Buổi chiều tiếp tục tối dần, và sự hòa quyện giữa bụi kim cương và lớp sương mù dày đặc đã chặn nốt tầm quan sát ít ỏi còn lại. Cú va chấn đã đánh Eva-01 bay ngược về sau, nhưng nó vẫn chưa ngã vào lòng hồ. Giữa cơn mưa băng đá, Shinji và Eva-01 đứng im trên mặt hồ đóng băng.
Shinji thở hổn hển, tim của cậu đập thình thịch. Lượng endorphin khiến cậu muốn buồn nôn. Cảm biến trong bộ plugsuit của cậu phát hiện được trạng thái kích động của Shinji. Shinji nhíu mày, cảm thấy một cơn nhói đau ở trên tay cậu. Một mũi kim nhựa mềm đã tiêm vào mạch máu cậu một liều thuốc mê.
“Chuyện gì…vừa xảy ra vậy?” Shinji thở dốc.
Cả thế giới trước mặt cậu trắng xóa.
Eva-01 đã làm việc này.
.
Chuyện gì đã xảy ra với Quatre…và Eva của cậu ấy?
“Mình đã bảo cậu đừng nói nữa mà.” Shinji nói.
Hành động của Shinji là kết quả của sự xấu hổ của cậu khi nghe những lời Quatre nói.
Mình đã làm gì thế này?
Một tiếng rung lớn phá vỡ bầu im lặng.
Một tảng băng lớn bay vụt lên trời. Một cánh tay giơ ra, đập lên mặt hồ đóng băng, Eva của Quatre bỗng nhiên xuất hiện từ lớp băng và lao về phía Eva-01, và nắm lấy nó chỉ bằng một tay.
“Ayanami! Số Bốn!”
Số Bốn – một con số, chứ không phải một cái tên, được đặt cho cô – thoát ra từ miệng Shinji. Misato ghét cay ghét đắng kiểu gọi đó – Đừng coi em ấy như một con số, em ấy là con người – cô đã nói, và Shinji cũng cảm thấy y vậy, hoặc ít nhất là cậu nghĩ thế. Nhưng trong lúc nóng giận, cậu bất giác gọi cô ấy bằng một con số, để cách lìa khỏi khác Ayanami khác. Bản sao này đã hỏng rồi.
Eva của Quatre đã bị hư hại nặng. Các thiệt bị thụ cảm trên vai và hệ thống đẩy đã không còn, và cơ thể của nó thì biến dạng – không chỉ vì thiệt hại của cú rơi.
Hình dáng của một Eva được quyết định bởi người điều khiển chúng.
Con Eva-0.0 méo mó lôi theo khẩu pháo bằng tay phải, và tấn công Eva-01 bằng tay trái.
Kinh ngạc với sự ngoan cố của nó, Shinji hỏi theo phản xạ, “Cậu muốn giết mình sao, Số Bốn?!”
Câu trả lời vang lên qua loa. Giọng của Quatre rõ ràng.
<Quatre không muốn giết cậu. Là Ayanami muốn.”
Điều đó có nghĩa là cô gái mà cậu nghĩ đến khi nhắc cái tên Ayanami – cô gái với nét mặt u sầu và hay mặc đồng phục của trường: Trois.
“Không…thể nào!”
<Nếu đây là thế giới cậu muốn, Ikari-kun, vậy thì nếu tôi giết cậu…>
Quatre không cần nói hết câu
Cậu ấy nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra chứ?
Tháo bỏ A.T Field, Eva-01 lăn sang một bên và nhanh chóng trượt sang phía bên kia mặt băng, về phía sau lưng của con Eva-0.0.
Giọng của Quatre nấc lên. <Dù sao thì, thế giới này cũng sắp kết thúc rồi.>
Shinji không hiểu ý của cô là gì, nhưng những lời đó như xuyên thủng cậu.
Câu nói đó…là do Ayanami nói sao?
“Mình không hiểu cậu đang nói gì hết!”
Nếu Shinji có thể cắt kết nối giữa Lò S2 và Eva-0.0, thì nó sẽ nhanh chóng hết năng lượng dự trữ, và sẽ vô hiệu hóa gã khổng lồ. Ít nhất thì đó là kế hoạch của cậu. Ít nhất thì đó là ý định của cậu.
