Tốt rồi. Như vậy chắc là được.
Tôi đã đưa ra một gợi ý có lợi cho chúng. Tuy rằng, sự đề phòng của chúng đối với tôi vẫn chưa hoàn toàn biến mất, nhưng mức độ thiện cảm thì vẫn đang tăng dần. Nếu tôi có thể tiếp tục duy trì như này và thể hiện tốt, thì chúng sẽ không giết tôi một cách vô lý.
Riff nói.
"Lính mới! Ngươi hãy cõng Đức Chúa Quỷ đi. Như vậy thì chúng ta có thể di chuyển nhanh hơn."
"Được. Tôi hiểu rồi!"
Tên lính mới trả lời một cách đầy khí thế. Hắn ta nhanh chóng đặt tôi lên lưng.
"C-Cảm ơn."
"Đừng có ngại. Mà nhà ngươi ăn gì mà nhẹ thế? Bề ngoài trông thì ổn, nhưng bên trong lại rỗng tuếch."
“Haha. Đó là vì hắn bị thiếu ăn ấy mà.”
Tên lính mới tặc lưỡi. Hắn than phiền về cuộc sống khó khăn của cả nông dân và Chúa Quỷ trước khi bắt đầu bàn về việc quê hương hắn nghèo nàn đến mức nào. Nhìn chung, tên lính mới chỉ nói về việc tên lãnh chúa cai quản khu vực nơi hắn sống, có lẽ là tên lãnh chúa tồi tệ nhất trong lịch sử.
Dường như so với tên lính mới thì cơ thể của tôi thực sự nhẹ, vì hắn vẫn có thể tiến về phía trước với những bước đi linh hoạt. Nhờ vậy mà tôi có thể thư giãn. Chân phải của tôi vẫn còn đau, tuy nhiên, so với việc ép buộc bản thân phải tự đi bộ, được như này đã là hạnh phúc. Thật lòng mà nói, tôi chưa bao giờ mơ đến chuyện chúng sẽ cõng tôi như này.
'Phù.'
Tôi đã có thể thoát khỏi cửa tử.
Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề. Đó là việc tôi đã nói dối. Thực sự là tôi chẳng biết là hầm ngục này liệu có bất kỳ kho báu nào hay không, hay cách để lấy nó nếu nó thực sự tồn tại.
Giả sử khi chúng đến được phòng Chúa Quỷ, nhưng ở đó lại chẳng có một đồng bạc nào. Một chút ít hảo cảm mà tôi đã gây dựng được sẽ tan biến và lũ mạo hiểm giả sẽ giết tôi trong cơn tức giận.
Để ngăn chặn sự việc không may như vậy xảy ra, tôi đã quyết tâm giải quyết vấn đề tiếp theo của mình.
Tôi khẽ nhấc môi và nói:
'Lâu đài Chúa Quỷ.'
Không có gì xảy ra.
'Không đúng. Trạng thái lâu đài Chúa Quỷ? Cũng không phải. Tình hình lâu đài Chúa Quỷ…'
Tại sao tôi lại đột ngột tìm kiếm một thứ như cửa sổ trạng thái ư ? Đều có lý do cả.
Có một cửa sổ thông báo hiển thị các chỉ số của Dantalian. Do đó, có lẽ cũng sẽ có các loại cửa sổ khác nữa. Nếu thế giới này dựa trên một trò chơi, thì không thể chỉ có mỗi màn hình trạng thái của người chơi là có thể nhìn thấy.
Đúng như tôi mong đợi, bằng cách thử từng cái một, tôi đã tìm được một số cửa sổ khác nhau như nhật ký nhiệm vụ, tab liên minh, v.v.
Tuy nhiên, đây không phải là thứ mà tôi đang tìm kiếm.
Về sau, chúng có thể sẽ có ích, nhưng không phải lúc này. Gạt những cửa sổ đã tìm thấy trước đó qua một bên, tôi khẽ nói:
‘Dungeon Tab.’
Một hiệu ứng âm thanh vang lên.
Một hình ảnh nổi 3 chiều xuất hiện trước mắt tôi.
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
[Dungeon: Lâu đài Chúa Quỷ Dantalian]
Rank: Bên kia sườn dốc (F)
Nghiên cứu công nghệ: 0
Nghiên cứu ma thuật: 0
*Kỹ năng đặc biệt: Không có
*Quái vật: 0 đơn vị
*Tài sản: 1000 vàng
※Lâu đài đang trong tình trạng đổ nát. Lũ trẻ trong khu vực gọi nơi đây là một sân chơi thú vị! Nơi này đang đối mặt với nguy cơ bị chinh phạt bất cứ lúc nào. Hãy mở ngay 'Tab Tuyển dụng Quái vật' và chuẩn bị đối phó bằng cách thuê một đội quái vật.
