Delta to Gamma no Rigakubu Noto

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

(Đang ra)

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Prajed gayatri

Giữa một ngôi trường đầy rẫy những kẻ bắt nạt trịch thượng và một hầm ngục ẩn chứa những mạo hiểm giả tàn nhẫn, người hùng của chúng ta phải hành động thật nhanh để giảm cân và cày cấp nếu muốn sống s

55 1

Ladies vs Butlers!

(Đang ra)

Ladies vs Butlers!

Kohduki Tsukasa

Akiharu Hino mất cha mẹ và được gia đình chú nhận nuôi. Cậu vào học tại trường nội trú Hakureiryō vì không muốn làm gánh nặng cho người thân.

65 775

Shurabara (tập EXTRA)

(Đang ra)

Shurabara (tập EXTRA)

Kishi Haiya

Học sinh cao trung năm 2 - lớp 3, Kazuhiro được mọi người mệnh danh là một người tốt bụng. Đó là do cậu đã giúp thành công 13 cặp, hay nói đúng hơn là 26 con người thoát khỏi kiếp F.

9 19

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

(Hoàn thành)

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

Takuro Fukuda

Tác phẩm này là một câu chuyện hoàn toàn mới do biên kịch chính của series, Fukuda Takuro, chấp bút. Đây là phần bổ sung cho series truyền hình và phim điện ảnh, đồng thời là hậu truyện của bản điện ả

7 7

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

(Đang ra)

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

Sau Trận chiến giành Priestella , vô số nạn nhân đã bị bỏ lại bởi các Tổng giám mục Tội lỗi của Dục vọng và Ham ăn. Trên hết, Anastasia Hoshin , người đã hoán đổi vị trí với linh hồn nhân tạo Eridna c

32 102

Ghi chép của Khoa Khoa học tự nhiên δ và γ - Tập 2: Tuổi trẻ này, không có lời giải khác. - Ưu Đãi Dưa Lưới: Mật Mã Hoa Hồng Đen

「Nói đến tiểu thuyết trinh thám, tôi cũng rất thích mật mã đấy.」

Không hiểu sao gần đây xung quanh tôi bắt đầu rộ lên việc thảo luận về tiểu thuyết trinh thám, nhưng rồi một hôm tan học, ngay cả Iwama cũng bắt đầu bàn về mấy chuyện này. Hôm nay chẳng có gì để làm nên chúng tôi thảnh thơi trò chuyện.

「Mật mã ấy à, có phải là sắp xếp lại ký tự không nhỉ?」

「Ừm ừm! Phần lớn là vậy đó. Đương nhiên còn rất nhiều loại khác nữa.」

「Cậu thích khoa học, không ngờ đến mật mã cũng thích, sở thích đúng là rộng thật.」

Iwama với vẻ mặt vui vẻ, nhưng lại lắc đầu.

「Không, không đâu. Mật mã vốn dĩ có quan hệ mật thiết với toán học và tin học mà, thậm chí còn có loại dùng phản ứng hóa học nữa…」

「Ra vậy. Định nghĩa của mật mã là làm cho người ngoài không thể đọc được thông tin từ văn bản mật. Chẳng hạn như mực vô hình là một loại.」

「Đúng vậy, có thể làm bằng nước chanh đấy! Cái đó thú vị lắm!」

Mực vô hình là viết chữ bằng dung dịch trong suốt lên giấy, sau đó khi hơ lửa thì giấy sẽ cháy xém và chữ mới hiện ra. Có thể dùng đường, chất axit hoặc muối kim loại đều được. Dùng nước đường hoặc nước chanh thì rất dễ thực hiện.

「À mà, tôi có một thỉnh cầu…」

Iwama hơi nhìn quanh, rồi lấy ra một phong thư kỳ lạ từ túi áo khoác.

「Cậu có thể giúp tôi giải mã cái này không?」

Đó là một phong thư đen tuyền. Bên trên viết bằng mực bạc những dòng chữ rất đẹp, 「Sau khi lên cấp ba thì mở ra nhé.」

「Có thể mở ra không?」

「Đương nhiên, đây hình như là mật mã hồi tiểu học tự sáng tạo ra, nhưng bây giờ tôi đã quên cách giải rồi.」

Thiết kế mật mã ngay từ hồi tiểu học, quả đúng là phong cách của Iwama. Tôi mở phong thư, rút ra một tấm thẻ màu đỏ bên trong. Ở giữa tấm thẻ, viết bằng mực đen dòng chữ 「Hãy tìm hoa hồng đen.」

「Chỉ có thế thôi sao…?」

「Ừm ừm, mặt sau hình như có thứ gì đó giống như mật mã.」

Tôi lật lại, không khỏi há hốc mồm.