Cái quái gì?!
Lò S2 đáng lẽ phải đang được kết nối với một mấu nối đằng sau lưng con Eva, nhưng cái của Quatre đã dung hợp trực tiếp với phần lưng của nó.
.
Eva-02 của Asuka bò dậy giữa đống đổ nát của đài bắn tỉa ở ngọn Komagatake. Đèn chỉ thị năng lượng trên màn hình của vô nhấp nháy giữa năng lượng dự trữ và nguồn pin ngoại diện.
“Hừ. Chắc lại có trục trặc ở đâu rồi.”
Dây cáp năng lượng chưa bị đứt quả là một phép màu.
Khoan đã – sao mọi vật trắng bóc thế này??
Asuka đã nghe và cảm nhận được một vụ rung chuyển cực lớn, nhưng vụ nổ đã cắt đứt đường truyền dữ liệu của cô, khiến cô mù tịt với những gì đang diễn ra.
Mặt đất rung chuyển và lún nhẹ xuống, khiến cho Eva-02 chuyển qua năng lượng dự trữ ngay tức thì. Đồng hồ đếm ngược điên cuồng chạy đua về số không.
Chậc…giờ thì đứt cáp năng lượng rồi. Mấy phần kiến trúc dưới chân mình hẳn đã bị vụ nổ làm hư hại rồi.
Mình phải ra khỏi đây ngay…
Khi Eva-02 hiện ra từ tòa nhà đang sụp đổ, điều đầu tiên cô thấy là hai con Eva đang chiến đấu ác liệt trên mặt hồ đóng băng.
Nhưng Asuka phát hiện một thứ khác nữa.
“Không thể nào?”
Cảnh tượng trước mắt cô không khác gì một cơn ác mộng.
Những tinh thể băng đang trút xuống, một lớp sương mù bốc lên từ mặt hồ Ashi như hơi nước từ một nồi nước sôi.
Hai con Eva-01 và Eva-0.0 đang quần thảo lấy nhau.
Và rồi, chỉ trong tích tắc, lớp sương mù rẽ ra, và Asuka nhìn thấy một hình dáng khổng lồ đang rảo bước trên mặt hồ, về hướng ngược lại của cặp đôi kia và tiến thẳng đến Tokyo-3.
Cái thứ chết dịch đó từ đâu ra vậy?
“Không thể nào!” Asuka thốt lên. “Shinji!”
Hình bóng khổng lồ kia đã khiến cô sốc đến độ thị giác và thính giác của cô bị bóp méo đi. Khi cô gọi tên Shinji, cô cảm thấy như cô đang bị một sức nặng khủng khiếp đè lên.
Xung nhiễu điện từ đã tan biến, và hệ thống liên lạc của Eva-02 đã tái khởi động thành công. Giọng Misato từ trung tâm vang vọng khắp bể LCL trong khoang lái.
<Triển khai chiến thuật Chống-Angel. Kích hoạt hệ thống phòng vệ thành phố. Mục tiêu…Unit Quatre!>
Mọi người đều đang dồn sự chú ý lên Eva của Quatre.
Nhưng cái bóng khổng lồ còn lại, với khuôn mặt cá mập quen thuộc, mới là lí do cho tiếng thét của Asuka.
“Shinji! Một con MP Eva đang ở đây! Đằng sau ông đấy!
Các tinh thể băng trong không khí trải dài trước mắt Asuka, và trong phút chốc, Asuka nghĩ rằng chắc chúng đã khiến cô nhìn thấy một ảo giác. Nhưng không, tên khổng lồ màu trắng thật sự đang hiện diện.
“Trung tâm chỉ huy, báo động khẩn! Một con MP Eva đang ở ngay chính giữa trung tâm và Unit One! Sao không ai phát hiện ra nó vậy?!”
“Em ấy nói gì cơ?!” Misato la lớn.
Trong một ngày thường nhật, thì từ Tokyo-3 hoàn toàn có thể nhìn thấu tới hồ Ashi một cách dễ dàng, nhưng hiện tại tầm quan sát và cảm biến điện tử của Nerv đã bị gián đoạn bởi những ngọn núi băng đang sụp đổ và lớp sương mù dày đặc.
