Free Life Fantasy Online: Immortal Princess

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

83 180

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

58 1

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

357 4243

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

30 78

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

352 1930

Tập 03 - Chương 08 Thứ Sáu

Luyện Kim… công thức cơ bản… Ma Thạch… hừm, hừm? Đất sét ma thuật à. Rõ ràng là một nguyên liệu trung gian, nhưng dùng để làm gì nhỉ. Mình cũng muốn hỏi về Thao Tác Thuộc Tính của Luyện Kim Thuật, hay là qua chỗ bà lão xem sao.

Tôi rời nhà trọ và đi đến tiệm tạp hóa của bà.

"Chào bà ạ."

"Cô à. Mua sắm hay là luyện kim đây."

"Cháu đến để Luyện Kim ạ."

"Vậy à. Thế thì nói ta nghe xem nào."

Trước hết, tôi báo cáo rằng kỹ năng 《Luyện Kim Thuật》 của mình đã lên cấp 10. Ấy là nhờ sản xuất hàng loạt mũi tên bằng lông của con Tắc Kè.

"Vậy là cô đã học được 【Luyện Golem】 rồi nhỉ."

"Cháu đã có bên Tử Linh rồi nên vẫn chưa kiểm tra thử ạ."

"Nếu chỉ để dùng cho Golem, thì thà cho Tử Linh ăn Ma Thạch còn hơn."

Bà giải thích, nếu chỉ có thể dùng Golem thì không nói làm gì, nhưng nếu đã dùng được Tử Linh thì nên ưu tiên chúng hơn. Vấn đề của Tử Linh là Capacity, tức là xương thịt. Nếu không vướng phải vấn đề đó thì Tử Linh là lựa chọn tốt nhất. Còn nếu đó là vấn đề, thì hãy dùng Golem. Nghe nói những người chơi theo hướng nghiên cứu gặp khó khăn trong việc đảm bảo nguồn xương thịt, nên họ thường dùng Golem vì chỉ cần có Ma Thạch là đủ.

"Vậy, cô đang băn khoăn chuyện gì?"

"Là về 【Thao Tác Thuộc Tính】 và đất sét ma thuật ạ. Như bà biết đấy, Ma Thạch của cháu đều dành cho Tử Linh hết rồi, nên rất khó để thử nghiệm."

"Hừm, ra là vậy. 【Thao Tác Thuộc Tính】 về cơ bản là phải có Ma Thạch thuộc tính mới dùng được. Quanh đây chắc không có đâu… À, lối vào Minh Phủ sao rồi?"

"Cháu đã được cô Lucianna chỉ cho rồi ạ. Cảm ơn bà."

"Cô ấy bảo ở phía Đông Bắc à?"

"Vâng ạ. Cháu đã đến xem qua, nhưng ở đó có rất nhiều undead nên có vẻ vẫn chưa đi được."

"Chắc chỉ là undead bậc trung thôi chứ?"

"Vâng, cấp 30 mấy ạ."

"Vậy thì ít ra cũng kiếm được Ma Thạch bóng tối rồi."

Bà cho biết, Ma Thạch của kẻ địch mang thuộc tính cũng sẽ có thuộc tính tương ứng. 【Thao Tác Thuộc Tính】 là kỹ năng dùng để chuyển thuộc tính đó sang một vật khác. Tuy nhiên, vật chất thường có thứ gọi là "độ tương thích ma lực". Nó bao gồm khả năng dẫn truyền và trữ ma lực; nếu chỉ số này thấp, vật đó sẽ không chịu nổi và vỡ tan.

"Công dụng của đất sét ma thuật à… Nó có thể dùng cho 【Luyện Golem】, cho cả 《Chế Tác Búp Bê》… và cả 《Chế Tác Tinh Xảo》 nữa."

"Golem và búp bê thì cháu hiểu, nhưng cả 《Chế Tác Tinh Xảo》 ạ?"

"Vì là đất sét nên có thể làm đĩa. Nhưng giá thành cao lắm, chắc chỉ có vua chúa quý tộc mới dùng thôi."

"Ra vậy. Đĩa thuộc về lĩnh vực của 《Chế Tác Tinh Xảo》 sao."

"Nhắc mới nhớ, cô có kỹ năng 《Nấu Ăn》 đúng không?"

"Dạ có ạ."

"Những món ăn có hiệu ứng phép thuật là do 【Dụng Cụ Bàn Ăn】 phải không?"

"Đúng là vậy ạ."

"Hừm… Nếu có điều kiện, cô nên làm bộ dụng cụ ăn uống bằng đất sét ma thuật thì tốt hơn."

Những vật mang sức mạnh ma thuật về cơ bản nên được bảo quản bằng những vật cũng mang sức mạnh ma thuật. Nghe nói làm vậy sẽ chống được sự suy giảm chất lượng, và tùy vào vật phẩm mà hiệu quả còn có thể tăng lên. Nếu muốn tỉ mỉ hơn nữa thì còn cần đến cả các cơ sở đặc biệt.

"Để tạo ra một vật phẩm ma thuật, cần có ‘nguyên liệu ma thuật’, ‘cơ sở ma thuật’, và một người thợ lành nghề. Nếu muốn chắc chắn và tạo ra sản phẩm tốt… thì phải chuẩn bị tất cả."

"Cơ sở ma thuật…"

"Vì nó dành cho những người chơi sản xuất lành nghề nên giá cũng tăng vọt đấy."

"Là bộ sản xuất cao cấp ạ?"

"Hoặc là cơ sở. Đương nhiên cơ sở sẽ có hiệu năng tốt hơn rồi."

Bộ dụng cụ hoặc cơ sở. Cơ sở ở đây chắc là nói về hệ thống nhà ở. Dù gì thì bộ dụng cụ sản xuất cũng là loại "cầm tay" mà.

"Và đất sét ma thuật cũng có nhiều loại. Phải thay đổi loại đất tùy theo mục đích sử dụng. Golem thì cần loại bền chắc. Búp bê thì cần loại có độ tương thích ma lực cao. Đĩa thì cần vẻ đẹp. Tự mình đi mà tìm lấy."

"Búp bê lại cần độ tương thích ma lực ạ?"

"《Ma Thuật Búp Bê》 cũng là một nhánh phát triển từ Golem, tập trung vào việc tự điều khiển bằng các sợi tơ ma lực. Búp bê cơ bản thường dùng gỗ. Cô nhìn vào việc gỗ được dùng làm chất xúc tác ma thuật là có thể hiểu được thôi."

Gỗ vừa có độ bền, vừa có độ tương thích ma lực. Hơn nữa, chúng mọc ở khắp nơi nên chi phí thấp. Gia công cũng chỉ cần đẽo gọt là chính. Đất sét ma thuật tuy dễ gia công nhưng lại cần Ma Thạch và gel slime, nên chi phí có vẻ cao hơn. Hơn nữa, nếu là gỗ thì cần kỹ năng Đốn Gỗ, còn đất sét ma thuật thì cần Hái Lượm để lấy đất và Luyện Kim để tạo ra đất sét, nên xét về điểm SP cũng hơi tốn kém.

Mà, vì đây là game MMO nên cứ mua là được… nhưng liệu có ai bán đất sét ma thuật không nhỉ? Trong khi nghề Luyện Kim hiện tại không được ưa chuộng cho lắm. Nhắc mới nhớ, lý do lớn nhất khiến nó không được ưa chuộng là giới hạn chất lượng ở mức C. Chuyện đó không giải quyết được sao?

"Nhân tiện, chất lượng sản phẩm chỉ ở mức C, có cách nào làm cho nó cao hơn không ạ?"

"Hừm… chờ chút đã."

Bà nói rồi đi vào phía trong, một lúc sau quay lại với một cuốn sách.

"Trang này… và trang kế tiếp, rồi trang kế tiếp nữa."

Tôi nhìn vào các trang được chỉ định, trên đó có viết về ‘Lõi Mở Rộng Trận Luyện Kim 1~3’.

"Gia công Ma Thạch thành lõi rồi phong ấn nó vào, dùng nó để cường hóa trận pháp luyện kim và tạo ra các vật phẩm chất lượng cao hơn. Đây là kiến thức bí truyền được sư phụ truyền cho đệ tử. Đừng có đi rêu rao đấy."

"Tức là muốn biết thì phải đi bái sư một ai đó ạ."

"Nếu không bái sư một nhà luyện kim thì cũng vô ích thôi. Sẽ không thể tạo ra được tinh thể cốt lõi đâu."

Vậy là nhận được Tinh thể Bí phong từ sư phụ, rồi phong ấn Ma Thạch đã qua xử lý đặc biệt vào để cường hóa trận pháp luyện kim. Làm vậy sẽ gỡ bỏ được giới hạn chất lượng C. Có ba cái, nên mình nghĩ đó là để mở khóa hạng B, A và S.

Vấn đề là, tôi không có đủ Ma Thạch. Yêu cầu là Ma Thạch Trung, Lớn và Cực Lớn. Mà Ma Thạch Cực Lớn tôi còn chưa thấy bao giờ.

"Gần đây cháu toàn hấp thụ hết chúng nên không còn Ma Thạch nào cả. Dùng Quả Cầu Ma Lực có được không ạ?"

"…Quả Cầu Ma Lực?"

"Là cái này ạ."

"Cô… lấy thứ này ở đâu ra?"

"Chiếc nhẫn này tạo ra chúng từ ma lực dư thừa của cháu."

