Mặc dù Elria từng được tôn là Hiền nhân, nhưng cô không phải không có điểm yếu ―― và tự mình đi mua một thứ gì đó lại là một trong những sở đoản ấy.
Trong tiền kiếp, Elria gần như không có chút kinh nghiệm nào về chuyện này, bởi là một elf, lúc nào cô cũng phải cảnh giác trước sự chú ý của mọi người, nên học trò thường sẽ lo liệu những nhu cầu cá nhân cho cô. Còn hiện tại, quản gia và hầu gái ở nhà sẽ đảm nhận chuyện đó.
Nhưng hôm nay, Elria đang chết đứng như Từ Hải trước cánh cửa nhà ăn, một thân một mình đối mặt với thử thách.
“Mình muốn ăn pudding…!” Elria nghiến răng.
Đột nhiên cơn thèm ăn pudding giáng xuống Elria như tia sét đánh, sau khi cô vừa có một bữa tối ngon miệng, tận hưởng làn nước ấm cùng Millis trong bể tắm, và giết thời gian bằng việc đọc sách.
“Đúng ra mình phải mua luôn từ lúc có Millis ở đây…”
Elria nhận ra rằng nếu có người đi cùng thì sẽ dễ dàng hơn, bởi cô ít khi phải đi một mình, nên mỗi lần như vậy thì cơn xấu hổ lại trào dâng lên. Elria cũng nghĩ đến việc rủ Reid đi cùng, nhưng cô thấy việc gọi anh chỉ vì một cốc pudding lại không hay chút nào.
Cuối cùng, cô cũng tự mình đi vào trong ―― minh chứng cho quyết tâm phải có được pudding vào buổi tối ngày hôm nay.
Elria cố gắng trấn tĩnh lại và bước đến trước nhân viên nhà ăn.
“A-Ah, xin lỗi…!”
“Xin chào! Quý khách muốn gọi gì ạ?”
“Um… cho tôi một hộp pudding…”
“Pudding ạ? Vâng, vui lòng chọn theo menu này ạ.” Người nhân viên lịch sự đưa menu cho Elria.
Elria gật đầu và chậm rãi chỉ tay vào một điểm.
“U-Um… một pudding kem trứng ạ…”
“Một thôi ạ?”
“Vâng… À, không. H-Hai đi ạ…”
Người nhân viên nở nụ cười và đi chuẩn bị món ăn đêm cho Elria.
Elria nghĩ rằng, mình đã cố gắng hết sức để đến được đây, nên cô không muốn tận hưởng thành quả ấy một mình. Nếu mình đã muốn ăn đêm rồi… tại sao không ăn cùng với người cô yêu?