Dorothy’s Forbidden Grimoire

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

474 3330

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

(Hoàn thành)

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

篠宮夕 著・文・その他ほか

Nếu bạn gặp lại cô gái mình thầm thương trộm nhớ hồi trung học tại một buổi họp lớp hay gì đó sau khi đi làm, liệu mối quan hệ lãng mạn có thể phát triển không? Để tôi nói rõ nhé. Chuyện đó không thể

33 27

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

(Đang ra)

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Rokusyou • Usuasagi

Giờ đây, cậu bắt đầu một chuyến du hành không phải để cứu rỗi thế giới, mà là để thực sự chiêm ngưỡng nó. Một cuộc hành trình của những cuộc gặp gỡ và chia ly, nơi mỗi con người, mỗi khung cảnh thoáng

53 60

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

162 57

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

279 5618

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

108 2510

Web novel - Chương 387: Hành Trình

Đông Tivian, Phố Vịnh Trăng Xanh.

Vào buổi chiều, một cơn gió lạnh buốt mang theo những bông tuyết quét qua các con phố ở Khu Đông. Mọi người mặc quần áo dày cộm vội vã đi bộ trên vỉa hè. Dinh thự Gia tộc Boyle nằm ngay cạnh con phố này.

Mặc một chiếc áo len ấm áp và quần rộng, Nephthys ngồi ở bàn làm việc trong phòng ngủ của mình. Bên cạnh cô là một lò than đang tỏa hơi ấm. Khi sưởi ấm bên lửa, cô đọc một cuốn sách trên bàn, thỉnh thoảng liếc nhìn ra ngoài cửa sổ về phía con phố lạnh giá và một sĩ quan cảnh sát tuần tra thỉnh thoảng đi qua.

"Đã hơn một tuần kể từ vụ việc... nhưng không khí căng thẳng trên đường phố vẫn chưa dịu đi nhiều. Có vẻ như cái chết của Công tước Barrett đã khiến Nhà Vua và những quý tộc khác nổi giận."

Nhìn ra ngoài cửa sổ, Nephthys suy nghĩ điều này. Sau đó, cô liếc nhìn một tờ báo ở bên cạnh bàn. Tờ báo, từ vài ngày trước, đưa tin về cái chết của Công tước Barrett do điều trị y tế thất bại.

"Mình không bao giờ tưởng tượng... rằng những sự kiện mình tham gia ngày hôm đó là một phần của âm mưu ám sát Công tước... Mình nghĩ đó chỉ là một vấn đề liên quan đến người bản địa, nhưng hóa ra lại là một âm mưu của Bát Túc Tri Chu."

"Bát Túc Tri Chu... Mình ban đầu chỉ nghĩ chúng là một nhóm côn đồ nhắm vào sinh viên đại học, kiểm soát và tống tiền họ. Mình không ngờ thực lực của bọn chúng lại lớn đến mức dám trực tiếp giết chết Công tước..."

Nhìn vào tờ báo, Nephthys lặng lẽ suy ngẫm. Sau khi biết từ Dorothy rằng kẻ chủ mưu đằng sau vụ ám sát là Bát Túc Tri Chu, cô không khỏi cảm thấy sợ hãi. Cô không bao giờ tưởng tượng rằng cái tổ chức bí mật kiểm soát sinh viên tại trường đại học của cô lại có đủ khả năng để nhắm mục tiêu vào hoàng gia.

Ban đầu, Nephthys nghĩ mục tiêu chính của Bát Túc Tri Chu là kiểm soát sinh viên và từ từ hút cạn tài sản từ các gia đình giàu có. Cô coi chúng là một tổ chức huyền bí cấp thấp nhắm vào sinh viên. Nhưng bây giờ, với một sự kiện này, Nephthys cảm thấy rùng mình. Một tổ chức có khả năng nhắm mục tiêu vào hoàng gia không phải là một nhóm nhỏ.

"Vậy là, mình đã đối đầu với một tổ chức như vậy suốt thời gian qua sao? Cảm giác thật đáng sợ... Nếu không phải nhờ Aka và Dorothy giúp đỡ... chắc mình đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Một sinh viên đại học bình thường như mình... sao lại phải dính vào chuyện lớn đến mức này?"

Nephthys cảm thấy một nỗi sợ âm ỉ. Ban đầu, cô rất phấn khích và vui mừng sau khi thành công thăng cấp lên cấp Hắc Thổ. Nhưng sau khi biết sự thật về các sự kiện đêm giao thừa, niềm vui ấy lập tức tan biến.

Ý nghĩ rằng bản thân đang đối đầu với một tổ chức bí mật đủ sức đe dọa hoàng thất, cộng thêm việc chính quyền đang điều tra ráo riết vụ án của Công tước Barrett — và việc bản thân cô cũng liên quan đến nó — khiến Nephthys lúc nào cũng trong trạng thái bất an trong hơn một tuần qua.

Rốt cuộc, không lâu trước đây, Nephthys chỉ là một sinh viên đại học bình thường với ít kiến thức về thế giới thần bí. Mặc dù cô đã tham gia nhiều hoạt động thần bí, nhưng ranh giới giữa thế giới thần bí và thế giới trần tục khiến cô khó nắm bắt tác động của hành động của mình. Cô luôn cảm thấy rằng thế giới thần bí và thế giới trần tục là tách rời nhau. Mãi cho đến đêm hôm đó, khi cô cũng góp phần vào vụ ám sát Công tước — một sự kiện có hậu quả đáng kể ngay cả trong thế giới trần tục — cô mới nhận ra được sức nặng của việc mình làm.

"Không ngờ... mình đã dính líu vào một sự kiện lớn như vậy... Cảm giác thật bất an... Nhất là khi không khí trong thành phố dạo này luôn căng thẳng... Dù là chính phủ hay Bát Túc Tri Chu, chỉ cần mình sơ suất một chút thôi, cũng cảm thấy nguy hiểm rồi..."

Nephthys nghĩ thầm. Bầu không khí căng thẳng trên đường phố Tivian khiến cô cảm thấy bất an, và cô thậm chí còn cân nhắc liệu mình có nên rời khỏi thành phố một thời gian để tránh nguy hiểm hay không.

Khi Nephthys ngồi trong phòng, miên man suy nghĩ, thì có tiếng gõ cửa. Cô ngay lập tức lên tiếng.

"Ai đó?"

"Là tôi, thưa tiểu thư. Tôi vừa nhận được một bức thư gửi cho cô ở tầng dưới."

Một giọng nói hơi già vang lên từ bên ngoài cửa. Nephthys nhận ra đó là giọng của Nust, quản gia của Gia tộc Boyle.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Nephthys nhanh chóng đứng dậy khỏi ghế và đi đến cửa. Sau khi mở cửa, cô thấy người quản gia già đứng ở hành lang, cầm một phong bì.

"Một bức thư cho cháu ư? Từ ai vậy?"

Với vẻ mặt bối rối, Nephthys nhận lấy bức thư. Nust nhanh chóng trả lời.

"Nhìn theo địa chỉ thì có vẻ là thư từ trường đại học của tiểu thư. Có thể là danh sách những thứ tiểu thư cần mua cho học kỳ tới."

"Từ trường đại học?"

Nhìn vào dấu niêm phong của trường đại học trên phong bì, Nephthys lẩm bẩm. Sau khi cảm ơn Nust, cô đóng cửa lại.

Trở lại bàn làm việc, Nephthys mở phong bì và lấy lá thư ra. Ngay khi nhìn thấy nét chữ, cô biết ai đã viết nó — giáo sư khảo cổ học của cô tại Đại Học Hoàng Gia, một người đàn ông trung niên tên Giáo sư John.

"Gửi sinh viên Nephthys Boyle chăm chỉ và xuất sắc,

Việc học của em tại khoa khảo cổ học sắp bước vào học kỳ hai của năm thứ hai. Trong hơn một năm rưỡi qua, em đã tích lũy được lượng kiến thức lý thuyết phong phú, làm giàu trí óc của mình. Tuy nhiên, trong hành trình khám phá quá khứ, kiến thức thu được từ sách vở thôi là chưa đủ. Nhiều kiến thức hơn đang chờ đợi chúng ta bên ngoài cổng trường đại học.

