Satou đây. Có vẻ như để tăng phần lôi cuốn cho phim thì đạo diễn, dù ở đâu đi chăng nữa, cũng thường cho thêm yếu tố hiểu lầm vào nội dụng. Nhưng thường thì những điều đó sẽ dẫn đến chia tay, vì vậy nên tôi thường tránh gây hiểu lầm.
Ngoài cửa sổ, tiếng rộn ràng, nhộn nhịp vang lên từ ngoài đường xá có thể nghe rõ từ trong phòng. Có vẻ như tôi đã ngủ quên
Khi vật lộn với sự cám dỗ từ chiếc giường ấm áp, tôi ráng chuyển suy nghĩ của mình về những gì đã xảy ra vào ngày hôm qua.
Tôi đã biết được rất nhiều thứ vào đêm hôm trước, tiêu biểu là nguyên nhân Arisa trở thành một nô lệ.
Lúc Arisa chuẩn bị đi ngủ, tôi đã hỏi liệu mình có nên giải phóng khỏi con bé kiếp nô lệ, nhưng em ấy giải thích là Geis đã ràng buộc cô béphải trở thành một nô lệ
Được trả tự do cũng đồng nghĩa với việc con bé đang đi ngược với ràng buộc của Geis, và con bé sẽ bị xuất huyết toàn thân, như một hình phạt, rồi cái mạng cũng khó mà giữ được. Kĩ năng này không khác gì một lời nguyền cả...
Một nơi đông dân như cố đô hoặc thủ đô hoàng gia nhất định phải có ai đó sở hữu kỹ năng xóa hoặc ghi đè lên một Geis, nên chắc tôi phải đợi đến lúc đó để thả tự do cho con bé.
Tối hôm qua, nhận ra rằng Arisa đã dùng ma thuật để quyến rũ mình nên tôi quyết định sẽ tránh xa em ấy một lúc vào buổi sáng. Nhưng lúc hiểu được quá khứ bi thương của em, tôi thấy thật nhẫn tâm làm sao khi bỏ cô bé, không họ hàng, thân thích, ở nơi đất khách quê người.
Vào một thời điểm nào đó trong tương lai, tôi có thể hối hận với quết định ấy, nhưng bây giờ, những gì cần làm là tập trung vào hiện tại. Nếu cóbiến cố xảy ra thì tôi sẽ giải quyết nó với sức mạnh của level 310 và sự giàu có đến vô lý của mình.
Ngay lúc đó thì cánh cửa bật mở, cắt ngang suy nghĩ bố đời của tôi
Ít nhất thì cũng gõ cửa đi chứ, phép lịch sự đâu rồi.
“Dậy chưa Satou? Bạn gái cậu đến gặp này!”.
Mới sáng sớm nhưng Martha vẫn tràn đầy năng lượng.
Sau lưng, Zena đang lẩm bẩm “T-Tôi không p-phải n-ng…” trong khi đang cố bịt miệng Martha trong khi mặt thì thể hiện rõ sự hoảng sợ và bối rối.
“Chào buối sáng” Tôi ngồi dậy và chào bọn họ.
“Ồ, cậu có một thân hình đẹp đấy”
Martha nhìn vào bộ ngực trần của tôi một cách thích thú. Còn Zena thì nấp vào sau Martha và dùng hai tay để che khuôn mặt ửng đỏ của mình, nhưng rõ ràng là cổ đang nhìn chằm chằm qua khe tay.
Tôi nghĩ là một quân nhân thì đã phải quen với cảnh nam nhân bán khỏa thân rồi nhỉ.
“Xin lỗi vì để các cô thấy cảnh khó coi này, tôi sẽ thay đồ ngay.”
Tôi ráng kéo người mình lên khỏi dường
“Oooh”
Có cái gì một cái gì đó ấm ấm.
Nhìn xuống tay tôi, đập vào mắt tôi là cảnh tượng một cô gái bán khỏa thân. Tay tôi đang đặt lên ngực trần của con bé - À đúng rồi, tối qua Arisa cứ mặc như thế mà đi ngủ
Thấy tôi dùngchung giường với một bé gái trẻ, sắc mặt Zena tái nhợt đi.
“... Chủ nhân… em xin ngài... dừng lại đi... em không chịu nổi nữa đâu~...”
Như để dìm tôi thêm, Lulu chọn đúng lúc này để nói mơ.
Nhìn qua giường bên kia có vẻ như em ấy đã lăn lộn trong lúc ngủ và đang nằm trong tư thế lưng xoay về phía tôi. Nhưng có vẻ áo con bé bị rối lên trong lúc ngủ và cái mông nhỏ xinh của Lulu ấy lọt vào tầm mắt tôi. Và vâng… ẻm đang không mặt quần lót.
Thêm vào đó, có một vết nhơ màu đỏ ở trên ga trải giường của cô bé.
Huh, tôi nhớ tối qua con bé đâu có bị thương đâu nhể?
“Đ-Đ-Đồ đồi bại! S-Sao anh có t-thể!!!!”
Zena vừa chạy khỏi phòng vừa khóc.
Martha gãi đầu trong tình cảnh khó xử này “Ây dà, làm phiền cậu quá… cứ từ từ thôi nhé.” rồi đóng cửa.
Wow, đây là lần đầu tiên tôi nghe một ai đó nói to từ đồi bại
Dòng suy nghĩ của tôi bị ngắt đoạn ngay lập tức
“Cậu chủ, anh có một mảnh vải sạch không? Có vẻ như Lulu đang hành kinh.”
Tôi lấy mảnh vải từ túi ra và đưa cho Arisa mà không nói gì thêm
“Cảm ơn anh. Vậy, anh có định đuổi theo cô ấy không? Nếu anh không nhanh lên thì cổ sẽ suy diễn thêm và mọi thứ sẽ càng rối tung hơn đấy."
Chà, cô ấy chỉ là một người bạn thôi chứ không phải là “người yêu”...
Tuy nhiên, không ai muốn bạn mình nghĩ rằng họ là một tên lolicon, nên tôi tốt nhất nên đuổi theo Zena và làm rõ đầu đuôi câu truyện.
Đuổi theo cô ấy trong tình trạng bán khỏa thân chắc chắn sẽ càng làm cho mọi chuyện tệ hơn. Và hiển nhiên là tôi có mặt quần trong lúc ngủ
Dựa vào radar, tôi thấy Zena vừa rời khỏi nhà trọ và đang hướng tới đường lớn. Cô ấy nhanh thật,… đúng là quân nhân có khác. Cứ đà này thì cổ sẽ chạy ngang qua căn phòngtrong chốc nữa thôi.
... Tính năng này quá là thuận tiện đi, song, nó sẽ rất đáng sợ nếu một tên stalker có được.
Trong khi suy nghĩ mấy thứ ngu ngốc ấy, tôi canh giờ và nhảy từ cửa sổ xuống đường.
Tôi đáp xuống ngay trước Zena, chặn đường cô ấy. Giật mình, cổ ráng dừng lại và lướt tới một đoạn, tôi bắt lấy tay và xoay người cô một vòng để phân tán lực quán tính.
>Nhận được kỹ năng [Khiêu vũ]
“Zena à, cậu hiểu lầm rồi.”
Zena đặt hai tay lên ngực và cố gắng đẩy tôi ra một cách yếu ớt. Không thể để cổ đi lúc này được.
Nếu làm vậy, cô ấy sẽ không bao giờ tin tôi nữa và thay vào đó, cô ấy sẽ bị cuốn vào những suy nghĩ tiêu cực, dẫu cho cổ không muốn nó là sự thực.
“N-Nhưng chẳng phải anh đã ngủ cùng cô bé đó ư?”
“Chắc là con bé lên nhầm giường lúc mơ ngủ ấy mà.”
Nếu như đặt là trường hợp đó thì sẽ không có vấn đề nào đâu nhỉ?
Ý tôi là, hôm qua trước khi ngủ thì tôi vẫn còn mặc đồ lót và quần áo ngoài. Và tiện đây tôi xin nhấn mạnh sự vô tội của mình.
Và tôi không phải là một tên lolicon!
“V-Vậy cô gái tóc đen ở đó là sao! W-waahhh…!”
“Ý cậu là cô chị với thế ngủ xấu à, có vẻ như em ấy đến kỳ thì phải.”
Phần này tôi nói nhỏ vào tai Zena, vì một vấn đề như vậy không nên bàn ở nơi công cộng.
Cuối cùng thì Zena cũng bình tĩnh lại.
“Nh-Nhưng mà Lilio nói một nam nhân khi mua một nữ nô lệ thì chỉ để phục vụ họ vào ban đêm...”
Cái bà Lilio chết tiệt này!
Sâu trong lòng, tôi thầm chửi rủa người đàn bà ấy, người mà có lẽ đang đang tuần tra ở ngoại thành lúc này.
Lilio là một hộ vệ và có vẻ như cô ta cũng kiêm luôn chức bạn thân của Zena, nên chắc cổ đang cố gắng bảo vệ sự thuần khiết và ngây thơ của Zena. Thế nhưng, tôi cần làm rõ trắng đen để tránh những cáo buộc oan khác trong tương lai.
“Việc đó thì tùy vào mỗi người chứ. Cặp chị em đó sẽ có vai trò như hầu gái của tôi.Còn Liza và những cô gái thú nhân sẽ là hộ vệ, nhưng họ lại không phù hợp để đi mua sắm với tôi.”
“Nh-Nhưng…”
Chắc là cô ấy hiểu rồi, thế nhưng cảm xúc thì vẫn còn bối rối nhỉ
Nếu như tôi nói mấy thứ như “Nếu như tôi định làm thế, thì tôi đã mua một phụ nữtrưởng thành và gợi cảm rồi.”,thì sẽ chẳng khác gì đồ dầu vào lửa. Nên tôi không nói ra.
“Bộ đồ cậu đang mặt khác lần trước nhỉ? Những diềm xếp tạo nên một vẻ đẹp gọn gàng và sang trọng… Nó thật sự làm nổi bật sự quyến rũ của cậu đấy.”
Những lúc như thế này thì tốt nhất là cứ khen cô nàng tới tấp đi.
Zena lẩm bẩm, “À, … bộ đồ cũ này...” bằng tông giọng xấu hổ, nhưng sắc mặt của cổ trông vui hơn trước, dẫu cho sự việc vừa rồi.
“Nó thật dễ thương, thế nhưng cậu không thấy lạnh khi mặc quần áo mỏng thế à?”
“Không, tôi cũng quen rồi nên không sao đâu.”
Đó không phải là hướng mà cuộc trò truyện này nên diễn biến[A1] , Zena à.
Cô đáng lẽ ra phải nắm lấy tay đối phương và nói mấy như “Em sẽ không cảm thấy lạnh nếu đôi ta sát gần nhau.” hoặc tương tự ấy.
“Đúng rồi, gần đây có một quầy hàng bán khăn quàng đẹp lắm. Cậu muốn đi xem không, nhất định sẽ có vài cái hợp cậu lắm đấy?”
“Thật á? Mình muốn đi lắm!”
Ngon, đổi được chủ đề rồi!
Vào ngày đầu tiên khi đến thành Seiryuu, tôi để ý là Martha có vẻ khá thích cửa tiệm ấy.
Sau khi chúng tôi thử hơn một chục chiếc khăn, áo choàng các loại thì sau cùng, Zena chọn ra một cái khăn choàng cổ màu hồng, và tôi mua cho cổ như một món quà.
Tôi mất một lúc để thuyết phục cô ấy nhận quà, và tới khi chúng tôi rời khỏi cửa hàng, có vẻ như tâm trạng của cô ấy đang rất tốt.
... Nhưng mà mỗi khi phụ nữ đi mua sắm thì lại tốn kha khá thời gian nhể.
Tôi trở về nhà trọ cùng Zena, gần cửa ra vào có Arisa đang vẫy chào chúng tôi. Gần chỗ em ấy đang đứng là lối vào sân gửi xe ngựa cho khách ở trọ.
“Mừng chủ nhân trở về! Em mừng là anh đã giải quyết được hiểu lầm” Arisa, thủ phạm của vụ này, nói như chẳng phải do mình gây ra. Nên tôi búng một cái vào trán con bé “Oww…”
“Tôi về rồi đây. Em làm gì ngoài đây thế?”
“Bọn em đói nên em tìm Liza để kêu cổ chia tý đồ ăn với em”
“Em ăn rồi à?”
“Vâng, Lulu vẫn đang ăn cùng họ. Nhưng có vẻ chị ấy không thèm ăn lắm...”
Tôi đoán là phô mát và thịt hung khói sẽ khó lòng mà ngon được nếu bạn đang cảm thấy mệt. Tôi đưa Arisa một ít tiền và dặn em ấy đi mua một ít trái cây.
Trong lúc đó, tôi quay về phòng để thay đồ.
Zena đang chờ tôi ở phòng bar dưới trệt, nơi tôi gợi ý cho cô ấy nước hương trái cây.
Quay trở lại phòng, tôi đổ nước từ {Túi nước vô hạn} vào chậu đồng đặt lên bàn và rửa mặt. Đầu tóc tôi tương đối ổn, nên tôi cứ dùng tay để vuốt tóc tạm vậy. Chắc tôi phải tìm sản phẩm chăm sóc tóc ở thế giới này vào một hôm nào đó thôi.
“Xin lỗi vì đã bắt cậu phải chờ, Zena”
“Không sao đâu, mình có Martha làm bầu bạn mà.”
“Tui để hai người một mình nha.” Martha nói với chúng tôi, rồi cô ấy quay lại làm việc.
Martha vừa đi ra thì Arisa đã xuất hiện ở ngưỡng cửa, nên tôi kêu con bé gọi Liza và mọi người khác
Sắc mặt Lulu trông nhợt nhạt vô cùng, nên tôi cho em ấy về phòng. Yumi, người giúp việc của quán trọ, đang ở gần đây nên tôi nhờcô bé mang một ít nước lên phòng của chúng tôi, và đưa cô ấy một ít tiền xu bo.
Tôi ra ngoài cùng với Zena, và Arisa cũng vừa tập hợp xong mấy cô gái.
“Dùng số tiền này để mua y phục và nhu yếu phẩm cho mọi người, nhé. Tôi để việc tính tiền và việc thương lượng lại cho em, Arisa. Liza, bảo vệ mọi người khỏi bọn móc túi và bắt cóc.”
Tôi đưa cho họ một túi nhỏ đựng cỡ mười đồng bạc cho Liza, và một túi khác cho Arisa đựng hai đồng bạc và một ít tiền lẻ.
Sẽ rất nguy hiểm nếu tôi để toàn bộ tiền vào một túi, nên tốt nhất là cứ chuẩn bị như khi ta đi du lịch nước ngoài.
Arisa thì thẩm hỏi tôi rằng cổ có thể dùng ma thuật và kỹ năng để ngụy trang và cảnh giới nên tôi đã cho phép em ấy làm thế. Quên mất là tôi đã cấmem ấy sử dụng kỹ năng vào đêm qua.
“Em cũng sẽ bảo vệ mọi người, nanodesu~”
“Em lun~”
“Được rồi, hai đứa đi kề bên Arisa để bảo vệ em ấy nhá.”
“Vânggg~”
Pochi và Tama có vẻ rất phấn khích nên tôi xoa đầu hai đứa nhỏ.
Chà, tóc của hai đứa mượt hơn trước nhiều… có lẽ là do tụi nhỏ tắm gội thường xuyên tại lâu đài của tử tước.
“À còn nữa, nếu mấy đứa thấy một ma thuật sư sử dụng [Ma pháp Sinh hoạt], thuê họ làm sạch quần áo của mọi người dùm anh.”
Nói xong, tôi đưa thêm vài xu bạc cho tụi nhỏ để họ thuê một ma thuật sư.
“Nếu như còn tiền dư thì tụi em mua một ít bánh kẹo được không vậy chủ nhân?”
“Được, miễn sao đừng quá một xu đồng lớn. Sắp đến giờ ăn trưa rồi nên đừng tiêu hết vào quà vặt nhá.”
“Vânggg~”, Arisa trả lời một cách hăng hái và đi về phía đại lộ Teputa.
Với Pochi và Tama ở hai bên, Arisa nhìn như tên trùm sỏ của một băng đảng xã hội đen nào đó, còn Liza thì như hộ pháp [A2] của mấy đứa trẻ.
“Trông mọi người thoải mái nhỉ, mặc dù là họ nô lệ.”
“Tôi biết đó không phải là cách đối xử thường thấy với nô lệ, nhưng tôi không thích ép buộc ai làm việc gì cả, như vậy sẽ dễ chịu hơn.”
Và tôi chắc chắn mình sẽ thành thằng vô công rỗi nghề nếu họ hầu hạ tôi từ đầu đến chân thế này. Nên cứ để như thế này là tốt nhất.
Nidoren đã dạy tôi rất nhiều về chế độ nô lệ của thế giới này, và tôi nghĩ mình không cần quá cứng nhắc với họ để làm gì.