Camera quan sát ở ngọn Komagatake đã bị phá hủy, còn cái ở đèo Yamabushi thì đang tập trung vào Eva-01 và Eva-0.0. Khi nó xoay sang bên trái, hình ảnh của tên bạch cự nhân gây ra một làn sóng hỗn loạn ở trung tâm chỉ huy.
Một cái cần gạt quẹt ngang ống kính, lau sạch hơi nước ngưng tụ trên mặt kính. Trong phút chốc, lớp mây mù tách ra, để lộ ra con quái thú đang tiến về thành phố. Cái đầu của nó nhô lên khỏi đám sương, nhưng thân thể của nó vẫn chìm trong lớp mây mù.
Misato lập tức phát lệnh. “Kể từ lúc này, mục tiêu của chúng ta là tiêu diệt con MP Eva đó! Thông báo cho các công chức chính quyền và Liên Hợp Quốc di tản! Nếu Quatre cản trở chúng ta, vô hiệu hóa nó bằng mọi cách!”
Khắp Tokyo-3, hệ thống báo động chuyển từ chế độ thiên tai sang chiến đấu.
Cuối cùng thì mày cũng lộ diện, Misato nghĩ, nhưng mà…
Cô gọi ngay đến phòng thí nghiệm của Maya. “Tình trạng của hai Eva quỹ đạo kia như thế nào?”
“Biểu đồ đồng bộ của chúng đang là một cục bùi nhùi,” Maya đáp. “Theo như mô phỏng của chúng ta, nếu chúng vận hành bây giờ thì 96% chúng sẽ mất kiểm soát. Trois đâu? Chúng ta cần em ấy để điều khiển chúng…nếu không thì…”
Aoba đáp. “Đội an ninh đã đem em ấy đến hầm trú ẩn ở Khu 12. Vẫn chưa có tin tức gì mới.”
Hệ thống tìm-và-diệt quý báu của mình giờ vô dụng rồi!
“Chúng ta không có phương tiện chiến đấu,” Misato nói.”Chúng ta cần khẩn trương và –”
Hyuga cắt lời cô, giọng ngập ngừng. “Chuyện gì thế này? Tôi không xác định được Sắc Mẫu của nó!”
Misato mất một lúc mới hiểu ý của anh. “-chuẩn bị phương tiện vũ trang – Khoan, ý cậu là sao?”
“Chúng ta đã lưu lại tất cả mẫu DNA của đám MP Eva ba năm trước trong ngân hàng dữ liệu. Nhưng không có mẫu nào trùng khớp với con này.”
Dàn nhân sự của Nerv Nhật Bản đã lùng sục khắp nơi để tìm đám Eva đã biến mất của Seele, nhưng không một ai trong số họ có thể ngờ rằng một con lại xuất hiện bất ngờ như vậy…lại còn ngay kế bên họ.
Con quái khổng lồ đã hiện ra từ khoảng không, chẳng khác nào đến từ trong lớp sương mù. Con quái thú rảo bước trên mặt băng, chẳng màng đến mọi sự đang diễn ra xung quanh.
“Không thể nào!” Shinji la lớn, giọng giận dữ.
Nhưng đường truyền dữ liệu của cậu đã hồi phục, và hình ảnh của con MP Eva, dù hơi mờ do các tinh thể băng, hiện ra trước mắt cậu.
Chuyện này không thể nào đang xảy ra được.
Nếu con MP Eva đã đến được vị trí đó, tức là nó đã đi ngang qua ngay chỗ mình. Mình đáng lẽ phải nhận ra chứ!
Shinji đảo mắt, từ con MP Eva rồi tới con Eva-0.0 đang ở trước mặt cậu.
Cậu nghiến răng, dùng tay của Eva-01 để đỡ cú đấm của Eva-0.0, và tay cậu bật lên trên, để lộ sơ hở phía trước cậu.
Trong cuộc đấu giữa hai người, Eva-0.0 chỉ dùng tay trái, vì tay phải của nó vẫn còn bám lấy khẩu đại pháo to đùng. Cả cái tay phải của nó dường như đã hỏng hóc từ phần vai trở xuống.
