Hiện tại mình có 2 tin:
Tin buồn : Hôm nay không có bomTin vui: Bom tích để dành cho ngày mai rồi =))
-------------------------------------------------
Đích đến của hôm nay cách Rhoden khoảng 300 mét. Tới một dungeon có tên là Kenjian.
Tất nhiên, chúng tôi tới đó bằng cách dịch chuyển.
Bọn tôi sẽ sử dụng những ngày cuối tuần để chinh phục dungeon.
Đó là một điều gì đó giống như đi cắm trại vậy.
“Vậy, dungeon này đã từng bị chinh phục hay chưa?”
Tôi hỏi cả 4 người.
Trong lần này, mọi người đều tham gia. Yufilia, Iris, Tiraiza, và Jamie.
Tôi nói hơi chậm một chút, nhưng tôi cũng đã bắt đầu quen với nó.
Đây là thử thách hiếm hoi đầu tiên của tôi.
Nó sẽ rất nhàm chán khi kết thúc bằng việc chỉ đứng nhìn trong khi những người khác đang chinh phục dungeon,
“Trong thời điểm này, mình không nghĩ rằng có thể dễ dàng tìm ra một dungeon chưa bị trinh phục.”
Jamie nói với tôi rằng điều đó không hề dễ dàng.
“Nhưng cậu biết đấy, mình nghĩ rằng dungeon này có khả năng đó.”
Tiraiza nói.
Dungeon này là một công trình kiến trúc dưới long đất, nhưng mạo hiểm giả đầu tiên tìm thấy dungeon này, người đã kể về nó với Guild Mạo hiểm giả, người đó đã kiên quyết rằng không có gì ở đây cả.
Kể từ đó, họ có quay lại lần nữa khi thấy hứng thú, nhưng cuối cùng đã kết luận rằng không có gì ở đây.
“Nhưng nó có phần hơi lạ, đúng không?”
Đầu tiên, dungeon này mới chỉ được tìm thấy.
Còn về lí do tại sao nó không được tìm thấy trước đây thì, nó đã được khéo léo ngụy trang một cách thông minh.
Không phải là chưa từng có những trường hợp như thế này
Trong những trường hợp này,có khả năng lớn là có những sinh vật với trí thông minh bậc cao trú ẩn ở đây.
Vampires, rồng, và những thứ giống như 2 thứ trên, nhưng thứ phiền phức nhất đó là những con quỷ.
Vì chúng ta đã có nhiều cuộc chiến chống lại những con quỷ và Quỷ Vương.
Kể cả khi nhân loại chiến thắng, điều đó không có nghĩa là họ đã giết hết những con quỷ.
Những con quỷ còn sống tránh mặt con người, trốn đi, và tiếp tục sống.
Những dungeon mà con người hiếm khi tới là ngôi nhà hoản hảo cho chũng.
Tuy nhiên, khi dungeon được kiểm tra, có vẻ như không có sự sống thông minh tồn tại.
Đó lại là một điểm khả nghi khác của dungeon này.
Có một khả năng khá lớn đó là dungeon này đã bị bỏ hoang, và những sinh vật trú ẩn ở đây đã quay trở lại.
Rõ ràng những sinh vật được tìm thấy sẽ là những sinh vật kém thông minh, để nói cho rõ thì, goblins, orcs, và cả những con ma thú hoang.
“Không có gì như thế xảy ra ở đây cả.”
“Thế đấy, một ai đó không phải mạo hiểm giả đã đến đây và dọn sạch chỗ này.”
“Yeah, như dự đoán có sinh vật có trí thông minh ở đây. Có thể có những khu vực mà chúng ta chưa tới bao giờ.”
Khi Tiraiza nói xong, cô ấy cầm bình nước lên và uống để làm ẩm cổ họng.
“Trong trường hợp đó, không phải sẽ tốt hơn nếu như chúng ta đem theo ai đó có khả năng thăm dò tốt hay sao ?”
