Các hoạt động câu lạc bộ đã kết thúc. Trời đã tối đen như mực rồi, và cả khu vực đang được thắp sáng bởi những ánh đèn nhân tạo.
"Chà, mình mệt rồi. Buổi tập hôm nay vất vả quá. Đúng rồi, Hiroki, sau đó cậu có muốn đi ăn ramen không?"
"A, thực xin lỗi, hôm nay tôi cũng không đi được, cám ơn ông đã mời tôi nhé ."
Vì tôi có một nơi cần phải đến hôm nay nên tôi không thể đi được
“Sao cậu không giới thiệu bạn gái cho mọi người biết đi ?”
" Bạn gái gì chứ . Tôi về nhà đây .Mai gặp nhé."
"Mai gặp lại"
Và tôi rời đi ngay sau đó và đã đến nơi tôi cần đến (Có thể do tôi nghĩ vậy ) . Đó là một nơi mà tôi đã luôn ghé quá từ mùa đông cao trung năm nhất.
"Chào buổi tối ạ"
"Chào buổi tối Hiroki-kun. Cảm ơn cháu vì đã ghé qua nhé..."
Đây là ngôi nhà của Yukiho Hamachi, một người bạn thời thơ ấu của tôi, người đã ở cùng tôi trong một thời gian dài. Khi tôi bấm máy liên lạc, hôm nay mẹ của Yuki lại chào tôi. Do các hoạt động của câu lạc bộ, tôi chỉ có thể đến đây vào ban đêm, nhưng... cô ấy là một người tốt, người chào đón tôi mà không khó chiu.
"Cháu xin lỗi vì đã xông vào quá muộn vào ban đêm. Vậy... Hôm nay chuyện thế nào, rồi cô?"
"...không hề. Như thường lệ, Con bé vẫn tự khóa mình trong phòng."
"…Vậy sao ạ?"
"…Cô thực sự, khi nào... con bé đó sẽ đi học như trước đây nữa.."
Mẹ của Yuki nói vậy trong khi bỏ cuộc. Và khi tôi nghe điều đó, tôi cũng tỏ ra chút lo lắng.
Phải, Yuki đã bỏ học từ mùa thu năm đầu tiên ở trường trung học. Mặc dù ban đầu tính cách hiền lành nhưng không có báo cáo nào về việc bị quấy rối ở trường và thành tích học tập của cậu ấy rất xuất sắc. Mặc dù vậy, cô đột ngột nghỉ học và nhốt mình trong phòng.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage