vấn đề tiền bạc, nhưng đây là game mà."

"Cứ tự cung tự cấp là được."

"Vấn đề là con Angus khá mạnh, nhưng không phải là không thể đánh bại."

"Vấn đề lớn nhất là bọn tớ không ăn được!"

"Đúng đúng."

Hai người họ không có vị giác, thậm chí còn không có cả dạ dày… còn tôi thì có.

Sau khi tiếp tục đi săn một lúc… 《Bộ Pháp》 của tôi đã đạt đến cấp độ tối đa.

〈《Bộ Pháp》 đã đạt đến giới hạn tăng trưởng, 《Né Tránh》 đã được mở khóa.〉

《Bộ Pháp》 cấp 30 đã cho tôi 2 điểm kỹ năng.

Và như dự định, tôi sẽ không chọn 《Né Tránh》 mà là 《Vũ Kỹ》. Tốn 6 SP.

Hóa ra còn có một kỹ năng tên là 《Vũ Điệu》 nữa. Kỹ năng 《Vũ Điệu》 chỉ cần 《Bộ Pháp》 và 《Kiểm Soát Trọng Tâm》 làm điều kiện mở khóa, nhưng 《Vũ Kỹ》 có lẽ còn yêu cầu cả chủng tộc nữa. Theo hình dung của tôi, cái trước giống như điệu nhảy của các vũ công, còn cái sau là điệu nhảy khiêu vũ xã giao của giới quý tộc? Cùng là nhảy múa nhưng lại hoàn toàn khác nhau.

〈Đã nhận được kỹ năng bậc hai. Tùy Chỉnh Kỹ Năng/Tuyệt Kỹ đã được mở khóa.〉

Ồ? Có thêm một mục trợ giúp…

※ Tùy Chỉnh Kỹ Năng/Tuyệt Kỹ là gì

Bạn có thể quyết định hình thái cho từng tuyệt kỹ để phù hợp với sở thích của mình.

Bằng cách chiến đấu với hình thái đã được thiết lập, nó sẽ thay đổi để phù hợp hơn với lối suy nghĩ và phong cách chiến đấu của bạn.

Nếu bạn sử dụng nó đến mức người khác có thể nhận ra sự khác biệt rõ rệt, chắc chắn nó sẽ để lại ấn tượng cho người xem.

Ngoài ra, bạn có thể chuyển đổi bất cứ lúc nào khi không ở trong trận chiến.

Hể… có cả hệ thống này nữa à.

"Sau khi tôi nhận được kỹ năng bậc hai, tính năng tùy chỉnh đã được mở khóa."

"Ừ ừ, hồi beta không có nên tớ cũng hóng lắm."

"Hoàn toàn là một yếu tố để cày cuốc thôi. Giờ vẫn chưa khác biệt nhiều đâu."

Các loại hình thái gồm có Nhất Kích, Đa Kích, Tiết Kiệm, và Đặc Thù. Đối với các kỹ năng phòng ngự, tên gọi có vẻ hơi khác một chút. Nói tóm lại, đó là việc bạn ưu tiên yếu tố nào cho kỹ năng hoặc tuyệt kỹ đó. Sức tấn công, thời gian hồi chiêu ngắn để dùng nhiều lần, giảm tiêu hao MP để tiết kiệm, hay là hiệu ứng phụ. Cùng một tuyệt kỹ nhưng tùy vào người chơi và phong cách chơi, hiệu năng và sự tiện lợi mong muốn sẽ khác nhau. Đây là chức năng dành cho việc đó.

Nếu có vấn đề gì, thì đó là sự thay đổi sau khi chọn hình thái dường như không cố định. Trong mục trợ giúp có ghi rằng "dựa trên lối suy nghĩ và phong cách chiến đấu", có nghĩa là "tạo danh sách thì có mà chết, nên tự mà xem rồi chụp ảnh màn hình lại đi".