Bất thình lình, lợi dụng sự bất cẩn của Shinji, cánh tay phải vung lên và-
-vỡ vụn như thủy tinh.
“Nó…bị đóng băng sao?”
Eva-0.0 ngã nhào xuống mặt băng, che đi cái tay bị đóng băng bên dưới cơ thể của nó. Một luồng bụi băng phát tán khắp nơi.
Cơn đau từ hệ thống phản tố hẳn là vượt sức chịu đựng của Quatre. Con Eva chuyển mình quằn quại, bàn chân nghiến kèn kẹt trên mặt băng.
Tiếng thét đầy đau đớn của của Rei Quatre vang vọng từ loa của con Eva.
“Ayanami----Quatre! Đừng cử động!”
Tiếng rên rỉ của cô khiến Shinji không kìm lòng được. Shinji chuyển trọng tâm sang con MP Eva. Xử lí một con quái vật hẳn là đơn giản hơn một người bạn đang đau khổ.
Eva-01 quay lưng và biến mất vào làn sương dày.
.
<Chỉ huy, Asuka đây. Gửi cho em vũ khí! Mọi thứ ở đài bắn tỉa tan chảy hết rồi!>
Giọng của Asuka nghe xa xăm thông qua loa thủy âm trong buồng lái của Shinji.
Câu trả lời cô nhận được lại không phải thứ cô muốn nghe. <Bất khả thi. Hệ thống vận chuyển ngầm phía nam Togendai bị hỏng rồi.>
<Khỉ thật! Hừm, miễn là đường hầm chưa sập, em có thể tự chạy qua. Ở Togendai có một lối ra. Em sẽ tự lấy vũ khí và quay lại. Cho em một khẩu súng Dương Tử (Positron Rifle)! Em sắp hết năng lượng rồi. Ê Shinji, nói gì coi!>
Shinji nhăn mặt. Khi cậu nói, tiếng của cậu rơi rớt ra một cách miễn cưỡng, giống như đang biện lí do.
“Eva-0.0 đã bị vô hiệu hóa trên mặt băng…Mình nghĩ vậy. Mình đang chạy ngang qua hồ để đón đầu con MP Eva. Đơn vị Type-F của mình có vũ khí nội tại – Mình sẽ cố gắng ngăn nó lại.”
Eva-02 phóng vào trục thang máy đã hỏng.
.
Trong lúc đó, tại một trạm phòng không cách đài bắn tỉa không xa, toàn bộ dàn pháo tự động đồng loạt chuyển hướng ngắm vào con MP Eva và khai hỏa. Nhưng nhiệt độ cực thấp đã làm suy giảm sức bền của hợp kim nòng súng. Các động cơ mất sức dẫn nhiệt và không thể hoạt động được, và rất nhiều khẩu pháo tự nổ tung.
<Shinji-kun?> Giọng Misato vang lên. <Chúng ta đang tiếp tế vũ khí cho Asuka ở Togendai. Họp quân với em ấy ở đó. Chị biết rằng chúng ta đã mất nhiều công sức để truy tìm lũ quái vật trắng này, nhưng nếu chúng ta không cẩn trọng thì hậu quả sẽ rất khó lường.>
Eva-01 lao xuyên màn sương trên hồ Ashi như thể đang chạy trốn Rei Quatre. Cậu nhanh chóng vượt mặt con Eva trắng dễ dàng. Sau ba năm, cuối cùng kẻ thù cũng lộ diện.
Đôi cánh của nó đâu rồi? Sao xương sườn của nó lại lộ ra như vậy?
“Xác nhận hình ảnh trực tiếp của MP Eva. Nó đang cầm một món vũ khí hình cây gậy.”
Tên khổng lồ tiếp tục bước đi, như thể đang tuân theo một mục đích nào đó.
Đạn đạo tầm hướng từ các trạm phòng vệ lướt qua đầu ngọn núi băng, hòa cùng hỏa lực ở trạm phòng không. Nhưng với hỏa lực như vậy thì chúng không thể cản bước đi của con MP Eva được.
“Khiên năng lượng của nó đang chặn các đầu đạn lại!” Shinji nói.
