Lá thư của Klaus Hafan.
Gửi Erica Aurelia,
Một tháng đã qua kể từ khi chúng tôi về lại Thành Ngân Cung của Hafan. Đến giờ, tôi vẫn nhớ rõ sự kiện diễn ra tại〈Cung điện Mùa xuân〉như thể mới ngày hôm qua. Mọi chuyện cuối cùng cũng lắng xuống, do đó tôi quyết định gửi cậu lá thư này.
Nếu phải nói thật, khi ấy tôi đã không nghĩ nhiều về chuyến viếng thăm Aurelia. Tôi đoán cậu vẫn nhớ cuộc đối thoại giữa cha tôi và Công tước Aurelia về vấn đề phát triển khai thác mỏ cùng tài nguyên rừng. Tuy nhiên, có lẽ cậu chưa nhận ra, nhưng dường như ở sau lưng, họ cũng đang bí mật thảo luận chuyện đính hôn giữa cậu và tôi.
Khi chúng ta gặp nhau, chúng ta đã bị xếp đặt một cuộc hôn nhân chính trị ngay từ ban đầu bởi cha mẹ hai bên. Tôi chưa từng nghĩ rằng mình sẽ buộc phải kết hôn với cậu.
‘Con gái nhà Aurelia chắc hẳn là một nhỏ hư hỏng và không thể chịu được.’
‘Tại sao mình phải kết hôn với một người khoe mẽ và xấu tính như vậy chứ?’
Tôi đã có những thành kiến như vậy. Nhưng, sự thật lại khác. Cậu mạnh mẽ hơn tôi rất nhiều.
Mạnh mẽ……? Không, những gì cậu đã làm không thể dùng mạnh-yếu để so sánh được. Đúng hơn thì cậu……
Tôi không chắc đó là gì. Tôi không thể diễn đạt rõ ràng. Điều duy nhất tôi có thể nói chính là đây là lần đầu tiên tôi gặp được một cô gái như cậu.
Chà, quay lại câu chuyện.
Tôi……Ở đáy của nơi đó, tôi đã chẳng thể làm gì.
Kể cả khi bản thân bị kẹt trong những cái bẫy chặn của mê cung. Kể cả khi em gái mình suýt bị giết chết bởi một con quái vật kì lạ. Lúc nào cậu cũng là người cứu chúng tôi.
Cậu đã cảm ơn tôi vì điều đó, nhưng không. Ngược lại mới đúng.
Tôi mới là người phải biết ơn.
Cảm ơn cậu vì đã bảo vệ em gái tôi, Ann. Nếu cậu không đến kịp lúc, tôi sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho bản thân trong suốt quãng đời còn lại.
Tôi muốn trở thành một người có thể sánh ngang với cậu. Bây giờ tôi vẫn còn quá yếu. Vì vậy, ngày nào đó, khi đã có đủ sức mạnh để đứng kế cậu, tôi muốn được đính hôn cùng cậu. Tất nhiên, nếu không thích, cậu có thể từ chối nó.
Mong cậu nhớ điều này. Cậu không cần là của tôi, nhưng hãy biết rằng tôi thuộc về cậu. Nếu có điều gì xảy ra cho cậu, tôi sẽ chạy đến bên cậu nhanh hơn bất kỳ ai. Và kể cả nếu phải vứt bỏ mạng sống, tôi vẫn sẽ bảo vệ cậu.
Từ tấm khiên vĩnh cửu của cậu, Klaus Hafan.
☆
“Ann!!! Sao lại tự ý đọc thư người khác khi chưa được phép!? Trả đây!!”
“Như vầy không được, Klaus-oniisama! Tuyệt đối không được!”
Trước khi Klaus kịp để ý, Ann đã lén lại gần và giật lấy lá thư cậu vừa hoàn thành, bây giờ cậu đang cực kì bối rối. Ann hoàn toàn không để tâm gì đến người anh trai đang trở nên kích động của cô. Klaus thật sự không giỏi đối phó với cô em gái nhỏ hơn ba tuổi này của mình.
“Onii-sama. Sao anh lại viết một lá thư ngột ngạt như thế này chứ? Em vừa không để mắt tới là anh liền cố gắng làm mấy chuyện vô bổ không thể hiểu nổi rồi.”
“Ai nói là ngột ngạt chứ!?”
“Cái này rõ ràng là lời tuyên bố anh sẽ trở thành một tên bám đuôi yandere mà! Nếu chị ấy nhận được nó, Erica-oneesama tuyệt đối sẽ thấy khó chịu!!”
“S-sao cơ?!”
“Cảm xúc của anh quá ư là nặng nề đi!!”
“Trước đó, ‘tên bám đuôi yandere’ là cái gì, em nói gì mà anh không hiểu gì hết!!”
Cậu ta không hiểu ý nghĩa, nhưng Klaus cũng biết rằng mình đang mắc phải sai lầm nghiêm trọng trong nội dung lá thư. Đầu tiên, cậu cần lắng nghe kỹ điều mà nhỏ em ngốc đang nổi điên của mình muốn nói. Dù sao, Ann cũng là một trong những nguồn tin ít ỏi về cô con gái của Công tước Aurelia mà cậu có.
“Khi em đang tám chuyện con gái với Erica-oneesama……”
“‘Tám chuyện con gái’?”
Klaus không thật sự hiểu nó là gì.
Ann đang bắt đầu sử dụng những từ ngữ kì lạ dưới sự ảnh hưởng của Erica Aurelia. Vào lúc này, chỉ có Ann có thể nắm bắt được ý nghĩa của chúng.
Khi đụng đến mấy chuyện như vầy, Klaus luôn phải xuôi theo ý em gái cậu.
“Em đã nghe về mẫu người Onee-sama thích. Và, chị ấy không có mẫu người lý tưởng, nhưng có những loại mà chị ấy ghét.”
“……Vậy ta có thể đoán biết được sở thích của cậu ấy bằng phương pháp loại trừ.”
“Chính xác.”
“Thông tin quan trọng đấy, tiếp tục đi.”
“Một người tuỳ tiện ép buộc tình cảm của bản thân mà không được sự cho phép. Và còn, một người thoạt nhìn thì có vẻ tốt tính, nhưng lại không có ý muốn giao tiếp.”
“Chắc rồi, mấy người đó thật sự không có phẩm chất tốt.”
“Còn tệ hơn kìa, chị ấy thậm chí còn chẳng muốn hít chung bầu không khí với họ nữa đấy anh biết không?”
“Kuh, không muốn hít chung bầu không khí luôn sao……!?”
“Nghiêm trọng nhỉ?”
“Nghiêm trọng thật……”
Klaus bí mật ghi chép lại thông tin Ann đưa như một mục quan trọng vào sổ ghi nhớ trong lòng mình.
Chắc hẳn phải có lý do sâu xa đằng sau quan điểm của Erica. Nếu cậu thực hiện những hành động đó một cách vô ý, có khả năng Erica sẽ chối bỏ cậu hoàn toàn.
Mặc dù không biết gì về mấy chuyện này, Klaus đã có suy nghĩ như vậy.
“Sau đó, một người bất thình lình đánh chị ấy từ phía sau, và chị ấy cũng không muốn bị đâm nữa……”
“Cái đó……Không phải nó là điều hiển nhiên sao?”
Klaus cảm thấy hổ thẹn. Cô ấy đã phải trải nghiệm những gì khi ứng cử viên cho vị trí hôn thê của cậu chỉ mới 8 tuổi chứ?
Chẳng lẽ là ám sát? Người nào đó cô ấy biết đã bị ám sát ư? Phải chăng đó là lý do cô ấy thỉnh thoảng có ánh nhìn u ám?
Một cách mạnh mẽ, Klaus củng cố quyết tâm ‘Mình phải bảo vệ cô ấy’.
“Trên thế giới này thật có nhiều chuyện không thể hiểu được…”
“Erica-oneesama trông thì có vẻ thân thiện với tất cả mọi người, nhưng thực tế chị ấy cực ghét đàn ông…… Không, thậm chí có khả năng chị ấy không thích con người nữa kìa.”
“Hở……?”
“À, Onii-sama, vì anh thiếu nhạy cảm nên không nhận ra chứ gì. Erica-oneesama lúc nào cũng mang lớp mặt nạ tươi cười không phải sao?”
Klaus còn cảm thấy hổ thẹn hơn nữa. Cậu nhớ lại hình ảnh Erica khi cậu ở tại〈Cung điện Mùa xuân〉. Mặc dù không tới mức nói cô ấy thích cậu, cậu chưa từng nghĩ rằng có khả năng mình đang bị ghét. Vì Erica lúc nào cũng nhẹ mỉm cười.
“Đấy chắc hẳn là nụ cười dịu dàng chấp nhận tất cả mọi người, hay có khả năng, nó là nụ cười thể hiện sự ưu ái đặc biệt dành riêng cho mình—Không thể nào, anh không có nghĩ như vậy đâu mà nhỉ?”
“Kuh……”
“Đấy là nụ cười tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai thu hẹp khoảng cách hơn mức nào đó, anh biết rồi chứ?”
“Ra……Ra vậy……”
“Kể cả khi được bao quanh bởi rất nhiều người, anh có để ý rằng thỉnh thoảng chị ấy lại hướng ánh nhìn cô đơn về nơi xa xăm nào đó không?”
“……A, anh biết vụ này.”
“Tốt! Vừa chạm ngưỡng thông qua, Klaus-oniisama!”
Thay vì ánh mắt cô đơn, chúng giống ánh mắt lơ đãng hơn. Mặc dù Klaus nghĩ thế, cậu không muốn lên tiếng phản đối em ấy. Dù nói như thế nào, khi cô nhóc đang trong tình trạng này, cậu không cách gì có thể chiến thắng bằng từ ngữ.
Trong lúc cậu đang suy nghĩ những điều đó, Ann nhìn chằm chằm Klaus với một ánh mắt nghiêm túc. Ông anh trai của cô đã phải lùi người lại một chút. Đó thật sự là một ánh mắt cực kỳ nghiêm túc.
“Với tư cách là em gái anh, sẽ rất tuyệt nếu Erica-oneesama trở thành chị dâu em.”
“Ờ-ờm……”
“Klaus-oniisama, anh sẽ cố gắng hơn đúng không? Anh vẫn chưa nghiêm túc mà đúng không?”
“Ờm……”
“Em sẽ tha thứ cho thái độ yếu ớt đó vào lúc này.”
“Tha thứ, cho anh sao?”
Sao anh lại phải cần em tha thứ chứ, Klaus run rẩy trước sự vô lý của thế giới.
“Đúng vậy, lúc này anh vẫn còn ổn. Klaus-oniisama vẫn còn có lợi thế về mặt thời gian.”
“Chính xác là em đang chiến đấu với cái gì vậy?”
“Anh nói gì vậy chứ! Thiệt tình, Klaus-oniisama, thường thì lẽ ra anh nên chủ động trong cuộc chiến này từ lâu rồi mới phải!”
“Ờm……”
Trong khoảnh khắc, Klaus đã cảm thấy sợ hãi trước thái độ hăm doạ của Ann. Quả nhiên phụ nữ thật khó đối phó, cậu nghĩ.
“Tóm lại, ý em là gì?”
“Là vì Erica-oneesama rất, rất chi là đẹp.”
“Nn……ừ thì, cũng đúng……nhỏ ấy, cũng có hơi xinh, chắc vậy……”
“Hở!? Nhìn vô mắt em, rồi nói lại thêm lần nữa, được chứ?”
“Aa, anh nghĩ đối với một đứa trẻ thì cô ấy rất đẹp……Dừng lại đi, anh có thể thấy ý nghĩ trong mắt em rồi……”
Klaus đầu hàng trước sự xấu hổ và lảng mắt đi. Bên ngoài tầm nhìn của ông anh trai, Ann đang có biểu hiện ‘cuối cùng cũng chịu nói’ trên khuôn mặt.
“Trong vài năm nữa Erica-oneesama chắc chắn sẽ trở nên lộng lẫy và đầy mê hoặc như một bông hồng lớn nở rộ. Với thái độ thiếu quyết đoán như vậy, đến lúc đó đã là quá muộn rồi đấy. Anh hiểu chưa, Klaus-oniisama?”
“‘Quá muộn’ ý em là sao?”
