Even Though I’m a Former Noble and a Single Mother, My Daughters Are Too Cute and Working as an Adventurer Isn’t Too Much of a Hassle

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6952

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 37

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 89

Tập 03 : Mùa Hè Hỗn Loạn (Chương 43 - 66) - Chương 52 : Mọi thứ bắt đầu chuyển động

*Chương 52 : Mọi thứ bắt đầu chuyển động

Trong trang viên của gia tộc Earlgrey, dù Đế Chế đang ở thời bình, nhưng những người hầu phục vụ đang chạy tới lui như thể có trường hợp khẩn cấp vậy. Người hầu của gia tộc Earlgrey thường chỉ phục vụ Cựu Công Tước và vợ ông ta, những người giờ chuẩn bị chuyển giao quyền lực cho Công Tước mới, cũng như phục vụ người em trai của Công Tước thỉnh thoảng mới về nhà, nhưng ngay lúc này, họ đang chạy như thể chân đang không chạm đất.

-“ Ta cảm thấy chán loại trà này rồi. Mau pha cho ta một tách khác….Chỉ được dùng những lá trà thượng hảo hạng nhất."

-“ Như…nhưng mà…Trước đó, thưa Hoàng Hậu, người nói đã chán những lá trà thượng hảo hạng này rồi….Chúng tôi đã phục vụ Người những loại trà tốt nhất có thể tìm ở đất nước này rồi….”

-“ Cái gì cơ? Nhà ngươi dám trả treo ta à?”

-“Hii…”

Khi Hoàng Hậu đang thưởng thức trà một cách tao nhã trong căn phòng được làm mát bởi pháp cụ, thì cô hầu gái đang phục vụ cô ta bỗng tái mặt vì những lời độc địa của Alice.

-“ Nếu đã không còn loại là trà nào tốt hơn nữa ở Đế Chế, thì hãy đặt mua từ nước ngoài!! Điều đó khó hiểu đến thế cơ à!?” (Alice)

-“ Kyaaa!?”

Tách trà với nước nóng bỏng hắt thẳng vào người cô hầu tội nghiệp một cách giận dữ. Alice thậm chí còn chẳng thèm quan tâm đến sự đau đơn cô gái trẻ hơn ả đến 10 tuổi khi cô hét lên do bị thứ nước trà đen nóng bỏng kia dôi vô người.

-“ Không phải ta là Hoàng Hậu và là con gái của gia tộc Earlgrey mà ngươi đã tuyên thệ sẽ trung thành sao? Nhà ngươi có tư cách gì mà dám trả treo lại ta hả!?” (Alice)

-“ T-Tôi thành thật xin lỗi!! Xi…xin hãy tha thứ cho tôi.”

Trong khi cố gắng chịu đựng sự bỏng rát khi thứ nước trà nóng đó thấm vào da mình, cô gái trẻ ấy cố gắng cúi thấp đầu để cầu xin lấy một sự tha thứ.

Thực ra không phải như những gì Alice đã nói, cô hầu này chưa từng tuyên thệ trung thành với gia đình quý tộc này. Cô chỉ là một người dân bình thường, sống cùng với đứa em trai ốm yếu và đang tìm mọi cách để kiếm tiền trang trải cho thuốc thang của cậu, và may mắn thay, cô đã tìm được việc ở đây như một hầu nữ.

Để không làm phật lòng những vị chủ nhân luôn luôn có tính khí thất thường trong nhà, cô đã học được những kỹ năng và những kỹ thuật dễ giữ bản thân tránh xa khỏi mọi rắc rối, thậm chí cô còn bắt đầu được tin tưởng giao cho việc pha trà, nhưng bắt đầu từ mùa hè này, cô bắt đầu phải làm thêm rất nhiều việc, và chúng không tương xứng với số tiền mà cô kiếm được.

-“ Ngươi là một con nô tỳ kém giáo dục đến mức nào thế hả!? Đó là lý do tại sao ta khinh thường những đứa ngu xuẩn bẩm sinh!!” (Alice)

Cái người tính khí thất thường đó chính là Hoàng Hậu, Alice Ragdoll. Dù thông tin về Cuộc Đấu Tay Đôi của Nữ Thần vẫn hoàn toàn được giấu biệt trong nội bộ Đế Chế, nhưng vì cung điện của ả đã bị chém làm đôi bởi Shirley vào cuối trận đấu , cho nên giờ Hoàng Hậu Alice và Hoàng Đế Albert không còn bất cứ nơi nào để đi, nên giờ cả hai chỉ có thể tá túc tại đây dựa vào sự hiếu khách của gia đình Earlgrey.

Albert quan tâm đến sức khỏe của Alcie, nên quyết định dọn về nhà của ả, nơi mà ả sẽ cảm thấy an toàn và quan thuộc, đó là cách an toàn nhất trong khi việc sửa chữa được thực hiện. Nghe qua câu chuyện, thì đúng có vẻ như Hoàng Đế đang làm mọi thứ hắn có thể để mang đến một cuộc sống tiện nghi cho vợ hắn trong thời điểm khó khăn này, nhưng bản ngã của Alcie giờ đã không thể nào thỏa mãn trước những gì có ở căn nhà cũ của ả nữa.

Ả đã tiêu dùng ngân khố của Đế Chế như nước lã để sống một cuộc sống xa hoa, và ả mong đợi rằng sẽ có thể tiếp tục sống cái cuộc sống ấy, dù trang viên của gia tộc có ít người hầu hơn ở Cung Điện Hoàng Gia. Điều này khiến Alice trở nên ủ ê và dễ buồn chán, mười năm sống như một Hoàng Hậu đã làm xấu đi tâm tính của ả. Ngay cả những người hầu từng phục vụ ả khi còn trẻ cũng phải cảm thấy kiệt sức đến gục ngã vì tính khí của ả.

Ả muốn những bông hoa trong vườn mà ả cho là xấu xí và buồn tẻ phải bị cắt bỏ và thay thế ngay. Ả yêu cầu phải được phục vụ bằng những thứ trà thượng hạng nhất đất nước này. Một ngày nọ, ả bỗng yêu cầu được ăn thịt từ một con quái vật đầu bò non đang được một con mẹ hung dữ cố sức để bảo vệ con non của nó . Có lần ả yêu cầu phải mang về cho ả một thứ thảo mộc có thể chiết xuất là thứ dung dịch làm tăng cường sắc đẹp, chỉ mọc trên đỉnh của một ngọn núi nguy hiểm nhất, những yêu cầu điên rồ của ả đã khiến cuộc sống của những người ở đây lâm vào cảnh sống dở chết dở.

-“ Ta là Hoàng tộc, ta không muốn được phục vụ bởi một con hầu thấp kém của cha mẹ ta!! Ngươi bị sa thải, sa thải!! Cút khỏi đây ngay lập tức!” (Alice)

Vào cuối ngày, Alice đã phàn nàn với người hầu gái trưởng, người quản lý nhân sự, trong khi chà đạp đôi giày của ả ta lên đầu cô hầu gái tội nghiệp đang quỳ mọp dưới đất.

-“ Agggghaaa!?!?.....Thư…thưa Hoàng hậu!!....Xin hãy tha thứ cho tôi….!!”

Không chỉ thuế ngày càng cao, ngay cả giá thuốc cho em trai cũng đang tăng lên, thứ mà cuộc sống của cậu ta đang phụ thuộc vào đấy. Nếu cô mất việc bây giờ, không chỉ bị biến thành người gia cư, có nguy cơ em trai cô cũng sẽ chết do không có thuốc.

-“ Ngươi ồn ào quá đấy!! Ta có nên gọi một hiệp sỹ vào đây để xử lý ngươi không!?” (Alice)

-“…..Ah!”

Không biết mà cũng có thể không quan tâm đến hoàn cảnh của cô hầu gái kia, cô sợ hãi nhạy dựng lên trước những lời đe dọa của Alice, và chạy khỏi căn phòng trong nước mắt dàn dụa.

-“ Nữ Thần ơi….thật chẳng có gì vừa ý cả.” (Alice)

Ả ngả người ra sofa một cách khó chịu. Gần đây, tâm trí của ả đã trở nên thực sự ảm đạm và u tối.

Dù ả có đang lo lắng việc không thể nào sinh ra được một người thừa kế, thì giờ cô chị gái mà ả tưởng như đã chết 11 năm trước bỗng nhiên xuất hiện trước mắt ả , thậm chí còn xinh đẹp hơn trước khi, và bên cạnh cô là hai đứa con gái song sinh dễ thương đến nỗi có thể bị nhầm là thiên thần hay tiên nữ.

Và lợi dụng sự tuyệt vọng của Albert để đưa lũ trẻ trở về làm người thừa kế ngai vàng, Edward và đứa em dâu đáng ghét của ả đã sắp đặt một âm mưu tổ chức ra Cuộc Đấu Tay Đôi của Nữ Thần, và kết quả của cuộc đấu đó là lâu đài một thời là niềm tự hào của ả với chồng đã tan nát.

Dù ả không hiểu được mọi thứ đã xảy ra như nào, nhưng ả vẫn rất tức giận vì điều đó, càng nghiêm trọng hơn là giờ ả không hài lòng với việc ả được phục vụ như thế này hiện tại. Trở về nhà Công Tước sau một thời gian dài vắng bóng, ngọn lửa giận dữ luôn luôn bừng bừng chỉ vì những người hầu đó không thể nào đáp ứng được những yêu cầu của ả.

-“ Phù Thủy Hoàng Kim……Bạch Quỷ Kiếm…!! Tất cả là lỗi của chúng….! Lúc nào cũng ngáng đường của ta…!” (Alice)

Alice bắt đầu cắn móng tay ngón cái, một thói quen ả luôn làm khi ả cảm thấy stress. Ả đã tìm hiểu được sau trận đấu, rằng Shirley thực ra là một trong những mạo hiểm gia mạnh nhất của Guild và dường như cô ấy có một mối quan hệ cực kỳ khăng khít với Canary.

Alice không muốn thừa nhận ngọn lửa ghen tỵ đã tàn lụi từ lâu trong lòng đang bừng cháy trở lại. Chị gái ả, được ban phước cho một sắc đẹp không gì sánh nổi và những đứa trẻ đáng yêu đó, giờ thì khó cho Alice để có thể vượt qua người chị ấy. Ả là người có một cuộc sống sung sướng hơn nhiều cơ mà, tại sao điều này lại có thể xảy ra.

-“ Xin thứ lỗi.”

Ả choàng tỉnh sau một tiếng gõ cửa, sau đó người hầu gái trưởng của gia đình Công Tước bước vào phòng.

-“ Thưa Hoàng Hậu, người có khách ạ.”

-“ Cho người đó vào.”

Nhận lệnh từ Alice, người hầu gái trưởng nhanh chóng rời khỏi phòng. Ả đã cho gọi đến người đàn ông đó, một trong những nhân tình của ả, ngày hôm nay. Ảnh sẽ bung toàn bộ những bực dọc của mình ra với người đàn ông điển trai này, và đắm chìm trong những lời khen ngợi của hắn. Đó là sở thích của Alice , ả đã rèn luyện nó từ ngày con là một cô gái trẻ.

-“ Ôi, Alice yêu dấu. Ta rất nhớ nàng.”

-“ Em cũng muốn được gặp chàng lắm, Gran.” (Alice)

Gương mặt đỏ bừng vì giận dữ đang biến mất, giờ Alice lập tức đeo lên một cái mặt mạ ngây thơ và vui tươi khi mà Gran, một người đàn ông ả đã quen từ lúc còn đi học, bước chân vào phòng. Trong mắt những nhân tình của mình, ả tự coi bản thân là một thiếu nữ ‘ tốt bụng và hiền dịu”, vì vậy việc thể hiện ra thái độ hẹp hòi và nóng nảy như ban nãy là không được phép.

