Em Gái Cô Bạn Thuở Nhỏ Dạo Gần Đây Cứ Bám Dính Lấy Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 224

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7472

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

WN - Chương 5: Định nghĩa về hẹn hò và những lời hứa xung quanh nó

“Đã lâu lắm rồi em với Haru-kun mới đi chơi riêng với nhau ha?”

Thời điểm này trong ngày vẫn khá ít người và trên tàu cũng tương đối vắng vẻ.

Khi cả hai ngồi vào ghế rồi cùng thở phào thì bất chợt Ageha vui vẻ hỏi.

“Ừa…thường thì Karen đi cùng anh.”

Để đáp lại câu hỏi của Ageha, tôi dạo một vòng quanh kí ức của mình.

Lễ chùa đầu năm, sinh nhật, lễ Obon, công viên giải trí, Giáng Sinh.

Lần nào tôi đi chơi với Ageha thì Karen cũng đều góp mặt.

Và ngược lại, hầu như không có lần nào chỉ riêng một trong hai chị em nhà Aizawa ở cạnh bên tôi cả.

Nghĩ lại thì, chuyện đó có chút là lạ.

Cả cô chị lẫn cô em nhà Aizawa đều chơi chung với tôi, chứ không riêng gì người bằng tuổi tôi là Karen.

Dường như cảm nhận được nỗi nghi hoặc trong tôi, Ageha láu lỉnh cười và nói, “Em không chắc cơ hội như này có lần thứ hai đâu.”

“Thật là bực mình khi người mà em thích là Haru-kun cứ bị chị độc chiếm. Từ góc nhìn của Haru-kun thì có lẽ em là người đang xâm lăng ha.”

Lại thế rồi. Ageha vừa hạnh phúc vừa xấu hổ trong nửa đầu. Và nửa sau thì tỏ vẻ hối lỗi.

Đôi mi con bé rũ xuống. Nhìn vào dáng hình đang dần co lại của Ageha, tôi nghĩ mình nên lên tiếng để nói “Không” mới phải.

“Anh thích Karen, nhưng chuyện nào ra chuyện đó. Chơi với em anh cũng thấy rất vui mà, đúng chứ?’

“…Mấy chuyện như thế, đúng là không công bằng mà.”

“Hả?”

Con bé ngoảnh đi tránh ánh nhìn ngơ ngác của tôi rồi phóng mắt ngắm khung cảnh phía ngoài cửa sổ.

Thị trấn Kashiwahama nơi chúng tôi đang sống, vừa chẳng phải nông thôn lẫn thành thị, vừa là một nơi có thiên nhiên trù phú.

Núi đồi, rừng rậm, những cánh đồng trải rộng khắp đất liền, cùng vùng biển tuyệt đẹp chạy dọc khắp các bờ bãi.

Cuộc sống nơi đây chẳng hề bất tiện gì, và còn có kha khá những tiện ích giải trí.

Hầu hết những thú vui cứ lên tàu là tiếp cận được.

Tôi không biết sẽ ra sao nếu sống ở thành phố khác, nhưng tôi thích nơi này.

Những khung cảnh bên ngoài cửa sổ như cây cối, nhà cửa, và cả đại dương phía xa lướt qua, rồi ngay sau đó mọi thứ trở nên tối mịt.

Tai tôi ù đi.

Dường như là do tàu vừa đi vào trong hầm và không còn thấy được cảnh vật xung quanh, Ageha rời mắt khỏi khung cửa sổ rồi ngồi ngay ngắn lại.

“Lần cuối em và Haru-kun đi riêng với nhau là khi nào ấy nhỉ?”

“Theo như anh nhớ thì lần đó anh với em đi chọn quà sinh nhật cho Karen, vậy là…bốn tháng trước ha?”

“Ô, anh còn nhớ kìa.”

“Đương nhiên là nhớ rồi. Anh chỉ định mua quà thôi, thế mà trên đường về em cứ nằng nặc mời anh đi xem phim chung còn gì.”

“Em không kìm được mà! Được đi chơi riêng với Harun-kun em hạnh phúc lắm đó!”

“Ừ, rồi…”

Bị ai đó tỏ bày thẳng mặt như này vẫn ngại lắm chứ bộ.

Tôi đáp lại một cách mơ hồ rồi đánh mắt dạo quanh mấy tờ quảng cáo dán đầy trên trần.

Bên ngoài cửa sổ sáng trở lại.

Chúng tôi vừa băng qua một đường hầm.

Thông báo sắp tới ga kế tiếp được phát lên.

Đoàn tàu giảm tốc. Cơ thể của Ageha nghiêng đi như một hệ quả rồi tựa vào vai tôi.

Khi tôi cúi xuống nhìn, đôi môi con bé đã mím chặt.

Và rồi, con tàu dừng hẳn lại, hành khách thay phiên nhau lên xuống ngay khi cánh cửa bật mở.

Và khi nó tiếp tục lăn bánh, Ageha ngẩng mặt lên rồi lẩm bẩm.

“Nè, Haru-kun. Hôm nay là một buổi hẹn hò…đúng chứ?”