"Đúng là bộ trang bị của cô rất đặc biệt nhỉ? Dù sao đi nữa cũng nên giữ im lặng thì hơn. Với lại… không dính dáng gì tới các vị thần chứ?"

"Chà, ai biết được ạ?"

"Bộ trang bị đó cô lấy ở đâu?"

"Tại một Hầm Mộ ở phía Đông Bắc từ đây ạ."

"Phía Đông Bắc à… di sản của quá khứ sao. Một Bất Tử Giả sở hữu di sản trắng đen… hừm."

"Thôi được rồi," bà nói rồi cầm hai Quả Cầu Ma Lực đi vào trong. Có vẻ chúng không thể thay thế cho Ma Thạch Cực Lớn được.

Mà bộ trang phục này, ngoài việc là trang bị bộ ra, nó còn có ý nghĩa nào khác không nhỉ… Màu sắc? Rất lâu về trước, hình như có những quy định về màu sắc được phép mặc… thì phải. Trắng và đen, lại còn liên quan đến thần thánh… vậy là giáo hội sao. Vì bà ấy nói nên giữ im lặng, nên nếu muốn hỏi thì chỉ có thể là cô Lucianna thôi. Thực ra cũng không cần thiết phải hỏi về bộ trang bị này, chỉ cần hỏi xem màu sắc mình đang mặc có ý nghĩa gì là được. Dị Nhân chúng tôi làm gì có phong tục đó.

Trong lúc tôi đang suy nghĩ, bà Meghan đã quay trở lại.

"Đây, của cô đây."

[Vật phẩm] Lõi Mở Rộng Trận Luyện Kim 1 Tinh hoa kiến thức bí truyền được sư phụ truyền cho đệ tử. Đặt vào trận pháp luyện kim để phát huy hiệu quả, tăng giới hạn chất lượng lên 1 bậc.

[Vật phẩm] Lõi Mở Rộng Trận Luyện Kim 2 Tinh hoa kiến thức bí truyền được sư phụ truyền cho đệ tử. Đặt vào trận pháp luyện kim để phát huy hiệu quả, tăng giới hạn chất lượng lên 1 bậc.

〈Do đã thỏa mãn điều kiện đặc biệt, một tuyệt kỹ extra đã được thêm vào 《Luyện Kim Thuật》. 【Mở Rộng Trận Luyện Kim Ex1】〉 〈Do đã thỏa mãn điều kiện đặc biệt, một tuyệt kỹ extra đã được thêm vào 《Luyện Kim Thuật》. 【Mở Rộng Trận Luyện Kim Ex2】〉

Bà giải thích, cái Lõi Mở Rộng Trận Luyện Kim này, nghe tên "kiến thức bí truyền" là đủ hiểu, đây không phải là thứ có thể cho đi một cách dễ dàng, kể cả là đệ tử cũng vậy. Vốn dĩ, một đệ tử bình thường sẽ phải thường xuyên đến chỗ sư phụ. Ở đó, sư phụ sẽ xem xét nhân cách và tay nghề của họ. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Ai mà chẳng nghĩ đến việc tỏ ra tốt đẹp trước mặt sư phụ. Vì vậy, họ còn phải điều tra cả danh tiếng trong thị trấn nữa. Danh tiếng… tức là điểm hảo cảm sẽ phát huy tác dụng ở đây.

Những người có hành vi không tốt hàng ngày sẽ phải trả giá ở bước này. Cách tăng và độ dễ tăng điểm hảo cảm chắc sẽ khác nhau tùy người, và nếu là danh tiếng trong cả thị trấn thì chỉ tăng hảo cảm với một người thôi cũng… cảm giác khá là vất vả. Dù danh tiếng cũng sẽ lan truyền phần nào từ người đó, nhưng còn tùy vào mối quan hệ xã giao của cư dân nữa. Trở thành bạn với mấy bà chủ quầy hàng có vẻ là cách mạnh nhất. Chắc hẳn các nghề khác ngoài Luyện Kim cũng có điều kiện tương tự.

"Sau này khi nào có Ma Thạch Cực Lớn thì mang đến đây. Khi đó sẽ mở khóa được đến hạng S. Mà, có làm được hay không là tùy vào cô thôi."

"Chất lượng của Luyện Kim phụ thuộc vào chất lượng nguyên liệu phải không ạ?"

"Về cơ bản là vậy. Ngoài ra… ta chỉ nói thế này, 【Thao Tác Ma Lực】 là mấu chốt. Phần còn lại tự cô lo liệu đi."

"…【Thao Tác Ma Lực】 ạ?"

"Các kỹ năng hệ Luyện Kim đều là kỹ năng sản xuất sử dụng ma lực. Sao cô lại có thể lơ là thứ ma lực cốt lõi đó được chứ."

"Ra vậy, đúng là có lý. Lần sau cháu sẽ chú ý hơn ạ."

"Và sự tồn tại của cơ sở cũng rất quan trọng đấy. Loại mang đi có giới hạn của nó."

"Là nhà riêng của mình ạ?"

"Nếu muốn làm một cách nghiêm túc, trước hết phải có được cơ sở. Có làm được điều này hay không sẽ tạo ra khác biệt lớn đấy."

Đối với các cư dân, người chơi sản xuất là những người sống bằng nghề đó, nên việc có được một môi trường tốt – tức là một cơ sở riêng – chiếm một tỷ lệ lớn trong việc quyết định thành công. Dù là Luyện Kim hay Rèn, nếu muốn sống như một người chuyên nghiệp, thì cơ sở, tức công cụ làm việc, là quan trọng nhất. Giữa người có thể chuẩn bị được và người không thể, tương lai dĩ nhiên cũng sẽ khác biệt. Vì cơ sở rất đắt đỏ, nên về cơ bản người ta thường mượn của sư phụ.

Mà, đây chỉ là… góc nhìn của các cư dân đang sinh sống trong thế giới này mà thôi. Chắc đây là những thiết lập để tạo ra cảm giác chân thực, kiểu như "nếu suy nghĩ một cách thực tế thì sẽ là thế này".

Và sư phụ của mình, bà Meghan. Xét về tuổi tác, mình nghĩ bà là một đại lão làng, chắc chắn có thể tạo ra vật phẩm hạng S nhỉ? Dù những thứ bán trong tiệm của bà về cơ bản đều là hạng C.

"À, phải rồi. Cô là Bất Tử Giả mà nhỉ. Có làm thuốc hồi phục cũng không dùng được đúng không?"

"Cháu không dùng được ạ."

"Hạng C thì cứ mang đến tiệm của đứa cháu mà ta đã kể hôm trước, còn hạng cao hơn thì mang đến Hội Mạo Hiểm Giả đi."

"Ể, Hội có thu mua sao ạ?"

"Họ có bán các vật phẩm tiêu hao chất lượng C+ trở lên cho các mạo hiểm giả hạng C trở lên. Vì vậy họ cũng có thu mua, nhưng không phải từ bất kỳ ai."

Đối với các cư dân, Giám Định được coi là một kỹ năng hiếm thì phải? Chắc là họ sẽ không mua nếu không phải từ một người chế tạo đáng tin cậy. Và tiệm thuốc bên cạnh Hội đó, ra là tiệm của cháu trai bà…

Và chất lượng C có thể nói là chất lượng phổ thông, nên nếu có thể tạo ra chất lượng C thì đã ở cấp độ có thể mở tiệm. Nghe nói chỉ cần tạo ra được hạng B đã được coi là rất xuất sắc. Dị Nhân chúng tôi có thể sản xuất hàng loạt hạng B, nhưng chắc đó là một dạng "buff cho nhân vật chính" thường thấy trong game RPG. Hiện vẫn chưa có báo cáo nào về hạng A.

Tóm lại, đừng nói đến hạng B, chỉ cần từ C+ trở lên là giá đã tăng rồi. Đương nhiên chất lượng càng cao giá càng tăng vọt… Vốn dĩ, việc có được vật phẩm từ C+ trở lên đã tương đối khó khăn. Vì vậy, Hội Mạo Hiểm Giả đã hỗ trợ các thành viên của mình bằng cách cung cấp các vật phẩm chất lượng cao… có vẻ là vậy. Việc giới hạn mua cho hạng C trở lên là vì những người dưới C không đủ tiền để mua được.

Quầy hàng của cô Salute giá cũng khá chát rồi… Đúng là không thể nào mua sắm thả ga được. Vì trong game, các cư dân chắc cũng phải có các chi phí như tiền thuê nhà, tiền ăn uống mà chúng ta thường bỏ qua? Nếu muốn kiếm tiền thì nên ký gửi. Nếu muốn tăng hảo cảm thì nên đến Hội. Hảo cảm có vẻ không thể xem thường được, nên có lẽ mình sẽ kiếm tiền bằng Nấu Ăn… còn thuốc hồi phục thì mang đến Hội thôi.

À, phải hỏi cả về màu sắc của quần áo nữa.

"Ở đây, màu sắc quần áo có ý nghĩa gì đặc biệt không ạ?"

"Cũng có. Nhưng không phải là bị cấm mặc đâu."

Bà cho biết, về cơ bản thì nó liên quan đến các thánh chức. Tức là màu sắc của các vị thần: đỏ và xanh lá, xanh dương và vàng, trắng và đen. Thêm vào đó là màu vàng kim làm điểm nhấn. Có vẻ mọi người thường tránh các màu gốc. Và các thánh chức chỉ cần nhìn màu áo choàng là có thể biết ngay họ là tín đồ của vị thần nào.

"Áo choàng trắng đen có thêu chỉ vàng. Màu của chủ thần và phó thần. Ngay cả các thánh chức cũng tránh mặc. Còn nếu nói đến loại độc đáo hơn thì… là màu sắc óng ánh như ngọc trai."

Nghe nói nếu không phải là các sự kiện quan trọng liên quan đến thần thánh, thì ngay cả các thánh chức cũng không mặc trang phục trắng đen thêu chỉ vàng. Vốn dĩ, việc mặc màu sắc của chủ thần và phó thần làm trang phục thường ngày đòi hỏi rất nhiều dũng khí. Tuy không bị cấm nên sẽ không bị trừng phạt, nhưng nghe nói ánh mắt của những người xung quanh sẽ rất khó chịu. Kiểu như, người đó có xứng đáng với màu sắc của bộ trang phục đó không…

Chắc đó là vì họ thực sự cảm nhận được sự tồn tại của các vị thần…

"Cô là một Bất Tử Giả. Chắc hẳn là tín đồ của nữ thần Sterura. Việc cô mặc đồ trắng đen cũng không có gì lạ. Nếu một Bất Tử Giả bị nữ thần Sterura ruồng bỏ thì sẽ rất khốn đốn đấy. Hãy sống một cách trung thực vào."

"…Vì ngài ấy có cả khuôn mặt của khế ước và đoạn tội phải không ạ?"

"Đúng vậy. Sẽ có lúc cô phải nói dối. Nhưng hãy nói dối vì người khác, chứ không phải vì bản thân mình. Như vậy thì sẽ được tha thứ."

"Cháu hiểu rồi ạ. Cháu chợt nghĩ, có phải là không nên tùy tiện nói những câu như ‘Thề có thần linh chứng giám’ không ạ?"

"Không nên nói thì tốt hơn. Đặc biệt là câu nói tối thượng ‘Tôi thề có nữ thần Sterura chứng giám’. Nó sẽ bị coi là một khế ước, và nếu phá vỡ, một con quái vật sẽ đến đấy."

"Lẽ nào… là một Ngoại Lai Giả?"

"Đúng vậy. Trong số các Dị Nhân, cô có tiếng nói không? Nếu có thì hãy nói cho họ biết đi."

Nếu nói năng theo kiểu ngoài đời thật thì sẽ gặp họa đúng không? Nghe nói đến nhà thờ sẽ được dạy, nhưng có bao nhiêu người sẽ cố tình đến nhà thờ chứ. Mình nghĩ không nói cho những người chơi khác biết sẽ thú vị hơn, nhưng có lẽ nên nói ra. Ngược lại, mình cảm thấy không nói bừa thì sẽ an toàn hơn… nhưng cũng không thể cứ lo cho những người cố tình thử được.

"Đừng có cản đường Kẻ Thi Hành. Cô sẽ bị giết không thương tiếc đấy."

"Cháu hiểu rồi. Nếu có giúp thì nên giúp Kẻ Thi Hành ạ."

"Chẳng cần cô giúp, mục tiêu cũng sẽ bị xóa sổ thôi. Đối đầu với Kẻ Thi Hành, ngay cả Dị Nhân cũng không toàn mạng được đâu."

Việc Dị Nhân chúng tôi có mặt ở thế giới này là nhờ sự hợp tác của chủ thần Crear và phó thần Sterura… thì phải. Và Kẻ Thi Hành lại thuộc thẩm quyền của nữ thần Sterura… nên là… ừm, chắc là không thể chống lại được rồi.

Tôi đã ở lại khá lâu, có lẽ nên xin phép về thôi… Đang nghĩ vậy thì cánh cửa bị mở ra một cách hơi thô bạo, và một người đàn ông bước vào.

"Bà ơi!"

"Ồn ào quá đấy."

"Cháu có nguyên liệu nhưng không sản xuất kịp! Giúp cháu với!"

À, là cháu trai của bà ở tiệm bên cạnh Hội. Mình đã thấy anh ta lúc giao hàng.

"…Hết cách với mày. Nếu có thời gian thì ta sẽ xem giúp, cô cũng phụ một tay đi."

"Cháu cũng đang muốn tìm hiểu về 【Thao Tác Ma Lực】, nên nhân cơ hội này nhờ bà chỉ dạy luôn ạ."

"Ồ, cô là người đã giao một lượng lớn hàng cho chúng tôi phải không?"

"Vâng, vì tôi không dùng đến chúng."

"Ta mới nhận nó làm đệ tử gần đây. Nào, làm đi."

"Ể, bà nhận đệ tử từ lúc nào mà cháu không nghe nói gì hết vậy!?"

"Ta vừa nói đấy."

"Ể…"

Tuy còn đang bối rối, người cháu trai vẫn mang nguyên liệu từ ngoài vào, đặt danh sách xuống rồi quay về tiệm của mình.

"Vì là hàng để bán nên chỉ cần làm hạng C thôi, nhưng cũng không uổng công đâu."

"Tạm thời cháu sẽ thử làm trong khi tập trung ý thức vào ma lực sử dụng…"

"Mỗi vật đều có một lượng thích hợp. Chỉ có cách ghi nhớ thôi."

Được bà Meghan chỉ bảo, tôi bắt đầu chế tạo các loại thuốc trong danh sách như thuốc HP sơ cấp, thuốc HP, thuốc MP và thuốc chống nôn. Đây là lần đầu tiên tôi làm thuốc giải trạng thái bất thường. Với sự hướng dẫn của bà Meghan và sự hỗ trợ của cơ sở, tôi đã tạo ra được sản phẩm hạng C. Có vẻ như các loại thảo dược được dùng cho thuốc giải trạng thái bất thường. Đầu tiên là chiết xuất thành phần từ thảo dược, sau đó tổng hợp với nước cất.

Bà chỉ dạy: "Phải tập trung ý thức và truyền ma lực vào. Lượng ma lực, tốc độ và thời điểm là mấu chốt. Phải kiểm soát thật chặt để ma lực không bị tràn ra khỏi trận pháp luyện kim, đồng thời cung cấp một lượng ổn định."

"Đến lúc dùng 【Ma Lực Nhãn】 rồi."

Bình thường mình vẫn luôn nhìn thấy ma lực, nhưng giờ hãy tập trung ý thức vào nó.

Tôi truyền ma lực vào một trận pháp luyện kim trống và quan sát. Nếu truyền vào một lượt, ma lực sẽ tràn ra khỏi các đường kẻ của trận pháp, nếu tăng tốc độ truyền, nó sẽ văng ra ở các đoạn cong. Tóm lại, trận pháp luyện kim này giống như một phiên bản đường dẫn nước dành cho ma lực. Trong trường hợp tổng hợp, đầu tiên đặt nguyên liệu vào, khi truyền ma lực, ma lực sẽ tập trung vào nguyên liệu. Khi cung cấp đủ một lượng nhất định, nguyên liệu sẽ tan chảy trong ma lực và lấp đầy trận pháp, sau đó tập trung về trung tâm để trở thành thành phẩm. Thật kỳ diệu, nhưng mình sẽ không thắc mắc đâu… Luyện Kim Thuật thật tuyệt vời.

…Hừm. Mình đã hiểu dòng chảy của ma lực. Giờ chỉ cần ghi nhớ lượng ma lực cần thiết bằng mắt hoặc bằng cảm giác là được.

"Nhắc mới nhớ, cô là Bất Tử Cao Cấp nhỉ. Không cần đến 【Ma Lực Nhãn】 à?"

"Do chủng tộc nên cháu có thể nhìn thấy ma lực. Vì vậy ma pháp đó không có ý nghĩa gì với cháu cả."

"Tiện lợi thật đấy. Mà độ chính xác có vẻ cũng tốt. Cứ đà đó mà làm thật nhiều vào."

Vâng, tôi sẽ làm thật nhiều. Kỹ năng 《Luyện Kim Thuật》 tăng cấp bằng nguyên liệu có sẵn. Thật sự quá hời. Giống như cảm giác ăn thịt nướng do người khác trả tiền vậy… chăng? … Thôi bỏ qua chuyện đó, cứ lặng lẽ làm thôi.

Nếu tạo ra vật phẩm có chất lượng cao hơn thì cũng phiền, nên tôi sẽ không dùng lõi mở rộng mà chỉ tập trung sản xuất số lượng lớn. Đây cũng là cơ hội để luyện tập 【Thao Tác Ma Lực】, thế là đủ rồi. Khi làm, tôi có thể cảm nhận được bằng trực giác khi nào là đủ, không cần thêm nữa.

〈《Kỹ Năng Ma Pháp Cao Cấp》 đã đạt cấp 15〉

〈【Song Trùng Niệm Chú】 của 《Kỹ Năng Ma Pháp Cao Cấp》 đã được cường hóa〉

Hừm? Song Trùng Niệm Chú đã trở thành Tam Trùng Niệm Chú, có vẻ như số lượng phép có thể thi triển đồng thời đã lên đến ba. Có lẽ số lượng sẽ còn tiếp tục tăng trong một thời gian nữa.

Ừm, loại thuốc cần làm tiếp theo là… Hử? Thuốc cảm, thuốc đau dạ dày… thuốc hỗ trợ tiêu hóa và cả thuốc tăng lực? Lại còn có cả bạn đồng hành của dân nhậu và đồ dùng cho bà bầu nữa sao.

[Hồi phục] Thuốc cảm

Độ hiếm: N

Chất lượng: C

Thuốc hương vị. Được cho là có hiệu quả với các bệnh truyền nhiễm.

…À, ra là thuốc "hương vị". Tức là những thứ nếu không có thì sẽ rất thiếu tự nhiên, nhưng lại chẳng liên quan gì đến người chơi. Nói cách khác, chúng là vật phẩm không có giá trị về mặt dữ liệu game! Hay đấy chứ, những thứ như thế này. Cứ làm thôi. Chắc nó cũng có ý nghĩa về mặt hảo cảm với các cư dân.

Ô liu, nghệ, húng quế và quế sao. Ra là những thứ này được sử dụng. Tôi vừa hỏi sư phụ cách làm vừa chế tạo.

〈《Giám Định》 đã đạt cấp 30. Nhận được ‘2’ điểm kỹ năng〉

Ồ, cuối cùng Giám Định cũng lên cấp. Lần này mình đã dùng nó khá nhiều. Luyện Kim Thuật cũng lên 3 cấp, Kỹ Năng Ma Pháp Cao Cấp cũng lên 2 cấp, kết quả rất tốt.

Mà cơ sở… cơ sở tốt thật. Đây là cơ sở sản xuất dùng cho nhà ở sao. Nếu nói về Luyện Kim, thì độ dễ dàng trong việc truyền và kiểm soát ma lực khác một trời một vực. Mà, có vẻ như cơ sở của sư phụ Meghan cũng là loại cực kỳ cao cấp.

"Quả nhiên hai người làm thì nhanh thật. Thôi, ta cũng không thể bỏ tiệm lâu được. Nhờ cô nhé."

"Cháu hiểu rồi ạ. Vậy hôm nay cháu xin phép về."

"Cứ chăm chỉ luyện tập nhé."

Tôi mang theo đống thuốc đã cặm cụi làm, rời khỏi tiệm và hướng đến cửa hàng của người cháu trai… bên cạnh Hội.

Tôi đã vô tình lướt qua, nhưng thứ dùng để cất thuốc này… là Túi Ma Thuật nhỉ. Nói là chiếc túi có không gian được mở rộng thì dễ hiểu hơn chăng. Hay nên nói là chiếc túi có chức năng giống như hòm đồ thì đúng hơn. Nó cũng khác với túi đeo hông của tôi. Nói một cách đơn giản, của tôi là một lối tắt đến hòm đồ dưới dạng túi. Tuy cũng có khả năng mở rộng đôi chút, nhưng các ô chứa vẫn là chung. Chiếc túi này có các ô chứa độc lập. Vì vậy nó là một chiếc túi có chức năng hòm đồ và không gian được mở rộng. Việc nó độc lập là tiện lợi hay bất tiện thì tùy người. Nhưng trong trường hợp như lần này, nếu không độc lập thì không thể làm được.

Giờ vấn đề là. Sự tồn tại của nó cho thấy khả năng cao là có thể chế tạo được vật phẩm tương tự. Suy nghĩ một cách thông thường thì chắc chắn cần có Không Gian Ma PhápMay Vá. Thêm vào đó, với hệ thống Luyện Kim, có lẽ Tinh thể Bí phong là mấu chốt. Rồi còn… cả Ma Thuật Ban Tặng nữa, có lẽ là phiên bản cao cấp hơn của nó? Thật là một giấc mơ, nhưng mình biết mình vẫn chưa thể làm được. Trước hết, Tinh thể Bí phong đã là thứ ở đẳng cấp sư phụ rồi.

Vừa đi vừa nhìn chiếc túi được giao, tôi đã đến nơi. Tôi nhanh chóng bước vào trong.

"Chào cô, tôi đến giao hàng. Tôi mang thuốc đến."

"Chiếc váy màu xám… Cô là đệ tử của bà Meghan phải không ạ? Mời vào lối sau ạ."

Một người phụ nữ lạ mặt đang trông tiệm. Là vợ của anh cháu trai chăng. Dù sao thì, tôi đi ra phía sau.

"Nhanh quá! Cứu tôi một bàn thua trông thấy!"

"Không có gì đâu ạ, tôi cũng học hỏi được khá nhiều."

"Làm sao cô trở thành đệ tử của bà tôi được vậy… Bà là nhà luyện kim thuật hàng đầu khu này, nhưng cũng nổi tiếng là người khó nhận đệ tử lắm đấy."

"Vậy sao ạ? Là do bà ngỏ lời trước mà…"

"Cái gì! Chuyện hiếm có thật. … Ừm, quả nhiên không có vấn đề gì."

Anh ta vừa nói chuyện vừa kiểm tra, có vẻ không sao. Cả bà Meghan và tôi đều đã kiểm tra rồi nên tôi cũng không lo lắng gì.

"Đống này chắc cũng sẽ bán hết veo ngay thôi…"

"Chỗ lần trước tôi giao đã hết rồi sao ạ?"

"Hết veo trong nháy mắt. Bán sạch sành sanh luôn… Mấy người Dị Nhân không tự làm sao?"

"Công việc này khá tỉ mỉ nên có vẻ không được ưa chuộng lắm. Tôi nghĩ những người mới tham gia cũng sẽ bắt đầu, nhưng chắc phải mất một thời gian nữa mới dùng được."

"Đúng là thời điểm hái ra tiền, nhưng tôi muốn mọi thứ ổn định hơn một chút…"

Xin hãy cố gắng lên. Làn sóng người chơi thứ hai chẳng mấy chốc cũng sẽ tự làm được thuốc hồi phục thôi, nên hãy cố gắng chịu đựng đến lúc đó nhé.

Thôi, đi ăn trưa nào. Đã giao thuốc xong, mình xin phép về. Tạm thời đăng xuất.

Tôi tháo thiết bị VR ra và đi xuống phòng khách. Đang lúc chuẩn bị bữa trưa thì cô em gái tất tả chạy đến.

"Chị ơi—"

"Hửm?"

"Có thông tin về sự kiện chính thức lần thứ hai rồi đó chị!"

Xem ra trang chủ vừa mới cập nhật. Phải kiểm tra ngay thôi.

Sự kiện chính thức lần thứ hai "Nhắc Đến Mùa Hè Là Phải Cắm Trại", diễn ra vào cuối tháng 8, thứ Bảy của tuần thứ tư à.

"Hể, cắm trại sao."

"Cắm trại thì đúng là cắm trại, nhưng là Trại hè sinh tồn!"

Để xem nào... "Bạn sẽ mang gì đến một hòn Đảo hoang?"

"Ra là vậy. Giới hạn vật phẩm có thể mang theo."

"Chứ không thì sao gọi là sinh tồn được nữa—"

Thông báo nêu rõ, ngoài trang bị trên người, mỗi người chơi chỉ được mang theo thêm một loại vật phẩm duy nhất. Vì vậy, hãy hợp tác với những người chơi khác để sống sót trên hòn Đảo hoang đầy ma vật. PK được cho phép, nhưng có lẽ hành động đó sẽ tự thắt lấy cổ mình.

"Chỉ được chết một lần. Chết lần thứ hai sẽ bị đưa về khu vực thông thường."

"Thời gian cảm nhận được thay đổi thành tám ngày, nên kinh nghiệm nhận được sẽ rất hời!"

Để giảm thiểu mệt mỏi cho não bộ, người chơi cần phải ngủ trong game. Thiếu ngủ sẽ dẫn đến các hình phạt như giảm chỉ số. Và xin lỗi những người chơi thuộc các chủng tộc không cần ngủ như Bất Tử. Tuy bản thân các bạn không bị hình phạt, nhưng người điều khiển bên trong thì cần ngủ. Xin hãy đi ngủ.

Tất nhiên cũng cần phải ăn uống. Vì là sinh tồn nên hãy tự thu thập nguyên liệu. Các chủng tộc không cần ăn thì không bắt buộc.

"Mà... mình thì vẫn cần ngủ... ừm."

"Chuyện ăn uống thì không nói, chứ việc không cần ngủ vốn dĩ chỉ là yếu tố cho có thôi mà."

"Vì là full-dive nên việc cân nhắc đến sự mệt mỏi của người chơi là điều bắt buộc..."

Các server thông thường chỉ đơn giản là tăng tốc thời gian trong game, chứ không thay đổi tốc độ cảm nhận. Làm vậy có lẽ sẽ phát sinh nhiều vấn đề, chủ yếu là sự mệt mỏi về thể xác của những người chơi liên tục... hay nói đúng hơn là mệt mỏi về não bộ và tinh thần. Chắc sẽ đau đầu kinh khủng lắm.

Có thể đăng xuất trong sự kiện, nhưng được khuyến cáo hạn chế đăng xuất thường xuyên. Kể từ lần đăng xuất thứ tư, sẽ mất một khoảng thời gian nhất định để đăng nhập lại, vì vậy hãy giải quyết trước các việc như ăn uống hay đi vệ sinh.

"Đăng xuất thường xuyên có lẽ sẽ làm não bộ bị rối loạn chăng?"

"Não bộ cũng ngốc nghếch lắm đấy. Nhưng mà, nghe nói vẫn có thể dùng điện thoại hay email ngay trên thiết bị VR, nên chỉ cần lo xong chuyện ăn uống và vệ sinh là ổn thôi."

Chiến đấu, sản xuất, thu thập, khám phá đều được. Có vẻ như chúng ta được tự do làm những gì mình thích trên hòn Đảo hoang của sự kiện. Vật phẩm thu được có thể mang về... à.

Có thể học kỹ năng trong sự kiện, nhưng đánh giá cá nhân sẽ bị giảm. Tiêu chí đánh giá là bí mật, nhưng hãy tự suy đoán từ tổng quan sự kiện...? Chà, các kỹ năng hệ thu thập hay sản xuất chắc chắn là tiêu rồi.

Những ai muốn tham gia sự kiện cần phải đăng ký trước. Từ 0 giờ ngày mai. Ngay khi sang ngày mới là có thể đăng ký, nên đừng quên nhé... à. Có vẻ như lúc đăng ký sẽ phải khai báo trang bị đang mặc và vật phẩm mang theo.

Người chơi có thể di chuyển đến khu vực sự kiện 10 phút trước khi bắt đầu, lúc đó sẽ được đưa vào trong một con tàu. Ngay khi sự kiện bắt đầu, tất cả sẽ trôi dạt ngẫu nhiên dọc bờ biển của hòn Đảo hoang... à. Nếu lập tổ đội thì sẽ xuất hiện ở cùng một nơi.

Và trên hòn Đảo hoang không có khu vực an toàn...? Đội ngũ vận hành này viết những điều đáng sợ một cách thản nhiên thật.

"Nhưng chỉ được mang theo một loại vật phẩm thôi sao. Cái này khó nghĩ thật đấy."

"Chị định mang gì theo?"

"Ừm... bộ 《Nấu Ăn》 hoặc bộ 《Luyện Kim》. Cũng có lựa chọn là các công cụ thu thập nữa... khó nghĩ ghê. Nếu chỉ có một mình thì chị đã chẳng cần mang gì cả."

"...Về mặt chủng tộc thì chị đâu cần đồ ăn hay thuốc men gì đâu nhỉ. Sự kiện này Bất Tử mạnh thật!"

"Dù vậy vẫn phải ngủ nhé."

"Mà, ừm."

"Hay là mang một sợi dây thừng có khi lại hữu dụng hơn?"

"Dao thì đã có kiếm rồi. Lửa và nước thì có ma pháp... ủa? Ngẫm lại thì... chắc vẫn là thuốc hồi phục nhỉ."

"Không, chị nghĩ cuốc chim thì sao."

"Khoáng thạch? Nhưng mà... à, nguyên liệu sửa trang bị! Khoan đã, nếu vậy thì..."

Tôi thì chẳng cần sửa trang bị, ăn uống hay thuốc men gì. Nếu lập tổ đội với Alfu và Suke-san, thứ cần thiết sẽ là... cuốc chim à. Cái khiên lớn của Alfu đúng là vấn đề.

Tuy nhiên, nếu xét đến việc đánh giá, câu trả lời đúng có lẽ là bộ Nấu Ăn hoặc bộ Luyện Kim. Cả hai nghề này chắc chắn đều có ít người chơi. Chính sự thiếu hụt thợ thủ công mới là vấn đề lớn nhất, chứ không phải là thiếu người đi thu thập nguyên liệu.

"Nếu nghĩ đến Đảo hoang thì 《Luyện Kim》...? Nhưng nếu có ma vật thì sẽ có thịt để hun khói... không, muối thì còn được chứ đường thì chắc chịu rồi."

"Cá nhân em thì muốn mang thuốc hồi phục đi..."

À, có vẻ như các nguyên liệu thực phẩm như lúa mì, lúa mạch... hay củ cải đều đã được chuẩn bị sẵn trên đảo nếu chịu khó tìm kiếm. Cũng có thể trồng trọt và tốc độ thu hoạch được tăng lên... à. Hình như cũng có cả các loại hạt nữa.

Thật sự khó quyết định.

"Chắc vẫn là bộ 《Luyện Kim》 thôi. Bộ 《Nấu Ăn》 thì chỉ cần một người có là mình có thể phụ giúp được, nhưng bộ 《Luyện Kim》 thì chỉ dùng được cho một người..."

"A... đúng thật. Em chắc sẽ mang cuốc chim..."

Có lẽ tôi nên xem lại các công thức Luyện Kim một lần nữa trước khi sự kiện bắt đầu. Phải liệt kê ra những thứ có thể cần dùng trên Đảo hoang mới được.

Tiện đang mở trang chủ, tôi viết một bài lên diễn đàn. Tùy vào lời nói mà "lũ đó" sẽ đến... "Cứ thử đi, nhưng tôi không chịu trách nhiệm đâu"... nhé.

"Chị ơi, cái này là thật hả?"

"Chị cũng không thể đi xác minh được nên chưa chắc chắn, nhưng chẳng có lý do gì để nói dối cả."

"Chỉ còn cách là ai đó phải lấy thân mình ra thử thôi..."

"Chị nghĩ sẽ chẳng có chuyện gì tốt đẹp đâu... Thế nào rồi cũng có người gây chuyện cho xem."

"Đội xác minh đừng chết nhé! Nếu bạn chết thì..."

"Tập sau, đội xác minh tử trận."

"Chắc sắp có báo cáo tử vong rồi đó..."

"Nhân tiện, nữ thần Sterura là nữ thần của sự luân hồi đấy."

"À ra vậy. Uwa, nghe có vẻ nguy hiểm. ... A, '【Tin buồn】 Lũ Ngoại Lai Giả nguy hiểm vãi. Chết mất. À không, chết rồi. Sẽ không làm nữa đâu, tha cho tôi. Cỗ máy tạo chấn thương tâm lý.' Lại ăn hành ngập mặt rồi..."

"Bị hạ gục trong một đòn và còn bị tấn công thêm lúc đang chờ hồi sinh...?"

"Lúc chờ hồi sinh đáng lẽ ra phải bất tử chứ nhỉ... Hơn nữa còn bị xé xác, nghe đã thấy tụt SAN rồi."

"Sau khi hồi sinh thì mất sạch tiền và còn bị giảm cấp kỹ năng..."

"Giảm cấp kỹ năng..."

Hình phạt khi chết có vẻ khác với thông thường, nguy hiểm hơn tôi tưởng nhiều.

...Một con cóc lớn màu xám, nhưng có xúc tu mọc ra từ đầu?

"Hửm...? Này, đó là Moonbeast mà! Con cóc tra tấn hạng S!"

"Bị xé xác đơn thuần có khi còn là may mắn rồi đấy."

"Ồ, lại một dũng sĩ nữa vừa hy sinh. Gì đây...? 'Bị một quả bóng mờ ảo, màu xanh, giống chó, lúc to lúc nhỏ tấn công.' Nói tiếng người đi."

"Ừm...? Mờ ảo... có gai? Một con chó có gai màu xanh biến đổi kích thước?"

"A! Là con cún tam giác!"

"À, Chó săn của Tindalos."

"Bị nó vờn cho một phát là dính tử độc... mỗi giây mất 4% máu!?"

"Chỗ bị nó liếm đúng là biến mất theo nghĩa đen luôn, SAN-check quá..."

"Sau khi hết HP và bị hạ gục, vẫn bị nó liếm tiếp cho đến khi cơ thể tan biến..."

"Game gì mà lạ vậy? 'Người bị tấn công đã đành, nhưng người phải chứng kiến cũng kinh khủng không kém,' người ta nói thế."

"Mà khoan, nữ thần Sterura có gốc là Yog-Sothoth đúng không. Sao Chó săn của Tindalos lại ở trong Thâm Uyên được? Tụi nó vốn là kẻ thù của nhau mà."

"Vốn dĩ 'Tindalos' phải là một thế giới khác, nên có vẻ như đã bị thay đổi khá nhiều."

"Có lẽ nên hiểu là những gì liên quan đến Cthulhu đều được gom chung vào nhóm Ngoại Lai Giả. Và người cho chúng một nơi trú ngụ... có lẽ chính là nữ thần Sterura, người được cho là Yog-Sothoth."

Xét theo vai trò thì chúng không giống những tồn tại xấu. Nếu chúng nổi điên một cách bừa bãi thì đúng là thảm họa, nhưng cả hai đều chỉ săn những kẻ vi phạm giao ước rồi quay về. Chà, những người vô tình chứng kiến thì đúng là xui xẻo.

Nữ thần Sterura gần như chắc chắn được lấy ý tưởng từ Yog-Sothoth, nhưng các vị thần khác thì không. Trong thần thoại Cthulhu, vị thần của sự phì nhiêu là Shub-Niggurath, nhưng không có thông tin nào tương tự, và hai vị còn lại cũng không rõ.

Tạm thời, việc có Moonbeast và Chó săn của Tindalos là điều chắc chắn. Nhưng người chơi có thể trở thành chúng hay không thì vẫn là một bí ẩn. Tiến hóa từ cóc và chó sao? Vế trước thì còn được, chứ Chó săn của Tindalos chẳng phải chỉ là do con người nhìn thấy chúng giống chó thôi sao, thực chất chúng là loài vô định hình mà? ...Thôi kệ đi. Chơi game thôi.

Ăn trưa xong, tôi nghỉ ngơi một chút rồi đăng nhập.

Tôi muốn chuẩn bị cho sự kiện chính thức lần thứ hai... nhưng chỉ được mang theo một loại vật phẩm. Điều đó có nghĩa là không cần phải sản xuất trước, vậy nên tôi sẽ đi nghiên cứu các công thức Luyện Kim.

Các công thức có thể hữu dụng trong môi trường sinh tồn là... chai lọ, thuốc, tên, xẻng... à. Ra là có thể chế tạo được cả xẻng. Cần gỗ và đá hoặc thỏi kim loại. Cũng có cả cuốc chim và nồi nữa. Trừ việc chi phí hơi cao ra thì Luyện Kim đúng là tiện lợi.

