Một ngày sau khi chúng tôi nhận được cảnh báo của trường.
"Có một vài điều chị cần nói với em trong buổi kiểm tra định kỳ chiều nay. Chị chắc chắn rằng nhóm của em vẫn khá bận rộn ngay cả khi các em sắp bị thu hồi chứng chỉ, vì vậy hãy cho chị biết thời gian nào là phù hợp với em."
Ngay trước tiết chủ nhiệm buổi sáng. Tôi nhận được một tin nhắn từ cô bạn thời thơ ấu, Kuzunoha Kaede học trên tôi một lớp.
Sau khi thành lập đội của mình, các học sinh của Trường Huấn luyên Trừ tà sư sẽ bắt đầu thực hiện các nhiệm vụ bên ngoài trường. Tuy nhiên, đây được coi là lớp huấn luyện vào buổi chiều. Các học sinh có lớp học bình thường và các bài giảng trên lớp về kĩ thuật trừ tà vào buổi sáng, vậy nên chúng tôi vẫn có tiết chủ nhiệm đầu sáng sớm như bất cứ ngôi trường bình thường nào khác.
Đó là lý do tại sao tôi có thể trả lời tin nhắn từ người bạn thời thơ ấu của mình, cũng là người quản lý phong ấn trên hai cánh tay của tôi, vì giáo viên chủ nhiệm của lớp vẫn chưa tới.
"Nè, Furuya, biết tin gì chưa? Hôm nay lớp chúng ta sẽ có một học sinh mới đấy. Nghe đâu là gái đó!"
Một gã ngồi bên cạnh đang vui vẻ bắt chuyện. Cậu ta là Kobayashi, một tên có niềm đam mê với nước ép làm từ 100% sữa vếu đã bị lộ ra bởi đôi quỷ nhãn của Soya.
Một khoảng thời gian sau khi vụ nữ nhân sợ vếu, Kobayashi đã hỏi tôi đủ thứ như là: "Cậu sẽ bị trục xuất vì thực hiện hành vi quấy rối tình dục quái vật ở vùng Shinonome đúng không?" Nhưng mà giờ thì tên này đã trở về với cách cư xử trước đây của mình.
"Giờ này trong năm mà có một học viên mới chuyển vào thì đúng là lạ thật nhỉ? Dù gì thì, mọi người đều đã lập đội với nhau cả rồi."
"A-ah, đúng vậy."
Trong lúc trả lời qua loa với Kobayashi, tôi bắt đầu có một linh cảm xấu về học sinh mới này.
Mặc dù đúng là cô ấy nói với tôi rằng có khả năng mình sẽ được chuyển đến Trường Huấn luyện Trừ tà sư, nhưng kể từ đó tới nay tôi chả nghe thấy tin tức nào từ cô nàng nữa. Hơn nữa thì, tôi và cô ấy mà học chung với nhau thì sẽ cực kì phiền toài sau khi tôi đã trừ tà cho ấy với cái kiểu đó. Tôi hoàn toàn quên khuấy luôn việc hoàn thành tin nhắn của mình cho Kaede bận lo lắng về việc học sinh mới sắp đến. Cuối cùng thì…
"Mọi người, về chỗ đi. Tôi biết rằng có hơi đột ngột nhưng hôm nay có một học viên mới chuyển đến lớp D của chúng ta."
Lão giáo viên vừa bước vào lớp liên nói, theo sau đó là một cô gái mặc đồng phục của Trường Huấn luyện Trừ tà sư.
"OOOOOH !?"
Kobayashi và những tên con trai khác còn lại hò reo. Trong số đó, Karasuma là người vui mừng nhất khi cô ấy thốt lên, "Tiểu thư Vếu!? Là cô, phải không, Tiểu thư Vếu!"
Tôi cam chịu ngước lên–linh cảm của tôi đã đúng.
"Xin chào, tớ là Nagumo Mutsumi. Tớ thật là một trừ tà sư nghiệp dư do một số vấn đề nên có thể mình sẽ làm phiền các cậu một chút nhưng... xin hãy giúp đỡ mình kể từ hôm nay."
Có lẽ cảm thấy áp lực trước sự phấn khích của các chàng trai, Nagumo trông có vẻ hơi run khi cúi đầu.
Như mọi khi, bạn có thể thấy cơ thể của cô ấy được rèn luyện tốt như thế nào chỉ với một cái cúi đầu. Biểu cảm trang nghiêm cũng rất phù hợp với kiểu tóc đuôi ngựa của cô ấy.
Nữ nhân sợ vếu mà nhóm của tôi đã trừ tà hai tuần trước–hay đúng hơn là vật chủ của con quái vật đó–đang đứng trước bục giảng của giáo viên một cách lo lắng. Dù có vẻ vẫn còn mang miếng độn nhưng vếu cô nàng đã bé hơn hồi đến thăm tôi tại phòng bệnh.