Hành trình học tập của em sắp bước vào một giai đoạn mới. Trong học kỳ hai của năm thứ hai, việc giảng dạy của chúng ta sẽ tập trung vào thực địa. Thầy sẽ đích thân dẫn dắt em đến thăm các di tích lịch sử nổi tiếng và thậm chí một số địa điểm khai quật đang hoạt động, cho phép em trực tiếp trải nghiệm dấu vết của những câu chuyện quá khứ trong hiện tại. Em sẽ áp dụng kiến thức của mình vào thực tế, khám phá những bí mật vẫn còn chôn vùi dưới lòng đất.

Năm học thứ ba của em sẽ dành một lượng thời gian đáng kể để đi xa khỏi khuôn viên trường. Chặng đầu tiên của chuyến đi này sẽ bắt đầu vào ngày 20 tháng này, với điểm đến là một số di tích lịch sử ở các quốc gia Biển Chinh Phục. Điểm dừng chân đầu tiên của chúng ta sẽ là thành phố cổ Adria ở Ivengard. Vào giữa tháng Hai, thành phố nước nổi tiếng này sẽ tổ chức một triển lãm cổ vật quý hiếm, trưng bày nhiều di vật được khai quật từ các địa điểm quanh Biển Chinh Phục. Đây là một cơ hội tuyệt vời cho chúng ta. Sau khi tham quan triển lãm, chúng ta sẽ tiếp tục bằng thuyền để khám phá các di tích nổi tiếng khác ở các quốc gia Biển Chinh Phục. Nếu thời gian cho phép, chúng ta thậm chí có thể đi về phía nam đến Bắc Ufiga để tiến hành điều tra tại chỗ ở một số địa điểm khai quật.

Toàn bộ hành trình này dự kiến sẽ kéo dài hai đến ba tháng, hoặc thậm chí lâu hơn. Để chuẩn bị cho chuyến đi dài này, em nên bắt đầu sắp xếp ngay bây giờ, đảm bảo có đủ tiền và vật dụng cần thiết cho chuyến đi. Chi phí ước tính cho chuyến đi này như sau…

Phần còn lại của lá thư trình bày chi tiết các khoản chi phí khác nhau, bao gồm chi phí sinh hoạt, vé thuyền, học phí phụ đạo, v.v. Tổng cộng lên đến khoảng một trăm bảng — một khoản tiền đáng kể cho chi phí sinh hoạt thông thường, nhưng có thể quản lý được đối với các sinh viên giàu có của Đại Học Hoàng Gia.

"Đây là... hóa đơn cho khóa học thực địa... Đúng rồi, mình suýt nữa quên mất. Trong học kỳ hai của năm thứ hai, nhiều khóa học của chúng ta liên quan đến thực địa và điều tra... Giáo sư John đã nhắc đến nhiều lần vào học kỳ trước, nhưng do mãi tham gia vào các hoạt động thần bí, mình đã hoàn toàn quên mất."

Nhìn vào hóa đơn trên tay, Nephthys nhận ra. Là một sinh viên khảo cổ học, khảo cổ học không phải là thứ bạn có thể thành thạo bằng cách ở lại trường và tự học. Nó chắc chắn liên quan đến rất nhiều công việc thực địa.

Trong quá khứ, giáo sư của cô thỉnh thoảng đưa lớp cô đến các di tích lịch sử ở Pritt để điều tra ngắn hạn, cho phép họ trải nghiệm lịch sử nghìn năm của vương quốc. Bây giờ, trong học kỳ hai của năm thứ hai, họ sắp bắt đầu chuyến đi thực địa dài hạn đầu tiên.

"Một chuyến đi thực địa kéo dài hai đến ba tháng, khám phá các địa điểm quanh các quốc gia Biển Chinh Phục, và thậm chí có thể đi về phía nam đến Bắc Ufiga... Đây là lần đầu tiên mình có một chuyến đi thực địa dài và xa như vậy, thậm chí còn ra nước ngoài..."

"Đây có thể là một cơ hội tốt. Bầu không khí ở Tivian gần đây khá căng thẳng, và việc ở lại đây khiến mình cảm thấy bất an. Nếu mình có thể nhân cơ hội này để rời đi một thời gian, đến khi mình trở về, Tivian có thể đã bình ổn trở lại."