Vậy, giờ làm gì tiếp đây? ...Nói thì nói vậy chứ cũng chỉ có khám phá hoặc lên cấp thôi. Buổi sáng đã dành hết cho sản xuất rồi nên thôi. ...Tạm thời cứ đi dạo trong thị trấn vậy.

"Ara, tiểu thư Công chúa, đi mua sắm hay đi dạo thế?" một người bán hàng rong cất tiếng hỏi.

"Chào bác. Cháu đang đi dạo thôi. Nhưng cũng vừa dùng một ít nên có lẽ nên bổ sung lại ạ."

"Cảm ơn nhé!"

Tôi mua bổ sung số hành tây và tỏi đã dùng hết từ bà chủ quán rau củ quen thuộc. Nhân tiện, bà ấy khoảng 50 tuổi.

"À mà, nghe nói có Ngoại Lai Giả đến, cháu không sao chứ?"

"Chuyện đó chỉ là do một Dị Nhân làm chuyện ngốc nghếch thôi ạ, bác không cần bận tâm đâu."

"Vậy sao? Cháu cũng phải cẩn thận đấy nhé? Tệ nhất là nó sẽ vạ lây đến những người xung quanh đấy..."

"Còn có thể vạ lây sao ạ..."

"Tùy vào mức độ thôi. Thường thì không sao, nhưng tùy vào nội dung đã vi phạm... nhé. Chuyện một quốc gia dám xúc phạm nữ thần Sterura và bị một nhóm quái vật dẫn đầu bởi ba người phụ nữ hủy diệt trong một đêm là nổi tiếng lắm đấy."

"Ba người phụ nữ...?"

"Một người là bà lão, một người là phụ nữ trưởng thành, và một người là cô gái trẻ thì phải."

Ừm... là gì nhỉ. Chắc chắn là có những kẻ như vậy. Để xem...

"À, đúng rồi. Ở nhà thờ người ta gọi họ là 'Các Thánh Mẫu Than Khóc' thì phải."

À, Ba Thánh Mẫu. Cả họ cũng có mặt ở đây sao, vậy thì bị diệt vong là phải rồi.

Để xem... là ba vị 'Mater Lachrymarum', 'Mater Suspiriorum', và 'Mater Tenebrarum' nhỉ. Vẻ ngoài có thể nói là người thường, nhưng vì thuộc thần thoại Cthulhu nên họ rất mạnh. Phải giết cả ba cùng lúc nếu không chúng sẽ hồi sinh cho nhau. Khi cả ba ở cùng nhau, chỉ số của chúng sẽ được cộng dồn và chia sẻ. Mỗi người đều có thể điều khiển động vật và gây ra các trạng thái bất lợi chí mạng về thính giác, ngôn ngữ và thị giác. Hơn nữa, họ còn có quyền triệu hồi và bắt phục tùng tất cả các chủng tộc phục dịch nữa.

Không biết năng lực của họ được tái hiện đến mức nào trong thế giới này, nhưng nếu họ xuất hiện bây giờ thì người chơi cũng sẽ bị quét sạch...

Thâm Uyên... thật hỗn loạn. Chắc chắn có một fan cuồng nào đó trong Future Software, nhưng có lẽ họ không thể để những thực thể này lộng hành được. Vì vậy họ đã tạo ra Thâm Uyên và điều chỉnh cho phù hợp với thế giới này. Thâm Uyên có vẻ cũng khá rộng lớn.

Chúng không đến để phá hủy thế giới, mà tồn tại như những sứ giả của các vị thần, không phải đồng minh nhưng cũng không phải kẻ thù, về cơ bản là những tồn tại không can thiệp. Ngoại lệ duy nhất là khi có kẻ vi phạm giao ước, chúng sẽ xuất hiện để trừng phạt.

Tôi muốn biết thêm một chút về thiết lập xoay quanh nữ thần Sterura. Thâm Uyên thì chịu rồi, nhưng Minh Phủ hay Nại Lạc thì có vẻ tôi sẽ phải dính líu đến.

Chắc cũng có những bản đồ liên quan đến các thần thoại khác, nhưng hiện tại thì chưa có thông tin gì.

Thôi thì, đi lang thang thêm chút nữa vậy. Tán gẫu với cư dân cũng là một cách thu thập thông tin khá hiệu quả...

"Ồ, tiểu thư. Đi dạo à?"

"Chào bác, cháu đang đi dạo ạ."

"Hôm nay trời có vẻ đẹp đấy. Đúng là một ngày tuyệt vời để đi dạo!"

Các cư dân ở đây khá là hay bắt chuyện với tôi.

"Chào chị ạ!" một nhóm trẻ con đồng thanh.

"Ừ, chào các em. Mấy đứa sắp đi chơi à?"

"Vâng ạ!"

"Vậy sao. Nhớ cẩn thận nhé."

"Vâng ạ!"

Đó là một nhóm bốn đứa trẻ. Trông chúng thật năng động. Sức sống tràn trề quá mức. Sự tuyệt vời của AI đang hiện rõ.

Ủa?

"Bà ơi, bà có sao không ạ?" tôi hỏi một bà lão đang nhăn nhó bên đường.

"À, bà muốn đến nhà thờ mà lại bị đau lưng mất rồi."

"Trời ạ... Dùng Heal có chữa được không ạ?"

"Heal chỉ giảm đau tạm thời thôi, không ăn thua đâu cháu."

"Vậy sao ạ... Cháu lại không có 《Thánh Ma Pháp》..."

"Người có kỹ năng đó cũng hiếm lắm, cháu không cần bận tâm đâu."

Sức mạnh của tôi không cao, nên việc cõng cũng hơi bất an. ...Hừm. Vậy thì làm thế này đi.

"Cháu vừa nghĩ ra cách vận chuyển rồi, bà đợi cháu một chút nhé."

"Ồ, vậy sao?"

Để xem nào, thiết lập Kiên Cố, Kiểm Soát Trọng Tâm, Cường Hóa Sức Mạnh, Bộ Pháp, và vì đích đến là nhà thờ nên không có kháng thanh tẩy thì cũng bằng không. Tùy chỉnh nghề nghiệp của Skeleton Ogre thành Fighter để dồn chỉ số... à, chi phí triệu hồi là 2400. Capacity của tôi là 3100 nên không thành vấn đề.

"Được rồi. Đến đây, Skeleton Ogre Fighter."

"Ồ, ồ? Cháu là một Necromancer à? Hiếm thấy quá nhỉ."

"Số Một, ngươi có biết cõng không?"

"Gật."

"...Hừm. Tạm thời cứ tự mình thử xem sao."

Tôi bảo Số Một quay lưng lại và ngồi xổm xuống. Tôi trèo lên lưng nó rồi bảo nó đứng dậy. Vì Số Một là một bộ xương nên có rất nhiều chỗ để bám. Cách này tốt hơn tôi tưởng. Độ rung lắc vẫn ở trong giới hạn chấp nhận được. 《Kiểm Soát Trọng Tâm》 và 《Bộ Pháp》 chắc chắn đang phát huy tác dụng.

Tuy nhiên, tôi đã hiểu ra rằng không phải cứ to là tốt. Ai là người đã chọn con Ogre này nhỉ. Nó cao hơn 2 mét, nên ngược lại còn khó chịu hơn. Đây không giống cõng mà gần như là đứng trên lưng nó vậy.

Tôi giữ nguyên bộ kỹ năng, đổi Metal Skeleton thành Fighter rồi dùng triệu hồi nhân ba để gọi nó ra. Chi phí giờ đã tương đương với con Ogre, do chênh lệch kích thước giữa chúng là rất lớn.

Cảm giác khi trèo lên lại một lần nữa cho thấy Metal Skeleton vẫn ổn định hơn. Vậy thì, vào việc thôi. Tôi xuống và để nó cõng bà lão đi.

"Ồ, thế này tốt quá nhỉ. Nhưng đi vào nhà thờ có ổn không cháu?"

"Cháu đã trang bị kháng thanh tẩy cho nó rồi nên không sao đâu ạ."

"Hô hô. Cháu giỏi quá nhỉ... Bà nghe nói trang bị kháng thanh tẩy khó lắm."

Chà, thực ra tôi chỉ sao chép kháng thanh tẩy của mình cho Số Một thôi. Một mẹo nhỏ ấy mà.

Cảnh tượng Metal Skeleton cõng một bà lão trông có hơi kỳ quặc, nhưng đành chịu thôi. Sức mạnh của tôi không đủ để cõng bà, nên xét về mặt thể chất thì Số Một vẫn tốt hơn.

Số Một vòng tay ra sau đỡ lấy hai chân của bà lão và tựa vào xương chậu của mình, còn bà lão thì vòng tay ôm lấy khung xương sườn của nó. Tôi chỉ cần đi ngay sau là hoàn hảo nhỉ? Chắc sẽ không bị ngã đâu.

"Số Một, đợi một chút."

"Cạch?"

Tôi triệu hồi một Skeleton Rabbit với cùng bộ kỹ năng như Số Một và cho nó chạy về phía nhà thờ. Nó chạy đến trước nhà thờ rồi đứng thẳng lên bằng hai chân, có vẻ ổn.

Quả nhiên là không sao. Chúng ta đi thôi ạ.

"Undead!?" một tu sĩ từ nhà thờ bước ra, kinh ngạc thốt lên.

Chết rồi, người của nhà thờ ra kìa. Chạy mau Số Hai!

"A, đi đâu mất rồi!"