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
‘Được rồi!’
Tôi mừng thầm.
Thực lòng mà nói, tôi chẳng thể hài lòng với tình trạng của dungeon. Đây là lần đầu tiên tôi thấy một dungeon tồi tàn và đáng thương như vậy. Tuy nhiên, điều đó không quan trọng.
Điều quan trọng lúc này chính là ngân khố! Là thực tế rằng tôi có tiền, dù chỉ là một chút.
‘Cả gia tài là 1000 vàng......’
Đây là số vàng bạn thường nhận được sau khi đánh bại một con boss ở giai đoạn đầu hoặc giữa của trò chơi. Nó không nhiều, nhưng cũng không ít. Nếu có từng này thì tôi có thể nghĩ ra một kế hoạch nào đó. Có vẻ như nữ thần may mắn vẫn chưa bỏ rơi tôi.
Tôi tập trung vào khu vực cửa sổ thông báo có chữ 'tài sản'. Các từ như 'lợi nhuận' và 'chi phí' xuất hiện với chữ màu đỏ đậm. Nó còn tốt đến mức thông báo với tôi rằng nếu tôi không cải thiện nguồn thu nhập, tôi sẽ phá sản. Xin lỗi, nhưng đó không phải là điều mà tôi đang quan tâm lúc này.
Cái mà tôi quan tâm rõ ràng là đây.
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
Rút ngân khố.
Nếu bạn rút quá nhiều, bạn có thể sẽ phá sản.
Rút: ____ vàng
Số dư còn lại: ____ vàng
※Sau khi bạn quyết định số tiền muốn rút, hãy nhấn 'xác nhận'.
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
‘Tuyệt.’
Đúng như tôi đã mong đợi.
Mới chỉ một giờ trôi qua kể từ khi tôi đến cái thế giới khốn nạn này, nhưng tôi đã hiểu được luật chơi của nó.
Đây có lẽ là trò chơi mô phỏng góc nhìn thứ nhất, kèm thêm một số yếu tố nhập vai nữa. Người chơi sẽ quản lý một dungeon và tự mình phải xoay xở mọi thứ. Để cho dễ hiểu hơn thì bạn hãy thử tưởng tượng mình đang chơi Jet Coaster Tycoon ở góc nhìn thứ nhất.
Trong những trò chơi thuộc thể loại này, người chơi có thể rút tiền trong quỹ quản lý ra và sử dụng nó cho những mục đích riêng. Đây chính là chức năng mà tôi đang tìm kiếm. Thanh cửa sổ hiển thị trước mặt đã hoàn toàn đáp ứng kỳ vọng của tôi.
Giờ thì tôi có thể rút tiền bất cứ lúc nào tôi muốn.
‘Bây giờ tôi không cần lo lắng nếu như lũ mạo hiểm giả khốn nạn yêu cầu tôi giao nộp tiền.’
Sinh mạng của tôi như ngọn đèn trước gió.
Dù là chúng đã để cho tôi sống đến tận bây giờ, nhưng việc đó chẳng hề xuất phát từ lòng nhân từ. Tôi được sống đơn giản chỉ vì chúng tin rằng chỉ có mình tôi mới có thể mở cánh cửa vào phòng chứa kho báu. Chẳng có gì đảm bảo rằng tôi sẽ không bị giết ngay khi giao nộp cho chúng số vàng đó.
‘Những tên mạo hiểm giả này thật là ích kỷ. Thậm chí nếu chúng không thực sự ích kỷ, thì sẽ tốt hơn nếu mình nghĩ chúng như thế.’
Tôi nhớ lại một điều mà Niccolò Machiavelli đã từng nói. Ông ta đã khẳng định rằng một vị vua nên suy nghĩ một cách ích kỷ, phải không?
Sẽ không có vấn đề gì nếu đối phương không ích kỷ. Tôi sẽ không mất gì nhiều chỉ vì tôi không suy nghĩ tự cao tự đại. Việc đó chẳng có vấn đề gì cả. Tuy nhiên, nếu đối phương lại là những kẻ ích kỷ thì sao? Và nếu như tôi không chuẩn bị bất kỳ biện pháp phòng ngừa nào?
Tôi sẽ chịu thiệt. Trong viễn cảnh tồi tệ nhất, tôi có thể sẽ phải chết.
