Klaus hướng mắt về phía tôi với một nụ cười dịu dàng không giống cậu ấy chút nào.
“Erica, thật may vì tôi đã đến kịp.”
Cậu ấy đang mặc một chiếc áo choàng đen bên ngoài bộ trang phục xám. Trên tay của cậu là cây gậy phép khuếch đại ma thuật. Thoáng nhìn sơ qua, tôi có thể thấy được rất nhiều thẻ phép bên trong áo choàng.
“C-cảm ơn nhiều lắm, Klaus-sama……!”
“Cậu trông vẫn ổn……Hửm?”
Nói xong, Klaus cau mày nhìn tôi.
“……Phải rồi, Erica, cậu đấy, sao cậu lại ở một nơi như thế này chứ?”
“Chuyện khó nói lắm. Thay vào đó, làm cách nào cậu biết được nơi này vậy, Klaus-sama?”
Tôi khá chắc rằng cậu ấy đang phải tiến hành một cuộc điều tra tối mật cùng với Eduard-oniisama mà không phải sao? Và mặc dù lối đi ẩn đã được mở, đây vẫn là nơi sâu nhất bên trong một thánh đường phức tạp. Tôi thắc mắc không biết cậu ấy tìm ra nơi này kiểu gì.
Để đáp lại câu hỏi ấy, Klaus liếc nhìn về phía chiếc túi của tôi.
“Tôi đã đuổi theo phép Alarm khẩn của Ann.”
“Alarm……à.”
Tôi đã vô tình mang nó theo cùng ư? Không đúng, khi ấy tôi đâu có bỏ vào hay lấy ra thứ gì đâu……Lẽ nào là Ann đã gắn phép Alarm lên tôi? Có điều, Ann làm gì có dịp chạm vào chiếc túi lần nào.
(A! Phải rồi! Em ấy đã thi triển ma thuật lên tay Tirnanog trong lúc bắt tay với nó nhỉ!?)
Năng lực ứng biến tuyệt vời. Em ấy đã nghĩ đến trường hợp Tirnanog và tôi sẽ không thể tự mình giải quyết vấn đề mà gọi tiếp viện vào lúc ấy ư? Klaus là người có đủ thực lực đánh bại con quái vật Zaratan gần như chỉ với một mình. Nếu nói đến tiếp viện trong những tình huống thế này, không ai đáng tin hơn cậu ấy.
“Tôi cứ nghĩ là Ann đã dính phải vụ gì nguy hiểm chứ. Chả trách sao Ann lại có tốc độ di chuyển nhanh dữ vậy.”
“M-mình vô cùng xin lỗi về chuyện này.”
“Khi nói rằng em gái mình đang gặp nguy hiểm, tên Eduard đó liền đồng ý để tôi rời khỏi cuộc điều tra ngay tắc lự. Thật nhục nhã khi mấy điều tra viên khác cứ nhìn như thể tôi với tên đó là cùng một hạng người vậy……Đúng là tổn thất nặng nề mà.”
Hai bên đều hết mực quan tâm em gái, không biết có phải vì thế mà anh ấy thấy đồng cảm không nữa. Việc người đứng đầu cuộc điều tra là Eduard-oniisama có lẽ là điều may mắn đối với tôi. Klaus có khả năng tới được đây là nhờ vào rất nhiều may mắn và lòng tốt đan xen nhau. Chỉ cần tình huống có chút sai khác thôi, cậu ấy đã không thể nào đến kịp rồi.
Tôi nắm lấy vạt áo choàng của Klaus theo phản xạ và nhìn vào cậu ấy.
“Klaus-sama……Mình thật sự rất mừng vì cậu đã đến……”
Trong một khoảnh khắc, có thứ gì đó tương tự như căng thẳng chạy dọc biểu cảm của Klaus. Với bộ dạng cộc lốc, cậu ấy quay lưng đi.
“Hừm, đi mà cảm ơn Eduard vì điều đó ấy.”
Úi, nếu cứ giữ vạt áo thì sẽ khó để cậu ấy chiến đấu mất. Tôi vội vàng buông tay khỏi áo choàng của Klaus.
“Có điều, tôi muốn tránh việc phải đối đầu với quái vật trong lúc bảo vệ cậu. Tuy tôi mong chúng ta thoát khỏi chỗ này ngay lập tức nhưng……Erica, cô gái nằm bất tỉnh đằng kia là người quen của cậu à?”
“Hể, cô gái bất tỉnh……”
Người duy nhất đang ngất đi là Auguste, cậu ấy nói vậy là ý gì?
À, ra vậy. Klaus chưa từng có dịp gặp Auguste nhỉ. Có vẻ như cậu ấy đã hiểu lầm Auguste vì mái tóc dài và vẻ ngoài mảnh khảnh đầy nữ tính nếu chỉ nhìn thoáng qua của cậu ta.
“Ừm, một người bạn rất quan trọng.”
“Vậy thì chúng ta không thể bỏ cô ấy lại được. Đặc biệt là khi cô ấy là bạn của bạn tôi.”
Được, cậu ấy đã hiểu lầm và giờ chúng tôi sẽ giải cứu Auguste. Tôi không hề nói dối. Tôi chỉ là đang che giấu sự thật và đánh lừa cậu ấy thôi.
“Klaus-sama. Hãy cố hết sức và cứu người đó nào!”
“Erica, khả năng nhận biết nguy hiểm của cậu vẫn tệ như mọi khi hử.”
“Vâng, mình cũng có nghe Ann-sama nói điều y chang rồi.”
“Cậu đã không có năng lực xử lý khủng hoảng, thế thì tại sao cứ thích dấn thân vào mấy tình huống nguy hiểm vậy chứ……Tôi thật sự muốn truy hỏi tới cùng, nhưng đành để sau đã. Con quái vật đó rõ ràng là sẽ không chờ đợi gì chúng ta rồi.”
Klaus nâng gậy phép lên và bắt đầu thi triển hai thẻ phép mới. Ở phía bên kia Protective Circle, Palug cất tiếng cười vui thú.
『Chà, đáng yêu làm sao. Một chàng hiệp sĩ nhỏ luôn à. Ganh tỵ thật đấy. Ta cũng muốn được một chàng trai phong độ nói rằng ‘ta sẽ bảo vệ cô’ với mình nữa. Tuy nhiên—』
Palug vung bộ móng vuốt theo chiều dọc và chiều ngang. Protective Circle trước mặt tôi hiện lên một vết cắt hình chữ thập. Ngay lập tức, những tấm thẻ phép nơi khu vực ấy bị phá huỷ và cháy thành than.
『Cảnh này là chất độc trong mắt mấy người độc thân, nên ta đành để nhóc biến mất vậy.』
Klaus vội vàng bổ sung thêm thẻ phép và tăng cường sức mạnh cho ma thuật bằng cách niệm chú.
“Con quái vật này là sao thế……”
“Cô ấy là một huyền thú, một vị thiên thần, một con sư tử, một thủ hộ thú, và là một con quái vật ăn thịt người có thể ban tặng bất kỳ điều ước nào.”
“Cái quái gì vậy chứ. Mà thôi, vụ này cũng để sau luôn đi.”
“À, vâng.”
“Thay vào đó, cậu cảm phiền giải thích rõ ràng lý do tại sao cái thứ trông như phần còn lại của con quái vật Zaratan lại đang nằm phè ra ở đó được không vậy?”
Người không nên để bị phát hiện nhất đã phát hiện mất tiêu rồi. Tại sao vậy chứ? Tôi muốn được nói dối, nhưng dường như là không thể, do đó tôi đành trả lời thành thật.
“Klaus-sama, cậu bảo mình có thể làm bất cứ điều gì mình thích với nó mà không phải sao?”
“Tôi đã nghĩ rằng cậu muốn chôn nó, ai ngờ đâu cậu lại đi mà gỡ phong ấn ra chứ!”
Trong lúc đang nói chuyện, Klaus vẫn đều đặn làm dày Protective Circle lên. Có đến năm, sáu, bảy lớp……À không, tám lớp tại khu vực dày nhất.
“Klaus-sama, không phải ta cũng nên chuyển một chút sang tấn công sao?”
“À, Protective Circle này tuy mạnh đối với các đòn tấn công tinh thần, nhưng khả năng phòng thủ của nó thì lại thấp.”
“Chú thuật của nó khác à?”
“Thứ này đã hơn 800 năm tuổi rồi. Dù không biết là tại sao, nhưng nếu nói riêng về tấn công tinh thần, có vẻ như mấy ma thuật cũ lại mạnh hơn.”
Nói rồi mới thấy, tốc độ di chuyển của những tấm thẻ phép có đôi chút chậm hơn so với khi ở trong〈Tàn tích của Những vị khách〉. Nếu là 800 năm về trước, chú thuật này thuộc vào hồi ma cà rồng vẫn còn tồn tại. Có lẽ họ sử dụng nó là để bảo vệ bản thân khỏi những ma thuật như mê hoặc và điều khiển tâm trí.
“Nhưng, dù là vậy, lúc này không phải mấy loại tân thời với khả năng bảo vệ vật lý hay chống nhiệt cao sẽ tốt hơn sao?”
“Khu vực này là trung tâm của làn sóng giao thoa tinh thần đang bao phủ toàn thủ đô hoàng gia đấy, cậu biết chứ?”
“A……”
“Thiệt tình. Việc thiếu nhạy cảm với mấy đòn tấn công kiểu này quả đúng là đáng ganh tỵ mà.”
Nhắc mới nhớ, vì vụ gây nhiễu tâm trí của Auguste, những người với ma thuật phòng vệ thấp thậm chí không thể di chuyển còn mấy người sở hữu ma thuật phòng vệ cao cũng không cách gì lại gần thánh đường được luôn mà. Có vẻ như Klaus có thể đến tận đây là nhờ vào Protective Circle cổ với khả năng bảo vệ tinh thần cao này.
“Vì là như vậy……Erica, do tình hình bất khả kháng, tôi cần sức mạnh của cậu.”
“Vâng!”
“Tôi giao khoảng tấn công lại cho cậu đấy. Cậu có đũa phép cho việc đó chứ?”
“Còn cậu thì sao, Klaus-sama?”
“Tôi sẽ tập trung vào phòng thủ. Nếu có cơ hội tôi cũng sẽ tấn công, nhưng đừng trông đợi nhiều quá.”
“Mình hiểu rồi.”
Tôi lựa chọn đũa phép trong lúc điều chỉnh góc độ túi để Klaus không nhìn thấy được Tirnanog bên trong. Có điều, phải dùng kiểu tấn công nào mới có thể chọi lại con quái vật đủ sức hạ gục Tirnanog chỉ với một đòn đây?
……Không, tôi không được phép nhục chí. Bởi lẽ cô ấy là một đối thủ vượt ngoài khuôn khổ, ít nhất tôi cũng nên đặt mục tiêu chiến thắng dù chỉ là trong tư tưởng.
『Hửm~? Thảo luận xong rồi chứ hả? Liệu ta có thể xen vô cặp đôi nhức mắt này được chưa vậy?』
Nghiêm túc chờ đợi chúng tôi vào tư thế, Palug nói trong lúc nén đi tiếng ngáp dài. Thoạt nhìn thì có vẻ lười biếng và thiếu động lực, nhưng cô ấy hoàn toàn không hề để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Trong lúc tôi còn đang bối rối không biết nên đáp lại sao, Klaus tiến đến vài bước để che chắn tôi.
“Để ngươi đợi lâu rồi, quái vật. Ta sẽ là đối thủ của ngươi. Nhào vô đi.”
『Ôi trời, ôi trời. Chà, đành phải đáp lại sự nhiệt tình của nhóc thôi. Đã được một cậu nhóc đáng yêu như vậy mời thì ta cũng nên tận hưởng bản thân chứ hả.』
Trong lúc vô tư nói những lời đó, Palug dồn sức vào đôi chân đang trong tư thế đặt trước nửa bước của mình.
Klaus cầm chắc gậy phép trên tay và kích hoạt khả năng khuếch đại bên trong nó.
Cây gậy phép hiện tại của cậu ấy không phải là loại đắt tiền tương tự cái cậu từng mang khi vào〈Tàn tích của Những vị khách〉, thay vào đó, nó là một cây gậy được sản xuất đại trà thông thường như thứ các pháp sư trong khu vực đấu trường sở hữu. Tuy nhiên, một pháp sư giỏi sẽ không bao giờ đổ lỗi cho gậy phép, dù rằng là dưới góc độ của một đứa gà mờ, tôi vẫn cảm nhận được ma lực của cậu ấy đang tăng lên vượt bậc.
——Ngay khi tôi nghĩ đến điều đó, khối năng lượng ma thuật lập tức bị phân tán.
“Hở!?”
Cây gậy phép của Klaus đã gãy làm đôi. Một bàn tay phủ lông vừa bóp nát nó.
Palug, người phút chốc trước vẫn còn ở vị trí cách đó hơn 10 mét và đáng lý ra là đang bị chặn bởi Protective Circle, thình lình đứng giữa tôi và Klaus.
Quả thật, các tấm thẻ phép không hoàn toàn bao bọc chúng tôi. Có điều, cô ấy lẽ ra không cách gì len lỏi qua được vô số thẻ phép đang bay với tốc độ cao quanh chúng tôi mới phải.
Con sư tử hình người cất tiếng cười ngây thơ.
『Không được đâu à nha. Sao lại đi chĩa thứ như vậy vào một cô gái chứ.』
“Không thể nào……!”
Tuy Klaus lộ vẻ kinh ngạc, cậu ấy ngay lập tức buông cây gậy gãy và rút thêm thẻ phép. Tia lửa ma lực bắn ra giữa tay Palug và tay cậu.