"Ah, cuối cùng thì cũng có một mỹ nữ đúng nghĩa trong lớp... và còn vếu bự nữa chứ."
"Tạ ơn Chúa ... cảm ơn ngài ..."
Các chàng trai cung kính nhìn lên bầu trời bên trong lớp học của chúng tôi. Người ta thường nói, ngu dốt cũng là một phước lành.
"Này, vẻ mặt hờ hững đó của cậu là sao, Furuya? Cậu ngắm mấy cô xinh đẹp như Misaki-chan và Kuzunoha-sama quen rồi hả?"
Kobayashi, người thích nước ép từ 100% sữa vếu chọc vào vai tôi. Tuy nhiên, có vẻ như sự xuất hiện của gái xinh còn quan trọng hơn cái sự thù ghét vô lý với tôi khi cậu ta nhìn bằng ánh mắt tán thưởng về phía Nagumo.
"Không, không phải như vậy–"
Ngay khi tôi bác bỏ lời nói của Kobayashi,
RẮC!
"Uwaah, mình lại lỡ tay mất rồi!... xin lỗi nha, tớ vẫn gặp khó khăn trong việc kiểm soát bản thân."
Cái bảng trắng ở phía trước lớp học xuất hiện vết nứt. Nagumo, người đang viết tên mình lên bảng, vội vàng rút tay lại. VÚT! Lần này thì, cái bảng trắng đã bật ra khỏi tường.
"……"
Lớp học đang tràn ngập sự phấn khích về một cô gái xinh đẹp chuyển đến đột ngột im lặng.
"Ah–, đúng rồi, chuyện này cũng không cần phải giấu giếm vì vậy tôi sẽ cho các em biết. Em ấy từng là vật chủ của Quái vật A ở thành phố Shinonome. Do sức mạnh biến dị tàn dư còn khá mạnh nên nhà trường trường đã quyết định cho em ấy nhập học. Chà, hãy coi việc giúp đỡ này là một phần công việc của cả lớp và cố gắng hết sức để hòa hợp với cô ấy. Em ấy sẽ sống ở trong ký túc xá nữ của trường chúng ta cho nên các bạn nữ hãy quan tâm tới em ấy nhé."
Bất chấp việc bảng đen của lớp vừa bị phá tan tành, giáo viên chủ nhiệm tiếp tục giới thiệu Nagumo như không có gì xảy ra cả.
Mặc dù ban đầu các học sinh rất ngạc nhiên trước sức mạnh khủng khiếp của Nagumo, nhưng cuối cùng sự quan tâm của họ đã chuyển sang vấn đề khác. Có vẻ như đối với học sinh ở đây, những chuyện này chỉ là chuyện thường ngày.
"Này, cô ấy là quái vật tại thành phố Shinonome đó hả ?"
"À thì, Furuya đã dùng thuật trừ tà như một cái cớ để quấy rối tình dục cô ấy, nếu như tớ nhớ không lầm ..."
"Cái gì? Vậy, nếu tin đồn đó là sự thật, Furuya đã đã làm... điều đó, với nhũ hoa của một cô gái ngực bự xinh đẹp như vậy...?"
Xì xào, xì xào, xì xào. Tôi cảm thấy khắp nơi quanh lớp học tràn đầy những ánh mắt phẫn nộ. Kobayashi ném cục tẩy vào mặt tôi. Một gã gần đó hỏi Karasuma sự thật và cô ấy ngay lập tức bắt đầu lảm nhảm, "Yup! Tớ cũng rất ghen tị khi cậu ta được làm như vậy!"
Chờ đã... đợi đã, chờ đã, chờ đã!
Sao tin đồn tôi là một trừ tà sư quấy rối tinh dục vừa mới lắng xuống mà giờ lại đang bùng lên lại kìa!?
"Vậy thì, chỗ ngồi của Nagumo sẽ ở đằng kia."
Chết tiệt, có ai đó đã cố tình chuyển Nagumo vào lớp của tôi…? Khi tôi đang cảm thấy thất vọng, giáo viên đã chỉ định cho Nagumo chỗ ngồi của cô ấy. May mắn thay, chỗ của cô ấy cách xa tôi. Dù chỉ là một sự an ủi đơn thuần nhưng tôi vẫn cảm thấy nhẹ nhõm thế này còn tốt hơn là cô ấy ngồi cạnh tôi.
"Chào. Đã lâu không gặp, Furuya."
"…Chào cậu."
Chả hiểu sao, mà thay vì về thẳng chỗ ngồi, Nagumo vòng đến trước mặt tôi rồi thân thiện chào hỏi.
