Em sẵn lòng làm bạn gái thứ hai của anh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

154 1519

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1179

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 9

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 21

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3728

Vol 1 (Đã hoàn thành) - Chương 3.5 : Tachibana Hikari

Khi Tachibana đang nằm trên giường nghịch máy tính, mẹ cô gõ cửa rồi bước vào phòng.

“Con đang làm gì thế?”

“Con tính chọn một đôi xăng đan mới.”

Trên màn hình máy tính của Hikari là một trang web mua sắm trực tuyến của một thương hiệu thời trang lớn.

“Chẳng phải con mới mua một đôi rồi sao?”

“Con muốn một đôi có đế thấp hơn một chút.”

“Lạ thật đấy. Bình thường con toàn mang giày đế cao mà. Muốn lùn hơn à?”

“Cùng có lý do riêng.”

“Muốn thì cứ mua đi. Nhưng con cũng không nên quá tiêu dùng hoang phí.”

“Không, thực ra là có...”

Hikari ngượng ngùng rồi đưa máy tính cho mẹ xem. Trên màn hình là lịch sử mua sách điện tử, trong đó có rất nhiều bộ truyện tranh của thiếu nữ.

“Mẹ tưởng con không có thú vị với mấy thứ này chứ.”

“Gần đây con bắt đầu tìm hiểu đôi chút.”

“Cảm giác như con chậm hơn so với bạn cùng trang lứa.”

Mẹ Hikari nói xong rồi cười vui vẻ.

“Không sao đâu. Nhờ của Ba mà công việc của công ty vẫn phát triển thuận lợi, con không cần lo chuyện tiền bạc. Dù sao con vẫn là trẻ con, đòi hỏi một chút cũng không sao.”

“Mẹ à, con không còn là trẻ con nữa.”

Hikari nói như vậy.

“Kể cảm xúc thích ai đó, con cũng đã có thể nhìn thấu suy nghĩ của người khác rồi.”

“ Phải rồi, chắc chắn là học được từ đống truyện tranh thiếu nữ đó chứ gì.”

Mẹ Hikari cười nhẹ.

“Con với Shun có thuận lợi không?”

“Con vẫn trả lời tin nhắn của anh ấy, mỗi tháng cũng sẽ đi ăn một bữa.”

“Nhưng mà—” Hikari mày mày, tỏ vẻ khó chịu rồi nói tiếp.

“Cái người này ở trường, thực sự rất phiền phức.”

“Sao lại nói vậy?”

“Lúc nào cũng bày tỏ ra như bạn trai con, tạo cảm giác mọi người đều nghĩ cậu ta là người yêu con thật.”

“Là để xua đuổi mấy tên kỳ lạ gần con đấy.”

“Con không cần sự trợ giúp đó.”

“Dù sao cũng phải đối xử tốt với người ta nhé, dù sao Shun cũng là anh họ con mà.”

“Con biết rồi.”

“Sắp tới sẽ có bữa ăn cùng bố mẹ của Shun, con cũng phải tham gia đấy.”

“Con bận tham gia hoạt động của câu lạc bộ mất rồi.”

“Phải nhớ đấy.”

Nói xong, mẹ Hikari rời khỏi phòng.

Cùng lúc đó, điện thoại của Hikari rung lên. Là tin nhắn mà mỗi ngày Shun đều gửi cho cô.

Hikari không buồn đọc mà ném điện thoại sang một bên.

Sau đó, cô nằm xuống giường, cầm tờ hóa đơn đặt trên tủ đầu giường.

Đó là hóa đơn của quán phê trong tòa nhà nhà ga, nơi mà Kirishima đã mời cô hôm qua. Vì cậu ấy nói mình không cần nên cô đã giữ lại tờ hóa đơn này. Trên đó vẫn còn ở ngày hôm đó.

Cốc trà đen trông thật chướng mắt.”

Hikari vùi mặt vào gối.

Hội trưởng.”

Cô nhẹ gọi, rồi không ngừng đạp chân. Sau đó, lại tự liên thiên với chính mình.

Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng, Hội trưởng—

Một lúc sau, Hikari thoải mái lên.

“Khó thở quá~.”