Được yêu thích bởi nhân vật phản diện

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Advent of the Three Calamities

(Đang ra)

Advent of the Three Calamities

Entrail_JI

Và rốt cuộc thì, tôi là ai?

10 9

Bạn Thuở Nhỏ Tôi Là Thẩm Quan Tòa Án Dị Giáo

(Đang ra)

Bạn Thuở Nhỏ Tôi Là Thẩm Quan Tòa Án Dị Giáo

Wave Wing

Tôi đã trở thành một kẻ dị giáo, bị giam cầm ở nơi sâu nhất của nhà thờ

2 9

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

192 4299

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

(Đang ra)

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

Hishikawa Sakaku

Tuy nhiên, kể cả khi cậu được yêu cầu trở lại ngay lúc này, cậu đã tính phí chữa trị cao hơn đối với những người mà cậu không ưa… Mấy người có trả nổi viện phí không?

5 13

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

(Đang ra)

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

Itsuki Togami

-Tuy nhiên, việc trở thành Phù phép gia chắc chắn không hề vô ích. Thời gian tham gia tổ đội Anh hùng, kiến thức, kinh nghiệm và sự phát triển của vô số phép thuật căn nguyên chắc chắn sẽ bồi đắp cho

45 429

Tiệm dagashi từ thế giới khác của Yahagi

(Đang ra)

Tiệm dagashi từ thế giới khác của Yahagi

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ cho những mạo hiểm giả trẻ, và có khi còn chinh phục được trái tim của một cô phù thuỷ yandere nữa, nên hãy cũng cố gắng nào!

41 332

Tập 01 - Chương 13

Chương 13

Lidan đã tìm mọi cách đến cung điện của cô. Anh ta thong thả bước đi với đôi chân dài của mình, nhưng khi họ ngày một tiến đến gần hơn thì nơi này ngày càng vắng vẻ, anh ta nghi ngờ và hỏi.

“Có một cung điện ở nơi như thế này à?”

“Vâng.”

“Hm…”

Khuôn viên hoàng gia vô cùng rộng lớn, có vô số cung điện, nên việc anh ta không biết có một cung điện hẻo lánh như vầy cũng là một điều dễ hiểu. Nếu Levisia phải tìm một lý do khác, có lẽ là do sự thiếu hiểu biết của anh ta.

Khi họ bước vào một con đường bị bao phủ bởi cây cỏ, Lidan phải cúi đầu để tránh những cành cây mọc um tùm và đi theo cô. Khi họ đi qua con đường đầy cỏ dại, một cung điện hình chữ A xuất hiện. Lidan ngạc nhiên khi biết đó là nơi cô sống.

“Nó rất nhỏ.” Anh ta nhận xét, nhưng ngay sau đó lại nhìn cô và mỉm cười. Anh ta nhận ra rằng có lẽ đó không phải là điều nên nói thẳng mặt chủ nhân nơi này. Nhanh nhạy đấy!

“Chào mừng anh đến với nơi ở khiêm tốn của tôi.” Levisia càu nhàu. Thật vậy, cô có một vị khách cao quý tại cung điện thấp hèn của mình. Dù không muốn nhưng với lương tâm của mình, cô không thể coi Lidan Serger Kraiden là một người tầm thường được. Khi họ bước vào trong cung điện, cô tìm được một không gian có thể được sử dụng làm phòng khách. Rất may là chỗ đó được kê bàn ghế.

“Anh không thấy bất kỳ người hầu nào?” Lidan hỏi khi họ đến phòng khách.

‘Họ đúng là anh em’ Siaphyl đã nói điều tương tự như thế trước đây. ‘Mình đoán là ngay cả khi cùng cha khác mẹ thì họ vẫn là anh em.’

“Chỉ có ba người bao gồm cả tôi.”

“Trong cung điện này?”

“Vâng.”

Phòng khách tạm thời là một không gian với một văn phòng làm việc nhỏ kèm theo. Lidan tìm một chỗ để ngồi một cách thoải mái khi cô kéo rèm lại.

“Cho dù đây là cung điện nhỏ, làm sao chỉ có thể có hai người hầu?” 