“Onii-sama. Erica-oneesama sẽ kế thừa lãnh thổ rộng lớn mà người mẹ quá cố để lại khi chị ấy trưởng thành. Các mỏ bạc dồi dào của Aurelia……Anh nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu một người với vẻ đẹp hiếm có sở hữu nó?”
“Chuyện gì được chứ?”
Dù cho cô ấy chỉ là một thường dân không xu dính túi, cậu vẫn có ý muốn lấy cô làm vợ. Khi Klaus đang có ý định phản bác lại, Ann bỗng có một phản ứng không ngờ tới.
“Hàng quá chất lượng! Cực kỳ nổi tiếng! Đầy đối thủ cạnh tranh trên khắp mọi miền lục địa chứ sao!”
“H……Hở……”
“Lấy ví dụ, những kẻ như Harlan, Bá tước Urs của Lucanrant, gần như chắc chắn sẽ nhắm vào chị ấy.”
“G-gì cơ……!? Ông ta lớn hơn Erica những 26 tuổi không phải sao!?”
Harlan, 34 tuổi, Bá tước Urs của Lucanrant có rất nhiều lời đồn đẫm máu.
Người ta đồn rằng ông ta đã bắt cóc nhiều phụ nữ trong lãnh thổ, hơn nữa còn đã có chồng, và thảm sát họ. Ông ta thu gom và nhốt bên mình các cô con gái trẻ của những thuộc hạ và thường dân mà bản thân đã giết. Một người hầu gái sống trong nhà, phát hiện là đang mang thai khi chưa đầy hai tháng kể từ lúc bắt đầu làm việc, đã tiếc thương số phận và tự vẫn. Vân vân.
Ở những nơi mà ranh giới giữa luật pháp và con người còn mơ hồ, những hành động man rợ như bắt cóc phụ nữ gây ra bởi các nhà quý tộc là chuyện bình thường. Nhưng, dù cho như vậy, Harlan cũng đã giết quá nhiều người.
“Nhất Hoàng tử nổi tiếng của Ignitia, Hoàng tử Auguste-sama. Anh ta 10 tuổi, cùng tuổi với Onii-sama. Anh ta có thể là địch thủ lớn nhất đấy.”
“Cái gì! Auguste đó ư?! Tuyệt đối không được!”
Auguste, Nhất Hoàng tử của Ignitia, cũng là một người chỉ đầy tin đồn xấu xung quanh.
Sinh ra bởi sự không chung thuỷ của nữ hoàng, cậu ta lớn lên mà không có tình thương. Do dòng máu hoàng gia không chảy trong người, cậu ta không được ban phước từ loài rồng, sinh vật hộ vệ của Ignitia, và không thể cưỡi trên lưng chúng. Cậu ta là một người ích kỷ và là kẻ thống trị ngu ngốc, ngay đến cả những thuộc hạ trung thành cũng phải bỏ cuộc. Các giám mục đều nhất trí dự đoán rằng Kỷ nguyên của Bóng tối sẽ tới nếu cậu ta kế thừa ngai vàng.
Tuy nhiên về phần Hoàng tử Auguste, Ann không nghe được một nạn nhân rõ ràng nào cả.
Ann có quan điểm là không nên có nhận định tiêu cực về một người chỉ bởi vì lời đồn. Erica, người nổi danh sẽ là người phụ nữ độc ác trong tương lai quanh đây, là một bằng chứng sống cho việc tin đồn và thực tế là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Dù vậy, nếu cô tính lấy nó làm cớ khích tướng anh trai mình thì lại là chuyện khác.
Hãy lợi dụng mấy tin đồn vô căn cứ này nào, Ann nghĩ.
Còn nhiều quý tộc khác mà cô không muốn Erica kết hôn cùng, nhưng có giới hạn cho những ví dụ cô có thể xài, nếu suy xét đến mức độ tin đồn ác ý mà anh trai cô có thể biết.
“Chị ấy mà đến với Hoàng tử Auguste-sama thì sẽ không bao giờ hạnh phúc được dù cho có trở thành nữ hoàng đi chăng nữa. Đặc biệt nếu là làm vợ lẽ.”
“Vợ lẽ!? Erica đó!?”