Cậu triển khai hai miếng giáp che trên vai và chúng bật lên. Lợi dụng màn sương, cậu nhanh chóng tiếp cận con Eva và khai hỏa hai viên Lôi chấn đạn.
.
Trung tâm chỉ huy là một mớ hỗn độn.
“Hệ thống phòng thủ, ngừng bắn ngay!”
“Shinji-kun, em đang làm gì vậy?” Misato la lớn. “Đừng đi vào khu tập kích chứ.”
<Em sẽ câu giờ. Nó đang tiếp cận thành phố!>
“Bình tĩnh lại đã!” Misato liếc nhìn hình ảnh của con MP Eva mà Eva-01 đang truyền về.
Con quái này nhìn có vẻ khác so với ba năm trước. Cô lập tức điện cho Maya.
“Cô có thấy hình ảnh này không? Cô nghĩ sao về nó?”
<Nếu hình dạng nó đã thay đổi, chúng ta nên giả định là chiến thuật và khả năng chiến đấu của nó cũng không còn như ba năm trước nữa.>
Một luồng sáng chói lòa lấp đầy màn hình chính.
.
Eva-01 đã khai hỏa Lôi chấn đạn của nó – loại vũ khí tầm gần mà hiện giờ chỉ bộ giáp Type-F được trang bị. Đằng trước mỗi cầu vai xuất hiện một khối cầu màu đen, một ảnh ảo được tạo ra bởi tương tác pha giữa A.T Field và môi trường xung quanh. Nhưng những luồng sóng điện – kết quả của sự chênh lệch điện thế - là thật, và những tia roi sấm kia quật mạnh mẽ vào mục tiêu. Vậy mà—
“Không xi nhê,” Misao nói. “Là do A.T Field của kẻ thù sao? Phân tích Sắc Mẫu lại lần nữa đi!”
“Vẫn không có kết quả!” Hyuga đáp. “Không có Sắc Mẫu.”
“Hay màng chắn của nó không phải là A.T Field?”
Từ phòng nghiên cứu, Maya gợi ý, “Nếu nó không có mẫu, có thể do nó không còn sống nữa. Nó là một cái xác sống.”
Những con MP Eva đều đã bị Eva-01 giết chết ba năm trước. Và những cái xác đã biến mất trước khi Nerv kịp tịch thu chúng.
“Nếu nó là một cái xác,” Misato hỏi. “thì làm cách nào mà nó có năng lượng để hoạt động chứ? Chưa kể còn dựng khiên chắn? Có thể cái kén ngay lồng ngực nó là cái lõi.”
<Có thể.> Maya ngừng giữa chừng. <Chúng ta không biết bất cứ điều gì về cái kén. Nó có thể là bất kì thứ gì.>
“Phát hiện Sắc Mẫu! Là màu xanh!” Hyuga la lên, đồng thời Shinji kêu lớn.
“Cái gì?” Misato nhìn lên từ bàn chỉ huy.
Trên màn hình chính, cái kén trong ngực con MP Eva nứt vỡ ra. Một cánh tay dài ngoằng xuất hiện và phóng một ngọn lao ánh sáng về phía Eva-01. Eva-01 nhanh chóng giơ tay trái lên che đỡ phần mặt, và ngọn lao đâm thủng lớp giáp của nó.
Mình nhận ra cái tay đó!
Giáp của Eva-01 vỡ ra ngay chỗ lãnh đòn, và một cơn đau nhói truyền đến Shinji. Bất chấp cơn đau, Shinji lập tức kết nối chuỗi thông tin lại.
“Tay của Angel Sachiel!”
Cậu có thể nhận ra nó bất kì lúc nào, vì đó là kẻ thù đầu tiên mà cậu chạm trán.
“Làm cách nào và tại sao một con Angel lại xuất hiện từ cái kén đó được?!”
Eva-01 bật lùi lại và rút con dao chiến ra từ giáp vai. Con dao giờ to hơn, dày hơn phiên bản cũ. Nhìn nó giống như một cái rựa leo núi. Sự dao động tần số cao của lưỡi dao lập tức biến những hạt băng rơi lên nó thành hơi nước.
Shinji vung dao lên. Mũi dao đâm vào màn chắn của con MP Eva và dừng ngay tại đó.