Sau khi kết hợp các cuộc thảo luận của họ lại, có vẻ như mục tiêu của ngày hôm nay đó là tìm ra các cánh cửa, phòng, và các lối đi ẩn.
Đội của chúng tôi có 5 người. Một anh hùng, một chiến binh, một mục sư, một hiền nhân, và một ác thần.
Nhưng thứ chúng tôi cần bây giờ là một tên đạo tặc.
“Có rất nhiều đạo tặc trở thành gián điệp cho nhiều quốc gia khác nhay. Mặc dù nếu họ chọn trở thành một mạo hiểm giả , họ thường rất đòi hỏi và có rất nhiều yêu cầu. Vì vậy không đời nào họ muốn đến dungeon.”
Iris ngồi bằng đầu gối của cô ấy.
“Cậu nghĩ thế nào về những tên đạo tặc?”
Jamie hỏi tôi.
“Yeah, không đời nào họ chịu đến.”
Tôi đã sắp đặt rằng tôi là một ma pháp chiến binh.
Hôm nay tôi mang theo thanh kiếm mà tôi đã mua với giá 100 pounds.
Well, những ác thần không hề có bất cứ khái niệm gì về những class, nhưng chúng tôi có thể dùng được vũ khí và ma pháp, vì vậy tôi đã an toàn.
Theo tự nhiên, bên trong hầm ngục thường tối thui.
“Lighting.”
Mỗi người chúng tôi niệm phép. Có những loại ma pháp có thể dễ sử dụng và rất dễ nhớ.
Đây là một trong số chúng.
Tuy nhiên, vì chúng tôi có một chiến binh người không thể sử dụng ma pháp, cô ấy phải đứng gần Tiraiza.
Phía bên trong bụi bẩn xếp thành từng hàng, nhưng thay vì những bức tường đất thô, nó là một công trình khá là kiên cố.
Dungeons thường được phân thành một trong hai loại.
Có loại hang động đơn giản do thứ gì đó đào, hoặc có cấu trúc phức tạp do nhiều người làm ra.
Cái trước được đào lên bởi một con quái lớn, như là một con rồng đất.
Cũng có những hang động do con người đào để khai thác.
Những cái sau là các di tích từ thời tiền sử, hay còn được gọi là kỉ nguyên thần thoại.
Đã được 1000 năm kể từ lúc bắt đầu lịch sử.
Tất nhiên, có những người sống trước thời gian đó, nhưng họ đã dẫn đầu từ thời nguyên thủy, vì vậy không có gì ghi chép về họ.
Vài ngàn năm trước. Trong kỉ nguyên thần thoại. Thời điểm mà thần được cho là có tồn tại. Thế giới đang thịnh vượng dưới sự bảo hộ của các vị thần.
Nhiều thứ tuyệt với được tạo ra trong thời kì này.
Tuy nhiên, một cuộc chiến giữa các vị thần xảy đến, và mọi thứ đã bị phá hủy vào thời điểm mà nó kết thúc.
Vì vậy, không có bất kì di tích nào của nền văn minh này còn sót lại
Những thứ còn sót lại chỉ là những công cụ dưới lòng đất.
Kỉ nguyên thần thoại đã phát triển vượt qua cả thế giới ở kiếp trước của tôi
Đó là một điều kiện mà dễ dàng làm tôi tin như vậy.
Tuy nhiên, khoa học và công nghệ ở thế giới cũ của tôi có lẽ tốt hơn.
Thế giới này thay vào đó đã phát triển công nghệ dựa vào phép thuật---khoa học ma pháp.
Công nghệ đó đã được sử dụng vào các kiến trúc của họ, và vài ngàn năm sau, không hề có dấu hiệu của sự hư hỏng.
Với tiếng *konkon*, tôi đánh vào bức tường dungeon.
Nó làm từ loại vật liệu giống như hợp kim, giống như trong kiếp trước của tôi.
Nó cũng được gia cố bằng ma thuật.
Đối với những người ở thế giới này, nó giống như một loại kim loại không xác định.
