Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 4

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 7

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 4

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 481

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Tập 01 - Chương 39 - Mong Ước Và Chúc Phúc

Trans: Izual

Edit: HK

_____

“Lần này cháu phải không đến để xin phép……mà là để lấy lại thứ quý giá nhất đối với mình.”

……Tôi đã ba hoa mà phun ra câu đó.

“……Dù vậy.”

Kiềm lại nụ cười quỷ quyệt trên môi, tôi cố tỏ ra nghiêm túc.

“Về phần mình…… cháu vẫn nghĩ nếu được bà công nhận thì đó sẽ là điều khiến cháu hạnh phúc nhất.”

“Kuku, đến lúc này mà vẫn dẻo miệng ghê nhỉ.”

Dường như không chút rúng động trước thái độ vô lẽ của tôi, bà của Yuika …… Kano-san chỉ cười theo kiểu như muốn thách thức tôi.

“Cháu biết.”

Tôi sẽ giành lại Yuika bằng mọi giá.

Tôi đã thốt ra câu đó ngay từ đầu để thể hiện quyết tâm của mình…… Nhưng nếu có thể thì tôi vẫn không muốn mọi chuyện kết thúc theo hướng này.

“Cháu không phủ nhận giá trị quan của bà.”

Tôi không cho rằng bản thân giá trị quan của bà ấy là xấu xa.

“Thực tế, đó chính là cách bà đã dùng để ghánh vác chính gia đình và gia tộc của mình. Một thành tích vĩ đại đến mức cháu cũng không tưởng tượng được.”

Có lẽ đây chính là cách mà bà ấy hiện thực hóa lý tưởng của mình.

“Tuy nhiên.”

Chỉ là.

“Đây hoàn toàn không giống lý tường bà đang theo đuổi.”

Tôi khẽ liếc về phía Yuika…… Không hiểu sao nhịp thở của cô ấy lại đang trở nên nặng nề hơn.

……Không, đây không phải lúc để nghĩ đến chuyện này.

“Đúng là đôi khi cô ấy cũng có chút tinh nghịch, nhưng đó chính là thứ sức mạnh đã kéo cháu đến những nơi mình chưa từng đặt chân đến.”

Trong tâm trí tôi, đó chính là những ký ức của tôi về Yuika.

“Tinh thần tự do ấy đã mang đến cho cháu không biết bao nhiêu bất ngờ và khiến cháu phát hiện ra những điều mới mẻ.”

Tuy khoảng thời gian ấy không dài nhưng đã mang đến cho tôi không biết bao nhiêu kỷ niệm.

“Nó vẫn hệt như ngày xưa…… chính sự bất biến đó đã giúp cháu rất nhiều.”

Tôi không rõ lời nói của tôi liệu có thể chạm tới trái tim của một người già đời như bà ấy hay không…… nhưng tôi sẽ nỗ lực hết sức mình.

“Yuika đã mở rộng thế giới trong mắt cháu. Yuika đã giúp cháu kết nối với biết bao người. Nhờ Yuika nên mới có cháu của ngày hôm nay.”

Cáng nói tình cảm trong lòng tôi càng trào dâng.

“Với cháu, Yuika chính là.”

Tôi nắm chặt lấy vai của Yuika hơn một chút.

“Yuika của hiện tại chính là.”

Thú thực nói thẳng ra thế này có hơi xấu hổ.

“Người vợ tuyệt vời nhất thế gian!”

Tôi gào lên với gương mặt nghiêm túc.

“Thế nên…… xin bà, xin bà hãy chấp nhận con người thật của Yuika.”

Tôi dùng hết sức bình sinh để nói điều đó ra.

“Làm ơn…… xin bà hãy chấp nhận cuộc hôn nhân này.”

Bà Kano im lặng nhìn thẳng vào tôi.

“……Kuku.”

Nhưng rồi khóe miệng bà ấy dần giãn ra.

“Fufu, ahahaha!”

Ngay sau đó bà ấy bắt đầu bật cười đầy hứng khởi.

“Haha……! Thứ nhóc đang làm nào có phải “thuyết phục”, mà là “tán tỉnh” nhau mới đúng! Thật đấy, nhóc tới đây để làm gì vậy hả!”

“Nếu hỏi cháu đến đây để làm gì, thì câu trả lời duy nhất chính là để đón Yuika về nhà……”

Trong lúc bà Kano tiếp tục cười, tôi gãi má đầy khó xử.

“Haha……Chồng cháu yêu cháu ghê nhỉ.”

Một lúc sau, bà Kano ngừng cười lớn rồi nở nụ cười nhẹ.

“Đến nước này mà ta còn phản đối nữa thì thật khó coi.”

“Hả!”

Nghe thấy lời “chấp thuận” từ bà Kano, bọn tôi to mắt nhìn nhau không nói nên lời.

“Bọn cháu cảm ơn bà!”

“C-cháu cảm ơn bà!”

Sau tôi, Yuika cũng cúi người cảm ơn bà mình.

Có vẻ như nhiệm vụ thành công tốt đẹp rồi…… nhỉ?

◆◆◆

◆◆◆

Aa…… nếu lơ là thì sẽ cười toe toét mất.

“……Ufu.”

Cơ mà đang cúi đầu thế này cũng tốt, có cười chắc cũng chẳng sao đâu ha.

Vì…… cảnh Shuu-kun mặt đối mặt với bà trông thật ngầu.

Hơn nữa, cách cậu ấy đối xử với tôi…… cách trân trọng tôi í, trời ơi yêu quá cơ……!

Còn nữa còn nữa, cậu ấy gọi mình là “Người vợ tuyệt vời nhất thế gian” nữa kìa!

Thực sự lúc này tôi đang rất muốn khen ngợi bản thân mình vĩ đã kiềm chế không nằm ra đất lăn lộn vì sung sướng……!

“……Hầy”

Ngay lúc ấy, bà tôi thở dài một hơi như muốn kéo tôi về thực tại.

“Tuy nhiên, có một điều ta vẫn chưa vừa lòng.”

C-còn gì nữa vậy trời……?

“Mấy đứa đấy nhé. Từ nãy tới giờ mấy đứa cứ đối xử với ta như thể ta là kẻ bắt cóc con bé vậy.”

“Hảả……?”

Ừ thì đây là chuyện nội bộ trong nhà, nhưng cách bà đưa tôi đi hệt như mấy kẻ bắt cóc còn gì?

“Để ta nói trước, con bé này tự nguyện về nhà mẹ đẻ chứ ta nào có ép buộc con bé về đây đâu?”

“Ớ……?”

“K-khoan đã bà, cách bà nói nghe quá đáng thế!”

Khi Shuu-kun nhìn tôi như muốn hỏi “Ý bà ấy là sao……?”, thì tôi đã vội vã lên tiếng phản bác.

“Quả thật mình là người đã quyết định quay về! Cơ mà, bà mới là người đã túm tớ về nhà……!”

“Thật ư?”

“Ơ……?”

Trước câu nói đầy bất ngờ ấy, tôi chớp mắt.

“Là thật hay giả…… giờ cháu đã làm lạnh cái đầu rồi thì hãy nhớ lại một lần nữa xem nào.”

“Ơơ……?”

Nhất định tôi không hề nhầm…… tôi nghĩ vậy, nhưng khi nghĩ lại thì.

Tôi hồi tưởng lại cái ngày mà tôi quyết định tạm rời xa Shuu-kun.

_____

HK: Dự đoán chap sau 2 vợ chồng lăn lộn vì tự nhục =))