①KVDU②WGJZ③XT

GBR④NXIQ⑤CUJYE

⑥IY⑦FHP⑧MDVAL

⑨L⑩BSM⑪RPHT⑫WF

①C④N⑦AK⑧E⑪QS⑥

Tôi hoàn toàn không nghĩ đây là mật mã mà một nữ sinh tiểu học có thể thiết kế, trông quá nghiêm túc.

「Thế nào? Chúng ta cùng nhận lời thách đấu từ một học sinh tiểu học thôi!」

Iwama nở nụ cười vui vẻ, tôi không có lựa chọn nào ngoài việc đồng ý.

「Không thể thua được.」

Thế là hai chúng tôi ở lại lớp, bắt đầu đối phó với mật mã khó nhằn này.

…Hoàn toàn không hiểu.

「Cái này cụ thể là viết khi nào? Cậu thật sự không nhớ chút nào sao?」

「Khoảng năm lớp ba, lớp bốn gì đó… sáu, bảy năm trước rồi. Hồi đó tôi làm rất nhiều việc, chắc chắn đã thiết kế nhiều mật mã và giữ lại trong ký ức sâu thẳm. Chắc chắn là tôi viết, cái bút màu bạc này cũng là thứ tôi hay dùng hồi tiểu học.」

Bây giờ Iwama vẫn là một học sinh ưu tú, nhưng so với sáu năm trước thì chắc chắn không còn nhiều sự tò mò bay bổng đến thế. Hồi tiểu học tôi còn chạy lung tung khắp núi như một con khỉ, mặc dù không tài nào kể chuyện này cho người khác được.

「Iwama của tiểu học, rốt cuộc tại sao lại viết 『Sau khi lên cấp ba thì mở ra nhé』 vậy?」

「Cái đó tôi cũng muốn biết, có lẽ mật mã ở mặt sau phải lên cấp ba mới giải được chăng.」

「Sau khi lên cấp ba… nghĩa là phải dùng kiến thức toán cấp ba sao?」

「Ừm. Kiến thức toán cấp ba hồi cấp hai tôi cũng không kìm được tò mò mà đọc rất nhiều rồi… Rốt cuộc tại sao lại tự đặt ra giới hạn này nhỉ?」

「Cậu cũng quá giỏi rồi đấy.」

Iwama có kiến thức toán cần thiết chắc chắn sẽ tự mình thử giải. Thiết kế từ hồi tiểu học, tức là lúc đó cô ấy đã tiếp xúc với những kiến thức này rồi.

「Có lẽ tôi của tiểu học muốn truyền đạt thông tin gì đó cho tôi của cấp ba.」

「…Khoan đã, nếu vậy, cùng tôi giải mã có vấn đề gì không?」

Đối mặt với câu hỏi của tôi, Iwama khẽ cười.

「Nếu là Deru-chan thì không sao đâu!」

Cái này là ý gì vậy. Nhưng Iwama nói không sao thì chắc là không sao rồi.

Tôi lại lật đi lật lại nhìn tấm thẻ này một lúc.

「Mấu chốt để giải mã chắc là câu nói lên cấp ba mới giải được… nhưng đây lại là do học sinh tiểu học thiết kế… rốt cuộc là có ý gì đây?」

「Cậu tiểu học đã muốn thi vào đây rồi sao?」

「Ừm ừm! Tôi đến tham quan lễ hội văn hóa rồi quyết định phải thi vào đây.」

Kỳ thi tuyển sinh trường cấp ba Tsunagaizaki đúng là một cuộc chiến khốc liệt, tiểu học đã đặt mục tiêu thi vào đây thì thật sự rất giỏi. Còn như tôi đây, vì nhà ở gần nên cũng sớm đã muốn thi vào đây rồi.

「Iwama đã từng đến lễ hội văn hóa ở đây à. Vậy cũng có thể trong trường ẩn chứa manh mối gì đó… chính là cái hoa hồng đen này.」

「À, có thể lắm!」

Iwama đứng dậy. Cô ấy định đi tìm sao. Tôi cũng đứng lên, cả hai bước ra khỏi lớp, nhìn trái nhìn phải quyết định đi hướng nào.