Chuyện này để sau… có lẽ mai tôi sẽ xem kỹ hơn. Giờ thì tôi đã có kỹ năng bậc hai, đến lúc chiến đấu rồi.

"Bò, bò… bò…"

"Nhìn kiểu gì thì cũng thấy chúng nó sẽ liên kết tấn công với nhau…"

Kết quả sẽ ra sao đây! Suke-san có hơi phấn khích, nhưng khi thấy kẻ địch, tâm trạng của anh ấy tụt dốc không phanh.

Ba con Angus… vì là bò nên gọi là ba con bò nhỉ? …Là kẻ địch nên gọi là ba con chắc cũng được. Nhân tiện, Angus có màu nâu – cũng có thể nói là lông đỏ – và kích thước thì bằng một con bò tót thật. Nói thẳng ra thì chúng là bò tót. Những con bò tót mang tên Angus.

Vậy thì, vấn đề là ba con này sẽ liên kết tấn công à. Hiện tại thì khá là rủi ro.

"Hơi rủi ro đấy?"

"Nếu Công chúa có thể chiến đấu bình thường thì không vấn đề gì, nhưng chúng ta vẫn chưa xác nhận mà."

"Đúng vậy… Nếu để anh Alfu giữ hai con là được, nhưng nếu có hiệu ứng giảm sát thương gây ra, thì sát thương nhận vào chắc cũng có hiệu ứng tương tự nhỉ."

"Ngược lại, nếu không có thì mới ngạc nhiên đấy."

Thế nên, chúng tôi quyết định bỏ qua ba con Angus liên kết này. Không thể gây sát thương, mà sát thương nhận vào lại không đùa được đâu thì hơi… Trước hết, phải xác nhận xem liệu hiệu ứng giảm có biến mất ngay cả khi đó không phải là kỹ năng chiến đấu hay không. Với tốc độ của chúng, việc chạy trốn khỏi Angus là không thể. Chắc chỉ có anh Alfu mới làm được.

Tôi nhờ anh Alfu đang cưỡi ngựa đi tìm một con đơn lẻ, rồi chúng tôi di chuyển đến đó và bắt đầu kiểm chứng.

Kết quả là, kỹ năng bậc hai mới là yếu tố quan trọng, không nhất thiết phải là kỹ năng chiến đấu.

"Chà, nếu không làm vậy thì những người chơi hệ sản xuất sẽ khổ à?"

"Có lẽ vậy. Ngược lại, nếu chỉ nâng cấp kỹ năng sản xuất thì giới hạn sẽ được gỡ bỏ, nhưng…"

"Có lẽ là để những người chơi thuần sản xuất như anh Elz cũng có thể… nếu họ có cách?"

"Kỹ năng sản xuất có chỉ số bổ trợ cao mà. Trang bị thì họ có thể tự làm. Vấn đề là không có phần thưởng sát thương thôi."

Vừa chiến đấu để thu thập nguyên liệu sản xuất, vừa ưu tiên nâng cấp kỹ năng sản xuất lên bậc hai. Sau đó, dù kỹ năng chiến đấu đã được nâng cấp một chút, khi đến khu vực bậc hai… thông thường thì vẫn thiếu hụt sức tấn công phải không?

Nhiệm vụ thế giới thì có hơi đặc biệt, nhưng dù thắng hay thua, kỹ năng cũng chỉ tăng lên "sau khi kết thúc trận chiến". Phương pháp này về mặt hiệu quả có vẻ không ổn lắm.

Chắc là họ đã cố tình điều chỉnh như vậy.

"Thôi, xác nhận xong rồi nên tôi đi ngủ đây."

"Tớ sẽ báo cáo lên diễn đàn."

"Nhờ anh nhé."

Tôi quay trở lại thị trấn và đăng xuất. Nguyên liệu từ boss tôi đã giao cho Suke-san. Việc đổi ra tiền tôi nhờ cả vào anh ấy.

Tuần sau là giải đấu võ thuật. Dù tôi không tham gia. Vậy thì, chúc ngủ ngon.