Don’t Tell Me This Is the True History of the Three Kingdoms!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1293

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 05 - Chương 34 : Đừng nói với tôi đây là ba người cưỡi ngựa đi ngàn dặm (11)

Góc nhìn của Vân Trường.

Kỳ thực khi so sánh về độ dài binh khí trong một trận đấu,binh khí ngắn bao giờ cũng vô cùng bất lợi hơn so với binh khí dài.Chỉ có thể vận dụng được tốt,tập đến khi làm chủ được binh khí mới có thể đấu lại được với lợi thế củatrường thương,trường kích.

Hoặc là,bản thân hoàn toàn có thể chặn lại những đòn tấn công bên kia với các động tác võ thuật đoản thương .

"...Un ! ...Un !" Thay vì lớn tiếng la hét,Liêu Hóa lại nín thở dùng sức chặn lại mọi đòn tấn công của tôi.

Đoản thương của cô ta đâm tới,tôi lại né tránh trái phải.Nhưng rõ ràng đã né tránh được nhưng mũi thương loại xoay rồi lại nhắm thẳng vào tôi.

*Keng !* *Keng !*

Cùng với âm thanh lanh rõ ràng của binh khí va chạm,tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài đỡ đòn tấn công của cô ta.Nhưng chỉ sau một vài giây,so với thanh long đao của tôi,đoản thương của Liêu Hóa có thể dễ dàng ra chiêu tiếp theo trước khi tôi kịp ra chiêu.

*Keng !* *Keng !*

Tôi phải nói rằng,cô gái tên Liêu Hóa này là cao thủ dùng đoản thương . Mỗi chiêu mỗi thức của cô ta tôi không hẳn là những động tác võ thuật nhưng đều luôn nhắm tới chỗ yếu hại của tôi.Chỉ điều này thôi tôi cũng không thể nào xem thường cô ấy,nếu coi cô ấy là một võ giả cũng không sai.

"Với võ nghệ như vậy,ở lại quân khăn vàng không biết trọng nhân tài !" Lợi dụng giữa những đòn tấn công,tôi cố gắng nói ra chút lòng tôn trọng trong lòng .Nếu mà như vậy có thể khiến cô ấy ý thức được rằng mình đi nhầm đường,vậy thì tất nhiên là quá tốt rồi.

"Tôi cũng không phải là kẻ đại tài.Mặc kệ ở nơi nào,tôi cũng chỉ là phàm nhân mà thôi . —— Un!" Cô ấy không quên tấn công về phía tôi khi nói những lời này.

"Thời đại loạn lạc,tự cho là phàm nhân nhưng sống tiếp như thế nào sao !"

"Vẫn là câu nói kia,những người nên sống thì không thể chết được ."

*Keng !* *Keng !* *Keng !*

Cô ấy ca mày ,có lẽ vì thấy tôi vẫn còn có thời gian rảnh mà nói chuyện vì đã xem thường võ nghệ của cô ấy.Và cô ấy bắt đầu dùng những chiêu số nhanh hơn trước mà tấn công về phía tôi.

Lần này đúng thật là.Vốn tôi không có ý định xem thường võ nghệ của cô ấy.Nếu đã như vậy,hãy phân rõ thắng bại đi.

*Keng !*

Cô ấy tấn công với đoản thương của mình một lần nữa và tôi đỡ với thanh long đao của mình.Sau đó cô ấy lại định giở trò cũ khi đang nhanh chóng thu tay lại rồi lại tấn công lại.nhưng tôi đã nhìn ra thời cơ mà tôi chờ đợi ——

“Ha!”Tôi dồn hết sức mà nhắm thẳng vào đoản thương của cô ấy.Trước khi cô ấy kịp thu tay lại thì tôi đã dồn toàn lực mà tấn công tới.

"A!" Cô ấy nhất thời không biết phải phản ứng ra sao nhưng chỉ có thể đấu sức với tôi .Hiển nhiên về mặt này cô ấy thua kém hơn tôi.

*Ô ~~~* Một tiếng ngựa ví cao vút vang tận mây xanh khi thấy Liêu Hóa và ngựa của ấy ngã nhào xuống đất trước đòn đẩy mạnh mẽ của tôi.

“Uwaa! Kuh!” Liêu Hóa nghẹn ngào kêu lên khi cô ấy ngã ngào xuống đất và vội vã cố gắng đứng dậy ngay lập tức nhưng cơ thể con ngựa đã đè lên chân phải của cô ấy nên cô ấy không có cách nào để thoát thân.

So với cô ấy,tôi vẫn bình tĩnh chĩa thanh long đao về phía binh lính xung quanh để tránh bọn họ lao vào đây đánh nhau và cưỡi ngựa tới trước Liêu Hóa.

"..." Cô ấy thấy không có cách nào thoát ra,Liêu Hóa nhanh chóng từ bỏ và nhắm mắt lại khi cô ấy nằm ngửa.

"Tại sao cô lại không chống cự ?"

