Du ngoạn cùng mỹ nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

117 1175

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

577 30885

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

176 4641

Phần 02: Atami và núi Phú Sĩ - Chương 05: Tokyo → Atami

“Đi mua sắm thôi nào.”

Ngay khi con tàu vừa đến ga Tokyo, Nanase đã đề xuất.

“Cậu định mua cơm hộp tại ga hả?”

“Chắc là 80% não cậu chỉ còn mỗi cái vỏ rỗng thôi nhỉ?”

“Sao còn ít hơn ban nãy luôn rồi!”

“Chúng ta sẽ đi du lịch bây giờ phải không? Cậu không nghĩ gì khi tôi chỉ xách mỗi cái thân đi thôi à?”

“À ừ nhỉ…”

Tôi nhận ra và cảm thấy xấu hổ. Tôi, hoặc đã quá vô tri, hoặc chưa đủ tinh ý rồi. Sự thiếu kinh nghiệm trong đối nhân xử thế trở nên rõ ràng hơn trong những tình huống như này. Tôi cũng không thể trách móc gì Nanase.

Trung tâm thương mại dưới lòng đất Yaesu tại ga Tokyo có thể nói là một khu mua sắm vô cùng tấp nập. Không hổ danh một trong những trạm dừng lớn nhất Tokyo, nhiều hàng quán vẫn còn mở đến tận đêm muộn.

Đầu tiên, Nanase sắm một chiếc vali cho chuyến đi. Sau đó, cô ấy mua đồ lót, quần áo, mỹ phẩm, và hàng loạt vật dụng khác mà tôi không thể gọi tên.

Cô ấy đào đâu ra tiền cho đống đồ này nhỉ?

Tôi khá tò mò, nhưng hỏi thì vô duyên quá, nên thôi cứ tạm coi là gia đình cô ấy thuộc hàng giàu nứt vách đi.

“Vậy thì, giờ chúng ta đi đâu đây?”

Nanase hỏi sau khi đã sắm sửa đầy đủ vật dụng như chuẩn bị cho một chuyến du lịch nước ngoài, mặc dù trên người vẫn đang khoác bộ đồng phục trường.

“Ừm, mình nên đi đâu nhỉ?”

“Thế kế hoạch ban đầu của cậu là gì?”

“Hứng thì lên tàu, chán thì xuống tàu thôi.”

Nanase trưng bộ mặt như muốn nói rằng “thật luôn?”.

“Ít nhất quyết định điểm đến đi đã. Kể cả khi di chuyển từ Shinjuku tới Ikebukuro, tuyến Saikou hay Yamanote cũng có khác biệt về thời gian tới 5 phút đấy.”

“Cần gì phải tính toán chi li thế.”

Ừ thì, tôi cũng hiểu mong muốn bắt tuyến Saikou cho tiết kiệm thời gian. Không như tôi, một tên hành động không quan trọng tiểu tiết, Nanase dường như là kiểu người sẽ vạch kế hoạch cẩn thận. Lối suy nghĩ trái ngược nhau hoàn toàn này đem đến cho tôi một trải nghiệm khá mới mẻ.

“Vậy cậu có muốn đi đâu không Nanase?”

“Tôi á? Ừm…”

Khoanh tay nghĩ ngợi một lúc, Nanase trả lời.

“Thiên đàng?”

“Nơi nào tồn tại trên bản đồ địa lý được không?”

“Hmm… Thế Atami thì sao?”

“Lựa chọn kinh điển nhỉ.”

“Biết sao được. Suối nước nóng là điều đầu tiên tôi nghĩ ra khi nói đến du lịch, và lựa chọn ập đến trong đầu tôi thôi.”

“Thế là mỗi suối nước nóng ập đến thôi hả?”

“Cậu nghĩ bản thân chơi chữ hay lắm à?”

“Không, vậy nên bỏ qua điều mình vừa nói đi.”

“Như cách thả trôi theo dòng nước á?”

“Câu này hay đấy.”

Nanase khịt mũi với biểu cảm tự đắc.

“Được rồi, vậy đến Atami thôi.”

“Hả… được sao? Thật luôn?”

Nanase mở to mắt như một đứa trẻ mới nhận một món quà bất ngờ.

“Nếu cậu muốn thì mình chiều. Chuyến du ngoạn này là vậy mà.”

Tạm bỏ qua mục đích ban đầu, tôi cũng muốn thuận theo mong muốn của Nanase hết mức có thể. Biết đâu nhờ vậy cô ấy sẽ vui hơn và tâm trạng cũng sẽ tốt hơn.

“Hiểu rồi… Một chuyến du ngoạn lang thang nhỉ?”

“Chuẩn luôn, một chuyến du lịch tùy hứng. Để đến Atami, chắc nên đi tuyến Ueno-Tokyo nhỉ?”

“Đi tàu siêu tốc đi. Đến nơi nhanh hơn 1 tiếng đó.”

“Làm gì phải vội thế.”

“Thời gian là tiền bạc. Tốt nhất là cứ dùng tiền bạc mua thời gian.”

“Nghe người mới định vứt toàn bộ phần thời gian còn lại nói gì kìa.”

“Hiện tại tôi đang trong chế độ ‘sống’. Những giá trị của chế độ ‘chết’ bị gạt sang bên rồi.”

“Chế độ” là sao chứ? Dù gì tôi cũng đang khá rủng rỉnh, và dịp này cũng đặc biệt, tại sao không nhỉ? Và rồi, chúng tôi bắt chuyến tàu tốc hành khởi hành đến Atami.

Bất ngờ là chúng tôi đến nơi chỉ trong 40 phút.

“Ai mà ngờ tôi lại đến Atami thay vì miền cực lạc chứ.”

Tôi sẽ bỏ qua câu cảm thán khiến tôi khó lòng bình luận từ Nanase. Kể cả là điểm du lịch thì giờ cũng đã là đêm muộn nên khu vực xung quanh ga Atami chìm trong tĩnh lặng. Tình huống xa nhà mà không có sự giám sát của phụ huynh vào giờ này khiến trái tim tôi đập nhanh đến lạ.

“Đi tìm phòng khách sạn và chuẩn bị cho ngày mai thôi.”

“Tôi đã đặt phòng một khách sạn thương mại quanh đây rồi, đi thôi.”

“Cậu có đang chuẩn bị kỹ càng quá không?”

“Takahashi-kun, cậu mới là người bộp chộp quá mức đấy. Tôi đặt hai phòng riêng rồi, nên khỏi phải mơ tưởng linh tinh.”

“Cậu nghĩ mình là ai vậy hả?”

“Tà dâm.”

“Mình mất quyền công dân và chỉ còn là một khái niệm thôi hả!?”

“Đừng ồn ào nữa. Hàng xóm xung quanh sẽ phàn nàn đấy. Đi thôi.”

“Lỗi ai chứ!?”

Tôi thở dài và theo bước Nanase, còn cô ấy thì kéo chiếc vali kêu rầm rầm.

Ở đây tác giả chơi chữ, ý Nanase là “ý tưởng ập đến” còn main là “nước ập đến” Cũng như trên, ý main là “để câu nói trôi khỏi đầu” còn Nanase là “dòng nước trôi”