Từ nãy tới giờ, Lidan nói chuyện với một giọng điệu khá thoải mái, nhưng lần này lời nói của anh ấy dường như có chút sốc. 

‘Mình có nên gọi Sheila không?’ 

Có vẻ sẽ đúng hơn nếu phục vụ trà cho khách, nhưng có một điều khiến cô gặp khó khăn khi nghĩ đến việc gọi cho Sheila. 

‘Ít nhất thì Siaphyl rất thân thiện… ở vẻ bề ngoài.’

Điều gì sẽ xảy ra nếu bà ấy mắc lỗi trước mặt Lidan vì bà ấy không quen với việc có khách? Levisia thậm chí không muốn tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra khi anh ta mất bình tĩnh. Anh ta được mô tả là người vô cùng thất thường trong cuốn sách và cô không thể đoán được hành động của anh ta.

“Thôi mình sẽ tự làm...” 

Cô từ bỏ ý định và đứng dậy.

“Đợi tôi một chút, tôi sẽ mang trà lên.”

“Em tự mình làm sao? Tại sao không gọi một trong những người hầu của em?”

“Sheila đang làm hộ tôi những công việc lặt vặt. Tôi có thể tự mình làm lấy.” 

Lidan lắc đầu trước câu trả lời của cô.

“Vậy thì đừng bận tâm. Anh không thể để tay em gái quý giá của mình bị ướt được.”

Levisia chưa bao giờ nghe ai nói như thế với mình. Chắc hẳn cô đã có một biểu cảm kì lạ trên mặt khi Lidan đang cười lớn giống như anh ta đã làm khi ở trong thư viện.

“Anh sẽ uống trà vào lần sau. Quan trọng hơn, chúng ta có thể đi tham quan cung điện không?”

“Không có nhiều thứ để tham quan.”

“Sẽ nhanh thôi vì nơi này rất nhỏ. Em hãy chỉ đường cho anh nhé.”

Cảm thấy mình như đang nói chuyện với một bức tường, Levisia lại từ bỏ và gật đầu. Khi họ đi dạo quanh cung điện, Lidan dừng lại tại một nơi. Anh ta hỏi.

 “Em gái, nơi này là gì?”

“À, đó là khu vườn.”

Lidan, chỉ vào đống đất được đào lên và hỏi.

“Vườn? Cái này á?”

Siaphyl đã để nó trôi đi khi cô khăng khăng đó là một khu vườn, nhưng Lidan không làm thế. Anh nhìn cô với đôi mắt như yêu cầu cô lặp lại lần nữa. Levisia không thể chịu đựng được đôi mắt ấy nên quay đi. Sau đó cô nghe thấy anh ta cười như một quả bóng bị xì hơi.

“Anh cho rằng nó có thể là một khu vườn. Mặc dù ở đây chỉ có đất.”

Cô không thể nói rằng bánh mì hằng ngày họ ăn được trồng trong đống đất đó.

“Chẳng có gì đặc biệt ở đây cả.”

Đó là những gì Lidan nói sau khi anh ta kết thúc chuyến thăm quan của mình, đúng như những gì cô đoán. Ngay từ ban đầu cô đã nói với anh ta rằng chẳng có gì đáng xem cả. Nhưng không hiểu vì sao, thay vì quay lại phòng khách, anh ta tiếp tục đi vòng quanh bên ngoài cung điện. Cô đi theo anh ta được một lúc, nhưng cô không thể không hỏi rằng, “Có vấn đề gì thế?”

“Có Cây Tiên nào ở gần đây không?”

‘Khu rừng với những Cây Tiên ở xa cung điện của tôi. Chắc hẳn anh nên biết điều này?’

“Không, một cây cũng không có.”

“Thậm chí không cây nào có thể được cấy ghép.”

“Tôi nghĩ rằng Cây Tiên không thể mọc bên ngoài khu rừng.”

“Cũng đúng.”

Ngay sau đó, Lidan vẫn tiếp tục nhìn xung quanh. Ngay khi Levisa đang thắc mắc về hành động của anh ta, anh ta lại quay lại và hỏi, “Vậy thì sao anh lại có cảm giác như có một Cây Tiên ở gần đây?”