Klaus đã chặn đứng những chiếc móng nóng đỏ của Palug với ma thuật phòng vệ. Một vài thẻ phép chỉ vừa hoàn thành việc thi triển chú thuật một cách suýt soát trong tay Klaus trở thành tro bụi, còn những tấm khác thì vung vãi khắp mặt sàn.
Palug cứ thế bao bọc bàn tay còn lại trong lửa và tấn công Klaus với nó. Thứ ánh sáng tựa chừng tia lửa loé lên nhiều lần giữa họ. Mỗi lần như vậy, một vài thẻ phép của Klaus lại bị phá huỷ. Nếu cứ tiếp tục giao chiến kiểu này, hàng phòng vệ sẽ bị xuyên thủng mất.
Trước khi kịp nhận ra, tôi chạy đi. Chỉ mỗi phòng thủ không thôi thì không ổn.
Tôi vòng sang bên hông của Palug và kích hoạt đũa phép tấn công. Từ vị trí này, Klaus sẽ không bị trúng.
Những viên đạn làm từ ma lực thuần tuý được bắn ra từ vòng tròn ma thuật quanh đũa Magic Missile. Để khiến chúng khó tránh, tôi nhắm đến những vị trí khác nhau và nhanh chóng bắn năm viên đạn liên tiếp. Tuy nhiên, Palug đã đỡ chúng một cách dễ dàng mà không buồn quay lại về hướng này.
“Làm tốt lắm!”
Tôi không thể bắn trúng Palug, nhưng đôi tay đang bận bịu cận chiến đã nới lỏng đôi chút. Có vẻ như nhiêu đó là đủ cho Klaus. Đảo ngược tình thế, nắm đấm bọc trong thẻ phép của Klaus vung lên và Palug là người ở thế phòng thủ. Vô cùng mạnh mẽ, một luồng sáng trắng nổ ra từ vòng tròn ma thuật.
Khi ánh sáng lịm đi, bàn tay trái Palug dùng để chặn cú đấm từ Klaus đã bị bao phủ bởi lớp băng dày. Ma thuật hoá băng đã làm tiết chế bộ móng lửa.
Klaus tiếp tục tung ra cú đánh tương tự. Palug né tránh đòn tấn công bằng một bước nhảy lùi.
Tôi bắn Magic Missiles về phía Palug đang cố gắng thoát thân. Klaus cũng đồng thời gửi những thẻ phép được sử dụng cho việc phòng thủ để tấn công và đuổi theo cô ấy.
Đòn tấn công của tôi, nhắm đến giây phút Palug tiếp đất không phòng bị, đã bị trượt vì cô ấy không di chuyển tới vị trí tiếp đất. Lợi dụng thẻ phép của Klaus làm điểm đặt chân, cô đã nhảy lên một lần nữa chỉ trong nháy mắt.
Chúng tôi tiếp tục truy kích Palug trong lúc cô đang ở trên không trung, tuy nhiên các đòn tấn công đều bị cản trở và xoá bỏ bởi móng vuốt phải của cô ấy.
Bộ váy đỏ thẫm tung bay, và Palug đáp xuống một cách duyên dáng.
『Thật là, ta đã không muốn tốn quá nhiều sức vậy mà.』
Palug truyền năng lượng vào tay trái. Khi ngọn lửa phừng lên từ nơi bàn tay bị đóng băng, lớp băng ngay lập tức bốc hơi và biến mất. Dù không gây ra thương tổn trực tiếp, chúng tôi đã thành công trong việc mai một một phần sức mạnh của cô ấy. Tuy nhiên, chúng tôi còn có thể cắt bớt bao nhiêu nữa đây?
Dần dần, tôi trở nên mất kiên nhẫn.
Tôi cũng bận tâm về gánh nặng đang đặt lên vai Klaus khi cậu ấy buộc phải chịu đựng những màn cận chiến dồn dập từ Palus. Lúc này, cậu ấy chắc hẳn là đang chịu rất nhiều áp lực. Cứ luôn phải liên tục duy trì một lớp Protective Circle dày và xài phép, liệu sức mạnh ma thuật của cậu ấy giờ còn lại bao nhiêu đây?
“Klaus-sama, cậu vẫn tiếp tục được chứ?”
“À, không vấn đề gì đâu. Cậu vẫn còn một hai con át chủ bài chứ hả?”
“Vâng.”
“Chúng ta sẽ quyết định chiến thắng ở nước đi kế tiếp. Sử dụng chúng đi. Hãy câu giờ cho tôi một chút.”
Nói rồi, Klaus tiến hành thi triển thẻ phép bằng một ma thuật khác với Protective Circle.