Flicker Style: A Murder Perfect For Kimihiko Kagami

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 361

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3433

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 565

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 18

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Chương 1: Bắt Đầu Bằng Cách Kéo Hai Chân Của Nó - 1.

1.

Bất ngờ thay, có rất nhiều người ngày nay lại cho rằng việc nhìn lại quá khứ hay đắm mình trong những cảm xúc hoài niệm đều là những hành động 'yếu đuối' và 'bi quan'. Trong khi chính họ cũng không thể cưỡng lại sự cám dỗ, thèm thuồng của việc làm đó.

Vì thế nên trước tiên, tôi muốn kể về cái ngày mà tôi khác ghi trong kí ước của mình khoảng khắc phúc hạnh cuối của cuộc đời .

Hi vọng rằng làm thế sẽ giúp giảm bớt đi cảm giác bất thường mà các bạn có thể có về phía tôi hay những người xunh quanh tôi.

Ngày 29, tháng 7.

Mùa hè ở Hokkaido.

Mặc Trời cháy đỏ rực.

Ngày Chủ Nhật cuối cùng của tháng 7.

Ngày đó, Sana đến thăm khu chung cư của tôi.

"Onii-chan, yop!". Sau khi dùng chìa khóa dự phòng mở cửa, Sana phóng thẳng vào phòng tôi đang ngủ và làm gián đoạn giấc ngủ yên bình của tôi. "Dậy đi, dậy đi! Nhìn kìa, giờ đang là buổi trưa rồi đó. Mặt trời lên vút trên ca rồi. Thôi nào, dậy thôi, dậy thôi, dậy thôiiii," Cô nài nỉ trong lúc rung lắc chiếc khăn-mền mà tôi quấn quanh người như cuộn sushi. 

"Anh dậy rồi..." tôi miễn cưỡng thức giấc. Đầu tôi với hai mí mắt nặng trĩu. Tôi không hẳn là người thích ngủ trưa, chẳng qua do thường bị tụt huyết áp nên mới thành ra thế này. "Giờ anh dậy rồi, phiền em im lặng chút có được không?"

"Được nếu anh hai chịu dậy thực sự." Giọng nói thùy mị, như trong anime của Sana vang vọng trong đầu tôi. "Vậy nên ra khỏi giường mau lên. Anh cần phải biết tự mài dũa nếu muốn bản thân sắt bén hơn."

"Sắt bén?"

"Phải, sắt bén. Thôi mà, ra khỏi giường đi. Anh không thấy ngủ trưa vào ngày Chủ Nhật thế này là phí lắm sao?"

"Không hề," Tôi trả lời từ trong chăn vọng ra.

"Trời đất, anh biến thành ông cụ từ khi nào vậy?"

"Mấy giờ rồi?"

"Giờ em bực thật rồi đó," Sana cho tôi ăn môt quả chặt vào bụng. "Đừng có hỏi han gì nữa và dậy nhanh đi. Tiện thể, bây giờ đang là 9 giờ sáng." 

"Ây da," Tôi bật dậy khỏi chiếc chăn. Tia nắng chói chang hách dịch và làn gió thổi hiu lạnh từ phía cánh cửa sổ đang mở làm rối bời hết cả tâm trí tôi. Hai mắt tôi đau do chưa làm quen được với ánh sáng. Tôi vô thức nheo mắt. "...Um, anh nhờ em hai việc được không?"

"Việc gì?" Sana hỏi, vẻ vui mừng. "Việc gì cũng được, ngoại trừ đóng cửa sổ hay để anh ngủ thêm."

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại