Eiyuu no Musume to Shite Umarekawatta Eiyuu wa Futatabi Eiyuu o Mezasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

27 161

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

285 7496

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 32

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 248

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 190

Vol 1 - Chương 4: Làm lại cuộc đời

Từ trong bóng tối, tôi bất đầu tỉnh lại.

Nhưng vì sao đấy, dù đã mở mắt nhưng tôi chẳng thấy gì cả, thế giới lúc này méo mó, huyền ảo.

Không những vậy tôi còn không thể điều khiển chân, tay của mình được, nó cứ cứng đờ và không có một tí lực nào cả.

Không phải chỉ tay chân tôi, đến cả cổ tôi không… Mà là toàn bộ cơ thể tôi, nó không hề cử động một tí nào.

Giờ tôi bất đầu nghĩ lại, lúc tôi mất ý thức thì mọi chuyện đã tồi tệ đến mức nào rồi.

Tôi chẳng hiểu nổi vì sao một tên linh mục ở trại trẻ mồ côi lại dùng rất nhiều trẻ em làm vật hiến tế, để triệu hồi thành công một tên ma thần.

Vì chúng tôi đã chen vào nên âm mưu của hắn đã thất bại giữa chừng, hắn thì đã bị tôi giết. Dù biết vậy đã rất đáng mừng, nhưng chúng tôi không thể không quan tâm tên Ma thần được, nếu để yên thì tên Ma Thần đấy sẽ được tự do.

Bởi lúc đó sau lưng tôi là đám trẻ đang co rúm vì sợ và Cortina người không hề có khả năng chiến đấu cận chiến.

Nói thẳng ra là tôi không thể không chiến đấu được. Tôi đã ra lệnh cho Cortina là chạy đi và để tôi một mình chiến đấu với tên Ma Thần.

May là cô ấy đã nhận ra tình hình thế nào, và nói là sẽ gọi người đến giúp. Ở đấy có tới chục đứa trẻ chưa bị hiến tế và cô ấy không mạnh nên không thể mang bọn trẻ đi được.

Dù đã chiến thắng, và giết được tên Ma Thần nhưng tay trái và chân phải của tôi đã bị gãy, và bị chém một vết thương sâu kéo dài từ ngực xuống tận bụng. Nói thật là bị thương như vậy mà tôi vẫn có thể thở là may lắm rồi.

Và bây giờ theo lời của cô nàng thần (Kinh), thì tôi sẽ quay về thế giới này thêm một lần nữa. Nhưng bây giờ… Tôi không thể nói được gì cả, và cả tay, chân tôi hoàn toàn bất động. Cũng chẳng thể cục cựa nốt.

---Thế này là thế nào ?!

-Fugyaaaaa !?

Đến cả câu nói bình thường của tôi cũng không phát âm thành tiếng một cách đàng hoàng, không nghe như bình thường mà nghe giống như tiếng của con mèo con mà thôi.

Cũng không lâu sau, tôi cảm thấy có gì đó ấm áp trên mặt mình, rồi một thứ mềm mại ấn vào miệng tôi, trong vô thức tôi hút ra một thứ nước ngọt ngào gì đó.

Cho đến khi no thì tôi lại chìm vào trong giấc ngủ một lần nữa.

Phải cho đến vài ngày sau, thì tôi nhận ra tình hình của mình bây giờ là gì, chuyện là tôi đã tái sinh thành… Một đứa trẻ sơ sinh.

Thì ra chuyện *Đi cửa sau* của mụ thần ấy là tái sinh. Hồi sinh thì bị cấm nhưng tái sinh thành một đứa trẻ thì không hề bị cấm.

Thêm một việc nữa, là khả năng thị lực của tôi đã ổn định hơn…

“Chào buổi sáng Nicole, hôm nay con dậy sớm nhỉ ?”

Sau khi thức dậy, thì người trước mắt tôi là một người phụ nữ sinh đẹp, đang áp miệng vào ngực của cô ấy… Đó là Maria.

Người đồng đội cũ trong nhóm anh hùng của tôi, được mệnh danh là thánh nữ.

Và người cô ấy đang gọi là Nicole… Chính là tôi.

Tóm tắt lại thì tôi đã tái sinh thành con của người đồng đội cũ.

Pháp thuật Chuyển sinh là một trong các pháp thuật cao cấp nhất, tuy nhiên chỉ biết được là pháp thuật này có tác dụng hay không ra. Thì người thi triển sẽ không biết được, người được tái sinh sẽ tái sinh ở đâu hay sẽ tái sinh thành ai.

Tóm lại một lần nữa, là vì cô ấy không biết tôi là Raid, người đồng đội cũ của cô ấy nên cô ấy cứ tiếp tục ấn ngực vào tôi.

Nếu cô ấy mà biết tôi là Raid thì có trời mới biết cô ấy sẽ làm gì tôi, có khi còn hành động vớ vẫn hơn là vả tôi bay tới tận phương trời nào cũng không chừng.

Cô ấy có quan niệm khắc khe trong việc lần đầu. Trong một lần nọ, tôi rủ Lyel đi rình trộm lúc cô ấy tắm thì bị cô nàng phát hiện, và cả hai bị cô ấy dùng một pháp thuật gì đấy mang tên {Vanish} và hành chúng tôi ra bã, nếu không dừng lại thì lúc đó chúng tôi đã chết rồi cũng không nên.

Vì bị Cortina chặn đường tẩu thoát của 2 thằng nên chúng tôi đã bị bắt một cách dễ dàng.

