Demonic Family: The Duke of Ractos

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập 1 - Chương 03: Thủ tướng-dono quá nhanh.

Tôi là thủ tướng đương thời của vương quốc Azolias.

Vương quốc này vốn là một cường quốc về quân sự, thông qua việc chế ước các quốc gia khác bằng sức mạnh quân đội đến từ Hoàng đế cùng các kỵ sĩ dưới trướng và binh lính, đôi lúc còn đánh thắng vài trận chiến nữa, từ đó thu được sự ủng hộ của dân chúng.

… Có lẽ, đây cũng chính là nguyên nhân khiến chúng tôi có một nhược điểm trí mạng.

Đó là phương diện chính trị và quản lý tài chính của đất nước kém kinh khủng.

Bởi thế, tôi, với tư cách thủ tướng, và Grid Ractos-san, với tư cách Điều hành gia, phải bù đắp sự yếu kém này.

Tôi hoạt động chính trị trong khi Grid-san quản lí tài chính.

Về phương diện chính trị, mặc dù đa phần công việc là do tôi phụ trách, nhưng vì Hoàng đế cũng có biết đôi chút, nên cũng đỡ được phần nào. Nhưng bên tài chính thì khác một trời một vực.

Không hề phóng đại một chút nào khi nói rằng tự bản thân Grid-san gánh toàn bộ vấn đề tài chính của vương quốc. Thật đấy, tôi không khoa trương đâu.

Thậm chí giờ đây, Grid-san đang xử lí một lượng giấy tờ mà đủ để khiến bất cứ ai phải cảm thấy đau tim với tốc độ đáng kinh ngạc.

Bàn tay của ông hết kí văn kiện này rồi lại chuyển sang văn kiện khác, miệng thì đang ngân nga một cách hạnh phúc.

…Dù vậy…

(Cái biểu cảm khi ổng làm thế kết hợp với quả mặt, trông kinh dị vãi lúa.)

… Quanh Grid-san chỉ toàn những tin đồn thất thiệt, và bị người đời đặt cho những ô danh như “Tên ác quỷ”, “Điều hành gia tha hóa”…

Nguyên nhân chính là do khuôn mặt của ông, ai không biết còn tưởng đó là chúa quỷ ấy chứ.

Hầu hết những lãnh đạo cấp cao của đất nước, như tôi và nhà vua, đều hiểu rằng đó chỉ là những tin đồn vô tội vạ, nhưng dân thường và đám quý tộc cấp thấp thì lại tin rằng chúng là thật.

Nếu chỉ có thế thôi thì vẫn bình thường. Không, không hề ổn chút nào. Nhưng vẫn còn tốt chán.

Vấn đề ở đây là Điều hành gia-dono rất nhạy cảm.

Vừa tháng trước, khi ông ấy va phải một người phụ nữ trong thị trấn, cô ta đã khóc lóc rất thảm thiết để van xin được tha mạng. Và điều đó làm Grid-san tổn thương đến nỗi từ chối chạm vào bất kì văn kiện nào trong hai ngày.

Hai ngày đó chẳng khác nào địa ngục cả.

[Thủ tướng-dono]

Khi còn đang suy nghĩ vẩn vơ, tôi nghe thấy tiếng gọi của Điều hành gia.

Tôi cứ ngỡ giờ ông ta vẫn còn phải vật lộn với đống giấy tờ chứ, nhưng hình như đã làm xong hết rồi thì phải.

… Đúng là một con quái vật mà, chỉ là không giống như những điều mà dân chúng miêu tả.

[Ta vào thị trấn để ăn cơm đây.]

[... Hiểu rồi. Bảo trọng, Điều hành gia-dono.]

Sau một giờ ngắn ngủi nhưng dường như vô tận với tôi, ám vệ gửi đến một bản báo cáo.

Hơn nữa, đây còn là cấp báo nữa chứ… Tôi bắt đầu có linh cảm không lành.

[Thủ tướng-dono! Điều hành gia-dono… đang ở chỗ lính canh!!!]

Tôi vượt qua giới hạn của bộ xương già này, dùng hết sức bình sinh để có thể chạy với vận tốc tối đa.

[... Thưa Điều hành gia, mời ngài đi theo tôi để làm rõ chi tiết.]

Tôi lao nhanh đến thị trấn như đang cưỡi gió, và rồi nghe thấy điều mà cậu lính vừa nói.

[C-Chờ đã!… Đợi một lát, cậu lính đằng kia!!]

Tôi vội vã xen vào, bắt đầu “tâm sự” với tên lính canh.

Tổ chức tội phạm? Cậu đang nói cái quái gì hả? Cậu muốn vương quốc bị phá sản chỉ vì mấy tin đồn nhảm nhí này thôi sao!? Hả??

Rồi rồi, tôi sẽ giải quyết mọi vấn đề liên quan đến Điều hành gia-dono. Buôn người? Làm gì có báo cáo như thế từ ám vệ!

Mấy cái tổ chức có tên gọi kinh khủng đó là gì hả, nếu có đám đấy thì Hoàng đô có còn an toàn nữa đâu! Đừng có truy đuổi mấy thứ tưởng tượng như này, hãy đi, emm, đi tuần tra quanh thị trấn hay gì cũng được!

Sau khi thành công để cậu lính canh bỏ qua và rời đi, tôi lập tức tiến đến gần Điều hành gia-dono.

Khi tôi định hỏi han thì, ơ kìa, tệ rồi… Ông ta đang sốc.

[Thủ tướng-dono. Ta muốn xin nghỉ phép vào ngày mai…]

Vừa mới chỉ nghe được đến đó, tôi ngất đi.