“…Nếu việc gặp gỡ người khác giới vào một ngày đã định sẵn được gọi là hẹn hò, thì ừ, anh nghĩ vậy.”

“Hừm, cái gì đó?”

Tôi trả lời kèm chút bối rối còn con bé thì phồng má với vẻ không hài lòng, rồi bất chợt thả lỏng biểu cảm ra rồi liếc tôi.

Cảm nhận được ánh mắt của nó, tôi liếc lại.

Đôi gò má con bé hơi ửng lên, và tôi có chút bất ngờ.

“Khi ngày hôm nay khép lại, liệu anh sẽ hẹn hò với em thêm lần nữa chứ…?”

Sự khác biệt về chiều cao khi ngồi khiến con bé phải ngước mặt. Đôi mắt có chút ướt át kia đang rung lên một ánh nhìn cô đơn và đầy lo lắng.

Chất giọng ngọt ngào của nó mà đúng ra tôi phải thấy thân thuộc bỗng mang âm hưởng khác với thường lệ, khiến màng nhĩ tôi khẽ lay động.

Mình yêu Karen, tôi lặp đi lặp lại với chính mình như thế.

Kể cả lúc này đây khi tôi biết cô ấy đã có bạn trai.

Tôi không nghĩ mình đáp lại được sự yêu mến của con bé.

Nó nói chắc như đinh đóng cột rằng sẽ khiến tôi phải yêu nó, nhưng sẽ là quá đỗi nhẫn tâm nếu tôi cứ bỏ ngoài tai mấy lời ấy và giữ con bé ở bên cạnh thay vì đẩy nó ra xa hơn.

Tôi đã nghĩ thế đấy…

“……”

Ánh mắt sâu thẳm và nghiêm túc ghim chặt vào tôi.

Dẫu cho đã bị tôi từ chối, con bé vẫn còn thích tôi.

Tôi lại ngước lên nhìn những tấm quảng cáo.

Trong số chúng có mấy chuyến đi suối nước nóng, khá là điển hình vào khoảng thời gian này trong năm, và thậm chí còn có một chiến dịch ngồi trên tàu ngắm mặt trời mọc đầu tiên của năm mới nữa.

Tôi cảm nhận được cạnh bên tôi có dấu hiệu chuyển động.

Tôi quay lại nhìn con bé rồi thở khẽ thở ra trước khi trả lời nó.

“Dĩ nhiên rồi.”

“A, thật á!”

Một đóa hoa nở rộ trên gương mặt con bé.

Dẫu cho tôi biết câu trả lời của mình có phần tàn nhẫn với nó, nhưng đôi gò má tôi vẫn giãn ra khi thấy được vẻ mặt ấy.

Đáng yêu ghê, tôi đã nghĩ thế.

Khá xấu hổ với suy nghĩ đó, tôi lên tiếng để át đi nỗi ngượng nghịu.

“Nhưng, chỉ sau khi em thi xong.”

“Ặc.”

“Nếu là vậy, học sinh bữa nay phải học bài như bình thường, đúng chứ?”

“Đâu, nghỉ ngơi cũng quan trọng chứ bộ…”

Ageha mặt nhăn mày nhó rồi hướng về phía ngày mai ngày mốt.

Nhưng rồi, nó ngay lập tức quay lại nhìn tôi, như thể vừa chợt nghĩ ra gì đó.

“Đã vậy thì! Sau kì thi mình đi hẹn hò tiếp nha. Em sẽ cầm cự cho tới lúc đó!”

“Tháng Ba là em thi xong, phải không?”

“Em sẽ đợi cho đến tháng Ba luôn!”

Như một đứa trẻ con, nó cố gắng thuyết phục tôi, và tôi đành gật đầu, đáp, “Rồi.”

“Nếu em thi đậu, chúng ta sẽ đi đâu đó để ăn mừng ha. Tới lúc đó, khác với bữa nay, anh có thể suy nghĩ về mấy thứ kia.”

“Được, được đó! Hứa rồi nha!”

“Suỵtttt.”

Tôi vội nhắc một Ageha đang hét lên đầy vui thích.

Đây là nơi công cộng. Và mặc dù xung quanh vắng người đi chăng nữa thì chúng tôi cũng phải giữ yên lặng.

Con bé thu mình lại rồi che miệng, nhưng sau một tràng thầm thì “hẹn hò, hẹn hò” liên tục, nó ngẩng phắt lên với gương mặt cười tươi thấy rõ.

“Vậy, hôm nay em sẽ là người hộ tống anh nha.”

“Ừ, nhờ em đó.”

Khi đáp lời Ageha, tôi chợt nhận ra một thứ mà không nên để ý mới đúng.

…Nhìn từ ngoài vào, đây chẳng khác gì cuộc chuyện trò của một cặp đôi cả.

“Có chuyện gì vậy ạ?”

Ageha nghiêng đầu, dường như đã nhận ra có gì đó không ổn.

Tôi vội vã lắc đầu rồi hơi khàn khàn đáp lại, “Không gì đâu.”

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại