Dungeon Defense Web Novel Version

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

17 1314

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

189 5579

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

5 87

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

20 387

Phần 10 : The Age of Plot - Chương 87: Kết thúc

Paimon chuyển sự chú ý của mình sang bản đồ một lần nữa.

Bên cạnh, Sytry đang làm vẻ mặt ngớ ngẩn. Cô ta vừa làm tình với ba nhân mã rồi lại tiếp tục với đám ma nữ. Mặc dù cô ta vẫn còn muốn làm nữa, nhưng lúc này không phải là thời điểm tốt để bỏ qua những gì Paimon nói. Cô ta đã luôn muốn làm tình với Paimon trong một thời gian dài. Nhưng ý định đó của cô không bao giờ thay đổi. Paimon vẫn đang lặng lẽ xem bản đồ mà không quá chú ý đến cô ta.

Cô cúi xuống và liếm môi.

“Hừ, em đang nghĩ về chị. Thật đơn giản. Chị có nghĩ rằng em ngốc lắm không?”

“Ôi trời.”

Paimon nói.

‘Mình không muốn chơi với em ấy. Vào những lúc thế này…”

Sau đó, đúng như những gì Paimon đã đoán được, cô ấy nhìn Sytry. Rồi Sytry nói.

“Những kẻ khác thật ngu ngốc, nhưng em là chúa quỷ hạng thứ mười hai. Em đã nghĩ về nó nhiều hơn cả những kẻ đang ở đây, và những kẻ kia không thể nào nghĩ nhiều về việc này như em được.”

“Ôi trời ơi. Ta không biết rằng sao chúng lại đột nhiên thông minh lên như vậy?”

“Hwang - vì vậy, ý chị là sao? Định tự sát sao?”

Nụ cười sâu thẳm hiện lên trên mặt Paimon. Kẻ đó, không phải là một kẻ giết người nhưng cũng là một kẻ giết người, nhưng không biết được là do hắn. Cô đã nhận được đầy đủ thông tin về những gì cô cần biết. Khi Paimon không trả lời, cô ta lấy nó trong một lời khẳng định và kêu lên.

“Barbatos, một kẻ chiến thắng nhờ may mắn. Đã và đang chiến đấu với con người. do đó, điều tất yếu được nói lên ở đây là phe núi non của chúng ta cũng có đủ khả năng để chiến thắng như vậy. Có phải vậy không? Em nói có đúng không?”

Cô ta lúc này giống như một con chó đang chờ đợi lời khen của chủ. Paimon nghĩ vậy.

“Một nửa đúng, nhưng còn lại thì sai hoàn toàn. “

“Uh, hả?”

Sytry cau mày. Cô ta lúc này giống như một con rái cá đang gặp khủng hoảng cuộc đời.

“Một nửa đúng… Một nửa còn lại thì sai sao? Chị nói đúng không vậy? Làm thế nào mà lại có chuyện một nửa đúng và một nửa sai vậy?”

Sytry là một chúa quỷ có hạng cao và quyền lực thuộc nhóm những kẻ mạnh nhất. Tuy nhiên đầu óc của cô ta không được nhanh nhạy cho lắm. Khi chiến đấu, cô ta hoàn toàn có thể sử dụng bản năng của mình và chiến đấu một cách tuyệt vời. Tuy nhiên, ngoài việc đó ra thì cô ta không làm được gì đáng chú ý lắm. Hay nói cách khác, cô ta không được giỏi lắm.

Nếu Barbatos là một chỉ huy giỏi với trực giác cực tốt và khả năng chỉ huy tuyệt vời thì cô ta là một chiến binh chiến đấu bằng sức mạnh và bản năng của mình như một con thú. Dù nói theo cách nào đi chăng nữa, cô ta thiên về khả năng chiến đấu chứ không phải là khả năng chiến thuật như Barbatos. Vì vậy những gì Paimon nhắm đến, cô ta không hiểu được.

Paimon nghĩ rằng cô ta không phải làm một Chúa Quỷ nếu nhìn cô ta chiến đấu.

“Em nghĩ thế giới sẽ thay đổi như thế nào khi chúng ta quyết định chinh phục lục địa?”

“Hả? Nó sẽ là một trận chiến và rất thích hợp với những người như em.”

Paimon cười. Câu trả lời hồn nhiên của cô ấy vang lên. Cô ta đang cố nhìn về phía khác trong khi đang cố làm Paimon vui lên bằng cách phồng má lên. Paimon không nhìn sang chỗ khác. Cô ấy nhìn Sytry một cách thoải mái. Sau đó, Paimon chọn một cái ghế và ngồi xuống bên cạnh Sytry và bắt đầu nói với sytry một cách đặc biệt.