Khi xem lại nội dung lá thư, Nephthys cân nhắc điều này. Cô đã mong chờ chuyến đi. Tuy nhiên, sau một hồi suy nghĩ, cô hơi cau mày.

"Nhưng có một vấn đề khác. Theo một cách nào đó, mình bây giờ là một thành viên của Hồng Ân Thánh Điển... Mình đã tham gia vào các hoạt động của họ ở Tivian, và mình đã đóng góp một chút... Nếu mình cứ rời đi như thế này, liệu nó có ảnh hưởng đến các kế hoạch và sắp xếp trong tương lai của Dorothy không?"

Hơi cau mày, Nephthys suy nghĩ điều này. Là một thành viên của Hồng Ân Thánh Điển, nếu các cam kết học tập của cô can thiệp vào các hoạt động quan trọng của tổ chức, cô sẽ cảm thấy tội lỗi.

"Haizz... Dù sao đi nữa, mình nên thông báo cho Dorothy về việc này trước và xem em ấy nói gì..."

Hít một hơi thật sâu, Nephthys lẩm bẩm. Sau đó, cô lấy một cuốn sách lịch sử dày từ ngăn kéo ra, lật đến trang cô giao tiếp với Dorothy, và bắt đầu viết.

Bắc Tivian, Bệnh viện Aphro Grace.

Trong Khoa Chấn thương Thần bí của Bệnh viện Aphro Grace, các bác sĩ mặc áo trắng và các nữ tu mặc áo choàng trắng tất bật đi lại trong các hành lang dài và nhiều phòng bệnh. Mùi thuốc sát trùng nồng nặc bao trùm không khí. Những cáng bệnh nhân bị thương di chuyển qua các hành lang, và tiếng kêu đau đớn vang vọng khắp mọi ngóc ngách của bệnh viện. Căng thẳng và đau khổ ở khắp mọi nơi.

Kể từ khi chính phủ Vương quốc phát động một cuộc trấn áp trả đũa đối với thế giới thần bí của Tivian, Bệnh viện Grace đã trong tình trạng hoạt động liên tục.

Chỉ trong hơn một tuần, gần tám mươi hang ổ lớn nhỏ ở Tivian đã bị dọn sạch, dẫn đến hàng chục cuộc đụng độ. Vô số thương vong từ các cuộc xung đột này đã được gửi đến đây, giữ cho bệnh viện luôn trong tình trạng bận rộn liên tục.

Trong một trong các phòng bệnh, Vania, mặc áo choàng trắng của nữ tu, đang điều trị cho một Thợ Săn với vết thương nặng ở ngực. Dưới tác dụng của thuốc mê, Vania dùng nhíp gắp những chiếc răng nanh bị gãy ra khỏi vết thương nghiêm trọng của bệnh nhân. Sau khi làm sạch vết thương, cô sử dụng khả năng Lời Cầu Nguyện Hồi Phục của mình để đẩy nhanh quá trình lành vết thương ban đầu. Khi bệnh nhân ngủ say và các y tá nhìn với vẻ ngưỡng mộ, cô hoàn thành một liệu trình điều trị khác. Đây chỉ là một trong nhiều liệu trình điều trị tương tự mà Vania đã thực hiện trong vài ngày qua.

Hít một hơi thật sâu, Vania giao các nhiệm vụ còn lại cho các y tá và nhặt một ly nước. Sau khi uống hết, cô bước ra khỏi phòng bệnh với vẻ mặt mệt mỏi. Tuy nhiên, khi cô mở cửa, cô ngạc nhiên khi thấy một bóng người quen thuộc đang đợi mình.

"Sơ Anlei?"

Nhìn nữ tu lớn tuổi với nụ cười hiền hậu, Vania có phần ngạc nhiên. Người phụ nữ này là người đã hướng dẫn cô trên con đường của một Mục sự Chữa Lành. Theo một cách nào đó, cô ấy cũng là cấp trên trực tiếp của Vania trong giáo hội, vì Vania chưa có một vị trí cố định.

"Hehe... Dạo này cô thế nào rồi, sơ Vania? Có vẻ như... sơ đang phải đối mặt với những thử thách mới."

"Không, không... Tôi chỉ đang làm công việc thường ngày của mình. Đây không phải là thử thách gì lớn..."

"Tôi vừa xem lại hồ sơ của sơ. Trong vài ngày qua, sơ đã làm việc liên tục, điều trị hiệu quả mười hai vết thương nghiêm trọng, tất cả đều mang lại kết quả xuất sắc. Mặc dù sơ không chính thức là nhân viên bệnh viện, nhưng sơ vẫn đã đảm nhận những công việc nặng nề như vậy. Sơ thật sự đã làm việc chăm chỉ."

Với hai tay chắp trước ngực, sơ Anlei nhìn bệnh viện bận rộn và mỉm cười với Vania, người đáp lại một cách tôn kính.

"Đây không phải là thử thách gì lớn, và không cần phải nói về sự vất vả. Đây chỉ là một phần nhiệm vụ của tôi. Bây giờ, tất cả những người bị thương ở Tivian đổ về đây, với tư cách là một tôi tớ của Thánh Mẫu, nhiệm vụ của tôi là làm mọi thứ có thể để chữa lành cho họ."

Với vẻ sùng đạo và khiêm nhường, Vania nói chuyện với sơ Anlei, người gật đầu với một nụ cười.

"Hừm... Thánh Mẫu thật may mắn khi có một tôi tớ trung thành, siêng năng và tài năng như sơ. Đối với toàn thể giáo hội, đây là một phước lành... Sơ Vania, theo ý kiến của tôi, sơ xứng đáng nhận một phần thưởng đặc biệt."

"Một phần thưởng đặc biệt? Sơ Anlei... Ý của sơ là..."

Nghe lời sơ Anlei, Vania hơi bối rối. Sơ Anlei tiếp tục với một nụ cười.

"Vài ngày trước, sơ đã bị cuốn vào sự hỗn loạn tại Quảng trường Bishop. Lúc đó, sơ đã thể hiện đặc biệt xuất sắc. Sơ không chỉ kịp thời điều trị tất cả các thường dân bị thương, mà còn cứu sống nhiều lính gác bị thương nặng, kéo nhiều người từ cõi chết trở về. Mặc dù bi kịch không thể ngăn chặn, nhưng sơ đã ngăn chặn sự lan rộng của nó. Sự nhanh trí và hành động đúng đắn của sơ đã giảm thiểu thiệt hại, giúp Cục Bình An và công việc tiếp theo của chúng ta diễn ra dễ dàng hơn. Nhiều người đã khen ngợi sơ rất nhiều."

"Đây là điều tôi nên làm..."

Vania tiếp tục đáp lại một cách khiêm tốn, nghĩ thầm rằng nhiều hành động của cô đêm đó đều được hướng dẫn bởi lời khuyên của Dorothy.

"Hành động của sơ đêm đó đã để lại ấn tượng sâu sắc... Quan trọng hơn, sơ đã kịp thời điều trị vết thương cho Công chúa Isabella, cứu cô ấy khỏi nguy hiểm. Điều này đã ngăn gia đình hoàng gia mất đi hai thành viên quan trọng liên tiếp. Hoàng hậu Despenser đã đích thân bày tỏ lòng biết ơn của bà với Tổng giám mục Francesco."

Sơ Anlei tiếp tục từ tốn. Nghe vậy, Vania sững sờ trong giây lát, rồi ngay lập tức cúi đầu.

"Được Hoàng hậu đích thân cảm ơn… thật sự là vinh dự lớn với tôi!"

"Dù sao đi nữa, nhờ những nỗ lực của sơ, mối quan hệ của chúng ta với Gia tộc Hoàng gia Despenser đã trở nên gần gũi hơn. Tổng giám mục Francesco cũng đánh giá cao sơ. Kết hợp với những thành tựu trước đây của sơ trong việc bí mật hỗ trợ phá hủy một hang ổ giáo phái, Đức Hồng Y đã quyết định thưởng cho sơ."

Khi nói, sơ Anlei nhìn Vania và tiếp tục.

"Sơ Vania, Tổng giám mục Francesco đã quyết định thăng chức cho sơ. Ngài đề nghị sơ đi đến Ivengard, đến Thung lũng Leichel, thánh địa của Giáo Phái Thánh Mẫu của chúng ta, để hành hương."

Bắt đầu từ Arc này sẽ đổi cách xưng hô của một vài nhân vật