Số Hai đã trốn sau chân tôi.

"Ara ara?"

"Xin lỗi, đó là con của tôi."

"Ra vậy, cô là một Necromancer. May quá, may quá."

"Tôi đưa một bà lão bị đau lưng đến đây, nên đưa bà ấy đến đâu ạ?"

"Vậy thì mời đi lối này."

Tôi để Số Một đưa bà lão đến một nơi khác chứ không phải lễ đường. Ra là có cả một nơi giống như phòng trị liệu. Sau khi đưa vào, tôi cho nó biến mất.

"Haizz, được cứu rồi," bà lão cảm kích.

"Dạ không có gì ạ, bà giữ gìn sức khỏe nhé."

Vậy, tiếp theo đi đâu đây? ...Ồ, Lucianna đang ở kia.

"Ồ, là cô Anastasia sao."

"Chào cô, Lucianna."

"Chào cô. Lối vào sao rồi?"

"Chắc vẫn còn mất thời gian. Lũ undead xung quanh khá là khó nhằn."

"Nếu có 《Thánh Ma Pháp》 thì sẽ dễ dàng hơn, nhưng với một Bất Tử thì nó lại không tiện dụng lắm. Đừng quá sức nhé."

"Tôi sẽ rèn luyện thêm một chút rồi mới đến đó."

À mà, Lucianna theo tín ngưỡng của vị thần nào nhỉ? Màu áo choàng của cô ấy trông đen, nhưng nhìn kỹ lại là màu xanh đậm. Thêm vào đó là những đường thêu vàng.

"Có chuyện gì sao?"

"Tôi có nghe Meghan nói về màu sắc của quần áo..."

"À, ra vậy. Tôi không theo một ai cụ thể cả. Nếu phải nói thì có lẽ là tất cả. Những người như tôi thường mặc trang phục cơ bản là màu xanh đậm và trắng."

Lucianna giải thích rằng các tu sĩ đều mặc những bộ tu phục có thiết kế giống nhau, về cơ bản chỉ phân biệt bằng màu sắc. Màu của chỉ thêu cho biết địa vị, từ đỏ lên xanh lục, từ xanh lục lên xám, rồi từ xám lên vàng. Đó là màu tóc của các vị thần và cũng là thứ tự họ ra đời. Màu đỏ của Sigurdriva là tân binh, còn màu vàng của Crear là người có địa vị cao.

"Ra là vậy. Và nếu có tín ngưỡng thì màu vải sẽ là màu của vị thần đó."

"Vâng, vì nó giúp chúng tôi cảm thấy nghiêm trang hơn."

"Vậy Lucianna với chỉ thêu vàng là người có địa vị cao nhỉ."

"Fufufu, vì tôi là một bà lão mà. Là một người kỳ cựu đấy," cô ấy cười hiền hậu.

Cô ấy cười thật ôn hòa, nhưng những người mặc áo thêu chỉ đỏ xung quanh mặt mày tái mét, còn người mặc áo thêu chỉ xám thì chỉ biết cười gượng?

"Lucianna này, thiết kế trang phục của cô có hơi khác một chút phải không?"

"Ara ara? Cô tinh ý thật đấy? Các tu sĩ không thể hiện địa vị một cách quá lộ liễu, vì chúng tôi là những người phụng sự các vị thần. Nhưng nếu hoàn toàn không phân biệt được thì cũng hơi phiền phức. Điều đó trước hết thể hiện ở màu chỉ thêu, và nếu nhìn kỹ sẽ thấy thiết kế có khác biệt."

Chắc hẳn đây là một bộ trang phục có thiết kế đặc biệt chứ không phải hàng sản xuất hàng loạt, dành cho người có địa vị cao. Những ai quan tâm đến trang phục một chút chắc sẽ nhận ra.

"Tôi là Đại Tư Giáo quản lý khu vực quanh thị trấn này."

"Không phải ở đây, mà là cả khu vực này... sao. Ra là vậy, cô còn vĩ đại hơn tôi tưởng."

"Nếu tôi nói ra thân phận, mọi người thường sẽ trở nên quá khách sáo, nên tôi thường không nói và hòa mình vào đám đông."

"Vậy thì tôi cũng tiết lộ một chút. Tôi đã nói mình là một Bất Tử, nhưng chủng tộc của tôi là Bất Tử Công Chúa, Immortal Princess."

"... Khoan đã nhé. Chủng tộc đó, nếu tôi không nhầm... Ể, tại sao cô lại ở đây? À phải rồi, cô là một Dị Nhân... Đây có phải là chủng tộc mà một Dị Nhân được phép trở thành không vậy? Hỡi nữ thần Sterura?"

Ồ, Lucianna rơi vào trạng thái bối rối rồi? Những người khác sắc mặt trông tệ quá, tôi không ăn thịt người đâu nhé? Dù là loài ăn thịt, nhưng thịt người thì hơi...

"Ừm, cô là Anastasia, phải không?" Lucianna lấy lại bình tĩnh, hỏi.

"Vâng."

"Cô nói rằng mình đang tìm lối vào Minh Phủ, và cô ở đây là vì cô là một Dị Nhân, đúng chứ?"

"Đúng vậy."

"Chuyện là vậy đấy," Lucianna quay sang những người khác. "Mọi người bình tĩnh lại. Việc này cấm tiết lộ ra ngoài. Rõ chưa?"

Mọi người xung quanh gật đầu lia lịa.

Dù sao thì, phản ứng này lớn hơn tôi tưởng rất nhiều. Tôi muốn có thêm chút thông tin. Với phản ứng này, có khả năng dự đoán của tôi rằng Thành trì Vĩnh Dạ ở Minh Phủ chính là nhà của tôi... đã trúng phóc. Nếu vậy thì câu hỏi "Cô làm gì ở đây?" đúng là không thể không gật đầu thừa nhận.

"Hừm... Cô đã nói với Meghan chưa?"

"Tôi nhớ là chỉ nói mình là 《Bất Tử Cao Cấp》 thôi."

"Ra là vậy... Được rồi, chúng ta đổi chỗ đi."

Chúng tôi di chuyển từ một góc vườn của nhà thờ vào một căn phòng bên trong. Nhìn qua là biết đây là một căn phòng rất sang trọng.

"Vậy thì, trước hết... cô biết đến đâu về Bất Tử và Ngoại Lai Giả?"

"Tôi chỉ mới đọc qua cuốn sách 'Nữ Thần Sterura và U Minh Chủng' thôi ạ."

"Ra là cuốn đó. Vậy thì cô đã biết về cơ bản Bất Tử ở Minh Phủ hoặc Nại Lạc, còn Ngoại Lai Giả ở Thâm Uyên rồi nhỉ?"

"Vâng."

"Về cơ bản, những kẻ đó không ra khỏi nơi ở của chúng, nhưng có ngoại lệ. Ngoại Lai Giả sẽ xuất hiện khi giao ước với nữ thần Sterura bị phá vỡ. Còn Bất Tử thì... có thể nói là khi có vấn đề về linh hồn ở thế giới này."

"Việc tôi tồn tại ở đây có nghĩa là đã có chuyện gì đó xảy ra... phải không ạ?"

"Đó là một lý do. Lý do còn lại, có lẽ là vì chủng tộc của cô là Công Chúa. Cô có biết về Cấp Thống Lĩnh không?"

"Chủng tộc thống lĩnh của Ngoại Lai Giả sao?"

"Họ thì là một trường hợp khác rồi. Cấp Thống Lĩnh hay lớp Thống Lĩnh, là những cá thể ma vật sở hữu kỹ năng chỉ huy."

Goblin General mà tôi thấy trong Nhiệm vụ thế giới thuộc loại này. Những loại khác thì tôi chưa thấy.

"Sự tồn tại đó là một mối đe dọa. Và đứng đầu Cấp Thống Lĩnh chính là Vương Gia, những cá thể có tên kèm theo King, Queen, Prince hay Princess. Năng lực chỉ huy của Vương Gia đúng là ở một đẳng cấp khác. Loài dễ sinh ra nhất là Goblin King."

Lucianna giải thích thêm. Goblin vốn chỉ là loài quái vật mà mạo hiểm giả tân binh hạng F hay E, chỉ cần trang bị vũ khí là có thể thắng 1 chọi 1. Nhưng khi chúng bị một General chỉ huy, chiến thắng trở nên rất mong manh. Và khi chúng bị một Vương Gia chỉ huy, thì chắc chắn sẽ thua.

Nói cách khác, những cá thể có tên liên quan đến Vương Gia về cơ bản đều phải bị tiêu diệt ngay lập tức vì chúng quá nguy hiểm. Cả số lượng có thể chỉ huy lẫn khả năng cường hóa khi chỉ huy đều ở một đẳng cấp khác. Vấn đề hơn nữa là khi các cá thể Cấp Thống Lĩnh khác cũng tập trung về nơi có Vương Gia, thì tình hình sẽ trở nên vô cùng tồi tệ.

Goblin thì chỉ số cơ bản của chúng thấp, nên dù có King xuất hiện, tuy có thiệt hại nhưng cũng không đến mức phải bỏ cả thị trấn để sơ tán. Nhưng với những ma vật có chỉ số cơ bản cao, mức độ nguy hiểm đương nhiên sẽ tăng vọt. Ngay khi phát hiện, mạo hiểm giả phải chạy ngay đến Hội Mạo Hiểm Giả và một đội tiêu diệt sẽ được thành lập ngay lập tức. Tùy vào cá thể mà có thể sẽ liên lạc thẳng với quân đội.