“ Chị xin lỗi. Mặc dù những người ở những thứ hạng cao như vậy, rất ít người có thể giữ được sự hồn nhiên như em, chị đã cười một cách vô tình. Thật sự đã rất lâu rồi chị mới có thể nhìn thấy một nụ cười như vậy.”

“........”

Sytry biết rằng đó là một lời nói chân thành, Paimon cùng đã ngồi xuống bên cạnh cô. Cô đỏ mặt. Về mặt này, có vẻ như chị ấy đã có lỗi, cô ta nghĩ vậy. Paimon luôn đối xử với những người thân cận một cách chân thành. Sự chân thành đối với kẻ khác rất hiếm với các Chúa Quỷ.

.

Trong khi sự phản bội và âm mưu tồn tại trong bất cứ kẻ nào, Paimon lúc này có vẻ vẫn đang phân vân giữ kẻ thù và đồng minh. Cô luôn coi những người thân thiện là bạn và những kẻ có thái độ thù địch là kẻ thù. Với cô, không có sự phân biệt đối xử với bất cứ chủng tộc nào.

Một lúc sau, Paimon rời khỏi vị trí bên cạnh Sytry. Barbatos cũng là một nhân vật thể hiện rất rõ đồng minh và kẻ thù, nhưng Paimon luôn muốn mình là trung tâm của sự thân thiện. Mặt khác, chỉ có Paimon mới coi những bạn bè của mình là những người thân thiết. Do sự khác biệt như vậy nên phe núi non luôn đông hơn phe đồng bằng.

“À, vâng, dù sao đi nữa, sai một nửa và đúng một nửa là sao?”

“Phe của chúng ta có thể dễ dàng tồn tại trong thế giới loài người. Ý ta là như vậy. Nhưng với chúng, chúng cũng sẽ khó có thể tồn tại trong thế giới của loài người.”

Paimon vuốt ve bản đồ bằng một tay.

“Nhưng em biết không. Con người rất nhiều. Ngay cả khi chúng ta thành công trong việc chinh phục lục địa. Chúng ta cũng sẽ không thể diệt chủng toàn bộ con người. có lẽ, con người sẽ trở thành giai cấp phục vụ quỷ tộc. Rồi dần dần, sẽ có những người có cả hai dòng máu tồn tại trong xã hội đó.”

“Hmm. Có chuyện gì xảy ra với điều đó sao? Đó là lý do hợp lý khi kẻ yếu sẽ phải phục vụ kẻ mạnh.”

Paimon ngồi xuống và nhìn vào khoảng không trước mặt với đôi mắt xa xăm.

“Nhưng liệu nó có tốt với ta không? Cytry. Ta không nghĩ nó sẽ được coi là một thế giới với ta. Ta cũng không nghĩ rằng nó sẽ là một thế giới mà ta mong muốn.”

“Các Chúa Quỷ có thể đọc được tất cả những cảm xúc của các Quỷ tộc khác. Nhưng đối với con người thì sao? Điều đó cũng không đơn giản. Nếu có thể đối xử với những người khác tốt như bản thân mình thì người đó mới xứng đáng có thể trở thành những người trị vì một thế giới. Ta nghĩ như vậy đó.”

Chúa quỷ. Có nhiều thứ mà những kẻ khác có thể chấp nhận được, nhưng cũng có kẻ không thể chấp nhận được điều đó.

Ngay cả là một nhà vua, kẻ đó cũng không thể xây dựng một đất nước một cách đúng nghĩa. Nhưng nhà nước được cai trị tuyệt đối bởi một nhà vua thì nó lại có ý nghĩa khác hoàn toàn. Nhưng cô ấy đã chấp nhận điều đó hướng đi mà cô ấy nhắm tới dù có thế nào đi chăng nữa.

Paimon đã từng nghĩ vậy. Trong thực tế, đã từng có người cô tin tưởng hơn bất cứ ai khác ngoài bản thân mình. Đã từ rất lâu rồi, lúc đó là thời điểm mà các chúa quỷ đã từ không có sự chia rẽ như lúc này. Lúc đó, Paimon và Barbatos là những người chiến hữu, họ là tri kỷ của nhau. Họ có cùng lý tưởng, họ hành động cùng nhau, họ hiểu nhau hơn ai hết. Tuy nhiên, sau cuộc chiến dài dằng dẵng với con người lần thứ hai, Paimon đã nghi ngờ.

Có thật như vậy không?

Thế giới này nên được cai trị bởi các Chúa Quỷ mới là điều đúng đắn nhất sao?

Cô liên tục lo lắng về những hoài nghi của mình. Bởi vì cô không thể hiểu được cảm xúc của con người, Quỷ tộc đã luôn cố gắng tiêu diệt con người. Loài người chỉ là trở ngại để có thể xây dựng một xã hội không hoàn thiện mà thôi. Tuy nhiên, sau nhiều năm chiến đấu, cô nhận thấy rằng con người không khác gì với bản thân mình.

Ngay sau cuộc chiến lần thứ ba, Paimon đã trở nên đối đầu với Barbatos.

‘ Cô đang nói cái gì vậy?’

‘Chúng ta không thể đọc được cảm xúc của họ. Có gì khác nhau giữa con người và chúng ta? Barbatos, họ cũng đang chảy máu. Họ cũng biết đau khổ, hạnh phúc. Trên hết, chúng ta có thể chia sẻ điều đó cùng nhau mà.’

‘Vậy thì sao? Cô tính làm gì?’

Trong con mắt đẫm máu của Barbatos, Paimon đã đứng lên và tuyên bố.

‘Nghĩ về nó mà xem… Điều gì sẽ xảy ra nếu không có ác quỷ chúng ta trên thế giới này? Chúng ta có thể đọc được cảm xúc của họ không? Nếu đây chỉ là tiêu chí để phân biệt con người ?... Nếu trong một thế giới không có các Chúa Quỷ, nó không giống với của con người hay của ta? Sự đồng nhất trong thế giới này không phải là con người mà chính chúng ta.”

Điều đó rất quan trọng.

Kể từ thời điểm đó, Paimon và barbatos đã không còn là chiến hữu nữa. Paimon đã đặt ra câu hỏi về sự tồn tại của các Chúa Quỷ với Barbatos.

Bỉ ẩn đó vẫn chưa được giải đáp. Những kẻ muốn chinh phục thế giới loài người đã mơ về những vùng đất phù trú và giàu có. Những ước mơ vĩ đại. Barbatos đã có một mong muốn cháy bỏng về một vùng đất mà loài người là thứ không đồng nhất phải bị xóa bỏ để tạo ra một thế giới hạnh phúc và bình đẳng. Những Chúa Quỷ sẽ bỏ qua loài người và trở thành những kẻ trị vì hợp pháp.

Mặt khác, với Paimon thì đó là câu hỏi mà cô lo lắng. Liệu cô có đúng khi tiêu diệt loài người và xây dựng một xã hội lý tưởng? Không phải là một xã hội lý tưởng nơi mà con người, đàn ông và phụ nữ bình đẳng sao? Những con quỷ đã tạo nên những cuộc xung đột. Vì Các Chúa Quỷ và con người đã coi nhau là những kẻ hoàn toàn xa lạ. Một thế giới lý tưởng là một nơi mà mọi người đều sống hạnh phúc…

Đó là khoảnh khắc mà phe đồng bằng và núi non hình thành.

“Một thế giới bình đẳng dưới quyền cai trị của những Chúa Quỷ sao? Ta thực sự đã nghe về nó nhiều hơn bất cứ ai. Chúa Quỷ cai trị muôn loài. Loài người sẽ phải chịu phục tùng như nô lệ sao? Đó thực sự là một thế giới mà ta thực sự cảm thấy khó hiểu.”

“....”

Sytry không hiểu nhiều lắm về Paimon. Tuy nhiên, cô ta vẫn chưa hiểu rằng đó là một câu chuyện rất quan trọng đang được Paimon nói đến.

“Trong phe Núi Non này, những ngôi làng miền núi đã được giao cho Vương Quốc Tuton và Cộng Hòa Batavia. Cảm ơn Baal. Baal đã chiếu cố cho ta… ta sẽ cho ngài ấy cơ hội hợp tác với Cộng Hòa Batavia… Ngài sẽ luôn được chào đón, Baal. Lần này, ta thực sự cảm ơn ngài.”

Paimon mỉm cười như thể cô ấy sắp biến mất ngay lúc này.

Sytry ngồi xuồng và nhìn vào Paimon. Cô ta nói một cách thẳng thắn.

“Xin lỗi, em không biết chị đang nói về cái gì?”

“Để cho con người và những sinh vật khác sống bình đẳng, chỉ có một cách. Một chế độ mới sau cuộc chiến này không chỉ tập chung vào công dân Quỷ tộc. Đó là một quốc gia mà mọi người đều có quyền như nhau. Một đất nước cộng hòa là câu trả lời duy nhất.”

Cộng hòa Batavia là đất nước duy nhất trên lục địa theo chế độ cộng hòa trên lục địa. Ý tưởng một quốc gia cộng hòa đã nổi lên khắp lục địa. Quốc gia cộng hòa đã tạo nên sự mâu thuẫn với rất nhiều quốc gia khác.

Trong mọi trường hợp, hầu hết những người đứng đầu các quốc gia cộng hòa là vua. Nhưng cũng có vài vị vua chịu ảnh hưởng trực tiếp bởi quỷ tộc. Nhưng người ở phe đồng bằng vẫn sẽ tạo nên một chế độ quân chủ chuyên chế sau khi chinh phục thế giới con người.

‘Cuối cùng.’

Paimon cười thầm.

‘ Những kẻ đang ở trong các đất nước với chế độ quân chủ rồi cũng sẽ tàn sát lẫn nhau.’

Paimon đang rất phấn khích. Trong khi các ngôi làng miền nùi hợp tác với các quốc gia cộng hòa. Sau khi chiến tranh kết thúc, các lực lượng của các nước quân chủ sẽ suy yếu đáng kể. Đó là một cơ hội rất hiếm có. Phe núi non và đất nước cộng hòa của thế giới loài người sẽ hợp tác để có thể xoay chuyển thế giới này.

Nhưng nó cũng cần sự hy sinh.

Dự đoán của Sytry chỉ đúng một nửa. Nó không phải chỉ là trận chiến giữa con người và Phe Đồng Bằng. Nó sẽ là một cuộc chiến có quy mô lớn hơn thế rất nhiều.

Lý do vì sao họ đưa thông tin của phe đồng bằng cho bên thứ ba là Đế Chế Habsburg cũng là một phần trong kế hoạch của cô. Ngay khi chiến tranh nổ ra, người kế vị thứ ba sẽ phải trao lại toàn bộ quyền lực cho người kế vị thực sự. Người kế vị đó sẽ khiến cho quân đội phục vụ tuyệt đối bản thân mình. Vậy cuối cùng, Elizabeth sẽ làm gì… Paimon đã gần như đoán được hành động tiếp theo của cô. Không, Paimon sẽ hướng cô ấy đến lựa chọn đó.

Paimon quay ra chỗ tấm bản đồ bằng da.

“ Chúng ta sẽ cố gắng để cho điều này trở nên khó khăn hơn, Sytry. Chúng ta sẽ dành thời gian bên nhau sau một thời gian dài.”

“À? Vâng?Heih. Em sẽ làm mọi thứ chị bảo. Em sẽ đưa chị đến thiên đường.”

Sytry nâng Paimon lên sau một lúc chờ đợi. Sau đó, cô ta đặt Paimon lên một góc giường. Paimon cười.

“Ôi trời, chị không muốn kiểu hoang dã đâu…”

“Chị của em sẽ không biết được cảm giác vô tội của bạo lực đâu? Từ giờ hãy gọi em là chủ nhân nhé.”

“Chúng ta cần nhập vai sao? Thế cũng được. Chủ nhân, xin hãy nhẹ nhàng với em.”

“Đủ rồi, đây là một thiếu nữ dịu dàng sao? Đừng cố che chắn nơi bí mật đó chứ. Đã bốn năm rồi đó, Chiếc quần bẩn thỉu đó của cô sẽ không bảo vệ cô khỏi cái đó của ta được đâu.”

Sytry bắt đầu vuốt ve âm đạo của Paimon mà không cởi quần cô ra.

Paimon bắt đầu cảm thấy nó, cô nghĩ. Quân đội loài người và quân đội Quỷ tộc cần chiến đấu mạnh mẽ hơn một chút, nhưng vấn đề ở đây, Dantalian. Một kẻ có thứ hạng cực thấp, không thể tin được hắn đã chiếm được dãy núi đen chỉ với hai nghìn quân.

Cô cần cảnh báo con người đề phòng hắn, Dantalian. Cô phun ra một hơi thở nóng bỏng, nhưng cô cũng lo lắng về cách chuyển đi thông tin này.

“Lúc này, đợi chút nào! Huh, đừng mạnh bạo như vậy! Chủ nhân, ha.. haa…!”

“Im đi. Cô nói vậy nhưng dưới này có vẻ trung thực và càng ngày càng ẩm ướt hơn rồi đó!”

“Ah. Haaa….ah ha ah ah…!”

… Cô sẽ để dành việc đó sau chuyện này. Paimon nghĩ vậy.