“Nhưng, Hoàng tử Auguste-sama là người sẽ trở thành vua của Vương quốc Liên hiệp. Chẳng may mà anh định cứu Erica-oneesama sau khi cuộc hôn nhân đã được quyết định, anh biết điều gì sẽ xảy ra không?”
Klaus cau mày. Giả như điều đó xảy ra, sẽ xuất hiện nguy cơ nội chiến.
Cần phải tránh việc đó. Nếu không, vì lý do gì một cựu gia đình hoàng gia lại phải chịu sự nhục nhã mà hạ mình để trở thành người dưới trướng như vậy chứ?
“Nhưng sao em nắm rõ thông tin về các quý tộc bên ngoài Hafan thế hả?”
“Bởi vì chúng không phải là vấn đề không liên quan tới em.”
“Là sao?”
“Nếu tình hình chính trị của Hafan trở nên xấu đi, em có thể cũng sẽ phải lấy Bá tước hay Nhất Hoàng tử.”
“Anh sẽ không để chuyện đó xảy ra.”
“Đó không phải chuyện anh có thể làm gì được, Onii-sama.”
“Dù là gì, anh cũng không cho phép. Ngay từ đầu, không phải em cứ luôn nhắc đến việc có hình mẫu lý tưởng—”
“Thiệt là! Nói về em đủ rồi!”
Tình cờ thì, dù rằng cô có khó khăn với ông anh Klaus của mình, hình mẫu lý tưởng của cô cũng chính là anh trai cô. Cô không muốn kết hôn với người không ít nhất mạnh bằng anh mình.
Trên thực tế, Ann là người có ác cảm nhất đối với cuộc thảo luận đính hôn của cậu.
Tuy nhiên, người bị dụ dỗ bởi Erica Aurelia trước cũng chính là Ann.
Đó là khi cô lần đầu được dẫn tham quan vườn hoa hồng trong〈Cung điện Mùa xuân〉. Vào lúc ấy, Ann đã công nhận Erica và nghĩ rằng có lẽ cô có thể giao anh trai Klaus của mình vào tay cô gái này. Không cần phải giải thích thêm là sau sự việc tại nơi sâu nhất trong〈Tàn tích của Những vị khách〉, sự phỏng đoán đó đã trở thành chắc chắn.
“Chỉ cần mối quan hệ giữa Hafan và Aurelia bền chặt hơn, hôn nhân của em cũng sẽ chẳng có vấn đề gì.”
“Ừ. Quả thật, đối với em đây không phải là chuyện của người khác.”
“Chính vì vậy, anh làm ơn giao tiếp cho đàng hoàng với Erica-oneesama đi! Một cách có chừng mực! Xin anh ráng mà truyền đạt cảm xúc đến chị ấy dùm em!”
“Ờ, ờm…….”
Klaus né ánh mắt khỏi cái nhìn đầy sắc nhọn của Ann.
Ngay từ đầu, Klaus vốn dĩ đã chậm tiêu với cảm xúc của chính mình và không giỏi giao tiếp. Cậu không biết phải diễn đạt hay sắp xếp suy nghĩ thật của bản thân một cách có chừng mực là như thế nào.
“……Anh đang hiện sự xấu hổ với miễn cưỡng trên mặt kìa.”
“Ư.”
“……Giờ mặt anh trông như anh đang thấy khó khăn với rắc rối quá.”
“Không. Làm gì có. Đừng lo lắng.”
“Vậy thì, anh cần cố gắng mềm mỏng và nhẹ nhàng hơn, nhưng nhất định phải viết sao để chắc chắn rằng tình yêu của Onii-sama có thể tới được chị ấy đó!”
“T-tình yêu!?”
“Không phải vậy sao?”
“K-không, tuyệt đối, tuyệt đối, không phải!!!”
“A thiệt là! Anh cứng đầu quá đi……!”
Lời trách mắng của Ann cùng tiếng hét của Klaus vang vọng bên trong Thành Ngân Cung xinh đẹp của Hafan.
☆
Đã khoảng một tháng rưỡi kể từ sự kiện ở tàn tích. Một lá thư vừa đến tay cô con gái của Công tước phía Tây, Erica Aurelia.
Được viết bằng một loại giấy chất lượng cao, đó là lá thư từ vị quý tộc trẻ phương Đông Klaus Hafan.
『Một lá thư từ đứa nhóc tóc đen đẹp mã ấy đấy hả?』
Giọng nói đến từ Zaratan – giờ là chú rồng đen Tirnanog – sinh vật đã hoàn toàn thích nghi với cuộc sống bên cạnh Erica.
Rốt cuộc thì, kể cả khi Tirnanog thoát được khỏi ràng buộc của bộ giáp thì cũng không thật sự có vấn đề gì. Hiện tại, nó chỉ đang nhàn nhã ngâm mình giữa làn nước nóng đặt trong chậu.
“Ừm, đúng vậy. Còn có cả món quà từ Ann-sama nữa.”
『Hô, là cống phẩm ư? Không hổ là cô nhóc đã gây thương tích cho ta trong cuộc chiến. Con bé rất có tiềm năng.』
“Cống phẩm……? Chả biết gọi vậy có đúng không nữa, hmm. Chà, cũng có thể.”
『Ta mở nó được chứ?』
“Ừm, cứ tự nhiên.”
Khi đã nhận được sự cho phép từ Erica, Tirnanog kết thúc việc tắm rửa. Kế đó, nó bắt đầu mở gói đồ với một tâm trạng vui vẻ.
『Ooh! Giò lợn!』
“Wah~~ Đùi lợn muối sấy khô hàng cực phẩm. Tuyệt quá~~”
Phần xương đùi có bọc nhãn in hình gia huy của gia tộc Công tước Hafan. Đây đúng là một viên ngọc quý được tôi luyện cẩn thận. Hay đúng hơn, đống đùi này cực lớn và nặng.
Đặc sản ở phía Đông là những con lợn được vỗ béo nhờ lượng quả sồi dồi dào từ các khu rừng cùng đàn bê được nuôi trên cỏ ba lá trắng mềm. Thông tin đó hiện lên trong tâm trí Erica.
『Ta ăn nhé?』
“Ừm. À, chừa một phần cho tôi đấy.”
『Umu. Được rồi. Ta không bao giờ bỏ đói bạn bè đâu.』
Là một cô gái, liệu có sao không khi mình cảm thấy hài lòng trước thịt?
Ban đầu cô ngần ngại, nhưng Erica quẳng đi mối bận tâm ngay lập tức. Dù sao thì, những người làm ra thịt không phải là người xấu.
Bây giờ, Tirnanog đang cắm răng vào đống đùi lợn muối một cách hăng say.
“Chà, hãy xem lá thư nào.”
Erica mở bao thư ra.
Ban đầu, Erica nhìn vào tờ giấy với nụ cười nhẹ, nhưng dần dần nét mặt của cô trở nên mờ mịt. Khi đọc xong lá thư, cô nhìn vào khoảng không với một biểu cảm kì lạ.
Tirnanog để ý thấy điều đó và ngẩng đầu khỏi chiếc đùi.
『Chuyện gì vậy?』
Sau khi im lặng một lúc với gương mặt như đang gặp chuyện đau đầu, Erica đưa lá thư cho Tirnanog xem.
『‘Cậu rất mạnh. Tôi sẽ trở thành người không thua kém cậu.’ Đợi chút, cái này là……』
“……Cậu nghĩ sao?”
『Một lá thư khiêu chiến.』
“Chà, vậy ra không chỉ mình tôi tưởng vậy……”
『Cậu ta mạnh đấy, nhưng cô tuyệt đối có thể thắng. Ta dám chắc điều đó.』
“Không, không phải vậy……”
Erica nhận ra rằng dường như cô đã được công nhận làm đối thủ bởi vị pháp sư thiên tài phía Đông. Thế nhưng, cô không thể hiểu được tại sao chuyện lại thành thế này.
Cái này, có lẽ, là một death flag mới.
Vậy mà cô cứ nghĩ mình đã kết được bạn. Trên thực tế, cô đã nghĩ rằng cuối cùng cô cũng có được một người bạn khác giới đàng hoàng lần đầu tiên trong đời, bao gồm cả cuộc sống trước kia.
Erica Aurelia cắn nhẹ môi dưới. Sự mất lòng tin vào con người trong cô dường như lại tăng thêm một bậc.