「Hoa hồng đen chắc không phải là một loài thực vật thật. Mặc dù có hoa hồng màu đỏ thẫm, nhưng không có hoa hồng màu đen tuyền. Ngay cả khi có phẩm chất gần màu đen nhất, Iwama của tiểu học chắc chắn cũng nghĩ đến khả năng nó sẽ tàn trước khi lên cấp ba rồi.」

「Vậy đó là một tác phẩm nghệ thuật sao, kiểu tranh vẽ chẳng hạn?」

「Cũng có thể lắm. Tìm những nơi trưng bày tác phẩm nghệ thuật xem sao.」

Hai chúng tôi đi trong khuôn viên trường sau giờ học. Trong mắt người ngoài trông sẽ như thế nào nhỉ. Mizaki mà thấy chắc chắn sẽ trêu chọc tôi, còn trong mắt những người tôi không quen lắm, chắc chắn là ủy viên ban cán sự đang làm gì đó thôi. Chắc sẽ không bị nhầm là một cặp đôi đâu.

Đầu tiên chúng tôi đến khu vực trò chuyện trước nhà thi đấu xem sao, và kết quả là trúng lớn.

Trên tường treo rất nhiều tác phẩm, trong đó có một bức phù điêu gỗ bí ẩn khắc chữ 「Năm Heisei 29 Toàn thể học sinh tốt nghiệp」. Toàn thân màu đỏ, bên dưới năm câu thơ khắc một ngôi nhà kiểu Tây. Xung quanh ngôi nhà là những bông hồng đỏ thẫm đang nở rộ, thoạt nhìn như những bông hồng đen tuyền.

「Đây chính là hoa hồng đen! Tôi đã từng nhìn thấy cái này!」

「Bức phù điêu này chắc chắn là một manh mối rồi.」

Tôi chỉ vào những câu thơ, tất cả các câu thơ khắc trên ngôi nhà đều được tạo thành từ chữ Hiragana.

うれしいあなたにあかいばら (Ư-rê-shi-i a-na-ta ni a-kai ba-ra)

あついえがおがおはなをあおに (A-tsui ê-gao ga o-ha-na wo a-o ni)

さみしいあなたにあおいばら (Sa-mi-shi-i a-na-ta ni a-o-i ba-ra)

どんななみだもおはなをあかに (Don-na na-mi-da mo o-ha-na wo a-ka ni)

さあふけひのふえまどのうち (Sa-a fu-kê hi-no fu-ê ma-do no u-chi)

Nội dung không thể nhanh chóng hiểu được từ góc độ văn học, nhưng có một điểm rất quan trọng.

「Số dòng và số chữ của mật văn trên tấm thẻ của Iwama hoàn toàn trùng khớp với bài thơ này.」

「Thật sao! Nghĩa là…」

Hai chúng tôi đối chiếu tấm thẻ và bài thơ. Việc đầu tiên cần làm là giống nhau.

「Sa, Sa, Do, I…」

Mật văn trên tấm thẻ chính là những con số và chữ cái được khoanh tròn đó. Các chữ cái có lặp lại và bị thiếu, nhưng các con số thì từ 1-18 mỗi số có một. Tóm lại, trước hết, chúng ta đọc 50 chữ cái, theo thứ tự số để đọc các chữ Hiragana trong bài thơ ra.

Đọc đến nửa chừng thì dừng lại, Iwama ghi các chữ cái tương ứng vào cuốn sổ.

Khi viết ra hết, chúng tạo thành một câu mà nhìn qua không thể hiểu được.

ささどいにちひえあもうはふななどいえ (Sa-sa-do-i-ni-chi-hi-ê-a-mou-ha-fu-na-na-do-i-ê)

「Nói bảy lần (ななどいえ)… đọc câu này bảy lần cũng chẳng hiểu ý nghĩa gì nhỉ?」

Iwama xác nhận, như đang suy nghĩ điều gì đó, tạm thời không có phản ứng.

「À, xin lỗi, cậu nói gì vậy?」

「Không có gì. Chắc là tôi nhầm rồi, Iwama cậu thấy đây là đáp án đúng không?」

「Nói sao đây… cảm giác đang đi đúng hướng…」

Cô ấy có vẻ hơi lạ.