Dừng lại đi! Tại sao Nagumo có thể không nhận ra bầu không khí trong lớp lúc này cơ chứ!? Mọi ánh mắt trong lớp đều tập trung về phía tôi với một mật độ đáng sợ!
"Sao cậu lạnh lùng thế? Cậu có biết là do không muốn cô đơn nên tớ đã cố gắng hết sức để năn nỉ bọn họ cho tớ vào lớp cậu không đấy?"
Đó là cậu sao!? Cậu là người đã yêu cầu được chuyển vào đây !?
Nhưng mà, tôi cho rằng việc Nagumo không biết gì về việc làm một trừ tà sư cho nên cô ấy được chuyển vào lớp D là chuyện đương nhiên!
"T-thôi, cậu về chỗ đi. Dù sao chúng ta vẫn đang ở trong tiết chủ nhiệm mà."
Trong lúc hơi tránh mặt khỏi Nagumo, tôi khẽ vẫy tay về phía cô ấy tỏ ý xua đuổi. Ngay sau đó–
"Hii–♥!”?
Nagumo đột nhiên giật bắn người, cất lên một âm thanh lạ.
"Hả? N, Nagumo?"
Cô ấy bị làm sao vậy? Đầu ngón tay của tôi chỉ sượt qua cánh tay cô ấy có một chút, phải không?
Tôi ngạc nhiên nhìn lên và nhận ra rằng khuôn mặt cô ấy đang đỏ bừng. Đôi mắt của cô ấy đang nhìn vào chiếc vòng tay bằng bạc khóa chặt cây thánh giá của tôi với một ánh mắt say mê đến lạ lùng.
Trong lúc lượn lờ ánh mắt trên cánh tay tôi một cách thèm khát, cô ấy dường như đang nhớ lại một điều gì đó trong khi cặp đùi khỏe mạnh đang cọ sát vào nhau không ngừng nghỉ.
"Đ, đúng rồi. Không cần phải vội vàng, chúng ta còn nhiều thời gian ..."
Sau khi lẩm bẩm điều gì đó có vẻ mơ hồ, Nagumo loạng choạng bước về chỗ ngồi của mình.
…Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tôi có cảm giác rằng so với linh cảm xấu lúc trước thì chuyện này sẽ còn tồi tệ hơn nữa.
"…Này, Furuya."
Khi tôi vẫn đang đơ tại chỗ trong khi bị Nagumo quấy rầy, Kobayashi, chàng trai có sở thích là nước ép làm từ 100% sữa vếu đặt một tay lên vai tôi. Cậu đang làm cái quái gì thế Kobayashi? Cậu không biết rằng đinh ghim không phải là thứ mà cậu nên cầm trong lòng bàn tay trong khi chạm vào ai đó hay sao?
"Chỗ bạn bè với nhau nên tớ khuyên thật. Tớ thực sự nghĩ rằng đã đến lúc cậu phải mua cho mình một vài lá bùa phản nguyền rồi đấy."
"Và cậu sẽ là người đầu tiên cố gắng nguyền rủa tớ, phải không?"
"Ha-ha-ha."
Đôi mắt của cậu ta trông không có gì là đang cười cả.
Bằng cách nào đó, tôi đã vượt qua được bầu không khí khó khăn trong lớp học của mình vào sáng hôm đó và quyết định sẽ chuồn khỏi lớp học ngay khi tiếng chuông reo. Tuy nhiên, trước khi tôi có thể làm như vậy–
"Chờ đã, Furuya."
Giáo viên chủ nhiệm của Lớp D đã ngăn cản việc trốn thoát của tôi.
Ông ta thậm chí còn dùng một lá bùa để trói tôi vào ghế.
"Cảm ơn rất nhiều, sensei!"
Các nam sinh lớp D đã chờ đợi giờ học kết thúc để tra tấn tôi đã đồng loạt cúi đầu cảm ơn. Bộ mấy tên này công việc trừ tà nào vào chiều nay à?
"À, không, có vẻ như các cậu đang hiểu lầm điều gì đó rồi. Tôi chỉ muốn nhờ Furuya làm một việc nhỏ thôi."
Sau đó, giáo viên ném một lá bùa vào tất cả các nam sinh đang đứng, buộc họ đứng yên tại chỗ. Không hổ danh là dân chuyên nghiệp, các học sinh lớp D hoàn toàn không thể chống lại lão ta.
Các nam sinh hét lên những câu đại loại như: "Thầy đang chà đạp lên tình cảm của học sinh đấy!" và "Thầy không đủ tiêu chuẩn để trở thành giáo viên!" nhưng giáo viên hoàn toàn phớt lờ bọn họ.
"Ừm, vậy, thầy muốn em làm gì cho thầy ạ ?"
Tôi phớt lờ sự huyên náo từ đám con trai và hỏi giáo viên. Sau khi nhìn thoáng qua Nagumo, ông ấy nói,
"Không có gì phức tạp đâu. Tôi muốn cậu giúp đỡ Nagumo trong các tiết học bổ sung của trò ấy.
…Gì chứ? Tiết học bổ sung sao?
"Mặc dù lý do chủ yếu chuyển trò ấy tới đây để chúng ta có thể trông coi sau khi sức mạnh từ quái dị hóa còn sót lại , nhưng dẫu sao trò ta vẫn dù gì vẫn là học sinh của trường chúng ta. Nagumo sẽ phải trở thành một trừ ta sư. Tôi sẽ yêu cầu trò ấy sử dụng thời gian huấn luyện buổi chiều cho các tiết học bổ sung và tôi nghĩ rằng cậu nên đi cùng giúp đỡ. Chỉ cần đi cùng trò ta bất cứ khi nào cậu không có việc phải làm. "
Không, không, không, không.
“Tại sao lại là em?”
Sau khi cảm nhận được vẻ đáng ngờ trong đôi mắt Nagumo trước đó, tôi không thể không từ chối yêu cầu của giáo viên.
"Tại sao ư? Bởi vì thành tích của cậu đứng chót trong lớp, mà cả nhóm của cậu đang đứng trước bờ vực bị tước mất giấy phép tạm thời. Tại sao cậu không tận dụng cơ hội này để cải thiện bản thân? Cậu và Nagumo đã quen biết nhau từ vụ thành phố Shinonome nên tất nhiên cũng người tốt nhất để đi cùng trò ấy rồi. "
Ugh, tất cả những lý lẽ hợp lý này đều khó bác bỏ!… Khoan đã, đợi một chút?
"Vậy thì không nhất thiết phải là em, người đó có thể là Karasuma! Cô ấy sẽ rất hạnh phúc khi–"
Tôi nhìn Karasuma, người đã trở nên trầm lặng lạ thường kể từ khi Nagumo chuyển vào lớp.
"Không tốt, không ổn đâu... Nagumo-san không còn là một con quái vật nữa... Tớ không nên sử dụng phép trói bằng dây thừng và trói kiểu swamp với cô ấy được... aah, nhưng con ‘trym’ bên trong tim tớ vẫn nhớ tới ngày hôm đó, nó đang ‘cửng’… Hự. ”
Karasuma thở hồng hộc trong khi cố gắng kiểm soát bản thân. Nhỏ này đúng là không giống người bình thường tí nào cả.
"Vậy thì, tớ hy vọng chúng ta sẽ hòa hợp với nhau, Furuya-kun."
Trước khi tôi kịp nhận ra, Nagumo đã đến bên cạnh tôi với một nụ cười vui vẻ.
"… Tớ cũng vậy."
Tôi quyết định đến sẽ gặp Kaede sau khi kết thúc thời gian bổ túc và bắt đầu gõ phần còn lại của tin nhắn trả lời cho cô ấy sau khi được giải thoát khỏi lá bùa trói.
"Và còn với các cậu."
Nagumo quay lại đối mặt với đám nam sinh lớp D đang gây áp lực lên tôi.
Với tư thế thẳng lưng và hai tay chống nạnh, cô ấy trông rất trang nghiêm đến nỗi khó có thể tin rằng đây là ngày đầu tiên đến trường của cô ấy..
"Tớ không biết tại sao các cậu lại tò mò về việc của chúng tớ. Tớ đã được Furuya quan tâm ở trường của mình trước đây nên việc chúng tớ thân thiết với nhau là điều đương nhiên. Với cả đâu chỉ có mỗi Furuya sẽ tớ đâu, nên nếu các cậu muốn tìm hiểu thêm về tớ thì cứ nói thẳng ra. "
Tôi cảm thấy hơi hụt hẫng nhưng có vẻ như cô ấy đang cố gắng giúp tôi. Những chàng trai đang hướng sự tức giận của họ về phía tôi bỗng mở to mắt.
“Anego…” (Anego = chị gái)
"Tôi muốn bị cô ấy chà đạp…"
"Không, tớ muốn được nắn bóp bộ ngực đó."
"Nó chính xác nghĩa là gì vậy?"
Các nam sinh ngay lập tức bị cô khuất phục.
…Chà, có lẽ ngu ngốc một chút cũng không sao đối với những trừ tà sư chiến đấu chống lại những linh hồn xấu xa và quái vật.
Vì vậy, từ nay nhờ cậu giúp đỡ nhé, Furuya-senpai.”
…Hừ. Có lẽ cái nhìn đáng ngờ mà tôi nhận thấy trong mắt Nagumo trong tiết chủ nhiệm là tưởng tượng mà thôi?
Tôi tự hỏi trong lúc ngắm nhìn nụ cười trong trẻo trên khuôn mặt của Nagumo.