Con MP Eva, với cái kén và con Angel ở trong, tiếp tục âm thầm bước đi. Đòn tấn công duy nhất tung ra là từ tay của Sachiel. Con Eva chưa hề động tay.
<Shinji-kun,> Hyuga gọi. <Đừng vội khiêu khích nó.>
“Anh cứ thu thập thông tin đi,” Shinji đáp. “Chúng ta cần tìm ra một điểm yếu.”
Chẳng lẽ hết cách rồi sao?
Khiên bảo vệ của con quái này chặn được cả Lôi chấn và dao chiến đấu của cậu.
Khoan đã –
.
Eva-01 bật mở nắp che trước vai và chuẩn bị triển khai một đợt Lôi chấn đạn nữa. Hai quả cầu đen hiện hình một lần nữa, nhưng lần này chúng không phát ra sấm chớp. Thay vào đó, chúng đứng yên và Shinji lao tới trước và tống hai quả cầu lên khiên của con MP Eva.
Hai quả cầu được thiết kế để tạo ra một hiệu điện thế cực lớn. Nguyên lí hoạt động của chúng là nén một A.T Field lớn cỡ một con Eva vào hai điểm cực nhỏ. Mỗi điểm có một pha vi phân cực cao so với không gian xung quanh nó.
Và Shinji đang dùng nó để giáng thẳng vào kẻ thù.
“Tao sẽ xé nát mày ra!” Cậu hét lên.
Và cậu đã thành công. Hai quả cầu xé toạc khiên của kẻ thù, và Eva-01 tông vai vào lỗ hổng vừa được tạo ra. Khoảnh khắc tiếp theo, cánh tay của Sachiel vung lên phản công – nhưng Shinji đã đoán trước được.
Khỉ thật, cái tay đó còn dài hơn chu vi của cái kén nữa. Làm thế quái nào mà nó chui vừa trond đó?
Bàn tay của Sachiel mở ra, và một cây giáo đâm thẳng vào tay của Eva-01. Shinji nghiến răng chịu đau, chụp lấy cánh tay và gầm lên, “Cút ra đây!”
Shinji giật con Angel từ cái kén với toàn bộ sức lực. Cậu có thể cảm nhận có cái gì đó đứt lìa ở đầu bên kia. Khi cả cánh tay hiện ra, cậu có thể thấy đầu kia của cánh tay là một thứ gì đó nhìn như một con ấu trùng nhỏ và mềm, và vẫn còn dính vào cái kén.
“Nó chưa định hình hoàn toàn…”
.
Shinji cảm thấy ánh mắt hướng về mình. Con MP Eva quay đầu lại và nhìn cậu lần đầu tiên.
Thứ mang kén – Mẹ của nó à? Shinji tự hỏi – quơ tay và đập cây gậy của nó vào Eva-01. Shinji và Eva của cậu bị đánh bật đi.
Cậu hét lên đau đớn.
Chỉ bằng một cú đánh, tay của Eva-01 đã bị gãy. Gã khổng lồ văng đập trên mặt băng tới khi dừng lại.
Nhưng bàn tay vốn cầm dao của Eva-01 lại trống không.
Con dao đã đâm trúng cái kén mà Shinji cho là lõi của Sachiel. Cậu đã đâm rất sâu.
“Thấy sao hả?” Shinji la lớn.
Con dao đã trúng đích. Cơ thể của con Angel bắt đầu tan rã.
.
“Em làm được rồi!”
Những tiếng hân hoan vang khắp trung tâm chỉ huy, nhưng con MP Eva vẫn không chùn bước.
Những mảnh vụn còn lại của Sachiel rơi vãi ra từ khe nứt của cái kén. Con Eva trắng xoay gót, và bắt đầu tiến về mục tiêu mới.
“Hoặc có lẽ chưa?”
Shinji đã đoán – và đoán trật lất – rằng con Angel trong cái kén là thứ đã cung cấp năng lượng và điều khiển con Eva xác sống kia.
Một bức tường băng đá chặn trước mặt con Eva. Sóng va chấn từ trên cao đã đập vỡ một nửa cái vòm băng mà Eva-01 đã tạo ra khi nó nửa hóa điên, nhưng nửa còn lại tạo thành một cái đập, che chắn cho Tokyo-3 ở phía bên kia.