「Chẳng lẽ cậu đã nhớ ra rồi?」

「Cũng không hẳn… Deru-chan cậu muốn giải mật mã này đến cùng đúng không?」

「Đương nhiên, bây giờ cũng không có khả năng bỏ cuộc rồi.」

「Đúng vậy, là tôi nói muốn giải mã trước mà…」

Iwama vừa nói những lời này, vừa đưa mắt trở lại bức phù điêu.

「Bài thơ này có vẻ có ẩn ý sâu xa nhỉ?」

Tôi đọc lại, chuyển sang Hán tự thì thành thế này — 「嬉しいあなたに赤い薔薇。熱い(?)笑顔が花を青に。寂しいあなたに青い薔薇。どんな涙もお花を赤に。さあ吹け火の(?)笛、窓の內。」— tuy khó hiểu nhưng chắc hẳn ẩn chứa ý nghĩa nào đó.

「Nếu đọc theo thứ tự thì có nhiều chỗ không hiểu rõ, ví dụ như 『あつい笑顔』(nụ cười nóng bỏng) hay 『ひの笛』(sáo lửa), không thể giải thích được.」

「Đều là những từ liên quan đến nhiệt. Kiểu như Hot và Fire.」

Hoa hồng đỏ gặp nhiệt thành màu xanh, hoa hồng xanh dùng nước mắt thành màu đỏ.

*Ghi chú: Tương ứng với ý nghĩa chính của câu thơ thứ hai và thứ tư trong bài thơ gốc.*

Tôi dường như đã có ý tưởng.

「Chẳng lẽ…」

「Ối, cậu nghĩ ra gì rồi?」

「Tuy hơi bay bổng, nhưng ở trường cấp ba Tsunagaizaki thì không phải là không thể.」

Đây là một trường cấp ba nhấn mạnh giáo dục khoa học tự nhiên, có rất nhiều câu lạc bộ khoa học. Nếu vậy thì cũng không khó hiểu.

「Chắc là có một chất nào đó khi gặp nhiệt sẽ chuyển từ đỏ sang xanh, và khi hút nước sẽ chuyển từ xanh sang đỏ.」

「À, đó là coban clorua!」

Iwama dường như cũng biết thứ này, tôi gật đầu, nhưng vẫn giải thích thêm. (Chắc là giải thích cho người đọc)

「Chất này sẽ được đặt bên trong silica gel hoặc tương tự. Coban clorua khan có màu xanh lam, có rất nhiều dạng ngậm nước, phổ biến là coban clorua hexahydrat hồng CoCl2.6H2O. Chất khan có tính hút ẩm, chất ngậm nước có tính chảy rữa. Đây là một phản ứng thuận nghịch.」

「Vậy là bài thơ này nói về sự thay đổi màu sắc của coban clorua?」

「Ừm. Tấm thẻ mà Iwama của tiểu học chuẩn bị có màu đỏ. Theo nguyên lý của mực vô hình, chắc là đã dùng dung dịch coban clorua hexahydrat màu hồng để viết chữ lên đó?」

「Ra vậy! Chắc chắn là như vậy!」

Tiếp theo là phải tìm một cái máy sấy tóc. Chúng tôi đi khắp trường, may mắn mượn được một cái máy sấy tóc từ câu lạc bộ Vật lý, nơi đang có vài người làm thí nghiệm kỳ lạ.

Làm trong phòng vật lý thì không tiện, chúng tôi quay lại khu vực trò chuyện. Tình cờ phát hiện một ổ cắm điện trên bức tường có bức phù điêu đó.

「Vậy thì chúng ta hãy làm cho nó hiện hình nào.」

Iwama ngần ngại một lát, rồi bật công tắc máy sấy tóc.

Luồng khí nóng thổi qua tấm thẻ màu đỏ, dần dần có sự thay đổi.

「Hình như có chữ. Nhiệt độ này có thể gây phản ứng, quả nhiên là dùng coban clorua rồi.」

「Đúng vậy!」

Coban clorua hexahydrat mất đi phân tử nước, biến thành hợp chất khan.

Bên cạnh dòng chữ 「Hãy tìm hoa hồng đen」 trên tấm thẻ xuất hiện một dòng chữ màu xanh đen.