“Làm cách nào để đặt nó vào đây vậy, mình không thực sự rõ lắm về những di tích từ thời tiền sử này. Bức tường này được làm từ gì vậy?”
Iris nói điều đó với giọng vô tư.
“Như một hiền nhân, mình muốn nghiên cứu nó, nhưng điều đó là không thể đúng không?”
Đầu tiên thì, nó khó vãi cả ra, và nó sẽ rất khó cho con người nếu muốn phá vỡ nó.
Sau cùng, bức tường được gia cố bằng phép thuật từ kỉ nguyên thần thoại mà vỡ ra thành nhiều mảnh , nếu như nó phóng thích toàn bộ thiệt hại mà nó tích lũy.
Và nó sẽ càng trở nên tệ hơn khi bạn không biết nó được làm từ vật liệu gì, vì vậy nghiên cứu và khám xét nó sẽ vô cùng khó khăn.
“Well giờ thì, hãy chia ra và tìm xem có căn phòng hay cầu thang ẩn nào không.”
Nói điều đó, Yufilia bắt đầu gõ vào những bức tường.
“Đừng đứng quá xa và điều đó sẽ giúp cậu đấy.”
Cô ấy la tôi.
“Xôq dâu, Kậu daq làm zì vậy …… (Translation: Không đâu, Cậu đang làm gì vậy?)”
Tôi đã thấy run sợ một chút, và nói một cách lóng ngóng. Tuy nhiên, có vẻ như ý nghĩa đã được truyền đạt lại.
“Tiếng động thay đổi phụ thuộc vào việc bên trong nó có rỗng hay không.”
Iris chứng minh cho tôi thấy.
“Cậu có hiểu không? Đây là âm thanh mà nó tạo ra khi có thứ gì đó ở đằng sau. Nó có lẽ được chống đỡ bởi các trụ cột. Và đây là âm thanh khi nó rỗng bên trong. Nó tạo ra âm thanh cao hơn một chút.”
Iris nói với tôi điều đó cùng vẻ tự tin hiện rõ trên mặt.
Nơi có tiếng động của sự rỗng bên trong có thể có 1 lối đi ẩn ở đằng sau.
“Thật hiếm khi thấy Iris có thể giải thích về một thứ gì đó ha.”
“Nó là một thứ mà ngay cả Iris cũng có thể dễ dàng hiểu được.”
Nó có vẻ rất thỏa mãn đối với Hiền nhân-sama khi được phụ trách việc giải thích như vậy.
“Liệu chúng ta có thể kiểm tra toàn bộ dungeon này không?”
Tầng thứ 2 ở bên dưới lòng đất rất rộng.
Tôi không thể nào tưởng tượng được khi nào sẽ đến được điểm kết thúc của nó .
Hơn nữa, với cách này, cơ hội để tìm ra 1 căn phòng ẩn không cao lắm.
“Yeah. Chúng ta có thể bằng cách nào đó thu xếp được nếu phân chia nhân lực. Đằng nào cũng chả có con quái nào ở đây cả.”
“Mình sẽ kiểm tra một lượt để đề phòng, nhưng chúng ta có bản đồ của dungeon này sao?”
“Mình không thích làm bản đồ cho các dungeon.”
“Thôi được, nhưng mình vẫn sẽ làm nó theo cách của mình.”
Trong khi nói điều đó, tôi trở lại phía trong của dungeon.
Tôi nghe thấy Jamie nói tôi là đồ ích kỉ, nhưng tôi phớt lờ nó.
Mất khoảng một giờ để tôi dò xét xung quanh dungeon. Mọi thứ, thậm chí là bên trong những căn phòng.
Và tôi lấy ra một cây bút ma thuật, tôi viết ra những thông tin đó.
Khi tôi quay trở lại tầng một, mọi người dường như đang bàn luận về thứ gì đó.
“Mọi người đã làm gì rồi?”
Khi tôi hỏi điều đó, Yufilia làm một vẻ mặt khó khăn.