Mình sẽ tấn công lần nữa khi nó đụng bức tường!
Nhưng Shinji không có được cơ hội đó, vì con Eva không dừng bước. Nó đi xuyên thẳng qua bức tường.
“Cái gì?”
Con quái đó không đập vỡ hay làm chảy bức tường. Không có gì vỡ ra cả. Con Eva chỉ đơn thuần…biến mất vào bức tường băng, như thể hòa làm một với nó.
Shinji choáng váng.
“Mình không thể để nó thoát được!”
Cậu lệnh cho Eva-01 đứng dậy. Giáp vai của cậu vỡ ra và rớt xuống đất, có lẽ nó đã bị hư hại khi con Eva bị gãy tay.
Mặc kệ chuyện đó, Shinji đuổi theo con Eva màu trắng với con Eva hư hại của cậu.
Cậu lập tức khai hỏa hai viên Lôi chấn đạn, nhưng nhiệt độ cực thấp đã làm giảm độ dẫn điện của không khí, kết quả là các tia chớp mất phương hướng và đánh nhầm vào bức tường băng. Con MP Eva hoàn toàn chìm vào bức tường băng và biến mất.
.
Đến chậm một bước, Eva-01 va vào bức tường và tạo ra một vụ nổ lớn. Nhưng vẫn không thể với tới kẻ thù.
Shinji rút dao ra và đâm vào mặt băng. Với mỗi cú đâm, những mảnh băng vỡ văng tung tóe, nhưng Shinji không thấy tăm hơi của kẻ địch đâu.
“Trạm chỉ huy! Em mất dấu con Eva rồi. Em không biết chuyện gì vừa xảy ra nữa.”
<Shinji, tìm cách băng qua bức tường băng ngay. Em chần chừ bao nhiêu thì em gặp Asuka trễ bấy nhiêu. Tay phải của em sao rồi?>
“Nó gãy rồi, nhưng tụi em vẫn chiến đấu được.”
Khỉ thật!
Eva-01 đấm bức tường bằng cánh tay lành lặn. Đáng lẽ hôm nay đã là một ngày bình thường. Đáng lẽ cậu đang dùng bữa tối với Asuka và Misato ngay lúc này.
“Khốn kiếp! Chuyện gì đang xảy ra thế này?”
<Đây là thế giới cậu đã chọn, Ikari-kun.>
Lớp sương đằng sau Eva-01 tan ra, và con Eva-0.0 hiện ra như một bóng ma.
“Quatre?!”
Con Eva của cô đang biên dạng; lớp giáp của nó rít lên rầm rĩ.
Cơ thể của nó đang co giật. Nó mất kiếm soát rồi sao?
Và cây đại pháo Gamma – đã dung hợp trực tiếp với cánh tay phải của nó.
Cái nòng súng đã cong vẹo một cách bất tự nhiên để chĩa về phía Shinji.
Đáng lẽ hôm nay là một ngày yên ổn.
Mình sẽ kiểm tra email, xem một bộ phim, rồi đi ngủ. Đáng lẽ chỉ có vậy thôi.
Eva-01 nhảy lùi về phía sau.
Nhưng nòng súng đuổi theo cậu và chạm vào lớp giáp ngoài của cậu với một tiếng thịch.
<Hãy cứu mình. Và đưa mình về lại thời khắc ấy.>
Lõi gia tốc hạt nhân của nó hỏng rồi. Không đời nào nó khai hỏa đư –
Và đó là suy nghĩ cuối cùng của Ikari Shinji trong những phút giây cuối cùng cậu còn là người sống.
Với họng súng rộng 15 centimet và 400 mega-vôn điện năng, khẩu pháo gamma khạc ra một tia sáng vàng chói có thể xuyên thủng bất cứ thứ gì.
Chùm tia Gamma hung bạo xuyên thủng lớp giáp của Eva-01 như một tờ giấy, đục xuyên qua mạn sườn, xé toạc một mảnh lõi và Lò S2 của Eva-01, thiêu hủy hoàn toàn khoang lái cùng với Shinji ở trong, đâm thủng ra sau gáy, và bắn thẳng lên thiên đàng.