Chắc đó gọi là Tuổi Trẻ Bồng Bột, cũng không nên.

“Fugyuuuuu”

Tôi kêu lên để nói với cô ấy là không muốn.

Dù tôi có mặt dày như cái mặt đường thì tôi vẫn không thể mút ngực vợ của người đồng đội tôi nữa.

Và lí do lớn nhất của tôi là sợ bị lộ.

“Ugyuu. Fuaaa”

“Con làm sao thế ? Nicole ít ăn thật đấy, con làm mẹ lo đấy”

Từ lúc chuyển sinh cho tới bây giờ, tôi không ăn uống đầy đủ lắm thì phải.

Ừ thì Maria cũng sinh đẹp lắm đấy, nhưng vì lòng tự trọng bên trong tôi thức tỉnh nên tôi đành chịu vậy.

Nếu đó là một người phụ nữ xa lạ và không liên quan gì với tôi, thì tôi có lẽ sẽ diễn tiếp và bú thật nhiệt tình rồi.

Nhưng tôi là tôi.

Còn cô ấy là người đồng đội đã vào sinh ra tử với tôi biết bao nhiêu trận chiến rồi.

Và Lyel là chồng cô ấy. Cậu ta là người đã sát cánh cùng tôi, và còn là kình địch nữa còn vừa mang cái “Hình tượng anh hùng” mà tôi không bao giờ có thể với được.

Nếu như mút ngực vợ cậu ta thì tôi sẽ là chính tôi hay là một đứa trẻ sơ sinh bây giờ ?

Vì vậy tôi đã tuyệt thực.

Vì trẻ sơ sinh mà không chịu bú sữa mẹ, nên Maria không biết phải làm gì cho tôi nữa. Tội thì cũng thấy tội cho cô ấy đấy nhưng thôi cũng kệ vậy.

Cuối cùng thì cô ấy buộc phải pha sữa bò ấm cho vừa phải, để giữ mạng sống của tôi.

Hôm nào cũng thế, khi Maria dùng một miếng vải bông ướt để sữa chảy vào miệng tôi thì Lyel dậy.

“Chào buổi sáng, Maria. Với Nicole nữa”

Nói xong, cậu ta ôm Maria đang bồng tôi, rồi hôn Maria một nụ hôn nồng cháy vào ngay buổi sáng, sau đó hôn lên má tôi, khiến tôi khó chịu vô cùng.

“Fuaaaaaaaaaaa !”

“Nhìn kìa, con bé cáu rồi. Chắc là Nicole ghét papa đây mà”

‘Cá… Cái gì ?!”

Thấy tôi cố gắng kháng cự, chắc không ác gì cả nhưng Maria lại vô tư nói ra một sự thật phũ phàng ấy.

Đúng thật, tôi không thích Lyel thật.

Thứ tôi nhắm đến không phải là cái danh hiệu dũng sĩ, nhưng tôi cũng phải thừa nhận rằng cái khí phách hơn người của cậu ấy là cái khiến người khác ngưỡng mộ cậu ấy.

Cái tôi thực sự mong ước là sức mạnh và sự kiên quyết của một người kiếm sĩ đại diện cho 6 anh hùng đấy. Vì muốn như vậy tôi mới đi tìm sức mạnh.

Và dù không hề có cái tố chất đó, nhưng tôi không hề bỏ cuộc.

Thay vì dùng kiếm tôi dùng tới chất xám để sáng tạo ra phong cách chiến đấu của riêng mình.

Vì tôi như thế nên khi đối diện với người mang cái lý tưởng mà tôi luôn nhắm tới là Lyel, những cảm xúc phức tạp của tôi bị sáo trộn.

Cậu ta là người mà tôi dựa dẫm, vừa là người tôi ngưỡng mộ, và người đồng đội khiến tôi khó chịu nhất. Nên khi cậu ta hôn lên má tôi, khiến tôi nổi cả da gà.

Sau cú Sốc ấy thì cậu ta buồn bã, ra vườn cầm kiếm để luyện tập và chém gió cho đỡ buồn.

Từ ngoài cửa sổ, tôi nhìn các bài tập hằng ngày của cậu ta. Những đường kiếm mạnh mẽ, lưu loát và cực kì sắc sảo của cậu ta.

Lúc trước, vì chẳng có sức mạnh hay sức bền nên tôi không thể nào chiến đấu được như thế.

Nhưng bây giờ thì, tôi chợt rung người như có dòng điện chạy qua người vậy.

Bây giờ tôi là con của Lyel và Maria, nên tôi có thể thừa hưởng được sức mạnh của Lyel, và pháp thuật của Maria.

Và người trước mắt tôi lúc này có thể là người sẽ dẫn lối ở kiếp này, nên có khi tôi sẽ trở thành một kiếm sĩ cũng không chừng.

Và tôi có thể tới cái đích mà tôi không bao giờ với tới được.

Mà khoan đã, nếu như thừa kế được ma lực của Maria thì con đường trở thành ma kiếm sĩ có lẽ cũng sẽ mở ra cho tôi.

“Nyauuuu !”

Tôi giơ tay và khoái chí kêu lên.

Cơ mà vì tôi yếu quá nên chỉ có thể giơ cánh tay bé bé của mình ra trước mặt được thôi.

“Hóa ra Nicole thích xem cha luyện kiếm đúng không ? Chỉ là con không thích nựng thôi đúng không nào ?”

Vì không không hiểu được tôi nên Maria cứ *Puni Puni* chọc má tôi.

Nói ra thì cô ấy cũng hay hiểu nhầm ba cái vụ này nhiều lắm.