"Đặc biệt nguy hiểm là Vương Gia của Undead," Lucianna nhấn mạnh. "Undead chỉ không trở thành vấn đề lớn vì trí tuệ của chúng thấp, chứ chỉ số cơ bản của chúng cao và chúng có nhiều kỹ năng đặc biệt. Chúng đông và dai dẳng, nên nếu một cá thể Cấp Thống Lĩnh, vốn phát huy sức mạnh trong tập thể, được sinh ra thì sẽ là một thảm họa. Nếu một Vương Gia xuất hiện, quân đội và các tu sĩ xung quanh sẽ được tổng động viên."

"...Cấp Thống Lĩnh của Undead và của Bất Tử thì sao ạ?"

"Tất nhiên là khác nhau. Về cơ bản, Bất Tử có môi trường sống khác, và họ là những người quản lý thế giới bên kia của chúng ta. Chúng tôi không dùng từ Cấp Thống Lĩnh cho họ. Theo truyền thuyết, Vương Gia của Minh Phủ là gia tộc Nemeseia. Về cơ bản họ được đối xử ngang với vua của một đại quốc... nhưng vì họ liên quan đến thế giới sau khi chết của chúng ta, nên thực tế họ còn được đối xử cao hơn cả vua."

Ra vậy. Dù là một Công Chúa, nhưng Bất Tử vốn không phải là kẻ thù của loài người, nên tôi không bị xem là một Cấp Thống Lĩnh mà là một Vương Gia. Và tầm ảnh hưởng của tôi còn vượt qua cả vua của một đại quốc.

"Vương Gia của Bất Tử đáng lẽ phải đang cai trị Minh Phủ và Nại Lạc từ Thành trì Vĩnh Dạ. Việc cô ở đây vốn dĩ đã là một điều kỳ lạ..."

"Dù tôi là Dị Nhân, nhưng sự hiện diện của tôi vẫn khiến cô bối rối."

"Vâng. Dù tôi đã nói lúc nào cũng được, nhưng có vẻ như cô nên nhắm đến Minh Phủ càng sớm càng tốt. Vương Gia không dễ gì sinh ra. Có thể họ cũng đang gặp rắc rối."

Ở loài người, Vương Gia là gia đình của vua, nhưng với ma vật thì có vẻ không rõ. Nghe nói chúng đột nhiên xuất hiện sau vài năm đến vài trăm năm, và việc đối phó rất vất vả.

Các Cấp Thống Lĩnh ngoài Vương Gia thì xuất hiện khá thường xuyên. Vì sức mạnh của chúng nằm ở tập thể, nên nếu phát hiện muộn sẽ dễ dẫn đến những trận chiến quy mô lớn. Đây có lẽ là những gì trở thành Nhiệm vụ thế giới.

Nghe nói chưa bao giờ có nhiều hơn một Vương Gia cùng chủng tộc được phát hiện cùng lúc. Thành trì Vĩnh Dạ, lẽ nào đang không có chủ nhân? Người chơi là Dị Nhân, nên tôi nghĩ mình là trường hợp ngoại lệ.

Nhân tiện, ngoài Undead thì loài sói cũng rất phiền phức. Một bầy sói được chỉ huy. Dễ hình dung mà.

"...Tôi muốn đến đó trong vòng hai tháng theo thời gian ở đây."

"Fufufu, xin hãy làm điều đó trước khi tôi chết nhé."

"Chà, chuyện đó chắc không sao đâu... Cô cứ sống thêm khoảng 40 năm nữa nhé."

Câu này có một nửa là thật nhỉ? Một thế giới bên kia không có người thống trị khiến cô ấy bất an sao?

Thôi, cứ lảng đi và đổi chủ đề vậy.

"Dù sao thì, năng lực cường hóa của Vương Gia sao. Tôi sở hữu hai kỹ năng cố hữu thuộc hệ chỉ huy của Vương Gia nên chắc chắn rồi. Tùy trường hợp còn có thể có cả kỹ năng thống lĩnh hệ chỉ huy nữa, nên việc Goblin trở nên mạnh hơn cũng là điều dễ hiểu."

"Hô! Tôi có thể hỏi về hiệu ứng của chúng được không?"

"Lượng tăng thì không rõ nhưng sẽ thay đổi theo cấp độ kỹ năng. 《Uy Quyền Vương Gia》 tăng tất cả chỉ số. 《Thống Lĩnh Undead》 giúp thuộc hạ thông minh hơn và cường hóa toàn bộ chỉ số. 《Vương Tộc Bất Tử》 cũng tăng tất cả chỉ số và... tùy trường hợp có thể chia sẻ các kỹ năng mà tôi sở hữu."

"Chỉ riêng việc cường hóa toàn bộ chỉ số ba lần và giúp chúng thông minh hơn đã là một mối đe dọa, vậy mà còn có cả chia sẻ kỹ năng..." Lucianna lẩm bẩm, vẻ mặt đầy suy tư.

"Hiện tại thì tôi chỉ có thể làm điều đó với thuộc hạ của mình, nhưng tôi có thể ban cho chúng các kỹ năng chủng tộc mà tôi sở hữu."

Trong game, việc hiệu ứng có chút khác biệt giữa người chơi và quái vật là chuyện thường tình. Không thể phủ nhận khả năng phe địch có thể ban kỹ năng cho đồng loại dưới quyền chỉ huy.

"Ra là vậy, tôi sẽ chia sẻ thông tin này với Hội Mạo Hiểm Giả. Cảm ơn cô."

"Không có gì ạ."

Sau đó tôi tán gẫu thêm một chút rồi xin phép rời đi.

Tóm lại, vấn đề nằm ở cả hai việc: tôi là một Công Chúa thuộc Cấp Thống Lĩnh hàng đầu, và hơn nữa lại là một Bất Tử. Mấy con 'gì đó General' hay 'gì đó King' là kẻ địch quen thuộc, nhưng... trong game này chúng lại là một yếu tố khá quan trọng.

Nói một cách đơn giản, đầu tiên là họ sợ hãi vì tôi là Công Chúa, cấp cao nhất của Cấp Thống Lĩnh. Sau đó, họ cảm thấy an tâm hơn khi biết tôi là một Bất Tử, nhưng ngẫm lại thì thấy chẳng an tâm chút nào và càng sợ hãi hơn.

Nếu ví với thế giới thực của chúng ta thì... giống như mình tự giới thiệu và đối phương lại là Diêm Vương? ...Vâng, thành thật xin lỗi. Tốt nhất là nên giữ im lặng về chủng tộc của mình. Tôi có cảm giác nó sẽ chẳng mang lại điều gì tốt đẹp. Tôi đã có được một thông tin quý giá.

Tạm thời, sau sự kiện chính thức lần thứ hai, tôi sẽ quay lại phục thù ở khu vực ngôi đền cổ. Có vẻ như ưu tiên hàng đầu của một Bất Tử vẫn là nhắm đến Minh Phủ. Có một mục tiêu cụ thể là một điều tốt.

Các chủng tộc khác thì có gì không nhỉ. Chuyện này thì tôi không có cách nào biết được.

"A! Công chúa!"

Giọng nói này và lại từ trên cao... à, quả nhiên là Fairylen.

"Chào cô. Có chuyện gì vậy?"

"Xem này, xem này," Fairylen chìa ra một cái lọ nhỏ.

[Nguyên liệu] Mật Yêu Tinh

Độ hiếm: Epic

Chất lượng: C

Loại mật do yêu tinh tạo ra từ hoa bằng ma pháp đặc hữu. Rất ngon nhưng số lượng ít, cực kỳ quý hiếm. Yêu tinh có cho mật hay không là tùy vào chúng. Nếu tìm thấy, hãy cố gắng làm bạn với chúng.

"Wow, cô làm ra nó à?"

"Tôi thử rồi nhưng chẳng thu được bao nhiêu cả. Muốn có một cánh đồng hoa quá đi."

Trong một lọ thuốc hồi phục có khoảng một nửa là thứ mật với màu sắc rất đẹp, có lẽ còn hơi phát sáng. Nghe nói cô ấy đã phải bay lượn khoảng một giờ để thu thập được từng này, và nếu không tìm thấy một cánh đồng hoa thì sẽ rất phiền phức.

Nhân tiện, cô ấy đã bán thử một lọ cho một thương nhân NPC với giá khá hời. Dù sao thì nó cũng là hàng Epic mà... Dựa vào mô tả, nguồn cung chắc chắn là không có.

"Chất lượng có lẽ phụ thuộc vào tình trạng của hoa, nên cũng khá vất vả đó—"

"Là phiên bản mật ong của yêu tinh sao. Cô đã nếm thử chưa?"

"Ngon lắm. Tôi có giữ lại một phần cho mình rồi. À, cái đó cho cô đó."

"Tôi nhận được không?"

"Được chứ—. Nếu cô làm món bánh kẹo nào đó dùng mật thì càng tốt—"

"Hừm... tôi vẫn chưa làm món bánh kẹo nào cả."

"Cứ liếm thế này cũng không tệ, nhưng mà... nó cứ sao sao ấy nhỉ."

"Chà... tôi sẽ suy nghĩ về một món bánh kẹo."

"Trông cậy vào cô nhé—!"

Nói rồi cô ấy bay đi mất. Bầu trời à, trông vui thật.

Còn tôi thì... đi dạo thêm chút nữa rồi đi lên cấp thôi. Số mệnh của game là vậy.