Jude như chết lặng trước ánh mắt của hắn ta.
Trong giây lát, cậu ta còn quên cả việc thở.
Một sinh vật to lớn.
Mặc dù hắn hiện đang ở tư thế quỳ gối khúm núm, cái đầu dơi gớm ghiếc của Leisegang vẫn chạm tới trần nhà.
Cái cánh phía sau lưng hắn che phủ cả căn sàn, làm cho nó giống như đã biến mất.
Huyết nguyệt Leisegang.
Hoàng tử quỷ có nỗi ám ảnh với máu.
Jude không thể nào so sánh hắn với những gì cậu thấy trong game.
Hình dáng bên ngoài thì như nhau, nhưng áp lực toả ra thì khác hẳn.
Tứ chi hắn bị trói chặt.
Một sợi xích trông còn dày hơn eo của Jude bao bọc khắp người hắn.
Không phải vì thế mà Jude không cảm thấy sợ.
Chỉ với việc đối mặt với hắn, cậu cảm thấy sự tồn tại của mình như bị giẫm đạp và nghiền nát.
“Bình tĩnh lại đi!”
Ngay lúc đó, Cordelia chạy đến và lắc vai Jude.
Không như Jude người còn không thể sử dụng mana vì Gueumjulmaek, Cordelia là một pháp sư chính hiệu, mặc dù cổ chỉ mới là pháp sư một sao. Cordelia vội đeo chiếc vòng cổ cô đã chuẩn bị từ trước lên cổ Jude.
“Cậu ổn chứ? Đầu óc cậu ổn chứ?”
Đó là một vật phẩm ma thuật giúp tăng nhẹ sức kháng ma thuật của người đeo.
Cordelia đem theo nó để đề phòng, nhưng giờ cô ấy thấy đó là một quyết định đúng đắn. Mắt Jude bắt đầu tập trung trở lại.
“Cordelia?”
“Ừ, là tớ. Bình tĩnh lại. Hả?”
Jude nháy mắt và hít một hơi thật sâu. Cậu ta lo lắng đến nỗi cậu hoàn toàn có thể cảm nhận được sự hiện diện to lớn phía sau cậu.
“Huyết nguyệt Leisegang.”
Hắn là thật.
Hoàng tử quỷ hùng mạnh hiện đang ở trước mặt hai người họ.
“Chúng ta có thể làm được.”
Jude nghĩ. Phong ấn của thần mặt trời vẫn còn hoạt động, và vòng tròn ma thuật của Bellastin cũng đang thực hiện phần việc của nó.
Thời gian giới hạn là khoảng 3 phút.
Quá khoảng đó, vòng tròn ma thuật của Bellastin sẽ không giữ được hắn nữa.
“Kia rồi. Ở kia, bên eo hắn.”
Cordelia nói với giọng căng thẳng.
Eo của Leisegang.
Đúng ra mà nói thì chiếc vòng được gắn trên chuôi kiếm của hắn, thứ được Leisegang đeo bên hông.
“Hừ...”
Jude thở dài rồi nuốt nước bọt.
Mắt của Leisegang vẫn còn đang nhắm lại.
Hắn chìm vào giấc ngủ để chịu đựng khoảng thời gian hắn bị kẹt trong phong ấn. Nhưng vì phong ấn vẫn được duy trì, có lẽ hắn sẽ không đột ngột thoát ra.
‘Cơ hội đây rồi.’
Cậu ta chỉ cần lấy vòng cổ mặt trời và ngay lập tức giải phóng vòng tròn Bellastin một lần nữa, rồi ngay lập tức thoát khỏi tầm nhìn của Leisegang.
‘Mày có thể làm được. Mày có thể làm được.’
Ngay lúc Jude bước về phía trước.
“Này.”
“Hả?!”
Ngay khi Cordelia với tới và kéo vai Jude, Jude sợ hãi phát ra một tiếng thét kinh hoàng, Cordelia cũng bị bất ngờ và nhảy lùi lại.
“Cậu doạ tớ đấy!”
“Tớ thật sự bị bất ngờ đấy.”
Sao đột nhiên lại như vậy?
Khi Jude nhìn cào Cordelia, cô ấy vung một cây baton ngắn hơn cánh tay cô ấy một chút. Sau đó, cây baton tăng kích thước lên gấp 5 lần ban đầu.
“Đây.”
Đó không phải là ma thuật, đó là một cây baton được gập lại. Jude hơi băn khoăn một lúc nhưng rồi cậu cũng hiểu ý của Cordelia.
“Cậu muốn tớ dùng cái này?”
“Tốt hơn việc lấy nó bằng tay không chứ?”
Chắc chắn là tốt hơn.
Jude nhìn Cordelia với ánh nhìn tỏ rõ sự chân thành kính trọng, còn Cordelia đáp trả lại bằng một tiếng khịt mũi tự hào.
Hiện giờ thời gian đang trôi qua vô cùng nhanh, vì thế họ nên khẩn trương.
Jude len lỏi đến bên cạnh Leisegang.
“Làm thôi nào.”
Cậu ta vươn baton ra và bằng cách nào đó nó đã chạm tới được chiếc vòng. Jude chọt baton qua sợi dây của chiếc vòng và cẩn thận nhấc nó lên.
“Tốt, tốt. Sắp xong rồi.”
Nói một cách im lặng, Cordelia gật gù và nói chậm rãi.
Và ngay sau khoảnh khắc đó.
Khoảnh khắc Jude nhấc được chiếc vòng ra khỏi chuôi kiếm.
Jude bị đứng hình một lần nữa. Cordelia cũng trong tình trạng tương tự.
Cả hai người vô thức ngẩng đầu và nhìn lên cao.
Huyết nguyệt Leisegang.
Hắn đang dần mở mắt ra.
Hắn lườm Jude và Cordelia và ánh sáng mày đỏ phát ra từ người hắn như lần đầu hắn xuất hiện trong phong ấn.
Một giây như thế trôi qua.
Không, họ cảm giác khoảnh khắc đó kéo dài như vô tận.
“Lấy nó đi!”
“Lui lại!”
Cordelia và Jude la lên gần như cùng lúc. Jude nhanh chóng rút baton rồi lui lại. Cậu nắm lấy chiếc vòng trượt xuống theo cây baton.
[Không!]
Leisegang hét lên.
Hắn mở miệng ra, tiếng rống của hắn không chỉ làm rung chuyển phong ấn mà còn cả hang động.
Jude trượt chân và ngã.
Leisegang dồn sức vào cánh tay và cố gắng với tới Jude.
Nhưng phong ấn đã ở đó.
Những sợi xích của thần mặt trời giữ chặt lấy hắn ta.
“Nhanh lên.”
Cordelia hét lên một lần nữa, Jude nhanh chóng đứng dậy và Leisegang hét lên một lần nữa.
Jude một lần nữa chứng kiến một cảnh tượng đáng ngạc nhiên.
Một vụ nổ nhỏ và sáng.
Trong cái mồm mở toang ra của Leisegang.
Hay nói đúng hơn, một mũi tên ma thuật bay thẳng vào miệng hắn và phát nổ.
<Đạn ma thuật>
Đòn tấn công đơn giản nhất mà pháp sư một sao có thể thi triển lúc bắt đầu game.
Đó là Cordelia.
Không, đó là Yellow Storm.
Khoảnh khắc Leisegang cố gắng tấn công Jude, bản năng chiến đấu đã được ăn sâu xương tuỷ của Cordelia trỗi dậy.
“Này! Điên...?!”
Ngay lúc Jude định hét toáng lên, câu ta chớp mắt trong kinh ngạc, và Cordelia cũng vậy.
“Lên...cấp?”
Cordelia được bao bọc trong một vòng sáng lớn.
Hiệu ứng lên cấp mà họ đã được thấy n lần trong game nay đang hiện ra trước mắt họ.