ひらがなひとつずつまえにずらせ (Hi-ra-ga-na hi-to-tsu zu-tsu ma-ê ni zu-ra-sê)

「Nghĩa là phải chuyển mỗi chữ Hiragana sang chữ phía trước đó…?」

「Tức là, ví dụ biến い (i) thành あ (a), biến か (ka) thành お (o), di chuyển một vị trí về phía trước theo thứ tự bảng 50 âm tiết đúng không?」

「Vậy thì thử xem sao.」

Đọc theo thứ tự số ra là ささどいにちひえあもうはふななどいえ (Sa-sa-do-i-ni-chi-hi-ê-a-mou-ha-fu-na-na-do-i-ê).

Khi chuyển ba chữ đầu tiên một vị trí thì biến thành 「ここで」 (Kô-kô-đê). Câu văn vốn không có nghĩa sau khi biến đổi thì lại có nghĩa.

Tôi đọc từng chữ sau khi biến đổi ra.

「Kô, kô, đê, a, na, ta, ha…」

Chúng tôi dần tiếp cận đáp án, tôi thấy tai của Iwama ửng hồng.

Cũng phải thôi. Đọc câu đó ra, phát hiện đó là một nội dung dễ thương như của học sinh tiểu học.

ここであなたはうんめいのひととであう (Kô-kô-đê a-na-ta ha un-mê-i no hi-to to đê-a-u)

「『Cậu sẽ gặp người định mệnh của mình ở đây』— đây chính là đáp án.」

「Hình, hình như là vậy đó…」

Phản ứng của Iwama có vẻ lạ, tôi hỏi.

「À, chẳng lẽ, Iwama ở bước trước đó, đã nhận ra đáp án rồi sao?」

Dường như tôi đã đoán đúng. Việc di chuyển mỗi chữ cái lên một vị trí, chắc cô ấy đã làm rất nhiều lần trong đầu rồi. Khi Iwama nhìn thấy câu văn gốc đó, cô ấy đã tỏ ra hơi kỳ lạ rồi.

「Ừm… thật ra thì. Tôi không nhớ chuyện coban clorua nữa, nhưng tôi có thể nghĩ ra loại biến đổi nào sẽ làm khi thiết lập mật mã hai bước…」

「Ra vậy. Cậu không tiết lộ quả là tốt. Nhờ cậu mà tôi có thể tận hưởng đến cuối…」

「Thật sao? Xin lỗi nhé, rõ ràng là tôi rủ cậu cùng làm, vậy mà tự mình lại giải trước.」

「Đừng bận tâm… Nhưng mà, câu này có ý nghĩa gì chứ, người định mệnh.」

「À! Tôi nhớ ra một chuyện rồi, chúng ta còn một việc chưa thử.」

Iwama hơi lớn tiếng để lấp liếm, rồi chỉ vào bức phù điêu ngôi nhà và hoa hồng.

「Chúng ta nhìn thấy bức phù điêu này và đưa ra kết luận về coban clorua, nhưng chưa nghĩ tại sao học sinh tốt nghiệp trường cấp ba Tsunagaizaki lại để lại bài thơ ám chỉ coban clorua này.」

「…À, đúng vậy. Lời giải thích cho 『火の笛』 (sáo lửa) trong câu thơ cuối cùng, điều tôi có thể nghĩ đến là dùng khí nóng thổi vào cửa sổ ngôi nhà này, rồi sẽ có sự thay đổi nào đó.」

「Vậy thì thử xem sao!」

Máy sấy tóc vẫn cắm điện. Tôi gật đầu, Iwama cầm máy sấy tóc nhắm vào bức phù điêu, bật công tắc. Ngay lập tức có sự thay đổi.

Những bông hồng đỏ thẫm bị khí nóng thổi qua biến thành màu xanh lam, khi thổi vào cửa sổ, bên trong ngôi nhà hiện lên một dòng chữ nhỏ.

Hãy tìm bầu trời hình trái tim, dùng ánh sáng đen chiếu rọi con đường phía trước.

Đọc đến câu này, mắt Iwama sáng rực lên như đã "nhận ra" điều gì đó.

「Cái đó, trong túi tôi có đèn UV. Nếu Deru-chan có thời gian thì—」

Iwama còn chưa nói xong thì tôi đã gật đầu.

「Được. Trả máy sấy tóc xong thì đi thôi.」

Cuối cùng vẫn chưa hỏi rõ 「người định mệnh」 là gì, chúng tôi đã thẳng tiến đến điểm đến tiếp theo.