Death Is The Only Ending For The Villain

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

37 706

Mặc dù không biết gì về Otaku, nhưng tôi cuối cùng lại thích thú tham gia mấy hoạt động Otaku cùng với cô nàng Gyaru ghét con trai.

(Đang ra)

Mặc dù không biết gì về Otaku, nhưng tôi cuối cùng lại thích thú tham gia mấy hoạt động Otaku cùng với cô nàng Gyaru ghét con trai.

Nekomata Nuko

Và, em gái tôi lại nhờ tôi giúp đỡ em ấy một việc. Có vẻ như tôi sẽ phải tham gia một buổi gặp mặt offline để gặp “vợ trong game” của em ấy, vì em ấy cơ bản là quá lo lắng để tự mình tham dự.

20 133

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

355 20606

Đôi Mắt Xếch Của Tôi Không Có Nghĩa Tôi Là Phản Diện

(Đang ra)

Đôi Mắt Xếch Của Tôi Không Có Nghĩa Tôi Là Phản Diện

Starfire

Nghĩ tôi là kẻ phản diện sao? Sai hoàn toàn rồi đó !

4 69

Mối tình này hợp khẩu vị cậu chứ?

(Đang ra)

Mối tình này hợp khẩu vị cậu chứ?

Yūta 優汰

Nhưng dường như đến cả Shirahime tưởng chừng bất bại cũng có tình cảnh riêng buộc cô ấy phải trở nên hoàn hảo—?

3 26

Web Novel - Chương 01 - Prologue

Mọi thứ đều hoàn hảo.

Ngay cả đó là căn nhà bán ngầm dành cho một người ở, to cỡ như nhà vệ sinh so với căn tôi từng sống trước đây.

Phải bắt đầu đi làm thêm để trang trải từ ngày mai cũng chả vấn đề gì.

Cuối cùng thì tôi cũng thoát khỏi ngôi nhà quái quỷ đó và có được tự do cho mình. Chỉ vậy thôi, đã hạnh phúc lắm rồi.

Nhưng…

“Tôi nhớ là đã bảo cô hãy sống như đã chết và đừng có mà ầm ĩ rồi mà, thở cũng đừng có ra tiếng.”

Tên đàn ông mở miệng.

Ánh nhìn căm ghét của hắn ta như thể trước mắt là giòi bọ.

“Tôi nghe rằng cô đã hành động không khác gì một con chó điên ở buổi tiệc mừng Thái tử trở về nhỉ.”

Cái ánh mắt lạnh lùng, chết chóc của hắn ta dường như muốn xuyên thủng tôi đến chết thật không mấy xa lạ. Đó là ánh mắt tôi luôn nhận được từ cái nhà đó.

Tuy nhiên, nó không có nghĩa là tôi sẽ ổn, dù đã từng trải qua trước đó nhiều lần.

“Cô làm thế là có mục đích gì?”

Như bị bóp nghẹt đến nỗi không thở được, trước sức ép của hắn ta. Môi tôi bắt đầu run lên vì sợ hãi.

Vào lúc đó.

Một bảng trắng hiện lên trước mắt. Tôi có thể thấy từng dòng, từng chữ trên bảng.

1. Làm sao tôi biết được?

2. Tôi không có ý gì hết.

3. (Nói với giọng đáng thương) À… ừm, chuyện đó…

“…Thứ gì đây?”

Tôi đã hỏi rằng thứ đó là gì, nhưng dường như có gì đó nghẹn trong cổ họng, không thể thốt lên được.

Lời đe dọa từ tên đàn ông đó vang lên trong khi tôi chỉ đứng đó mà không có lấy một lời.

“Tốt hơn hết là cô nên nói.”

Cái sức ép đó như muốn xé toạt lớp da trên người. Tôi sẽ chết mất nếu không đưa ra câu trả lời.

Tôi vô thức nhấn vào số 3 trên bảng chọn.

“À…. ừm, chuyện đó…”

Y hệt những gì đã viết trên bảng, những lời đó tự động thốt lên từ miệng tôi.

“Chuyện gì thế này?”

Tôi há hốc không tin được những gì mình vừa nói. Không thể đoán được, đây là loại tình huống gì.

Tôi đã thức dậy ở một nơi xa lạ, đối mặt là một người không quen đằng đằng sát khí.

Không thể nghĩ được gì như khi mình mới vừa ngủ dậy.

“Tiếp đi.”

Hắn không có vẻ gì là thích câu trả lời nửa vời đó, hắn ta ra lệnh với vẻ mặt đáng sợ. Khi đó, những dòng chữ mới lại xuất hiện trên bảng.

1. Tôi xin lỗi. Tôi sẽ hành xử đúng mực vào lần tới.

2. Một con hầu gái ngu ngốc đã khiến mọi thứ rối tung lên.

3. Một tên hạ đẳng đã coi tôi như một kẻ thấp hèn. Trong khi tôi là đứa con gái duy nhất của nhà Eckart!

Không có thời gian để nghĩ nữa rồi.

Tôi vội chọn lấy câu trả lời trong khi đang cố tìm gợi ý từ bầu không khí.

Dù không biết gì cả thì cũng phải nói gì đó trong tình huống này. Đó là những gì tôi đúc kết được từ những trải nghiệm đau đớn của mình trước đây.

“Tôi xin....”

“Chúng ta sẽ không phải gặp nhau như thế này nếu tất cả mọi thứ có thể giải quyết với chỉ mội câu xin lỗi.”

Bị cắt lời ngay lập tức.

Trái tim tôi gần như chạm đáy bởi giọng điệu đâm thọc của hắn ta.

Tôi co rúm người lại theo phản xạ tự nhiên. Tên đàn ông đó tiếp lời với giọng lạnh lùng.

“Penelope Eckart!”

“Penelope Eckart?”

“Chúng tôi sẽ tạm thời lấy lại cái tên ‘Eckart’ trong tên của cô.”

Câu nói đó và cả cái tên đó nữa, rất quen thuộc.

Tôi nhanh chóng ngẩng đầu lên.

Giờ thì có thể nhìn rõ gương mặt của tên đàn ông đó. Tên đàn ông đứng ở xa giường kia, không phải là “người của cái nhà đó”, là một người ngoại quốc tôi chưa từng gặp.

Đôi mắt xanh như phản chiếu cả đại dương và mái tóc đen bóng khiến tôi nhớ tới màu của hắc diện thạch.

Bên trên hắn có một cái thanh dài giống như ký hiệu pin trên điện thoại với dòng chữ trắng lấp lánh.

“Hảo… cảm …?”

Nếu mắt tôi hoàn toàn ổn, thì cái dòng chữ lấp lánh trên đầu hắn ta rõ ràng là “Hảo cảm”.

“Chắc chắn từ giờ sẽ không có tiệc tùng hay dạ hội nào cả và cô bị cấm ra khỏi phòng. Hãy nghĩ về tội mà cô đã gây, những gì nên làm bây giờ…”

“…”

“Nhìn đi đâu đó?”

Từ gương mặt vô cảm, hắn ta nhanh chóng chuyển sang cau có như thể hắn ta không vui tôi nhìn vào những thứ không nên nhìn.

Tuy vậy, tôi không hề phản ứng lại điều đó mà vẫn tiếp tục dán mắt vào cái thanh trên đầu kia.

[Hảo cảm 0%]

“Không thể nào….”

Tôi vô thức lắc đầu vài lần.

Điều đó không thể được.

Là thật sao.

“Mấy cái tin đồn nói cô là con điên quả không sai.”

Hắn ta nhìn chằm chằm một lúc trước những hành động kỳ lạ của tôi trước khi rời đi.

Hắn sải chân, nhanh bước ra cửa như muốn thể hiện không muốn lãng phí thêm một giây, một phút nào ở đây nữa. [Hảo cảm 0%] cũng theo hắn mà biến mất.

“Tôi đã làm gì sai?”

Tôi nghĩ về tình huống này trong khi nhìn theo bóng lưng đang rời đi.

Bỗng cảm nhận được ánh mắt của ai đó đang mỉa mai, khinh bỉ. Tôi quay đầu và nhìn thấy một người khác với mái tóc hồng, đang đứng khoanh tay trong bóng tối tựa vào cửa.

Hắn ta cũng có một đôi mắt xanh giống người vừa rồi. Cộng thêm nụ cười chế giễu.

[Hảo cảm -10%]

Đó là những ký tự lấp lánh trên người hắn ta.

Thậm chí còn là số âm.

“Con khốn ngu ngốc. Đúng là đáng đời.”

Không giống với gương mặt đẹp đẽ, hắn thốt ra những lời bẩn thiểu rồi nối gót theo tên đàn ông trước đó.

Rầm-! Cửa đóng sầm lại.

Tôi ngồi lại trên ghế, đầu óc thì trống rỗng trong căn phòng chỉ còn lại mình tôi. Trí óc dường như không còn minh mẫn, tôi vẫn chưa hiểu ra tình huống hiện tại của mình.

Ngẫm một lúc, tôi nhận ra nơi mà tôi đang ở, cùng hai người tôi vừa gặp đều có chút quen thuộc.

“Tất cả là dối trá, phải không…?”

Cuối cùng tôi có thể nói những gì tôi muốn nói, khi chỉ ở một mình.

Không có thời gian để chú ý đến điều đó. Tôi thật không dám tin. Đây không phải thứ hay diễn ra với tôi.

“Đùa chắc.”

Làm sao một phân cảnh trong trò chơi mà tôi chơi trước khi ngủ có thể trở nên chân thực đến thế này.

Và tôi còn là một nhân vật trong game nữa.

“Mình đang mơ đúng không?”

Chẳng còn trường hợp nào có thể lý giải, ngoại trừ trường hợp này.

Dù vậy, tôi có giật tóc hay véo mặt mình bao nhiêu lần thì cũng không thể nào tỉnh dậy khỏi giấc mơ này.

“K, không…, Không!”

Penelope Eckart.

Cô ấy là nhân vật phản diện trong tựa game nổi tiếng dành cho giới trẻ gần đây, và là nữ chính trong chế độ Khó.

Nhà có cấu trúc một phần nằm trong lòng đất, một phần trên mặt đất. Kiểu kiến trúc này thường thấy ở các khu có diện tích đất hạn chế. Có màu đen bóng, một loại thủy tinh núi lửa được hình thành khi magma phun trào nguội đi.