“À.”
Cordelia thốt lên.
“À!”
Họ đã hiểu điều gì vừa xảy ra.
Mặc dù đó là một tình huống khá khó hiểu, vì là người chơi kỳ cựu nên họ ngay lập tức hiểu ra.
Trong Legend of Heroes 2, khái niệm cấp độ có tồn tại.
Tuy nhiên, với các NPC, bảng trạng thái không hề tồn tại, vì vậy họ phải đến những nơi như đền kiểm tra cấp độ để kiểm tra cấp độ của họ.
Điều quan trọng là cấp độ bản thân nó có tồn tại trong thế giới này, và ta hoàn toàn có thể mạnh lên thông qua việc lên cấp.
Vậy tại sao Cordelia lại lên cấp vào lúc này?
‘Kinh nghiệm chiến đấu.’
Ta không cần thiết phải hạ quái để kiếm được điểm kinh nghiệm. Hành động tấn công kẻ địch cũng có thể cho ta điểm kinh nghiệm.
Tuy nhiên, cách sau lại không hiệu quả bằng cách đầu.
Nhưng giữa Cordelia và Leisegang.
Nếu bạn là một pháp sư 1 sao và chiến đấu chống lại một con quỷ hùng mạnh chỉ có thể đối phó ở nửa sau trò chơi.
Khoảng cách cấp độ là quá lớn.
Nếu đây là tựa game gốc, người ta sẽ còn chẳng thèm thử một đòn tấn công như thế.
Chính vì thế ‘điểm kinh nghiệm chiến đấu’ được phóng đại lên.
[Đồ sâu bọ rác rưởi!]
Leisegang rống lên một lần nữa. Nhưng hắn vẫn bị kẹt trong phong ấn và không thể di chuyển.
Jude và Cordelia nhìn và hiểu ý nhau ngay sau ánh nhìn đó. Sự thật là bản năng game thủ của họ đã bắt đầu hoạt động.
“<Đạn ma thuật>!”
Cordelia bắn ra một viên đạn ma thuật với tiếng kêu phấn khích.
Thay vì sợ, cô ấy hiện có khuôn mặt tràn đầy niềm vui.
Bằng!Bằng!Bằng!
Một chuỗi các viên đạn ma thuật phát nổ. Các đòn tấn công đó chỉ đủ gãi ngứa cho Leisegang, nhưng bằng cách nào đó nó vẫn được tính là đòn tấn công.
“Hay lắm!”
Sau 3 phát bắn, vòng sáng trắng lại một lần nữa bao bọc lấy cơ thể của Cordelia.
Đó là lần thứ 2.
“Tớ, tớ cũng sẽ lên cấp.”
Bản năng game thủ của Jude đập tan nỗi sợ của cậu. Cậu ta không thể nào bỏ qua một cơ hội lên cấp ngon ăn như vậy.
Trong một bước chân, Jude thu hẹp khoảng cách với Leisegang, cậu ta vung cây baton như vung kiếm.
Jude vung mạnh, nhưng nó cứ như thể chạm vào sắt, hơn nữa, lực dội lại còn tổn thương cổ tay Jude.
‘Những miễn sao mình được lên cấp.’
Cho dù nó có đau đớn-
“Hử?”
Nhưng không có gì xảy ra, không có vòng trắng nào xuất hiện.
“Thì... À!”
Jude nhanh chóng hiểu ra vấn đề.
Đó cũng là lý do Cordelia bắt đầu bật cười.
“”Yếu quá!””
Cậu ta quá yếu.
Jude yếu tới mức đồn đánh của cậu ta còn không được xem là đòn tấn công với Leisegang.
Thậm chí nó còn chẳng đủ gãi ngứa.
[Con sâu bọ nào dám...]
Bùm! Bùm!
Giọng của Leisegang bị át đi bởi tiếng nổ của đạn ma thuật.
Cordelia cười và tiếp tục tung ra những viên đạn ma thuật. Dù sao thì phong ấn của thần mặt trời, và vì thế không có lý do gì để cô ấy do dự.
“Được lắm! Tăng cấp rồi!”
Jude thiếu kiên nhẫn nghĩ đi nghĩ lại.
Cậu ta không hề muốn bị bỏ lại phía sau chút nào. Bằng cách nào đó, cậu ta phải tung ra một đòn tấn công hiệu quả.
Nhưng cậu ta làm thế như nào?
“Chuẩn kèo!”
Hét theo thói quen, Jude quẳng baton đi và đặt phần được trang trí của chiếc vòng lên ngón tay.
“Hãy để lời cầu nguyện của thần mặt trời Solari ở bên ta,
Hỡi mặt trời soi sáng ban mai,
Hỡi ánh sáng xua tan màn đêm,
Trỗi dậy,
Hãy để ngọn lửa soi sáng ngón tay ta!”
Khi Jude đọc lời cậu nguyện của thần mặt trời Solari lên, chiếc vòng cổ bắt đầu phát ra ánh sáng màu vàng.
Dĩ nhiên, hiệu quả không hề đáng kể bởi vì cậu ta không phải tín đồ của Solari, nhưng nó vẫn là lời cầu nguyện của người không có mana như Jude.
Cho dù thế, đó vẫn là quyền năng của Solari, vị thần mặt trời nghiền nát quái vật và đốt tan cái ác.
“Haaaaa...”
Tiếng Jude chạy vang vọng cũng như cậu ta đấm vào ống chân của Leisegang.
Cũng giống như đạn ma thuật của Cordelia, nó chỉ đủ gãi ngứa cho Leisegang, nhưng dù sao nó vẫn là một đòn tấn công.
“Tăng cấp!”
Một vòng sáng trắng bao bọc lấy cơ thể Jude.
Jude có thể cảm thấy nó.
Dù chỉ là một chút, Jude cảm thấy cậu vẫn đã mạnh hơn.
Sức mạnh vật lý tổng thể của cậu đã tăng.
[Những con sâu bọ này!]
Leisegang rống lên một lần nữa, nhưng Jude và Cordelia không hề dừng lại. Khát vọng tăng cấp của họ đã lấn át nỗi sợ.
“Chúng ta không còn thời gian.”
“Một phát nữa thôi!”
Vòng tròn ma thuật của Bellastin có giới hạn 3 phút.
Cordelia vừa tung đạn ma thuật vừa uống thuốc hồi phục mân, còn Jude thì đổ mồ hôi và lắc nắm đấm như võ sĩ quyền anh đấm vào bao cát.
[Ha! Những con bọ này! Ta đã nhớ mặt các ngươi rồi! Ta đã khắc sâu nó vào trong não ta! Vào cái ngày ta được thả ra! Ta sẽ khiến các ngươi chịu đựng thứ còn tệ hơn cái chết-những con sâu bọ này! Này, nghe ta này! Nghe đi!]
Jude và Cordelia không thèm lắng nghe một lời nào của hắn. Thời gian còn lại chỉ là 10 giây.
‘Mình phải cố đánh thêm một lần nữa trước khi những điểm kinh nghiệm dễ dàng này biến mất.’
Và 10 giây sau.
Vòng tròn thứ 5 đã xuất hiện quanh người Jude và Cordelia.
Tuy Cordelia là người tấn công Leisegang trước, nhưng họ có thể đạt cùng cấp độ như vậy là vì hiệu quả kinh nghiệm trên Jude tốt hơn so với Cordelia vì Jude có Gueumjulmaek.
Sau khi 10 giây trôi qua, vòng tròn ma thuật của Bellastin bắt đầu hoạt động một lần nữa.
Khi mà không gian bắt đầu đóng lại, Leisegang xả cơn giận của hắn ra và lườm hai người họ.
[Sâu bọ! Ta sẽ còn gặp lại các ngươi! Cẩn thận lời nói của các ngươi!]
“Ừ, gặp lại ngươi vào màn 7.”
“Rất vui vì được gặp ngươi, bọn ta sẽ gặp ngươi vào lần tới.”
Khi Jude và Cordelia cười và vẫy tay, Leisegang, người đã gần như bị Hwabyeong, lầm bầm và nhắm mắt lại. Nếu tay chân của hắn không bị xích lại, hắn chắc chắn đã tóm cổ hai người họ lại.
Và ánh sáng chói lên một lần nữa.
Màu vàng kim tượng trưng cho thần mặt trời Solari lấp đầy phong ấn, và huyết nguyệt Leisegang biến mất đến một chiều không gian xa xăm nào đó.
“Haa.”
“Phù.”
Khi sự hiện diện to lớn của Leisegang biến mất, Jude và Cordeliia thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, họ bật ra một tràng cười lớn.
“Ha, thật sự. Tớ đã biết từ lâu, nhưng cậu quả thật là một tên khốn điên khùng.”
“Ừ, cậu cũng không bình thường chút nào.”
Mặc dù Leisegang đã bị xích, họ vẫn phớt lờ lời cảnh báo của hắn và tấn công.
Hai người họ nhìn nhau và tiếp tục cười mãn nguyện.
Nhiệm vụ lần này đã thành công mỹ mãn.
“Cậu cảm thấy tốt hơn chưa?”
“Sẽ tốn một thời gian nhưng tớ chắc chắn sẽ đỡ hơn.”
Không giống như ‘Dương hoả lợi ngư’, vòng cổ mặt trời không thể chữa Gueumjulmaek ngay lập tức. Ta cần phải giải phóng năng lượng âm vốn làm tắc nghẽn các đường kinh mạch trong cơ thể bằng năng lượng dương từ vòng cổ mặt trời từng chút từng chút một.
‘Nhưng thế là đủ rồi. Rõ ràng cơ thể mình sẽ tốt hơn từng ngày.’
“Làm ơn hãy đỡ hơn.”
“Ừ, ừ. Khi tớ đỡ hơn, tớ sẽ ôm cậu, tớ sẽ đánh cậu, và tớ sẽ trèo qua hàng rào nhà cậu.”
“Tên điên này đang nói gì vậy?”
Cordelia cười rồi sau đó vươn vai và đột ngột đấm về phía trước.
Đó là một trong những hành động nhân vật sẽ làm khi hoàn thành một nhiệm vụ trong game.
Thế nên thay vì ngồi xuống, Jude bước lại chỗ Cordelia. Sau đó cậu cụng tay với cổ.
“Chơi tốt lắm.”
“Chơi tốt lắm.”
Mặc dù có hơi trẻ con nhưng những gì họ làm giống hệt trong game.
Jude và Cordelia nhìn mặt nhau rồi cười.
Họ không chỉ lấy được ‘vòng cổ mặt trời’ như đã định mà còn tăng được 5 cấp.
“Trở về nào.”
“Chúng ta hẳn sẽ gặp rắc rối, phải không?”
“Chúng ta chắc chắn sẽ bị mắng.”
Cho dù họ đã đính hôn đi nữa, một cậu trai và cô gái trẻ nói họ muốn có thời gian riêng tư và chạy trốn giữa ban ngày ban mặt chắc chắn là không ổn.
“Ư...”
Cordelia duỗi vai như thể cổ đang lo lắng, và Jude đặt một tay lên vai cô ấy.
“Cậu, cậu làm gì thế.”
“Làm ơn cõng tớ.”(normalguy:nhục ver 2)
‘Bởi vì tớ kiệt sức rồi.’
Cordelia hoang mang hỏi.
“Không phải cậu đã tăng cấp rồi à?”
“Thế cậu nghĩ tại sao tớ cần nhờ cậu cõng.”
“Ừ, gueumjulmaek.”
Cordelia cười rồi cõng Jude đi.
Và đêm đó.
Jude và Cordelia trở về nhà để rồi bị cấm túc 10 ngày.