Dị thế Nhục hình Công chúa―Fremd Torturchen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành Xác Suất của Giáo sư Moriarty

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

22 86

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

147 498

Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

(Đang ra)

Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

水戸前 カルヤ

Một cuộc sống học đường đầy cam go bắt đầu – nơi mà Ryo phải bằng mọi giá giữ kín thân phận của mình.

51 428

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

110 359

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

28 219

Tập 9 (Đang tiến hành) - Chương XII: Mẩu truyện nhỏ bé

2XNCZdr.jpg

Trong thành phố làm từ bê tông và nhựa đường là một góc phố nhỏ.

Tại góc phố ấy, vị sĩ quan cảnh sát đang đem một bé gái vào vòng bảo hộ.

Cô là một bé gái xinh đẹp với đôi mắt đỏ và mái tóc trắng.

Nhưng quần áo cô lại dơ bẩn vì cô đã ngã xuống đường.

Mưa đổ xuống khi cô nhìn lên bầu trời với đôi mắt trống rỗng. Vị sĩ quan đỡ cô dậy, nhưng cô lại không có chút phản ứng. Khi quyết định rằng tính mạng cô không đối diện với hiểm nguy nào, vị sĩ quan mang cô bé tới đồn cảnh sát. Nhưng họ không thể biết được cô là ai, và cô bé không chịu kể cho họ nghe chuyện gì đã xảy ra. Tất cả những gì cô làm chỉ là lẩm bẩm.

“Cha ơi…”

Dh7NrIL.jpg

“Cháu có thể nói cho bọn chú biết cha cháu đang ở đâu không?”

Cô bé vẫn không trả lời. Cô chỉ tiếp tục với đôi mắt thấm đẫm nước mắt.

“Mình không có thứ gì cả. Mình chẳng còn lại bất kỳ thứ gì. Vậy mà,

“Có người đã trân quý mình.

“Thật sự là thế.”

Cô bé cứ mãi lặp đi lặp lại điều đó.

Chuyện gì sẽ xảy ra với cô bé sau này là điều mà những người ở thế giới khác chẳng thể nào biết được.

Từ giờ trở đi, mọi thứ đều phụ thuộc vào cô.

Và mẩu truyện nhỏ bé tầm thường ấy

chỉ có thế.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage