╔❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╗
꧁༺ Dịch: AkaNeko ༻꧂
╚❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╝
~~~*~~~
Ngày tiếp theo, những cựu hiệp sĩ bị tóm đều được áp giải tới quảng trường của thị trấn.
Các cư dân lũ lượt ra khỏi nhà để chứng kiến buổi hành hình sắp sửa diễn ra.
Việc này có vẻ khá hiển nhiên. Bởi suy cho cùng thì họ cũng đã âm mưu ám sát ngài lãnh chúa.
[…Đây là những người mà chúng ta đã bắt giữ. Thế nên chúng ta phải ở lại theo dõi cho tới phút cuối.]
Rafinha coi bộ đang nhắn nhủ với chính mình nhiều hơn là Inglis.
Tuy ngờ vực, song Inglis biết chắc là thật tâm cô bé thực sự không muốn phải nhìn thấy cảnh đầu rơi máu chảy này.
Trong khi đó, Cyrene đang đứng hiên ngang trước ánh mắt của tất thảy mọi người, đón nhận những lời sỉ nhục và lăng mạ của nhóm cựu Hiệp Sĩ với nét mặt vô cảm.
[Ta chính là người đã trục xuất các bạn. Thành thử việc các bạn oán hận ta là không thể tránh khỏi… Song, các bạn phải hiểu rằng sự thay đổi là cần thiết. Đàn áp kẻ yếu trong khi ngự trị ở vị trí cầm quyền là một hành động rất chi là hèn hạ. Điều quan trọng nhất là phải biết tôn trọng lẫn nhau và đối xử công bằng với mọi người. Ta mong là các bạn đã nhận ra điều đó…]
Giọng nói của cô nàng vang vọng tới tất thảy mọi người đang có mặt.
Những cư dân bị áp bức bởi lãnh chúa đời trước và các hiệp sĩ của cô nàng vỗ tay hưởng ứng một cách nồng nhiệt.
Còn phản ứng của nhóm cựu Hiệp Sĩ thì khá rời rạc – một số cúi gằm mặt trong nhục nhã, số khác thì vẫn cứ liên mồm nguyền rủa Cyrene.
Cyrene trầm tư dõi theo họ lấy một lúc trước khi ra lệnh cho những Hiệp Sĩ dưới trướng mình.
[Hãy cởi trói cho họ.]
[…Ể?! Cyrene-sama, ngài không định tử hình chúng ư!?]
Đội Trưởng Nacht trợn tròn mắt kinh ngạc và hỏi. Dẫu vậy, Cyrene chỉ dửng dưng gật đầu nhằm cho thấy sự chấp thuận.
Rồi thì cô nàng bước tới chỗ cựu Hiệp Sĩ Đoàn Trưởng, Hawker, và quỳ gối trước mặt ông ta.
[Ta cầu xin ông, làm ơn hãy thay đổi suy nghĩ và cho ta mượn sức mạnh của ông…! Chúng ta không thể cứ phí hoài sức mạnh trong khi cùng sinh sống trên một nơi mà Thạch Ma Thú ngự trị! Chúng ta phải đồng lòng cùng nhau chiến đấu! Xin ông, hãy sử dụng sức mạnh không phải vì cái tôi bản thân, mà là cho những kẻ cô thế!]
Cyrene quỳ lạy trước mặt ông ta, đến nỗi mà thánh tích thể hiện tư cách Thiên Thượng Nhân trên trán cô nàng chạm xuống mặt đất.
Chẳng ai có thể dấu được sự ngạc nhiên khi họ trông thấy một Thiên Thượng Nhân dám tiến xa tới mức ấy.
Cô nàng khác biệt hẳn so với những Thiên Thượng Nhân trong lời đồn; rằng Thiên Thượng Nhân là một chủng tộc đầy ngạo mạn, tới mức mà họ còn không thèm nhìn nhận các cá nhân sinh sống dưới mặt đất cùng đẳng cấp với mình. Cô nàng chính là… một nhân vật mà người dân có thể đặt niềm tin vào.
Inglis có thể nhận ra điều đó khi tất thảy mọi người đều bắt đầu xem xét lại hình ảnh của cô nàng, thậm chí là cả những cựu Hiệp Sĩ.
[Vậy ý ngài là chúng tôi sẽ được tha thứ sao…?]
[Ta mới là người phải cầu xin sự tha thứ… Ta đã đối xử với các bạn quá hà khắc. Nếu các bạn không chấp nhận tha thứ cho ta, thì có thể ngay lập tức rời đi, ta sẽ không tiếp tục truy cứu. Tuy nhiên, xin các bạn đừng sa lại vào vết xe đổ ấy nữa.]
Coi bộ là hành động của cô nàng đã khuất phục được ông ta, khi cựu Hiệp Sĩ Đoàn Trưởng Hawker tiếp cận cô nàng, và quỳ một chân xuống đất.
[Tuân chỉ…! Xin ngài hãy tùy ý sử dụng cái mạng này…! Này, các ngươi! Còn không mau vác cái mông lại đây và tham gia với ta!]
Với chỉ một hiệu lệnh, nhóm cựu Hiệp Sĩ bắt đầu lần lượt quỳ gối xuống trước Cyrene.
Cư dân của thị trấn đồng loạt reo hò ngay khi trông thấy cảnh tượng ấy.
Từ giờ trở đi, thị trấn này sẽ có một khởi đầu mới.
[TUYỆT QUÁÁÁÁÁÁ!! Cyrene-sama ngầu thiệt mà! Đúng không, Glis?!]
Trong khi đó, ở bên này một thiếu nữ đang hí hửng nhảy nhót với ánh mắt lấp lánh đầy hân hoan.
[Hahaha. Quả là vậy.]
Thay vì hành quyết họ, Cyrene đã bằng cách nào đó thuyết phục được nhóm cựu Hiệp Sĩ tái gia nhập quân đội, và kết quả là, gia tăng đáng kể tiềm lực quốc phòng của thị trấn.
Đây quả là một phương án thực sự hữu hiệu dẫu cho có hơi chút táo bạo, Inglis đoán rằng nó hẳn là đến từ sức trẻ và nhiệt huyết của Cyrene.
Nếu là một trong những thuộc hạ của Inglis từ kiếp trước, cô nàng có lẽ sẽ thu hút khá nhiều sự chú ý như một chánh vụ quan đầy triển vọng trong tương lai.
[Cám ơn mọi người rất nhiều!]
Cyrene nở ra một nụ cười thật tâm hạnh phúc về phía người dân xung quanh.
Tối hôm đó, một yến tiệc đã được tổ chức tại tòa lâu đài.
Cả Inglis lẫn Rafinha đều thỏa thích đánh chén hết mình. Hành động của họ khiến cho ai nấy xung quanh đều phải tránh xa, song thậm chí điều đó cũng chả đủ để phá vỡ sự ngon miệng của cặp thiếu nữ.
Khi cả hai đã no căng bụng, Cyrene tiến lại gần và bảo rằng có chuyện cần nói với họ.
Bộ ba sau đó quyết định rời khỏi hội trường sớm hơn bình thường và thưởng thức bữa tiệc trà sau bữa ăn tại phòng riêng của lãnh chúa.
[Ngài tài tình thiệt đó, Cyrene-sama! Em quả thực phải nghiêng mình nể phục!]
[Fufufu. Cơ mà nó cũng đáng sợ thật, em biết đó. Đầu gối ta run lẩy bẩy hết cả lên. Hơn nữa cơ thể còn mệt lả luôn, chắc có lẽ do ta quá căng thẳng vào lúc ấy.]
Cyrene đưa tay lên miệng khẽ nén lại cái ngáp trước khi mỉm cười hối lỗi vì hành động của mình.
Một cử chỉ trông khá là yêu kiều đến từ cô nàng.
[Như vậy không ổn đâu. Tôi đã cho một ít thảo dược giảm mệt mỏi vào ấm trà hôm nay, thành thử ngài nên uống nó và nghỉ ngơi đi.]
Mimosa, người phụ nữ săn sóc sinh hoạt cho Cyrene và lũ trẻ, nở ra một nụ cười trong khi tất bật pha ấm trà.
[Cám ơn cô, Mimosa. Mmm… Hương vị khá độc đáo, nhưng không hề tệ chút nào. Ta có thể cảm thấy cơ thể mình đang dần hồi phục. Nó thực sự đã loại bỏ được hết những mỏi mệt trong ta.]
[Ừm, nó ngon thiệt đấy.[
[Đúng thật.]