Do đó, tôi phải luôn giả định rằng đối phương là những kẻ ích kỷ. Sẽ chẳng sao nếu chúng không phải những kẻ ích kỷ, nhưng nếu chúng thực sự ích kỷ, thì ít nhất tôi có thể tuỳ cơ ứng biến. Như người ta thường nói, phòng bệnh còn hơn chữa bệnh mà.
‘Tôi không thể chỉ dựa vào một chút hảo cảm mà tôi đã gây dựng được với chúng.’
Cũng thật buồn cười. Tôi lại có thể nhớ lại một câu trích dẫn của Niccolò Machiavelli mà tôi đã đọc trong một bài tập trong năm đầu tiên ở đại học.
Tôi nhớ là mình đã nghe ai đó nói rằng khi một người đang đối mặt với tình thế sinh tử, họ sẽ đột ngột nhớ lại những lời khuyên mà họ chưa bao giờ để ý tới trước đây. Khi tôi mới nghe nó, tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng đó là một sự thật thú vị. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân tôi sẽ được đích thân trải nghiệm nó.
"Có vẻ bộ não của tôi cũng không hoàn toàn vô dụng như tôi nghĩ."
Tôi nhếch mép cười mà không để tên lính mới phát hiện. Giờ tôi đã đủ điềm tĩnh để có thể đùa.
Cái viễn cảnh tôi bị cho “đăng xuất” vì không thể giao nộp vàng cho lũ mạo hiểm giả đã không còn nữa. Vấn đề bây giờ là tôi phải làm gì để không bị giết sau khi tôi đưa chúng số vàng.
"Liệu tôi có nên cố gắng khơi gợi sự đồng cảm của bọn chúng?"
Cách này thật sự vô lý và không đáng để cân nhắc.
‘Hay tôi nên để chúng sử dụng tôi làm con tin chống lại lũ quái vật... Không, cách này cũng không được."
Trước đó, tôi đã khóc vì việc tôi không còn bất kì con quái vật nào trong hầm ngục. Tôi không thể tự nhiên lật mặt và nói rằng tôi vẫn còn được. Lũ mạo hiểm giả sẽ không thể tin tưởng tôi được nữa.
‘Đợi đã.’
Vào đúng khoảnh khắc đó, một giải pháp tuyệt vời lóe lên trong đầu tôi.
‘Tôi có thể tiêu tiền và thuê quái vật!’
Tôi nhanh chóng mở lại tab dungeon. Chắc chắn ‘nó’ đã được viết ở đây.
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
[Dungeon: Lâu đài Chúa Quỷ Dantalian]
Rank: Bên kia sườn dốc (F)
Nghiên cứu công nghệ: 0
Nghiên cứu ma thuật: 0
*Kỹ năng đặc biệt: Không có
*Quái vật: 0 đơn vị
*Tài sản: 1000 vàng
※Lâu đài đang trong tình trạng đổ nát. Lũ trẻ trong khu vực gọi nơi đây là một sân chơi thú vị! Nơi này đang đối mặt với nguy cơ bị chinh phạt bất cứ lúc nào. Hãy mở ngay 'Tab Tuyển dụng Quái vật' và chuẩn bị đối phó bằng cách thuê một đội quái vật.
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
Thuê một đội quái vật từ Tab Tuyển dụng Quái vật!
Điều này có nghĩa là tôi có thể thuê quái vật mà không cần làm bất kỳ gì thêm. Sao mà tôi có thể đần độn như vậy? Tôi đã vô tình bỏ qua dòng chữ đang tử tế cảnh báo tôi. Một chiếc phao cứu sinh đã nằm ngay trước mũi tôi suốt thời gian qua.
Theo lẽ thường tình, tôi có rất nhiều lời bào chữa cho điều kể trên. Chỉ cách đây một giây, tôi đã lo lắng rằng họ có thể nhìn thấu được những lời dối trá của tôi. Tôi quan tâm hơn về việc cố gắng nhanh chóng tìm ra xem mình có tiền hay không. Tuy nhiên, nếu tôi thực sự thông minh thì sao?
"Tôi có lẽ đã nghĩ đến việc thuê quái vật ngay khi xác nhận được số tài sản của mình."
Ấy thế mà, tôi lại nhớ lại một câu trích dẫn nào đó của Niccolò Machiavelli và tôi lại tự chúc mừng bản thân khi đã nghĩ ra được một điều gì đó hữu ích. Tôi thật ngu ngốc! Trong tình huống như thế này, một câu nói từ một người đã chết cách đây hàng thế kỷ liệu có thể giúp ích gì?
