Điệp viên của tiểu thư bạch tạng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Tập 02 - Chương 05: Tuyên chiến

Cuối tuần, vài ngày sau khi đại hội bắt đầu, vào nửa đêm, tôi cùng Vira tiến đến nơi tổ chức hội nghị tam cường giữa ba đại diện của Profligate, Logos và Salome trong bộ áo choàng có mũ trùm thấp đủ để che khuất đôi mắt, thắt lưng đeo hai thanh đao thẳng, một bên trái một bên phải.

Kể từ ngày đầu đại hội, Hoàng tử Karl gần như ngày nào cũng mời cô Rosalind khiêu vũ nhằm tiếp cận cô ấy, nhưng cô Rosalind và Nisha nhất quán có “cảm giác khó chịu” với Hoàng tử Karl. Hơn nữa, điều kỳ lạ là Hoàng tử Karl thường hỏi cô Rosalind về quá trình cô trở thành Hầu tước và về tôi.

Tôi cũng đang quan sát Hoàng tử Karl, nhưng ngoài màu mắt, nhân vật này giống như trong nguyên tác, nên vẫn không được chủ quan. Dù bây giờ có khác đi thì cũng không loại trừ khả năng cô Rosalind và Nisha sẽ yêu Hoàng tử Karl giống như trong nguyên tác, nên tôi nhận thức lại rằng đối phương vẫn rất nguy hiểm.

“Chúng đã tới rồi à?”

“Vâng, thưa Sư phụ. Zabi đang tiếp đón chúng. Hy vọng không có ai chết...”

“Cô ta sẽ không giết cả ông trùm đâu. Vì tôi đã dặn rồi mà.”

-------------------------------

Tại địa điểm tổ chức hội nghị tam cường.

Cho đến nay, giới xã hội ngầm thủ đô Londinium do hai băng đảng lớn thống trị: băng côn đồ Logos do ông trùm Macmillan Stefanos cầm đầu, chuyên đòi nợ và bảo kê; và băng cờ bạc hợp pháp và bất hợp pháp Salome do ông trùm Tepris Samothrace cầm đầu.

Tuy nhiên, sự trỗi dậy của lực lượng bạo lực cực đoan thứ ba mang tên Profligate, do Zabi thống nhất khu ổ chuột và có tất cả thành viên đều là phần tử quá khích, đã làm lung lay thế cân bằng đó.

Theo mệnh lệnh của Raptor, Zabi – với danh nghĩa trùm của Profligate – đã mời hai ông trùm của Logos và Salome tham gia hội nghị tam cường, dẫn đến tình huống hiện tại.

Địa điểm được chọn là một biệt thự gần lối vào khu ổ chuột.

Ngay từ đầu địa điểm đã được thông báo, không hạn chế số lượng tùy tùng, và được phép mang vũ khí. Thông tin này được loan truyền đến tận cấp thấp nhất của các băng đảng, nên nếu từ chối lời mời, cả hai ông trùm sẽ bị coi là "sợ Profligate" trong mắt đàn em.

Băng đảng mà bị coi thường là coi như tiêu, nên hai ông trùm Logos và Salome không thể từ chối hội nghị hôm nay. Logos và Salome đều huy động hàng trăm thuộc hạ vũ trang bao vây biệt thự.

“Mày gọi bọn tao tới đây làm gì?”

Lúc bước vào căn phòng có trần cao, đèn chùm lộng lẫy, giữa phòng là chiếc bàn gỗ dài sáng bóng có khảm hoa văn, Macmillan Stefanos - ông trùm của Logos - cao gần 2 mét, thân hình phốp pháp, mặc trang phục sang trọng của quý tộc, đeo nhiều vòng vàng với viên đá quý lớn ở ngón tay, hào nhoáng như người làm giàu phi pháp, đi cùng hai tay sai, hỏi Zabi với giọng đanh thép.

“Thông thường, khi mời người khác đến, mày phải ra đón mới đúng lễ nghi chứ?”

Ông trùm của Salome - Tepris Samothrace - cao gầy, mặc bộ vest đen thanh lịch, tóc bạc kết hợp lưới, kiểu tóc ôm đầu, vẻ điềm tĩnh, cũng có hai tay sai bên cạnh, bổ sung.

“Hả? Lễ nghi? Là cái đéo gì thế? Người lớn mà lo ba cái chuyện nhỏ nhặt như vậy sao? Ông nên thôi đi. Giống như ông đang nói chim của mình bé vậy đó.”

“Mày gan dạ hay điên vậy?”

“Tao nghĩ là cái sau đó.”

Macmillan gật đầu đồng ý với lời của Tepris.

“Thôi, ngồi xuống đi. Tính nói chuyện với tôi từ trên cao như thế đến bao giờ?”

Zabi ngồi thoải mái trên ghế, tựa lưng và gác chân lên tay vịn, nhìn hai ông trùm với ánh mắt coi thường, chỉ tay vào ghế.

“Tao có nghe đồn, nhưng không ngờ một đứa nhóc như mày lại thật sự thống nhất được khu ổ chuột này đấy.”

“A ha! Đừng trông mặt mà bắt hình dong chứ? Mấy ông cứ khen thêm đi, tôi hổng ngại đâu.”

Phớt lờ lời Zabi, Tepris mở miệng:

“Dám triệu tập tụi tao đến đây cơ đấy. Có vẻ như mày chán sống rồi nhỉ? Dù mày đã kiểm soát được khu ổ chuột, nhưng với tụi tao, mày vẫn chỉ là con chuột bẩn thỉu thôi. Đừng có xem thường tụi tao, kẻo hối hận đấy.”

Macmillan và Tepris ngồi xuống, vứt cho Zabi ánh mắt khinh bỉ và lời lẽ miệt thị.

“Khục...! Cái gì thế, đe dọa à? Buồn cười ghê...! Ha ha ha...!”

Thái độ coi thường của Zabi khiến Macmillan nổi gân xanh trên trán.

“Này cậu bé, à không, cô bé. Đừng cố ra vẻ. Tao nóng tính lắm đấy.”

“Chà~... Thế à?”

Zabi vươn tay ra hiệu cho Az, Az liền đưa cô bé một thanh kẹo mút. Zabi nhét kẹo vào miệng.

“Tao đồng ý với Stepanos. Tụi tao là găng tơ, không thể ngạo mạn trước mặt người khác được. Nhưng vẫn có những lễ nghi, quy tắc cần tôn trọng. Kẻ không tôn trọng sẽ không được khoan dung đâu.”

“Ơ hay... chính mấy ông không tôn trọng tôi trước kia mà? Ánh mắt khinh miệt dân ổ chuột đặc trưng của mấy ông là bằng chứng rõ ràng nhất đấy.”

“Hừ, nghe nói mày là Chó điên của khu ổ chuột, nhưng chỉ vì thống nhất được khu ổ chuột mà kiêu ngạo gớm nhỉ. Có biết câu ếch ngồi đáy giếng không?”

“Giới thiệu bản thân à? Nhìn đần độn mà biết cả thành ngữ khó hiểu nhỉ, lão béo.”

“Mày...!!”

“Bình tĩnh nào, Logos. Đáp lại lời khiêu khích của con nhóc này làm gì chứ.”

Tepris cản Macmillan đang phẫn nộ và các tay sai sẵn sàng ra tay.

“Trả câu đó cho các ông đấy. Gặp mặt tôi rồi mà vẫn không nhận ra sự chênh lệch sức mạnh áp đảo giữa hai bên à? Nếu thế thì các ông tiêu rồi.”

Hai ông trùm và tay sai không hề nhận ra mùi máu nồng nặc tỏa ra từ Zabi.

““Pfff...””

Có lẽ vì thế, hai tay sai của Macmillan mới phì cười trước lời nói của Zabi.

“Này, hai thằng kia, cười nữa là chết đấy.”

“Há há!” “Hế hế!”

"..."

Ngay khoảnh khắc hai tay sai của Macmillan bật cười thành tiếng, Zabi rút mã tấu ra, nhảy lên bàn và chém đứt cổ hai người họ.

Ngoài Az, tất cả mọi người trong phòng không kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra cho đến khi hai tên tay sai phun máu từ cổ, ngã gục xuống đất.

"Cái...?!"

“...Việc này phạm pháp đấy?!”

Khi hai cao thủ trong băng đảng bị giết trong nháy mắt mà không kịp trở tay, Tepris và tay sai rút vũ khí, còn Macmillan thì sững sờ.

Zabi ngồi trở lại ghế, vừa lau lưỡi mã tấu máu me vừa nhìn hai ông trùm.

“Tôi có cảnh cáo rồi mà phải không? May cho hai ông là Sư phụ tôi đã ra lệnh không được giết hai ông đấy.”

“S-Sư phụ? Không phải mày là trùm của Profligate sao?”

“Hả? Tôi chỉ là chỉ huy trưởng lực lượng thực thi thôi. Trùm của Profligate là sư phụ tôi cơ.”

““Cái gì?!””

Đúng lúc hai ông trùm đồng thanh, cánh cửa mở ra, Raptor bước vào.

“Chờ lâu không?”

“Sư phụ!”

Nghe Zabi gọi, Macmillan và Tepris quay lại, thấy một người đàn ông cao gần 2 mét, toàn thân được phủ áo choàng có mũ trùm che khuất đôi mắt nên không rõ tuổi tác và ngoại hình.

“Có máu đổ à?”

Giọng nói khác với bình thường của Raptor cùng khí thế bất thường khiến hai ông trùm choáng ngợp.

Zabi đứng dậy, Raptor chậm rãi ngồi vào ghế.

“...Zabi, sao lại có người chết?”

“Xin lỗi Sư phụ... Tại chúng khinh thường em nên... Nhưng, em đã vâng lời Sư phụ, không giết hai người này ạ!”

“Được rồi, ngoan lắm, Zabi.”

“Sư phụ...!”

Zabi ôm chầm lấy đùi Raptor, Raptor vuốt đầu Zabi. Khi được vuốt đầu, Zabi cọ má vào đùi Raptor như mèo con được vỗ về, khiến hai ông trùm càng ngạc nhiên trước việc Raptor đã hoàn toàn thuần hóa được Zabi.

“...Ngươi là trùm của Profligate à?”

“Đúng vậy.”

Raptor gật đầu đáp lại câu hỏi của Tepris.

“Mục đích ngươi gọi bọn ta tới đây là gì?”

“Để nói chuyện quan trọng.”

Raptor trả lời ngắn gọn câu hỏi tiếp theo của Macmillan.

“Ta vừa bị sát hại thủ hạ đấy. Đây là tuyên chiến à?”

“Đó chỉ là do thủ hạ của ông quá yếu thôi. Vì họ kiếm chuyện trước nên tôi không có ý trách Zabi khi cô bé phản công đâu.”

“...”

Macmillan theo chủ nghĩa thực lực, không thể phản bác lời Raptor.

“Vậy, nói chuyện đó đi. Logos và Salome không can thiệp vào khu ổ chuột, ba băng đảng cùng tồn tại, phải không?”

“Không, hoàn toàn sai.”

Câu phủ định khiến cả Macmillan lẫn Tepris bất ngờ.

“Chuyện đơn giản hơn thế. Logos và Salome hãy phục tùng tôi. Khi đó, quyền lợi của các người vẫn được bảo toàn. Còn từ chối thì chỉ có sự diệt vong đang chờ đợi các người thôi.”

Hai ông trùm cười nhạt trước đề nghị của Raptor.

“Đùa tệ quá đấy, thằng kia.”

“Chẳng buồn cười chút nào.”

“Không, tôi hoàn toàn nghiêm túc. Nếu tôi ra tay, Logos và Salome chẳng là gì cả. Nếu các người quý tính mạng thì nên ngoan ngoãn phục tùng.”

Trước lời nói đó, cả Macmillan và Tepris nổi giận đứng bật dậy.

“Vớ vẩn!! Đừng giỡn mặt với bọn tao!!”

“Mày nên cảm ơn vì bọn tao không giết mày ngay tại đây đấy!!”

“Đó là câu của chúng tôi mới đúng chứ? Chúng tôi có thể giết các người bất cứ lúc nào mà?”

Hai ông trùm và các tay sai thoáng biến sắc khi Zabi rút mã tấu chĩa về phía họ.

“Khoan, Zabi. Đó là quyết định của hai người sao? Hai người sẽ hối hận đấy.”

“Chấp nhận lời đề nghị vớ vẩn như thế mới là điên đấy!!”

“Rất tiếc, bọn tao không thể chấp nhận.”

“Vậy là xung đột rồi. Hai người mau chuẩn bị cho tử tế đi. Hay là ngay bây giờ cũng được. Tôi không phiền nếu hai người ra lệnh cho đàn em đang bao vây biệt thự này tấn công đâu.”

"!!"

Lời tuyên bố của Raptor khiến hai ông trùm trợn tròn đôi mắt.

“Mày nghĩ phe mày có thể đánh bại Logos và Salome à?”

“Nếu Profligate muốn tuyên chiến, Logos và Salome sẽ liên minh!”

“Dĩ nhiên là tôi biết. Như vậy thì cả hai phe các người đều sẽ bị tiêu diệt thôi.”

““—””

Sự tự tin tuyệt đối của Raptor khiến cả hai ông trùm tắt tiếng.

“Này, thằng kia, mày có biết tại sao Salome và Logos không đánh nhau không?

Salome chủ yếu kinh doanh cờ bạc, Logos chủ yếu đòi nợ và bảo kê, lãnh địa cũng được phân chia rõ ràng. Tất nhiên, thỉnh thoảng vẫn có mâu thuẫn nhỏ, nhưng hầu hết đều được giải quyết bằng đàm phán. Và khi kẻ ngoại cuộc như chúng mày xuất hiện, bọn tao sẽ liên minh chống lại.”

“...Dài dòng quá, nói thẳng vào vấn đề đi.”

“Tsk, nên là nếu mày không ra khỏi khu ổ chuột, bọn tao sẽ ký hiệp ước không xâm phạm. Sao? Đề nghị cũng không tệ chứ?”

“Khoan, Salome...!”

Macmillan toan phản đối thì Raptor trả lời Tepris:

“Từ chối.”

“Cái gì?”

“Như đã nói, các người chỉ có hai lựa chọn: phục tùng hoặc chết.”

Raptor lập tức bổ sung:

“Có một điều tôi cần thông báo: nếu có người quy hàng và kính cẩn phục tùng chúng tôi, chúng tôi sẽ chấp nhận. Hãy loan truyền điều đó đến các thành viên cấp thấp nhất của các người.”

“Mày sắp tiêu rồi, thằng chó. Mày đã biến Logos và Salome thành kẻ thù. Đừng nghĩ sẽ chết dễ dàng.”

“Nhất trí với Salome. Bọn tao hứa sẽ cho mày sống không được, chết cũng không xong.”

“Hai người thích nói gì thì tùy. Tôi khẳng định, Logos và Salome sẽ phục tùng chúng tôi trong vòng hai tuần.”

Hai ông trùm bỏ đi mà không đáp lại lời Raptor.

“Không giết chúng à, Sư phụ?”

“Ừ. Hãy làm theo cách thông minh hơn. Dĩ nhiên, cũng là cách Zabi thích.”

“Grư grư.”

Raptor vuốt cằm Zabi, Zabi phát ra tiếng kêu hài lòng.