Dragon Raja-Long Tộc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

27 135

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

43 265

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

36 641

Chiến tuyến sự tượng đường chân trời Aditya

(Đang ra)

Chiến tuyến sự tượng đường chân trời Aditya

Masada Takashi

Đó là một thời đại mà “Thần toạ” còn chưa ra đời.Nhân loại nhờ khoa học kỹ thuật phát triển đến cực hạn mà văn minh tiến bộ vượt bậc, có thể đem bản đồ mở rộng đến toàn bộ vũ trụ.

16 53

Sau Khi Nữ Phản Diện Bị Trục Xuất! Cuộc Sống Nữ Tu Thảnh Thơi Cùng Cải Cách Giáo Hội Bằng Đồ Ăn

(Đang ra)

Sau Khi Nữ Phản Diện Bị Trục Xuất! Cuộc Sống Nữ Tu Thảnh Thơi Cùng Cải Cách Giáo Hội Bằng Đồ Ăn

Yuzuhara Tail

Tuy nhiên, miễn là anh ta vô hại, cô cho rằng mình ít nhất cũng có thể chấp nhận sự tồn tại của anh ta.

1 16

Vũ trụ thiên ma 3077

(Đang ra)

Vũ trụ thiên ma 3077

녹색여우

Thế nhưng họ đâu có biết, bên dưới trái đất kia, tồn tại một kẻ 2000 năm trước từng thống nhất thiên hạ, người đã trở thành bậc duy nhất sở hữu danh xưng người trên vạn người duy ngã độc tôn, kẻ đã tr

18 126

Long Tộc Tiền Truyện: Đôi Cánh Ai Điếu - Hồi Kết

Vậy là… hết rồi ạ?” 

Lộ Minh Phi ngây người.

“Hết rồi.” 

Hiệu trưởng thản nhiên nói.

"Thầy chưa kể đoạn cao trào mà!”

“Bởi vì lúc đó thầy đã ngất rồi,” hiệu trưởng đáp, "thầy thực ra vẫn luôn ở trong đống đổ nát của hầm ngầm, huyết thống long tộc đã giữ mạng thầy, nhưng ý thức của thầy rất yếu, khi lãnh địa tinh thần mạnh mẽ của long tộc được mở rộng đến cực đại, hai luồng sức mạnh đó lập tức khiến thầy hôn mê. Đợi đến khi tỉnh lại, thầy đã nằm trong bệnh viện ở Munich, ngủ liền một năm trời. Chuyện thầy kể với em, đều dựa vào những gì thầy nghe được trong hầm ngầm, cùng với kết quả điều tra hiện trường sau đó, khi ấy thầy mới hiểu tại sao Manecke, người được xưng là tinh anh số một của Bí Đảng suốt trăm năm qua, chưa từng nói cho chúng ta biết ngôn linh của mình là gì.”

“Là gì vậy ạ?”

“Có thể là ‘Rhine’ hoặc ‘Chúc Long’, một loại ngôn linh cực kỳ nguy hiểm, khi phát động, người thi triển cũng sẽ bị cuốn vào. Mãi nhiều năm sau khi thuốc nổ công suất lớn được phát minh, thầy mới hiểu vì sao hiện trường lại hoá thành vùng đất cháy xém như vậy, kết cục trận chiến ấy chẳng khác nào một quả bom công suất lớn nổ ở độ cao thấp ngay trên trang viên Cassell.”

“Má ơi!" 

Lộ Minh Phi thở dài sững sờ.

“Thực ra thầy kể câu chuyện này, chỉ để nói cho em biết, thứ chống đỡ chúng ta chiến đấu hết thế hệ này đến thế hệ khác, kỳ thực không phải là khoa học kỹ thuật gì, mà thực ra chính là dũng khí. Lịch sử của chúng ta chẳng hề khô khan nhàm chán, có một ngày em sẽ hiểu, rồi sẽ ước gì mình được thân lâm kỳ cảnh.” 

Hiệu trưởng nói, “Em đi đi, thầy có chút mệt rồi, lần thi lại đừng có trượt nữa đấy. Hãy nhớ, có một ngày em sẽ trưởng thành như Manecke, khi long tộc một lần nữa thức tỉnh và gặp em, em vẫn sẽ có dũng khí và hùng tâm sư tử để giết chết chúng. Tinh thần ấy là bất diệt.”

Lộ Minh Phi đứng dậy: “Nhưng hiệu trưởng, em là người của Hội học sinh, không phải Sư Tâm Hội ạ…”

“Không sao cả,” hiệu trưởng cười, “nghe nói hè vừa rồi em và Sở Tử Hàng cùng thực hiện nhiệm vụ ở Trung Quốc rất thuận lợi? Nói rằng các em rất ăn ý, mà Tử Hàng hiếm khi ăn ý với ai lắm.”

“Cái đó… thầy cũng biết sao?”

"Thầy vẫn luôn quan tâm đến sự trưởng thành của từng học sinh mà.” Hiệu trưởng phất tay, “Đi đi.”

Bóng dáng Lộ Minh Phi khuất ở đầu cầu thang, hiệu trưởng nhấc chén trà, uống cạn một hơi, lặng lẽ nhìn khung ảnh trên bàn.

Trong khung ảnh là bảy người khoác vai nhau cười đùa trước cổng Đại học Munich, dây leo mùa hè lấp lánh dưới ánh nắng phủ nhẹ lên đầu họ, Quỷ đội mũ rộng vành trắng, Yên Hôi hút xì gà, Manecke túm bím tóc của Lộ Sơn Ngạn, Tù Trưởng và Lão Hổ dựa vào hai cây súng săn, Anjou và một người nữa đứng sát bên nhau ở góc ảnh.

Một thanh niên tuấn tú, mặc bộ săn trắng chỉnh tề, đôi lông mày dày như kiếm vút lên.

“Friedrich von Long,” ngón tay hiệu trưởng lướt qua gương mặt ấy, "Tôi nghĩ… cậu vẫn còn sống, đúng không?”

(Long Tộc Tiền Truyện · Đôi Cánh Ai Điếu - Hết)