“Bọn mình chỉ đang nói rằng điều này khá là khó.”
Họ đang tìm kiếm những nơi phát ra tiếng rỗng.
Thật lãng phí thời gian khám xét hết tất cả các nơi phát ra tiếng rỗng và xem xét chúng nếu có bất kì cánh cửa ẩn nào.
Bạn không thể đi xuyên qua bức tường, vì vậy bạn sẽ không thể tìm thấy gì cả.
Một nơi bí ẩn mà bạn không thể đi đâu cả.
Nếu đây là một tòa nhà bình thường, nó sẽ được gọi là khoảng chết.
“Kiểm tra mặt bên kia của bức tường thật khó phải không……cậu phải đi xung quanh theo vòng tròn và phải rẽ sang hướng khác, cậu dễ dàng bị lạc.”
“Well, đúng thế thật.”
Tiraiza nói với vè không vui khi tôi nói ra cảm nhận tự nhiên của mình.
“Nhưng không còn cách nào khác. Cậu nghĩ tìm ra căn phòng hay lối đi ẩn dễ vậy ư?”
“Ah, mình đã tìm được một cái rồi.”
“Ha!?”
Mọi người đều ngạc nhiên bởi câu nói của tôi.
“Cậu nói gì cơ, không phải cậu chỉ đi xung quanh một cách ngẫu nhiên hay sao?”
Để đáp lại câu nói của Jamie, tôi lấy ra hai mảnh giấy.
“Nhìn đây.”
“Eh, đây là bản đồ của dungeon?”
Yufilia mở to mắt.
“Yeah, cậu có thể dễ dàng thấy được những nơi khả nghi nếu nhìn vào bản đồ này.”
Tất nhiên, có hơn 10 nơi. Tuy vậy, chỉ có 3 nơi thực sự khả nghi.
“Cậu có thể làm được một bản đồ tỉ mỉ như thế này chỉ trong một giờ ư?”
Tiraiza liếc và nhìn chằm chằm vào tôi.
“Yeah, nếu đó là mình. Bởi vì mình có thể có được bản đồ trong đầu chỉ bằng việc đi xung quanh.”
Nó nên được gọi là chỉ số nắm bắt không gian.
Những người nhớ được đường đi chỉ bằng việc đi xung quanh một lần có chỉ số này cao.
Mặt khác, những người có chỉ số nắm bắt không gian thấp thường hay bị lạc.
Kiểu như là khi nhìn vào bản đồ của một con đường mà cậu ta hay đi, và ngay lập tức cảm thấy shock.
Tuy nhiên, khả năng của tôi có một sự liên kết khác với con người.
Như đồ họa trên máy tính, có một tầm nhìn 3D cắt ngang của dungeon hiện lên trong đầu tôi.
Tôi chỉ việc vẽ nó ra giấy.
“Thật tuyệt vời……như thế này, chúng ta đã hầu như biết được những căn phòng ẩn đang ở đâu.”
Yufilia nâng giọng lên khen ngợi.
“Mình đoán mình là người hoàn toàn ngược lại……mình vẫn còn bị lạc trên đường đi ở trong vương quốc.”
Không phải là tôi không hiểu cảm giác của Iris . Trong kiếp trước tôi là một người thường bị lạc.
Nhưng từ khi tôi có cơ thể này, tôi bắt đầu hiểu được những thông tin một cách tự nhiên trong khi tôi đi lại.
Đối với một ác thần, đây là một khả năng không được hiển thị trong bảng trạng thái.
“Nếu cậu đã có một khả năng đặc biệt tiện lợi như thế, cậu sẽ nhanh chóng chuyển từ thành viên tạm thời sang thành viên bình thường thôi. ”
Qua lời đề nghị của Tiraiza, tôi nhanh chóng có được danh hiệu thay thế cho thành viên tạm thời.
-------------------------
P/s: Cảm ơn đã ủng hộ bọn mình dịch bộ này =))