"Sức mạnh chênh lệch quá lớn.Tôi không có cách nào có thể chống cự lại cô." Cô ấy nói khi ném đoản thương trong tay đi.

"Nếu nói như vậy,cô muốn đầu hàng ?"

"Thân là bại phỉ ,đầu hàng có nghĩa lý gì chứ ? Không bằng mau chóng kết thúc tôi tại đây,tôi cũng có thể tạm biệt cuộc sống này của mình ngay bây giờ."

Cái cô này...Lẽ nào cô ấy không có ước mơ hay lý tưởng nào mà cô ấy muốn nó trở thành hiện thực sao ?

"Vậy thì." Tôi nói khi tôi giơ thanh long đao lên và đặt vào cổ cô ấy."Cô có muốn tác thành cho cô không ?"

"..." Cô ấy không nói lời nào ,phỏng chừng đó chính là ngầm đồng ý.

Không giống lần đầu tiên giết người,trước mặt tôi xác người cũng không ít,vì vậy nhiều hay ít không quan trọng.

Nhưng chỉ là...

"Nếu đã như vậy,tôi tuyệt đối sẽ không giết cô." Tôi đưa lưỡi thanh long đao khỏi cổ cô ấy khi tôi nói như vậy.

"..." Cô ấy từ từ mở mắt ra nhưng không nhìn về phía tôi mà nhìn lên bầu trời trong vài giây trước khi nói rằng."Tại sao ?"

Tại sao huh,mặc dù tôi không muốn nói ,nhưng quả thực tôi có lý do để làm chuyện này.

Tôi nhìn xung quanh và thấy phía xa xa Văn Viễn đang khiến quân khăn vàng tứ tán.So với bên phía tôi,khí thế gây sợ hãi của cô ấy hiệu qua hơn.Bây giờ khi nghĩ về nó,cảm giác như là tôi thật giống nhân vật mồi nhử trong trận chiến này.

Có điều nói đi nói lại,hành động của toàn bộ quân khăn vàng ở nơi này có chút kỳ quái .Một mặt xuất hiện ở nơi này đã có chút kỳ lạ.Mặt khác,rõ ràng chúng vừa rồi còn phong tỏa hết lối ra nhưng khi chúng tôi vừa dẫn quân ra khỏi cửa ,chúng lại lao tới chúng tôi cứ như thể chúng muốn đuổi cùng giết tận chúng tôi vậy.

...Không sao,bất kể như thế nào cũng kết thúc rồi.Chỉ vừa mới đến đã như thế,tôi vẫn còn dư dả thời gian để nói chuyện với Liêu Hóa.Tôi lập tức nói tiếp.

"Cô đã nói rằng người nên sống tiếp sẽ không phải chết đúng không."

"..." Cô ấy im lặng nhìn tôi và rõ ràng là không biết tôi muốn nói gì.

"Nếu đã như vậy,cô không nên chết." Tôi dùng lưỡi thanh long đao chỉ vào vết sẹo trên mặt cô ấy trước khi tiếp tục nói."Thù nhà với quốc hận của cô,mặc dù vết thương trên người.Nhưng cô lại đại nạn không chết trong thời loạn lạc,vốn đã không dễ.Người trải qua tầng tầng lớp lớp sự khốn khổ của cuộc sống trên đời,không thể không có con đường của chính mình sao.Cô cũng không phải người tham sống sợ chết,làm sao có thể chết ở nơi này đây ? Làm sao lại có thể chết dưới đao của tôi đây ?"

"Và làm sao cô lại biết tôi không phải là người tham sống sợ chết ?"

"Tham sống sợ chết sao,không phải tự để lộ bản thân mình sau khi phi thương về phía tôi sao ?"

"Cái đó,tôi chỉ là..." Liêu Hóa vẫn còn muốn nói nhưng không hoàn thành lời nói của mình.Mặc dù tôi không rõ trong lòng cô ấy muốn nói gì nhưng những điều này cũng khiến cho cô ấy sự suy nghĩ về bản thân mình.Vậy là đủ rồi.

Chỉ chốc lát sau,cô ấy thở dài."Quan tướng quân,lời cô nói không sai.Quả thật tôi có con đường của riêng mình.Hơn nữa còn chưa hoàn thành nó." Giọng nói của cô ấy có vẻ hơi mềm yếu nhưng cũng lộ chút vẻ ôn hòa."Thế còn con đường của Quan tướng quân ?"

"Tôi sao ?" Tôi mỉm cười khi đề tài lập tức được hướng tới tôi."Kỳ thực tôi vẫn còn chưa rõ con đường của mình.Nhưng tôi nghĩ chỉ cần đi theo ca ca,tôi sẽ tìm thấy con đường của riêng mình."

"..." Cô ấy lại trở nên trầm mặc khi tôi nói xong.

Và sau một khắc,cô ấy đột nhiên rút hai chân ra khỏi ngựa và lao thẳng tới tôi.

Đây là ——