Đêm ấy, bầu trời đầy sao

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cách phục hồi sư sử dụng pháp thuật

(Đang ra)

Cách phục hồi sư sử dụng pháp thuật

Kurokata

Vào một ngày mưa, cậu học sinh bình thường, Usato Ken, bị triệu hồi tới thế giới khác cùng 2 người bạn mới quen Inukami Suzune và Ryuusen Kazuki. Với năng lực mới không quá nổi trội, Ken tưởng rằng mì

2 13

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

26 230

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

322 8332

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

121 3681

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

(Đang ra)

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Takata

Vừa chơi game, xem phim, đọc manga, vừa uống Coca, ăn Junk Food được ship đến như Hamburger hay Pizza. Đó là khoảng thời gian ăn chơi của tôi và Asanagi-san, nhưng nó cũng là một bí mật rất quan trọng

259 44611

One shot. - Mở đầu.

Đây, chỉ đơn giản là một câu chuyện tình mà tôi bịa ra.

Nếu nói với ai đó, sẽ chẳng ai tin.

Cũng phải, bởi đến tôi còn nghi ngờ ký ức của chính mình. Chọn làm tổn thương và tạo khoảng cách đối với những người mà bản thân quan tâm, bởi tôi không muốn họ bị tổn thương, bởi tôi muốn họ… Sống.

Cứ thế hi vọng, thầm mong mùa đông kết thúc, và mùa xuân sẽ đến.

Không, tôi không muốn đánh mất mười bảy năm chung sống với người bạn trai vụng về của mình. Từ nụ cười mà người ấy dành cho tôi, cho đến những giọt nước mắt, những kỷ niệm ngọt ngào xen lẫn đắng cay, cùng những giây phút mà chúng tôi dành riêng cho nhau sau giờ học…

Em sẵn sàng bỏ đi cảm xúc và tình yêu của mình với anh, để anh có thể trở về với cuộc sống thường nhật. Ngay cả khi chúng ta không còn gặp lại nhau nữa, nhưng em vẫn hạnh phúc khi biết anh còn đâu đó trên đời.

Đó… Là tất cả những gì em cần.

Hẳn rồi, việc kể một câu chuyện không tồn tại, nói về một khoảng thời gian mơ hồ, không cụ thể, chắc sẽ bị coi là một ‘câu chuyện tiếu lâm thời thượng’, nhỉ.

Ngày 29/2, bốn năm sau.

Em năm 22 tuổi, ở một thế giới không có anh, cô đơn trong một căn phòng với bức họa còn dang dở. Khi ấy, thời không ngừng trôi, một bầu trời đầy sao, cặp tai nghe cũ sờn cùng với một quyển sổ phác thảo từ bốn năm trước.

Em ở đây, để tìm lại chút bóng hình của anh.

Có lẽ, cảm giác này sẽ phai nhạt, rồi biến mất vào ngày 1/3. Thật tình, em không muốn mang danh ‘Kẻ ăn cắp’ đâu, nên ít nhất, hãy xuất hiện để em trả lại đĩa CD mà em đã mượn, nhé…?