-“Mm… Gran…”

-“ Ta yêu nàng…..Alice…”

Cánh cửa phòng được đóng lại, cả hai lập tức hôn và sờ soạng lẫn nhau. Đó là một hành động không thể nào tưởng tượng được giữa một Hoàng Hậu và một chỉ huy cấp cao, nhưng lúc này cả hai chẳng thèm để ý đến chuyện hậu quả của việc cắm sừng Hoàng Đế, mà chỉ biết hoan lạc với nhau trong thú vui của xác thịt.

Khi có mặt của Albert, cả hai sẽ giữ khoảng cách nhất định, nhưng vẫn giữ mối quan hệ bí mật này kể trước khi ả lên xe hoa, với tên Albert ngu ngốc ấy. Hai kẻ này vẫn luôn mù quáng tin tưởng rằng mối quan hệ bất chính này sẽ không bao giờ bị lộ ra.

-“Gần đây nàng chẳng gọi đến ta nhiều nữa. Nhưng mà, giờ ta rất vui khi nàng ở bên ta bây giờ.” (Gran)

-“ Không đâu, lúc nào em cũng ước muốn được nhìn thấy chàng đó, Gran yếu dấu.” (Alice)

Hoàng Hậu vào vai một thiếu nữ si tình. Dù xét rằng ả đã 29 tuổi rồi, , có chút thất vọng về điều đó, nhưng dường như khi được ở bên Gran, người muốn được dựa dẫm vào, hai má ả lại đỏ ửng lên như e thẹn.

-“ Thực ra, ta có nghe nói Đức Ngài không thể làm nàng thỏa mãn trong lần đến thăm của ngài. Vậy thì, hãy để ta yêu nàng thay ngài ấy nhé.” (Gran)

-“ Thật vinh dự. Hãy yêu em thật nhiều ngày hôm nay.” (Alice)

Dù ả đang một cái mặt nạ hoàn hảo khi ngồi trên đùi của Gran trên chiếc sofa, nhưng những suy nghĩ ghen tức ấy lại xuất hiện trong tâm trí ả một lần nữa.

Một vấn đề cực kỳ nghiệm trọng khi mà Cung Điện, biểu tượng của quyền lực Đế Chế đã bị phá hủy. Albert, người lúc nào cũng tự hào hắn là chúa tể và là chủ nhân của cung điện đó, nói ra kế hoạch sẽ xây dựng một cung điện mới , thậm chí còn sang trong, uy nghi hơn nhiều cái cũ, nhưng sẽ tốn rất nhiều thời gia, và ngân khố của Đế Chế có thể sẽ vì thế mà khô kiệt hơn.

Thế là, Hoàng Đế nảy ra ý tưởng hay là xây dựng lại cung điện bằng cách sử dụng đống đổ nát đó với kết hợp thêm Thổ Thuật, nhưng ma thuật không phải thứ toàn năng. Một Cung Điện không được xây lên từ gì ngoài đất và đá, thì kể cả khi nó có thành hình một cung điện ban đầu , thì vẻ hào nhoáng cũng mất đi, và nó sẽ chỉ còn là một đồng đất đá xấu xí mà thôi.

….Nói đến đây, nếu họ có thể mượn được sức mạnh của một mạo hiểm gia hạng S, hay ma thuật của Canary, thì vài thứ có thể được giải quyết, nhưng không đời nào có chuyện Albert đi hỏi xin thứ gì từ con nhỏ Phù Thủy đó, khi mà chỉ một thời gian trước , con nhỏ đó đã sỉ nhục hắn lẫn đất nước này.

(“Không cần biết tốn bao nhiêu để xây lại cung điện, ta tuyệt đối không từ bỏ nó.”)

Sự sụp đổ của biểu tượng quyền lực đế chế, chắc chắn sẽ gây tác động đến tâm lý của nhiều đối tượng. Mặc dù đây là vấn đề khi mà hắn coi trọng việc chú ý đến Alice hơn là những vấn đề cấp bách của quốc gia, nhưng giờ biểu tượng Đế Chế bị hủy hoại bởi hắn, điều này khiến các lãnh chúa và các chư hầu dưới trướng của Albert đang cảm thấy địa vị của mình lung lay hơn bao giờ hết.

Chỉ riêng việc đánh thuế nặng nề, điều này đã làm dân tình dậy sống rồi. Vậy nên , gần đây Albert không có thời gian để gần gũi với Alice nữa.

-“ Ta nói này, nếu ta mà có thể chạm được tay đến ả chị gái của Hoàng Hậu, bằng cách nào đó. Với gương mặt xinh đẹp ấy, cho dù có mái tóc trắng và đôi mắt dị sắc, ta cũng không ngần ngại mang cô ta về làm tình nhân …..”

-“ Ta đã được thấy tận mắt. Dù Hoàng Hậu vẫn còn đẹp ở tuổi đó, nhưng mà….Vẻ đẹp của người phụ nữ đó, như thể của một thế giới khác vậy. Khó mà có thể tin cô ta đã ba mươi, nhìn cô ta vẫn như thể là một thiếu nữ vậy….”

Một vấn đề nữa là những lời xì xào sau cuộc đấu đến từ những quý tộc khác, khi chúng bắt đầu tán dương sắc đẹp của cô như thể đó là một điều hoàn toàn bình thường với chúng vậy.

Thậm chí trong đó có cả những quý tốc đã và đang có mỗi quan hệ với Alice, nhiều kẻ còn so sánh vẻ về ngoài của ả với cô chị gái đó, thậm chí một số còn phớt lờ mọi lời dụ dỗ của Alice để tìm cách mang Shirley trở về Đế Chế….Chúng chỉ là một lũ lợn không thể kìm chế thú tính được chạm vào vẻ đẹp tuyệt mỹ đó.

Thế nên, dù kế hoạch đưa Sophie và Tio trở về Đế Chế để xóa bỏ cuộc khủng hoảng kế vị vẫn đang được xúc tiến, nhưng Alice vẫn còn cảm thấy lo sợ.

Lý do rõ ràng nhất đó là tìm người thừa kế Đế chế lúc này không còn là mục tiêu duy nhất nữa, mà còn phải là tôn vinh vẻ đẹp của ả lên mức không gì so bì được.

-“ Nào, hãy ra ngoài đi dạo đi. Ta nghe nói đang có những món đồ ngọt mới vừa được bày bán tại một nhà hàng tại thủ đô đó…” (Gran)

-“ Ahhh, em sẽ đi bất cứ đâu cùng với chàng. Thế nên là, sau đó thì….” (Alice)

Ả Hoàng Hậu lập tức xua bỏ những suy nghĩ kia khỏi đầu, và quyết định phải thay đổi thái độ ngày hôm này. Nhưng khi Gran đặt tay lên vai Alice và kéo ả đến gần mình trước khi bế ả đi , ả không hề nhận ra những mạch máu trên tay của gã đàn ông đó đang uốn éo một cách dị thường.

***

Cùng lúc đó, tại gia trang của nhà Regnardm, Philia và Lumiliana đang nhìn nhau sau khi cả hai đọc một bức thư được gửi từ một người đàn ông là tay trong của họ trong đội Hiệp Sỹ Hoàng Gia.

-“ Công Nương, chuyện này là….” (Lumiliana)

-“Mm….” (Philia)

Đó là một ghi chú về số phận của những tên tội phạm nhỏ bị vướng vào làn sóng tội phạm đang ngày một lớn dần ở Đế Chế lúc này. Nó có ghi lại những hình phạt khác nhau mà các Hiệp Sỹ sẽ áp dụng tùy vào tội danh của kẻ phạm tội.

Tội giết người thì có thể bị tử hình hoặc chung thân, trộm cắp sẽ bị tù đày, giẫm phải váy của nữ quý tộc sẽ bị phạt đòn roi,….Tùy tội trạng mà có mức phạt. Đó là điều hiển nhiên khi mà nói đến thể chế hình sự ở Đế Chế, tuy nhiên bức thư đó vẫn còn tiếp tục.

-“Gần đây, nhiều tên tội phạm, sau khi bị các hiệp sỹ bắt giữ đã mất tích không rõ số phận. Chỉ còn lại những bản ghi chép sơ sài bị bỏ lại trong doanh trại, nhưng gần như tất cả chúng đã bị giả mạo, và những gì tìm được của những tội phạm ấy là quần áo của họ…..Những người bị bắt đã hoàn toàn biến mất. Không ai trong số họ đã xuất hiện ở tòa án xét xử. Có điều gì đó đang rất bất thường , vậy nên xin Công Nương hãy hết sức cẩn trọng.”

 Nếu nội dung bức thư là thật, chẳng lẽ đã có ai đó giúp đám tội phạm này trốn thoát? Ít nhất, điều này có nghĩ là ai đó đang hoạt động ngoài vòng pháp luật.

Nếu điều này mà được công khai , đặc biệt là trong tình cảnh ảnh hưởng của chính quyền đang suy yếu, có thể làm bộ máy pháp quyền hoàn toàn sụp đổ. Dù Philia có ý định lật đổ Đế Chế hiện giờ khỏi những tên bạo chúa, thì luật pháp vẫn cần được duy trì để bảo vệ các công dân.

-“ Bệ Hạ có biết điều này không…” (Lumiliana)

-“ Anh ta hẳn đã biết. Nhưng thay vì giải quyết mọi thứ lặng lẽ, thì giờ anh ta đang mải tập trung xây dựng lại lâu đài để tiếp tục cuộc sống hưởng thụ với con ả kia, anh ta sẽ không quan tâm đến việc tội phạm này đâu.” (Philia)

-“ Nhưng, điều này…” (Lumiliana)

Khi Lumiliana nhìn với vẻ mặt hoài nghi, Philia chợt trừng mắt khi cô đọc lại lá thư.

Kể cả khi họ là tội phậm, họ vẫn là người của Đế Chế , và đã biến mất. Và dù thế nào đi chăng nữa, kẻ làm người cầm quyền mà không chăm lo cho cuộc sống của công dân, thì cũng là một kẻ có tội.

Kẻ có tội thì phải luôn bị trừng phạt bởi luật pháp. Tuy nhiên, không ai có thể trừng phạt họ như nhau cả.

-“ Giá như họ được xử khoan hồng hơn, thì họ đã có thể có được một cơ hội bắt đầu lại một cuộc sống mới….” (Philia)

-“ Công Nương….” (Lumiliana)

Tất cả những người đã biến mất đều mắc tội trộm cắp. Điều này hoàn toàn phụ thuộc vào những gì tay trong thông tin , nhưng điều gì đã khiến những người đó khốn khổ đến tuyệt vọng như thế?! Rõ ràng là khi quán bar bị tịch thu bởi không có tiền đóng thuế, con người ta bỗng chốc bị ném ra đường, thì chuyện bước chân vào con đường phạm tội cũng chỉ còn là sớm hay muộn.

-“ Đi thôi Lumiliana. Nếu ta không giải quyết điều này, người dân sẽ là những người duy nhất còn tiếp tục phải gánh chịu nỗi khổ này.” (Philia)

-“ Tôi hiểu rồi, tôi đi cùng cô. Nhưng mà tôi sẽ đi đâu trước tiên đây?” (Lumiliana)

-“ Tới Bộ Tư Pháp…..rồi ta sẽ đến doanh trại của các Hiệp Sỹ Hoàng Gia.” (Philia)

Chỉ là ai…..Thủ phạm chắc chắn là người đã phải tham gia vào quá trình pháp lý, nếu không, không thể tiếp cận những tên tội phạm này. Với một niềm tin như vậy, Philia bước chân lên xe ngựa, cùng với người hiệp sỹ trung thành của mình.

__END Chapter 52__

__Trans : Flame Soul__

***

Trans : Tý nữa thì tôi phát nôn khi phải dịch đến đoạn hai đứa kia chúng nó ve vãn lẫn nhau ạ…Oọeeeeee…… Chậc, tôi làm thế thật rồi….Kinh tởm thật sự....Có lẽ là do tôi không quen dịch cảnh không hợp tuổi chăng??

Trans : Mọi thứ sắp căng…..nhưng trước đó, hãy đi rửa mắt …vào chương sau…Hihi

Next : Chương 53 : Mẹ và các con gái - Cảnh tượng mùa xuân