Don’t Tell Me This Is the True History of the Three Kingdoms!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1293

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 05 - Chương 11 : Đừng nói với tôi đây là trận Quan Độ (5)

Ngọn núi này không cao lắm nhưng ở lại lâu vẫn cảm thấy rất lạnh.

Tôi ôm lấy cơ thể mình và cố gắng làm ấm mình nhưng vẫn không chịu nổi mà rùng mình một cái khi cơn gió lạnh thổi qua.

Ngay sau đó,đám mây thổi qua và ánh sáng mặt trời chiếu xuống thanh kiếm của tôi mà phản quang khiến người khác chói mắt khi nhìn thấy nó.Một phần phản chiếu lên mặt tôi,một nửa phản chiếu lên mặt Bản Sơ.

Bản Sơ kéo chiếc áo choàng sang trọng và lộng lẫy nặng nề của mình trên mặt đất khi cô ấy đừng đó trừng trừng nhìn tôi với vẻ mặt dữ tợn.

"Bản Sơ,đã lâu không gặp ." Tôi giơ tay lên chào hỏi cô ấy với vẻ mặt không chút căng thẳng nào bất chấp tình trạng đối địch của hai bên.

"Hừ !" Cô ấy thở dài xem thường và nhìn tôi rồi sau đó hoang mang nhìn sang Hứa Du trước khi nói tiếp."Cái đồ đê tiện nhà cô !"

"Bản,Bản Sơ,thực ra chuyện không phải như vậy..."

"Tử Viễn,cô không cần phải nói gì cả !" Bản Sơ giận dữ gào thét khiến cho Hứa Du hoảng sợ mà lùi về phía sau hai bước và không dám nói ra câu nào.

"Thôi nào Bản Sơ.Đã lâu rồi chúng ta mới gặp lại nhau.Vất vả lắm mới thấy mặt nhau,tại sao cô lại chĩa kiếm về phía tôi ?"

Khi tôi nói xong,tôi cũng cảm thấy một lưỡi kiếm đang chĩa vào cổ họng mình và đang từ từ chĩa sâu vào."Cô biết rõ tại sao rồi mà còn hỏi !"

"..." Mặc dù trong lòng tôi bắt đầu hơi cảm thấy sợ sệt nhưng tôi cũng không định lùi về phía sau.

"Mạnh Đức,chúng ta đường đường chính chính đối đầu với nhau,nhưng cô lại ở đây làm chuyện 'Kê minh Cẩu đạo' như thế này." Bản Sơ nói tới đây thì cơ thể cô ấy vừa phẫn nộ vừa run rẩy."Cô xúi người nổi loạn ở vùng đất của tôi,cướp lương thảo của tôi,giết đại tướng của tôi.Và bây giờ,ngay cả cấp dưới của tôi mà cô cũng muốn cướp đi sao ?"

[TL: Kê minh Cẩu đạo : bắt trước tiếng gà gáy và giả làm chó để ăn trộm ]

Thực sự tôi không thể phủ nhận những lời này của Bản Sơ và tôi nhìn chằm chằm lại cô ấy.Lúc này cô ấy hơi lùi bước nhưng vẫn cắn răng và trừng mắt nhìn về phía tôi.

"Sao nào ? Tôi có nói gì sai không ?"

Đối với những lời này,tôi chỉ có thể thở dài và sau đó ——

"Bản Sơ !"

" !"

Tôi lập tức hét lớn một tiếng ,tôi nhanh chóng giơ tay lên bắt lấy lưỡi kiếm sắc bén của Bản Sơ.

Máu tươi phun ra từ lưỡi kiếm ngay tức khắc và sau đó bắn lên chiếc khăn lông thú sang trọng,lộng lẫy của Bản Sơ.

"Cái,cái tên nhà cô !" Dường như Bản Sơ hơi lui lại trước hành động này của tôi.Trong mắt cô ấy,tôi nhìn thấy vẻ lờ mờ đối lập với vẻ kiên định vừa nãy.

"Mạnh Đức ! Cô đang làm cái gì vậy !" Hứa Du chạy đến nắm lấy tay bị thương của tôi và dùng sức gỡ tay tôi khỏi lưỡi kiếm.Sắc mặt Hứa Du trở nên nhợt nhạt khi cô ấy nhìn vào tay tôi."Tại sao,tại sao phải làm đến mức này chứ ?!"

"...Tôi chỉ đang đau lòng mà thôi." Tôi thở dài và tiếp tục nói với giọng điệu bình tĩnh của mình."Hóa ra Bản Sơ kia,có lẽ chúng ta sẽ không còn được gặp lại."

Mặc dù chỉ là trong chốc lát,nhưng dường như tôi nhìn thấy vai Viên Thiệu run rẩy trước những lời này của tôi.

"Bản Sơ..." Lập tức,tôi nói khi tôi nhìn về phía Bản Sơ đang thừ người ra."Dưới góc nhìn của cô,Tử Viễn và những người khác thật sự chỉ là cấp dưới thôi sao ?"

"Cái gì ?"

"Bởi vì cô có lãnh địa,bởi vì có quyền lực,bởi vì bốn đời làm Tam Công.Vì lẽ đó cô mới thể hiện dáng vẻ cao cao tại thượng sao ?!"

"Kuh ! Cấp dưới chỉ là cấp dưới . Đối với tôi mà nói,những thứ như vậy vốn đã bị tôi vứt bỏ từ lúc tôi trở thành Ký Châu mục rồi ." Bản Sơ vung thanh kiếm và đút lại vào trong vỏ khi cô ấy xoay người đi để cho tôi không nhìn thấy vẻ mặt của cô ấy.

"Thực sự chỉ là như vậy thôi sao ?" Tôi ôn nhu mỉm cười khi tôi nhìn hình bóng Bản Sơ."Nếu đã như vậy,tại sao cô lại một thân một mình vì Hứa Du mà đuổi theo tới đây ? Vì sao không dùng loạn tiễn mà bắn chết Hứa Du ?"

"..." Bản Sơ không nói lời nào nhưng tôi cũng có thể đoán ra được tại sao.Tôi có sự tự tin này.

"Bởi vì Bản Sơ cô không muốn mất nôt người bạn đồng hành cuối cùng của mình."

"Cái gì mà bạn đồng..."

"Có vẻ gần đây cô càng ngày càng thờ ở với Tử Viễn phải không ?"

Bản Sơ sững sờ và cuống quít quay đầu lại nhìn tôi với ánh mắt vô cùng kinh ngạc.

Nhìn thấy Bản Sơ như vậy,tôi liền biết rõ tất cả mọi chuyện.

Hứa Du trước đây vốn từ đầu đã không được mọi người để ý,chỉ có tôi và Bản Sơ mới có thể nhìn thấy cô ấy.

Lý do là bởi vì chúng tôi đang nắm giữ một trái tim có thể chấp nhận vạn vật thiên hạ.Sự nhu nhược mà nỗ lực của Hứa Du trong mắt chúng tôi cũng có sự mị lực của riêng mình.

[TL:mị lực : nét quyến rũ,duyên dáng ]

Nhưng Bản Sơ lúc này,hoặc kể từ lúc bắt đầu thảo phạt Đồng Trác, e là trái tim đó cũng bắt đầu khô héo rồi.

Cô ấy lúc đó thiếu thận trọng đã biến thành một người tự kiêu và hẹp hòi.

"...Mạnh Đức,cô nói những lời vô nghĩa này ra làm gì ?" Cuối cùng thì Bản Sơ mới có thể lấy hết can đảm mà nhìn tôi sau một hồi im lặng."Bây giờ thời thế thay đổi,thiên hạ đại loạn,chư hầu nổi lên bốn phía.Nhà Viên bốn đời làm Tam công,hết thảy ánh mắt của con dân đại Hán đều đang chằm chằm nhìn tôi .Thân là quý tộc,sao tôi phải có nghĩa vụ phải gần gũi với thuộc hạ của mình ?"

Khi cô ấy nói như vậy,cô ấy lập tức chỉ vào tôi.

"Còn cô thì sao ? Rốt cuộc cô cũng là cháu gái nuôi của một hoạn quan.Sẽ không có ai ôm hy vọng với cô.Vì lẽ đó cô có thể làm được bất cứ điều gì mình muốn và trước sau đều không phải chịu tí áp lực nào.Thậm chí nếu cô thất bại,cùng lắm cô cũng chỉ là một trong nhiều thất bại trước đó trong lịch sử.Nhưng tôi lại là quý tộc Đại Hán,nếu như thất bại thì sẽ mãi mãi làm tội nhân triều Hán."

Cô ấy không hiểu.

Nhưng lời này hiện ra trên mặt Bản Sơ.

Quả thực,lời cô ấy nói cũng không sai.Có lẽ tôi và cô ấy khác nhau hay đúng là như vậy.

Thế nhưng...

"Nhưng dựa vào cái gì mà cô để cho căng thẳng của mình cô ảnh hưởng đến cấp dưới của cô ? " Tôi khá tức giận lức này và bước vọt tới Viên Thiệu rồi nắm lấy vai cô ấy."Cô tuy là quý tộc,nhưng vậy thì sao chứ ? Chẳng lẽ vì trách nhiệm với lịch sử mà cô không thể làm một chúa công tốt sao ? Làm sao cô có thể khiến cấp dưới của mình bán mạng cho cô khi mục tiêu của cô cao vời vợi và không thể với tới !!"

"Mạnh Đức,cô buông tay ra !"

"Cô có biết mình gây bao nhiêu đau đớn cho Tử Viễn khi cô ấy được ở bên cạnh cô nhưng cô không để ý đến cô ấy không ? Đây có phải là cách cô đối xử với bạn đồng hành của mình sao ?!"

"Kuh..." Cuối cùng tôi cũng nói ra câu này,làm cho Bản Sơ phát tiết ra.Và tôi mở thả cô ấy ra đến khi tôi nhìn thấy vẻ mặt hối hận của cô ấy.

"Mạnh Đức...Bản Sơ..." Hứa Du đung đưa không ngừng giữa hai chúng tôi.Cô ấy muốn làm điều gì đó nhưng lại không biết phải làm sao.

"Tử Viễn,hãy đi về cùng với Bản Sơ đi."

"Hả ?"

"Dù sao tôi cũng giúp cô giải quyết sự việc theo cách cô muốn ,không phải sao ?"

"À...Vâng." Cuối cùng thì Hứa Du mới lấy lại tinh thần khi giơ phong thư ở trong tay lên trước khi mãi cô ấy mới hiểu được và thẹn thùng gật đầu.

"Đây là ý gì đây ?" Bản Sơ vừa nói vừa giật lấy phong thư và bắt đầu đọc nó.

Thực ra tôi để Hứa Du đến tìm tôi cũng không phải tôi muốn có tin tức nội bộ từ cô ấy.Mà trên phong thư tôi cũng chỉ có viết "Cô có muốn Bản Sơ quay trở về dáng vẻ trước kia không ?" mà thôi.Nói trắng ra,chỉ là chính tôi đột nhiên muốn muốn quản một việc không đâu mà thôi.

Chỉ là không ngờ tới Bản Sơ lại chạy nhanh tới đây như vậy.Vốn tưởng chuyện này sẽ rất phiền phức ai ngờ lại trở nên dễ dàng đến như vậy.

Rốt cuộc Viên Thiệu vẫn còn quan tâm đến Hứa Du hay không đây ? Hay vẫn chỉ là 'quý nhân' mấy ngày nay giúp đỡ Bản Sơ đây ?

Có lẽ cả hai.

Khi tôi nghĩ tới đây,Viên Thiệu đã xem xong lá thư từ lâu và đang suy tư.Cô ấy khó chịu nhìn tôi một chút và quay mặt đi.

"Mạnh Đức,cái tên nhà cô đúng thật là phiền phức mà.Cứ chờ đó đi,tôi sẽ sớm đánh bại được cô thôi."

—— Mạnh Đức ! Tôi sẽ đánh bại cô vào một ngày nào đó !

Trong giây lát,hình ảnh cô bé không cao la hét về phía tôi với giọng điệu tràn ngập chí hướng kèm ánh mắt tràn ngập sự bướng bỉnh không chịu khuất phục.

"Ha ha ha..." Hứa Du ở một bên có lẽ cũng suy nghĩ giống như tôi khi cô ấy bắt đầu cười khúc khích.

"Ha ha ha ." Tôi nhất thời cũng không nhìn được và bắt đầu cười thành tiếng rồi nói rằng."Được thôi ! Tôi chờ biểu hiện của cô trên chiến trường !"