Lũ mạo hiểm giả này là những kẻ ích kỷ? Rõ ràng là như vậy. Chúng là những kẻ đã rời bỏ quê hương và sẵn sàng đặt cược mạng sống của chính mình . Làm sao mà những kẻ như vậy có thể không ích kỷ cho được? Có lẽ từ lâu chúng đã mang trong mình một vài suy nghĩ xấu xa. Không có lý do gì để tôi phải cố gắng nói về Niccolò Machiavelli trong khi đã cho rằng lũ mạo hiểm giả là những kẻ ích kỷ...
Tôi kết luận được một sự thật hiển nhiên, bằng một vài lời nói vô lý mà nghe lại rất có vẻ hợp lý.
Ngay cả trong tình huống ngặt nghèo, tôi đã lãng phí thời gian để tự nâng “cái tôi” của mình lên. Ôi, thời gian quý báu của tôi.
Tôi lắc đầu.
‘Chết tiệt, Lolita! Tập trung lại đi!’
Tôi liếc qua những vũ khí mà lũ mạo hiểm giả đang cầm trong tay.
Có giáo, chùy, cung và dao. Đó là những vũ khí có thể sẽ giết chết tôi. Đến một thời điểm nào đó, một cây giáo sẽ đâm xuyên tim tôi nếu tôi hạ thấp cảnh giác.
Tôi tập trung vào phần đùi mà mũi tên đã sượt qua. Nó đau. Tôi muốn khắc sâu cơn đau này vào cả thể xác và tâm trí của mình. Bằng cách đó,bộ não thối nát của tôi mới có thể hoạt động trở lại.
"Này."
Tên lính mới gọi tôi với vẻ lo lắng.
"Đau quá nên ngươi câm như thóc đấy à?"
"......Không. Tôi ổn. Tôi có thể chịu đựng được."
"Mm. Nếu đau quá, hãy nói cho ta biết."
Tôi gật đầu. Nó rất đau. Nó đã như vậy được một lúc rồi.
Tuy nhiên, tôi đã khéo léo pha một chút điệu cười chua chát vào giọng điệu của mình.
"Cảm ơn rất nhiều. Anh thật tốt bụng ."
Tôi đã thốt ra những lời này.
"Không, thực ra thì... không có gì to tát cả."
Tên lính mới trở nên ngượng ngùng. Hắn có vẻ trong sáng một cách khó hiểu. Nhưng tôi lại rất biết ơn sự trong sáng này.
Lũ mạo hiểm giả này rõ ràng là những kẻ nghiệp dư. Tôi chắc chắn về điều này. Ban đầu, tôi cảm thấy e sợ trước những khuôn mặt thô cứng của chúng, tuy nhiên thì chúng cũng chỉ đơn thuần là những đã kẻ từng vung cuốc ở quê nhà. Nếu xét theo tiêu chuẩn trò chơi, chúng không hơn gì những NPC để thực hành cho phần hướng dẫn. Chừng nào tôi còn giữ được cái đầu lạnh, thì đầu tôi sẽ không bị lìa khỏi cổ một cách vô lý.
Tôi nhanh chóng tưởng tượng ra màn hình thuê đơn vị quái vật.
‘Tab: Tuyển dụng Quái vật.’
Một danh sách trong suốt hiện ra.
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
[Tài sản có thể sử dụng: 1000 Vàng]
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
“…….”
Quá yếu.
Chúng cũng đắt nữa.
‘L-Liệu các Chúa Quỷ trong Dungeon Attack... có phải trả cái giá cao ngất ngưởng như này cho những con quái vật cấp thấp này không?’
Những con quái này chỉ là những con trash mob, mà nhân vật chính trong trò chơi có thể tiêu diệt toàn bộ chỉ bằng một lần vung kiếm.
Tôi xem xét kỹ từng con quái. Nếu tập trung, tôi có thể thấy chi tiết hơn về các chỉ số của từng con quái vật.
Chỉ số của chúng chẳng có gì đặc biệt cả. Với Slime, chúng chỉ có một kỹ năng gọi là "Hồi phục". Đó là một kỹ năng cho phép chúng tự phục hồi HP theo thời gian. Nó cũng không tệ. Vấn đề là chúng chỉ có 3 điểm HP. Rõ ràng là chúng sẽ chết trước khi kịp sử dụng kỹ năng này.
‘Chết tiệt. Liệu có khả năng nào mà lũ mạo hiểm giả cũng có chỉ số rất thấp không?’
Nếu cả lũ mạo hiểm giả và quái vật đều yếu, thì tôi có thể hiểu được vì sao những con quái này yếu một cách khó tin đến như vậy.
Tôi nhìn tên Đội trưởng đội Mạo hiểm giả, Riff, và lẩm bẩm trong đầu.
"Status:"
「Bạn không có đủ mức độ thiện cảm với Mạo hiểm giả Tân binh Riff」
「Chỉ hiển thị những chỉ số cơ bản nhất.」
Ting, một màn hình xuất hiện trên đầu Riff cùng với hiệu ứng âm thanh. Khác với khi tôi xem màn hình trạng thái của Dantalian, nó chỉ hiển thị một phiên bản rất đơn giản các chỉ số của Riff. Có vẻ như tôi phải nâng độ thiện cảm với hắn lên một mức độ nhất định trước khi có thể xem được phiên bản chi tiết của các chỉ số.
“Kuh.”
Tôi vô tình rên lên một tiếng.
Tổng chỉ số của Riff là 13. Nếu đem so sánh hắn với một con quái vật, thì hắn chỉ mạnh ngang một con goblin. Tôi phải thừa nhận rằng là hắn khá yếu.
Tuy nhiên... so với level của những con quái vật tôi có thể thuê lúc này, Riff cũng được coi là đủ mạnh. Với 1.000 vàng của tôi, tôi chỉ có thể thuê 4 con goblin.
Trong khi đó, có 15 tên mạo hiểm giả.
Tôi kiểm tra chỉ số của từng tên. May mắn thay, Riff là kẻ mạnh nhất. Tổng chỉ số của các tên mạo hiểm giả khác dao động từ 5 đến 8. Tuy nhiên, chúng vẫn quá mạnh so với 4 con goblin.
Một cảm giác thất vọng bao trùm lấy tôi. Nghĩa là ngay cả khi tôi có lũ quái vật trong tay, cơ hội chiến thắng của tôi gần như bằng không ư?
"Chúng ta gần tới rồi!"
Một tên mạo hiểm giả hét lên. Có vẻ như chúng tôi đã gần đến phòng Chúa Quỷ.
Lũ mạo hiểm giả bắt đầu bàn tán rôm rả.
"Sheesh, nơi này rộng một cách quá đáng."
"Mày chỉ nói vậy vì đây là lần đầu mày vào một dungeon, đồ ngu ạ. Như này là bình thường. Thường thường thì nó sẽ còn rộng hơn nữa vì có quái vật và bẫy. Đúng ra thì chúng ta phải còn lâu nữa mới đến cơ."
"Dungeon này thực sự rất là dễ, huh?"
Chết tiệt. Tôi không còn nhiều thời gian nữa.
Tôi vắt óc suy nghĩ trong tuyệt vọng. Tôi cố gắng suy nghĩ trong khuôn khổ của trò chơi và cả bên ngoài nữa.
‘Liệu tôi có nên thuê nhiều slime và cố gắng áp đảo chúng bằng số lượng? Không, sẽ tốt hơn nếu tôi chỉ thuê lũ golem với chỉ số cao nhất và phục kích chúng. Hoặc chờ đã......’
Lũ mạo hiểm giả cuối cùng cũng đã đến nơi.
"Chúng ta đến nơi rồi! Đó là phòng Chúa Quỷ!"
Cùng lúc đó, tôi vừa kịp đưa ra một phương án. Tôi cắn chặt môi. Máu chảy vào miệng, nhưng tôi không bận tâm đến nó.
‘Được rồi. Mình sẽ làm như vậy...!’
Cái hang vẫn vậy, vẫn rộng lớn và yên tĩnh.
Các quả cầu kỳ lạ đóng vai trò là nguồn sáng được xếp dọc theo các bên đường hầm. Trong không gian đó, âm thanh của tiếng bước chân và những lời tán gẫu của lũ mạo hiểm giả vang lên một cách ảm đạm. Tuy nhiên, duy chỉ có một người, chỉ có tôi là biết rằng tất cả đều đang thay đổi và sẽ phải thay đổi.
‘Tôi sẽ thoát khỏi tình cảnh này và sống sót!’
Chính vào thời điểm này, khát vọng sống của tôi bắt đầu trỗi dậy một cách mãnh liệt.
ông này là nhà ngoại giao, nhà triết học và nhà văn người Ý thời kì Phục Hưng (trans:từ bây giờ mình sẽ không dịch Dungeon thành hầm ngục nữa mà sẽ để nguyên.) Đây là dòng game mô phỏng và xây dựng một công viên giải trí. Bạn có thể xem trên youtube để hiểu rõ hơn nhé