Và sau một hồi tán gẫu vui vẻ, Cyrene bắt đầu lân la mở lời.
[À ừm, thực ra thì ta có điều này muốn nói… hai em sẽ đi theo ta chứ?]
Bộ dạng nhã nhặn mà cô nàng vừa thể hiện ra bỗng chốc xoay chuyển 180 độ, thay vào đó là một biểu cảm nghiêm nghị trên khuôn mặt.
[Hmm? Có chuyện gì sao ạ?]
[Ngài muốn nói điều gì?]
[Là về thứ mà Inglis đã hỏi lúc trước…]
Mạch ma tố kì lạ trong thị trấn này ư?
[Xin ngài hãy nói đi ạ.]
Inglis tự hỏi liệu có nên tự mình đi điều tra nguyên nhân hay không, song cả hai ngoài ra cũng phải tiếp tục chuyến hành trình bởi đã kiếm đủ tiền lộ phí. Với cơ hội bỗng nhiên xuất hiện ngay lúc này, cô có thể sẽ nán lại lắng nghe nó.
Cyrene đưa Inglis và Rafinha ra khỏi phòng riêng của mình và dẫn họ xuống một đường hầm dưới đất.
Có vẻ Cyrene là người duy nhất biết được sự tồn tại của đường hầm này với tư cách là lãnh chúa của tòa lâu đài. Thậm chí còn có cả một kết giới mà chỉ những Thiên Thượng Nhân mới có thể đi qua.
Cyrene tạm thời giải trừ đi lớp kết giới nhằm cho phép Inglis và Rafinha đi qua, và rồi dẫn họ xuống sâu hơn phía dưới sau khi đặt lại lớp kết giới.
Chẳng mấy chốc, bộ ba đã tới được cuối đường hầm.
Trước mắt họ lúc này là một không gian lát đá rộng mênh mông, và một ma pháp trận vĩ đại đến nỗi chiếm hết toàn bộ diện tích tứ bề. Ma pháp trận được kiến tạo bằng chi chít những hoa văn kì quái và phức tạp, gắn kết chặt chẽ với nhau.
Dựa theo thứ ánh sáng mờ ảo lập lòe, Inglis có thể nhận ra rằng nó đang hấp thụ Ma Tố từ môi trường xung quanh.
[Đây là gì…? Ma Phương Trậnnày đang hấp thụ và thu thập ma tố ư…?]
Nó có lẽ là nguyên nhân gây ra sự kì lạ trong mạch ma tố ở thị trấn.
Thứ này hẳn đã âm thầm ẩn mình dưới lòng đất và dần dần hút cạn ma tố từ những người dân sinh sống bên trên.
[Cyrene-sama, đ-đây là gì…?]
Rafinha trông có vẻ kinh ngạc trước hiện tượng huyền bí này.
[Đây chính là cốt lõi của Thiên Thượng Lãnh, [Phù Du Ma Pháp Trận]. Bằng cách thu thập Ma Tố từ môi trường xung quanh cho tới khi đạt một ngưỡng nhất định, thứ này sau đó sẽ tách nguyên cả khu vực ra khỏi lớp vỏ hành tinh và khiến nó lơ lửng trên bầu trời. Vùng đất này sau đó sẽ trở thành một Thiên Thượng Lãnh mới.]
Cyrene giảng giải, với bàn tay chỉ lên phía trên.
[!? Hóa ra là thế…]
Vậy đây là ý mà Cystia, một Thiên Huệ Vũ Cơ, ám chỉ lúc ấy khi nói rằng, “Lũ khốn kiếp đó đang chiếm đoạt đất đai của chúng ta”.
Thoạt đầu, mình cứ tưởng chị ta đang muốn nói tới việc chiếm đoạt bằng quyền lực, song… Ai ngờ ý chị ta là chúng sẽ thực sự cuỗm luôn cả thị trấn lẫn cả những người dân và đưa họ lên bầu trời. Quả thực là “chiếm đoạt đất đai” đúng theo nghĩa đen luôn.
[EEH!?!? Tức là, thị trấn này sẽ bay lên trời ư!? Còn những cư dân sinh sống ở đây thì sao!?]
Cyrene sẽ trả lời câu hỏi của Rafinha như thế nào?
Inglis chăm chú đợi chờ câu trả lời từ cô nàng.